Cuộc gặp gỡ bất...
Tôn Thiên Dương
2024-10-19 21:19:33
Đang trong lúc Phong Lãnh Nguyệt rơi xuống thì từ đâu một con Thiên Điểu bay đến bắt lấy cô bé bay lên.
Trên mặt đất con quái thú nhìn thấy con mồi của mình đang bị cướp mất thì vô cùng tức giận phóng ra một nguồn sức mạnh khổng lồ tấn công Thiên Điểu khiến con chim ấy cùng Phong Lãnh Nguyệt rơi từ trên cao xuống.
Thiên Điểu rơi xuống mặt đất tức giận hướng về con quái thú gầm lên thì bị cô bé rơi trúng đầu làm cho con chim này bất tỉnh luôn, cũng may có Thiên Điểu làm đệm đáp đất cho Phong Lãnh Nguyệt nên cô bé không bị ảnh hưởng nhiều từ cú rơi đó.
Quái thú nhìn thấy cảnh này cũng phải lắc đầu ngao ngán, một con thú mạnh mẽ như Thiên Điểu chỉ vì một cô bé rơi trúng đầu mà bị bất tỉnh luôn thì đúng là quá nhục nhã mà.
Quái thú đang định về đến Phong Lãnh Nguyệt thì cảm nhận được nguy hiểm nên gầm lên rồi nhanh chóng chạy đi.
Ở không xa, có hai cô bé đang đi sâu vào trong rừng.
Cô bé Lê Huyết Linh hỏi :"tỷ tỷ có nghe thấy tiếng gì không?"
Hạ Diệp Ân cười đáp:"có lẽ là quái thú đang ở gần đây, muội hãy cẩn thận"
Lê Huyết Linh thở dài nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong ba tháng kể từ lúc bỏ chạy khỏi ngôi làng đó cho đến lúc hai tỷ muội lấy hết tiền tiết kiệm mua hai thanh kiếm bình thường thì lại nhìn thấy một tấm bản đồ cũ kỹ, ông chủ thấy vậy thì đã cho hai tỷ muội tấm bản đồ ấy. Hạ Diệp Ân và cô bé Lê Huyết Linh đã đi theo tấm bản đồ kia đến được bên trong khu rừng âm u này, vì bảo vệ cô bé mà Hạ Diệp Ân liên tục chém giết những quái thú hung ác đến mức tất cả những hung thú trong khu rừng này phải né tránh hai tỷ muội.Cô bé Lê Huyết Linh nhìn thấy phía trước có bóng người liền ngạc nhiên nói:"tỷ
tỷ ơi, bên kia hình như có người."
Hạ Diệp Ân lạnh lùng đáp:"thì sao?"
Lê Huyết Linh cười ngây thơ đáp:" chúng ta đi lại phía đó được không tỷ tỷ?"
Hạ Diệp Ân thở dài đáp:"được thôi"
Cả hai tỷ muội Hạ Diệp Ân bước gần đến chỗ Phong Lãnh Nguyệt và con chim Thiên Điểu đang bất tỉnh.
Lê Huyết Linh cười nói:"không ngờ ở trong khu rừng này cũng sẽ xuất hiện một người bằng tuổi chúng ta đó"
Hạ Diệp Ân lạnh lùng cầm kiếm chém về phía Phong Lãnh Nguyệt đang bất tỉnh thì bị cô bé Lê Huyết Linh giữ tay lại.
Hạ Diệp Ân nhíu mày hỏi:"muội muốn làm gì?"
Lê Huyết Linh cười ngây thơ nói:"dù sao cô ấy cũng bị thương rất nặng rồi, hay chúng ta tha mạng cho cô ấy đi ạ"
Hạ Diệp Ân thu kiếm lại thì nhìn thấy một lệnh bài được buộc trên cơ thể của Phong Lãnh Nguyệt.
Hạ Diệp Ân cầm lấy chiếc lệnh bài đó nói:"thì ra là lệnh bài của Phong gia thế lực sao?"
Hạ Diệp Ân lạnh lùng vứt tấm lệnh bài lên trên người của cô bé Phong Lãnh Nguyệt rồi bỏ đi.
Một lúc sau, Phong Lãnh Nguyệt tỉnh dậy. Cô bé ngạc nhiên khi những vết thuơng của mình đã được băng bó cẩn thận.
Phong Lãnh Nguyệt suy nghĩ một lúc thì phát hiện ra muốn băng bó cơ thể cho
cô bé thì phải cởi hết đồ ra thì mới có thể băng bó một cách chắc chắn như vậy được.
Cô bé Phong Lãnh Nguyệt nghĩ đến đây mặt đỏ tía tai gầm lên:"là thằng khốn nào dám chiếm tiện nghi của bổn tiểu thư hả?"
Ở cách đó không xa, Lê Huyết Linh và Hạ Diệp Ân nấp sau một chiếc cây đang quan sát mọi hành động của cô bé Phong Lãnh Nguyệt.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"sao muội lại cứu cô ta chứ?"
Lê Huyết Linh cười nói:"hì hì không phải vì cô bé ấy quá đáng yêu sao?"
Phong Lãnh Nguyệt nghiến răng tức giận chỉ tay vào Thiên Điểu nói: "nếu ngươi đã không chịu xuất hiện thì ta sẽ ăn thịt con chim này của ngươi"
Hạ Diệp Ân lắc đầu đáp:"cô ta còn không biết con chim đó là do cô ta bắt hả?"
