Giang Nam Xuân: Sau Gió Trăng Chỉ Còn Lặng Lẽ

Chương 4

Tuyệt Tình Khanh Chủ Đẳng Trước

2025-03-15 05:15:03

Nói là hầu hạ, nhưng thực chất cũng chỉ là đi theo sau nàng, cách mấy tầng cung nữ tâm phúc, làm vài việc vặt vãnh mà thôi.Quý Phi được sủng ái quá mức, thành ra hay quên, nào có nhớ đến một kẻ rửa chân nhỏ bé như ta? Trái lại, đám cung nữ thấy ta xuất thân thấp kém, thường xuyên giở trò gây khó dễ. Đối với điều này, ta luôn chỉ cười mà không nói, chưa từng phản kháng.Lâu dần, họ cũng thấy chán, bèn lén lút đẩy phần việc của mình sang cho ta.Nhưng nếu ba ngàn sủng ái chỉ dồn vào một người, thì ba ngàn oán hận cũng sẽ đặt lên kẻ ấy.Quý Phi độc chiếm thánh ân, kiêu căng ngang ngược. Vậy mà chẳng những Phí Khởi không tức giận, mà còn khen nàng ngay thẳng, bộc trực.Những phi tần từng được hắn yêu thương, kẻ thì chịu cảnh lạnh nhạt, kẻ thì hoặc vô tình hoặc hữu ý mà vướng phải họa sát thân. Người thì gia tộc sa sút, kẻ thì chỉ vì lỡ đắc tội Quý Phi mà bị đày vào lãnh cung.Hoàng hậu còn nhỏ tuổi, chẳng biết quản lý, mà Thái hậu cũng đã nhiều lần vào cung khuyên can, nhưng lần nào cũng thất vọng trở về.Bóng tối dần bao trùm lên tất cả phi tần trong cung.Cuối cùng, vào một ngày nọ, trước hồ sen trong ngự hoa viên, Dụ Tần – người đã bị ghẻ lạnh suốt nửa năm trời – bất ngờ lao đến, đẩy Quý Phi xuống dòng nước mùa đông lạnh buốt.Nàng ta cười như kẻ điên:“Từ Kiều Kiều! Yêu nữ nhà ngươi! Chỉ vì ta cãi lại một câu, mà toàn bộ gia tộc ta bị gán tội danh hoang đường rồi c.h.é.m đầu! Ngươi đáng phải chết! Dù có mất mạng, ta cũng phải kéo ngươi cùng xuống địa ngục! Ha ha ha ha ha!”Khung cảnh lập tức hỗn loạn.Đám cung nữ hoảng sợ la hét đòi cứu người, nhưng chẳng ai dám để thái giám chạm vào thân thể ngọc ngà của Quý Phi.Ngay trước mắt, mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành sắp hương tiêu ngọc vẫn.Ta không do dự, nhảy thẳng xuống hồ nước lạnh như cắt da.Lớp cung y nặng nề càng khiến thân thể ta thêm trĩu xuống, mà người sắp c.h.ế.t đuối khi thấy cứu tinh lại càng liều mạng bám chặt.Đến khi ta đẩy được Quý Phi lên bờ, tất cả mọi người đều xúm vào vây quanh nàng.Không một ai đưa tay kéo ta lên.Nhưng ta không thể chết.Kế hoạch của ta chỉ vừa mới bắt đầu.Ta bấu chặt lấy mép đá, từng chút một trèo lên.Bên kia, Dụ Tần bị thị vệ khống chế, ánh mắt ngập tràn hận thù nhìn ta chằm chằm:“Ngươi cứu ả, chính là giúp kẻ ác làm điều dữ! Ngươi sẽ không được c.h.ế.t tử tế! Ngươi đáng lẽ phải cùng ả xuống địa ngục!”Ta khẽ mỉm cười.Phải, ta sẽ không được c.h.ế.t tử tế.Nhưng Dụ Tần à, cả gia tộc ngươi bị giết, thật sự chỉ vì một Quý Phi hay sao?Vịt Bay Lạc BầyVì sao ngay cả mạng cũng không cần, nhưng ngươi vẫn không dám kéo kẻ thù thực sự cùng chết?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Giang Nam Xuân: Sau Gió Trăng Chỉ Còn Lặng Lẽ

Số ký tự: 0