Gả Thay Rồi Mới Biết Ông Xã Là Đại Gia Ngầm

Ai Dám Ức Hiêp...

Khởi Lan

2024-08-24 01:23:31

“Các người chết hết rồi à?” Khương Dao hét vào mặt những nhân công đang chuyển nhà ở xung quanh, “Tôi đưa tiền cho các người là để các người đến đây xem náo nhiệt sao? Còn không mau đến giúp tôi!”

Nhưng chỉ với một ánh nhìn sắc bén của Cố Mãng đã khiến mấy người nhân kia nhìn nhau, không dám bước lên.

Trái tim của Khương Dao dường như muốn nhảy ra ngoài.

Cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, cảm nhận được sự áp bức càng mạnh mẽ hơn, khiến cả người run lên.

“Khương…… Khương Xán!” Cô hèn nhát, lắp bắp hét lên, “Cô còn không quản chồng cô đi! Tôi, tôi nói cho cô biết, hôm nay nếu anh ta dám làm tôi bị thương thì tôi sẽ, sẽ báo cảnh sát! Để cảnh sát bắt anh ta lại, tiếp tục ngồi tù!”

Cố Mãng càng ra tay mạnh hơn, nụ cười lạnh lùng khiến người ta kinh hãi.

Khương Dao đau đến nỗi kêu thét lên, hai chân mềm nhũn quỳ xuống trước mặt anh.

“Đường đường là một thiên kim của nhà họ Khương, mà mở miệng ra là kêu tiện nhân này tiện nhân nọ, miệng cũng quá thối rồi đó?” Cố Mãng cười lạnh, “Sao, lẽ nào nhà họ Khương đã lụng bại đến mức này sao, đến tiền mua kem đánh răng cho cô cũng không có rồi sao?”

Nói xong, anh hất mạnh một cái, cả người Khương Dao nặng nề va mạnh tường!

Khương Xán vội vàng kéo anh lại, khẽ lắc lắc đầu.

Cố Mãng hít một hơi thật sâu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh trước nay chưa từng muốn rat ay với phụ nữ, nhưng Khương Dao cứ luôn thách thức, ép anh phải phá vỡ giới hạn của mình. Anh nghĩ nếu như đã ra tay thì dứt khoát phải ra tay đến cùng, hôm nay tuyệt đối sẽ không tha cho người phụ nữ ác độc này.

Nhưng Khương Xán cứ giữ chặt cánh tay anh, sự lo lắng và cầu xin trong ánh mắt vẫn là đã khiến anh mềm lòng.

Anh biết rằng Khương Xán không phải cầu xin cho Khương Dao, mà là cầu xin cho anh.

Cô lo lắng rằng anh sẽ làm Khương Dao bị thương thật, sẽ bị cảnh sát bắt đi thật, rồi lại phải ngồi tù.

Cố Mãng khẽ cười, nhìn cô trấn an, vòng qua thân thể nhỏ nhắn của cô.

“Vợ tôi quả thật chưa từng nói với tôi rằng cô ấy là ai.” Anh lạnh lùng nói ra từng chữ, “Nhưng tôi không quan tâm cô ấy là ai, tôi chỉ biết cô ấy là vợ tôi, là người phụ nữ mà tôi phải bảo vệ cả đời này.”

“Ai dám bắt nạt cô ấy thì phải bước qua xác của tôi trước!”

………….

Khương Xán lặng lẽ đi theo phía sau Cố Mãng, trở về nhà của hai người bọn họ.

Khương Dao không chiếm được lợi gì, lại sợ vẻ uy nghiêm của Cố Mãng, chỉ đành tức giận đưa người rời đi. Cố Mãng mang tất cả đồ đạc bị vứt đi chuyển về lại, thu dọn cả buổi chiều, khôi phục lại hình dáng ban đầu cho ngôi nhà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh không để Khương Xán động vào chút nào, mọi công việc đều là do anh làm hết.

Hai mắt Khương Xán nóng lên, nghĩ đến cảnh Khương Dao vạch trần cô trước mặt Cố Mãng, lại nghĩ đến những lời anh nói sau đó, trong lòng không khỏi có cảm xúc lẫn lộn, nước mắt giàn giụa.

“Em sao vậy?” Bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói trầm thấp của một người đàn ông, “Mở cửa đi vào đi.”

Tim Khương Xán đập mạnh, không dám để anh nhìn thấy mình khóc liền cúi đầu lấy chìa khóa.

Vừa bước vào cửa, cô vội vàng đi lấy dép cho anh đi vào.

Sau đó, đến ngụm ngước cũng không uống, mà vội vàng lấy thịt với rau trong tủ lạnh ra rồi vào bếp nấu ăn.

Cố Mãng ngơ ngác nhìn bóng dáng bận rộn của người phụ nữ, đột nhiên cảm thấy xót xa, nhẹ nhàng đi tới cửa bếp mỉm cười với cô, “Muộn như vậy rồi, em đừng nấu cơm nữa, chúng ta ra ngoài ăn nhé em thấy sao?”

Tay của Khương Xán dừng lại, rụt rè nhìn anh, rồi lại nhanh chóng cúi đầu.

“Em… em sẽ làm xong nhanh thôi.” Cô nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy, “Đều là món anh thích ăn, nhất định sẽ nấu ngon hơn ở ngoài. Anh chờ em thêm một lúc được không?”

Nói xong lại cảm thấy không ổn, thế là lại ngẩng đầu nhìn anh, “Có phải anh đói rồi không? Em xin lỗi……..Đã để anh bận rộn cả buổi chiều. Ừm, nếu như anh muốn ra ngoài ăn, vậy thì chúng ta ra ngoài ăn thôi! Vẫn là đi khách sạn Emgrand có được không?”

Cố Mãng nhìn cô hồi lâu, khóe môi mấp máy, cười khẽ, “Khách sạn Emgrand đắt lắm, em có nhiều tiền như vậy sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Thay Rồi Mới Biết Ông Xã Là Đại Gia Ngầm

Số ký tự: 0