Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?
Chương 11
Mạc Nhất Hạ Nhĩ Đích Miêu
2024-10-04 21:47:56
“Cha kỳ lạ chỗ nào chứ?” Cha Ôn không thể hiểu được.
“Kỳ lạ đến đáng ghét.” Nói xong, Ôn Dao chạy nhanh đến chỗ Phó Cẩn Chi rồi đẩy anh ra trước mặt làm lá chắn, chỉ lộ ra nửa cái đầu.
Phải, đúng là đứa con gái đáng ghét của ông rồi, chỉ là đổi cách khác mà thôi: Trước kia thì không coi ai ra gì, bây giờ thì không đàng hoàng.
Ha, con rể chắn ở trước mặt thì có sao chứ, thằng con rể càng đáng ghét hơn.
Trong lòng hừ lạnh, cha Ôn bắt đầu lợi dụng việc công để trả thù việc riêng, giơ gậy lên giả vờ muốn đánh Ôn Dao, thực chất cái đánh đấy lại rơi trên người Phó Cẩn Chi.
Không có người cha vợ nào thích con gái mình chưa kết hôn đã có thai với con rể, tuy con gái ông cũng có lỗi.
Phó Cẩn Chi cũng không thể đánh trả, khuôn mặt tuấn tú xám xịt. Chuyện này rốt cuộc có liên quan gì đến anh chứ? Người của nhà họ Ôn chuyên khắc chế anh đúng không!
Hôm qua anh vẫn còn nghĩ, rốt cuộc là kiểu yêu quái gì mới có thể sinh ra được Ôn Dao, bây giờ coi như đã biết rồi.
Cuối cùng vẫn là mẹ Ôn kết thúc trò cười này, bà đưa cha Ôn về bữa tiệc, bất lực thở dài.
Đã đồng ý để cha Ôn nói chuyện tử tế, kết quả náo loạn đến mức gà bay chó sủa, bà vẫn phải đỡ lấy gánh nặng này.
“Cẩn Chi, con không sao chứ?” Ánh mắt của mẹ Ôn dịu dàng nhìn hai đứa nhỏ.
“Bác gái, con không sao, bác trai không hề dùng sức.” Phó Cẩn Chi chỉnh lại bộ đồ nhăn nheo, vẻ mặt điềm tĩnh.
Thật sự là như vậy, cha Ôn ra tay vẫn có chừng mực.
“Bác trai con có chút oán giận, dù sao khi hai đứa kết hôn cũng không vẻ vang lắm.”
Lời này đã rất khéo léo rồi, bị bắt gian trên giường đã thành chuyện cười trong giới thượng lưu, sau đó Ôn Dao từ chối chịu trách nhiệm với nhà họ Phó rồi chiến tranh lạnh với gia đình mình, lăn lộn nửa ngày cuối cùng cũng kết hôn theo yêu cầu của bác sĩ.
Đừng nói là nhà giàu, ngay cả gia đình bình thường cũng khó chấp nhận được.
“Con biết mà.” Phó Cẩn Chi duy trì nụ cười, lông mi hình cánh bướm tạo thành hình bóng nhỏ trên gương mặt.
Trong lòng anh khẽ cười, còn có chuyện xấu hổ hơn nữa đấy, con gái của bà vốn không mang thai.
“Thật ra, bác cũng không xem trong hôn nhân của hai đứa, quá vội vàng cũng không có cơ sở tình cảm.” Mẹ Ôn đột nhiên mỉm cười, dùng ngón tay được bảo dưỡng tốt của bà che miệng lại: “Nhưng hôm nay thấy hai đứa ở chung như này, bác cũng yên tâm rất nhiều.”
Cho dù là tình thú nhỏ trước đây, hay là Ôn Dao vô cùng tự nhiên lấy Phó Cẩn Chi làm lá chắn, cũng nhìn ra được hai người ở chung cũng không tệ.
Nếu Ôn Dao biết được bà đang nghĩ gì, nhất định sẽ điên cuồng nói to: Làm gì có năm tháng yên tĩnh, đều do cô cõng gánh nặng về phía trước. Buộc quả bom hẹn giờ Phó Cẩn Chi này lại vì toàn thế giới, bắt đầu từ việc đề cao giá trị cảm xúc của anh.
Tức giận nhiều đã thành thói quen rồi, đỡ phải đánh nhau, bắt cóc, cầm tù...
“Sau này hai nhà Ôn Phó có thể tăng việc hợp tác hơn, tuyên truyền cuộc hôn nhân của hai đứa thành liên hôn thực sự, rửa sạch những tin đồn không hay trước đó.” Mẹ Ôn đổi chủ đề, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy uy lực: “Trong lòng bác hy vọng hai đứa có thể ở với nhau thật hạnh phúc, nhưng nếu thực sự không chịu được nữa cũng phải dễ hợp dễ tan.”
“Thứ của nhà họ Ôn thuộc về Dao Dao cũng không thể thiếu.”
Trên đường về nhà, Ôn Dao hơi im lặng, nhưng thực tế lại bí mật liên lạc với 8848.
“8848, tôi cảm thấy thế giới này chênh lệch quá xa so với bản thảo của cậu đưa ra rồi.”
Phó Cẩn Chi không hung ác nham hiểm và điên cuồng như vậy, người của nhà họ Ôn cũng không giống nhà giàu vô tình sẽ dễ dàng vứt bỏ con gái. Không nói tới cha mẹ mình, trước khi rời đi anh trai Ôn Viễn đã cho cô một tấm thẻ giá trị 10 triệu.
“Kỳ lạ đến đáng ghét.” Nói xong, Ôn Dao chạy nhanh đến chỗ Phó Cẩn Chi rồi đẩy anh ra trước mặt làm lá chắn, chỉ lộ ra nửa cái đầu.
Phải, đúng là đứa con gái đáng ghét của ông rồi, chỉ là đổi cách khác mà thôi: Trước kia thì không coi ai ra gì, bây giờ thì không đàng hoàng.
Ha, con rể chắn ở trước mặt thì có sao chứ, thằng con rể càng đáng ghét hơn.
Trong lòng hừ lạnh, cha Ôn bắt đầu lợi dụng việc công để trả thù việc riêng, giơ gậy lên giả vờ muốn đánh Ôn Dao, thực chất cái đánh đấy lại rơi trên người Phó Cẩn Chi.
Không có người cha vợ nào thích con gái mình chưa kết hôn đã có thai với con rể, tuy con gái ông cũng có lỗi.
Phó Cẩn Chi cũng không thể đánh trả, khuôn mặt tuấn tú xám xịt. Chuyện này rốt cuộc có liên quan gì đến anh chứ? Người của nhà họ Ôn chuyên khắc chế anh đúng không!
Hôm qua anh vẫn còn nghĩ, rốt cuộc là kiểu yêu quái gì mới có thể sinh ra được Ôn Dao, bây giờ coi như đã biết rồi.
Cuối cùng vẫn là mẹ Ôn kết thúc trò cười này, bà đưa cha Ôn về bữa tiệc, bất lực thở dài.
Đã đồng ý để cha Ôn nói chuyện tử tế, kết quả náo loạn đến mức gà bay chó sủa, bà vẫn phải đỡ lấy gánh nặng này.
“Cẩn Chi, con không sao chứ?” Ánh mắt của mẹ Ôn dịu dàng nhìn hai đứa nhỏ.
“Bác gái, con không sao, bác trai không hề dùng sức.” Phó Cẩn Chi chỉnh lại bộ đồ nhăn nheo, vẻ mặt điềm tĩnh.
Thật sự là như vậy, cha Ôn ra tay vẫn có chừng mực.
“Bác trai con có chút oán giận, dù sao khi hai đứa kết hôn cũng không vẻ vang lắm.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời này đã rất khéo léo rồi, bị bắt gian trên giường đã thành chuyện cười trong giới thượng lưu, sau đó Ôn Dao từ chối chịu trách nhiệm với nhà họ Phó rồi chiến tranh lạnh với gia đình mình, lăn lộn nửa ngày cuối cùng cũng kết hôn theo yêu cầu của bác sĩ.
Đừng nói là nhà giàu, ngay cả gia đình bình thường cũng khó chấp nhận được.
“Con biết mà.” Phó Cẩn Chi duy trì nụ cười, lông mi hình cánh bướm tạo thành hình bóng nhỏ trên gương mặt.
Trong lòng anh khẽ cười, còn có chuyện xấu hổ hơn nữa đấy, con gái của bà vốn không mang thai.
“Thật ra, bác cũng không xem trong hôn nhân của hai đứa, quá vội vàng cũng không có cơ sở tình cảm.” Mẹ Ôn đột nhiên mỉm cười, dùng ngón tay được bảo dưỡng tốt của bà che miệng lại: “Nhưng hôm nay thấy hai đứa ở chung như này, bác cũng yên tâm rất nhiều.”
Cho dù là tình thú nhỏ trước đây, hay là Ôn Dao vô cùng tự nhiên lấy Phó Cẩn Chi làm lá chắn, cũng nhìn ra được hai người ở chung cũng không tệ.
Nếu Ôn Dao biết được bà đang nghĩ gì, nhất định sẽ điên cuồng nói to: Làm gì có năm tháng yên tĩnh, đều do cô cõng gánh nặng về phía trước. Buộc quả bom hẹn giờ Phó Cẩn Chi này lại vì toàn thế giới, bắt đầu từ việc đề cao giá trị cảm xúc của anh.
Tức giận nhiều đã thành thói quen rồi, đỡ phải đánh nhau, bắt cóc, cầm tù...
“Sau này hai nhà Ôn Phó có thể tăng việc hợp tác hơn, tuyên truyền cuộc hôn nhân của hai đứa thành liên hôn thực sự, rửa sạch những tin đồn không hay trước đó.” Mẹ Ôn đổi chủ đề, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy uy lực: “Trong lòng bác hy vọng hai đứa có thể ở với nhau thật hạnh phúc, nhưng nếu thực sự không chịu được nữa cũng phải dễ hợp dễ tan.”
“Thứ của nhà họ Ôn thuộc về Dao Dao cũng không thể thiếu.”
Trên đường về nhà, Ôn Dao hơi im lặng, nhưng thực tế lại bí mật liên lạc với 8848.
“8848, tôi cảm thấy thế giới này chênh lệch quá xa so với bản thảo của cậu đưa ra rồi.”
Phó Cẩn Chi không hung ác nham hiểm và điên cuồng như vậy, người của nhà họ Ôn cũng không giống nhà giàu vô tình sẽ dễ dàng vứt bỏ con gái. Không nói tới cha mẹ mình, trước khi rời đi anh trai Ôn Viễn đã cho cô một tấm thẻ giá trị 10 triệu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro