Gả Sai Vọng Tộc, Cao Môn Chủ Mẫu Thật Khó Khăn

Vạch Mặt, Bị Cắ...

2024-10-09 19:20:01

Nàng không hề đề cập tới ma ma cùng nha hoàn của Kỷ Sơ Hạc.

Hiện tại, chỉ có khống chế hai người kia mới có thể nắm Kỷ Sơ Hạc trong tay.

“Mẫu thân, ta liền muốn ma ma cùng nha hoàn đã từng chiếu cố ta, các nàng hầu hạ ta nhiều năm như vậy, ta dùng cũng thuận tay.”Kỷ Sơ Hạc trực tiếp đem lời làm rõ.

Kiếp trước, nàng một mực không cùng Cảnh thị vạch mặt là bởi vì nàng gả cho Thẩm Thừa Cảnh, còn phải dựa vào Kỷ phủ mới có thể để cho Thẩm Thừa Cảnh nhập sĩ.

Dù Cảnh thị gây khó khăn đủ đường, Kỷ Thanh Viễn đối với nàng vô số lần chà đạp nhục nhã, nàng đều nhịn xuống.

Kiếp này, nàng gả vào vương phủ, tự nhiên cũng sẽ không cần lại cùng Cảnh thị nhịn nhục.

Nàng nếu lại bị Cảnh thị nắm trong tay tùy ý sắp xếp, chỉ sợ Vương phi đều sẽ thất vọng đối với nàng.

Cảnh thị một mặt giật mình nhìn Kỷ Sơ Hạc, cố ý nói: “Sơ Hạc, Kỷ ma ma cùng nha đầu Miên Trúc kia không phải của hồi môn đi Thẩm phủ sao?”

“Kỷ sơ lúa, ngươi tính toán thật là tốt!”Kỷ Thanh Viễn lập tức nhảy ra ngoài, chỉ vào Kỷ Sơ Hạc lớn tiếng chất vấn: “Ngươi vừa mới còn nói, vương phủ đồ cưới là của ngươi, Thẩm phủ đồ cưới là của ta, hạ nhân hồi môn kia cũng giống vậy! Kỷ ma ma cùng Miên Trúc liền là người của ta! Ngươi còn muốn chiếm lấy người của ta?”

“Ta không lấy không người của muội muội, ta cùng muội muội đổi.”Kỷ Sơ Hạc nhẹ giọng uốn nắn: “Mười mấy người đổi hai, tính thế nào muội muội cũng đang kiếm lời, huống chi, những người này muội muội cũng dùng quen thuộc, từ nhỏ đã hầu hạ muội muội, chẳng lẽ, muội muội không muốn đem người trở về sao?”

Trong lòng đám người Tôn ma ma cùng Xuân Chi đều có một loại dự cảm không tốt.

Chủ tử tranh đấu liên luỵ đến các nàng những người làm hạ nhân này, các nàng luôn luôn là kẻ xui xẻo nhất.

Nhìn điệu bộ này, các nàng muốn trở về Kỷ phủ cũng không dễ dàng a!

Nếu như lại bị mang về vương phủ thì kết quả của các nàng có thể nghĩ.

Đột nhiên, Tôn ma ma bịch một tiếng quỳ gối trươc mặt Kỷ Thanh Viễn: “Nhị tiểu thư, trong lòng lão nô chỉ có một chủ tử là Nhị tiểu thư, một lòng nghĩ trở về hầu hạ bên người Nhị tiểu thư, Nhị tiểu thư, xin ngài giữ lại lão nô đi!”

“Nhị tiểu thư, trong lòng Xuân Chi cũng chỉ có chủ tử là Nhị tiểu thư! Cầu Nhị tiểu thư giữ lại Xuân Chi.”Xuân Chi cũng liền vội vàng quỳ xuống cầu xin.

“Nhị tiểu thư, các nô tì đều là muốn đuổi theo theo Nhị tiểu thư.”Những người còn lại, cũng nhao nhao quỳ xuống.

Đáy mắt Kỷ Sơ Hạc hiện lên một chút ý cười không rõ: “Muội muội, những người này đối với ngươi trung thành như vậy, thật làm cho người khác ghen tị, các nàng không muốn ở lại vương phủ, càng muốn đi đến hàn môn Thẩm phủ, muội muội cũng nên giữ lại nhóm người nàng này.”

Tâm Thẩm Thừa Cảnh lần nữa bị đâm một cái.

Đây đã là lần thứ hai Kỷ Sơ Hạc công khai ghét bỏ Thẩm gia!

Nghèo kiết hủ lậu, nghèo túng, nghèo đói, những từ ngữ hình dung này làm hắn hận không thể đào cái lỗ để chui xuống!

Đồng thời cũng hận thấu xương Kỷ Sơ Hạc!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đánh người không đánh mặt, vạch trần không vạch khuyết điểm, Kỷ Sơ Hạc chính là chuyên môn đến đánh mặt vạch khuyết điểm!

Nhìn bộ dáng tiểu nhân đắc chí của Kỷ Sơ Hạc, nàng có phải là quên rằng vốn dĩ nàng phải gả vào Thẩm phủ!

Bây giờ Kỷ Sơ Hạc gả vào vương phủ lại như thế nào?

Loại nữ nhân này cũng chỉ biết đến tiền tài, hám giàu thật làm cho người buồn nôn!

Còn tốt, Thẩm Thừa Cảnh hắn không phải cưới loại nữ nhân nữ nhân bợ đỡ này!

“Kỷ Sơ Hạc, ta biết, ngươi chính là muốn đem người của ngươi bên cạnh ta lấy đi! Ta không đổi ngươi có thể làm gì ta!”Kỷ Thanh Viễn tức giận phản bác.

Cảnh thị giật giật môi chịu đựng không có mở miệng.

Nàng đang chờ động tác kế tiếp của Kỷ Sơ Hạc.

Kỷ Sơ Hạc lạnh nhạt nhìn những người đang quỳ trên mặt đất quỳ: “Các ngươi cũng đã nghe thấy, là Nhị tiểu thư không cần các ngươi, các ngươi chỉ có thể theo ta về vương phủ. Bất quá, bên cạnh ta tuyệt không giữ lại hạ nhân hai lòng, sau khi trở về, ta sẽ tìm người môi giới đến xem và đem toàn bộ bán ra ra ngoài.”

Nghe sẽ bị bán, những người này lập tức gấp gáp.

“Nhị tiểu thư, cầu ngươi giữ lại nô tỳ đi!”

“Nhị tiểu thư, van cầu ngươi.”

Kỷ Thanh Viễn tức giận đến toàn thân phát run, nắm chặt hai tay, không thể nói lên lời.

Kỷ Sơ Hạc thật sự là vô sỉ! Nàng sao có thể tuỳ tiện thỏa hiệp với Kỷ Sơ Hạc!

Thấy cầu nàng vô dụng, những hạ nhân này liền vội vàng xoay người về phía Cảnh thị.

“Phu nhân, cầu ngài xem xét nô tì nhiều năm tận tâm tận lực hầu hạ Nhị tiểu thư mà giữ lại các nô tì đi.”

“Phu nhân, van cầu ngươi.”

Không riêng gì những bọn hạ nhân này dập đầu, người nhà của nhóm hạ nhân này nghe được động tĩnh cũng nhao nhao chạy tới, đều quỳ gối trước mặt Cảnh thị.

“Phu nhân, tiểu nhân là cùng sinh cùng tử với Kỷ phủ, đời đời kiếp kiếp vì Kỷ gia làm nô bộc, niệm tình ta đối với chủ tử trung thành mà chỉ có một đứa con trai này, không thể để cho hắn bị bán a.”

“Phu nhân, cầu ngươi phát phát từ bi!”

Trong đầu Cảnh thị rối bời: “Đều im ngay!”Nàng quát to một tiếng, bốn phía lập tức an tĩnh lại.

“Sơ Hạc, ngươi làm sao biến thành bộ dáng này?”Cảnh thị một mặt thất vọng chỉ trích.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ngươi làm như vậy có xứng đáng với phụ thân ngươi sao? Kỷ phủ đem ngươi nuôi lớn trưởng thành, không cầu ngươi báo đáp công lao dưỡng dục, ngươi lúc này mới gả vào vọng tộc liền về đến nhà đem hạ nhân bán đi, ngươi làm như vậy liền không sợ người khác phía sau nghị luận ngươi bất hiếu sao!”

“Ngươi bây giờ là thế tử phu nhân, cũng là đại biểu cho mặt mũi vương phủ, những người này mặc dù không phải hầu hạ ngươi nhưng cũng đã hầu hạ cho cha mẹ ngươi, bọn hắn làm sai chỗ nào mà ngươi liền muốn tùy ý bán ra? Ngươi làm như vậy, bất nhân bất nghĩa, truyền ra sẽ bị người khác chế giễu!”

“Việc đổi hạ nhân hồi môn này Thanh Viễn không làm chủ được, ta cũng không làm chủ được, ngươi càng không làm chủ được! Ta lập tức để cho người gọi phụ thân ngươi trở về để hắn định đoạt.”

Cảnh thị lại định chụp mấy cái mũ xuống cho nàng!

Bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa, cái nào cũng đều có thể khiến thanh danh của Kỷ Sơ Hạc rơi xuống đất.

“Mẫu thân, chuyện này chúng ta vẫn là đóng cửa lại để xử lý đi, phụ thân mấy ngày nay vì chuyện chưng binh vất vả, không cần làm phiền hắn trở về một chuyến.”Kỷ Sơ Hạc hảo tâm nhắc nhở.

Không biết chuyện đổi người, phụ thân đến tột cùng biết bao nhiêu chân tướng?

“Không mời phụ thân ngươi trở về, ta thấy ngươi hôm nay muốn ỷ vào thân phận thế tử phu nhân khi nhục ta cùng Thanh Viễn!”Cảnh thị ủy khuất đến hốc mắt đều đỏ.

Cả viện hoàn toàn yên tĩnh đến âm thanh hô hấp đều nghe không được.

Thanh La lặng lẽ đánh giá Kỷ Sơ Hạc một chút.

Cảnh thị này cũng không phải đèn cạn dầu, không biết phu nhân nên xử lý chuyện này như thế nào, có chút đâm lao phải theo lao.

Cảnh thị tự cho đã nắm được thế thượng phong, nâng cằm lên nhìn xem Kỷ Sơ Hạc.

Muốn đấu cùng nàng? Kỷ Sơ Hạc vẫn còn non!

“Mẹ kế chính là mẹ kế a, nửa điểm chân tình đều không có. Cảnh thị, ngày thường ngươi giả vờ giả vịt thì cũng thôi đi, bây giờ còn muốn diễn cho ai nhìn? Những ngày ta trải qua ở Kỷ phủ chính là ngày gì, đến cùng có phải đãi ngộ của đại tiểu thư hay không, Kỷ phủ từ trên xuống dưới ngoại trừ phụ thân ta thì còn ai không biết? Ngươi đối với ta là dạng gì, chính ngươi không rõ ràng sao?”

Không đợi Cảnh thị đáp lại liền cười một tiếng tự giễu: “Không, ngươi đối ta đến cuối cùng là thật tâm hay là giả dối, phụ thân ta cũng chưa chắc không biết.”

“Sơ Hach, ngươi muốn nói chuyện lương tâm a! Thời điểm ta nhập phủ, ngươi mới hơn tám tháng, là ta một tay nuôi ngươi lớn, nhìn xem! Đây chính là Bạch Nhãn Lang, nuôi phải một Bạch Nhãn Lang!”

Kỷ Sơ Hạc kéo ống tay áo lộ ra vết phỏng trên cánh tay.

Vết sẹo như là dây leo quấn quanh trên cánh tay trắng nõn tinh tế của Kỷ Sơ Hạc, nhìn qua dữ tợn vô cùng.

Nhưng mà, đây chỉ là một mảnh nhỏ còn trên bờ vai kia cũng có một mảnh kinh khủng hơn.

Sắc mặt Cảnh thị cứng đờ.

“Vết sẹo này lan tràn đến bờ vai của ta đến phía sau lưng, Cảnh thị, ngươi không nhớ rõ bồn nước nóng hổi kia đã như thế nào giội đến trên người ta sao?”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Sai Vọng Tộc, Cao Môn Chủ Mẫu Thật Khó Khăn

Số ký tự: 0