Phong Lãnh Nguyệt tức giận phồng má rồi nướng thịt chim lên ăn.
Trên mặt đất con quái thú nhìn thấy con mồi của mình đang bị cướp mất thì vô cùng tức giận phóng ra một nguồn sức mạnh khổng lồ tấn công Thiên Điểu khiến con chim ấy cùng Phong Lãnh Nguyệt rơi từ trên cao xuống.
Thiên Điểu rơi xuống mặt đất tức giận hướng về con quái thú gầm lên thì bị cô bé rơi trúng đầu làm cho con chim này bất tỉnh luôn, cũng may có Thiên Điểu làm đệm đáp đất cho Phong Lãnh Nguyệt nên cô bé không bị ảnh hưởng nhiều từ cú rơi đó.
Quái thú nhìn thấy cảnh này cũng phải lắc đầu ngao ngán, một con thú mạnh mẽ như Thiên Điểu chỉ vì một cô bé rơi trúng đầu mà bị bất tỉnh luôn thì đúng là quá nhục nhã mà.
Quái thú đang định về đến Phong Lãnh Nguyệt thì cảm nhận được nguy hiểm nên gầm lên rồi nhanh chóng chạy đi.
Ở không xa, có hai cô bé đang đi sâu vào trong rừng.
Cô bé Lê Huyết Linh hỏi :"tỷ tỷ có nghe thấy tiếng gì không?"
Hạ Diệp Ân cười đáp:"có lẽ là quái thú đang ở gần đây, muội hãy cẩn thận"
Lê Huyết Linh thở dài nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong ba tháng kể từ lúc bỏ chạy khỏi ngôi làng đó cho đến lúc hai tỷ muội lấy hết tiền tiết kiệm mua hai thanh kiếm bình thường thì lại nhìn thấy một tấm bản đồ cũ kỹ, ông chủ thấy vậy thì đã cho hai tỷ muội tấm bản đồ ấy. Hạ Diệp Ân và cô bé Lê Huyết Linh đã đi theo tấm bản đồ kia đến được bên trong khu rừng âm u này, vì bảo vệ cô bé mà Hạ Diệp Ân liên tục chém giết những quái thú hung ác đến mức tất cả những hung thú trong khu rừng này phải né tránh hai tỷ muội.Cô bé Lê Huyết Linh nhìn thấy phía trước có bóng người liền ngạc nhiên nói:"tỷ
tỷ ơi, bên kia hình như có người."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Diệp Ân lạnh lùng đáp:"thì sao?"
Lê Huyết Linh cười ngây thơ đáp:" chúng ta đi lại phía đó được không tỷ tỷ?"
Hạ Diệp Ân thở dài đáp:"được thôi"
Cả hai tỷ muội Hạ Diệp Ân bước gần đến chỗ Phong Lãnh Nguyệt và con chim Thiên Điểu đang bất tỉnh.
Lê Huyết Linh cười nói:"không ngờ ở trong khu rừng này cũng sẽ xuất hiện một người bằng tuổi chúng ta đó"
Hạ Diệp Ân lạnh lùng cầm kiếm chém về phía Phong Lãnh Nguyệt đang bất tỉnh thì bị cô bé Lê Huyết Linh giữ tay lại.
Hạ Diệp Ân nhíu mày hỏi:"muội muốn làm gì?"
Lê Huyết Linh cười ngây thơ nói:"dù sao cô ấy cũng bị thương rất nặng rồi, hay chúng ta tha mạng cho cô ấy đi ạ"
Hạ Diệp Ân thu kiếm lại thì nhìn thấy một lệnh bài được buộc trên cơ thể của Phong Lãnh Nguyệt.
Hạ Diệp Ân cầm lấy chiếc lệnh bài đó nói:"thì ra là lệnh bài của Phong gia thế lực sao?"
Hạ Diệp Ân lạnh lùng vứt tấm lệnh bài lên trên người của cô bé Phong Lãnh Nguyệt rồi bỏ đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một lúc sau, Phong Lãnh Nguyệt tỉnh dậy. Cô bé ngạc nhiên khi những vết thuơng của mình đã được băng bó cẩn thận.
Phong Lãnh Nguyệt suy nghĩ một lúc thì phát hiện ra muốn băng bó cơ thể cho
cô bé thì phải cởi hết đồ ra thì mới có thể băng bó một cách chắc chắn như vậy được.
Cô bé Phong Lãnh Nguyệt nghĩ đến đây mặt đỏ tía tai gầm lên:"là thằng khốn nào dám chiếm tiện nghi của bổn tiểu thư hả?"
Ở cách đó không xa, Lê Huyết Linh và Hạ Diệp Ân nấp sau một chiếc cây đang quan sát mọi hành động của cô bé Phong Lãnh Nguyệt.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"sao muội lại cứu cô ta chứ?"
Lê Huyết Linh cười nói:"hì hì không phải vì cô bé ấy quá đáng yêu sao?"
Phong Lãnh Nguyệt nghiến răng tức giận chỉ tay vào Thiên Điểu nói: "nếu ngươi đã không chịu xuất hiện thì ta sẽ ăn thịt con chim này của ngươi"
Hạ Diệp Ân lắc đầu đáp:"cô ta còn không biết con chim đó là do cô ta bắt hả?"
Phong Lãnh Nguyệt tức giận phồng má rồi nướng thịt chim lên ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro