Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Bí Mật Của Vương Tộc

Diệp Ức Lạc

2024-11-21 00:04:52

Vân Phong và Phi Ưng cũng không biết là đã xuất hiện ở bên bờ biển từ khi nào mà quan sát tình hình ở đảo chuông đồng.

Phi Ưng có chút hả hê mà cười lớn nói: “Nhìn mấy tên quý tộc kia cũng quá giải trí rồi.”

Giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo rất coi trọng mặt mũi, đặc biệt là mấy người đến từ vương thành. Nếu con thuyền Hoàng kim đó mà không bị cướp thì giới quý tộc sẽ chạy lên mũi thuyền mà nhận bao ánh mắt sùng bái và sợ hãi của đám nông nô, đáng tiếc …

Vân Phong nhìn mặt biển mà nói: “Tên Trình Chu này quả thật là một người rất thú vị đấy chứ.”

Phi Ưng nói nhỏ: “Bọn họ lại mang đi một con thuyền Hoàng kim, thủ đoạn cũng giống với lần trước.”

Vân Phong thốt lên: “Hai người kia cũng quá đáng sợ rồi.”

Trước đó thì liên minh Thiên Tuyển giả cũng mang người đi đánh cướp một con thuyền Hoàng kim của đại công tước, Vân Phong còn nghĩ là chuyện này sẽ làm cho Hiệp Loan quần đảo phải sôi nổi một thời gian chứ, không nghĩ tới là chuyện này cũng chỉ làm xôn xao dân chúng được vài ngày rồi cũng bị những người đó vứt ra sau đầu rồi,

So với cách làm của liên minh Thiên Tuyển giả thì đúng là người dân Hiệp Loan quần đảo lại càng hứng thú và sợ hãi hai con người Trình Chu và Dạ U hơn nhiều. Trình Chu đã mang đi rất nhiều con thuyền Hoàng kim ở quần đảo núi lửa nên chuyện mà liên minh bọn họ làm cũng chẳng thấm gì so với chuyện của tổ chức Quang Minh đó cả.

Mà Phi Ưng cũng nghe ngóng được một tin tức cực kỳ thú vị đó là sau khi cái tin Trình Chu chạy đi bái phỏng khắp nơi được lan rộng thì đã có không ít sòng bạc kiếm lợi lớn nhờ vào các màn đặt cược của dân chúng, họ lên danh sách giới quý tộc rồi dân chúng cũng cược xem đối tượng xui xẻo tiếp theo là ai. Màn đặt cược này cũng rất rôm rả và xôm tụ nữa.

Vân Phong: “Sau lưng Trình Chu có lẽ còn một thế lực lớn hơn.”

Thành viên của tổ chức Quang Minh cũng chẳng có mấy người nhưng mà Trình Chu cũng đã gom được mấy con thuyền chiến rồi, có lẽ là Trình Chu đang tính toán học hỏi vấn đề luyện khí gì đó hoặc là có một thế lực thật lớn ở đằng sau yêu cầu những con thuyền chiến này.

Muốn điều khiển những con thuyền Hoàng kim này cũng không đơn giản, nếu muốn lấy về dùng thì thế lực phía sau Trình Chu cũng buộc phải cực kỳ rất đông đảo.

Phi Ưng cau mày nói: “Thật ạ?”

Vân Phong: “Rất có khả năng này.”

Phi Ưng suy nghĩ một hồi rồi gật đầu nói: “Có lẽ đúng là vậy.”

Lúc trước Trình Chu còn mang theo các tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc, mục đích mang mấy người kia đi hẳn là vì muốn duy tu mấy con thuyền chiến này.

Vân Phong: “Đại công tước Oss e là sẽ có động tĩnh sớm thôi.”

Nếu đại công tước mà cứ để hai người Trình Chu và Dạ U tiếp tục lộng hành như vậy thì e là đại công tước sẽ trở thành trò cười lớn nhất cho cả cái Hiệp Loan quần đảo mất. Đã đến mức này rồi thì đại công tước cũng không thể im lặng được nữa.

Phi Ưng cau mày nói nhỏ: “Trình Chu là không gian hệ Năng lực giả, nên cho dù đại công tước có tức giận thì cũng đâu có thể làm được gì chứ?”

Vân Phong lắc đầu nói: “Đừng xem thường đại công tước Oss như vậy. Đại công tước đã có thể áp bức Năng lực giả vào bước đường cùng trong nhiều năm như vậy rồi thì hẳn là ông ta cũng có vài đòn sát thủ trong tay, hơn nữa nếu tôi đoán không sai thì hẳn là bên người đại công tước phải có một tên … Năng lực giả rất đặc biệt.”

Phi Ưng cau mày cũng có chút khó hiểu nói: “Đại công tước Oss đã coi Năng lực giả thành tai hoạ thì làm sao hắn có thể giữ một tên Năng lực giả bên người chứ?”

Vân Phong cười lạnh nói: “Hắn ta kiêng kị Năng lực giả nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không lợi dụng Năng lực giả để làm việc cho hắn.”

Giới quý tộc cũng vậy, trước tới nay thì diện mạo của Năng lực giả vô cùng xuất sắc nên cũng có không ít tên quý tộc biến thái thích chơi mấy trò cấm luyến với mỹ nữ mà giam cầm Năng lực giả ở trong phủ của mình, nếu tiểu quý tộc còn vậy thì đại công tước có làm ra chuyện gì thì cũng không quá kỳ lạ.

Phải biết rằng nếu các hòn đảo nhỏ mà phát hiện ta Năng lực giả thì những người đó sẽ không bị xử tử ở ngay hòn đảo đó mà sẽ có người tới để vận chuyển đến vương thành. Vân Phong cũng đã từng truy tìm tung tích của những Năng lực giả đó nhưng trước tới nay thì cũng chỉ có thể tra ra là bọn họ đã bị đưa đến vương thành rồi không còn tung tích gì nữa.

Dân chúng vương thành đều nói là những người này đã bị giết chết nhưng Vân Phong lại cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như vậy.

Phi Ưng: “Đại công tước Oss đối xử hà khắc với Năng lực giả như vậy thì người kia sẽ nghe lời hắn ta sao?”

Vân Phong lắc đầu nói: “Không biết.”

Thủ đoạn thì hẳn là đại công tước Oss vẫn sẽ có, muốn cho mấy Năng lực giả đó cống hiến thì e cũng không phải là việc quá khó khăn.

Vân Phong nhướn mày nói: “Theo như tôi suy đoán thì Năng lực giả bên người đại công tước cũng không đơn giản như vậy đâu.”

Vân Phong cũng đã từng che giấu khí tức của hắn để đi vào vương thành tra xét tình hình, nhưng khi hắn vừa đặt chân tới vương thành thì hắn cũng cảm nhận được một luồng ma lực cực mạnh mẽ ập tới khiến cho tim hắn đập thình thịch.

Vân Phong cũng chưa bao giờ cảm nhận được một nguồn ma lực nào mạnh mẽ tới vậy, sức mạnh của nguồn ma lực đấy thậm chí còn mạnh hơn ma lực trong người hắn đến 10 lần nên cơ bản là Vân Phong cũng không dám đi tiếp để nhìn trộm nữa. Người kia hẳn là một lực lượng đặc biệt để bảo vệ cho các thành viên của vương tộc, nếu lúc ấy hắn không nhịn được tính tò mò xuống thì e là thêm vài bước nữa hắn cũng bị đè ép mà chết rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


……

Hoàng Kim đảo.

“Hầu tước đại nhân, không tốt, không tốt rồi.” Quản gia sợ hãi chạy đến nói.

Hầu tước Perry đang sứt đầu mẻ trán mà quát: “Lại có chuyện gì nữa?”

Quản gia lo sợ nói: “Zoe lại đánh cướp con thuyền mà đại công tước phái đến đảo chuông đồng rồi.”

Hầu tước Perry nghe được lời quản gia nói thì khuôn mặt của ông ta cũng biến hoá thành cực kỳ vặn vẹo.

Lúc nghe đại công tước phái người đến đảo chuông đồng thì hầu tước Perry cũng đã lo lắng hai bên đụng độ gây ra chuyện lớn, hiện tại thì hay rồi, không những đụng độ mà còn thật sự xuống tay gây ra chuyện lớn.

Cho dù là ông cũng đã phân rõ ranh giới với Zoe rồi, hai người bọn họ đã là thù sâu như biển không thể gặp mặt nhưng người khác cũng đâu có tin, hiện tại thì những món nợ này đều tính trên đầu của ông.

Hầu tước Perry nắm chặt tay lại, ông biết đây là phương pháp trả thù của Zoe lên ông, cái loại phương thức không cần đánh cũng thắng này cũng đang dần bức tử ông.

“Phụ thân.” Lance đi đến nói.

Hầu tước Perry không kiên nhẫn mà nhìn Lance nói: “Nói đi, lại có chuyện gì nữa?”

Lance do dự một chút nói: “Baker đã biến mất.”

Trước thì Lance vẫn luôn nghe thấy Baker ở trong phòng mà gào thét chửi người, nhưng hai ngày nay thì phòng của Baker im bạt đi hẳn, cũng không hề nghe thấy động tĩnh gì nữa. Lance còn tưởng là Baker đã bình tĩnh lại rồi nên không gào thét nữa nhưng liên tục 2 ngày không thấy có bất kỳ động tĩnh gì thì Lance rốt cuộc cũng cảm thấy không thích hợp. Sau đó thì hắn mới chạy tới đẩy cửa vào kiểm tra, tìm kỹ thì trong phòng đã không còn 1 ai rồi.

“Có lẽ nó không thể chịu khổ nên đã rời nhà bỏ trốn. Mấy ngày nữa nó cũng sẽ tự động trở về. Không cần để ý đến nó.” Hầu tước Perry không kiên nhẫn mà nói.

Lance thầm nghĩ: E là không đơn giản như vậy đâu. Đồ trong phòng Baker vẫn còn nguyên, nếu muốn bỏ trốn thì cũng không thể đi như vậy được, ít nhất cũng phải mang chút đồng vàng theo.

Lance cảm thấy có lẽ Baker đã bị bắt cóc rồi. Trước mắt thì cũng chỉ có 2 nghi phạm có thể xảy ra đó là Zoe hoặc là đại công tước mới có thể làm ra việc này mà thôi. Zoe thì không nói vì dạo này hắn ta đang bận tống tiền khắp nơi nên không hề có thời gian rảnh mà để ý đến Baker, nên cũng chỉ còn có đại công tước mới có thể làm ra việc này.

Nhìn sắc mặt khó coi của phụ thân thì Lance cũng không dám nói ra phân tích của mình, hắn sợ lại chọc cho hầu trước Perry cáu giận nên cũng ngậm miệng mà rút lui.

……

Vương thành.

“Phụ vương, con tàu xuất phát đi đảo chuông đồng đã bị Zoe đánh cướp.” Argyle nói.

Đại công tước Oss nắm chặt tay lại rồi sắc mặt cực kỳ âm u mà nói: “Hai tên này đúng là … bọn họ càng ngày càng không cố kỵ một ai nữa sao? Bọn họ còn cho là bổn vương không thể làm gì bọn họ được sao?”

Argyle tức giận nói: “Phụ vương, người đừng để bọn họ tiếp tục lộng hành nữa.”

Đại công tước Oss: “Được rồi, nếu đã vậy thì cũng đừng trách bổn vương.”

Đại công tước Oss bước vào mật thất bên dưới vương thành, bên trong mật thất cũng xuất hiện một con quái vật cỡ lớn. Con quái vật này có cái đầu là hình người con thân thể phía dưới mọc ra những cái xúc tu giống như là một con bạch tuộc.

Bên trong mật thất có xây dựng những cái bồn nước cỡ nhỏ, mỗi bồn nước có đặt một viên tinh hạch bên trong.

vươn những cái xúc tu ra đặt vào bên trong những cái bồn nước đó, ma lực bên trong những viên tinh hạch cũng thông qua dung dịch trong bồn nước mà chảy vào trong cơ thể của người bạch tuộc.

Đại công tước Oss nhìn người bạch tuộc đang ở bên trong mật thất mà trong lòng hắn cũng cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Người bạch tuộc xoay đầu qua, đôi mắt to đen như mực nhìn vào đại công tước làm cho lông tơ trên người đại công tước cũng dựng ngược lên.

Người bạch tuộc cũng làm như không thấy khuôn mặt hoảng sợ của đại công tước Oss mà lạnh nhạt lên tiếng: “Vì sao ngươi lại tới đây quấy rầy giấc ngủ sâu của ta? Ngươi lại gặp phiền toái sao?”

Đại công tước Oss cau mày nói: “Tiểu bối cũng không có ý định phá rối giấc ngủ của tổ tông, nhưng mà lần này tiểu bối đã gặp rắc rối nên phải đến đây. Tiểu bối đã gặp một tên không gian Đoạ ma giả.”

“Không gian Đoạ ma giả?” Người bạch tuộc kích động nói.

Đại công tước Oss gật đầu nói: “Đối phương có khả năng tùy ý thay đổi vị trí, cũng có thể mang một vật cực lớn dời đi, hơn nữa thì hắn cũng có thể chế tạo đạo cụ không gian.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người bạch tuộc nghe vậy cũng kích động mà liếm môi, trong mắt còn lộ ra vài phần tham lam nói: “Bao nhiêu năm rồi mới xuất hiện một tên Đoạ ma giả hợp ý ta. Sao ngươi còn không bắt hắn tới đây?”

Đại công tước Oss khó xử nói: “Tiểu bối không thể bắt hắn, bọn họ hình như không bị cấm ma thạch hạn chế, nên tiểu bối cũng không có cách nào mà bắt hắn được.”

Người bạch tuộc trừng mắt nói: “Đã biết cách khắc chế cấm ma thạch rồi?”

Đại công tước Oss gật đầu nói: “Vâng.”

Người bạch tuộc quơ xúc tu có chút kích động mà nói: “Biết thì cũng vậy thôi, tên không gian Đoạ ma giả này nhất định phải bắt được. Ta nhất định phải có được năng lực di dời không gian này. Chỉ cần có năng lực di dời thì ta cũng không cần phải ở lại cái chỗ quỷ quái này nữa. Đã tra được lai lịch của tên này chứ?”

Đại công tước Oss nhìn người bạch tuộc thì cẩn thận nói: “Không tra được, nhưng mà luyện khí sư Thiên Đăng của vương thất cũng đã phát hiện ra là tên đó và Zoe của Hoàng Kim đảo có khế ước cộng sinh, chỉ cần tên Zoe này xảy ra chuyện thì tên không gian Đoạ ma giả kia cũng không trốn được.”

Người bạch tuộc có chút kích động nói: “Vậy thì nhanh đi Hoàng Kim đảo bắt người có ích lại đây.”

Đại công tước Oss nói: “Tiểu bối đã mang người lại rồi.”

Người bạch tuộc gấp đến không chờ nổi mà nói: “Còn không mang đến đây.”

Vài tên kỵ sĩ trang bị một thân áo giáp mang Baker tiến vào, trên đầu Baker bị bịt bởi một cái túi màu đen để che đi tầm nhìn.

“Các người là ai? Muốn làm gì? Mau thả ta ra. Các người có biết ta là ai không?”

“Anh trai, phải là anh không? Em biết sai rồi. Anh mau thả em ra đi, năm đó là em cũng bất đắc dĩ mới phải làm vậy thôi.”

“Đại công tước, việc của Zoe không liên quan gì đến tôi, chúng tôi đã sớm cắt đứt quan hệ rồi.”

……

Người bạch tuộc nhìn người đang lăn trên mặt đất thì hỏi: “Là hắn sao?”

Đại công tước Oss gật đầu nói: “Vâng, người này là em trai cùng cha cùng mẹ với Zoe.”

Người bạch tuộc kinh thường nói: “Em trai của Zoe hèn nhát như vậy thì hắn ta cũng chẳng hơn gì. Sao ngươi lại bị bức đến đường này chứ?”

Đại công tước Oss có chút xấu hổ nói: “Là tiểu bối không tốt.”

Người bạch tuộc vươn xúc tu ra, trên xúc tu cũng mọc ra vô số gai nhọn rồi đâm thẳng vào thân thể Baker làm Baker đâu đớn đến mức kêu la thảm thiết.

Một luồng ma lực mãnh liệt dâng trào lên ở trong phòng, mấy bồn nước chứa những loại nước thuốc kỳ dị cũng tự nhiên mà sôi sục lên và bắt đầu sủi bọt trắng, một viên tinh hạch bên trong mấy bồn nước cũng dần dần bùng lên ánh sáng chói lọi.

Đại công tước Oss đứng bên cạnh nhìn thấy tình cảnh đang xảy ra thì trong mắt cũng hiện lên sự sợ hãi tột đỉnh.

Người bạch tuộc là tổ tiên của vương tộc trong vương thành này, người bạch tuộc là Năng lực giả, năng lực là cắn nuốt và hấp thu dị năng của người khác, trước kia thì tổ tiên của vương thất đã thông qua phương pháp luyện khí đặc biệt mà cải tạo thân thể của vị tổ tiên này thành một con quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ này. Số lượng lớn Đoạ ma giả bị đưa tới vương thành chính là đã bị giết để đào tinh hạch cho người bạch tuộc cắn nuốt năng lực của những Đoạ ma giả đó. Thông qua cắn nuốt thì người bạch tuộc cũng có thể biến năng lực đó thành năng lực của bản thân để sử dụng.

Trong mắt các hậu bối của vương tộc trước kia thì vị tổ tiên này là một người không gì không thể làm được, là Định Hải Thần Châm (定海神針: dìnghǎishénzhēn) của vương tộc, rất nhiều thế hệ của vương tộc đã rất kính sợ và kiêng kị vị tổ tông này.

Phần lớn thời gian thì người bạch tuộc này dùng để chìm vào trong giấc ngủ sâu (沉眠: chénmián) nên chỉ có thể đánh thức khi vương tộc thật sự xảy ra một sự cố không thể giải quyết được mà thôi.

Đại công tước Oss kỳ thật cũng không hề muốn giao tiếp với vị tổ tiên này của mình, chỉ cần nhìn thấy tên quái vật này thì đại công tước liền cảm thấy da đầu bị tê dại, nhưng mà lần này liên minh Thiên Tuyển giả xuất thế ngang trời nên đã uy hiếp tới quyền uy của vương thất cũng như là quyền uy của đại công tước nên đại công tước bắt buộc phải nhờ vị tổ tiên này ra mặt để cữu vãn lại thể diện cho vương thất.

----^.^-----

Định Hải Thần Trân Thiết

Hay còn gọi là Định Hải Thần Châm, là tên đầy đủ của Như Ý Kim Cô Bổng trong tay Tôn Ngộ Không, là bảo vật trấn thủy trong thiên hà, là một trong những pháp bảo mà Thái Thượng Lão Quân tạo ra. Có truyền thuyết rằng pháp bảo này từng được một phàm nhân tên là Đại Vũ mượn dùng để trị thủy. Điều kỳ diệu của Định Hải Thần Châm là gặp yếu sẽ yếu, gặp mạnh sẽ mạnh. Chủ nhân của nó càng mạnh mẽ thì uy lực của nó phát ra càng lớn. Năm xưa phàm nhân Đại Vũ dùng Thân Châm chỉ như một cái thước đo, nhưng trong tay của Tôn Ngộ Không thì trở thành một pháp khí biến hóa khôn lường, tung hoành Tam Giới.

End chap 180

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0