Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Phân Chia Khu V...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Một đội mạo hiểm ngồi trên một chiến cơ đen kịt hình tam giác trông thấy chiến cơ to lớn ở khoảng không cách đó không xa xẹt qua họ, đều hơi trợn to hai mắt.

Một người đàn ông để chòm râu quai nón nhịn không được kinh hô cảm thán:

"Đây là chiến cơ Kiêu Long à? Thế mà có tới năm chiếc? ! Rốt cuộc là thế lực lớn nhà ai mà giàu như thế? Nghe nói một chiếc chiến cơ này là năm mươi vạn linh tinh ngũ giai lận đấy"

"G? Không đúng, các ngươi xem kìa dường như bọn họ đến doanh địa trước. Chẳng lẽ là thế lực chính phủ đế quốc?"

Một người đàn ông trung niên kinh ngạc nói.

Mọi người lấy lại tinh thần, nhìn chiến cơ Kiêu Long xet qua bầu trời, chui vào trong cảng hàng không tổng bộ quân thủ vệ phía nam.

Cảng hàng không to lớn, năm chiếc chiến cơ Kiêu Long ngừng lại, cửa khoang mổ ra, nhóm lão sư và học sinh của Thiên Tài doanh đi xuống.

Trên quảng trường của cảng hàng không, có vài thủ vệ quân mặc quân trang màu đen đã đứng chờ bọn họ.

Dẫn đầu chính là một người đàn ông trung niên tóc đen.

Tư thế đứng của người nọ thẳng tắp, như một cây trường thương, ánh mắt vô cùng sắc bén, Lục Duyên bị ánh mắt hắn ta quét tới quét lui, cả người đau đớn như bị kim đâm.

Hắn nhanh chân bước lên tiếp đón, cúi chào ông lão tóc xám, nét mặt nghiêm túc:

"Hiệu trưởng Lý, cấm khu có động tĩnh bất thường, tư lệnh hiện tại lại đang bộn bề công việc, nên để ta tới tiếp các vị! Ngoài ra, tư lệnh đã sắp xếp chức vụ ổn thỏa cho các vị tới từ Thiên Tài doanh này, chiến sĩ nhất giai và chiến sĩ nghiên cứu sẽ được sắp xếp vào doanh địa phòng ngự phía sau cùng, chiến sĩ nhị giai và tam giai sẽ được sắp xếp vào khu vực phòng tuyến ở giữa, chiến sĩ tứ giai sẽ được sắp xếp vào doanh địa phòng tuyến phía ngoài cùng. Xin hỏi hiệu trưởng Lý có cần sửa đổi lại gì không? Nếu cần sửa đổi, ta sẽ liên lạc với tư lệnh để tiến hành sữa đổi!"

Ông lão tóc xám nghe vậy, khẽ gật đầu:

"Cứ làm theo cách sắp xếp của Carol đi"

Người đàn ông trung niên cũng gật đầu:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đã rõ! Không biết các vị có cần nghỉ ngơi không? Nếu không cần thì bây giờ đã có thể xuất phát đến doanh địa phòng ngự rồi, chiến hạm vận tải của quân đoàn đã chuẩn bị xong rồi!"

Mắt của ông lão tóc xám sáng lên, đánh giá người đàn ông trung niên, khẽ gật đầu:

"Không tệ. Làm việc rất nhanh nhẹn, nếu đã như vậy thì cứ giao cho ngươi sắp xếp đi"

Người đàn ông trung niên gật đầu, rồi quay đầu nhìn về phía học sinh Thiên Tài Doanh, ánh mắt sắc bén nói:

"Tất cả các chiến sĩ nhất giai và chiến sĩ nghiên cứu bước ra khỏi hàng!"

Nghe vậy, Dương Bình liếc nhìn mấy người Lục Duyên, rồi lại ủ rũ cúi đầu bước ra khỏi hàng.

Bốn người trong kí túc xá, chỉ có hắn ta là nhất giai.

Rất nhanh, tất cả chiến sĩ nhất giai và chiến sĩ nghiên cứu đều bước ra khỏi hàng, tổng cộng có hơn hai trăm người.

Lục Duyên nhìn xem, ngoại trừ Dương Bình, hắn còn phát hiện hai người quen khác là Lâm Vi và Mẫn Nhi.

Lúc đó các nàng cùng khảo nghiệm với Lục Duyên.

Lúc này, dường như hai người họ cũng nhìn thấy Lục Duyên, cũng đều gật đầu với hắn.

Trên mặt Lâm Vi còn nở nụ cười rực rỡ xinh đẹp, ánh mắt chuyển động.

Lục Duyên cười với hai người họ một tiếng, cũng gật đầu đáp lại.

Bình thường thì, tân sinh viên năm nhất về cơ bản đều là nhất giai.

Chỉ có một số cực ít đạt đến nhị giai, đương nhiên, cũng có một người là Tư Thính Tuyết, mới năm nhất đã đạt tới tam giai rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi nhất giai và nghiên cứu bước ra khỏi hàng, bọn họ liền được đưa lên chiếc chiến hạm vận tải quân dụng dài khoảng trăm mét.

Sau đó chiếc chiến hạm vận tải bay lên trời, rời khỏi cảng hàng không.

Bọn họ chắc chắn là được đưa tới doanh địa phòng ngự phía trong cùng của biên giới.

Lúc nãy khi người đàn ông trung niên nói mấy lời kia, hắn ta cũng không hề đề phòng đám người Lục Duyên, mà còn nói trước mặt bọn họ, thính lực của chiến sĩ gen cũng không yếu, tự nhiên đều nghe được những lời đó.

Sau đó, người đàn ông trung niên tiếp tục nói:

"Chiến sĩ nhị giai và tam giai bước ra khỏi hàng!"

Lần này, phần lớn mọi người đều bước ra khỏi hàng, chỉ còn hơn sáu mươi người là đứng nguyên tại chỗ. Đó đều là chiến tôn tứ giai.

Chiến tôn tứ giai bình thường đều là sinh viên năm sáu, cho dù Tư Thính Phong hiện tại cũng đang cố gắng đột phá cấp chiến tôn.

Chỉ có điều, theo như lời Tư Thính Phong nói, có lẽ mấy ngày này hắn sẽ có thể lên chiến tôn.

Hiện tại, hắn ta vừa mới bước vào niên khóa thứ năm, có thể trở thành chiến tôn trong khoảng thời gian này, cũng là do bản thân hắn ta đã có sẵn tư chất hơn người rồi.

Vì số người quá nhiều, sau khi mọi người đều bước ra khỏi hàng thì được chia ra rồi đưa lên hai chiếc chiến hạm vận tải quân dụng.

Ba người bọn Lục Duyên lên cùng một chiếc chiến hạm vận tải, ánh mắt Macquarie nhấp nháy, hơi căng thẳng nói:

"Không biết ba người chúng ta có được phân vào cùng một doanh địa phòng ngự không nhỉ?"

Tư Thính Phong cười nói:

"Ngươi và A Duyên có thể sẽ được chia vào cùng một doanh địa phòng ngự, hai người đều là nhị giai. Ta thì không có khả năng, ta đã là tam giai viên mãn rồi, chỉ e là ta sẽ được phân vào doanh địa phòng tuyến phía ngoài cùng"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0