Cháy Nhà Mà Đi Hôi Của Hàng Thật
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Ngay khi con rồng lửa vừa bay ra thì nó quay đầu rồi hướng ngay lập tức về phía con thuyền của đại công tước Oss mà nhào tới.
Mấy ống pháo đang ở trên con thuyền chiến cấp bậc Địa giai cũng nhanh chóng lên nòng rồi nhắm tới con rồng lửa mà thả pháo, ngay sau đó thì trên biển cũng xảy ra tình trạng đạn lửa bay tán loạn.
Trình Chu cũng có chút khó hiểu hỏi: “Tại sao mà con rồng lửa này chỉ tấn công một mình con thuyền của đại công tước Oss nhỉ? Chẳng lẽ … bên phía liên minh Thiên Tuyển giả kia có người có thể điều khiển con rồng lửa sao?”
“Chắc là không đến mức như vậy đâu. Nếu như họ làm được thật thì Đoạ ma giả cũng không cần phải che giấu lâu như vậy.” Clara nói.
Melissa: “Cho dù là khống thú Dị năng giả đi nữa thì làm gì cũng có hạn chế, thời điểm mà chị vừa mới thức tỉnh thì chị chỉ có thể điều khiển một vài con rắn bình thường thôi. Ma thú đều có ý thức riêng và ý chí riêng của bản thân nó. Năm đó, chị không biết cách khống chế dị năng của bản thân mà suýt bị một con rắn trung giai ma thú cắn chết. Nếu như người của liên minh Thiên Tuyển giả này có thể điều khiển con rồng lửa này họ cũng không cần phải dụ đại công tước Oss tới đây.”
Mạc Lạc cau mày rồi nhanh chóng suy nghĩ một chút nói: “Có lẽ là do dịch chiết của Hoả Vân thảo rồi. Con rồng lửa này nếu ngửi được mùi của Hoả Vân thảo thì nó sẽ ngay lập tức phát cuồng. Nếu tôi đoán không sai thì liên minh Thiên Tuyển giả này đã động tay động chân đến con Địa giai thuyền chiến kia nên con rồng lửa cũng chỉ tấn công vào một mình con thuyền của đại công tước.”
Dạ U híp mắt nói: “Có lẽ là vậy, dịch chiết của Hoả Vân thảo cũng giống như là thuốc kích thích nhằm vào rồng lửa, nó có thể ngay lập tức kích thích toàn bộ lực chiến của con rồng lửa. Dưới kích thích của dịch chiết này thì con hoả long sẽ chiến đấu cho đến khi kiệt sức.”
Trình Chu kinh ngạc mà cảm thán nói: “Nói như vậy thì liên minh Thiên Tuyển giả lợi dụng con rồng lửa này tiêu diệt toàn bộ hạm đội, sau đó … chậc chậc.”
Phong Ngữ có chút kích động nói: “Nếu như mà có thể thành công thì đúng là việc tốt rồi.”
Cảm nhận của Phong Ngữ đối với giới quý tộc bên phía Tinh Linh thế giới này cũng chẳng có ấn tượng gì tốt đẹp cả, nếu như mà cô bé mà nhìn thấy con rồng lửa này tiêu diệt toàn đội chiến hạm thì chắc sẽ vui vẻ cả tháng mất.
Trình Chu híp mắt nói: “Có lẽ phía Vân Phong đã làm rất nghiêm túc với cái phát ngôn mà liên minh Thiên Tuyển giả đã nói ra rồi. Họ muốn là lật đổ sự thống trị của đại công tước, còn tưởng là hắn đang ảo tưởng nhưng hoá ra là hắn đã tính toán hết rồi. Mà lần này, có lẽ đại công tước Oss cũng đã nhìn ra cái gì nên hắn ta cũng muốn mượn đao giết người đây.”
Đế chế của giới quý tộc ở Tinh Linh thế giới này cũng giống với giai đoạn phong kiến của quốc gia hắn này xưa. Vương quyền mà suy yếu thì chư hầu sẽ quật khỏi, mà các chư hầu thì người nào người nấy cũng tự có binh quyền riêng của mình nên vương quyền cũng dần mất đi sự ảnh hưởng với chư hầu.
Có lẽ là đại công tước cũng muốn mượn cơ hội này mà xuống tay xử lý một ít quý tộc dưới quyền để thu hồi quyền khống chế của một số đảo nhỏ.
Mạc Lạc lắc đầu cũng có chút thổn thức nói: “E là lần này đại công tước tính toán sai rồi, con rồng lửa này chẳng những uy hiếp được các quý tộc mà cũng là uy hiếp lớn đối với đại công tước đấy.”
Đàm Thiếu Thiên chớp mắt cũng nhịn không được nói: “Thế giới này cũng thật là nguy hiểm.”
Trình Chu nhìn chằm chằm về đám quý tộc ở trên thuyền, trong mắt cũng bập bùng lên ngọn lửa sáng quắc rồi nói: “Nguy hiểm cùng kỳ ngộ vẫn luôn song hành với nhau. Nếu con rồng lửa này mà lưỡng bại câu thương với đám liên quân quý tộc kia thì cũng ta cũng có thể đi nhặt của hời rồi. Trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, đây mới là nhân sinh mà người người muốn hướng tới đấy.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn anh trai hắn đang tỏ ra khí thế bừng bừng mà run lập cập.
……
Con rồng lửa vẫn xoay vòng ở trên không trung, dừng cột lửa lớn từ trong miệng cũng phun ra ào ào.
Tấm chắn phòng ngự trên mấy con thuyền Hoàng kim cũng đồng thời mở ra hết rồi.
Người ta vốn đã nói là vợ chồng vốn là chim cùng rừng, tai vạ đến nơi từng con bay. Nguyên một đội tàu mênh mông cuồn cuộn với khí thế phi phàm hiên ngang tiến đến đi thảo phạt Đoạ ma giả vậy mà khi đối mặt với con rồng lửa này thì mấy con thuyền này cũng quay thuyền mà bỏ trốn tứ tung, một đội hình ngăn nắp lúc tới thì giờ đang tán loạn ở trên biển.
Đại công tước đang ở trên con thuyền Địa giai của mình mà không ngừng ra lệnh các quý tộc hợp lực mà tấn công con rồng lửa. Nhưng mà hiện thực thì các quý tộc gan còn rất nhỏ nên đã bị con rồng lửa dạo sợ mà cũng chỉ lo chạy trốn, mệnh lệnh gì của đại công tước cũng chỉ có thể làm ngơ.
Tất nhiên là con thuyền của đại công tước Oss đang sở hữu có cấp bậc cao nhất, nếu đại công tước mà tính toán chạy thì con thuyền của ông ta có thể thoát nhanh nhất.
Đáng tiếc là mục tiêu của con rồng lửa lại chỉ chăm chăm vào con thuyền của đại công tước nên những con thuyền nhỏ bên cạnh nó đang hỗn loạn thì nó cũng không hề để ý tới.
Bất đắc dĩ nên đại công tước cũng chỉ có thể điều động pháo trên con thuyền không ngừng bắn về phía con rồng lửa.
Một quả pháo trên thuyền bắn vào giữa cánh của con rồng lửa và làm nó bị thương, một quả pháo này cơ hồ đã thực sự chọc giận con rồng lửa này nên nó cũng phát ra từng trận gầm phẫn nộ.
Phong Ngữ nắm chặt tay nói: “Chúng ta có nên tham gia trận đồ long này không? Toàn thân con rồng này đều là bảo đấy. Nếu như đại công tước Oss mà thành công thì thu hoạch của hắn ta cũng không tồi đâu.”
Clara cau mày nói: “Hình như người của liên minh Thiên Tuyển giả kia cũng không đi xa đâu, có vẻ như họ cũng giống chúng ta, ở đó ngồi chờ con rồng lửa đó và đại công tước Oss lưỡng bại câu thương.”
Trình Chu nhịn không được mà nói: “Thiên tài.”
“Mấy con Hoàng kim thuyền chiến kia chạy cũng thật nhanh.” Phong Ngữ nói.
Đám Phong Ngữ đứng ở trên hòn đảo phụ cận khu vực đang chiến đấu mà quan khán thì thấy một con thuyền đang chạy tới tới hòn đảo nhỏ của bọn họ đang đứng.
Trình Chu nhìn con thuyền Hoàng kim đang rời đi xa thì nói: “Nếu con thuyền này cứ tiếp tục đi như vậy thì nó sẽ rời khỏi khu vực chiến đấu mất.”
Mạc Lạc nhìn con thuyền Hoàng kim đang đi xa thì nói: “Con thuyền này hẳn là thuộc về hầu tước Leon, nghe nói là con thuyền này là một con thuyền được cải tạo từ một con thuyền thượng cổ. Trên thuyền có một cái đại trận tên vạn xích nhất tuyến (萬尺一線: wàn chǐ yīxiàn - Một bước vạn dặm), đi vô cùng nhanh nên được sử dụng để chạy trốn. Có vẻ như việc này đã được chứng thực rồi.”
Trình Chu híp mắt nói: “Nếu đã am hiểu chạy trốn như vậy thì đừng gọi là hầu tước Cá bạc nữa, gọi là hầu tước Cá chạch đi. Mà hắn ta còn chạy nhanh như vậy nữa chứ, không hề có một chút ý tứ chống cự luôn mà. Chỉ đối đầu với quân địch mạnh một chút thôi mà hắn ta đã xoay người bỏ chạy rồi. Sau này mà đại công tước Oss có thể an toàn rời khỏi nơi này thì chắc chắn là ông ta sẽ khai đao với tên này đầu tiên.”
Mạc Lạc nhìn qua Trình Chu rồi thầm tự như: Tên Trình Chu này chạy còn nhanh hơn sao rơi nữa mà còn có mặt mũi để mà trào phúng hầu tước Leon sao?
Trình Chu lắc đầu rồi giả bộ căm phẫn mà qưở trách: “Mọi người đang chiến đấu mà mình hắn lo chạy trốn thì sao có thể nhìn được chứ? Thân là hầu tước mà một tí chí khí nào cả mà chỉ lo chạy trốn. Thuộc hạ này của đại công tước cũng quá sa đoạ rồi.”
Mạc Lạc thầm nghĩ: Hầu tước Leon mà chạy trốn thì người nên tức giận hẳn là đại công tước Oss chứ nhỉ? Tên Trình Chu này tức giận làm cái gì nhỉ?
Dạ U cười cười nói: “Vương quyền đã xuống dốc mấy năm nay rồi. Mà gần đây thì chuyện phong tước cũng như cơm bữa, quá nhiều hầu tước và bá tước nên địa vị của giới quý tộc cũng bị sa sút nghiêm trọng. Liên quân đi theo đại công tước nhìn thì thanh thế kinh người đó nhưng mà cũng chỉ là đi theo góp vui mà thôi, nếu thuận lợi thì kiếm chác một chút. Còn đối thủ mà chuyển thành con rồng lửa này thì họ không chạy trốn cho nhanh chứ ở lại thành kẻ xui xẻo thì làm sao?”
Trước mắt thì con rồng lửa này tất nhiên là đáng sợ hơn đại công tước rồi, nên đám sợ chết này chọn cái gì ai cũng biết mà thôi.
Trình Chu híp mắt nói: “Chúng ta đi qua gặp mấy quý tộc này thôi.”
Mạc Lạc: “……”
……
Trình Chu mang theo vài người thuấn di đến boong thuyền cả hầu tước Leon.
Hầu tước Leon đang hoảng loạn chạy trốn thì nhìn thấy trong boong thuyền tự nhiên nhiều ra hơn vài người thì cả đám cũng đột nhiên dừng lại mà hoảng sợ.
Hầu tước Leon ngẩng đầu lên nhìn Dạ U rồi ổn định lại cảm xúc.
“Zoe các hạ, sao cậu lại tới đây? À, không, không. Phải nói là cháu trai à, cháu không biết ông ngoại cháu và ông đã từng là bạn tốt sao? Thời điểm mà cháu sinh ra ông còn tới nhìn cháu đó, ông cũng từng ôm qua cháu rồi đó.” Hầu tước Leon lân la làm quen với Dạ U.
Dạ U nhìn hầu tước Leon rồi cười cười nói: “Thật không? Cháu cũng không nhớ rõ lắm đâu.”
Hầu tước Leon cười cười rồi tiếp tục làm thân: “Cháu trai à, hiện nay cháu cũng thật là có tiền đồ mà. Phụ thân cháu cũng thật quá đáng, mấy cái đứa đang ở Hoàng Kim đảo cũng không thể so được với cháu.”
Dạ U: “Hầu tước cũng quá khen rồi, cháu cũng không có lợi hại tới vậy.”
Hầu tước Leon: “Cháu trai khiêm tốn quá rồi.”
Dạ U: “Con thuyền này của hầu tước cũng không tồi. Bề ngoài nhìn rất oai phong khí phách, nhưng mà cháu thấy hình như là hầu tước đã đi nhầm hướng rồi thì phải. Rồng lửa đang ở phía bên kia mà.”
Sắc mặt của hầu tước Leon cũng thay đổi mà nói: “Con rồng lửa này nguy hiểm như vậy thì giao cho người khác đi, ông cũng không có chí hướng gì lớn, chỉ mong muốn có thể bình bình an an mà sống cho tốt mà thôi.”
Trình Chu cười cười nói: “Hình như hầu tước đang muốn chạy trốn sao? Nhưng mà, đại công tước còn đang khổ chiến với con rồng lửa đấy. Nếu như mọi người mà chạy trốn như vậy thì hình như cũng không được thích hợp cho lắm thì phải. À hay là vậy đi, không bằng cháu đưa mọi người quay về chỗ đại công tước đang khổ chiến nhé. Nhân sinh có mấy lần được khổ chiến oanh oanh liệt liệt với một con quái vật khổng lồ như vậy đâu. Làm nam nhân cần phải có chí khí như vậy thì mới đúng chứ.”
Trình Chu lập tức vận dụng sức mạnh không gian, một con thuyền chiến Hoàng kim to lớn ngay lập tức cũng dịch hơn 100 km, khung cảnh trên mặt biển cũng ngay lập tức thay đổi.
Chiến thuyền đột nhiên di chuyển ra vị trí khác nên mấy người ở trên biển cũng ngay lập tức khiếp sợ. Ban đầu họ đã đi đầu để chạy trốn, hiện tại mà trở lại khu vực đang chiến đấu thì cho dù là rồng lửa hay đại công tước thì cũng không có ai mà dễ dàng buông tha cho bọn họ.
“Tiêu rồi, tiêu rồi, hình như là cháu đi nhầm hướng rồi, để cháu điều chỉnh lại một chút, lần này nhất định sẽ đưa mọi người trở lại khu vực chiến trường để chiến đầu với con rồng lửa kia. Là rồng đấy, mọi người phải cùng nhau đồ long thu thập chiến lợi phẩm, toàn thân con rồng này đều là bảo vật đấy. Mọi người không hứng thú với bảo vật thì hứng thú với cái gì nữa chứ?” Trình Chu nói.
Hầu tước Leon nhìn Trình Chu rồi kích động mà hô lên: “Rốt cuộc là các hạ muốn cái gì?”
Trình Chu cười cười nói: “Hầu tước kích động như vậy làm gì chứ? Bản thân cháu cũng chẳng có gì quá ưa thích cả nhưng mà cháu lại rất hứng thú với Tinh Linh, cháu cũng muốn mượn các vị vài con thượng Tinh Linh để về nghiên cứu, mượn xong thì cháu cũng lập tức đi ngay.”
Hầu tước Leon nhìn Trình Chu rồi sắc mặt cực kỳ khó coi nói: “Các hạ đang nói đùa gì vậy chứ? Các hạ là Đoạ ma giả thì muốn Tinh Linh làm gì?”
Trình Chu không cho là đúng mà nói: “Cháu chính là thiên tuyển giả đó, nên muốn Tinh Linh tự nhiên là hữu dụng rồi.”
Hầu tước Leon nhìn qua Dạ U rồi nói: “Cháu trai à, cháu xem bọn cháu muốn Tinh Linh làm gì chứ? Cũng không thể sử dụng được, hay là …”
Dạ U cũng đánh gãy luôn lời của hầu tước Leon đang rồi cười cười mà bồi thêm: “Hầu tước đại tài khí thô, chỉ vài con thượng Tinh Linh nhỏ nhoi thôi ấy mà, chắc hẳn cũng chẳng có gì quá ghê gớm. Với lại, bọn cháu cũng chỉ muốn mượn một chút để coi thôi mà.” Còn khi nào trả thì cũng không nói trước được.
Hầu tước Leon: “……” Vài con Thượng Tinh Linh thôi sao? Không có gì ghê gớm sao?
Zoe cũng từng là thiếu đảo chủ của Hoàng Kim đảo mà, muốn bồi dưỡng một con thượng Tinh Linh phải tiêu phí bao nhiêu tài lực và vật lực thì hẳn là Zoe phải rõ ràng hơn tất cả mọi người mới đúng chứ nhỉ? Zoe đây là đang muốn làm cái gì vậy?
Trình Chu nở một nụ cười rất xán lạn rồi hào phóng mà nói: “Hầu tước yên tâm, cháu cũng chỉ mượn một chút mà thôi. Cháu cũng đâu có muốn lấy luôn đâu mà ngài phải lo lắng quá vậy. Ngài là đang lo lắng cháu mượn rồi không trả cho ngài sao? Các vị cũng không cần lo lắng, tôi đây chính là đứa con trai mới qua cửa của đảo chủ Hoàng Kim đảo đấy, là bạn lữ của Zoe đấy, là con trai hầu tước Perry đấy. Nếu tôi không có ở đây thì mọi người có thể đi tìm ông ấy. Yên tâm, Hoàng Kim đảo của chúng tôi làm ăn rất tốt nên cũng không thiếu mấy con Tinh Linh này của mọi người đâu.”
Đám hầu tước Leon nghe những lời này của Trinh Chu thì cũng cạn lời và không biết phải làm sao cả.
Năm đó hầu tước Perry đã làm ra cái chuyện gì thì hẳn là ai ai cũng rõ, hơn nữa thì Hoàng Kim đảo cũng bị người này cướp sạch rồi mà hắn ta còn huênh hoang cái gì chứ?
Cái quan hệ cha con gượng ép này hình như là hầu tước Perry đang trong tình thế đơn phương bị gán ghép đúng không?
Ánh mắt Trình Chu cũng lạnh xuống mà đảo qua đám quý tộc ở trên thuyền rồi nói: “Thế nào? Mọi người suy nghĩ sao rồi?”
Mấy quý tộc trên thuyền hai mặt nhìn nhau, tất nhiên là họ đối với cái hành vi cháy nhà đi hôi của này của Trình Chu rất không vừa mắt nhưng mà họ cũng không muốn gia nhập vào cái chiến trường khóc liệt kia đâu.
Trải qua quá trình có kè mặc cả thì cũng đạt được thống nhất, hầu tước có mặt trên thuyền đưa ra một con thượng Tinh Linh, bá tước đưa ra một con trung Tinh Linh, tử tước thì là một con hạ Tinh Linh.
Sau khi quyết định xong thì hầu tước Leon cũng đi đầu mà lấy ra một con thượng Tinh Linh rồi giải trừ khế ước.
Con Tinh Linh mà hầu tước Leon đã đưa ra là một con bí đỏ thượng Tinh Linh, ngoại hình nhìn cũng vô cùng đáng yêu.
Ngoại trừ hầu tước Leon thì trên thuyền có 3 bá tước nên Trình Chu lại nhiều hơn 3 con trung Tinh Linh là một con cà chua Tinh Linh, một con cải trắng Tinh Linh, và thêm một con bí đao Tinh Linh.
Tuy là không có con linh thảo Tinh Linh nào nhưng tác dụng của mấy con Tinh Linh này cũng rất có ích nên Trình Chu cũng rất hài lòng.
“Vậy thì chào mọi người, tôi đi trước đã.” Trình Chu cười cười nói
Đã đạt được mục đích nên Trình Chu cũng mang đoàn người Dạ U biến mất khỏi khoang thuyền.
Trình Chu vừa đi thì một bá tước đang đứng ở đó nhìn về hướng hầu tước Leon mà hỏi: “Hầu tước Leon, trên thuyền không có cấm ma thạch sao?”
Hầu tước Leon cau mày nói: “Đương nhiên là có nhưng mà không có tác dụng.”
“Xem ra là bọn họ không hề bị ảnh hưởng rồi. Nếu như vậy thì thần thạch kia thực sự rất hữu dụng với bọn họ.”
Mấy bá tước cũng đối mặt nhìn nhau, trên mặt người nào người nấy đều rất khủng hoảng. Mấy năm qua thì Đoạ ma giả phải ẩn thân là vì có mặt cấm ma thạch, nếu mà cấm ma thạch đã bị mất đi hiệu lực thì e là địa vị của Đoạ ma giả sẽ không ngừng tăng lên mất.
Một bá tước khác sắc mặt có chút vặn vẹo nói: “Hầu tước Perry có một đứa con trai hời như vậy thì đúng là phúc phần không cạn mà.”
Hầu tước Leon cau mày nói: “Sao Zoe lại biến thành như vậy chứ?”
Năm đó Zoe chính là tiêu chuẩn của thế hệ quý tộc trẻ tuổi đấy, khí chất cao quý, hào hoa phong nhã, vậy mà hiện tại đã biến thành một tên vô lại như thế này chứ? Nhưng mà, đúng là thằng bé lại đó đủ thực lực để mà vô lại.
End chap 161
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Mấy ống pháo đang ở trên con thuyền chiến cấp bậc Địa giai cũng nhanh chóng lên nòng rồi nhắm tới con rồng lửa mà thả pháo, ngay sau đó thì trên biển cũng xảy ra tình trạng đạn lửa bay tán loạn.
Trình Chu cũng có chút khó hiểu hỏi: “Tại sao mà con rồng lửa này chỉ tấn công một mình con thuyền của đại công tước Oss nhỉ? Chẳng lẽ … bên phía liên minh Thiên Tuyển giả kia có người có thể điều khiển con rồng lửa sao?”
“Chắc là không đến mức như vậy đâu. Nếu như họ làm được thật thì Đoạ ma giả cũng không cần phải che giấu lâu như vậy.” Clara nói.
Melissa: “Cho dù là khống thú Dị năng giả đi nữa thì làm gì cũng có hạn chế, thời điểm mà chị vừa mới thức tỉnh thì chị chỉ có thể điều khiển một vài con rắn bình thường thôi. Ma thú đều có ý thức riêng và ý chí riêng của bản thân nó. Năm đó, chị không biết cách khống chế dị năng của bản thân mà suýt bị một con rắn trung giai ma thú cắn chết. Nếu như người của liên minh Thiên Tuyển giả này có thể điều khiển con rồng lửa này họ cũng không cần phải dụ đại công tước Oss tới đây.”
Mạc Lạc cau mày rồi nhanh chóng suy nghĩ một chút nói: “Có lẽ là do dịch chiết của Hoả Vân thảo rồi. Con rồng lửa này nếu ngửi được mùi của Hoả Vân thảo thì nó sẽ ngay lập tức phát cuồng. Nếu tôi đoán không sai thì liên minh Thiên Tuyển giả này đã động tay động chân đến con Địa giai thuyền chiến kia nên con rồng lửa cũng chỉ tấn công vào một mình con thuyền của đại công tước.”
Dạ U híp mắt nói: “Có lẽ là vậy, dịch chiết của Hoả Vân thảo cũng giống như là thuốc kích thích nhằm vào rồng lửa, nó có thể ngay lập tức kích thích toàn bộ lực chiến của con rồng lửa. Dưới kích thích của dịch chiết này thì con hoả long sẽ chiến đấu cho đến khi kiệt sức.”
Trình Chu kinh ngạc mà cảm thán nói: “Nói như vậy thì liên minh Thiên Tuyển giả lợi dụng con rồng lửa này tiêu diệt toàn bộ hạm đội, sau đó … chậc chậc.”
Phong Ngữ có chút kích động nói: “Nếu như mà có thể thành công thì đúng là việc tốt rồi.”
Cảm nhận của Phong Ngữ đối với giới quý tộc bên phía Tinh Linh thế giới này cũng chẳng có ấn tượng gì tốt đẹp cả, nếu như mà cô bé mà nhìn thấy con rồng lửa này tiêu diệt toàn đội chiến hạm thì chắc sẽ vui vẻ cả tháng mất.
Trình Chu híp mắt nói: “Có lẽ phía Vân Phong đã làm rất nghiêm túc với cái phát ngôn mà liên minh Thiên Tuyển giả đã nói ra rồi. Họ muốn là lật đổ sự thống trị của đại công tước, còn tưởng là hắn đang ảo tưởng nhưng hoá ra là hắn đã tính toán hết rồi. Mà lần này, có lẽ đại công tước Oss cũng đã nhìn ra cái gì nên hắn ta cũng muốn mượn đao giết người đây.”
Đế chế của giới quý tộc ở Tinh Linh thế giới này cũng giống với giai đoạn phong kiến của quốc gia hắn này xưa. Vương quyền mà suy yếu thì chư hầu sẽ quật khỏi, mà các chư hầu thì người nào người nấy cũng tự có binh quyền riêng của mình nên vương quyền cũng dần mất đi sự ảnh hưởng với chư hầu.
Có lẽ là đại công tước cũng muốn mượn cơ hội này mà xuống tay xử lý một ít quý tộc dưới quyền để thu hồi quyền khống chế của một số đảo nhỏ.
Mạc Lạc lắc đầu cũng có chút thổn thức nói: “E là lần này đại công tước tính toán sai rồi, con rồng lửa này chẳng những uy hiếp được các quý tộc mà cũng là uy hiếp lớn đối với đại công tước đấy.”
Đàm Thiếu Thiên chớp mắt cũng nhịn không được nói: “Thế giới này cũng thật là nguy hiểm.”
Trình Chu nhìn chằm chằm về đám quý tộc ở trên thuyền, trong mắt cũng bập bùng lên ngọn lửa sáng quắc rồi nói: “Nguy hiểm cùng kỳ ngộ vẫn luôn song hành với nhau. Nếu con rồng lửa này mà lưỡng bại câu thương với đám liên quân quý tộc kia thì cũng ta cũng có thể đi nhặt của hời rồi. Trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, đây mới là nhân sinh mà người người muốn hướng tới đấy.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn anh trai hắn đang tỏ ra khí thế bừng bừng mà run lập cập.
……
Con rồng lửa vẫn xoay vòng ở trên không trung, dừng cột lửa lớn từ trong miệng cũng phun ra ào ào.
Tấm chắn phòng ngự trên mấy con thuyền Hoàng kim cũng đồng thời mở ra hết rồi.
Người ta vốn đã nói là vợ chồng vốn là chim cùng rừng, tai vạ đến nơi từng con bay. Nguyên một đội tàu mênh mông cuồn cuộn với khí thế phi phàm hiên ngang tiến đến đi thảo phạt Đoạ ma giả vậy mà khi đối mặt với con rồng lửa này thì mấy con thuyền này cũng quay thuyền mà bỏ trốn tứ tung, một đội hình ngăn nắp lúc tới thì giờ đang tán loạn ở trên biển.
Đại công tước đang ở trên con thuyền Địa giai của mình mà không ngừng ra lệnh các quý tộc hợp lực mà tấn công con rồng lửa. Nhưng mà hiện thực thì các quý tộc gan còn rất nhỏ nên đã bị con rồng lửa dạo sợ mà cũng chỉ lo chạy trốn, mệnh lệnh gì của đại công tước cũng chỉ có thể làm ngơ.
Tất nhiên là con thuyền của đại công tước Oss đang sở hữu có cấp bậc cao nhất, nếu đại công tước mà tính toán chạy thì con thuyền của ông ta có thể thoát nhanh nhất.
Đáng tiếc là mục tiêu của con rồng lửa lại chỉ chăm chăm vào con thuyền của đại công tước nên những con thuyền nhỏ bên cạnh nó đang hỗn loạn thì nó cũng không hề để ý tới.
Bất đắc dĩ nên đại công tước cũng chỉ có thể điều động pháo trên con thuyền không ngừng bắn về phía con rồng lửa.
Một quả pháo trên thuyền bắn vào giữa cánh của con rồng lửa và làm nó bị thương, một quả pháo này cơ hồ đã thực sự chọc giận con rồng lửa này nên nó cũng phát ra từng trận gầm phẫn nộ.
Phong Ngữ nắm chặt tay nói: “Chúng ta có nên tham gia trận đồ long này không? Toàn thân con rồng này đều là bảo đấy. Nếu như đại công tước Oss mà thành công thì thu hoạch của hắn ta cũng không tồi đâu.”
Clara cau mày nói: “Hình như người của liên minh Thiên Tuyển giả kia cũng không đi xa đâu, có vẻ như họ cũng giống chúng ta, ở đó ngồi chờ con rồng lửa đó và đại công tước Oss lưỡng bại câu thương.”
Trình Chu nhịn không được mà nói: “Thiên tài.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mấy con Hoàng kim thuyền chiến kia chạy cũng thật nhanh.” Phong Ngữ nói.
Đám Phong Ngữ đứng ở trên hòn đảo phụ cận khu vực đang chiến đấu mà quan khán thì thấy một con thuyền đang chạy tới tới hòn đảo nhỏ của bọn họ đang đứng.
Trình Chu nhìn con thuyền Hoàng kim đang rời đi xa thì nói: “Nếu con thuyền này cứ tiếp tục đi như vậy thì nó sẽ rời khỏi khu vực chiến đấu mất.”
Mạc Lạc nhìn con thuyền Hoàng kim đang đi xa thì nói: “Con thuyền này hẳn là thuộc về hầu tước Leon, nghe nói là con thuyền này là một con thuyền được cải tạo từ một con thuyền thượng cổ. Trên thuyền có một cái đại trận tên vạn xích nhất tuyến (萬尺一線: wàn chǐ yīxiàn - Một bước vạn dặm), đi vô cùng nhanh nên được sử dụng để chạy trốn. Có vẻ như việc này đã được chứng thực rồi.”
Trình Chu híp mắt nói: “Nếu đã am hiểu chạy trốn như vậy thì đừng gọi là hầu tước Cá bạc nữa, gọi là hầu tước Cá chạch đi. Mà hắn ta còn chạy nhanh như vậy nữa chứ, không hề có một chút ý tứ chống cự luôn mà. Chỉ đối đầu với quân địch mạnh một chút thôi mà hắn ta đã xoay người bỏ chạy rồi. Sau này mà đại công tước Oss có thể an toàn rời khỏi nơi này thì chắc chắn là ông ta sẽ khai đao với tên này đầu tiên.”
Mạc Lạc nhìn qua Trình Chu rồi thầm tự như: Tên Trình Chu này chạy còn nhanh hơn sao rơi nữa mà còn có mặt mũi để mà trào phúng hầu tước Leon sao?
Trình Chu lắc đầu rồi giả bộ căm phẫn mà qưở trách: “Mọi người đang chiến đấu mà mình hắn lo chạy trốn thì sao có thể nhìn được chứ? Thân là hầu tước mà một tí chí khí nào cả mà chỉ lo chạy trốn. Thuộc hạ này của đại công tước cũng quá sa đoạ rồi.”
Mạc Lạc thầm nghĩ: Hầu tước Leon mà chạy trốn thì người nên tức giận hẳn là đại công tước Oss chứ nhỉ? Tên Trình Chu này tức giận làm cái gì nhỉ?
Dạ U cười cười nói: “Vương quyền đã xuống dốc mấy năm nay rồi. Mà gần đây thì chuyện phong tước cũng như cơm bữa, quá nhiều hầu tước và bá tước nên địa vị của giới quý tộc cũng bị sa sút nghiêm trọng. Liên quân đi theo đại công tước nhìn thì thanh thế kinh người đó nhưng mà cũng chỉ là đi theo góp vui mà thôi, nếu thuận lợi thì kiếm chác một chút. Còn đối thủ mà chuyển thành con rồng lửa này thì họ không chạy trốn cho nhanh chứ ở lại thành kẻ xui xẻo thì làm sao?”
Trước mắt thì con rồng lửa này tất nhiên là đáng sợ hơn đại công tước rồi, nên đám sợ chết này chọn cái gì ai cũng biết mà thôi.
Trình Chu híp mắt nói: “Chúng ta đi qua gặp mấy quý tộc này thôi.”
Mạc Lạc: “……”
……
Trình Chu mang theo vài người thuấn di đến boong thuyền cả hầu tước Leon.
Hầu tước Leon đang hoảng loạn chạy trốn thì nhìn thấy trong boong thuyền tự nhiên nhiều ra hơn vài người thì cả đám cũng đột nhiên dừng lại mà hoảng sợ.
Hầu tước Leon ngẩng đầu lên nhìn Dạ U rồi ổn định lại cảm xúc.
“Zoe các hạ, sao cậu lại tới đây? À, không, không. Phải nói là cháu trai à, cháu không biết ông ngoại cháu và ông đã từng là bạn tốt sao? Thời điểm mà cháu sinh ra ông còn tới nhìn cháu đó, ông cũng từng ôm qua cháu rồi đó.” Hầu tước Leon lân la làm quen với Dạ U.
Dạ U nhìn hầu tước Leon rồi cười cười nói: “Thật không? Cháu cũng không nhớ rõ lắm đâu.”
Hầu tước Leon cười cười rồi tiếp tục làm thân: “Cháu trai à, hiện nay cháu cũng thật là có tiền đồ mà. Phụ thân cháu cũng thật quá đáng, mấy cái đứa đang ở Hoàng Kim đảo cũng không thể so được với cháu.”
Dạ U: “Hầu tước cũng quá khen rồi, cháu cũng không có lợi hại tới vậy.”
Hầu tước Leon: “Cháu trai khiêm tốn quá rồi.”
Dạ U: “Con thuyền này của hầu tước cũng không tồi. Bề ngoài nhìn rất oai phong khí phách, nhưng mà cháu thấy hình như là hầu tước đã đi nhầm hướng rồi thì phải. Rồng lửa đang ở phía bên kia mà.”
Sắc mặt của hầu tước Leon cũng thay đổi mà nói: “Con rồng lửa này nguy hiểm như vậy thì giao cho người khác đi, ông cũng không có chí hướng gì lớn, chỉ mong muốn có thể bình bình an an mà sống cho tốt mà thôi.”
Trình Chu cười cười nói: “Hình như hầu tước đang muốn chạy trốn sao? Nhưng mà, đại công tước còn đang khổ chiến với con rồng lửa đấy. Nếu như mọi người mà chạy trốn như vậy thì hình như cũng không được thích hợp cho lắm thì phải. À hay là vậy đi, không bằng cháu đưa mọi người quay về chỗ đại công tước đang khổ chiến nhé. Nhân sinh có mấy lần được khổ chiến oanh oanh liệt liệt với một con quái vật khổng lồ như vậy đâu. Làm nam nhân cần phải có chí khí như vậy thì mới đúng chứ.”
Trình Chu lập tức vận dụng sức mạnh không gian, một con thuyền chiến Hoàng kim to lớn ngay lập tức cũng dịch hơn 100 km, khung cảnh trên mặt biển cũng ngay lập tức thay đổi.
Chiến thuyền đột nhiên di chuyển ra vị trí khác nên mấy người ở trên biển cũng ngay lập tức khiếp sợ. Ban đầu họ đã đi đầu để chạy trốn, hiện tại mà trở lại khu vực đang chiến đấu thì cho dù là rồng lửa hay đại công tước thì cũng không có ai mà dễ dàng buông tha cho bọn họ.
“Tiêu rồi, tiêu rồi, hình như là cháu đi nhầm hướng rồi, để cháu điều chỉnh lại một chút, lần này nhất định sẽ đưa mọi người trở lại khu vực chiến trường để chiến đầu với con rồng lửa kia. Là rồng đấy, mọi người phải cùng nhau đồ long thu thập chiến lợi phẩm, toàn thân con rồng này đều là bảo vật đấy. Mọi người không hứng thú với bảo vật thì hứng thú với cái gì nữa chứ?” Trình Chu nói.
Hầu tước Leon nhìn Trình Chu rồi kích động mà hô lên: “Rốt cuộc là các hạ muốn cái gì?”
Trình Chu cười cười nói: “Hầu tước kích động như vậy làm gì chứ? Bản thân cháu cũng chẳng có gì quá ưa thích cả nhưng mà cháu lại rất hứng thú với Tinh Linh, cháu cũng muốn mượn các vị vài con thượng Tinh Linh để về nghiên cứu, mượn xong thì cháu cũng lập tức đi ngay.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hầu tước Leon nhìn Trình Chu rồi sắc mặt cực kỳ khó coi nói: “Các hạ đang nói đùa gì vậy chứ? Các hạ là Đoạ ma giả thì muốn Tinh Linh làm gì?”
Trình Chu không cho là đúng mà nói: “Cháu chính là thiên tuyển giả đó, nên muốn Tinh Linh tự nhiên là hữu dụng rồi.”
Hầu tước Leon nhìn qua Dạ U rồi nói: “Cháu trai à, cháu xem bọn cháu muốn Tinh Linh làm gì chứ? Cũng không thể sử dụng được, hay là …”
Dạ U cũng đánh gãy luôn lời của hầu tước Leon đang rồi cười cười mà bồi thêm: “Hầu tước đại tài khí thô, chỉ vài con thượng Tinh Linh nhỏ nhoi thôi ấy mà, chắc hẳn cũng chẳng có gì quá ghê gớm. Với lại, bọn cháu cũng chỉ muốn mượn một chút để coi thôi mà.” Còn khi nào trả thì cũng không nói trước được.
Hầu tước Leon: “……” Vài con Thượng Tinh Linh thôi sao? Không có gì ghê gớm sao?
Zoe cũng từng là thiếu đảo chủ của Hoàng Kim đảo mà, muốn bồi dưỡng một con thượng Tinh Linh phải tiêu phí bao nhiêu tài lực và vật lực thì hẳn là Zoe phải rõ ràng hơn tất cả mọi người mới đúng chứ nhỉ? Zoe đây là đang muốn làm cái gì vậy?
Trình Chu nở một nụ cười rất xán lạn rồi hào phóng mà nói: “Hầu tước yên tâm, cháu cũng chỉ mượn một chút mà thôi. Cháu cũng đâu có muốn lấy luôn đâu mà ngài phải lo lắng quá vậy. Ngài là đang lo lắng cháu mượn rồi không trả cho ngài sao? Các vị cũng không cần lo lắng, tôi đây chính là đứa con trai mới qua cửa của đảo chủ Hoàng Kim đảo đấy, là bạn lữ của Zoe đấy, là con trai hầu tước Perry đấy. Nếu tôi không có ở đây thì mọi người có thể đi tìm ông ấy. Yên tâm, Hoàng Kim đảo của chúng tôi làm ăn rất tốt nên cũng không thiếu mấy con Tinh Linh này của mọi người đâu.”
Đám hầu tước Leon nghe những lời này của Trinh Chu thì cũng cạn lời và không biết phải làm sao cả.
Năm đó hầu tước Perry đã làm ra cái chuyện gì thì hẳn là ai ai cũng rõ, hơn nữa thì Hoàng Kim đảo cũng bị người này cướp sạch rồi mà hắn ta còn huênh hoang cái gì chứ?
Cái quan hệ cha con gượng ép này hình như là hầu tước Perry đang trong tình thế đơn phương bị gán ghép đúng không?
Ánh mắt Trình Chu cũng lạnh xuống mà đảo qua đám quý tộc ở trên thuyền rồi nói: “Thế nào? Mọi người suy nghĩ sao rồi?”
Mấy quý tộc trên thuyền hai mặt nhìn nhau, tất nhiên là họ đối với cái hành vi cháy nhà đi hôi của này của Trình Chu rất không vừa mắt nhưng mà họ cũng không muốn gia nhập vào cái chiến trường khóc liệt kia đâu.
Trải qua quá trình có kè mặc cả thì cũng đạt được thống nhất, hầu tước có mặt trên thuyền đưa ra một con thượng Tinh Linh, bá tước đưa ra một con trung Tinh Linh, tử tước thì là một con hạ Tinh Linh.
Sau khi quyết định xong thì hầu tước Leon cũng đi đầu mà lấy ra một con thượng Tinh Linh rồi giải trừ khế ước.
Con Tinh Linh mà hầu tước Leon đã đưa ra là một con bí đỏ thượng Tinh Linh, ngoại hình nhìn cũng vô cùng đáng yêu.
Ngoại trừ hầu tước Leon thì trên thuyền có 3 bá tước nên Trình Chu lại nhiều hơn 3 con trung Tinh Linh là một con cà chua Tinh Linh, một con cải trắng Tinh Linh, và thêm một con bí đao Tinh Linh.
Tuy là không có con linh thảo Tinh Linh nào nhưng tác dụng của mấy con Tinh Linh này cũng rất có ích nên Trình Chu cũng rất hài lòng.
“Vậy thì chào mọi người, tôi đi trước đã.” Trình Chu cười cười nói
Đã đạt được mục đích nên Trình Chu cũng mang đoàn người Dạ U biến mất khỏi khoang thuyền.
Trình Chu vừa đi thì một bá tước đang đứng ở đó nhìn về hướng hầu tước Leon mà hỏi: “Hầu tước Leon, trên thuyền không có cấm ma thạch sao?”
Hầu tước Leon cau mày nói: “Đương nhiên là có nhưng mà không có tác dụng.”
“Xem ra là bọn họ không hề bị ảnh hưởng rồi. Nếu như vậy thì thần thạch kia thực sự rất hữu dụng với bọn họ.”
Mấy bá tước cũng đối mặt nhìn nhau, trên mặt người nào người nấy đều rất khủng hoảng. Mấy năm qua thì Đoạ ma giả phải ẩn thân là vì có mặt cấm ma thạch, nếu mà cấm ma thạch đã bị mất đi hiệu lực thì e là địa vị của Đoạ ma giả sẽ không ngừng tăng lên mất.
Một bá tước khác sắc mặt có chút vặn vẹo nói: “Hầu tước Perry có một đứa con trai hời như vậy thì đúng là phúc phần không cạn mà.”
Hầu tước Leon cau mày nói: “Sao Zoe lại biến thành như vậy chứ?”
Năm đó Zoe chính là tiêu chuẩn của thế hệ quý tộc trẻ tuổi đấy, khí chất cao quý, hào hoa phong nhã, vậy mà hiện tại đã biến thành một tên vô lại như thế này chứ? Nhưng mà, đúng là thằng bé lại đó đủ thực lực để mà vô lại.
End chap 161
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro