Chú
Nhất Chỉ Vô Kê
2024-08-21 22:27:21
"Bíp bíp!"
Tiếng còi ô tô chói tai đột nhiên vang lên.
Tầm mắt dần dần rõ ràng, Cố Tây Châu bừng tỉnh, mở to mắt, nhà cấp 4 thấp bé, đường xi măng đầy ổ gà.
"Bíp bíp ——"
Cố Tây Châu nghe thấy tiếng còi ô tô từ phía sau, theo bản năng quay đầu lại, người đàn ông lái chiếc Alto nổi giận đùng đùng, nói: "Đứng giữa đường tìm chết đấy phỏng?
"Đồ tâm thần!"
Hắn đang đứng giữa đường, Cố Tây Châu nhìn xung quanh, lập tức né sang một bên, người đàn ông điều khiển xe lướt vèo qua.
"Chi Chi?" Cố Tây Châu gọi.
Cố Tây Châu quan sát tứ phía, hắn chắc chắn vừa rồi người nắm tay hắn là Chi Chi, Cố Tây Châu gọi hai câu, nói: "Chuyện này rốt cuộc là sao?"
"Nơi này là thế giới nhiệm vụ? Thế giới của cậu?"
Cố Tây Châu rũ mắt nhìn vào đồng hồ điếm ngược trong hư không, hắn chắc chắn đây là thế giới thần quái, vì thời gian của hắn đã ngừng lại!
"Nè! Cậu nói chuyện đi chứ!" Cố Tây Châu hét lên với khoảng không, "Rốt cuộc sao lại thế này! Sao cậu chặt đứt được xiềng xích vậy?"
Người đi qua đường tránh hắn như rắn rết, quay đầu nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu, giống như nhìn thấy một kẻ điên ở giữa đường, kể cả kẻ điên này trông không đến nỗi nào thì cũng vẫn là người điên, tốt nhất là cách xa một chút.
Không có ai trả lời Cố Tây Châu.
Cố Tây Châu thầm mắng một câu: "Đệch!"
Giờ có lẽ là đầu xuân, Cố Tây Châu liếc nhìn cây liễu vừa mới đâm chồi ở ven đường.
Hắn cứ bước đi, lông mày cau lại thành chữ xuyên 川, NPC không xuất hiện, hơn nữa thế giới nhiệm vụ này rộng đến kinh người, màn sương đen cho hắn một phạm vi rất lớn, nơi này như thể không phải là thế giới thần quái, mà là một thành phố chân chính.
Rẽ một cái, Cố Tây Châu đi vào đường cái, một màn hình TV không lớn lắm đang phát tin quảng cáo, đôi mắt hơn hơi nheo lại, trái tim không kiềm chế được mà thắt lại.
Đó là quảng cáo của một hãng đồ điện nổi tiếng trong nước, mà cái này cũng không quan trọng, quan trọng là thông tin trên quảng cáo.
Năm 2004, Ninh Khánh.
Đây là lần đầu tiên hắn có thể biết rõ được thời gian và địa điểm ở thế giới thần quái!
Cố Tây Châu rùng mình, nếu thế giới này là thế giới của Cố Chi Chi, Ninh Khánh năm 2004, vậy ở đó —— nhất định có thể tìm thấy Chi Chi.
Cố Tây Châu vừa đi vừa hỏi đường đến mục tiêu, Ninh Khánh năm 2004 chưa xây dựng nhiều, xung quanh thành thị đều là đồng ruộng với đất hoang, hơn nữa Cố Tây Châu phát hiện nơi mình xuất hiện cách nơi hắn muốn đến không xa.
"Reng reng reng ——"
Chuông báo tan học vang lên, học sinh trong trường tựa như cá diếc qua sông, nối liền không dứt.
Tiếng còi ô tô chói tai đột nhiên vang lên.
Tầm mắt dần dần rõ ràng, Cố Tây Châu bừng tỉnh, mở to mắt, nhà cấp 4 thấp bé, đường xi măng đầy ổ gà.
"Bíp bíp ——"
Cố Tây Châu nghe thấy tiếng còi ô tô từ phía sau, theo bản năng quay đầu lại, người đàn ông lái chiếc Alto nổi giận đùng đùng, nói: "Đứng giữa đường tìm chết đấy phỏng?
"Đồ tâm thần!"
Hắn đang đứng giữa đường, Cố Tây Châu nhìn xung quanh, lập tức né sang một bên, người đàn ông điều khiển xe lướt vèo qua.
"Chi Chi?" Cố Tây Châu gọi.
Cố Tây Châu quan sát tứ phía, hắn chắc chắn vừa rồi người nắm tay hắn là Chi Chi, Cố Tây Châu gọi hai câu, nói: "Chuyện này rốt cuộc là sao?"
"Nơi này là thế giới nhiệm vụ? Thế giới của cậu?"
Cố Tây Châu rũ mắt nhìn vào đồng hồ điếm ngược trong hư không, hắn chắc chắn đây là thế giới thần quái, vì thời gian của hắn đã ngừng lại!
"Nè! Cậu nói chuyện đi chứ!" Cố Tây Châu hét lên với khoảng không, "Rốt cuộc sao lại thế này! Sao cậu chặt đứt được xiềng xích vậy?"
Người đi qua đường tránh hắn như rắn rết, quay đầu nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu, giống như nhìn thấy một kẻ điên ở giữa đường, kể cả kẻ điên này trông không đến nỗi nào thì cũng vẫn là người điên, tốt nhất là cách xa một chút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không có ai trả lời Cố Tây Châu.
Cố Tây Châu thầm mắng một câu: "Đệch!"
Giờ có lẽ là đầu xuân, Cố Tây Châu liếc nhìn cây liễu vừa mới đâm chồi ở ven đường.
Hắn cứ bước đi, lông mày cau lại thành chữ xuyên 川, NPC không xuất hiện, hơn nữa thế giới nhiệm vụ này rộng đến kinh người, màn sương đen cho hắn một phạm vi rất lớn, nơi này như thể không phải là thế giới thần quái, mà là một thành phố chân chính.
Rẽ một cái, Cố Tây Châu đi vào đường cái, một màn hình TV không lớn lắm đang phát tin quảng cáo, đôi mắt hơn hơi nheo lại, trái tim không kiềm chế được mà thắt lại.
Đó là quảng cáo của một hãng đồ điện nổi tiếng trong nước, mà cái này cũng không quan trọng, quan trọng là thông tin trên quảng cáo.
Năm 2004, Ninh Khánh.
Đây là lần đầu tiên hắn có thể biết rõ được thời gian và địa điểm ở thế giới thần quái!
Cố Tây Châu rùng mình, nếu thế giới này là thế giới của Cố Chi Chi, Ninh Khánh năm 2004, vậy ở đó —— nhất định có thể tìm thấy Chi Chi.
Cố Tây Châu vừa đi vừa hỏi đường đến mục tiêu, Ninh Khánh năm 2004 chưa xây dựng nhiều, xung quanh thành thị đều là đồng ruộng với đất hoang, hơn nữa Cố Tây Châu phát hiện nơi mình xuất hiện cách nơi hắn muốn đến không xa.
"Reng reng reng ——"
Chuông báo tan học vang lên, học sinh trong trường tựa như cá diếc qua sông, nối liền không dứt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro