Giải Phẫu Sư: Tân Khái Niệm Pháp Y
Bản “Kinh Thánh...
Vũ Trần
2024-09-15 22:33:09
Chương này mình xin gửi tặng bạn Cloudz, cảm ơn bạn đã ủng hộ kim phiếu cho truyện ạ. ^^
===============
Hai sự kiện xảy ra chỉ cách nhau một ngày.
Cái đầu lâu xuất hiện ở trước cổng Học viện Phát thanh.
Lý Thục Trân là giảng viên của Học viện Phát thanh.
Những mảnh giấy đặt cạnh cái đầu lâu là nội dung trong phần “Khải Huyền” của Kinh Thánh.
Nếu ngay cả mảnh giấy tìm thấy trong cổ học Lý Thục Trân cũng đến từ Kinh Thánh…
Thì điều này nói lên cái gì?
“Nếu cả hai sự việc đều do một người làm ra, vậy cái đầu lâu đó chính là một kiểu ám thị…” Mộ Dung Vũ Xuyên nói.
Lục Tiểu Đường tiếp lời hắn: “Đầu lâu đại diện cho cái chết. “Khải Huyền” nói về sự kiện Đại Thẩm Phán.”
(Chú thích: Công giáo tin rằng vào thời khắc Đại Thẩm Phán, những linh hồn đã tới Thiên đàng sẽ quay lại, những linh hồn dưới Địa ngục sẽ sống dậy trong thân xác thịt, và cùng với những con người đang sống, tất cả sẽ tiếp nhận thẩm phán một cách công bình nhất từ Thiên Chúa.)
“Hung thủ xem mình như Tử Thần, chúa tể của sinh mệnh. Như vậy có thể giải thích được tại sao hắn lại rạch một chữ thập lên thân thể Lý Thục Trân.”
“Thập tự giá?” Lục Tiểu Đường nhìn Mộ Dung Vũ Xuyên như thể muốn nhận được sự tán thành của hắn.
Mộ Dung Vũ Xuyên khẽ gật đầu.
Hai người đều im lặng một lúc lâu.
Kết luận của bọn họ có được xem là một manh mối không?
Hay đây chính là điều hung thủ đã muốn nói với họ ngay từ đầu?
Nhóm sinh viên cười cười nói nói đi trong sân trường. Ánh mặt trời tươi sáng, hoa cỏ trong sân xanh ngắt một màu, các cô gái với đôi chân thon dài sải từng bước tự tin khiến bức tranh sân trường trông vô cùng đẹp mắt.
Từ bên ngoài nhìn vào, mọi chuyện đều trông có vẻ rất tốt đẹp.
“Ngoài chuyện đó ra cậu còn có phát hiện gì không?”
“Tôi cũng không biết đó có tính là một phát hiện hay không nữa.”
“Hả?”
“Hôm qua lúc Kiều Khải khám nghiệm tử thi, tôi đã nhận ra một vấn đề khá bất thường.”
“Là việc gì?”
“Lúc đó Lý Thục Trân đã chết được mấy tiếng đồng hồ rồi, nhiệt độ trong phòng khám nghiệm tử thi cũng rất thấp. Thế nhưng lúc tôi chạm vào thi thể lại thấy chị ta vẫn còn ấm. Tôi nhớ lúc ở hiện trường vụ án, trước khi Lý Thục Trân chết thân thể chị ta cũng rất nóng, nóng hừng hực cứ như đang bị sốt ấy.”
“Còn có vụ này?”
“Tôi cũng không dám chắc là cảm giác của mình luôn chính xác. Nhưng mà, giả sử như cảm giác của tôi thật sự đúng, thì chắc chắn là thi thể của Lý Thục Trân có vấn đề, hay nói đúng hơn là máu của chị ta có vấn đề.”
“Cậu định làm gì đây? Có muốn tôi báo cho Kiều Khải để anh ấy tiến hành kiểm tra huyết dịch không?”
“Việc này không cần phiền đến cậu. Cho dù cậu có nói với Kiều Khải thì cũng không giải quyết được gì đâu, vì đống trang thiết bị cũ kỹ trong phòng thí nghiệm của cục cảnh sát chắc chắn chẳng cho ra được kết quả gì, sợ là ngay cả thiết bị ở trường Đại học Y này cũng tìm không ra. Tôi sẽ gửi mẫu máu đến Viện nghiên cứu Y học của tỉnh để cho các chuyên viên trên đó bận rộn một phen.”
“Cậu có ý kiến gì với những suy đoán của Kiều Khải sau buổi khám nghiệm pháp y chiều hôm qua không?”
“Tôi à?” Mộ Dung Vũ Xuyên chắp tay trước ngực rồi vái một cái. “Lời của chuyên gia khám nghiệm tử thi đương nhiên là phải đúng rồi.”
“Đừng có làm trò quái gở trước mặt tôi, coi chừng tôi nốc ao cậu à.” Lục Tiểu Đường giơ ngón trỏ lên.
Mộ Dung Vũ Xuyên nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Về cơ bản thì tôi đồng ý với kết luận của anh ta. Nhưng đi sâu vào chi tiết một chút thì tôi có quan điểm của riêng mình. Tôi vẫn tin chắc rằng hung thủ gây án theo một kế hoạch hoàn chỉnh đã dựng sẵn từ trước. Hắn lột quần áo nạn nhân, lấy dao rạch một chữ thập khá nông lên người chị ta để nạn nhân không chết được ngay. Sau đó hắn cưỡng hiếp nạn nhân qua đường hậu môn rồi đến đường âm đ*o. Ở đây xuất hiện một vấn đề, hắn làm vậy để nhục nhã nạn nhân hay đơn giản chỉ là muốn thoả mãn nhu cầu sinh lý, đạt tới cực khoái?”
“Theo cậu thì khả năng nào nhiều hơn?”
Vài nữ sinh đang trò chuyện ríu ra ríu rít đi qua trước mặt họ, một cô gái trong số đó có dáng người vô cùng bốc lửa khiến Mộ Dung Vũ Xuyên nhìn chằm chằm không rời mắt. Mãi đến khi các cô gái đã đi xa hắn mới lên tiếng:
“Theo thống kê thì đa số các tội phạm cưỡng hiếp đều có vấn đề về năng lực tình dục, chẳng hạn như chứng bất lực. Những kẻ này đều thích quan hệ tình dục qua đường hậu môn vì chỉ có cách đó mới kích thích được dương v*t của bọn chúng. Tương tự như vậy, hiện trường vụ án là nhà vệ sinh nữ của tiệm ăn, có thể xem đây là một nơi gần như công cộng. Ở nơi công cộng thực hiện hành vi phạm tội có thể khiến hung thủ gia tăng cảm giác hưng phấn, vì đây là một hành động rất nguy hiểm, nếu xui xẻo hắn có thể bị các vị khách khác phát hiện.”
“Cho nên tôi có thể đến các bệnh viện lớn có chuyên khoa nam giới trong thành phố, điều tra danh sách bệnh nhân nam xem có ai có tiềm năng phạm tội hay không.” Lục Tiểu Đường chốt lại.
“Đây chỉ là một loại giả thuyết của tôi thôi, cũng có khi chẳng đem lại một kết quả nào.”
“Thời điểm bây giờ có việc để làm vẫn tốt hơn nhiều so với việc ăn không ngồi rồi mà.”
- -------------------------
Người dịch: Min_4ever
Dịch và đăng độc quyền tại
===============
Hai sự kiện xảy ra chỉ cách nhau một ngày.
Cái đầu lâu xuất hiện ở trước cổng Học viện Phát thanh.
Lý Thục Trân là giảng viên của Học viện Phát thanh.
Những mảnh giấy đặt cạnh cái đầu lâu là nội dung trong phần “Khải Huyền” của Kinh Thánh.
Nếu ngay cả mảnh giấy tìm thấy trong cổ học Lý Thục Trân cũng đến từ Kinh Thánh…
Thì điều này nói lên cái gì?
“Nếu cả hai sự việc đều do một người làm ra, vậy cái đầu lâu đó chính là một kiểu ám thị…” Mộ Dung Vũ Xuyên nói.
Lục Tiểu Đường tiếp lời hắn: “Đầu lâu đại diện cho cái chết. “Khải Huyền” nói về sự kiện Đại Thẩm Phán.”
(Chú thích: Công giáo tin rằng vào thời khắc Đại Thẩm Phán, những linh hồn đã tới Thiên đàng sẽ quay lại, những linh hồn dưới Địa ngục sẽ sống dậy trong thân xác thịt, và cùng với những con người đang sống, tất cả sẽ tiếp nhận thẩm phán một cách công bình nhất từ Thiên Chúa.)
“Hung thủ xem mình như Tử Thần, chúa tể của sinh mệnh. Như vậy có thể giải thích được tại sao hắn lại rạch một chữ thập lên thân thể Lý Thục Trân.”
“Thập tự giá?” Lục Tiểu Đường nhìn Mộ Dung Vũ Xuyên như thể muốn nhận được sự tán thành của hắn.
Mộ Dung Vũ Xuyên khẽ gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người đều im lặng một lúc lâu.
Kết luận của bọn họ có được xem là một manh mối không?
Hay đây chính là điều hung thủ đã muốn nói với họ ngay từ đầu?
Nhóm sinh viên cười cười nói nói đi trong sân trường. Ánh mặt trời tươi sáng, hoa cỏ trong sân xanh ngắt một màu, các cô gái với đôi chân thon dài sải từng bước tự tin khiến bức tranh sân trường trông vô cùng đẹp mắt.
Từ bên ngoài nhìn vào, mọi chuyện đều trông có vẻ rất tốt đẹp.
“Ngoài chuyện đó ra cậu còn có phát hiện gì không?”
“Tôi cũng không biết đó có tính là một phát hiện hay không nữa.”
“Hả?”
“Hôm qua lúc Kiều Khải khám nghiệm tử thi, tôi đã nhận ra một vấn đề khá bất thường.”
“Là việc gì?”
“Lúc đó Lý Thục Trân đã chết được mấy tiếng đồng hồ rồi, nhiệt độ trong phòng khám nghiệm tử thi cũng rất thấp. Thế nhưng lúc tôi chạm vào thi thể lại thấy chị ta vẫn còn ấm. Tôi nhớ lúc ở hiện trường vụ án, trước khi Lý Thục Trân chết thân thể chị ta cũng rất nóng, nóng hừng hực cứ như đang bị sốt ấy.”
“Còn có vụ này?”
“Tôi cũng không dám chắc là cảm giác của mình luôn chính xác. Nhưng mà, giả sử như cảm giác của tôi thật sự đúng, thì chắc chắn là thi thể của Lý Thục Trân có vấn đề, hay nói đúng hơn là máu của chị ta có vấn đề.”
“Cậu định làm gì đây? Có muốn tôi báo cho Kiều Khải để anh ấy tiến hành kiểm tra huyết dịch không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Việc này không cần phiền đến cậu. Cho dù cậu có nói với Kiều Khải thì cũng không giải quyết được gì đâu, vì đống trang thiết bị cũ kỹ trong phòng thí nghiệm của cục cảnh sát chắc chắn chẳng cho ra được kết quả gì, sợ là ngay cả thiết bị ở trường Đại học Y này cũng tìm không ra. Tôi sẽ gửi mẫu máu đến Viện nghiên cứu Y học của tỉnh để cho các chuyên viên trên đó bận rộn một phen.”
“Cậu có ý kiến gì với những suy đoán của Kiều Khải sau buổi khám nghiệm pháp y chiều hôm qua không?”
“Tôi à?” Mộ Dung Vũ Xuyên chắp tay trước ngực rồi vái một cái. “Lời của chuyên gia khám nghiệm tử thi đương nhiên là phải đúng rồi.”
“Đừng có làm trò quái gở trước mặt tôi, coi chừng tôi nốc ao cậu à.” Lục Tiểu Đường giơ ngón trỏ lên.
Mộ Dung Vũ Xuyên nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Về cơ bản thì tôi đồng ý với kết luận của anh ta. Nhưng đi sâu vào chi tiết một chút thì tôi có quan điểm của riêng mình. Tôi vẫn tin chắc rằng hung thủ gây án theo một kế hoạch hoàn chỉnh đã dựng sẵn từ trước. Hắn lột quần áo nạn nhân, lấy dao rạch một chữ thập khá nông lên người chị ta để nạn nhân không chết được ngay. Sau đó hắn cưỡng hiếp nạn nhân qua đường hậu môn rồi đến đường âm đ*o. Ở đây xuất hiện một vấn đề, hắn làm vậy để nhục nhã nạn nhân hay đơn giản chỉ là muốn thoả mãn nhu cầu sinh lý, đạt tới cực khoái?”
“Theo cậu thì khả năng nào nhiều hơn?”
Vài nữ sinh đang trò chuyện ríu ra ríu rít đi qua trước mặt họ, một cô gái trong số đó có dáng người vô cùng bốc lửa khiến Mộ Dung Vũ Xuyên nhìn chằm chằm không rời mắt. Mãi đến khi các cô gái đã đi xa hắn mới lên tiếng:
“Theo thống kê thì đa số các tội phạm cưỡng hiếp đều có vấn đề về năng lực tình dục, chẳng hạn như chứng bất lực. Những kẻ này đều thích quan hệ tình dục qua đường hậu môn vì chỉ có cách đó mới kích thích được dương v*t của bọn chúng. Tương tự như vậy, hiện trường vụ án là nhà vệ sinh nữ của tiệm ăn, có thể xem đây là một nơi gần như công cộng. Ở nơi công cộng thực hiện hành vi phạm tội có thể khiến hung thủ gia tăng cảm giác hưng phấn, vì đây là một hành động rất nguy hiểm, nếu xui xẻo hắn có thể bị các vị khách khác phát hiện.”
“Cho nên tôi có thể đến các bệnh viện lớn có chuyên khoa nam giới trong thành phố, điều tra danh sách bệnh nhân nam xem có ai có tiềm năng phạm tội hay không.” Lục Tiểu Đường chốt lại.
“Đây chỉ là một loại giả thuyết của tôi thôi, cũng có khi chẳng đem lại một kết quả nào.”
“Thời điểm bây giờ có việc để làm vẫn tốt hơn nhiều so với việc ăn không ngồi rồi mà.”
- -------------------------
Người dịch: Min_4ever
Dịch và đăng độc quyền tại
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro