Giải Phẫu Sư: Tân Khái Niệm Pháp Y
Cuộc tranh đấu...
Vũ Trần
2024-09-15 22:33:09
Tại phòng pháp y trong cục cảnh sát.
Kiều Khải chỉ gọi Võ Bưu và Lục Tiểu Đường đến để nói chuyện riêng. Hai người đều không hiểu được nguyên nhân tại sao.
Kiều Khải cẩn thận đóng cửa lại.
“Có chuyện gì mà cậu ra vẻ thần thần bí bí thế?” Võ Bưu hỏi.
“Tôi vừa phát hiện một điều, nhất định phải nói cho hai vị biết.”
“Ừ?”
“Lúc tôi kiểm tra thi thể của Lý Thục Trân,” Kiều Khải cầm tách trà lên nhưng không uống, anh ta đang cân nhắc lời mình sắp nói: “Tôi phát hiện ra một sự thật không hay cho lắm.”
“Là việc gì?” Võ Bưu thấy thái độ Kiều Khải khác thường nên càng thêm hiếu kỳ.
“Mặc dù cá nhân tôi cảm thấy chuyện này và việc điều tra phá án không có liên quan gì với nhau, nhưng nếu điều này được viết vào trong báo cáo khám nghiệm tử thi thì cục trưởng Lý có thể sẽ đọc được.”
“Cuối cùng là cậu muốn nói chuyện gì?”
“Theo kết quả khám nghiệm tử thi, màng trinh của Lý Thục Trân chỉ mới vừa bị phá. Nói cách khác, cô ta bị rách màng trinh lúc bị hung thủ cưỡng hiếp.”
“Thế thì đã sao?” Vừa thốt lên câu hỏi này Võ Bưu đã đột ngột im lặng.
“Nghe nói Lý Thục Trân lúc còn sống đã từng có bạn trai. Năm ngoái lúc cục cảnh sát tổ chức tiệc mừng năm mới, cô ta còn đi cùng với vị hôn phu tới đây dự tiệc.”
Không cần phải giải thích thêm, lúc này đến cả đứa ngốc đều hiểu rõ.
Không ai tin được một người phụ nữ gần ba mươi tuổi đã có vài người bạn trai lại là một xử nữ thủ thân như ngọc.
Cô ta chắc chắn có nguyên nhân sâu xa nào đó.
“Tôi hiểu rồi!” Lục Tiểu Đường đột nhiên hiểu ra.
Thấy Võ Bưu và Kiều Khải đều nhìn mình, cô vội giải thích: “Hôm qua tôi đã đến căn hộ của Lý Thục Trân để lục soát.”
“Cô không có lệnh khám xét đúng không?” Võ Bưu lườm cô.
Lục Tiểu Đường le lưỡi rồi nhún vai nói tiếp: “Hai người không ngờ được đâu, chị ta và một người bạn từ thời trung học sống cùng nhau.”
“Chuyện bình thường thôi.”
“Nhưng người đó cũng là phụ nữ.”
Lần này Võ Bưu không nói thêm gì.
“Tôi nên viết vào báo cáo như thế nào đây? Nói thẳng tình hình thực tế à?” Kiều Khải hỏi.
Võ Bưu chép miệng. “Tôi thấy nếu điều này không có liên quan đến vụ án thì không ghi vào cũng được.”
“Nhưng nghiêm túc mà nói, mỗi một chi tiết nhỏ do quá trình khám nghiệm tử thi đem lại đều có thể trở thành manh mối phá án.” Lục Tiểu Đường tư duy khá tích cực.
Võ Bưu nhìn cô, cơ thịt trên mặt khẽ nhảy lên. “Nếu công bố chuyện này ra, chỉ cần người ta có một chút đầu óc đều sẽ hiểu được con gái của Cục trưởng là người đồng tính luyến ái.”
......
Không lâu sau đó, thư mục có mật mã mà Lục Tiểu Đường lấy được từ trong máy tính của Lý Thục Trân đã được nhân viên kỹ thuật phá giải. Bên trong là một loạt các video ghi hình. Lục Tiểu Đường tiện tay mở ra một video xem thử, vừa nhìn thoáng qua mặt cô đã đỏ đến tận mang tai.
Trong màn hình, hai cơ thể nữ nhân trần truồng đang quấn lấy nhau.
Một người trong đó là Lý Thục Trân, người còn lại là cô nhân viên quản lý thư viện tên Mạnh Khôn cô vừa gặp hôm qua.
Bây giờ Lục Tiểu Đường đã hiểu được vì sao lúc đó Mạnh Khôn lại không cho cô mở máy tính lên, rồi lại phát điên lao tới cướp USB trên tay cô.
Loại xì căng đan này mà truyền ra ngoài thì chị ta làm sao ngẩng mặt lên được nữa. Nếu là cô thì cô cũng sẽ làm y như vậy thôi.
Đề tài đồng tính luyến ái nữ được nhắc đến trong các bộ phim điện ảnh cũng không ít, nhưng ở ngoài đời lại gần như không thấy ai như vậy, cho dù thật sự có họ cũng không dám để người khác biết.
Lục Tiểu Đường không rõ hai người đó bắt đầu mối tình kỳ lạ này từ bao giờ, chẳng lẽ từ thời trung học đã yêu nhau rồi sao?
Lý Thục Trân chỉ phát sinh hành vi tình dục với Mạnh Khôn, mà Mạnh Khôn vì Lý Thục Trân lại cam tâm tình nguyện làm một nhân viên quản lý thư viện quèn.
Mối quan hệ giữa hai người đó rốt cuộc là gì?
Bọn họ làm cách nào để nguỵ trang bản thân và hoà mình vào trong xã hội?
Những con người bị xã hội khinh thường này lại có thể vì tình yêu mà giữ vẹn chữ trinh, còn những cặp tình nhân bình thường khác liệu có mấy ai làm được?
Hai ngày sau, Lục Tiểu Đường ngồi trong góc phòng đọc báo buổi chiều, chợt thấy trên trang nhất có một tin tức — tại khu dân cư Nghệ Thuỷ có một người vừa nhảy lầu, xương đã vỡ nát, hiện tại đang nằm trong phòng cấp cứu.
Đọc thấy tên của người đó, Lục Tiểu Đường bần thần cả người, tự đáy lòng cô dâng lên một cảm giác quen thuộc.
Đó là một loại cảm giác tội lỗi vô cùng sâu đậm.
Thứ cảm giác quen thuộc này lại trở về với cô rồi.
......
Thứ Năm, ngày 18 tháng 8, lúc 13 giờ 35 phút.
Tại phòng hội nghị đa chức năng của cục cảnh sát.
Báo cáo khám nghiệm tử thi của Kiều Khải đã hoàn thành. Lúc đầu vốn định ngày mai mới tổ chức hội nghị thành lập tổ chuyên án điều tra, nhưng do cục trưởng Lý thúc giục quá nên buổi hội nghị được dời sang đầu giờ chiều ngày hôm nay.
Người của đội cảnh sát hình sự và tổ trọng án đều có mặt đầy đủ, ngay cả Mộ Dung Vũ Xuyên và Seto Minako là hai người phát hiện án cũng được gọi đến tham dự.
- -------------------------
Người dịch: Min_4ever
Dịch và đăng độc quyền tại
Kiều Khải chỉ gọi Võ Bưu và Lục Tiểu Đường đến để nói chuyện riêng. Hai người đều không hiểu được nguyên nhân tại sao.
Kiều Khải cẩn thận đóng cửa lại.
“Có chuyện gì mà cậu ra vẻ thần thần bí bí thế?” Võ Bưu hỏi.
“Tôi vừa phát hiện một điều, nhất định phải nói cho hai vị biết.”
“Ừ?”
“Lúc tôi kiểm tra thi thể của Lý Thục Trân,” Kiều Khải cầm tách trà lên nhưng không uống, anh ta đang cân nhắc lời mình sắp nói: “Tôi phát hiện ra một sự thật không hay cho lắm.”
“Là việc gì?” Võ Bưu thấy thái độ Kiều Khải khác thường nên càng thêm hiếu kỳ.
“Mặc dù cá nhân tôi cảm thấy chuyện này và việc điều tra phá án không có liên quan gì với nhau, nhưng nếu điều này được viết vào trong báo cáo khám nghiệm tử thi thì cục trưởng Lý có thể sẽ đọc được.”
“Cuối cùng là cậu muốn nói chuyện gì?”
“Theo kết quả khám nghiệm tử thi, màng trinh của Lý Thục Trân chỉ mới vừa bị phá. Nói cách khác, cô ta bị rách màng trinh lúc bị hung thủ cưỡng hiếp.”
“Thế thì đã sao?” Vừa thốt lên câu hỏi này Võ Bưu đã đột ngột im lặng.
“Nghe nói Lý Thục Trân lúc còn sống đã từng có bạn trai. Năm ngoái lúc cục cảnh sát tổ chức tiệc mừng năm mới, cô ta còn đi cùng với vị hôn phu tới đây dự tiệc.”
Không cần phải giải thích thêm, lúc này đến cả đứa ngốc đều hiểu rõ.
Không ai tin được một người phụ nữ gần ba mươi tuổi đã có vài người bạn trai lại là một xử nữ thủ thân như ngọc.
Cô ta chắc chắn có nguyên nhân sâu xa nào đó.
“Tôi hiểu rồi!” Lục Tiểu Đường đột nhiên hiểu ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy Võ Bưu và Kiều Khải đều nhìn mình, cô vội giải thích: “Hôm qua tôi đã đến căn hộ của Lý Thục Trân để lục soát.”
“Cô không có lệnh khám xét đúng không?” Võ Bưu lườm cô.
Lục Tiểu Đường le lưỡi rồi nhún vai nói tiếp: “Hai người không ngờ được đâu, chị ta và một người bạn từ thời trung học sống cùng nhau.”
“Chuyện bình thường thôi.”
“Nhưng người đó cũng là phụ nữ.”
Lần này Võ Bưu không nói thêm gì.
“Tôi nên viết vào báo cáo như thế nào đây? Nói thẳng tình hình thực tế à?” Kiều Khải hỏi.
Võ Bưu chép miệng. “Tôi thấy nếu điều này không có liên quan đến vụ án thì không ghi vào cũng được.”
“Nhưng nghiêm túc mà nói, mỗi một chi tiết nhỏ do quá trình khám nghiệm tử thi đem lại đều có thể trở thành manh mối phá án.” Lục Tiểu Đường tư duy khá tích cực.
Võ Bưu nhìn cô, cơ thịt trên mặt khẽ nhảy lên. “Nếu công bố chuyện này ra, chỉ cần người ta có một chút đầu óc đều sẽ hiểu được con gái của Cục trưởng là người đồng tính luyến ái.”
......
Không lâu sau đó, thư mục có mật mã mà Lục Tiểu Đường lấy được từ trong máy tính của Lý Thục Trân đã được nhân viên kỹ thuật phá giải. Bên trong là một loạt các video ghi hình. Lục Tiểu Đường tiện tay mở ra một video xem thử, vừa nhìn thoáng qua mặt cô đã đỏ đến tận mang tai.
Trong màn hình, hai cơ thể nữ nhân trần truồng đang quấn lấy nhau.
Một người trong đó là Lý Thục Trân, người còn lại là cô nhân viên quản lý thư viện tên Mạnh Khôn cô vừa gặp hôm qua.
Bây giờ Lục Tiểu Đường đã hiểu được vì sao lúc đó Mạnh Khôn lại không cho cô mở máy tính lên, rồi lại phát điên lao tới cướp USB trên tay cô.
Loại xì căng đan này mà truyền ra ngoài thì chị ta làm sao ngẩng mặt lên được nữa. Nếu là cô thì cô cũng sẽ làm y như vậy thôi.
Đề tài đồng tính luyến ái nữ được nhắc đến trong các bộ phim điện ảnh cũng không ít, nhưng ở ngoài đời lại gần như không thấy ai như vậy, cho dù thật sự có họ cũng không dám để người khác biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Tiểu Đường không rõ hai người đó bắt đầu mối tình kỳ lạ này từ bao giờ, chẳng lẽ từ thời trung học đã yêu nhau rồi sao?
Lý Thục Trân chỉ phát sinh hành vi tình dục với Mạnh Khôn, mà Mạnh Khôn vì Lý Thục Trân lại cam tâm tình nguyện làm một nhân viên quản lý thư viện quèn.
Mối quan hệ giữa hai người đó rốt cuộc là gì?
Bọn họ làm cách nào để nguỵ trang bản thân và hoà mình vào trong xã hội?
Những con người bị xã hội khinh thường này lại có thể vì tình yêu mà giữ vẹn chữ trinh, còn những cặp tình nhân bình thường khác liệu có mấy ai làm được?
Hai ngày sau, Lục Tiểu Đường ngồi trong góc phòng đọc báo buổi chiều, chợt thấy trên trang nhất có một tin tức — tại khu dân cư Nghệ Thuỷ có một người vừa nhảy lầu, xương đã vỡ nát, hiện tại đang nằm trong phòng cấp cứu.
Đọc thấy tên của người đó, Lục Tiểu Đường bần thần cả người, tự đáy lòng cô dâng lên một cảm giác quen thuộc.
Đó là một loại cảm giác tội lỗi vô cùng sâu đậm.
Thứ cảm giác quen thuộc này lại trở về với cô rồi.
......
Thứ Năm, ngày 18 tháng 8, lúc 13 giờ 35 phút.
Tại phòng hội nghị đa chức năng của cục cảnh sát.
Báo cáo khám nghiệm tử thi của Kiều Khải đã hoàn thành. Lúc đầu vốn định ngày mai mới tổ chức hội nghị thành lập tổ chuyên án điều tra, nhưng do cục trưởng Lý thúc giục quá nên buổi hội nghị được dời sang đầu giờ chiều ngày hôm nay.
Người của đội cảnh sát hình sự và tổ trọng án đều có mặt đầy đủ, ngay cả Mộ Dung Vũ Xuyên và Seto Minako là hai người phát hiện án cũng được gọi đến tham dự.
- -------------------------
Người dịch: Min_4ever
Dịch và đăng độc quyền tại
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro