Gả Sai Vọng Tộc, Cao Môn Chủ Mẫu Thật Khó Khăn
Nha Hoàn Nhảy H...
2024-10-09 19:20:01
“Bành!”Ấm sứ vỡ vụn.
Kỷ Sơ Hạc vội vàng lui lại sợ bị mảnh vỡ tác động đến.
“Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”Tiêu Diên An lớn tiếng chất vấn.
“Là ta đưa thế tử từ trong tửu lâu trở về, lại ở nơi này trông thế tử một đêm.”
“Ai bảo ngươi trông? Ngươi......”Tiêu Diên An cúi đầu nhìn thoáng qua trên người mình, áo lót tất cả đều đổi, sẽ không.... “Ngươi đêm qua đã làm gì với ta! Tại sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy!”
Kỷ Sơ Hạc nhíu mày: “Thế tử, ngươi quá lo lắng, ta cũng không có làm gì, y phục của ngươi là do hạ nhân đổi.”
Tiêu Diên An giống như tai qua nạn khỏi.
“Thế tử yên tâm, ta biết trong lòng của ngươi chỉ có Từ tiểu thư, đêm qua cả một buổi đều kêu Yên Nhi, ta sẽ không đối với thế tử không có một ý nghĩ xấu nào.”
“Ta gọi Yên Nhi cả một buổi tối?”
“Đúng vậy a, kêu Yên Nhi tiểu thư đừng rời đi.”Kỷ Sơ Hạc lại bồi thêm một câu.
Tiêu Diên An sắc mặt lập tức cứng ngắc lại: “Ngươi nghe lầm! Bản thế tử gọi không phải nàng!”
Bị Từ Yên Nhi cự tuyệt, mặc kệ là tự tôn của Tiêu Diên An hay là tình cảm đều đã hứng chịu tổn thương.
“Thế tử, ngươi đây là lừa mình dối người, ngươi yêu Yên Nhi tiểu thư, toàn bộ Hoài Dương chỉ sợ không ai không biết, không ai không hiểu. Ai, đáng tiếc a, ta cũng không nghĩ tới Từ tiểu thư vậy mà không nguyện ý cùng một chỗ với thế tử.”Kỷ Sơ Hạc lại cắm đao vào tim người đối diện.
“Còn không phải bởi vì ngươi cái tên giả mạo này sao!”
“Thế tử, ngươi thật sự cho rằng là là bởi vì nguyên nhân từ ta sao? Không có ta, chỉ bằng thân phận của Từ tiểu thư có thể trở thành thế tử phu nhân không?”
“Cút ra ngoài! Về sau không cho phép ngươi lại bước vào Mặc Viên nửa bước!”Tiêu Diên An trực tiếp đuổi người.
“Thế tử, ngươi náo loạn giống như này, Từ tiểu thư sẽ thật sự cho là ngươi không có nàng thì sống không được đâu! Ngươi hẳn là trái lại nên để nàng mới là người khẩn trương a. Như vậy các ngươi mới có thể xông phá trở ngại cùng một chỗ.”
Tiêu Diên An sắc mặt không khó coi giống như vừa rồi, tựa hồ là đã nghe lọt tai.
Tình yêu, quả nhiên đã làm cho người ta mù quáng.
“Ta có một cái biện pháp, có thể để Từ tiểu thư khẩn trương tìm thế tử, thế tử có muốn nghe hay không?”
“Ta dựa vào gì mà tin tưởng ngươi?”
“Thích nghe hay không, không nghe dẹp đi.”Kỷ Sơ Hạc cũng không có thói quen lấy lòng, quay người đi ra ngoài.
Ngay khi chân của nàng vừa bước ra khỏi cửa, thanh âm của Tiêu Diên An vang lên.
“Ngươi dừng lại!”
Kỷ Sơ Hạc xoay người, nhìn về phía Tiêu Diên An.
“Ngươi qua đây, đem lời vừa rồi nói rõ ràng ra! Nếu mà ngươi nói có đạo lý, ta sẽ cho ngươi chỗ tốt, nếu không, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Ánh mắt Kỷ Sơ Hạc hiện lên chút ý cười quay lại, kéo một cái cái ghế ngồi ở trước giường.
“Thế tử, ngươi có biết, nữ tử đối với nam nhân như thế nào mới có thể muốn ngừng mà không được, không cách nào cự tuyệt sao?”
Tiêu yến an bị Từ Yên Nhi cự tuyệt tổn thương sâu sắc. Nếu quả thật có thể để cho Yên Nhi yêu hắn đến nỗi không cách nào cự tuyệt, hắn cái gì cũng nguyện ý thử.
“Mau nói!”Tiêu Diên An thúc giục nói.
“Người người đều có mộ mạnh trong lòng, một thân phận của nam nhân bề ngoài cũng được coi là trọng yếu mà quan trọng hơn là năng lực của hắn! Thế tử đã từng nghe qua sự tích của Trấn Bắc đại tướng quân năm đó chưa?”
“Đã nghe qua.”Tiêu Diên An gật đầu đáp lại.
“Trấn Bắc đại tướng quân không chỉ có dung nhan mĩ mạo, còn dũng mãnh thiện chiến, chiến vô bất thắng, nhóm quý nữ đế đô vì hắn điên cuồng, nhao nhao dâng tấu chương cho Thái tổ Hoàng Thượng muốn hắn tứ hôn, đến cả công chúa đều đối với hắn ưu ái có thừa, sự tích Trấn Bắc tướng quân còn bị viết thành thoại bản lưu truyền đến nay.”
“Thế nhưng hiện nay thiên hạ thái bình, ta đi đâu đánh trận?”
“Thế tử cũng không phải Trấn Bắc tướng quân a! Ta lấy một thí dụ, chính là muốn để thế tử minh bạch, ngươi phải làm chính sự. Sau đó làm ra một chút thành tích, từ đó gia tăng mị lực của mình. Thế tử có nghĩ tới hay không, tương lai cũng là muốn kế thừa đất phong của phụ vương, trở thành Hoài Dương vương.”
Tiêu Diên An giống như đang suy nghĩ.
“Thế tử thuở nhỏ học tập lục nghệ, lễ, nhạc, bắn cung, thư pháp, cưỡi ngựa, toán học đều ưu tú hơn đồng lứa, ở Hoài Dương rất có triển vọng.”
“Ngươi nói, ta thích hợp làm việc gì?”
“Trước mắt, các nơi phong vương đều chuẩn bị chiêu tân binh nhập ngũ, thế tử hãy làm chuyện này, thế tử một thân áo giáp anh minh thần võ xuất hiện trước mặt Từ tiểu thư. Ta không tin, Từ tiểu thư sẽ không động tâm!”
Từ tiểu thư động tâm hay không thì không biết.
Dù sao chuyện này, Tiêu Diên An đã động tâm rồi.
Nam nhân cũng chú trọng bề ngoài của mình, nhất là khi nghe được bốn chữ anh minh thần võ này liền rất khó cự tuyệt.
“Thế tử chiêu binh liền đi một lượt bảy quận, ít thì hơn tháng nhiều thì trăm ngày. Trong thời gian này, Từ tiểu thư không gặp được thế tử, nhất định sẽ tưởng niệm thế tử. Chờ khi thế tử trở về thì Từ tiểu thư rất có thể liều lĩnh lao vào thế tử ôm ấp.”Kỷ Sơ Hạc tiếp tục.
“Tốt, theo ý ngươi nói!”
“Vậy ta liền chúc thế tử sớm ngày ôm mỹ nhân về.”
Tiêu Diên An đánh giá Kỷ Sơ Hạc, trong mắt có chút hoài nghi: “Ngươi giúp ta như vậy sẽ không có lừa dối đi?”
“Ta cũng có tư tâm. Ta lên nhầm kiệu hoa gả vào vương phủ là đời trước đã tu luyện phúc khí, có thể có được thân phận thế tử phu nhân ta liền đã thỏa mãn, nguyện tác thành cho thế tử cùng Từ tiểu thư hữu tình thì ta sẽ giữ được thân phận thế tử phu nhân.”
“Tính ngươi thức thời, lui ra đi.”
“Vâng.”Kỷ Sơ Hạc quay người rời đi.
Vừa đi không xa, liền nghe được gã sai vặt ở phía sau hô.
“Về sau, thế tử phu nhân không thể tự tiện tiến vào Mặc Viên! Nếu như các ngươi cho người vào liền ban đánh gậy!”
Kỷ Sơ Hạc cắn răng đang muốn quay đầu nhìn một chút, khóe mắt quét nhìn phát hiện một đạo thân ảnh lén lén lút lút.
Là người bên cạnh Từ Yên Nhi.
Kỷ Sơ Hạc cười.
Xem ra, Từ Yên Nhi cũng không giống như nàng tưởng tượng.
Nàng mới tại Mặc Viên chờ đợi một đêm, Từ Yên Nhi liền phái người đến theo dõi.
Một đêm này, Từ Yên Nhi tất nhiên là trằn trọc, khó mà ngủ!
Kỷ Sơ Hạc cất bước đi đến Lưu Hoa cung.
Nàng quan tâm nhất là ban thưởng của vương phi.
Nhẹ nhõm sau khi chăm sóc Tiêu Diên An, không biết lần này Vương phi sẽ ban thưởng thứ gì cho nàng!
Thật chờ mong a!
Nàng lại muốn một phen phát tài.
“Có ai không, người tới đây mau! Có người nhảy hồ!”Phía trước cách đó không xa, có người hô to.
Kỷ Sơ Hạc đang muốn đi qua nơi đó liền tăng nhanh bước chân đi tới.
“Thế tử phu nhân.”Người xung quanh thấy nàng, lập tức hành lễ.
“Xảy ra chuyện gì?”Kỷ Sơ Hạc nhẹ giọng hỏi thăm.
“Hồi phu nhân, là Đông Linh, nàng nhảy hồ.”
“Đã cứu ngưòi lên chưa?”
“Đã cứu lên, nàng mới nhảy xuống liền có người phát hiện.”
Kỷ Sơ Hạc đi lên phía trước, những người vây quanh trước mặt Đông Linh lập tức tránh ra.
Nàng liền thấy rõ mặt của nha đầu này.
Là nha đầu đêm đó bị thế tử lôi kéo muốn động phòng.
Kiếp trước cũng chết đuối trong tay Kỷ Thanh Viễn.
Đông Linh toàn thân ướt sũng, khí tức có chút bất ổn, vừa nhìn thấy Kỷ Sơ Hạc vội vàng giãy dụa quỳ xuống.
Bờ vai của nàng ta không ngừng run rẩy, sắc mặt trắng bệch, môi đều thành tử sắc.
Xem ra là thật có lòng tìm chết.
“Thế tử phu nhân.”Đông Linh suy yếu kêu một tiếng.
“Mặc kệ có chuyện gì cũng không thể tự sát, chết còn không sợ mà sợ còn sống sao?”Kỷ Sơ Hạc chậm rãi mở miệng.
Đông Linh ngẩng đầu nhìn Kỷ Sơ Hạc một chút, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó hai mắt đỏ lên.
“Thải Nguyệt, ngươi dìu nàng trở về phòng thay quần áo khác, cố gắng làm một bát canh gừng cho nàng.”Kỷ Sơ Hạc quay người phân phó.
“Vâng.”Thải Nguyệt lập tức tiến lên đem người đỡ lên.
Kỷ Sơ Hạc trở lại Lưu Hoa cung để cho nha hoàn hầu hạ rửa mặt một chút và đi ngủ bù.
Một giác này liền ngủ thẳng đến buổi chiều.
Vừa tỉnh dậy, Thải nguyệt một mặt mừng rỡ báo cáo: “Phu nhân, ban thưởng của vương phi vừa đã đưa tới!”
“Tại sao lại không đánh thức ta?”Kỷ Sơ Hạc lập tức đi giày xuống giường.
“Tứ ma ma tự mình đưa tới, Thanh La cô cô nói ngài còn đang ngủ, Tứ ma ma cũng không để gọi ngài dậy và nói tối hôm qua ngài đã chiếu cố thế tử vất vả, không muốn quấy rầy ngài nghỉ ngơi, ban thưởng của vương phi thì đợi ngài dậy thì nhận.”
Thải Nguyệt nói xong, lập tức cầm tới một hộp nhỏ.
Cái này hộp nhỏ không lớn rất tinh xảo còn là thượng đẳng gỗ lim chế tác.
Đồ vật nhỏ như vậy?
Không phải đồ trang sức châu báu ngọc khí hoàng kim, cũng không phải ngân phiếu thì sẽ là gì chứ?
Kỷ Sơ Hạc vội vàng lui lại sợ bị mảnh vỡ tác động đến.
“Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”Tiêu Diên An lớn tiếng chất vấn.
“Là ta đưa thế tử từ trong tửu lâu trở về, lại ở nơi này trông thế tử một đêm.”
“Ai bảo ngươi trông? Ngươi......”Tiêu Diên An cúi đầu nhìn thoáng qua trên người mình, áo lót tất cả đều đổi, sẽ không.... “Ngươi đêm qua đã làm gì với ta! Tại sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy!”
Kỷ Sơ Hạc nhíu mày: “Thế tử, ngươi quá lo lắng, ta cũng không có làm gì, y phục của ngươi là do hạ nhân đổi.”
Tiêu Diên An giống như tai qua nạn khỏi.
“Thế tử yên tâm, ta biết trong lòng của ngươi chỉ có Từ tiểu thư, đêm qua cả một buổi đều kêu Yên Nhi, ta sẽ không đối với thế tử không có một ý nghĩ xấu nào.”
“Ta gọi Yên Nhi cả một buổi tối?”
“Đúng vậy a, kêu Yên Nhi tiểu thư đừng rời đi.”Kỷ Sơ Hạc lại bồi thêm một câu.
Tiêu Diên An sắc mặt lập tức cứng ngắc lại: “Ngươi nghe lầm! Bản thế tử gọi không phải nàng!”
Bị Từ Yên Nhi cự tuyệt, mặc kệ là tự tôn của Tiêu Diên An hay là tình cảm đều đã hứng chịu tổn thương.
“Thế tử, ngươi đây là lừa mình dối người, ngươi yêu Yên Nhi tiểu thư, toàn bộ Hoài Dương chỉ sợ không ai không biết, không ai không hiểu. Ai, đáng tiếc a, ta cũng không nghĩ tới Từ tiểu thư vậy mà không nguyện ý cùng một chỗ với thế tử.”Kỷ Sơ Hạc lại cắm đao vào tim người đối diện.
“Còn không phải bởi vì ngươi cái tên giả mạo này sao!”
“Thế tử, ngươi thật sự cho rằng là là bởi vì nguyên nhân từ ta sao? Không có ta, chỉ bằng thân phận của Từ tiểu thư có thể trở thành thế tử phu nhân không?”
“Cút ra ngoài! Về sau không cho phép ngươi lại bước vào Mặc Viên nửa bước!”Tiêu Diên An trực tiếp đuổi người.
“Thế tử, ngươi náo loạn giống như này, Từ tiểu thư sẽ thật sự cho là ngươi không có nàng thì sống không được đâu! Ngươi hẳn là trái lại nên để nàng mới là người khẩn trương a. Như vậy các ngươi mới có thể xông phá trở ngại cùng một chỗ.”
Tiêu Diên An sắc mặt không khó coi giống như vừa rồi, tựa hồ là đã nghe lọt tai.
Tình yêu, quả nhiên đã làm cho người ta mù quáng.
“Ta có một cái biện pháp, có thể để Từ tiểu thư khẩn trương tìm thế tử, thế tử có muốn nghe hay không?”
“Ta dựa vào gì mà tin tưởng ngươi?”
“Thích nghe hay không, không nghe dẹp đi.”Kỷ Sơ Hạc cũng không có thói quen lấy lòng, quay người đi ra ngoài.
Ngay khi chân của nàng vừa bước ra khỏi cửa, thanh âm của Tiêu Diên An vang lên.
“Ngươi dừng lại!”
Kỷ Sơ Hạc xoay người, nhìn về phía Tiêu Diên An.
“Ngươi qua đây, đem lời vừa rồi nói rõ ràng ra! Nếu mà ngươi nói có đạo lý, ta sẽ cho ngươi chỗ tốt, nếu không, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Ánh mắt Kỷ Sơ Hạc hiện lên chút ý cười quay lại, kéo một cái cái ghế ngồi ở trước giường.
“Thế tử, ngươi có biết, nữ tử đối với nam nhân như thế nào mới có thể muốn ngừng mà không được, không cách nào cự tuyệt sao?”
Tiêu yến an bị Từ Yên Nhi cự tuyệt tổn thương sâu sắc. Nếu quả thật có thể để cho Yên Nhi yêu hắn đến nỗi không cách nào cự tuyệt, hắn cái gì cũng nguyện ý thử.
“Mau nói!”Tiêu Diên An thúc giục nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Người người đều có mộ mạnh trong lòng, một thân phận của nam nhân bề ngoài cũng được coi là trọng yếu mà quan trọng hơn là năng lực của hắn! Thế tử đã từng nghe qua sự tích của Trấn Bắc đại tướng quân năm đó chưa?”
“Đã nghe qua.”Tiêu Diên An gật đầu đáp lại.
“Trấn Bắc đại tướng quân không chỉ có dung nhan mĩ mạo, còn dũng mãnh thiện chiến, chiến vô bất thắng, nhóm quý nữ đế đô vì hắn điên cuồng, nhao nhao dâng tấu chương cho Thái tổ Hoàng Thượng muốn hắn tứ hôn, đến cả công chúa đều đối với hắn ưu ái có thừa, sự tích Trấn Bắc tướng quân còn bị viết thành thoại bản lưu truyền đến nay.”
“Thế nhưng hiện nay thiên hạ thái bình, ta đi đâu đánh trận?”
“Thế tử cũng không phải Trấn Bắc tướng quân a! Ta lấy một thí dụ, chính là muốn để thế tử minh bạch, ngươi phải làm chính sự. Sau đó làm ra một chút thành tích, từ đó gia tăng mị lực của mình. Thế tử có nghĩ tới hay không, tương lai cũng là muốn kế thừa đất phong của phụ vương, trở thành Hoài Dương vương.”
Tiêu Diên An giống như đang suy nghĩ.
“Thế tử thuở nhỏ học tập lục nghệ, lễ, nhạc, bắn cung, thư pháp, cưỡi ngựa, toán học đều ưu tú hơn đồng lứa, ở Hoài Dương rất có triển vọng.”
“Ngươi nói, ta thích hợp làm việc gì?”
“Trước mắt, các nơi phong vương đều chuẩn bị chiêu tân binh nhập ngũ, thế tử hãy làm chuyện này, thế tử một thân áo giáp anh minh thần võ xuất hiện trước mặt Từ tiểu thư. Ta không tin, Từ tiểu thư sẽ không động tâm!”
Từ tiểu thư động tâm hay không thì không biết.
Dù sao chuyện này, Tiêu Diên An đã động tâm rồi.
Nam nhân cũng chú trọng bề ngoài của mình, nhất là khi nghe được bốn chữ anh minh thần võ này liền rất khó cự tuyệt.
“Thế tử chiêu binh liền đi một lượt bảy quận, ít thì hơn tháng nhiều thì trăm ngày. Trong thời gian này, Từ tiểu thư không gặp được thế tử, nhất định sẽ tưởng niệm thế tử. Chờ khi thế tử trở về thì Từ tiểu thư rất có thể liều lĩnh lao vào thế tử ôm ấp.”Kỷ Sơ Hạc tiếp tục.
“Tốt, theo ý ngươi nói!”
“Vậy ta liền chúc thế tử sớm ngày ôm mỹ nhân về.”
Tiêu Diên An đánh giá Kỷ Sơ Hạc, trong mắt có chút hoài nghi: “Ngươi giúp ta như vậy sẽ không có lừa dối đi?”
“Ta cũng có tư tâm. Ta lên nhầm kiệu hoa gả vào vương phủ là đời trước đã tu luyện phúc khí, có thể có được thân phận thế tử phu nhân ta liền đã thỏa mãn, nguyện tác thành cho thế tử cùng Từ tiểu thư hữu tình thì ta sẽ giữ được thân phận thế tử phu nhân.”
“Tính ngươi thức thời, lui ra đi.”
“Vâng.”Kỷ Sơ Hạc quay người rời đi.
Vừa đi không xa, liền nghe được gã sai vặt ở phía sau hô.
“Về sau, thế tử phu nhân không thể tự tiện tiến vào Mặc Viên! Nếu như các ngươi cho người vào liền ban đánh gậy!”
Kỷ Sơ Hạc cắn răng đang muốn quay đầu nhìn một chút, khóe mắt quét nhìn phát hiện một đạo thân ảnh lén lén lút lút.
Là người bên cạnh Từ Yên Nhi.
Kỷ Sơ Hạc cười.
Xem ra, Từ Yên Nhi cũng không giống như nàng tưởng tượng.
Nàng mới tại Mặc Viên chờ đợi một đêm, Từ Yên Nhi liền phái người đến theo dõi.
Một đêm này, Từ Yên Nhi tất nhiên là trằn trọc, khó mà ngủ!
Kỷ Sơ Hạc cất bước đi đến Lưu Hoa cung.
Nàng quan tâm nhất là ban thưởng của vương phi.
Nhẹ nhõm sau khi chăm sóc Tiêu Diên An, không biết lần này Vương phi sẽ ban thưởng thứ gì cho nàng!
Thật chờ mong a!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng lại muốn một phen phát tài.
“Có ai không, người tới đây mau! Có người nhảy hồ!”Phía trước cách đó không xa, có người hô to.
Kỷ Sơ Hạc đang muốn đi qua nơi đó liền tăng nhanh bước chân đi tới.
“Thế tử phu nhân.”Người xung quanh thấy nàng, lập tức hành lễ.
“Xảy ra chuyện gì?”Kỷ Sơ Hạc nhẹ giọng hỏi thăm.
“Hồi phu nhân, là Đông Linh, nàng nhảy hồ.”
“Đã cứu ngưòi lên chưa?”
“Đã cứu lên, nàng mới nhảy xuống liền có người phát hiện.”
Kỷ Sơ Hạc đi lên phía trước, những người vây quanh trước mặt Đông Linh lập tức tránh ra.
Nàng liền thấy rõ mặt của nha đầu này.
Là nha đầu đêm đó bị thế tử lôi kéo muốn động phòng.
Kiếp trước cũng chết đuối trong tay Kỷ Thanh Viễn.
Đông Linh toàn thân ướt sũng, khí tức có chút bất ổn, vừa nhìn thấy Kỷ Sơ Hạc vội vàng giãy dụa quỳ xuống.
Bờ vai của nàng ta không ngừng run rẩy, sắc mặt trắng bệch, môi đều thành tử sắc.
Xem ra là thật có lòng tìm chết.
“Thế tử phu nhân.”Đông Linh suy yếu kêu một tiếng.
“Mặc kệ có chuyện gì cũng không thể tự sát, chết còn không sợ mà sợ còn sống sao?”Kỷ Sơ Hạc chậm rãi mở miệng.
Đông Linh ngẩng đầu nhìn Kỷ Sơ Hạc một chút, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó hai mắt đỏ lên.
“Thải Nguyệt, ngươi dìu nàng trở về phòng thay quần áo khác, cố gắng làm một bát canh gừng cho nàng.”Kỷ Sơ Hạc quay người phân phó.
“Vâng.”Thải Nguyệt lập tức tiến lên đem người đỡ lên.
Kỷ Sơ Hạc trở lại Lưu Hoa cung để cho nha hoàn hầu hạ rửa mặt một chút và đi ngủ bù.
Một giác này liền ngủ thẳng đến buổi chiều.
Vừa tỉnh dậy, Thải nguyệt một mặt mừng rỡ báo cáo: “Phu nhân, ban thưởng của vương phi vừa đã đưa tới!”
“Tại sao lại không đánh thức ta?”Kỷ Sơ Hạc lập tức đi giày xuống giường.
“Tứ ma ma tự mình đưa tới, Thanh La cô cô nói ngài còn đang ngủ, Tứ ma ma cũng không để gọi ngài dậy và nói tối hôm qua ngài đã chiếu cố thế tử vất vả, không muốn quấy rầy ngài nghỉ ngơi, ban thưởng của vương phi thì đợi ngài dậy thì nhận.”
Thải Nguyệt nói xong, lập tức cầm tới một hộp nhỏ.
Cái này hộp nhỏ không lớn rất tinh xảo còn là thượng đẳng gỗ lim chế tác.
Đồ vật nhỏ như vậy?
Không phải đồ trang sức châu báu ngọc khí hoàng kim, cũng không phải ngân phiếu thì sẽ là gì chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro