Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Phá Vỡ

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Sau đó Lục Duyên vỗ vào chân của mình, đau đến tận óc.

Mình thế mà lại không xin cách liên lạc của đồng chí Dạ Dạ!

Một kẻ ngốc giàu có như vậy… không đúng, phú bà chất lượng cao như vậy, còn không phát triển thành khách hàng lâu dài nữa.

Bảo hắn nấu cơm cho người ta hàng ngày cũng được!

Quá đáng tiếc!

Lục Duyên cảm thấy mình bỏ lỡ mất một trăm triệu, lập tức có chút hồn bay phách lạc.

Lần sau, lần sau nhất định phải lấy được cách liên lạc của đồng chí Dạ Dạ!

Tiền ăn hay không tiền ăn cũng không sao, chủ yếu là đồng chí Dạ Dạ cũng rất xinh đẹp.

Lục Duyên nghĩ trong lòng, chạy đến vị trí bốn người đầu chó chết ở đó, nhặt đồ vật bị rơi dưới đất lên.

Hai mươi bảy miếng da Ma Báo Lục Châu, ba mươi tư miếng da cá sấu khổng lồ Cổ Hải, mười năm chiếc sừng của Độc Giác Dương Cổ Hải… một ngàn hai trăm sáu mươi hai viên linh tinh, và một thanh thương dài sắc bén.

Có thể nói là phát tài rồi.

Lục Duyên hài lòng cất đồ đi, rồi mới mở lều trại nghỉ ngơi, khi ngủ khóe miệng còn cong lên.

Thế giới hiện thực.

Trong phòng của Lục Duyên, Lục Duyên ngồi trên giường gỗ, linh tinh trong tay được Lục Duyên nhanh chóng hấp thụ, hóa thành bột vụn.

Trong ý thức của Lục Duyên, lúc này chuỗi gen sương trắng bao trùm nhấp nháy bạch quang chói mắt.

Chỉ có một vùng nhỏ phía trên đỉnh, hào quang còn có chút mờ tối.

Một tia linh lực xuyên qua sương trắng, hòa vào khu vực hào quang tối mờ phía trên đỉnh chuỗi gen.

Khu vực đó nhanh chóng trở nên sáng rực.

Cùng với thời gian trôi, khu vực trên đỉnh nhất, hào quang cũng trở nên sáng rực giống như khu vực khác.

Ầm!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khi cả chuỗi gen trở nên sáng lấp lánh, sương trắng nổi lên.

Dần dần, sương trắng trên đỉnh chuỗi gen bắt đầu tản ra xung quanh.

Sau khi sương trắng bắt đầu tán ra xung quanh, lộ ra một chuỗi móc xích màu đen.

Móc xích khóa đỉnh chuối gen lại, bên trên là một vùng chuỗi gen mới vô cùng u tối.

Đây là khóa gen.

Chỉ có phá được khóa gen, mới có thể đột phá đến cấp chiến sĩ bậc một.

Lục Duyên mở mắt, trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc và vui mừng.

Mất gần một tháng, độ rắn chắc của chuỗi gen của hắn cũng coi như đạt đến một trăm phần trăm.

Tốc độ này vượt xa kế hoạch của Lục Duyên.

Vốn dĩ cho rằng phải cẩn khoảng hơn một tháng, thậm chí gần hai tháng mới có thể đột phá.

Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất là số lượng lớn nguyệt thạch tinh hoa đó.

Điều này khiến tốc độ tu luyện của hắn tăng lên khá nhanh, giảm được gần hai mươi ngày.

Tiếp đó, chỉ cần phá vỡ khóa gen, hắn có thể đột phá.

Ý thức của Lục Duyên tiến vào không gian chiến văn, nhìn hai khối nguyên thạch lấp lánh hào quang màu trắng, hắn nở nụ cười.

Nguyên thạch thu hoạch được trước đó có thể nói là đến vừa đúng lúc.

Về cách phá vỡ chuỗi gen, trước đó Lục Duyên đã từng tìm kiếm từ trên chiến võng.

Sử dụng nguyên thạch là cách có hiệu quả trực tiếp nhất.

Chỉ cần hấp thụ nguyên lực nồng đậm trong nguyên thạch, lợi dụng nguyên lực tấn công khóa gen là được.

Hấp thụ nguyên thạch khó hơn rất nhiều so với hấp thụ linh tinh, thông thường chiến sĩ gen hấp thụ một khối nguyên thạch có lẽ cần mấy ngày, khi đột phá cần phải chuẩn bị sẵn sàng mới được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng Lục Duyên thì khác, hắn cảm thấy có lẽ mình không cần quá lâu.

Lục Duyên hít sâu một hơi, ngồi khoanh chân trên giường gỗ.

Hắn nắm chặt một khối nguyên thạch, bắt đầu hấp thụ.

Từng luồng nguyên lực nồng đậm chầm chậm nhập vào trong cơ thể của Lục Duyên, xuyên qua khí sương màu trắng, đến khu vực chuỗi gen.

Ý thức của Lục Duyên khẽ động, điều khiển nguyên lực nồng đậm này tấn công vào móc xích màu đen.

Móc xích màu đen quấn quanh trên chuỗi gen bắt đầu chấn động kịch liệt.

Cùng với móc xích màu đen chấn rung, ngay cả khí sương màu trắng cũng bắt đầu nổi lên, chuỗi gen cũng hơi chấn rung, Lục Duyên cảm thấy cơ thể của mình có một cảm giác đau đớn truyền đến.

Đây là cảm giác đau đớn truyền đến từ nơi sâu trong gen.

Muốn phá vỡ khóa gen, đương nhiên không phải là không phải trả cái giá nào.

Tấn công khóa gen sẽ khiến chuỗi gen cũng tạo thành xung kích nhất định, từ đó ảnh hưởng cơ thể.

Có một số thiên tài có điều kiện tốt có thể sử dụng thuốc đặc biệt hoặc là thiên tài địa bảo để bảo vệ chuỗi gen, nhưng thông thường chiến sĩ gen không có điều kiện tốt như vậy, đương nhiên chỉ đành cố chống lại.

Cho nên tốc độ tấn công khóa gen sẽ trở nên rất chậm.

Độ mạnh thân thể của Lục Duyên tương đối cường mạnh, tuy hắn cũng chống lại lực xung kích này, nhưng tốc độ tấn công của hắn vẫn rất nhanh.

Nhưng chắc chắn khó tránh đau đớn.

Rắc rắc!

Không biết qua bao lâu, cũng với từng đợt tấn công, một sợi móc xích màu đen trong đó xuất hiện một đường vết nứt.

Bên tai Lục Duyên có âm thanh chói tai vang lên.

Lục Duyên vui mừng trong lòng.

Đã bắt đầu phá vỡ rồi.

Hắn tiếp tục tấn công, vết nứt trên móc xích màu đen càng lúc càng lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0