Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?
Chương 12
Mạc Nhất Hạ Nhĩ Đích Miêu
2024-10-04 21:47:56
“Cũng bình thường, dù sao chúng ta có được tất cả những tin tức này đều đến từ ý thức thế giới, sẽ có nhiều sai lệch, cốt truyện chỉ có thể dùng để tham khảo, nhưng không phải là tuyệt đối.”
“Nhưng mà, mỗi một nhiệm vụ mà cô hoàn thành được sẽ làm thay đổi tuyến đường của thế giới, chúng ta có thể mở khóa được một chút cốt truyện thực sự, một ngày nào đó có thể có được chân tướng.”
“Đúng vậy, còn một phần thưởng cốt truyện chưa được mở khóa.” Ôn Dao không khỏi vui mừng.
“Á!” Đang chuẩn bị mở khóa cốt truyện, một bình nước trái cây lạnh lẽo ấn vào khuôn mặt của Ôn Dao, cô cướp lấy bình nước trái cây, trừng mắt nhìn Phó Cẩn Chi: “Anh làm gì vậy?”
Phó Cẩn Chi lười biếng dựa vào ghế, dùng ánh mắt long lanh liếc nhìn Ôn Dao.
“Trông tâm trạng vô cùng nặng nề của cô này, sao nào, cảm động muốn khóc rồi à?”
Tất cả hành động hôm nay của nhà họ Ôn thật ra chỉ có một mục đích: Khiến Phó Cẩn Chi coi trọng Ôn Dao.
Vừa cho Ôn Dao cổ phần lại còn muốn tăng việc hợp tác với nhà họ Phó, đều làm tặng giá trị con người của Ôn Dao, sợ cô bị ức hiếp ở nhà chồng.
Nghĩ thế nào đi nữa thì người phụ nữ này cũng nên vui vẻ, vậy mà vì sao cả quãng đường lại rầu rĩ không vui, dáng ngồi ngay ngắn, khuôn mặt thả lỏng, cánh môi hồng nhuận đều mím chặt.
Cảm động ư? Sau khi phản ứng được Phó Cẩn Chi đang nói gì, Ôn Dao cười đến mức đôi mắt cong lên: “Đương nhiên rồi, đúng là cha ruột có khác, hào phóng hơn nhiều.”
Ánh đèn tối tăm chiếu lên khuôn mặt trắng như ngọc của cô, đôi mắt ẩm ướt, lung linh mê hoặc người khác.
Cảnh đẹp này nhất thời thu hút Phó Cẩn Chi, tim của anh bắt đầu đập nhanh.
Cho đến khi Ôn Dao lấy túi chườm đá từ tủ lạnh trong xe ra rồi ấn toàn bộ lên mặt anh.
“Bốp” một tiếng, đau điếng.
Nhìn Ôn Dao vừa mỉm cười thành công, vừa vặn vẹo tư thế dựa lưng vào cửa xe cách xa anh, Phó Cẩn Chi không bày tỏ biểu cảm gì mà vứt túi chườm đá sang một bên.
Trái tim ngu ngốc, đập gì mà đập.
Đúng là mày đói bụng quá rồi.
Ôn Dao không biết rằng mình đã biến sự cám dỗ dành cho Phó Cẩn Chi thành ý định giết người.
Cô vui vẻ lên lầu tắm rửa và ngạo nghễ ra lệnh cho 8848: “Music!”
8848 nổi loạn đến mức cho cô nghe bản kèn Xô-na của Quả Táo Nhỏ, âm thanh chói tai trực tiếp vang thẳng vào não cô trong giây lát, Ôn Dao cảm thấy như mình đang ở trong một đám tang.
Bồn tắm đã biến thành quan tài, còn quả táo nhỏ đã trở thành trái cây cúng viếng.
“Được rồi, được rồi.” Ôn Dao tuyệt vọng lắc đầu, rũ bỏ những hình ảnh không may mắn trong đầu: “Đừng phát nhạc nữa, trực tiếp mở khóa nội dung cốt truyện đi.”
“Ký chủ, “Khát vọng dành cho Nam Thần” cũng đã được giải quyết, cô có muốn rút vật phẩm trước không?”
“Rút!” Ôn Dao ngồi dậy, chắp hai tay trước ngực với dáng vẻ thành kính, trước kia cô đã từng đọc các loại tiểu thuyết hệ thống, thực sự rất hâm mộ những đạo cụ ngầu của nhân vật chính.
Thời thế thay đổi, bàn tay vàng ấy có thể đến lượt cô rồi!
“Ding, chúc mừng kí chủ đã nhận được đạo cụ “Bút xóa sửa suy yếu dùng 1 lần.””
“Mô tả ngắn gọn về đạo cụ: Như tên gọi của nó, nó là đạo cụ chỉ dùng được 1 lần, chức năng của nó là sửa đổi nội dung cốt truyện thực sự. Nhưng cũng giống như tên của nó, nó rất yếu nên chỉ có thể thay đổi được một từ.”
“Xem ra cũng là một đạo cụ tốt.” Ôn Dao sờ sờ cằm, có khi một chữ có thể thay đổi thế giới, nếu sử dụng đúng cách, thì sẽ có vô hạn uy lực.
“Vậy bây giờ hãy mở khóa nội dung cốt truyện ra xem có thể thay đổi được gì không.”
“Ding, quá trình giải nén đang diễn ra…”
“Cốt truyện đã được mở khóa.”
“Nguyên văn nội dung: Bệnh nhân lần này rất đặc biệt, cô ta là em gái của đàn anh, tên là Phó Nghiên.
Phó Cẩn Chi từng là con cưng của trời, so với người chị gái cùng cha khác mẹ An Nhược Nhược của cô ta thì chẳng khác gì một cặp trời sinh.
“Nhưng mà, mỗi một nhiệm vụ mà cô hoàn thành được sẽ làm thay đổi tuyến đường của thế giới, chúng ta có thể mở khóa được một chút cốt truyện thực sự, một ngày nào đó có thể có được chân tướng.”
“Đúng vậy, còn một phần thưởng cốt truyện chưa được mở khóa.” Ôn Dao không khỏi vui mừng.
“Á!” Đang chuẩn bị mở khóa cốt truyện, một bình nước trái cây lạnh lẽo ấn vào khuôn mặt của Ôn Dao, cô cướp lấy bình nước trái cây, trừng mắt nhìn Phó Cẩn Chi: “Anh làm gì vậy?”
Phó Cẩn Chi lười biếng dựa vào ghế, dùng ánh mắt long lanh liếc nhìn Ôn Dao.
“Trông tâm trạng vô cùng nặng nề của cô này, sao nào, cảm động muốn khóc rồi à?”
Tất cả hành động hôm nay của nhà họ Ôn thật ra chỉ có một mục đích: Khiến Phó Cẩn Chi coi trọng Ôn Dao.
Vừa cho Ôn Dao cổ phần lại còn muốn tăng việc hợp tác với nhà họ Phó, đều làm tặng giá trị con người của Ôn Dao, sợ cô bị ức hiếp ở nhà chồng.
Nghĩ thế nào đi nữa thì người phụ nữ này cũng nên vui vẻ, vậy mà vì sao cả quãng đường lại rầu rĩ không vui, dáng ngồi ngay ngắn, khuôn mặt thả lỏng, cánh môi hồng nhuận đều mím chặt.
Cảm động ư? Sau khi phản ứng được Phó Cẩn Chi đang nói gì, Ôn Dao cười đến mức đôi mắt cong lên: “Đương nhiên rồi, đúng là cha ruột có khác, hào phóng hơn nhiều.”
Ánh đèn tối tăm chiếu lên khuôn mặt trắng như ngọc của cô, đôi mắt ẩm ướt, lung linh mê hoặc người khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảnh đẹp này nhất thời thu hút Phó Cẩn Chi, tim của anh bắt đầu đập nhanh.
Cho đến khi Ôn Dao lấy túi chườm đá từ tủ lạnh trong xe ra rồi ấn toàn bộ lên mặt anh.
“Bốp” một tiếng, đau điếng.
Nhìn Ôn Dao vừa mỉm cười thành công, vừa vặn vẹo tư thế dựa lưng vào cửa xe cách xa anh, Phó Cẩn Chi không bày tỏ biểu cảm gì mà vứt túi chườm đá sang một bên.
Trái tim ngu ngốc, đập gì mà đập.
Đúng là mày đói bụng quá rồi.
Ôn Dao không biết rằng mình đã biến sự cám dỗ dành cho Phó Cẩn Chi thành ý định giết người.
Cô vui vẻ lên lầu tắm rửa và ngạo nghễ ra lệnh cho 8848: “Music!”
8848 nổi loạn đến mức cho cô nghe bản kèn Xô-na của Quả Táo Nhỏ, âm thanh chói tai trực tiếp vang thẳng vào não cô trong giây lát, Ôn Dao cảm thấy như mình đang ở trong một đám tang.
Bồn tắm đã biến thành quan tài, còn quả táo nhỏ đã trở thành trái cây cúng viếng.
“Được rồi, được rồi.” Ôn Dao tuyệt vọng lắc đầu, rũ bỏ những hình ảnh không may mắn trong đầu: “Đừng phát nhạc nữa, trực tiếp mở khóa nội dung cốt truyện đi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ký chủ, “Khát vọng dành cho Nam Thần” cũng đã được giải quyết, cô có muốn rút vật phẩm trước không?”
“Rút!” Ôn Dao ngồi dậy, chắp hai tay trước ngực với dáng vẻ thành kính, trước kia cô đã từng đọc các loại tiểu thuyết hệ thống, thực sự rất hâm mộ những đạo cụ ngầu của nhân vật chính.
Thời thế thay đổi, bàn tay vàng ấy có thể đến lượt cô rồi!
“Ding, chúc mừng kí chủ đã nhận được đạo cụ “Bút xóa sửa suy yếu dùng 1 lần.””
“Mô tả ngắn gọn về đạo cụ: Như tên gọi của nó, nó là đạo cụ chỉ dùng được 1 lần, chức năng của nó là sửa đổi nội dung cốt truyện thực sự. Nhưng cũng giống như tên của nó, nó rất yếu nên chỉ có thể thay đổi được một từ.”
“Xem ra cũng là một đạo cụ tốt.” Ôn Dao sờ sờ cằm, có khi một chữ có thể thay đổi thế giới, nếu sử dụng đúng cách, thì sẽ có vô hạn uy lực.
“Vậy bây giờ hãy mở khóa nội dung cốt truyện ra xem có thể thay đổi được gì không.”
“Ding, quá trình giải nén đang diễn ra…”
“Cốt truyện đã được mở khóa.”
“Nguyên văn nội dung: Bệnh nhân lần này rất đặc biệt, cô ta là em gái của đàn anh, tên là Phó Nghiên.
Phó Cẩn Chi từng là con cưng của trời, so với người chị gái cùng cha khác mẹ An Nhược Nhược của cô ta thì chẳng khác gì một cặp trời sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro