Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?

Chương 23

Mạc Nhất Hạ Nhĩ Đích Miêu

2024-10-04 21:47:56

“Sao hôm nay hai người lại tới đây?” Phó Nghiên nhìn anh hai và chị dâu, có chút khó hiểu.

“Lần trước không thấy em tham gia tiệc sinh nhật nên cô ấy có chút lo lắng, nhất quyết muốn đến thăm em.” Phó Cẩn Chi cười nhẹ, nâng tách trà lên, bắt đầu uống.

“A!” Ôn Dao giành lấy tách trà của anh, không cẩn thận làm đổ một ít lên người.

Dám uống trà của Tuyệt mệnh độc sư mang ra, không muốn sống nữa à?

“Làm gì vậy?” Phó Cẩn Chi nhìn xuống, tiện tay lấy ra mấy tờ khăn giấy trên bàn trà lau cho Ôn Dao.

“Bây giờ là mấy giờ rồi mà anh còn uống trà, nhỡ tối nay anh không ngủ được thì sao?” Ôn Dao kiếm cớ.

Lý do này rất thuyết phục, má Vương nói Phó Cẩn Chi mắc chứng suy nhược thần kinh, thường xuyên mất ngủ.

“Suốt ngày phát “cơm chó”.” Phó Nghiên nhỏ giọng phàn nàn, nghĩ đến lời Phó Cẩn Chi nói, cô ta có chút ngại ngùng.

“Cảm ơn chị dâu đã tới thăm em, nhưng em cũng không bị gì quá nghiêm trọng, hai người có thể về rồi.”

“Ký chủ, tôi đã thử kiểm tra lượng trà còn sót lại trên người cô, quả thực là có chứa thuốc mê.”

“Tuy không gây tổn hại quá nhiều, nhưng sẽ khiến người uống phải mê sảng trong vài giờ, khiến tâm trạng thất thường hơn.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ha, nghĩ đến việc Phó Cẩn Chi trong tác phẩm gốc giúp đỡ thế thân một cách vô điều kiện như vậy, có vẻ Ôn Dao đã biết nguyên nhân nằm ở đâu rồi.

Sử dụng thuốc mê để kiểm soát cộng với việc tẩy não để tấn công vào những cảm xúc yếu đuối, quả nhiên không phải là việc người bình thường có thể làm.

Trong xã hội hiện đại, việc thiết lập “bàn tay vàng” của y học cổ truyền Trung Quốc cho nữ chính có khoa học không? Tác phẩm gốc thực sự buff quá mức mà.

“Có cách nào để giải độc trên người Phó Nghiên không?”

“Xin lỗi ký chủ, tôi không thể cung cấp thuốc giải độc cho cô. Tuy nhiên, có thể là do sợ bị phát hiện nên liều lượng mà An Nhu Nhu cho vào không nhiều. Sau khi không tiếp xúc với chất độc nữa, độc tố sẽ được chuyển hóa và biến mất trong một hoặc hai tuần.”

“Em định đuổi chị đi à?” Sau khi lên kế hoạch trong đầu, Ôn Dao ôm lấy cánh tay Phó Nghiên làm nũng: “Dù sao dạo này em cũng không đi làm được, đến nhà chị ở vài ngày nha.”

“Anh hai của em bình thường rất bận, không có thời gian ở cùng chị, một mình chị chán lắm.”

“Nhưng mà em vẫn muốn điều trị mặt…” Phó Nghiên luôn là người yêu cái đẹp, cũng chính vì vậy mà cô ta mới bước vào giới giải trí. Nhìn Ôn Dao với khuôn mặt quyến rũ đang làm nũng với mình, khiến cô có chút lung lay.

Có trời mới biết, mới một tuần trước thôi cô ta còn ghét cay ghét đắng người chị dâu này, dáng dấp nhìn trông cũng được nhưng mà ngày nào cũng trêu chọc người khác.

“Có gì đâu!” Ôn Dao quay đầu nhìn về phía An Nhu Nhu: “Chúng ta có thể nhờ cô An đây kê cho mấy liều thuốc phù hợp là được mà.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không nhất thiết phải có cô An ở bên cạnh điều trị thì mới hiệu quả, đúng không?”

An Nhu Nhu sửng sốt, trong nháy mắt cô ta tưởng Ôn Dao biết được điều gì đó rồi, nhưng làm sao có thể chứ?

Cô ta chớp chớp mắt, khóe môi đang cong lên liền hạ xuống: “Đúng vậy, chỉ cần uống thuốc đúng giờ và kiểm soát chế độ ăn uống như tôi đã nói trước đó là được.”

Mọi kế hoạch đều bị phá hỏng, gương mặt của An Nhược Nhược cũng không hiệu quả như mong đợi.

Xem ra cô ta phải nghĩ cách khác mới được, Ôn Dao này thực sự là thứ cản đường mà.

Nếu không có cô thì tốt rồi…

Phó Nghiên cứ mơ mơ màng màng đi theo Ôn Dao và Phó Cẩn Chi, sau khi lấy lại tinh thần thì đã ngồi trên ghế sofa trong phòng khách nhà Phó Cẩn Chi rồi.

"Biu." Ôn Dao ném cái hộp nhỏ cho cô ta.

“Đây là cái gì vậy?” Phó Nghiên mở hộp ra, bên trong là một chiếc vòng tay bằng vàng sáng loáng, vừa đơn giản vừa chói mắt: "Quê mùa quá.”

“Em còn nhỏ nên chưa hiểu được giá trị của vàng đâu." Ôn Dao tận tình khuyên bảo, vàng không bao giờ lỗi mốt, vàng mãi mãi là vật thời thượng.

“Em còn lớn hơn chị đấy, em còn nhỏ thì chắc chị lớn hả?” Phó Nghiên trả lời lại một cách mỉa mai.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?

Số ký tự: 0