Giật Mình Tỉnh Dậy, Bỗng Thấy Bạn Thân Hóa Thành Lệ Quỷ Rồi

Bạn Thân Là Biế...

2024-11-13 20:31:04

Trăng lưỡi liềm như một lưỡi hái sắc bén xé toạc bầu trời đêm.

"Thịch… thịch…”

Từ dưới nắp cống ở ngoại ô thành phố A vang lên tiếng đập mạnh, nắp cống rung lắc liên hồi, cuối cùng bị thứ gì đó đánh bật ra.

Một cánh tay đẫm máu bẩn thỉu bò lên.

Ngay sau đó, cánh tay còn lại cũng trèo ra.

Rồi đến cẳng chân, đùi, thân người bị phanh thây, nội tạng vương vãi...

Chúng lần lượt từ cống thoát nước bẩn thỉu chui ra.

Cuối cùng, một cái đầu người đầy máu bắn lên, lăn vài vòng trên đất rồi dừng lại bên cạnh cánh tay đứt lìa.

“Thân thể của tôi đâu? Thân thể của tôi đâu?”

Cái đầu lẩm bẩm điên cuồng, lặp đi lặp lại cùng một câu trong khi hai cánh tay từ từ ghép lại những mảnh thân thể rời rạc.

Những cơ quan nội tạng vương vãi bị nhét đại vào bụng, nhưng vết mổ ở bụng quá to đâm ra nội tạng cứ tuột ra. Cuối cùng, nó đành phải dùng hai tay ôm chặt bụng để nội tạng không rơi ra ngoài.

“Phải... khâu thân thể... lại.”

Cái đầu lắc lư trên cổ, toàn thân xiêu vẹo, chậm chạp tiến về phía trung tâm thành phố.



Tiểu khu Bích Thủy.

Bảo vệ gật gà gật gù trong chòi gác, cố gắng mở mắt để khỏi ngủ gật.

Bất chợt, anh ta thoáng thấy bóng một người ăn mặc rách rưới, trông như một kẻ ăn xin đi lang thang trong đêm.

Bảo vệ bực dọc hét lên: “Không phải cư dân thì không được vào.”

Người đó nghiêng đầu một cách kỳ lạ, rồi “bịch” một cái, cái đầu rơi xuống đất.

Cái đầu trên đất há miệng, để lộ hàm răng trắng nhuốm máu phát ra giọng nữ sắc nhọn.

“Tôi... tìm bạn thân.”

“Người chết rồi… Đầu nói chuyện… Ma…”

Quá nhiều thông tin cùng lúc khiến bảo vệ không biết nên sốc cái nào trước, cuối cùng anh ta trợn trắng mắt ngất lịm đi.

Nữ thi nhặt đầu mình lên xiêu vẹo gắn lại lên cổ rồi lầm lũi bước vào khu nhà.

“Đinh đoong...”

Tiếng chuông cửa vang lên trong đêm yên tĩnh, nghe rợn hết cả người.

Một lúc lâu sau, có tiếng bước chân từ bên trong vang lên càng lúc càng gần.



Ngay sau đó, cửa bật mở từ bên trong.

Vân Kiến Nguyệt mặc bộ đồ ngủ SpongeBob ngái ngủ nhìn trân trối vào nữ thi.

Nữ thi nghiêng đầu, máu rỉ ra nhỏ tong tong xuống đất, hai tay ôm chặt bụng, một phần ruột vẫn lòi ra ngoài.

“Dậy gấp quá, nhìn thấy xác sống rồi.”

“Rầm!”

Vân Kiến Nguyệt sập mạnh cửa, lực quá lớn làm cái đầu của nữ thi bật ra, cái đầu văng ra ngoài đập “bịch” vào cánh cửa rồi rơi xuống đất.

Nữ thi cứng đờ, u oán nhặt đầu lên gắn lại lên cổ, há miệng giọng kéo dài âm u.

“Vân...Kiến...Nguyệt...”

Ngay lập tức, cánh cửa đóng chặt bỗng mở tung.

“Lục Trường Tuyết?”

Sau một hồi ngờ vực, Vân Kiến Nguyệt nhận ra nữ thi trước mặt với tóc tai rối bù, nửa mặt đầy máu, toàn thân ghép sai lệch chính là bạn thân Lục Trường Tuyết của mình.

“Mẹ nó, chết rồi còn đến dọa tao? Làm bạn thân kiểu gì vậy?” Vân Kiến Nguyệt khó chịu cầm tay của Lục Trường Tuyết kéo vào: “Vào đi, đừng để hàng xóm sợ.”

“Rắc.”

Nhìn cánh tay rời ra trong tay mình, Vân Kiến Nguyệt im lặng một lúc, nghiến răng chậm rãi phun ra từng chữ: “Tự mình bò vào đi.”

Nữ thi - Lục Trường Tuyết: ?

Cô là quỷ mà, đúng không? Cô là quỷ mà nhỉ? Sao người này không sợ cô mà còn hung dữ với cô như thế?

Sau một lúc im lặng, Lục Trường Tuyết chậm chạp lết vào nhà.

Vân Kiến Nguyệt ngồi trên ghế sofa, nghiêm túc nói: “Khai đi, có chuyện gì xảy ra?”

Lục Trường Tuyết bồn chồn không yên đứng ở giữa phòng khách như học sinh bị cô giáo mắng, mãi không thốt nổi một lời.

“Biến thành quỷ rồi nên không nghe hiểu tiếng người à?” Vân Kiến Nguyệt nặng giọng, hệt như giọng của cô chủ nhiệm.

Lục Trường Tuyết bị dọa đến mức run lẩy bẩy, rồi rụt rè thốt ra một chữ: “Hu hu.”

“Hu hu nữa là tao đập nát cái đầu mày luôn đấy!” Vân Kiến Nguyệt tức giận.

“Đầu tao nát rồi mà.” Lục Trường Tuyết ấm ức lấy đầu xuống đưa cho Vân Kiến Nguyệt xem.

Nhưng vì hai tay ôm cái đầu, cô không thể giữ bụng, nội tạng lại “bạch bạch” rơi lả tả khắp sàn.

Vân Kiến Nguyệt: “…”

Lục Trường Tuyết: “…”

“Tao mới lau sạch sàn hồi sáng nay,” Vân Kiến Nguyệt nghiến răng, rít qua từng kẽ răng.



Lục Trường Tuyết rưng rưng: “Hu hu, mày giúp tao khâu lại thân thể đi, có vậy nội tạng mới không rơi ra ngoài nữa.”

Vân Kiến Nguyệt đi vào phòng lấy kim chỉ ép Lục Trường Tuyết nằm xuống sàn, tay cô chắc như thợ lâu năm, cẩn thận khâu lại từng mảnh trên người Lục Trường Tuyết.

Cuối cùng, Vân Kiến Nguyệt còn dùng keo 502 dán thêm một lượt khắp chỗ nối trên thân của Lục Trường Tuyết.

“Tao không tin lần này đầu mày còn rơi được nữa.”

Vân Kiến Nguyệt cười mãn nguyện nhìn thành quả của mình, trong khi Lục Trường Tuyết rụt rè thử nhấc đầu ra để làm bóng lăn, phát hiện đầu mình như bị hàn chết trên cổ, cô đành ngậm ngùi.

Đang định than phiền rằng dán chặt quá thì chẳng dọa được ai, thì Lục Trường Tuyết đã bị Vân Kiến Nguyệt đá thẳng vào phòng tắm.

“Dính đầy máu thế kia, đi tắm sạch sẽ rồi ra đây!”

Nửa tiếng sau, Lục Trường Tuyết tắm sạch sẽ, mặc quần áo dài tay mà Vân Kiến Nguyệt chuẩn bị, chiếc áo cao cổ khéo léo che đi đường khâu chi chít ở cổ cô, chỉ còn lại sắc mặt trắng bệch trông khá giống người.

“Giờ có thể nói rốt cuộc đã có chuyện gì rồi chứ?” Vân Kiến Nguyệt hỏi.

Lục Trường Tuyết bắt đầu kể với giọng đầy ai oán, hai dòng máu lệ trào ra: “Tên đàn ông tệ bạc đó, tao bắt được gã ngoại tình, vậy mà gã còn đánh tao, gã đánh chết tao xong, vì tao bị phát hiện, gã còn dùng cưa máy phân xác rồi ném tao xuống cống.”

Dù không mở cửa sổ, trong phòng bỗng thổi đến từng cơn gió lạnh buốt.

Nói đến đây, mắt của Lục Trường Tuyết đỏ ngầu, quanh người phát ra làn hắc khí ngùn ngụt như thực thể.

“Nguyệt Nguyệt, tao đau quá… Đau lắm, Nguyệt Nguyệt ơi…”

Đôi mắt đỏ rực của Lục Trường Tuyết nhìn chằm chằm Vân Kiến Nguyệt, vừa ngồi trên sofa, cô đã lập tức “dịch chuyển” đến trước mặt bạn mình, đôi bàn tay tái nhợt vươn về phía Vân Kiến Nguyệt, sát khí tỏa ra ngày càng đậm.

Nhưng ngay lúc đó, một cây lau nhà được nhét vào tay Lục Trường Tuyết.

Nữ quỷ Lục Trường Tuyết: ?

Vân Kiến Nguyệt nghiêm túc nói: “Tự lau sàn của mình đi.”

“Tao là quỷ mà, mày có tôn trọng tao tí nào không thế?” Lục Trường Tuyết hét lên đầy ai oán nhưng tay chân lại ngoan ngoãn lau sàn, hắc khí xung quanh cô cũng tản đi hết sạch.

Vân Kiến Nguyệt đẩy lưỡi vào kẽ răng, giọng bình tĩnh: “Tao rất tôn trọng mày nên giờ sẽ nghĩ cách giúp mày trả thù, giết người thì phạm pháp nên tao sẽ báo cảnh sát bắt tên tệ bạc đó. Nhưng vì thi thể của mày ở đây, cảnh sát sẽ không tìm thấy bằng chứng đâu, mày nghĩ sao?”

Cân nhắc một lúc, Vân Kiến Nguyệt rút ra một con dao gọt trái cây trên bàn.

Dưới ánh đèn, lưỡi dao sáng lên một ánh sắc lạnh.

Cô nhe răng cười: “Tao sẽ phân xác mày lại lần nữa, ném xuống cống rồi gọi cảnh sát đến tìm thi thể mày, cuối cùng tên tệ bạc đó sẽ bị tóm, mày thấy thế nào?”

Lục Trường Tuyết nhất thời không biết ai mới là quỷ ở đây, những lời này có phải là lời con người nói không thế?

Chưa kịp trả lời, Vân Kiến Nguyệt đã đặt dao xuống lầm bầm một mình: “Không được, tao vừa mới khâu lại thân thể mày mà cắt ra nữa thì phí quá, hay là mình đi phân xác gã để trả thù nhỉ?”

Lục Trường Tuyết: …

Cô muốn báo cảnh sát.

Không đùa đâu, bạn thân cô là một kẻ biến thái thật sự!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Giật Mình Tỉnh Dậy, Bỗng Thấy Bạn Thân Hóa Thành Lệ Quỷ Rồi

Số ký tự: 0