Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?
Chương 29
Mạc Nhất Hạ Nhĩ Đích Miêu
2024-10-04 21:47:56
“Thả lỏng chút, dũng cảm lên.”
“Tôi đã yêu cầu công cụ hỗ trợ nhiệm vụ từ trụ sở, chắc hai ngày nữa sẽ có thôi.”
“Đến lúc đó, nguyên chủ Ôn Dao quen biết bao nhiêu người, cô đều biết hết, làm nhiệm vụ càng…”
“Khò… Khò…”
8848 vừa nói được một nửa thì nghe được tiếng ngáy rất nhỏ.
Ôn Dao vừa nói bản thân căng thẳng đến mức không ngủ được, còn chưa tới hai phút đồng hồ.
8848: “...”
Mẹ nó thiểu năng thật chứ! Nó mà tin lời nói bậy của Ôn Dao một lần nữa thì nó là con người!
Ngày hôm sau, Ôn Dao dậy sớm, tinh thần sảng khoái, lập tức đến trung tâm thương mại mua mũ xanh.
Bởi vậy mới nói, không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, Ôn Dao trông có vẻ thiếu nghiêm túc, nhưng thực ra lại là một người rất đáng tin cậy, nói là làm.
“Cô thật tinh mắt, chiếc mũ này dạo gần đây đang rất hot, không chỉ đẹp mà còn tôn da, trước đó đều cháy hàng.”
Nhân viên bán hàng vui vẻ ra mặt, sắp khen Ôn Dao lên tận trời xanh rồi, có trời mới biết chiếc mũ xanh này đã ế bao lâu.
Lúc đầu nhờ có blogger nổi tiếng nên mới bán được một ít sản phẩm, sau khi cơn sốt qua đi liền không bán được nữa.
Hiện tại xem như có người mua rồi!
Sau khi nhân viên bán hàng khen ngợi hết lời, Ôn Dao mang theo chiếc mũ đã được gói lại về nhà.
Bất ngờ phát hiện Phó Cẩn Chi còn ở nhà, cô cúi đầu nhìn điện thoại, mười giờ rồi.
“Sếp Phó, sao anh không đi làm?”
“Yên tâm, không đi làm cũng không phá sản được.” Phó Cẩn Chi xoa xoa huyệt thái dương, sắc mặt nhợt nhạt, tối qua anh lại mất ngủ, đến năm giờ sáng mới ngủ được một chút.
Mất ngủ và bệnh dạ dày là những căn bệnh chuyên xuất hiện trong tiểu thuyết tổng tài, bình thường chỉ có nữ chính mới có thể chữa khỏi.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai trắng bệch của Phó Cẩn Chi, trong lòng Ôn Dao có chút lo lắng, không cho anh gặp nữ chính thì ai sẽ trị bệnh của tổng tài cho anh đây? Quan trọng hơn là…
Phó Cẩn Chi không đi làm thì sao cô có thể mang mũ xanh vào phòng anh đây?
Ôn Dao lo lắng quá mức rồi. Phó Cẩn Chi là một tổng tài có tinh thần trách nhiệm cao, anh chỉ ăn một chút rồi lập tức đến công ty ngay.
Sợ đêm dài lắm mộng, Phó Cẩn Chi vừa đi khỏi, Ôn Dao liền chạy vào phòng anh.
Phòng Phó Cẩn Chi rất hiện đại, màu sắc chủ đạo là màu đen, trắng, xám đơn giản. Ánh sáng tràn ngập khắp phòng, tạo cảm giác tươi sáng, thanh lịch.
“Tôi đã yêu cầu công cụ hỗ trợ nhiệm vụ từ trụ sở, chắc hai ngày nữa sẽ có thôi.”
“Đến lúc đó, nguyên chủ Ôn Dao quen biết bao nhiêu người, cô đều biết hết, làm nhiệm vụ càng…”
“Khò… Khò…”
8848 vừa nói được một nửa thì nghe được tiếng ngáy rất nhỏ.
Ôn Dao vừa nói bản thân căng thẳng đến mức không ngủ được, còn chưa tới hai phút đồng hồ.
8848: “...”
Mẹ nó thiểu năng thật chứ! Nó mà tin lời nói bậy của Ôn Dao một lần nữa thì nó là con người!
Ngày hôm sau, Ôn Dao dậy sớm, tinh thần sảng khoái, lập tức đến trung tâm thương mại mua mũ xanh.
Bởi vậy mới nói, không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, Ôn Dao trông có vẻ thiếu nghiêm túc, nhưng thực ra lại là một người rất đáng tin cậy, nói là làm.
“Cô thật tinh mắt, chiếc mũ này dạo gần đây đang rất hot, không chỉ đẹp mà còn tôn da, trước đó đều cháy hàng.”
Nhân viên bán hàng vui vẻ ra mặt, sắp khen Ôn Dao lên tận trời xanh rồi, có trời mới biết chiếc mũ xanh này đã ế bao lâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc đầu nhờ có blogger nổi tiếng nên mới bán được một ít sản phẩm, sau khi cơn sốt qua đi liền không bán được nữa.
Hiện tại xem như có người mua rồi!
Sau khi nhân viên bán hàng khen ngợi hết lời, Ôn Dao mang theo chiếc mũ đã được gói lại về nhà.
Bất ngờ phát hiện Phó Cẩn Chi còn ở nhà, cô cúi đầu nhìn điện thoại, mười giờ rồi.
“Sếp Phó, sao anh không đi làm?”
“Yên tâm, không đi làm cũng không phá sản được.” Phó Cẩn Chi xoa xoa huyệt thái dương, sắc mặt nhợt nhạt, tối qua anh lại mất ngủ, đến năm giờ sáng mới ngủ được một chút.
Mất ngủ và bệnh dạ dày là những căn bệnh chuyên xuất hiện trong tiểu thuyết tổng tài, bình thường chỉ có nữ chính mới có thể chữa khỏi.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai trắng bệch của Phó Cẩn Chi, trong lòng Ôn Dao có chút lo lắng, không cho anh gặp nữ chính thì ai sẽ trị bệnh của tổng tài cho anh đây? Quan trọng hơn là…
Phó Cẩn Chi không đi làm thì sao cô có thể mang mũ xanh vào phòng anh đây?
Ôn Dao lo lắng quá mức rồi. Phó Cẩn Chi là một tổng tài có tinh thần trách nhiệm cao, anh chỉ ăn một chút rồi lập tức đến công ty ngay.
Sợ đêm dài lắm mộng, Phó Cẩn Chi vừa đi khỏi, Ôn Dao liền chạy vào phòng anh.
Phòng Phó Cẩn Chi rất hiện đại, màu sắc chủ đạo là màu đen, trắng, xám đơn giản. Ánh sáng tràn ngập khắp phòng, tạo cảm giác tươi sáng, thanh lịch.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro