Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?

Chương 22

Mạc Nhất Hạ Nhĩ Đích Miêu

2024-10-04 21:47:56

“Ra mắt được hai năm rồi mà vẫn còn là dân nghiệp dư.” Phó Cẩn Chi nở nụ cười, nhưng lại dùng lời lẽ cay nghiệt để chê bai em gái mình: “Không biết rốt cuộc con bé có gì mà cần bảo mật cơ chứ.”

Sau khi gọi điện cho Phó Nghiên, hai người mới đăng ký để vào khu chung cư. Đây là kiểu chung cư mỗi tầng một căn hộ, quả thật tăng tính riêng tư.

Phó Nghiên đứng ở cửa đón hai người, trên mặt đeo chiếc khẩu trang lớn, sắc mặt trông vô cùng mệt mỏi.

Bên cạnh cô ta còn có một cô gái trẻ, mặc chiếc cardigan nhỏ bên ngoài chiếc váy dài màu trơn, tóc buộc lỏng phía sau đầu, trông vừa thanh lịch vừa dịu dàng.

“Ô, An Nhược Nhược.” Ôn Dao nhất thời không kịp phản ứng, cô chỉ mới xem ảnh chụp của ánh trăng sáng, không ngờ bây giờ lại gặp được người thật: “Sống lại sao?”

“Xin chào cô Ôn, tôi là An Nhu Nhu.” Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt thuần khiết của An Nhu Nhu, lời nói thì rất nhẹ nhàng, dịu dàng.

Cô ta nghiêng đầu một góc 41 độ nhìn Phó Cẩn Chi: “Chào đàn anh Phó, đã lâu không gặp.”

Đây là góc nhìn giống An Nhược Nhược nhất mà An Nhu Nhu từng so sánh qua gương vô số lần. Ngay cả độ cong ở khóe miệng cũng giống hệt nhau.

Quả nhiên Phó Cẩn Chi có phản ứng ngay, anh khẽ cau mày, tế nhị hỏi: “Cô là?”

Nụ cười của An Nhu Nhu trở nên gượng gạo, tại sao lại như vậy được? Chẳng lẽ anh không có chút cảm tình nào với vẻ ngoài giống An Nhược Nhược của cô ta sao, ít nhất cũng phải nhận ra cô ta đã từng là đàn em của anh chứ?

“Đàn anh bận trăm công ngàn việc có lẽ đã không còn nhớ nữa, em từng học cùng trường với anh hồi cấp hai và cấp ba đấy ạ.” Giọng điệu đùa giỡn của An Nhu Nhu dường như mang theo chút buồn bã.

“Ồ, cô và anh hai tôi từng học cùng trường sao? Sao tôi chưa từng nghe cô nhắc đến nhỉ.” Sắc mặt của Phó Nghiên đã bớt mệt mỏi đi một chút.

“Em muốn anh đứng ở đây bao lâu nữa?” Phó Cẩn Chi ngắt lời Phó Nghiên, lông mày nhíu lại, ánh mắt tràn đầy sự thiếu kiên nhẫn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Được rồi, chúng ta ngồi xuống rồi nói chuyện sau.” An Nhu Nhu có chút xấu hổ, đứng ra hòa giải.

Sau khi vào nhà, ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, An Nhu Nhu rót trà cho mọi người cứ như cô ta là chủ nhà.

Ánh mắt Ôn Dao hiện lên sự hào hứng: “Cô An trông rất giống bạn cũ của chồng tôi đấy.”

“Nhưng điều đó cũng không quan trọng. Cô là bạn của Nghiên Nghiên đấy à? Sao muộn như vậy rồi mà cô vẫn còn ở đây?”

Trong lòng An Nhu Nhu cảm thấy không vui, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười rạng rỡ: “Cô Phó có chút mụn trứng cá trên mặt. Với tư cách là bác sĩ trị liệu của cô ấy nên gần đây tôi đã sống ở chỗ này để tiện điều trị.”

Phó Nghiên tháo khẩu trang ra, quả thật có rất nhiều nốt mụn màu đỏ xuất hiện trên gương mặt trắng nõn của cô ta. Nhan sắc giảm đi rất nhiều, khiến tâm trạng của cô ta trở nên rất tệ.

“Khó khăn lắm mới nhận được một video quảng cáo cho một thương hiệu thể thao, nhưng với khuôn mặt như hiện giờ thì chỉ có thể từ chối.”

Nhìn thấy tình trạng của cô ta, Ôn Dao khẽ mím môi. Nữ chính này ra tay cũng thật tàn nhẫn, làm sao có thể khiến một cô bé yêu cái đẹp thành ra như thế này chứ?

“Bảo anh hai em mau chóng liên hệ với bác sĩ da liễu mà anh ấy quen biết đi, đến bệnh viện kiểm tra chi tiết một chút.”

“Không cần đâu.” Phó Nghiên bĩu môi: “Đây không phải lần đầu tiên, sau buổi tiệc lần trước, mặt em cũng tự nhiên bị nổi mụn.”

“Đi bệnh viện kiểm tra mấy ngày mà vẫn không khá hơn, may mà tay nghề của Nhu Nhu cao siêu, một tuần là đã chữa khỏi rồi.”

Đứa trẻ ngốc, bị lừa bao lâu nay mà không biết, đã thế còn khen người ta không ngớt. Trước kia cũng là cô nữ chính này đã hạ thuốc em đấy.

Ôn Dao cảm thấy thương thay cho Phó Nghiên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?

Số ký tự: 0