Gió Nam Hiểu Ý Em
Đánh giá:
6.3
/10 từ 2 lượt
Đọc truyện Full Gió Nam Hiểu Ý Em trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Gió Nam Hiểu Ý Em - JJ
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Diệp Tiểu Ý dựa người trên ghế sô pha ngủ thiếp đi.
Tiếng bước chân vọng lại bên tai, Diệp Tiểu Ý hoảng hốt ngồi dậy, nhìn nam nhân loáng choáng hơi men trước mặt nói: "Anh về rồi sao? Để em, em đi nấu bữa đêm cho anh...".
Nam nhân hừ nhẹ một tiếng, giật lấy cổ tay cô, áp chặt cô trên ghế sô pha, "Ăn khuya cái gì, tôi muốn ăn cô..."
"Ưm...không muốn..." Diệp Tiểu Ý vừa mở miệng liền bị nam nhân chặn lại bằng một nụ hôn.
Trong nụ hôn say đắm, bàn tay hắn dần dần lướt xuống, luồn vào bên trong quần ngủ của cô thăm dò...
Cơ thể của Diệp Tiểu Ý không ngừng run lên, nghẹn ngào xin tha: "Ôn Nam, không muốn...".
Nam nhân rời khỏi đôi môi nàng, lạnh lùng chế giễu: "Cô không muốn kiếm tiền nữa sao?"
Diệp Tiểu Ý sững người.
Đúng vậy, cô đến với hắn, không phải là vì tiền sao?
Ôn Nam cố ý gia tăng lực ở ngón tay.
Diệp Tiểu Ý không thể ngăn cản nổi sự phản ứng nguyên thủy từ bên sâu cơ thể, chỉ còn cách bưng miệng để không phát ra thành tiếng.
Ôn Nam cười lạnh: "Rên lên!"
Diệp Tiểu Ý vẫn cố bịt miệng để không phát ra tiếng rên.
Người đàn ông đó lại tăng lực. Bị kích thích, Diệp Tiểu Ý khó lòng khống chế được tiếng rên của mình.
Xong việc, cô ngồi cuộn tròn mình trên nền nhà, quần áo đều bị Ôn Nam xé rách hết.
Ôn Nam châm một điếu thuốc, từ trong cặp móc ra một sấp tiền mặt vứt vào mặt Diệp Tiểu Ý, giọng nói châm biếm:"Đếm đi, ba vạn!"
Diệp Tiểu Ý run rẩy đưa tay ra, mặt từng tờ tiền trên mặt đất.
Ba vạn, một đồng cũng không thiếu.
Cô cầm tiền nhìn Ôn Nam: "Cảm ơn anh."
Ôn Nam nhìn dáng vẻ thản nhiên của cô, trong lòng không khỏi nảy sinh chán ghét, "Mỗi lần 1 vạn, Diệp Tiểu Ý, Tiền này quá dễ kiếm không?
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Diệp Tiểu Ý dựa người trên ghế sô pha ngủ thiếp đi.
Tiếng bước chân vọng lại bên tai, Diệp Tiểu Ý hoảng hốt ngồi dậy, nhìn nam nhân loáng choáng hơi men trước mặt nói: "Anh về rồi sao? Để em, em đi nấu bữa đêm cho anh...".
Nam nhân hừ nhẹ một tiếng, giật lấy cổ tay cô, áp chặt cô trên ghế sô pha, "Ăn khuya cái gì, tôi muốn ăn cô..."
"Ưm...không muốn..." Diệp Tiểu Ý vừa mở miệng liền bị nam nhân chặn lại bằng một nụ hôn.
Trong nụ hôn say đắm, bàn tay hắn dần dần lướt xuống, luồn vào bên trong quần ngủ của cô thăm dò...
Cơ thể của Diệp Tiểu Ý không ngừng run lên, nghẹn ngào xin tha: "Ôn Nam, không muốn...".
Nam nhân rời khỏi đôi môi nàng, lạnh lùng chế giễu: "Cô không muốn kiếm tiền nữa sao?"
Diệp Tiểu Ý sững người.
Đúng vậy, cô đến với hắn, không phải là vì tiền sao?
Ôn Nam cố ý gia tăng lực ở ngón tay.
Diệp Tiểu Ý không thể ngăn cản nổi sự phản ứng nguyên thủy từ bên sâu cơ thể, chỉ còn cách bưng miệng để không phát ra thành tiếng.
Ôn Nam cười lạnh: "Rên lên!"
Diệp Tiểu Ý vẫn cố bịt miệng để không phát ra tiếng rên.
Người đàn ông đó lại tăng lực. Bị kích thích, Diệp Tiểu Ý khó lòng khống chế được tiếng rên của mình.
Xong việc, cô ngồi cuộn tròn mình trên nền nhà, quần áo đều bị Ôn Nam xé rách hết.
Ôn Nam châm một điếu thuốc, từ trong cặp móc ra một sấp tiền mặt vứt vào mặt Diệp Tiểu Ý, giọng nói châm biếm:"Đếm đi, ba vạn!"
Diệp Tiểu Ý run rẩy đưa tay ra, mặt từng tờ tiền trên mặt đất.
Ba vạn, một đồng cũng không thiếu.
Cô cầm tiền nhìn Ôn Nam: "Cảm ơn anh."
Ôn Nam nhìn dáng vẻ thản nhiên của cô, trong lòng không khỏi nảy sinh chán ghét, "Mỗi lần 1 vạn, Diệp Tiểu Ý, Tiền này quá dễ kiếm không?