Ấn Ký Môn Hộ
Diệp Ức Lạc
2024-11-21 00:04:52
Trình Chu cầm theo quần áo rồi mang theo áo khoác tắm bước vào phòng tắm, dòng nước ấm áp chảy xuống xối đi toàn bộ mọi mệt mỏi trong mấy ngày qua.
Trình Chu đang đắm mình vào trong sự thoải mái dưới vòi hoa sen thì cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra.
Trình Chu giật mình sửng sốt cũng có chút bất đắc dĩ mà quay lại rồi nhìn cái người ở trước cửa mà nói: “Cậu … cậu đang làm cái gì thế?”
Dạ U tỏ vẻ hợp tình hợp lý mà nói: “Có gì đâu. Ngươi khắp nơi phản nghịch cho nên ta mới cần phải để mắt tới ngươi thôi. Coi như đề phòng ngươi giở trò gì đấy.”
Trình Chu: “……”
Cho dù hắn có phản nghịch hay gì đấy như vậy thì người này cũng không cần nhìn chằm chằm khi mà hắn đang tắm rửa chứ. Như thế này thì hắn cũng cảm thấy rất ngượng ngùng đó. Mà có lẽ Dạ U chắc hẳn là đang cảm thấy sợ hãi đúng không? Dù sao thì thế giới này đối với cậu ấy cũng là một nơi hoàn toàn xa lạ mà. Rất có lẽ Dạ U đang cảm thấy bất an khi lần đầu đặt chân tới nơi này cũng nên.
Dạ U đứng dựa vào cửa một hồi rồi nhìn chằm chằm về phía Trình Chu từ trên xuống dưới một lượt như thể đang đánh giá.
“Cậu … cậy đừng nhìn tôi như vậy chứ.” Trình Chu cũng có chút xấu hổ mà nói.
Tuy rằng tất cả mọi người đều cởi hết đồ ở trong nhà tắm công cộng đấy, có lẽ chuyện nude toàn bộ cũng là chuyện hoàn toàn bình thường thôi, nhưng mà hắn bị Dạ U nhìn chằm chằm như vậy thì hắn cũng cảm thấy rất kỳ lạ đấy có được không?
Dạ U thản nhiên mà nói: “Ngươi cũng không đẹp. Ngươi không cần để ý nhiều như vậy làm gì đâu.”
Trình Chu: “…”
Này bạn, bạn nói như này thì bạn nói cũng có chút quá đáng lắm rồi nha. Dáng người của hắn rất rõ ràng là nhìn rất tốt mà. Hừ, mà Dạ U này cũng thật là, nếu như hắn không đẹp thì tại sao cậu ta còn đứng đó mà nhìn làm cái gì chứ?
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Dạ U thì Trình Chu cũng chậm rì rì mà tắm gội, hắn bắt đầu nặn dầu gội đầu ra làm sạch tóc rồi hắn lại lấy sữa tắm ra chà sạch cơ thể. Quá trình tắm rửa dưới con mắt nhìn chằm chằm của một người khác như vậy làm cho hắn có một cảm giác ngượng ngập tràn đầy cả căn phòng.
Dạ U khoanh tay lại mà nheo mắt nhìn Trình Chu rồi nói: “Đằng sau lưng của ngươi có một ấn ký môn hộ (门户印记: Ménhù yìnjì) này.”
“Ấn ký môn hộ sao? Đó là cái gì?” Trình Chu nghi hoặc dò hỏi.
Dạ U nhanh chóng kích hoạt liên kết giữa hạt giống trong cơ thể hai người lên, dưới sự cho phép thì Trình Chu cũng tận mắt nhìn chứng kiến những gì mà Dạ U đang nhìn thấy. Thông qua đôi mắt của Dạ U thì Trình Chu cũng nhìn thấy cái được gọi là ấn ký môn hộ mà Dạ U đã nói, đằng sau lưng hắn có một hình vẽ nhìn giống như cánh cổng, mà cánh cổng này có một trận pháp hình ngôi sao sáu cánh trông rất phức tạp.
“Đây là thứ ở trên lưng tôi sao?” Trình Chu cũng có chút kinh ngạc mà dò hỏi.
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, ngươi không biết sao?”
Trình Chu lắc đầu mà nói: “Đương nhiên là tôi không biết.”
“Ngươi … sao mà ngươi hồ đồ quá vậy?” Dạ U lắc đầu nói.
Trình Chu: “…” Cái thứ này đang nằm ở trên lưng hắn mà, đã ở đằng sau thì hắn làm sao mà biết được chứ?
Trình Chu nhanh chóng lấy khăn tắm ra lau khô toàn thân mình rồi nói: “Cậu cảm thấy cái thứ này là gì? Có phải hiện tại tôi cũng giống như cậu rồi đúng không? Đều là Đoạ ma giả rồi đúng không?”
Dạ U lắc đầu nói: “Không giống, năng lực của ngươi nhìn sơ qua cũng có chút giống với năng lực dịch chuyển không gian, nhưng xét lại thì năng lực này cũng có chút giống với truyền tống trận. Nghe nói, thời thượng cổ cũng có một vài nhà giả thật kim suất sắc có thể khắc hoạ được truyền tống trận lên trên lá cây, sau đó bọn họ lại dùng lá cây được khắc hoạ đấy để tiến hành truyền tống đi một nơi khác.”
Trình Chu cau mày mà nói: “Ý của cậu là trên người tôi có khắc hoạ một cái truyền tống trận sao?”
Dạ U nói: “Có chút giống nhưng ai mà biết được chứ?”
Trình Chu mỉm cười nói: “Nếu thực sự mà cái thứ sau lưng tôi mà là truyền tống trận thì chỉ sợ đây cũng là một trận pháp có cấp bậc rất cao đúng không?”
Truyền tống trận này có thể làm cho hắn đi xuyên qua thế giới khác cơ mà, nói như vậy thì ấn ký này cũng quá mạnh.
Dạ U gật đầu nói: “Đích xác thì ấn ký này rất lợi hại. Chỉ sợ là nhưng tên luyện khí sư điên cuồng kia sẽ có hứng thú với ngươi đấy. Nếu như bọn họ mà biết trên người của ngươi có cái ấn ký kỳ lạ có chức năng tốt như vậy thì bọn họ sẽ điên cuồng hơn nữa đấy, cũng rất có thể bọn họ sẽ biến ngươi thành tài liệu luyện khí để chế tác.”
Trình Chu: “…”
Dạ U tựa hồ rất có hứng thú tiếp tục nói: “Nếu như ấn ký này xuất hiện cũng có thể làm cho một số người cực đoan, cái đám người căm thù Đoạ ma giả một cách cực đoan kia mà phát hiện được năng lực này của ngươi thì … chậc chậc, ngươi rất có khả năng sẽ bị đám người đó đưa lên giá treo cổ, hoặc là bị đốt thành tro cũng nên, nếu như thân thể của ngươi bị đốt cháy hoàn toàn không biết là ngươi có thể còn dư lại thứ gì nhỉ? Nói không chừng đến lúc đó sẽ lòi ra một cánh cửa đi lại cũng nên.”
Trình Chu nghe vậy thì đen mặt mà nhìn Dạ U cũng không thể nói nên lời nữa. Hừ, tại sao mà tên này có thể dùng cái giọng điệu vô cùng bình tĩnh như vậy để nói ra những lời đáng sợ như thế cơ chứ? Nói ra lời nào cũng rất là doạ người đấy nhỉ? Nhưng mà, hình như là ngay tại cái đêm xuất hiện sao băng đó thì hắn có nhìn thấy một thứ gì đó đã bay thẳng tới rồi xâm nhập vào cơ thể hắn thì phải.
Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Dạ U, cậu đã từng nhìn thấy truyền tống trận lần nào chưa?”
Dạ U lắc đầu nói: “Chưa thấy.”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút thất vọng mà nói: “Nguyên lai là cậu còn chưa từng thấy qua sao?”
Mà sao chưa thấy qua mà Dạ U có thể nói nhiều như vậy được chứ?
Dạ U cũng có chút tức giận mà nói: “Muốn xây dựng truyền tống trận rất khó khăn, còn hao nhiều tài tốn nhiều của mới thành lập được. Mà cho dù là có đủ tài lực đi chăng nữa thì cũng cần phải có một luyện khí sư cao tay mới thành lập được. Chuyện ta chưa từng gặp qua truyền tống trận thì rất kỳ lạ sao?”
Trình Chu nghe vậy cũng vội vàng gật đầu rồi vuốt lông mà nói: “Không có gì kỳ quái, không kỳ quái.”
Trình Chu nghĩ: Nếu như truyền tống trận thực sự có tồn tại ở trên đời này thì hắn vẫn sẽ có cơ hội nào đó để nhìn thấy trong tương lai thôi, đến lúc đó thì có lẽ là hắn cũng có thể nghiên cứu triệt để về pháp môn này một chút cũng được. Nói cho cùng thì thêm một món nghề cũng tốt hơn nhiều so với không biết, có gì thì sau này hắn cũng có thể khống chế được khả năng xuyên qua các thế giới một cách nhuần nhuyễn hơn thì sao.
Dạ U hất cằm nói: “Không nói cái này nữa, ta cũng muốn tắm rửa.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đã biết.”
Trình Chu nhanh chóng dạy cho Dạ U cách sử dụng vòi hoa sen, cách phân biệt cũng như cách sử dụng dầu gội đầu, sữa tắm, … sau đó hắn cũng quay người bước ra ngoài luôn.
“Ngươi lại muốn đi đâu?” Dạ U nhìn chằm chằm Trình Chu rồi sử dụng ngữ khí không tốt mà dò hỏi.
Trình Chu cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Tôi ra ngoài đi lấy khăn tắm cùng quần áo mới cho cậu.”
Dạ U gật đầu rồi hất mắt sai khiến nói: “Ừ, đi lấy đi.”
Trong phòng tắm cũng truyền ra tiếng nước chảy róc rách, Trình Chu đứng phía sau cửa cũng có chút do dự mà ngẫm nghĩ xem hắn có nên nhìn hay là không nên nhìn đây? Nếu như hắn không nhìn thì chính hắn sẽ cảm thấy là hắn đang bị thiệt, mà lúc nãy thôi chính bản thân hắn cũng bị nhìn thấy hết rồi còn gì nữa. Trình Chu đứng ở cửa phòng tắm mà giãy dụa một lúc lâu nhưng mà hắn vẫn không thể đưa ra quyết định chính xác cho việc hắn có nên nhìn lén một lần hay không?
Ngay lúc này thì Dạ U cũng nhanh chóng mở cửa phòng tắm để bước ra ngoài, giọt nước lại rơi từ trên mái tóc dài xuống dưới thái dương của Dạ U, nhìn quang cảnh này thì mái tóc ẩm ướt cùng hơi nước càng làm tôn thêm làn da trắng như tuyết cùng với khuôn mặt nhìn như hoạ của người trước mặt.
Thôi được rồi, tuy rằng hắn không được nhìn thấy cảnh mỹ nhân tắm nhưng mà hắn cũng được nhìn thấy cảnh mỹ nhân bước từ phòng tắm đi ra ngoài rồi, thật ra chuyện này hắn cũng không bị lỗ.
End chap 16 (^.^)
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu đang đắm mình vào trong sự thoải mái dưới vòi hoa sen thì cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra.
Trình Chu giật mình sửng sốt cũng có chút bất đắc dĩ mà quay lại rồi nhìn cái người ở trước cửa mà nói: “Cậu … cậu đang làm cái gì thế?”
Dạ U tỏ vẻ hợp tình hợp lý mà nói: “Có gì đâu. Ngươi khắp nơi phản nghịch cho nên ta mới cần phải để mắt tới ngươi thôi. Coi như đề phòng ngươi giở trò gì đấy.”
Trình Chu: “……”
Cho dù hắn có phản nghịch hay gì đấy như vậy thì người này cũng không cần nhìn chằm chằm khi mà hắn đang tắm rửa chứ. Như thế này thì hắn cũng cảm thấy rất ngượng ngùng đó. Mà có lẽ Dạ U chắc hẳn là đang cảm thấy sợ hãi đúng không? Dù sao thì thế giới này đối với cậu ấy cũng là một nơi hoàn toàn xa lạ mà. Rất có lẽ Dạ U đang cảm thấy bất an khi lần đầu đặt chân tới nơi này cũng nên.
Dạ U đứng dựa vào cửa một hồi rồi nhìn chằm chằm về phía Trình Chu từ trên xuống dưới một lượt như thể đang đánh giá.
“Cậu … cậy đừng nhìn tôi như vậy chứ.” Trình Chu cũng có chút xấu hổ mà nói.
Tuy rằng tất cả mọi người đều cởi hết đồ ở trong nhà tắm công cộng đấy, có lẽ chuyện nude toàn bộ cũng là chuyện hoàn toàn bình thường thôi, nhưng mà hắn bị Dạ U nhìn chằm chằm như vậy thì hắn cũng cảm thấy rất kỳ lạ đấy có được không?
Dạ U thản nhiên mà nói: “Ngươi cũng không đẹp. Ngươi không cần để ý nhiều như vậy làm gì đâu.”
Trình Chu: “…”
Này bạn, bạn nói như này thì bạn nói cũng có chút quá đáng lắm rồi nha. Dáng người của hắn rất rõ ràng là nhìn rất tốt mà. Hừ, mà Dạ U này cũng thật là, nếu như hắn không đẹp thì tại sao cậu ta còn đứng đó mà nhìn làm cái gì chứ?
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Dạ U thì Trình Chu cũng chậm rì rì mà tắm gội, hắn bắt đầu nặn dầu gội đầu ra làm sạch tóc rồi hắn lại lấy sữa tắm ra chà sạch cơ thể. Quá trình tắm rửa dưới con mắt nhìn chằm chằm của một người khác như vậy làm cho hắn có một cảm giác ngượng ngập tràn đầy cả căn phòng.
Dạ U khoanh tay lại mà nheo mắt nhìn Trình Chu rồi nói: “Đằng sau lưng của ngươi có một ấn ký môn hộ (门户印记: Ménhù yìnjì) này.”
“Ấn ký môn hộ sao? Đó là cái gì?” Trình Chu nghi hoặc dò hỏi.
Dạ U nhanh chóng kích hoạt liên kết giữa hạt giống trong cơ thể hai người lên, dưới sự cho phép thì Trình Chu cũng tận mắt nhìn chứng kiến những gì mà Dạ U đang nhìn thấy. Thông qua đôi mắt của Dạ U thì Trình Chu cũng nhìn thấy cái được gọi là ấn ký môn hộ mà Dạ U đã nói, đằng sau lưng hắn có một hình vẽ nhìn giống như cánh cổng, mà cánh cổng này có một trận pháp hình ngôi sao sáu cánh trông rất phức tạp.
“Đây là thứ ở trên lưng tôi sao?” Trình Chu cũng có chút kinh ngạc mà dò hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, ngươi không biết sao?”
Trình Chu lắc đầu mà nói: “Đương nhiên là tôi không biết.”
“Ngươi … sao mà ngươi hồ đồ quá vậy?” Dạ U lắc đầu nói.
Trình Chu: “…” Cái thứ này đang nằm ở trên lưng hắn mà, đã ở đằng sau thì hắn làm sao mà biết được chứ?
Trình Chu nhanh chóng lấy khăn tắm ra lau khô toàn thân mình rồi nói: “Cậu cảm thấy cái thứ này là gì? Có phải hiện tại tôi cũng giống như cậu rồi đúng không? Đều là Đoạ ma giả rồi đúng không?”
Dạ U lắc đầu nói: “Không giống, năng lực của ngươi nhìn sơ qua cũng có chút giống với năng lực dịch chuyển không gian, nhưng xét lại thì năng lực này cũng có chút giống với truyền tống trận. Nghe nói, thời thượng cổ cũng có một vài nhà giả thật kim suất sắc có thể khắc hoạ được truyền tống trận lên trên lá cây, sau đó bọn họ lại dùng lá cây được khắc hoạ đấy để tiến hành truyền tống đi một nơi khác.”
Trình Chu cau mày mà nói: “Ý của cậu là trên người tôi có khắc hoạ một cái truyền tống trận sao?”
Dạ U nói: “Có chút giống nhưng ai mà biết được chứ?”
Trình Chu mỉm cười nói: “Nếu thực sự mà cái thứ sau lưng tôi mà là truyền tống trận thì chỉ sợ đây cũng là một trận pháp có cấp bậc rất cao đúng không?”
Truyền tống trận này có thể làm cho hắn đi xuyên qua thế giới khác cơ mà, nói như vậy thì ấn ký này cũng quá mạnh.
Dạ U gật đầu nói: “Đích xác thì ấn ký này rất lợi hại. Chỉ sợ là nhưng tên luyện khí sư điên cuồng kia sẽ có hứng thú với ngươi đấy. Nếu như bọn họ mà biết trên người của ngươi có cái ấn ký kỳ lạ có chức năng tốt như vậy thì bọn họ sẽ điên cuồng hơn nữa đấy, cũng rất có thể bọn họ sẽ biến ngươi thành tài liệu luyện khí để chế tác.”
Trình Chu: “…”
Dạ U tựa hồ rất có hứng thú tiếp tục nói: “Nếu như ấn ký này xuất hiện cũng có thể làm cho một số người cực đoan, cái đám người căm thù Đoạ ma giả một cách cực đoan kia mà phát hiện được năng lực này của ngươi thì … chậc chậc, ngươi rất có khả năng sẽ bị đám người đó đưa lên giá treo cổ, hoặc là bị đốt thành tro cũng nên, nếu như thân thể của ngươi bị đốt cháy hoàn toàn không biết là ngươi có thể còn dư lại thứ gì nhỉ? Nói không chừng đến lúc đó sẽ lòi ra một cánh cửa đi lại cũng nên.”
Trình Chu nghe vậy thì đen mặt mà nhìn Dạ U cũng không thể nói nên lời nữa. Hừ, tại sao mà tên này có thể dùng cái giọng điệu vô cùng bình tĩnh như vậy để nói ra những lời đáng sợ như thế cơ chứ? Nói ra lời nào cũng rất là doạ người đấy nhỉ? Nhưng mà, hình như là ngay tại cái đêm xuất hiện sao băng đó thì hắn có nhìn thấy một thứ gì đó đã bay thẳng tới rồi xâm nhập vào cơ thể hắn thì phải.
Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Dạ U, cậu đã từng nhìn thấy truyền tống trận lần nào chưa?”
Dạ U lắc đầu nói: “Chưa thấy.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu nghe vậy cũng có chút thất vọng mà nói: “Nguyên lai là cậu còn chưa từng thấy qua sao?”
Mà sao chưa thấy qua mà Dạ U có thể nói nhiều như vậy được chứ?
Dạ U cũng có chút tức giận mà nói: “Muốn xây dựng truyền tống trận rất khó khăn, còn hao nhiều tài tốn nhiều của mới thành lập được. Mà cho dù là có đủ tài lực đi chăng nữa thì cũng cần phải có một luyện khí sư cao tay mới thành lập được. Chuyện ta chưa từng gặp qua truyền tống trận thì rất kỳ lạ sao?”
Trình Chu nghe vậy cũng vội vàng gật đầu rồi vuốt lông mà nói: “Không có gì kỳ quái, không kỳ quái.”
Trình Chu nghĩ: Nếu như truyền tống trận thực sự có tồn tại ở trên đời này thì hắn vẫn sẽ có cơ hội nào đó để nhìn thấy trong tương lai thôi, đến lúc đó thì có lẽ là hắn cũng có thể nghiên cứu triệt để về pháp môn này một chút cũng được. Nói cho cùng thì thêm một món nghề cũng tốt hơn nhiều so với không biết, có gì thì sau này hắn cũng có thể khống chế được khả năng xuyên qua các thế giới một cách nhuần nhuyễn hơn thì sao.
Dạ U hất cằm nói: “Không nói cái này nữa, ta cũng muốn tắm rửa.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đã biết.”
Trình Chu nhanh chóng dạy cho Dạ U cách sử dụng vòi hoa sen, cách phân biệt cũng như cách sử dụng dầu gội đầu, sữa tắm, … sau đó hắn cũng quay người bước ra ngoài luôn.
“Ngươi lại muốn đi đâu?” Dạ U nhìn chằm chằm Trình Chu rồi sử dụng ngữ khí không tốt mà dò hỏi.
Trình Chu cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Tôi ra ngoài đi lấy khăn tắm cùng quần áo mới cho cậu.”
Dạ U gật đầu rồi hất mắt sai khiến nói: “Ừ, đi lấy đi.”
Trong phòng tắm cũng truyền ra tiếng nước chảy róc rách, Trình Chu đứng phía sau cửa cũng có chút do dự mà ngẫm nghĩ xem hắn có nên nhìn hay là không nên nhìn đây? Nếu như hắn không nhìn thì chính hắn sẽ cảm thấy là hắn đang bị thiệt, mà lúc nãy thôi chính bản thân hắn cũng bị nhìn thấy hết rồi còn gì nữa. Trình Chu đứng ở cửa phòng tắm mà giãy dụa một lúc lâu nhưng mà hắn vẫn không thể đưa ra quyết định chính xác cho việc hắn có nên nhìn lén một lần hay không?
Ngay lúc này thì Dạ U cũng nhanh chóng mở cửa phòng tắm để bước ra ngoài, giọt nước lại rơi từ trên mái tóc dài xuống dưới thái dương của Dạ U, nhìn quang cảnh này thì mái tóc ẩm ướt cùng hơi nước càng làm tôn thêm làn da trắng như tuyết cùng với khuôn mặt nhìn như hoạ của người trước mặt.
Thôi được rồi, tuy rằng hắn không được nhìn thấy cảnh mỹ nhân tắm nhưng mà hắn cũng được nhìn thấy cảnh mỹ nhân bước từ phòng tắm đi ra ngoài rồi, thật ra chuyện này hắn cũng không bị lỗ.
End chap 16 (^.^)
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro