Phân Chia Chiến Lợi Phẩm
Diệp Ức Lạc
2024-11-23 23:21:59
Trình Chu đứng ở trên một hòn đảo hoang nhìn những chiếc thuyền Hoàng kim đang chạy tứ tán thì lắc đầu rồi thở ngắn than dài.
Trình Chu: “Mấy cái người này cũng chỉ biết chạy trốn, một người so một người cũng không có một ai giữu tiết khí.”
Dạ U: “Địa vị càng cao thì càng sợ chết.”
Vất vả mới bò lên được vị trí cao như vậy mà tự dưng chết đi thì cũng là chuyện quá đáng tiếc rồi. Càng đáng tiếc hơn là sau khi mình chết đi thì không biết cái số di sản tích góp cả đời đó rơi vào tay ai. Lỡ mà rơi vào tay kẻ thù chắc cũng tức tới đội mồ sống dậy luôn mất.
Nhìn số thuyền Hoàng kim đang chạy tứ tán kia thì Dạ U lại đột nhiên nhớ lại chuyện ngụ ngôn ngày xưa, khi bạn và bạn của mình bị sư tử đuổi theo thì chỉ cần người nào chạy nhanh thì người đó có thể sống. Chuyện xưa này có vẻ khá là giống với tình trạng hiện tại rồi, những con thuyền Hoàng kim này chỉ lo người chạy càng nhanh khỏi khu vực chiến trường, sợ chạy càng chậm thì càng nhanh chết.
Trình Chu cũng lặp lại quy trình như cũ mà chạy lên 3 con thuyền Hoàng kim khác rồi gom thêm một mớ chiến lợi phẩm nữa. Đông đảo quý tộc hiện nay chỉ lo chạy trốn nên người nào người nấy cũng rất dễ nói chuyện và cứ theo lệ cũ mà nộp ra Tinh Linh.
Giới quý tộc này làm việc nhanh gọn lẹ như vậy làm Trình Chu có chút hoài nghi là hình như hắn ra cái giá này hơi thấp rồi thì phải.
Con thuyền thứ 3 mà Trình Chu tìm tới đúng là con thuyền mà Michael đang cư ngụ, chiến thuyền của hầu tước Monte, Trình Chu cũng nhanh chóng thu được con Tinh Linh mà Michael vẫn luôn tâm niệm là Củ cải đường thượng Tinh Linh.
Thời điểm mà Michael thấy Trình Chu xuất hiện trên thuyền thì cũng bị doạ cho hoảng sợ. Cũng may là Michael cũng nhanh chóng khôi phục cảm xúc rồi làm bộ không quen biết Trình Chu rồi giao nộp ra một con trung Tinh Linh.
Đám Trình Chu vừa đi thì trên thuyền cũng ngay lập tức náo loạn.
Rogulei có chút bực mình nói: “Tên này đúng là rất biết tính toán, một hầu tước đã một con thượng Tinh Linh rồi, bá tước cũng không cho qua.”
Thượng Tinh Linh rất khó mà có thể có được, một số hầu tước mà nghèo nàn thì cũng chỉ có 1 đến 2 con thượng Tinh Linh là cùng. Hầu tước Monte cũng coi như là giàu có rồi đấy mà cũng chỉ có 3 con thượng Tinh Linh củ cải đường thôi đấy, nay thiếu một con thì hầu tước Monte cũng như bị tổn thất không hề nhỏ.
Trên hòn đảo của hầu tước Monte cũng trồng đủ các loại củ cải đường trên khắp đảo, mà hiện nay thiếu đi 1 con thượng Tinh Linh e cũng ảnh hưởng trực tiếp đến sản lượng đường năm sau có thể sản xuất ra.
Rogulei cảm thấy có chút may mắn, hiện tại thì hắn còn chưa có thừa kế tước vị đâu nên hắn cũng tránh được một trận cướp bóc này, và cũng không cần phải giao ra , nhưng mà ông nội hắn và người em họ này cũng có chút thảm.
Rogulei đồng tình mà nhìn Michael một cái rồi an ủi: “Em họ à, em cũng đừng quá đau lòng, hiện tại em chỉ cần làm tốt việc kinh doanh thì lo gì không có Tinh Linh mới ra đời chứ?”
Trong mắt Rogulei thì ông nội bị tổn thất một con trung Tinh Linh, nhưng mà cũng không có gì đáng lo lắm, giá trị của con trung Tinh Linh cũng không thể so được với giá trị của con thượng Tinh Linh, nhưng mà chuyện này đối với ông nội hắn cũng không có khả năng tạo thành tổn thất quá lớn cho tình hình phát triển sắp tới của hòn đảo.
Nhưng người em họ này của hắn thì không giống vậy, Michael vừa mới kế thừa tước vị với một cái đảo hoàn toàn trống rỗng, cái tước vị bá tước này đã cực kỳ tồi tàn rồi, hiện nay còn mất luôn con trung Tinh Linh nữa thì nghèo lại càng trắng tay.
Hebron chết cũng quá đột ngột, mà thời điểm Hebron chết thì cũng có mấy con Tinh Linh mà Hebron đã khế ước cũng nằm trong cơ thể nên cũng đi theo chủ mà chết luôn. Cũng may là Hebron còn thả cho một vài con Tinh Linh ra ngoài làm việc nên cũng không đến nỗi Tinh Linh trên đảo bị tận diệt. Sau khi Hebron chết thì những con Tinh Linh này liền thành vật vô chủ nên khi Michael kế vị thì cũng kế thừa luôn mấy con Tinh Linh này.
Chủ cũ tử vong thì Tinh Linh cũng đại thương nguyên khí, vất vả lắm mới bồi dưỡng cho đám Tinh Linh này có thêm chút sức sống thì lại bị đánh cướp, Rogulei nghĩ kiểu gì cũng thấy Michael quá thê thảm.
Michael gật đầu nói: “Em biết rồi.”
Rogulei cau mày nói: “Sao em lại không giao ra con bắt ruồi Tinh Linh này mà lại đưa ra con huyết san hô Tinh Linh chứ?”
Michael nói: “Con bắt ruồi Tinh Linh này đã theo em một thời gian dài rồi nên em luyến tiếc nó.”
Rogulei lắc đầu, hắn vẫn luôn cảm thấy em họ Michael của hắn cũng quá ngu ngốc rồi. Giá trị của huyết san hô trung Tinh Linh cao hơn nhiều so với cây bắt ruồi trung Tinh Linh kia. Hiện tại chỉ vì chút tình nghĩa lại vứt đi khối tài sản lớn nhặt lại cái không có giá trị gì.
Trình Chu bận bịu một hồi thì trên tay cũng có thêm 4 con thượng Tinh Linh, hơn chục con trung Tinh Linh và mấy chục con hạ Tinh Linh.
Dạ U cười cười cũng vui vẻ nói: “Kiếm lớn rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
So với việc chính mình cực cực khổ khổ bồi dưỡng ra Tinh Linh thì đánh cướp như thế này lại nhanh hơn rất nhiều. Đúng ăn hôi như vậy là việc mà ai ai cũng thích mà.
Hắn chỉ bận một hồi thì tài sản trong tay hắn cũng ngang ngửa với những gia tộc tích lỹ hàng trăm năm. Theo như những gì mà hắn biết thì tên hầu tước Perry kia cũng chỉ có 4 con thượng Tinh Linh thôi.
……
Con rồng lửa cực lớn đang bay vòng trong không trung, rồng lửa nhìn chằm chằm vào con thuyền của đại công tước và truy đuổi gắt gao không rời.
Mạc Lạc đoán không sai, liên minh Thiên Tuyển giả đúng là đã sử dụng dịch chiết Vân Hoả thảo để gài bẫy đại công tước.
Ba năm trước thì một cửa hàng sơn ở Hiệp Loan quần đảo đã cho ta một loại nước sơn mới, loại nước sơn này có tác dụng gia tăng độ vững chắc của con thuyền luyện khí và cũng có thể tránh thoát được sự theo dõi của hải thú trong vùng biển sâu.
Khi loại nước sơn này được đẩy ra thì một bộ phận ngư dân cũng cực kỳ yêu thích, về sau thì thanh danh của loại nước sơn này càng ngày càng lan rộng nên các quý tộc cũng dần dần mà yêu thích loại sơn này.
Sau đó loại sơn này nổi tiếng đến mức không có một người nào không biết đến loại sơn kia, và đại công tước cũng biết đến. Nhưng mà chuyện mà mọi người không chiết chính là cửa hàng nước sơn kia do người của liên minh Thiên Tuyển giả đứng đằng sau để duy trì. Và nước sơn đó cũng là do người của liên minh này điều chế ra. Bên trong đúng là đã bổ sung thêm một lượng lớn Vân Hoả thảo.
Con thuyền của đại công tước là một con thuyền cấp bậc Địa giai nên lượng Vân Hoả thảo cho vào cũng nhiều hơn gấp 10 lần con thuyền cấp bậc Hoàng kim.
Đối với con rồng lửa này mà nói thì mấy con thuyền cấp bậc Hoàng kim đó cũng chỉ là thịt muỗi so với con thuyền xa hoa của đại công tước trước mắt nó.
Liên minh Thiên Tuyển giả bố trí bẫy rập đã từ lâu, mặc dù không có đám Trình Chu gây loạn thì bọn họ cũng sẽ nghĩ cách để đại công tước và đám quý tộc đã đích thân đến quần đảo núi lửa này. Không nghĩ tới là Trình Chu xuất hiện thì cũng làm kế hoạch được thuận lợi mà đẩy nhanh hơn đến trước thời hạn.
Con rồng lửa cũng điên cuồng mà phát động công kích của nó lên thuyền chiến của đại công tước. Lá chắn phòng hộ của con Địa giai thuyền chiến này dưới công phá mạnh mẽ của con rồng lửa cũng đã xuất hiện nhiều vết nứt.
“Bùm”, một quả đạn pháo bắn trúng vào một con mắt của rồng lửa, lực công phá của đạn pháo mạnh tới nối hốc mắt của con rồng lửa cũng bị đào rỗng, con rồng khổng lồ cũng biến thành một con rồng khổng lồ chột mắt - độc nhãn long.
Lance nhìn một con thuyền chiến ở phía xa rồi nói: “Là hầu tước Minh Nguyệt đã ra tay.”
Hầu tước Minh Nguyệt là cháu trai của đại công tước, cũng nằm ở phe trung lập dưới quyền đại công tước nên lúc nào cũng phải theo đuôi đi phía sau đại công tước. Chính vì phải đi sau thuyền của đại công tước nên con thuyền của hầu tước Minh Nguyệt vẫn luôn nằm trong tầm ngắm của đại công tước và không thể bỏ trốn được.
Công kích này của hầu tước Minh Nguyệt cũng triệt để chọc giận con rồng lửa, con rồng lửa cũng quơ một bên cánh trực tiếp đập cho con thuyền chiến của hầu tước Minh Nguyện lật ngửa và chìm vào làn nước biển sâu.
Mấy con thuyền của các quý tộc xung quanh con thuyền của hầu tước Minh Nguyệt thấy thảm cảnh của con thuyền này thì cũng đứng im không dám động đậy gì nữa.
Đại công tước Oss đứng ở đằng trước không ngừng đưa ra các mệnh lệnh cho các quý tộc chung quanh phải tấn công vào con rồng lửa, nhưng chúng quý tộc cũng sợ hãi mà ngó lơ mệnh lệnh của đại công tước.
Con rồng lửa đang tức tối mà bay ở không trung và không ngừng tấn công về phía lá chắn phòng ngự của con Địa giai thuyền chiến duy nhất này. Các quý tộc xung quanh đã bất động nên đại công tước cũng chỉ có thể tận lực mà đối phó với con rồng lửa.
“Phụ thân, chúng ta phải làm gì bây giờ?” Lance hỏi.
Hầu tước Perry cũng có chút khó xử.
Lance ướm lời: “Hay là chúng ta cũng chạy đi.”
Năm đó chính phụ thân đã chủ trương ra tay để giết Zoe, cũng xem như triệt để đắc tội với cái tổ chức Quang Minh kia rồi nên bọn họ cũng chỉ có thể đi theo đại công tước mà đi săn giết Đoạ ma giả thôi. Lance cũng nghĩ là đợt săn giết này sẽ rất thuận lợi, nhưng mà tình cảnh trước mắt thì đại công tước cũng sợ còn khó mà bảo toàn tính mạng nên bọn họ cũng phải chọn con đường khác. Dù sao thì núi cao cũng không lo không có củi đốt, tình hình trước mắt cũng chỉ có thể tự bảo vệ tính mạng trước đã.
Hầu tước Perry gật đầu nói: “Cũng được, chúng ta lùi trước đã.”
Hiện tại thì hầu tước Perry muốn chạy thì cũng đã quá chậm rồi, lúc nãy con rồng lửa quá tức giận nên nó cũng tổng tấn công về phía các con thuyền và cũng phá huỷ luôn một cái trận pháp trên con thuyền chiến này rồi. Hiện tại thì con thuyền này chỉ có thể di chuyển một cách bình thường và chậm rãi còn muốn chạy trốn thì cũng đã không được nữa rồi.
……
Trình Chu đứng ở trên một hòn đảo nhỏ ở xa nhìn về phía chiến trường.
Đứng ở trên đảo nhỏ này cũng có thể nhìn thấy từng cột lửa đang phun và tiếng nổ của những quả đạn pháo đang ầm ầm.
Trình Chu: “Nhìn không rõ lắm, cũng không biết bên kia đã xảy ra chuyện gì rồi.”
Phong Ngữ nhìn Trình Chu nói: “Nếu anh tò mò thì anh thuấn di đến đó nhìn đi.”
Trình Chu lắc đầu nói: “Vẫn chưa phải là thời điểm chúng ta ra sân.”
Hắn cũng chỉ là tò mò một chút mà thôi, nhưng hắn cũng sẽ không để lòng tò mò của bản thân tự hại mình đâu.
“Con rồng lửa đã bị thương.” Melissa nói.
Trình Chu nhìn Melissa có chút tò mò nói: “Sao chị lại biết được?”
Melissa lạnh nhạt nói: “Tiểu Kim và Tiểu Hắc đang trốn ở dưới nước, chúng nó đang hấp thu máu của con rồng lửa đó.”
Trình Chu chớp mắt nói: “Vậy sao?”
Melissa híp mắt nói: “Máu của con rồng lửa đó chính là đồ đại bổ, cũng coi như là cơ duyên của Tiểu Kim và Tiểu Hắc. Hy vọng là hai đứa nó nhân cơ hội này mà tiến giai thêm một bước.”
Thoạt nhìn thì đại công tước Oss vẫn có chút năng lực, hoá ra lúc đối phó với bọn họ cũng chỉ là thử tay nghề mà thôi. Hiện tại đối phó với rồng lửa thì mới trổ hết thực lực ra.
Sắc mặt của Melissa có chút khác thường nói: “Tiểu Kim nói là con thuyền của Hoàng Kim đảo không có rời đi mà đang đứng ở trung tâm của trận chiến.”
Trình Chu híp mắt có chút châm chọc nói: “Thật không ngờ là vị nhạc phụ đại nhân này của tôi lại trung tâm với đại công tước như vậy đó.”
Melissa nhìn Trình Chu một cái rồi sắc mặt cổ quái nói: “Hình như là do thuyền có vấn đề nên không thể chạy được.”
Trình Chu: “……” Thì ra là thế, vậy thì cũng hợp lý rồi. Hắn biết ngay mà, vị nhạc phụ đại nhân gian trá kia của hắn thì làm sao có thể biến thành một người thông hiểu đạo lý như vậy được chứ?
……
Tiếng gầm của con hoả long vang lên không dứt ở bên tai, có thể là do con hoả long thức tỉnh nên những ngọn núi lửa đã bị tắt trong nhiều năm cũng đột nhiên sống lại, một lượng lớn dung nham từ bên trong cũng chảy hết vào nước biển.
Dung nham tràn ra những dòng thác nhỏ, rồi chảy thẳng xuống nước biển, nháy mắt thì bề mặt nước biển cũng ùng ục mà sôi lên, hơi nước cũng ngùn ngụt bốc lên từ phía mặt biển làm cảnh tượng cũng cực kỳ hoành tráng.
Con rồng biển phẩy cánh, một con Hoàng kim thuyền chiến cũng lập tức bị lật úp.
Trình Chu nhìn chiếc thuyền bị đánh chìm thì tiếc nuối thở dài mà lên tiếng: “Quá đáng tiếc, một con thuyền lớn như vậy mà lại rớt hết xuống biển.”
Mấy con Hoàng kim thuyền chiến này cũng là những con thuyền được chăm chút khá kỹ lưỡng, đã đến cấp bậc Hoàng kim rồi thì cũng tốn bao nhiêu công sức của luyện khí sư cơ chứ, hơn nữa trang thiết bị ở trong đó chắc cũng còn rất nhiều. Một con thuyền cấp bậc Hoàng kim này giá trị tới mức nào cũng rất khó mà đánh giá được.
Melissa nhìn Trình Chu nói: “Cậu muốn mấy cái thuyền đắm đó sao? Nếu cậu muốn thì chị có thể nói với Tiểu Kim và Tiểu Hắc kéo lên cho cậu.”
Trình Chu kinh ngạc nói: “Có thể chứ?”
Melissa gật đầu nói: “Có thể.”
Trình Chu: “……”
Không thể tin được là hai con rắn mà Melissa nuôi có thể lặn sâu mà vớt thuyền đắm nữa đấy. Vậy thì cũng quá tốt rồi. Tuy là mấy con thuyền này không thể sử dụng được nữa thì cũng vẫn có giá trị nghiên cứu. Nếu hắn mang mấy con thuyền này về hiện thế thì xưởng đóng tàu quốc gia có lẽ sẽ rất vui mừng đây.
Tiếng gầm rú không ngừng vang lên, một tiếng gầm thảm thiết cũng rống lên, bề mặt nước biển nháy mắt biến thành màu hồng.
Melissa híp mắt nói: “Con rồng lửa hẳn là trúng điểm yếu rồi.”
Dạ U cau mày nói: “Kế tiếp hẳn là trận đồ long.”
Melissa cau mày cũng có chút kích động nói: “Chúng ta đừng để cho tên đại công tước đó được lợi nhiều quá.”
Máu rồng, thịt rồng, tinh hạch của con rồng đều là thứ tốt đó. Nếu đại công tước mà có được cái thi thể của con rồng lửa này thì thực lực của hắn sẽ tăng nhanh lên một bước nữa mất. Đến lúc đó thì muốn đối phó với hắn lại càng khó khăn hơn rồi.
Thủ đoạn của đại công tước quá tàn nhẫn, cũng đã không biết bao nhiêu Đoạ ma giả đã chết ở trong tay của tên đại công tước này rồi. Đối với Melissa mà nói thì tên này chẳng có gì tốt lành mà cô còn căm hận đến tận xương tuỷ.
Mạc Lạc nhìn Trình Chu cũng có chút kích động nói: “Trình thiếu, cậu nhất định phải nghĩ cách đem thi thể của con rồng này về. Máu rồng hay xương rồng đều là tài liệu luyện khí rất tốt đấy. Máu của con rồng lửa này có thể phối được rất nhiều loại linh dược, thi cốt của rồng có thể dùng để chế tác vũ khí, còn tinh hạch của con rồng này lại càng có giá trị … Thôi được rồi, nếu như hiện tại không lấy được thì sau này chúng ta có thể đem đồ này trộm ra là được.”
Mạc Lạc đang cảm giác thuật luyện dược của mình đang gặp phải bình cảnh, nếu hắn có thể lấy được thi thể của con rồng lửa kia thì thực lực của hắn cũng có thể tăng lên một bước, vậy là Hoàng kim luyện dược sư cũng trong tầm tay rồi.
Trình Chu: “……” Không ngờ là Mạc Lạc còn kích động hơn hắn nữa.
“Tới.” Clara nhìn máy đo dị năng thì nói: “Người của liên minh Thiên Tuyển giả đã quay lại.”
Trình Chu híp mắt nói: “Nếu vậy thì chúng ta cũng nên bước ra thôi.”
Tuy cái bẫy này người của liên minh Thiên Tuyển giả bày bố nhưng bọn họ cũng xuất lực, hiện tại thì bọn họ cũng nên lấy phần của mình chứ nhỉ?
End chap 162
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu: “Mấy cái người này cũng chỉ biết chạy trốn, một người so một người cũng không có một ai giữu tiết khí.”
Dạ U: “Địa vị càng cao thì càng sợ chết.”
Vất vả mới bò lên được vị trí cao như vậy mà tự dưng chết đi thì cũng là chuyện quá đáng tiếc rồi. Càng đáng tiếc hơn là sau khi mình chết đi thì không biết cái số di sản tích góp cả đời đó rơi vào tay ai. Lỡ mà rơi vào tay kẻ thù chắc cũng tức tới đội mồ sống dậy luôn mất.
Nhìn số thuyền Hoàng kim đang chạy tứ tán kia thì Dạ U lại đột nhiên nhớ lại chuyện ngụ ngôn ngày xưa, khi bạn và bạn của mình bị sư tử đuổi theo thì chỉ cần người nào chạy nhanh thì người đó có thể sống. Chuyện xưa này có vẻ khá là giống với tình trạng hiện tại rồi, những con thuyền Hoàng kim này chỉ lo người chạy càng nhanh khỏi khu vực chiến trường, sợ chạy càng chậm thì càng nhanh chết.
Trình Chu cũng lặp lại quy trình như cũ mà chạy lên 3 con thuyền Hoàng kim khác rồi gom thêm một mớ chiến lợi phẩm nữa. Đông đảo quý tộc hiện nay chỉ lo chạy trốn nên người nào người nấy cũng rất dễ nói chuyện và cứ theo lệ cũ mà nộp ra Tinh Linh.
Giới quý tộc này làm việc nhanh gọn lẹ như vậy làm Trình Chu có chút hoài nghi là hình như hắn ra cái giá này hơi thấp rồi thì phải.
Con thuyền thứ 3 mà Trình Chu tìm tới đúng là con thuyền mà Michael đang cư ngụ, chiến thuyền của hầu tước Monte, Trình Chu cũng nhanh chóng thu được con Tinh Linh mà Michael vẫn luôn tâm niệm là Củ cải đường thượng Tinh Linh.
Thời điểm mà Michael thấy Trình Chu xuất hiện trên thuyền thì cũng bị doạ cho hoảng sợ. Cũng may là Michael cũng nhanh chóng khôi phục cảm xúc rồi làm bộ không quen biết Trình Chu rồi giao nộp ra một con trung Tinh Linh.
Đám Trình Chu vừa đi thì trên thuyền cũng ngay lập tức náo loạn.
Rogulei có chút bực mình nói: “Tên này đúng là rất biết tính toán, một hầu tước đã một con thượng Tinh Linh rồi, bá tước cũng không cho qua.”
Thượng Tinh Linh rất khó mà có thể có được, một số hầu tước mà nghèo nàn thì cũng chỉ có 1 đến 2 con thượng Tinh Linh là cùng. Hầu tước Monte cũng coi như là giàu có rồi đấy mà cũng chỉ có 3 con thượng Tinh Linh củ cải đường thôi đấy, nay thiếu một con thì hầu tước Monte cũng như bị tổn thất không hề nhỏ.
Trên hòn đảo của hầu tước Monte cũng trồng đủ các loại củ cải đường trên khắp đảo, mà hiện nay thiếu đi 1 con thượng Tinh Linh e cũng ảnh hưởng trực tiếp đến sản lượng đường năm sau có thể sản xuất ra.
Rogulei cảm thấy có chút may mắn, hiện tại thì hắn còn chưa có thừa kế tước vị đâu nên hắn cũng tránh được một trận cướp bóc này, và cũng không cần phải giao ra , nhưng mà ông nội hắn và người em họ này cũng có chút thảm.
Rogulei đồng tình mà nhìn Michael một cái rồi an ủi: “Em họ à, em cũng đừng quá đau lòng, hiện tại em chỉ cần làm tốt việc kinh doanh thì lo gì không có Tinh Linh mới ra đời chứ?”
Trong mắt Rogulei thì ông nội bị tổn thất một con trung Tinh Linh, nhưng mà cũng không có gì đáng lo lắm, giá trị của con trung Tinh Linh cũng không thể so được với giá trị của con thượng Tinh Linh, nhưng mà chuyện này đối với ông nội hắn cũng không có khả năng tạo thành tổn thất quá lớn cho tình hình phát triển sắp tới của hòn đảo.
Nhưng người em họ này của hắn thì không giống vậy, Michael vừa mới kế thừa tước vị với một cái đảo hoàn toàn trống rỗng, cái tước vị bá tước này đã cực kỳ tồi tàn rồi, hiện nay còn mất luôn con trung Tinh Linh nữa thì nghèo lại càng trắng tay.
Hebron chết cũng quá đột ngột, mà thời điểm Hebron chết thì cũng có mấy con Tinh Linh mà Hebron đã khế ước cũng nằm trong cơ thể nên cũng đi theo chủ mà chết luôn. Cũng may là Hebron còn thả cho một vài con Tinh Linh ra ngoài làm việc nên cũng không đến nỗi Tinh Linh trên đảo bị tận diệt. Sau khi Hebron chết thì những con Tinh Linh này liền thành vật vô chủ nên khi Michael kế vị thì cũng kế thừa luôn mấy con Tinh Linh này.
Chủ cũ tử vong thì Tinh Linh cũng đại thương nguyên khí, vất vả lắm mới bồi dưỡng cho đám Tinh Linh này có thêm chút sức sống thì lại bị đánh cướp, Rogulei nghĩ kiểu gì cũng thấy Michael quá thê thảm.
Michael gật đầu nói: “Em biết rồi.”
Rogulei cau mày nói: “Sao em lại không giao ra con bắt ruồi Tinh Linh này mà lại đưa ra con huyết san hô Tinh Linh chứ?”
Michael nói: “Con bắt ruồi Tinh Linh này đã theo em một thời gian dài rồi nên em luyến tiếc nó.”
Rogulei lắc đầu, hắn vẫn luôn cảm thấy em họ Michael của hắn cũng quá ngu ngốc rồi. Giá trị của huyết san hô trung Tinh Linh cao hơn nhiều so với cây bắt ruồi trung Tinh Linh kia. Hiện tại chỉ vì chút tình nghĩa lại vứt đi khối tài sản lớn nhặt lại cái không có giá trị gì.
Trình Chu bận bịu một hồi thì trên tay cũng có thêm 4 con thượng Tinh Linh, hơn chục con trung Tinh Linh và mấy chục con hạ Tinh Linh.
Dạ U cười cười cũng vui vẻ nói: “Kiếm lớn rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
So với việc chính mình cực cực khổ khổ bồi dưỡng ra Tinh Linh thì đánh cướp như thế này lại nhanh hơn rất nhiều. Đúng ăn hôi như vậy là việc mà ai ai cũng thích mà.
Hắn chỉ bận một hồi thì tài sản trong tay hắn cũng ngang ngửa với những gia tộc tích lỹ hàng trăm năm. Theo như những gì mà hắn biết thì tên hầu tước Perry kia cũng chỉ có 4 con thượng Tinh Linh thôi.
……
Con rồng lửa cực lớn đang bay vòng trong không trung, rồng lửa nhìn chằm chằm vào con thuyền của đại công tước và truy đuổi gắt gao không rời.
Mạc Lạc đoán không sai, liên minh Thiên Tuyển giả đúng là đã sử dụng dịch chiết Vân Hoả thảo để gài bẫy đại công tước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba năm trước thì một cửa hàng sơn ở Hiệp Loan quần đảo đã cho ta một loại nước sơn mới, loại nước sơn này có tác dụng gia tăng độ vững chắc của con thuyền luyện khí và cũng có thể tránh thoát được sự theo dõi của hải thú trong vùng biển sâu.
Khi loại nước sơn này được đẩy ra thì một bộ phận ngư dân cũng cực kỳ yêu thích, về sau thì thanh danh của loại nước sơn này càng ngày càng lan rộng nên các quý tộc cũng dần dần mà yêu thích loại sơn này.
Sau đó loại sơn này nổi tiếng đến mức không có một người nào không biết đến loại sơn kia, và đại công tước cũng biết đến. Nhưng mà chuyện mà mọi người không chiết chính là cửa hàng nước sơn kia do người của liên minh Thiên Tuyển giả đứng đằng sau để duy trì. Và nước sơn đó cũng là do người của liên minh này điều chế ra. Bên trong đúng là đã bổ sung thêm một lượng lớn Vân Hoả thảo.
Con thuyền của đại công tước là một con thuyền cấp bậc Địa giai nên lượng Vân Hoả thảo cho vào cũng nhiều hơn gấp 10 lần con thuyền cấp bậc Hoàng kim.
Đối với con rồng lửa này mà nói thì mấy con thuyền cấp bậc Hoàng kim đó cũng chỉ là thịt muỗi so với con thuyền xa hoa của đại công tước trước mắt nó.
Liên minh Thiên Tuyển giả bố trí bẫy rập đã từ lâu, mặc dù không có đám Trình Chu gây loạn thì bọn họ cũng sẽ nghĩ cách để đại công tước và đám quý tộc đã đích thân đến quần đảo núi lửa này. Không nghĩ tới là Trình Chu xuất hiện thì cũng làm kế hoạch được thuận lợi mà đẩy nhanh hơn đến trước thời hạn.
Con rồng lửa cũng điên cuồng mà phát động công kích của nó lên thuyền chiến của đại công tước. Lá chắn phòng hộ của con Địa giai thuyền chiến này dưới công phá mạnh mẽ của con rồng lửa cũng đã xuất hiện nhiều vết nứt.
“Bùm”, một quả đạn pháo bắn trúng vào một con mắt của rồng lửa, lực công phá của đạn pháo mạnh tới nối hốc mắt của con rồng lửa cũng bị đào rỗng, con rồng khổng lồ cũng biến thành một con rồng khổng lồ chột mắt - độc nhãn long.
Lance nhìn một con thuyền chiến ở phía xa rồi nói: “Là hầu tước Minh Nguyệt đã ra tay.”
Hầu tước Minh Nguyệt là cháu trai của đại công tước, cũng nằm ở phe trung lập dưới quyền đại công tước nên lúc nào cũng phải theo đuôi đi phía sau đại công tước. Chính vì phải đi sau thuyền của đại công tước nên con thuyền của hầu tước Minh Nguyệt vẫn luôn nằm trong tầm ngắm của đại công tước và không thể bỏ trốn được.
Công kích này của hầu tước Minh Nguyệt cũng triệt để chọc giận con rồng lửa, con rồng lửa cũng quơ một bên cánh trực tiếp đập cho con thuyền chiến của hầu tước Minh Nguyện lật ngửa và chìm vào làn nước biển sâu.
Mấy con thuyền của các quý tộc xung quanh con thuyền của hầu tước Minh Nguyệt thấy thảm cảnh của con thuyền này thì cũng đứng im không dám động đậy gì nữa.
Đại công tước Oss đứng ở đằng trước không ngừng đưa ra các mệnh lệnh cho các quý tộc chung quanh phải tấn công vào con rồng lửa, nhưng chúng quý tộc cũng sợ hãi mà ngó lơ mệnh lệnh của đại công tước.
Con rồng lửa đang tức tối mà bay ở không trung và không ngừng tấn công về phía lá chắn phòng ngự của con Địa giai thuyền chiến duy nhất này. Các quý tộc xung quanh đã bất động nên đại công tước cũng chỉ có thể tận lực mà đối phó với con rồng lửa.
“Phụ thân, chúng ta phải làm gì bây giờ?” Lance hỏi.
Hầu tước Perry cũng có chút khó xử.
Lance ướm lời: “Hay là chúng ta cũng chạy đi.”
Năm đó chính phụ thân đã chủ trương ra tay để giết Zoe, cũng xem như triệt để đắc tội với cái tổ chức Quang Minh kia rồi nên bọn họ cũng chỉ có thể đi theo đại công tước mà đi săn giết Đoạ ma giả thôi. Lance cũng nghĩ là đợt săn giết này sẽ rất thuận lợi, nhưng mà tình cảnh trước mắt thì đại công tước cũng sợ còn khó mà bảo toàn tính mạng nên bọn họ cũng phải chọn con đường khác. Dù sao thì núi cao cũng không lo không có củi đốt, tình hình trước mắt cũng chỉ có thể tự bảo vệ tính mạng trước đã.
Hầu tước Perry gật đầu nói: “Cũng được, chúng ta lùi trước đã.”
Hiện tại thì hầu tước Perry muốn chạy thì cũng đã quá chậm rồi, lúc nãy con rồng lửa quá tức giận nên nó cũng tổng tấn công về phía các con thuyền và cũng phá huỷ luôn một cái trận pháp trên con thuyền chiến này rồi. Hiện tại thì con thuyền này chỉ có thể di chuyển một cách bình thường và chậm rãi còn muốn chạy trốn thì cũng đã không được nữa rồi.
……
Trình Chu đứng ở trên một hòn đảo nhỏ ở xa nhìn về phía chiến trường.
Đứng ở trên đảo nhỏ này cũng có thể nhìn thấy từng cột lửa đang phun và tiếng nổ của những quả đạn pháo đang ầm ầm.
Trình Chu: “Nhìn không rõ lắm, cũng không biết bên kia đã xảy ra chuyện gì rồi.”
Phong Ngữ nhìn Trình Chu nói: “Nếu anh tò mò thì anh thuấn di đến đó nhìn đi.”
Trình Chu lắc đầu nói: “Vẫn chưa phải là thời điểm chúng ta ra sân.”
Hắn cũng chỉ là tò mò một chút mà thôi, nhưng hắn cũng sẽ không để lòng tò mò của bản thân tự hại mình đâu.
“Con rồng lửa đã bị thương.” Melissa nói.
Trình Chu nhìn Melissa có chút tò mò nói: “Sao chị lại biết được?”
Melissa lạnh nhạt nói: “Tiểu Kim và Tiểu Hắc đang trốn ở dưới nước, chúng nó đang hấp thu máu của con rồng lửa đó.”
Trình Chu chớp mắt nói: “Vậy sao?”
Melissa híp mắt nói: “Máu của con rồng lửa đó chính là đồ đại bổ, cũng coi như là cơ duyên của Tiểu Kim và Tiểu Hắc. Hy vọng là hai đứa nó nhân cơ hội này mà tiến giai thêm một bước.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thoạt nhìn thì đại công tước Oss vẫn có chút năng lực, hoá ra lúc đối phó với bọn họ cũng chỉ là thử tay nghề mà thôi. Hiện tại đối phó với rồng lửa thì mới trổ hết thực lực ra.
Sắc mặt của Melissa có chút khác thường nói: “Tiểu Kim nói là con thuyền của Hoàng Kim đảo không có rời đi mà đang đứng ở trung tâm của trận chiến.”
Trình Chu híp mắt có chút châm chọc nói: “Thật không ngờ là vị nhạc phụ đại nhân này của tôi lại trung tâm với đại công tước như vậy đó.”
Melissa nhìn Trình Chu một cái rồi sắc mặt cổ quái nói: “Hình như là do thuyền có vấn đề nên không thể chạy được.”
Trình Chu: “……” Thì ra là thế, vậy thì cũng hợp lý rồi. Hắn biết ngay mà, vị nhạc phụ đại nhân gian trá kia của hắn thì làm sao có thể biến thành một người thông hiểu đạo lý như vậy được chứ?
……
Tiếng gầm của con hoả long vang lên không dứt ở bên tai, có thể là do con hoả long thức tỉnh nên những ngọn núi lửa đã bị tắt trong nhiều năm cũng đột nhiên sống lại, một lượng lớn dung nham từ bên trong cũng chảy hết vào nước biển.
Dung nham tràn ra những dòng thác nhỏ, rồi chảy thẳng xuống nước biển, nháy mắt thì bề mặt nước biển cũng ùng ục mà sôi lên, hơi nước cũng ngùn ngụt bốc lên từ phía mặt biển làm cảnh tượng cũng cực kỳ hoành tráng.
Con rồng biển phẩy cánh, một con Hoàng kim thuyền chiến cũng lập tức bị lật úp.
Trình Chu nhìn chiếc thuyền bị đánh chìm thì tiếc nuối thở dài mà lên tiếng: “Quá đáng tiếc, một con thuyền lớn như vậy mà lại rớt hết xuống biển.”
Mấy con Hoàng kim thuyền chiến này cũng là những con thuyền được chăm chút khá kỹ lưỡng, đã đến cấp bậc Hoàng kim rồi thì cũng tốn bao nhiêu công sức của luyện khí sư cơ chứ, hơn nữa trang thiết bị ở trong đó chắc cũng còn rất nhiều. Một con thuyền cấp bậc Hoàng kim này giá trị tới mức nào cũng rất khó mà đánh giá được.
Melissa nhìn Trình Chu nói: “Cậu muốn mấy cái thuyền đắm đó sao? Nếu cậu muốn thì chị có thể nói với Tiểu Kim và Tiểu Hắc kéo lên cho cậu.”
Trình Chu kinh ngạc nói: “Có thể chứ?”
Melissa gật đầu nói: “Có thể.”
Trình Chu: “……”
Không thể tin được là hai con rắn mà Melissa nuôi có thể lặn sâu mà vớt thuyền đắm nữa đấy. Vậy thì cũng quá tốt rồi. Tuy là mấy con thuyền này không thể sử dụng được nữa thì cũng vẫn có giá trị nghiên cứu. Nếu hắn mang mấy con thuyền này về hiện thế thì xưởng đóng tàu quốc gia có lẽ sẽ rất vui mừng đây.
Tiếng gầm rú không ngừng vang lên, một tiếng gầm thảm thiết cũng rống lên, bề mặt nước biển nháy mắt biến thành màu hồng.
Melissa híp mắt nói: “Con rồng lửa hẳn là trúng điểm yếu rồi.”
Dạ U cau mày nói: “Kế tiếp hẳn là trận đồ long.”
Melissa cau mày cũng có chút kích động nói: “Chúng ta đừng để cho tên đại công tước đó được lợi nhiều quá.”
Máu rồng, thịt rồng, tinh hạch của con rồng đều là thứ tốt đó. Nếu đại công tước mà có được cái thi thể của con rồng lửa này thì thực lực của hắn sẽ tăng nhanh lên một bước nữa mất. Đến lúc đó thì muốn đối phó với hắn lại càng khó khăn hơn rồi.
Thủ đoạn của đại công tước quá tàn nhẫn, cũng đã không biết bao nhiêu Đoạ ma giả đã chết ở trong tay của tên đại công tước này rồi. Đối với Melissa mà nói thì tên này chẳng có gì tốt lành mà cô còn căm hận đến tận xương tuỷ.
Mạc Lạc nhìn Trình Chu cũng có chút kích động nói: “Trình thiếu, cậu nhất định phải nghĩ cách đem thi thể của con rồng này về. Máu rồng hay xương rồng đều là tài liệu luyện khí rất tốt đấy. Máu của con rồng lửa này có thể phối được rất nhiều loại linh dược, thi cốt của rồng có thể dùng để chế tác vũ khí, còn tinh hạch của con rồng này lại càng có giá trị … Thôi được rồi, nếu như hiện tại không lấy được thì sau này chúng ta có thể đem đồ này trộm ra là được.”
Mạc Lạc đang cảm giác thuật luyện dược của mình đang gặp phải bình cảnh, nếu hắn có thể lấy được thi thể của con rồng lửa kia thì thực lực của hắn cũng có thể tăng lên một bước, vậy là Hoàng kim luyện dược sư cũng trong tầm tay rồi.
Trình Chu: “……” Không ngờ là Mạc Lạc còn kích động hơn hắn nữa.
“Tới.” Clara nhìn máy đo dị năng thì nói: “Người của liên minh Thiên Tuyển giả đã quay lại.”
Trình Chu híp mắt nói: “Nếu vậy thì chúng ta cũng nên bước ra thôi.”
Tuy cái bẫy này người của liên minh Thiên Tuyển giả bày bố nhưng bọn họ cũng xuất lực, hiện tại thì bọn họ cũng nên lấy phần của mình chứ nhỉ?
End chap 162
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro