Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Sao Lại Nhìn Ta...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Trong khoang điều khiển của Hắc Hùng số một.

Lục Duyên và Amy ngồi trên vị trí và nhìn ra bên ngoài thông qua hình ảnh giả thuyết được tạo ra trước mặt.

Xung quanh họ còn có trăm chiếc phi hành khí bảo vệ Hắc Hùng số một.

Toàn bộ phi hành khí này đều ở cấp bậc mục đầu, thậm chí năm con cầm đầu là cấp bậc thủ lĩnh.

Với tinh thần lực hiện tại của Lục Duyên, đây là giới hạn mà hắn có thể khống chế rồi.

Mặt khác, hắn còn phải phân một phần tinh thần lực ra để quấy nhiễu phi hành khí muốn tới gần tấn công họ trên đường đi cho thông thuận, không bị ngăn trở.

Lục Duyên tăng tốc độ của Hắc Hùng số một lên gấp ba vận tốc âm thanh.

Đây cũng là tốc độ nhanh nhất mà phi hành khí có thể đạt tới.

Tốc độ bay thật nhanh làm tiếng huýt gió xuyên qua không trung vang vọng cả Cương Thiết thành.

Ở nơi nào đó trong Cương Thiết thành, trên quảng trường của tòa nhà cao năm trăm mét.

Dương Bình, Lâm Vi, Mẫn Nhi và những cô gái, thiếu niên khác đang ngồi nghỉ ngơi trên robot hộ vệ bị hỏng.

Sắc mặt của họ có hơi tái nhợt, trong mắt lại mang theo vẻ kích động.

"Ba người máy hộ vệ cấp mục đầu viên mãn, không ngờ chúng ta giết chết chúng thật kìa! Nơi này là tòa nhà cao năm trăm mét, chắc chắn bên trong có rất nhiều tài nguyên!"

Đôi mắt Dương Bình đây kích động.

Một thiếu niên tóc vàng anh tuấn nhìn Mẫn Nhi chẳng nói gì trong quá trình hồi phục với vẻ ái mộ:

"Lần này cũng may có Mẫn Nhị, nói cách khác, có mình chúng ta thôi thì sợ là khó lòng đánh võ được hộ thuẫn tinh thể của người này"

Mẫn Nhi không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Lâm Vi bên cạnh cười hì hì đáp:

"Tra Bá, trong lòng Mãn Nhi bây giờ chỉ có tên Lục Duyên kia thôi, ngươi không có cửa đâu"

Mãn Nhi hơi chau mày, nhìn Lâm Vĩ:

"Vị Vi, ngươi nói cái gì thế? Ta chỉ muốn vượt qua hắn thôi"

"Vâng vâng vâng, ta sai ta sai"

Lâm Vi cười xòa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau đó nàng quay đầu nhìn về phía Dương Bình:

"Này, Dương Bình, Lục Duyên không gia nhập tổ chúng ta thì đi với ai thế?"

Dương Bình cười khổ trả lời:

"Ta cũng đâu biết, hắn chưa nói cụ thể là ai, chỉ nói là một người bạn mà hắn quen ở Khởi Nguyên Chi Địa"

Lâm Vi bĩu môi:

"Nếu có tên kia thì chúng ta đã tấn công tòa nhà cao năm trăm mét này dễ dàng hơn rồi"

"Chứ sao."

Dương Bình thở dài.

Đúng lúc này, một tiếng rít chói tai truyền đến từ không trung.

Tất cả mọi người đều hoảng hốt.

Nhiều người ngẩng đầu nhìn về nơi âm thanh phát ra.

Khi nhìn thấy nhóm lớn phi hành khí lớn đi quanh một chiếc phi hành khí hình con thoi trên không trung bay qua nhanh chóng, tất cả mọi người đều đứng lên, trừng to mắt thật kinh ngạc.

"Đó là gì? !"

Lâm Vi hô lên đầy kinh ngạc.

"Phi hành khí? Sao phi hành khí này bay nhanh được như vậy?"

Tra Bá cảm thấy chấn động:

"Không phải bình thường phi hành khí đều ở trong không trung sao? Hơn nữa hình như chúng nó vây quanh chiếc phi hành khí ở giữa kia đúng không? Nhìn giống như là... hộ vệ vậy?"

Bản thân Tra Bá cũng mông lung trước suy đoán của mình nữa là.

Dương Bình nhìn thấy chiếc phi hành khí ở giữa thì chớp mắt:

"Nhìn bề ngoài của chiếc phi hành khí ở trung tâm không giống với những chiếc phi hành khí khác ấy? Nhìn thôi đã thấy rất cao cấp, không lẽ là cơ giới sinh mệnh đặc biệt?"

"Nếu đánh hạ cái máy đó thì chắc là sẽ có nhiều thứ tốt rơi xuống đúng không?"

Một thiếu niên có thân hình cao lớn nói trong chờ mong.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe vậy, tất cả đều quay sang nhìn hắn.

Thiếu niên cảm nhận được ánh mắt của mọi người bèn nhìn lại với vẻ nghi hoặc:

"Các ngươi làm sao vậy? Sao lại nhìn ta như thế?"

Dương Bình cười đáp:

"Không có gì, chỉ là thấy ngươi rất có ý tưởng thôi"

Khóe miệng Mẫn Nhi cũng hơi cong lên:

"Chờ đến khi ngươi bay lên trời được hẵng nói"

Lâm Vi mỉm cười góp vui:

"Ta có nằm mơ cũng không dám mơ đẹp vậy đâu, tốt nhất chúng ta nên từ từ thăm dò một vài tòa nhà cao một trăm mét và tòa nhà năm trăm mét thì hơn"

"Nghỉ ngơi đủ chưa? Chúng ta vào tòa nhà thôi"

"Ừ"

Đoàn người xoay người đi vào tòa nhà năm trăm mét.

Ngoại trừ mấy người Dương Bình còn ở ngoài, những đoàn đội tại các nơi trong Cương Thiết thành nhìn thấy phi hành khí bay nhanh tới cũng thấy ngạc nhiên.

Có người đoán đây là máy sinh mệnh đặc biệt mạnh mẽ nào đó.

Cũng có người đoán đây là bảo vật di động trong di tích cơ giới Aiur.

Nhưng không một ai nghĩ rằng đây là chiến sĩ gen giống với họ.

Bởi vì làm gì có một chiến sĩ gen nào điều khiển cả trăm phi hành khí hộ vệ, khi có phi hành khí khác đụng tới thì lách qua đường khác ngay?

Không tồn tại đâu.

Trên quảng trường phía trước loạt tòa nhà cao hàng nghìn mét tại một thành phố nổi trên không.

Một người Baron có thân hình cao lớn đang chỉ huy một liên minh mạnh mẽ gồm người Baron và người của chủng tộc khác vây quanh cỗ máy hộ vệ ở quảng trường.

Hàng loạt đội robot hộ vệ có sức công phá cao đã tử vong dưới sự vây công của rất nhiều người mang gen chiến sĩ. Rất nhanh sau đó chỉ còn lại cỗ máy mục đầu và bốn cự khuyển máy ở chỗ cửa lớn.

Bách Diệp Ti - người Baron - nhìn cơ giới mục đầu cầm đầu với vẻ nghiêm túc, ra lệnh:

"Ta sẽ cầm chân cơ giới mục đầu, các ngươi hãy giải quyết bốn con chó máy khổng lồ kia càng nhanh càng tốt, sau đó cùng ta giết con cơ giới mục đầu này"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0