Gả Sai Vọng Tộc, Cao Môn Chủ Mẫu Thật Khó Khăn

Hiến Kế

2024-10-09 19:20:01

Trong phòng, một trận yên tĩnh, Vương phi trên mặt khó nén thống khoái cùng mừng thầm.

Thiếp thất  xung quanh đến thở mạnh một tiếng cũng không dám.

Thái phi động môi mấy lần vẫn không có phát ra âm thanh.

Từ Yên Nhi khẩn trương quan sát một chút thần sắc của thái phi.

Chuyện đã đến tình trạng này, nàng kỳ thật cũng không giữ vững được.

Thế tử nguyện ý vì nàng mà tiêu hết tài sản của bản thân mà lại có thể cho nàng độc sủng như vậy nếu so sánh với chính thất phu nhân thì nàng vẫn có vị trí cao hơn.

Nàng ta chỉ cần chăm chú bắt lấy tâm của thế tử, Kỷ Sơ Hạc sao có thể gây sợ hãi cho nàng ta được?

“Yên Nhi là do bản cung nuôi lớn, cũng không muốn nàng leo lên quyền quý, chỉ là An nhi cùng nàng lưỡng tình tương duyệt nhưng bản cung tuyệt không cho phép nàng thành thiếp thất.”Từ thái phi thái độ cường ngạnh.

“Tổ mẫu!”Tiêu Diên An gấp gáp.

“An nhi, không phải tổ mẫu không thành toàn các ngươi mà do mẫu phi ngưoi nói chính là Yên Nhi xuất thân đê tiện, không xứng với thân phận thế tử phu nhân, vậy thì hãy để nàng gả làm chính thê của người ta.”Từ thái phi còn muốn gieo mầm tai vạ lên người Vương phi.

Từ Yên Nhi đến tột cùng là vợ hoặc là thiếp, đã thành ván cờ giữa thái phi cùng Vương phi.

Thái phi đương nhiên không thể tuỳ tiện thỏa hiệp.

“Thái phi nương nương an bài như thế, vậy nhưng thật sự đáng tiếc cho ý tốt của Vương phi toàn hữu tình người.”Kỷ Sơ Hạc giả bộ tiếc thương thở dài.

Một vở kịch này làm cho ngực Từ thái phi đều đau.

Tiêu Diên An quay người nhìn về phía Từ Yên Nhi, “Yên Nhi, ngươi nghĩ như thế nào?”

Từ Yên Nhi đối diện với ánh mắt của Tiêu Diên An, chưa nói mà nước mắt trực rơi.

“Ngươi đừng chỉ có khóc! Hãy nói chuyện!”Vương phi nhịn không được quát: “Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc! Từ Yên Nhi, ngươi đến cùng có nguyện ý thành thiếp của thế tử không? Đây là chung thân hạnh phúc của ngươi, chính ngươi quyết định đi.”

Tiêu Diên An sốt ruột chờ Từ Yên Nhi trả lời.

Từ Yên Nhi đi đến trước mặt thái phi, quỳ xuống: “Yên Nhi là do thái phi nương nương nuôi lớn, Yên Nhi hôn sự sẽ do thái phi nương nương làm chủ.”

Tiêu Diên An cho là mình nghe lầm, không thể tin lắc đầu.

“Tốt, tốt! Từ Yên Nhi, đây là do chính ngươi cự tuyệt! Về sau, ngươi lại muốn làm thiếp của thế tử thì phải quỳ trước cửa vương phủ cầu ta!”Vương phi giận không chỗ phát tiết.

“Yên Nhi, ngươi thật sự nguyện ý gả cho người khác?”Tiêu Diên An năm slaays tay Từ Yên Nhi, một bộ dáng tổn thương.

Từ Yên Nhi cúi đầu rơi lệ, thật giống như trong phòng này người ủy khuất nhất chính là nàng ta.

Tiêu Diên An đột nhiên hất tay Từ Yên Nhi, quay người chạy ra ngoài.

“Yên Nhi, ngươi cũng đứng lên đi, ngươi là hài tử do bản cung nuôi lớn, hôn sự của ngươi, bản cung nhất định sẽ hảo hảo tuyển cho ngươi một người có tiền đồ tốt.”

“Vâng.”Từ Yên Nhi chậm rãi đứng dậy, đứng sau lưng Từ thái phi.

Ánh mắt nhìn về phương hướng thế tử chạy ra ngoài, trong lòng có chút sợ hãi.

“Sơ Hạc, tiến lên kính trà cho thái phi nương nương đi.”Vương phi nhắc nhở một tiếng, cái này mới là chính sự hôm nay của nàng khi đến đây.

Nhất định Từ thái phi phải uống một chén trà này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỷ Sơ Hạc lập tức bưng trà mà thị nữ đưa qua, hướng đến Từ thái phi kính đến: “Xin kính trà cho thái phi nương nương.”

Từ thái phi cố nén phẫn nộ, đón lấy chén trà và khẽ nhấp một miếng, tiện tay ném cho Kỷ Sơ Hạc một cái trâm cài.

“Tạ thái phi phi nương.”Kỷ Sơ Hạc lạnh nhạt đón lấy, quay người hướng Vương phi cùng vương gia kính trà.

Vương phi cùng vương gia đều ban thưởng cho nàng, đây đều do Vương phi đã sớm chuẩn bị tốt rất quý giá, nhưng  Vương phi lại lâm thời khởi ý liền tăng thêm năm ngàn lượng ngân phiếu.

Nhìn thật sấp ngân phiếu, con ngưoi Kỷ Sơ Hạc lập tức sáng lên.

Thu cái gì cũng không thể so với thu vàng ròng bạc trắng a!

Phát, phát!

“Tạ phụ vương, mẫu phi ban thưởng!”

Nhìn thấy lễ vật ban thưởng này những thiếp thất kia trợn mắt há mồm, các nàng cả một đời cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy a!

Xem ra lần này Vương phi vì đè ép thái phi đã bỏ ra đủ vốn liếng.

May mắn cho thứ giả mạo Kỷ Sơ Hạc này đã nhặt được tiện nghi.

“Đứng lên đi, về sau, ngươi chính là chủ tử của vương phủ, mẫu phi lớn tuổi, ngươi vẫn nên học cách quản gia để thay mẫu phi phân ưu.”Vương phi lại giao phó một câu.

“Vâng.”Kỷ Sơ Hạc nhu thuận đáp.

Cả đám người lại giật mình.

Vương phi còn muốn đem quyền quản gia giao vào tay Kỷ Sơ Hạc Sao?

“Nếu như không có chuyện gì thì ta sẽ không quấy rầy thái phi nương nương, chúng ta xin được cáo lui trước.”Vương phi đứng lên và kéo tay Kỷ Sơ Hạc đi ra ngoài.

Những người còn lại cũng nhao nhao đứng dậy cáo lui.

Trong nháy mắt trên viện liền chỉ còn lại Từ thái phi cùng Từ Yên Nhi.

“Ngươi có phải đang cảm thấy ủy khuất hay không? Do bản cung không đồng ý cho thế tử nạp ngưoi làm thiếp?”Thái phi hỏi.

“Thái phi nương nương, ngài một lòng vì suy nghĩ cho Yên Nhi, Yên Nhi cảm kích còn đến không kịp, làm sao lại cảm thấy ủy khuất đâu.”Từ Yên Nhi vội vàng đáp lại.

“Ngươi có thể nghĩ như thế thì tốt, chỉ cần trong lòng thế tử vẫn còn có ngươi thì cái thứ giả mạo kia không đảm đương nổi thân phận thế tử phu nhân đâu!”Từ thái phi đáy mắt hiện lên một chút ánh sáng.

Từ Yên Nhi cũng đem tâm tình trong lòng ép xuống.

Đúng vậy a, mặc dù bây giờ cho thế tử làm thiếp là lựa chọn tương đối ổn thỏa, thế nhưng vì cái gì lại phải buông tay đánh cược đâu?

Lại nói, nàng ta còn có thái phi làm chỗ dựa nữa.

Chỉ cần đem Kỷ Sơ Hạc đuổi đi thì Vương phi cũng không cách nào.

Thế tử lại không phải nàng ta thì không cưới, Vương phi thật sự muốn cùng thế tử quyết liệt sao!

Vị trí thế tử phu nhân , chỉ có thể là của nàng ta!

......

Kỷ Sơ Hạc cùng Vương phi rời khỏi Trường Ninh cung và sau khi đi ngang qua vườn hoa liền dạo vườn một chút.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thế tử đi đâu?”Vương phi hướng Tư ma ma dò hỏi.

“Bẩm Vương phi, thế tử đi ra tửu lâu, đoán chừng là mượn rượu giải sầu đi.”

“Ta làm sao lại sinh ra như thế cái......”Vương phi nghiến răng nghiến lợi, mấy chữ đồ bỏ đi vẫn không thể nào nói ra miệng.

“Mẫu phi, kỳ thật, con dâu lại cảm thấy thế tử trời sinh tính thuần thiện mà lại lại trọng tình trọng nghĩa.”Kỷ Sơ Hạc chậm rãi mở miệng.

Vương phi sắc mặt dịu đi một chút.

Dù sao cũng là con của mình, bà mắng sao cũng được nhưng nếu người khác dám nói một cái không tốt thì bà tất nhiên là không thoải mái.

“Đều là doa tiện nhân Từ Yên Nhi kia mê hoặc thế tử! Để nàng ta làm thiếp mà còn dám cự tuyệt!”Vương phi nghĩ đến việc này, liền hận không thể đem Từ Yên Nhi đuổi ra vương phủ.

“Mẫu phi, Từ Yên Nhi cự tuyệt làm thiếp, nước cờ này kỳ thật đi được càng kém, con dâu cảm thấy, nàng tuyệt không có khả năng từ bỏ thế tử mà gả cho người khác, chỉ là Từ thái phi muốn cùng mẫu phi phân cao thấp thôi, chỉ cần chúng ta nắm giữ quyền chủ động, các nàng cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp, đến lúc đó, còn phải quỳ cầu mẫu phi để nàng nhập phủ làm thiếp.”

Vương phi quay đầu nhìn Kỷ Sơ Hạc một chút, cầm tay của nàng vỗ nhẹ nhẹ, “Có ngươi ở bên người, mẫu phi thật sự rất hài lòng!”

“Mẫu phi, chúng ta cùng Từ thái phi phân cao thấp nhân vật mấu chốt là thế tử, thế tử tuổi tác còn trẻ, kinh nghiệm quá ít, hiện tại thế giới của hắn chỉ có Từ Yên Nhi, sướng vui giận buồn đều ở trên người Từ Yên Nhi, chúng ta tự nhiên cảm thấy hắn là bị Từ Yên Nhi nắm mũi dắt đi, không bằng nhân cơ hội này để thế tử đi học hỏi kinh nghiệm.”

“Ý kiến hay! Hạc nhi, ngươi cảm thấy để cho hắn đi đâu lịch luyện thì tốt nhất?”

“Xung quân đi, có thể tôi luyện tâm trí. Bây giờ, đát phong mà phụ vương quản lý có bảy quận thành đang muốn chiêu mộ tân binh, nhân đó liền để thế tử làm chuyện xui xẻo này.”

Đất phong chiêu mộ tân binh chỉ là để làm dáng một chút, làm sao thực sự có can đảm chiêu binh mãi mã, thế thì sẽ bị Hoàng Thượng nghi ngờ!

Phụ trách chiêu binh chính là chức quan nhàn tản, liền để thế tử đến bảy  quận thành đều đi một chút, đã có thể đi khắp nơi thư giãn một tí tâm tình, cũng là một loại rèn luyện.

“Tốt, theo ý ngươi. Chỉ là chưa chắc hắn sẽ nguyện ý đi.”

“Con dâu đi khuyên nhủ thế tử thì vẫn còn có chút nắm chắc.”Kỷ Sơ Hạc nguyện ý ôm lấy chuyện xui xẻo này.

“Tốt! Nếu là hắn đáp ứng chuyện này, mẫu phi còn phải hảo hảo thưởng cho ngươi!”

“Đa tạ mẫu phi.”

“Sáng sớm ngày mai, ngươi liền tới cùng ta giải quyết chút công việc vương phủ.”

“Vâng.”Kỷ Sơ Hạc lập tức trả lời.

......

Trở lại Lưu Hoa cung, Kỷ Sơ Hạc hôm nay thu được tất cả đồ vật ban thưởng đều chỉnh chỉnh tề tề bày ra trên bàn.

Nàng đem kia một chồng ngân phiếu cầm trong tay, đếm kĩ lại.

Là năm ngàn lượng!

Số tiền này đều là của nàng!

Mới gả vào vương phủ hai ngày, nàng liền có được tài phí mà kiếp trước cả đời đều không có, thời gian này quả thực quá thoải mái.

Nếu là nàng có thể đứng vững bước chân tại vương phủ, đợi đến khi Thẩm Thừa Cảnh cùng Kỷ Thanh Viễn nỗ lực về sau thì trên tay của nàng nhất định có số lượng tài phú khá khả quan.

Đột nhiên, bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Sai Vọng Tộc, Cao Môn Chủ Mẫu Thật Khó Khăn

Số ký tự: 0