Liên Thủ Đối Địch
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Trình Chu mang theo đám Dạ U thuấn di về khu vực phụ cận của chiến trường.
Mà đúng là có đến gần khu vực chiến trường thì xem trực tiếp cũng dễ hơn nhiều. Cái này cũng như xem phim thực tế ảo VR vô cùng sống động vậy. Có thêm bắp rang là hắn cũng ngồi đó bình luận luôn rồi.
Trình Chu cũng nhìn trên chiến trường cũng thấy có 2 con thuyền Hoàng kim đang dần chìm vào trong biển, trên mặt biển cũng nhuộm đỏ bằng máu của con rồng lửa này, xung quanh còn trôi nổi thêm không ít thi thể, hiện trường nhìn cũng rất thê thảm.
Chiếc Địa giai thuyền chiến của đại công tước cũng thê thảm không kém, bề ngoài cũng lồi lõm toàn vết lửa cháy xém, cột buồm cũng gãy nghiêng sang một bên.
Nhưng mà Địa giai thuyền chiến thì cũng vẫn là Địa giai thuyền chiến, chất lượng quả thực là ưu việt hơn nhiều so với các con thuyền khác, dù là nhìn thê thảm như vậy nhưng vẫn đứng vững giữa chiến trường.
Con rồng lửa nhìn cũng có chút thê thảm, nửa cánh cũng đã rụng rời gần hết, miệng cũng chỉ còn phun ra những đốm lửa nhỏ chứ không thể hung ác như thời điểm ban đầu nữa.
Bụng của con rồng lửa cũng bị một viên đạn pháo bắn trúng nên cũng nổ thành một lỗ lớn, máu cùng ruột cũng ào ạt chảy ra ngoài, con rồng lửa đang bám ở trên một ngọn núi lửa nhìn y như một cái núi thịt đang rỉ máu.
Mấy quý tộc đang may mắn còn đứng lại ở đó thì cũng nhìn con rồng lửa đang nửa sống nửa chết kia bằng đôi mắt nóng rực.
Thời kỳ con rồng này còn khoẻ thì đám quý tộc này không dám động đậy gì, nhưng hiện tại thì con rồng này đã sống dở chết dở thì đám quý tộc này lại kéo tới và bọn họ cũng muốn được chia của.
Hiển nhiên là đại công tước cũng phát hiện ra ý đồ của đám quý tộc này nên sắc mặt cũng có chút khó coi.
Đại công tước còn muốn nhân cơ hội này mà xử lý một đám quý tộc muốn vượt quyền và coi khinh vương pháp, không nghĩ tới là hắn lại tự thân may áo cưới cho người khác.
Đại công tước làm cái chức vụ này cũng được thời gian rất lâu nên ông ta cũng không hề ngu ngốc, tất nhiên là ông ta cũng đoán là người của liên minh Thiên Tuyển giả kia đã động tay động chân lên con thuyền này, hiện tại thì ông ta cũng hận chết đám liên minh Thiên Tuyển giả này luôn rồi.
Tiếng chim ưng lanh lảnh truyền tới, đàn chim ưng cũng chở người của liên minh Thiên Tuyển giả rẽ mây đi xuống. Đám chim ưng trên bầu trời nhìn rất phong độ, đứng trên lưng mấy con chim ưng là mấy Đoạ ma giả của liên minh Thiên Tuyển giả trang phục đoan trang lịch sự, đối người hoàn toàn với đám quý tộc đang chật vật ở phía dưới.
Phong Ngữ nhìn đám người của liên minh Thiên Tuyển giả thì chua chát nói: “Mỗi lần đám người kia lên sân khấu đều làm màu vậy sao? Cũng không phải là thần tượng mà sao bọn họ lại có gánh nặng thần tượng lớn như vậy chứ. Màu mè quá.”
Trình Chu cau mày cũng có chút khó xử nói: “Anh không thể tới gần đó.”
Trình Chu có sức mạnh không gian nên hắn có thể thuấn di nhưng hắn lại không có cách nào ngự không được.
Phong Ngữ nhìn Trình Chu chớp mắt nói: “Cái này thì đơn giản thôi, để em chở mọi người qua đó.”
Phong Ngữ nói xong liền biến thân thành một con chim có đôi cánh khá lớn nhìn cũng khá hung dữ.
Trình Chu nhìn con chim mà Phong Ngữ biến thành thì nhíu mày, hình thái con chim mà Phong Ngữ biến thành có 7 phần giống với con rồng lửa kia.
Phong Ngữ có chút kích động nói: “Nhanh, nhanh, chúng ta nhanh qua bên kia đi, chậm một chút thôi thì đám người của liên minh kia sẽ chiếm sạch nổi bật mất.”
Trình Chu đánh giá tạo hình mới của Phong Ngữ thì có chút chần chờ nói: “Cái hình dạng này của em … hình như hơi rêu rao quá rồi.”
Phong Ngữ không cho là đúng nói: “Thua người không thua trận, bên kia còn dắt theo một đội chim kìa, em chỉ có một con nên phải uy phong một chút. Không thể để đám liên minh kia khinh thường mình được.”
Trình Chu trợn mắt thầm nghĩ: Phong Ngữ đang muốn cướp nổi bật với đám người kia sao? Nổi bật thì có cái gì hay mà phải cướp đoạt chứ? Súng bắn chim đầu đàn, nổi bật quá mức thì càng dễ dàng bị đánh chết đấy.
Dạ U hứng thú nhìn chằm chằm tạo hình mới của Phong Ngữ rồi đánh giá một lượt, thật ra thì Dạ U cũng khá là vừa lòng với tạo hình mới của Phong Ngữ.
Người dựa y trang mã dựa an (人靠衣裝馬靠鞍: Rén kào yīzhuāng mǎ kào ān – con người vẫn phải dựa vào y phục để che giấu), Dạ U cũng cảm thấy khí thế rất là quan trọng.
Dưới ánh mắt thúc giục của Phong Ngữ thì Trình Chu và Dạ U cũng phải đứng lên lưng của Phong Ngữ để đi sang bên đó.
……
Đại công tước Oss nhìn đám người của liên minh Thiên Tuyển giả thì mặt cũng biến thành đen như đáy nồi luôn rồi.
Mấy quý tộc còn may mắn sống sót thì nhìn trên không trung đột nhiên nhiều ra thêm vài người thì cũng phẫn hận không thôi.
Tuy là đã sớm nghĩ tới là người của liên minh kia đã bày bố cho bọn họ lưỡng bại câu thương với con rồng lửa đó rồi mới chạy ra đoạt bảo nhưng mà khi sự tình thật sự phát sinh thì vẫn làm chúng quý tộc cực kỳ phẫn hận.
Một đám quý tộc cũng đã ăn mệt với con rồng lửa nên cũng chỉ có thể giương mắt người của liên minh Thiên Tuyển giả diễu võ dương oai.
Lance nhịn không được mà nắm chặt tay, hắn còn tưởng rằng lần này đi cũng chỉ là dát vàng lên mặt gom chiến công thôi, không nghĩ tới là cục diện cuối cùng lại biến thành cái dạng như thế này. Lúc trước thì Darren và Bogu còn tranh giành cơ hội để đi ra ngoài chơi với hắn cơ mà, biết vậy thì hắn đã không thèm tranh giành cơ hội này làm gì, hắn chịu khó ở yên trên Hoàng Kim đảo mà chăm chỉ tu luyện là được rồi, việc gì mà phải tranh cao tranh thấp vấn đề này làm gì cơ chứ?
Lance nhìn người ở trong không trung thầm nghĩ: Người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng đã xuất hiện rồi, vậy thì Zoe đâu? Zoe cũng nên xuất hiện rồi đúng không?
Lance vừa nghĩ như vậy thì hắn cũng thấy Trình Chu và Dạ U ngồi đứng trên lưng con chim mà Phong Ngữ biến thành bước vào chiến trường.
……
Trình Chu và Dạ U vừa xuất hiện thì hai người bọn họ cũng nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Đại khái là do cái tạo hình mới của Phong Ngữ không thể không làm cho người khác chú ý mà thôi.
Lưu Sa nhìn của Trình Chu và Dạ U thì có chút kích động nói: “Đó là con gì vậy? Chẳng lẽ là con rồng hậu thế của con rồng lửa kia?”
Mir lắc đầu nói: “Không phải, là Năng lực giả. Năng lực giả đã biến thành hình dạng này.”
Lưu Sa thở dài nhẹ nhõm nói: “Hù chết tôi rồi, tôi còn tưởng ở nơi này có thêm con rồng thứ 2 chứ?”
Bọn họ cũng đã thăm dò quần đảo núi lửa này rất nhiều lần rồi, không thể nào có sai sót ở phút cuối được.
Một đám quý tộc nhìn con rồng mà Phong Ngữ biến thành thì cũng sôi nổi nghị luận.
“Con chim kia là Đoạ ma giả sao? Năng lực của Đoạ ma giả này cũng quá quỷ dị rồi.”
“Đám tín đồ của ma quỷ cũng thật là đáng sợ, trách không được mà mọi người đều nói là đám kia là nhưng tên ma quỷ giỏi mê hoặc lòng người.”
“Hình như là Zoe cũng có quan hệ không tồi với Đoạ ma giả kia.”
“……”
……
Vân Phong nhìn Trình Chu rồi thở dài nói: “Người bạn của tôi, cậu làm vậy cũng không tốt lắm đâu. Các cậu vừa mới kiếm một mớ lớn của đám quý tộc kia rồi mà còn muốn chia phần con rồng lửa này với chúng tôi sao?”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Sao tên Vân Phong này lại biết việc mình đã làm nhỉ? Chẳng lẽ là trên mấy con thuyền kia có mật thám của Vân Phong sao?
Không lẽ là thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả này không chỉ có Di năng giả mà còn có cả người thường nữa sao? Mà cũng đúng, lấy năng lực của Dị năng giả thì bọn họ muốn mượn sức của người bình thường hẳn cũng không quá khó khăn.
Trình Chu thở dài cũng có chút bất đắc dĩ mà đáp lại: “Đây chính là rồng lửa đấy. Các hạ cũng không thể trách chúng tôi động tâm đúng không? Con người khi mà gặp được thứ tốt thì cũng khó mà qua ải được mà.”
Vân Phong híp mắt nói: “Các hạ đòi hỏi cũng quá nhiều đấy, nhiều Tinh Linh như vậy mà còn ngại không đủ sao?”
Trình Chu cười nói: “Hình như các hạ đã hiểu lầm tôi rồi thì phải? Tôi cũng muốn tiễn những tên quý tộc đó đi ra xa hơn một chút, tôi cũng có ý tốt thôi ấy mà. Tất nhiên thì những quý tộc đó cũng khá vô dụng đấy. Nhưng mà, nếu như bọn họ hợp sức lại thì các họ muốn đối phó cũng khá là khó khăn đấy. Tuy là thực lực của các hạ không tồi nhưng mà tôi đã giúp các người chia sẻ bớt áp lực, đây cũng chuyện tốt mà nhỉ?”
Đại công tước nghe được lời của Trình Chu nói thì mặt cũng xanh mét lại.
Mấy quý tộc nghe được lời Trình Chu nói thì đồng loạt quay lại nhìn hầu tước Perry.
Mấy quý tộc cũng đang vui vẻ mà suy đoán coi Trình Chu tiễn hết đám người như hầu tước Leon đi nhưng hắn ta để hầu tước Perry ở lại nơi này là có ý gì?
Lúc mấy con thuyền Hoàng kim đột nhiên mất tích thì đám quý tộc cũng không phải là không hề biết. Mấy quý tộc cũng biết được thông tin là trước khi mà Trình Chu mang những quý tộc đó đi thì cũng đã tiến hành mấy giao dịch ngầm. Hầu tước mà giao ra một con thượng Tinh Linh là có thể được tiễn đi rất xa. Thật ra thì mấy vị hầu tước kia còn cảm thấy khá may mắn khi bị cướp bóc và rời khỏi chiến trường nữa.
Vân Phong cười nói: “Hoá ra là các hạ có tâm như vậy sao? Vậy thì đúng là tôi đã hiểu lầm các hạ rồi. Nhưng mà chúng tôi cũng đã trù tính từ lâu rồi, các hạ cũng không tính cho chúng tôi làm không công chứ?”
Trình Chu: “Nào dám, nào dám, tôi cũng đâu phải là người ăn mảnh một mình chứ.”
Vân Phong híp mắt rồi trầm mặc một hồi rồi nói: “Tinh hạch của con rồng này hữu dụng với chúng tôi.”
Trình Chu nghe vậy thì nhíu mày cũng do dự một chút rồi mới nói: “Nếu đã vậy thì chúng tôi muốn 2/3 cơ thể của con rồng này và 2/3 máu huyết của nó.”
Vân Phong cười cười nói: “Thành giao.”
Mấy quý tộc nghe thấy Trình Chu và Vân Phong trao đổi thì tí nữa tức đến bốc cháy trên đầu, bọn họ vất vả lắm mới có thể xử lý được con rồng lửa này vậy mà đám ăn hôi này lại nhảy ra đòi bảo vật, chỉ bằng dăm ba câu mà đã phân chia xong con rồng lửa này rồi. Đám người này hoàn toàn không thèm để bọn họ vào mắt nữa mà. Đáng chết.
Một viên đạn pháo bắn về phía Phong Ngữ, Phong Ngữ cũng linh hoạt giang rộng rồi cánh mà tránh sang một bên.
Phong Ngữ bực mình quát: “Đồ chết tiệt, các người dám đánh lén chúng tôi sao? Đồ không có võ đức.”
Đông đảo chúng quý tộc bị Phong Ngữ nói như vậy thì cũng cạn lời, đã tới nước này mà còn đòi võ đức hay không võ đức cái gì nữa chứ?
Vân Phong nhìn Phong Ngữ hơi nhíu mắt lại đánh giá.
Mir đứng bên cạnh Vân Phong nói: “Lão đại, con chim này thực lực không tồi đâu.”
Vân Phong nói thầm: “Đã thấy, tốc độ cũng rất nhanh.”
Liên minh Thiên Tuyển giả cũng có phi hành Đạo ma giả, nhưng mà tộc độ lại kém Phong Ngữ rất nhiều.
Sự việc đến nước này thì Vân Phong cũng đã nghĩ là hắn hợp tác với cái tổ chức Quang Minh kia cũng là đúng hay sai nữa. Trước đó thì hắn còn tưởng là tổ chức Quang Minh này quá yếu đuối nên dễ điều khiển, tới bây giờ thì thủ đoạn của cái tổ chức này cũng làm hắn không thể tưởng tượng nổi nữa. Thực lực của đối phương cũng quá mạnh mẽ rồi. Không nghi ngờ gì nữa thì tổ chức Quang Minh này sẽ trở thành đối thủ đáng gờm đây.
……
Hầu tước Perry nhìn hai người Trình Chu và Dạ U đang ở không trung thì sắc mặt cũng biến đổi liên tục.
Lance nhìn Zoe mà tâm tình của hắn không ngừng phập phồng. Hắn đã từng cho rằng Zoe đã rớt xuống đáy vực không thể ngóc đầu lên được rồi chứ? Hắn cho rằng cả đời này hắn sẽ không bị lép vế trước cái tên Zoe này rồi chứ? Sự việc cho đến nước này thì hắn cũng biết là mình nghĩ quá nhiều rồi.
Nhìn thấy ánh mắt của Zoe lướt qua mà Lance ở trong khoang thuyền cũng co rúm lại, rụt vào bên trong khoang thuyền, hắn sợ là Zoe sẽ chú ý đến sự tồn tại của hắn.
Lance đã sống dưới ánh hào quang của Zoe trong thời gian rất dài rồi nên hắn vẫn luôn cảm thấy rất tự ti, khó khăn lắm thì hắn mới bước ra khỏi cái bóng ma đó, vậy mà hiện tại thì lịch sử lại đang tái diễn thêm một lần nữa.
“Đều khai hỏa cho ta.” Đại công tước rống lên giận dữ.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, mặc dù là mấy con thuyền này bị con rồng lửa đập cho tung toé nhưng mà con Đại đại thuyền chiến vẫn uy phong như cũ, số đạn dư trên con Địa giai thuyền chiến cũng ngay lập tức hướng về phía Trình Chu và Vân Phong mà bay tới.
Lúc trước thì đại công tước con lưu tay một tí nhưng mới bị đám liên minh Thiên Tuyển giả cùng với Trình Chu và Dạ U khiêu kích nên mới muốn cá chết rách lưới mà tổng tấn công một loạt luôn.
Trình Chu cười cười nói: “Có vẻ là đại công tước vẫn còn bảo lưu thực lực rồi, chúng ta xuất hiện quá sớm rồi đúng không? Đáng lẽ là chúng ta nên ta chậm hơn một chút thì ổn hơn rồi.”
Dạ U lắc đầu nói: “Chuyện này cũng đành chịu thôi, biến số xảy ra cũng quá lớn rồi, muốn có lợi ích thì buộc phải lao động để trả giá thôi. Chúng ta cũng không thể ăn hôi quá mức được.”
Trình Chu gật đầu nói: “Có đúng, em nói có đạo lý.”
Vân Phong phát động dị năng của bản thân, cuồng phong trên biển cũng ngay lập tức nổi lên ở khắp nơi, mấy con thuyền còn sót lại ở trên biển cũng rung lắc không thôi.
Thời điểm mới tới cũng có mấy chục con thuyền chiến hào nhoáng đẹp đẽ, trải qua một trận chiến thì con thuyền nào cũng bị rách nát tổn thương nên khả năng che gió giữ thăng bằng cũng kém đi rất nhiều rồi.
Phong Ngữ quạt đôi cánh, từng cơn gió lốc cũng theo đôi cánh mà đẩy ra làm gió lốc trên biển lại càng thêm ác liệt.
Gió lốc nổi lên kèm theo một âm thanh kỳ dị như tiếng hát hay riếng rít nhẹ từ dưới đáy biển sâu truyền lên, một âm thanh du dương uyển chuyển rung động lòng người, âm thanh này giống như là lời ngâm của hải yêu từ dưới biển sâu vọng lên làm người ta không nhịn được mà hãm sâu vào trong đó.
Nghe được âm thanh truyền đến làm trái tim của Trình Chu cũng hẫng một nhịp rồi lên tiếng: “Âm thanh này hình như không thích hợp rồi.”
Dạ U híp mắt nói: “Hẳn là khống thú Dị năng giả, có hải thú sắp tới đây.”
Trình Chu: “Người này có thể khống chế hải thú sao?”
Dạ U: “Chỉ sợ là như vậy.”
Trình Chu: “Liên minh Thiên Tuyển Giả này nhân tài cũng rất đa dạng.”
Một con bạch tuộc tám chân ngoi lên cuốn lấy một con thuyền Hoàng kim, ngay tức khắc thì người trên thuyền cũng bị doạ cho hồn phi phách tán.
Các con quái thú to lớn từ bốn phương tám hướng cũng nhanh chóng tụ tập lại đây. Lúc trước do có uy áp của con rồng lửa nên hải thú to lớn cũng không đám tới gần, hiện tại thì con rồng lửa này đã bị thương nên không ít hải thú lớn đã bị máu của con rồng lửa này hấp dẫn mà tụ hội lại đây.
Đàm Thiếu Thiên đứng ở trên hòn đảo nhỏ cũng có chút bực mình nói: “Sao Phong Ngữ chỉ mang theo anh hai và anh dâu gia nhập vào chiến trường vui chơi chứ? Tại sao lại vứt chúng ta ở chỗ này chứ?”
Mạc Lạc nhàn nhạt nói: “Bên kia quá nguy hiểm, chúng ta đứng ở chỗ này chờ cũng khá tốt.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Mạc Lạc nói: “Anh đó nha, một chút chí khí chiến đấu cũng không có là sao? Sao anh lười quá vậy?”
Mạc Lạc cười cười nói: “Nhị thiếu không cần sốt ruột như vậy, cậu còn trẻ, sau này sẽ có cơ hội cho cậu phát huy.”
Đàm Thiếu Thiên nhíu mày nói: “Hình như tôi cảm nhận được một luồng sức mạnh lôi điện cực kỳ cường đại.”
Clara nhìn Đàm Thiếu Thiên liếc, có chút tò mò nói: “Sức mạnh lôi điện sao? Có phải là Dị năng giả phong lôi bên kia?”
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Không giống, là một luồng sức mạnh lôi điện rất kỳ lạ, chính là ở hướng kia.”
Melissa nhìn theo hướng mà Đàm Thiếu Thiên chỉ rồi nói: “Hình như là hải thú hệ lôi.”
Một cái đuôi to đánh vào mạn sườn của một chiếc thuyền chiến, ngay lúc đó thì trong không trung cũng phóng thích một nguồn điện cực kỳ khủng bố.
Đàm Thiếu Thiên trừng mắt cũng có chút kinh hoảng nói: “Hình như đó là một con lươn điện khổng lồ.”
Con quái vật đang phóng điện kia hình thể cũng dài hơn 10 mét, nhìn thì khá giống một con cá nheo khổng lồ. Đàm Thiếu Thiên nhìn con lươn điện đó thì theo bản năng mà sợ hãi.
Melissa gật đầu nói: “Khá giống lươn điện đấy.”
Đàm Thiếu Thiên hít sâu một hơi thầm nghĩ: Thế giới này cũng quá nguy hiểm rồi, một con lươn điện thôi mà nó cũng có thể lớn tới như vậy sao? Nhưng mà, có lẽ sau này lươn điện của thế giới bọn họ cũng có thể lớn tới mức như vậy rồi cũng nên.
“Khống thú Dị năng giả cũng quá lợi hại rồi, một lần mà có thể không chế nhiều hải thú như vậy.” Đàm Thiếu Thiên nói.
Melissa lắc đầu nói: “E là không phải như vậy đâu, tên khống thú Dị năng giả kia chỉ là có thể sử dụng tiếng ca để hấp dẫn hải thú lại đây, hắn ta cũng không phải là người có thể khống chế hải thú hành động như vậy. Nhưng mà có vẻ như mấy con hải thú này rất hứng thú với máu thịt của mấy cao giai kỵ sĩ này đấy.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Một âm thanh chói tai cũng truyền ra, tiếng ca vang đang thu hút hải thú cũng đột nhiên bị đứt đoạn.
Đàm Thiếu Thiên cảm thấy lỗ tai bị âm thanh này đánh thẳng vào làm đau đớn một trận, hắn bịt tai lại rồi nói: “Cái gì vậy chứ?”
Mạc Lạc nhìn về hướng con Địa giai thuyền chiến thì nhanh chóng nói: “Hình như là Đại công tước đã khởi động thiết bị đuổi hải thú ở trên thuyền. Trên con thuyền của đại công tước hẳn là đã bố trí một pháp khí nào đó có tác dụng tạo ra một luồng sóng âm khác để xua hải thú.”
“Có vẻ như thanh âm kia đối với con người thì cũng ảnh hưởng có một chút mà thôi nhưng lại ảnh hưởng cực lớn với hải thú, hình như Tiểu Kim và Tiểu Hắc cũng chịu ảnh hưởng lây.” Melissa nói.
Dưới tác dụng của pháp khí đuổi hải thú thì đám hải thú khổng lồ vừa mới tụ tập lại cũng nhanh chóng bị đuổi ra xa.
Trình Chu đang đứng ở trên không trung nhìn thấy đàn hải thú đang rời xa thì nhíu mày, cực kỳ tiếc nuối mà nói: “Đám hải thú này mà bỏ đi thì cũng thật đáng tiếc, anh còn tưởng là mình sắp được chứng kiến một màn hải thú đại chiến thuyền chiến nữa rồi chứ?”
Dạ U cũng có chút khó chịu nói: “Tên đại công tước này cũng quá chướng mắt rồi, anh mau dịch chuyển hắn ta vào bờ đi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Ồ, cũng được nhỉ.”
Trình Chu mang theo Dạ U mạo hiểm đổ bộ lên con thuyền của đại công tước, tiếp theo thì hắn cũng mang Dạ U và con thuyền thuấn di lên bờ một hòn đảo cách xa khu vực chiến trường. Đông đảo quý tộc nhìn thấy một màn này thì người nào người nấy cũng bị doạ cho run rẩy.
Con thuyền chiến của đại công tước Oss là một con Địa giai thuyền chiến nên tuy là đã bị con rồng lửa kia phá hoại thì uy lực của nó vẫn còn rất lớn. Nếu đại công tước mà quyết định tử chiến thì cũng rất phiền toái, hiện tại hắn cũng đem con thuyền này dịch chuyển ra xa thì cũng coi như là bớt phiền về sau.
“Thuyền của đại công tước Oss đã biến mất rồi.” Một cái quý tộc kinh hoảng nói.
“Không phải là bị dịch chuyển lên bờ đó chứ?” Một hầu tước khác nói.
“Năng lực của không gian Đoạ ma giả cũng quá khủng bố rồi.”
“……”
Hầu tước Perry nhìn thấy con thuyền của đại công tước bị dịch chuyển lên bờ thì trong lòng cũng cực kỳ khiếp sợ.
Con thuyền của đại công tước cũng không dịch chuyển quá xa, chỉ là đến hòn đảo phụ cận nhưng cách hơi xa khu vực chiến trường này thôi. Chiến thuyền bị mắc cạn mà muốn hạ thuỷ một lần nữa thì e là cũng tốn khá nhiều thời gian.
Mấy người của liên minh Thiên Tuyển giả nhìn thấy con thuyền đột nhiên bị mắc cạn trên bờ thì cũng quay lại nhìn nhau, mặt người nào người nấy cũng cực kỳ hoảng hốt.
“Lão đại, năng lực của không gian Đoạ ma giả này cũng quá nghịch thiên rồi.” Mir nhịn không được phải thốt lên.
Vân Phong cau mày nói: “Đã phát hiện. Hắn ta có thể liên tục sử dụng năng lực truyền tống không gian, hơn nữa ma lực cũng không bị hư hao bao nhiêu cả. Rốt cuộc là tên này có bí quyết gì vậy chứ?”
“Hình như là tên này có thể hư không dịch vật, nhưng mà năng lực này có hạn chế là cần phải tiếp xúc thì mới có thể dịch chuyển đồ vật được.” Mir nói.
Vân Phong lắc đầu nói: “Cái này cũng không tính là hạn chế hay giới hạn gì đâu. Không hổ là người mà Zoe nhìn trúng.”
“Nghe nói Zoe là Ẩn ma giả, xem ra tên không gian Đoạ ma giả này cũng không thua kém.” Lưu Sa nói.
Mir cau mày nói: “Tôi vẫn cảm thấy người này hình như hơi cổ quái, năng lực của hắn có một chút giống chúng ta nhưng lại có một chút không hề giống. Giống như là trên người hắn có một chế phẩm luyện khí liên quan đến không gian …”
Vân Phong nói: “Mặc kệ, hiện tại thì con thuyền của đại công tước Oss đã bị mắc cạn rồi, mấy quý tộc dư lại đó cũng chỉ là đám kết bè kết đảng lại mà thôi nên cũng không có gì đáng sợ hãi. Quan trọng bây giờ là chúng ta phải xử lý con rồng lửa kia.”
Vân Phong nhìn qua Trình Chu và Dạ U nghĩ: Lần này kế hoạch có thể thành công oanh liệt như vậy thì cũng may là có sự hỗ trợ của tổ chức Quang Minh này. Nhưng mà người tổ chức này cũng quá nghịch thiên rồi nên Vân Phong cũng có chút kiêng kị.
Lúc trước thì Vân Phong cũng sớm coi tổ chức Quang Minh thành một tổ chức phụ thuộc của bọn họ rồi, một tổ chức nhỏ lẻ không đáng nhắc tới, hiện tại thì hắn phải nhìn nhận lại rồi. Liên minh Thiên Tuyển giả chỉ có thể hợp tác bình đẳng với tổ chức Quang Minh thì mới là quyết định đúng đắn nhất.
End chap 163
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Mà đúng là có đến gần khu vực chiến trường thì xem trực tiếp cũng dễ hơn nhiều. Cái này cũng như xem phim thực tế ảo VR vô cùng sống động vậy. Có thêm bắp rang là hắn cũng ngồi đó bình luận luôn rồi.
Trình Chu cũng nhìn trên chiến trường cũng thấy có 2 con thuyền Hoàng kim đang dần chìm vào trong biển, trên mặt biển cũng nhuộm đỏ bằng máu của con rồng lửa này, xung quanh còn trôi nổi thêm không ít thi thể, hiện trường nhìn cũng rất thê thảm.
Chiếc Địa giai thuyền chiến của đại công tước cũng thê thảm không kém, bề ngoài cũng lồi lõm toàn vết lửa cháy xém, cột buồm cũng gãy nghiêng sang một bên.
Nhưng mà Địa giai thuyền chiến thì cũng vẫn là Địa giai thuyền chiến, chất lượng quả thực là ưu việt hơn nhiều so với các con thuyền khác, dù là nhìn thê thảm như vậy nhưng vẫn đứng vững giữa chiến trường.
Con rồng lửa nhìn cũng có chút thê thảm, nửa cánh cũng đã rụng rời gần hết, miệng cũng chỉ còn phun ra những đốm lửa nhỏ chứ không thể hung ác như thời điểm ban đầu nữa.
Bụng của con rồng lửa cũng bị một viên đạn pháo bắn trúng nên cũng nổ thành một lỗ lớn, máu cùng ruột cũng ào ạt chảy ra ngoài, con rồng lửa đang bám ở trên một ngọn núi lửa nhìn y như một cái núi thịt đang rỉ máu.
Mấy quý tộc đang may mắn còn đứng lại ở đó thì cũng nhìn con rồng lửa đang nửa sống nửa chết kia bằng đôi mắt nóng rực.
Thời kỳ con rồng này còn khoẻ thì đám quý tộc này không dám động đậy gì, nhưng hiện tại thì con rồng này đã sống dở chết dở thì đám quý tộc này lại kéo tới và bọn họ cũng muốn được chia của.
Hiển nhiên là đại công tước cũng phát hiện ra ý đồ của đám quý tộc này nên sắc mặt cũng có chút khó coi.
Đại công tước còn muốn nhân cơ hội này mà xử lý một đám quý tộc muốn vượt quyền và coi khinh vương pháp, không nghĩ tới là hắn lại tự thân may áo cưới cho người khác.
Đại công tước làm cái chức vụ này cũng được thời gian rất lâu nên ông ta cũng không hề ngu ngốc, tất nhiên là ông ta cũng đoán là người của liên minh Thiên Tuyển giả kia đã động tay động chân lên con thuyền này, hiện tại thì ông ta cũng hận chết đám liên minh Thiên Tuyển giả này luôn rồi.
Tiếng chim ưng lanh lảnh truyền tới, đàn chim ưng cũng chở người của liên minh Thiên Tuyển giả rẽ mây đi xuống. Đám chim ưng trên bầu trời nhìn rất phong độ, đứng trên lưng mấy con chim ưng là mấy Đoạ ma giả của liên minh Thiên Tuyển giả trang phục đoan trang lịch sự, đối người hoàn toàn với đám quý tộc đang chật vật ở phía dưới.
Phong Ngữ nhìn đám người của liên minh Thiên Tuyển giả thì chua chát nói: “Mỗi lần đám người kia lên sân khấu đều làm màu vậy sao? Cũng không phải là thần tượng mà sao bọn họ lại có gánh nặng thần tượng lớn như vậy chứ. Màu mè quá.”
Trình Chu cau mày cũng có chút khó xử nói: “Anh không thể tới gần đó.”
Trình Chu có sức mạnh không gian nên hắn có thể thuấn di nhưng hắn lại không có cách nào ngự không được.
Phong Ngữ nhìn Trình Chu chớp mắt nói: “Cái này thì đơn giản thôi, để em chở mọi người qua đó.”
Phong Ngữ nói xong liền biến thân thành một con chim có đôi cánh khá lớn nhìn cũng khá hung dữ.
Trình Chu nhìn con chim mà Phong Ngữ biến thành thì nhíu mày, hình thái con chim mà Phong Ngữ biến thành có 7 phần giống với con rồng lửa kia.
Phong Ngữ có chút kích động nói: “Nhanh, nhanh, chúng ta nhanh qua bên kia đi, chậm một chút thôi thì đám người của liên minh kia sẽ chiếm sạch nổi bật mất.”
Trình Chu đánh giá tạo hình mới của Phong Ngữ thì có chút chần chờ nói: “Cái hình dạng này của em … hình như hơi rêu rao quá rồi.”
Phong Ngữ không cho là đúng nói: “Thua người không thua trận, bên kia còn dắt theo một đội chim kìa, em chỉ có một con nên phải uy phong một chút. Không thể để đám liên minh kia khinh thường mình được.”
Trình Chu trợn mắt thầm nghĩ: Phong Ngữ đang muốn cướp nổi bật với đám người kia sao? Nổi bật thì có cái gì hay mà phải cướp đoạt chứ? Súng bắn chim đầu đàn, nổi bật quá mức thì càng dễ dàng bị đánh chết đấy.
Dạ U hứng thú nhìn chằm chằm tạo hình mới của Phong Ngữ rồi đánh giá một lượt, thật ra thì Dạ U cũng khá là vừa lòng với tạo hình mới của Phong Ngữ.
Người dựa y trang mã dựa an (人靠衣裝馬靠鞍: Rén kào yīzhuāng mǎ kào ān – con người vẫn phải dựa vào y phục để che giấu), Dạ U cũng cảm thấy khí thế rất là quan trọng.
Dưới ánh mắt thúc giục của Phong Ngữ thì Trình Chu và Dạ U cũng phải đứng lên lưng của Phong Ngữ để đi sang bên đó.
……
Đại công tước Oss nhìn đám người của liên minh Thiên Tuyển giả thì mặt cũng biến thành đen như đáy nồi luôn rồi.
Mấy quý tộc còn may mắn sống sót thì nhìn trên không trung đột nhiên nhiều ra thêm vài người thì cũng phẫn hận không thôi.
Tuy là đã sớm nghĩ tới là người của liên minh kia đã bày bố cho bọn họ lưỡng bại câu thương với con rồng lửa đó rồi mới chạy ra đoạt bảo nhưng mà khi sự tình thật sự phát sinh thì vẫn làm chúng quý tộc cực kỳ phẫn hận.
Một đám quý tộc cũng đã ăn mệt với con rồng lửa nên cũng chỉ có thể giương mắt người của liên minh Thiên Tuyển giả diễu võ dương oai.
Lance nhịn không được mà nắm chặt tay, hắn còn tưởng rằng lần này đi cũng chỉ là dát vàng lên mặt gom chiến công thôi, không nghĩ tới là cục diện cuối cùng lại biến thành cái dạng như thế này. Lúc trước thì Darren và Bogu còn tranh giành cơ hội để đi ra ngoài chơi với hắn cơ mà, biết vậy thì hắn đã không thèm tranh giành cơ hội này làm gì, hắn chịu khó ở yên trên Hoàng Kim đảo mà chăm chỉ tu luyện là được rồi, việc gì mà phải tranh cao tranh thấp vấn đề này làm gì cơ chứ?
Lance nhìn người ở trong không trung thầm nghĩ: Người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng đã xuất hiện rồi, vậy thì Zoe đâu? Zoe cũng nên xuất hiện rồi đúng không?
Lance vừa nghĩ như vậy thì hắn cũng thấy Trình Chu và Dạ U ngồi đứng trên lưng con chim mà Phong Ngữ biến thành bước vào chiến trường.
……
Trình Chu và Dạ U vừa xuất hiện thì hai người bọn họ cũng nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Đại khái là do cái tạo hình mới của Phong Ngữ không thể không làm cho người khác chú ý mà thôi.
Lưu Sa nhìn của Trình Chu và Dạ U thì có chút kích động nói: “Đó là con gì vậy? Chẳng lẽ là con rồng hậu thế của con rồng lửa kia?”
Mir lắc đầu nói: “Không phải, là Năng lực giả. Năng lực giả đã biến thành hình dạng này.”
Lưu Sa thở dài nhẹ nhõm nói: “Hù chết tôi rồi, tôi còn tưởng ở nơi này có thêm con rồng thứ 2 chứ?”
Bọn họ cũng đã thăm dò quần đảo núi lửa này rất nhiều lần rồi, không thể nào có sai sót ở phút cuối được.
Một đám quý tộc nhìn con rồng mà Phong Ngữ biến thành thì cũng sôi nổi nghị luận.
“Con chim kia là Đoạ ma giả sao? Năng lực của Đoạ ma giả này cũng quá quỷ dị rồi.”
“Đám tín đồ của ma quỷ cũng thật là đáng sợ, trách không được mà mọi người đều nói là đám kia là nhưng tên ma quỷ giỏi mê hoặc lòng người.”
“Hình như là Zoe cũng có quan hệ không tồi với Đoạ ma giả kia.”
“……”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
……
Vân Phong nhìn Trình Chu rồi thở dài nói: “Người bạn của tôi, cậu làm vậy cũng không tốt lắm đâu. Các cậu vừa mới kiếm một mớ lớn của đám quý tộc kia rồi mà còn muốn chia phần con rồng lửa này với chúng tôi sao?”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Sao tên Vân Phong này lại biết việc mình đã làm nhỉ? Chẳng lẽ là trên mấy con thuyền kia có mật thám của Vân Phong sao?
Không lẽ là thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả này không chỉ có Di năng giả mà còn có cả người thường nữa sao? Mà cũng đúng, lấy năng lực của Dị năng giả thì bọn họ muốn mượn sức của người bình thường hẳn cũng không quá khó khăn.
Trình Chu thở dài cũng có chút bất đắc dĩ mà đáp lại: “Đây chính là rồng lửa đấy. Các hạ cũng không thể trách chúng tôi động tâm đúng không? Con người khi mà gặp được thứ tốt thì cũng khó mà qua ải được mà.”
Vân Phong híp mắt nói: “Các hạ đòi hỏi cũng quá nhiều đấy, nhiều Tinh Linh như vậy mà còn ngại không đủ sao?”
Trình Chu cười nói: “Hình như các hạ đã hiểu lầm tôi rồi thì phải? Tôi cũng muốn tiễn những tên quý tộc đó đi ra xa hơn một chút, tôi cũng có ý tốt thôi ấy mà. Tất nhiên thì những quý tộc đó cũng khá vô dụng đấy. Nhưng mà, nếu như bọn họ hợp sức lại thì các họ muốn đối phó cũng khá là khó khăn đấy. Tuy là thực lực của các hạ không tồi nhưng mà tôi đã giúp các người chia sẻ bớt áp lực, đây cũng chuyện tốt mà nhỉ?”
Đại công tước nghe được lời của Trình Chu nói thì mặt cũng xanh mét lại.
Mấy quý tộc nghe được lời Trình Chu nói thì đồng loạt quay lại nhìn hầu tước Perry.
Mấy quý tộc cũng đang vui vẻ mà suy đoán coi Trình Chu tiễn hết đám người như hầu tước Leon đi nhưng hắn ta để hầu tước Perry ở lại nơi này là có ý gì?
Lúc mấy con thuyền Hoàng kim đột nhiên mất tích thì đám quý tộc cũng không phải là không hề biết. Mấy quý tộc cũng biết được thông tin là trước khi mà Trình Chu mang những quý tộc đó đi thì cũng đã tiến hành mấy giao dịch ngầm. Hầu tước mà giao ra một con thượng Tinh Linh là có thể được tiễn đi rất xa. Thật ra thì mấy vị hầu tước kia còn cảm thấy khá may mắn khi bị cướp bóc và rời khỏi chiến trường nữa.
Vân Phong cười nói: “Hoá ra là các hạ có tâm như vậy sao? Vậy thì đúng là tôi đã hiểu lầm các hạ rồi. Nhưng mà chúng tôi cũng đã trù tính từ lâu rồi, các hạ cũng không tính cho chúng tôi làm không công chứ?”
Trình Chu: “Nào dám, nào dám, tôi cũng đâu phải là người ăn mảnh một mình chứ.”
Vân Phong híp mắt rồi trầm mặc một hồi rồi nói: “Tinh hạch của con rồng này hữu dụng với chúng tôi.”
Trình Chu nghe vậy thì nhíu mày cũng do dự một chút rồi mới nói: “Nếu đã vậy thì chúng tôi muốn 2/3 cơ thể của con rồng này và 2/3 máu huyết của nó.”
Vân Phong cười cười nói: “Thành giao.”
Mấy quý tộc nghe thấy Trình Chu và Vân Phong trao đổi thì tí nữa tức đến bốc cháy trên đầu, bọn họ vất vả lắm mới có thể xử lý được con rồng lửa này vậy mà đám ăn hôi này lại nhảy ra đòi bảo vật, chỉ bằng dăm ba câu mà đã phân chia xong con rồng lửa này rồi. Đám người này hoàn toàn không thèm để bọn họ vào mắt nữa mà. Đáng chết.
Một viên đạn pháo bắn về phía Phong Ngữ, Phong Ngữ cũng linh hoạt giang rộng rồi cánh mà tránh sang một bên.
Phong Ngữ bực mình quát: “Đồ chết tiệt, các người dám đánh lén chúng tôi sao? Đồ không có võ đức.”
Đông đảo chúng quý tộc bị Phong Ngữ nói như vậy thì cũng cạn lời, đã tới nước này mà còn đòi võ đức hay không võ đức cái gì nữa chứ?
Vân Phong nhìn Phong Ngữ hơi nhíu mắt lại đánh giá.
Mir đứng bên cạnh Vân Phong nói: “Lão đại, con chim này thực lực không tồi đâu.”
Vân Phong nói thầm: “Đã thấy, tốc độ cũng rất nhanh.”
Liên minh Thiên Tuyển giả cũng có phi hành Đạo ma giả, nhưng mà tộc độ lại kém Phong Ngữ rất nhiều.
Sự việc đến nước này thì Vân Phong cũng đã nghĩ là hắn hợp tác với cái tổ chức Quang Minh kia cũng là đúng hay sai nữa. Trước đó thì hắn còn tưởng là tổ chức Quang Minh này quá yếu đuối nên dễ điều khiển, tới bây giờ thì thủ đoạn của cái tổ chức này cũng làm hắn không thể tưởng tượng nổi nữa. Thực lực của đối phương cũng quá mạnh mẽ rồi. Không nghi ngờ gì nữa thì tổ chức Quang Minh này sẽ trở thành đối thủ đáng gờm đây.
……
Hầu tước Perry nhìn hai người Trình Chu và Dạ U đang ở không trung thì sắc mặt cũng biến đổi liên tục.
Lance nhìn Zoe mà tâm tình của hắn không ngừng phập phồng. Hắn đã từng cho rằng Zoe đã rớt xuống đáy vực không thể ngóc đầu lên được rồi chứ? Hắn cho rằng cả đời này hắn sẽ không bị lép vế trước cái tên Zoe này rồi chứ? Sự việc cho đến nước này thì hắn cũng biết là mình nghĩ quá nhiều rồi.
Nhìn thấy ánh mắt của Zoe lướt qua mà Lance ở trong khoang thuyền cũng co rúm lại, rụt vào bên trong khoang thuyền, hắn sợ là Zoe sẽ chú ý đến sự tồn tại của hắn.
Lance đã sống dưới ánh hào quang của Zoe trong thời gian rất dài rồi nên hắn vẫn luôn cảm thấy rất tự ti, khó khăn lắm thì hắn mới bước ra khỏi cái bóng ma đó, vậy mà hiện tại thì lịch sử lại đang tái diễn thêm một lần nữa.
“Đều khai hỏa cho ta.” Đại công tước rống lên giận dữ.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, mặc dù là mấy con thuyền này bị con rồng lửa đập cho tung toé nhưng mà con Đại đại thuyền chiến vẫn uy phong như cũ, số đạn dư trên con Địa giai thuyền chiến cũng ngay lập tức hướng về phía Trình Chu và Vân Phong mà bay tới.
Lúc trước thì đại công tước con lưu tay một tí nhưng mới bị đám liên minh Thiên Tuyển giả cùng với Trình Chu và Dạ U khiêu kích nên mới muốn cá chết rách lưới mà tổng tấn công một loạt luôn.
Trình Chu cười cười nói: “Có vẻ là đại công tước vẫn còn bảo lưu thực lực rồi, chúng ta xuất hiện quá sớm rồi đúng không? Đáng lẽ là chúng ta nên ta chậm hơn một chút thì ổn hơn rồi.”
Dạ U lắc đầu nói: “Chuyện này cũng đành chịu thôi, biến số xảy ra cũng quá lớn rồi, muốn có lợi ích thì buộc phải lao động để trả giá thôi. Chúng ta cũng không thể ăn hôi quá mức được.”
Trình Chu gật đầu nói: “Có đúng, em nói có đạo lý.”
Vân Phong phát động dị năng của bản thân, cuồng phong trên biển cũng ngay lập tức nổi lên ở khắp nơi, mấy con thuyền còn sót lại ở trên biển cũng rung lắc không thôi.
Thời điểm mới tới cũng có mấy chục con thuyền chiến hào nhoáng đẹp đẽ, trải qua một trận chiến thì con thuyền nào cũng bị rách nát tổn thương nên khả năng che gió giữ thăng bằng cũng kém đi rất nhiều rồi.
Phong Ngữ quạt đôi cánh, từng cơn gió lốc cũng theo đôi cánh mà đẩy ra làm gió lốc trên biển lại càng thêm ác liệt.
Gió lốc nổi lên kèm theo một âm thanh kỳ dị như tiếng hát hay riếng rít nhẹ từ dưới đáy biển sâu truyền lên, một âm thanh du dương uyển chuyển rung động lòng người, âm thanh này giống như là lời ngâm của hải yêu từ dưới biển sâu vọng lên làm người ta không nhịn được mà hãm sâu vào trong đó.
Nghe được âm thanh truyền đến làm trái tim của Trình Chu cũng hẫng một nhịp rồi lên tiếng: “Âm thanh này hình như không thích hợp rồi.”
Dạ U híp mắt nói: “Hẳn là khống thú Dị năng giả, có hải thú sắp tới đây.”
Trình Chu: “Người này có thể khống chế hải thú sao?”
Dạ U: “Chỉ sợ là như vậy.”
Trình Chu: “Liên minh Thiên Tuyển Giả này nhân tài cũng rất đa dạng.”
Một con bạch tuộc tám chân ngoi lên cuốn lấy một con thuyền Hoàng kim, ngay tức khắc thì người trên thuyền cũng bị doạ cho hồn phi phách tán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các con quái thú to lớn từ bốn phương tám hướng cũng nhanh chóng tụ tập lại đây. Lúc trước do có uy áp của con rồng lửa nên hải thú to lớn cũng không đám tới gần, hiện tại thì con rồng lửa này đã bị thương nên không ít hải thú lớn đã bị máu của con rồng lửa này hấp dẫn mà tụ hội lại đây.
Đàm Thiếu Thiên đứng ở trên hòn đảo nhỏ cũng có chút bực mình nói: “Sao Phong Ngữ chỉ mang theo anh hai và anh dâu gia nhập vào chiến trường vui chơi chứ? Tại sao lại vứt chúng ta ở chỗ này chứ?”
Mạc Lạc nhàn nhạt nói: “Bên kia quá nguy hiểm, chúng ta đứng ở chỗ này chờ cũng khá tốt.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Mạc Lạc nói: “Anh đó nha, một chút chí khí chiến đấu cũng không có là sao? Sao anh lười quá vậy?”
Mạc Lạc cười cười nói: “Nhị thiếu không cần sốt ruột như vậy, cậu còn trẻ, sau này sẽ có cơ hội cho cậu phát huy.”
Đàm Thiếu Thiên nhíu mày nói: “Hình như tôi cảm nhận được một luồng sức mạnh lôi điện cực kỳ cường đại.”
Clara nhìn Đàm Thiếu Thiên liếc, có chút tò mò nói: “Sức mạnh lôi điện sao? Có phải là Dị năng giả phong lôi bên kia?”
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Không giống, là một luồng sức mạnh lôi điện rất kỳ lạ, chính là ở hướng kia.”
Melissa nhìn theo hướng mà Đàm Thiếu Thiên chỉ rồi nói: “Hình như là hải thú hệ lôi.”
Một cái đuôi to đánh vào mạn sườn của một chiếc thuyền chiến, ngay lúc đó thì trong không trung cũng phóng thích một nguồn điện cực kỳ khủng bố.
Đàm Thiếu Thiên trừng mắt cũng có chút kinh hoảng nói: “Hình như đó là một con lươn điện khổng lồ.”
Con quái vật đang phóng điện kia hình thể cũng dài hơn 10 mét, nhìn thì khá giống một con cá nheo khổng lồ. Đàm Thiếu Thiên nhìn con lươn điện đó thì theo bản năng mà sợ hãi.
Melissa gật đầu nói: “Khá giống lươn điện đấy.”
Đàm Thiếu Thiên hít sâu một hơi thầm nghĩ: Thế giới này cũng quá nguy hiểm rồi, một con lươn điện thôi mà nó cũng có thể lớn tới như vậy sao? Nhưng mà, có lẽ sau này lươn điện của thế giới bọn họ cũng có thể lớn tới mức như vậy rồi cũng nên.
“Khống thú Dị năng giả cũng quá lợi hại rồi, một lần mà có thể không chế nhiều hải thú như vậy.” Đàm Thiếu Thiên nói.
Melissa lắc đầu nói: “E là không phải như vậy đâu, tên khống thú Dị năng giả kia chỉ là có thể sử dụng tiếng ca để hấp dẫn hải thú lại đây, hắn ta cũng không phải là người có thể khống chế hải thú hành động như vậy. Nhưng mà có vẻ như mấy con hải thú này rất hứng thú với máu thịt của mấy cao giai kỵ sĩ này đấy.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Một âm thanh chói tai cũng truyền ra, tiếng ca vang đang thu hút hải thú cũng đột nhiên bị đứt đoạn.
Đàm Thiếu Thiên cảm thấy lỗ tai bị âm thanh này đánh thẳng vào làm đau đớn một trận, hắn bịt tai lại rồi nói: “Cái gì vậy chứ?”
Mạc Lạc nhìn về hướng con Địa giai thuyền chiến thì nhanh chóng nói: “Hình như là Đại công tước đã khởi động thiết bị đuổi hải thú ở trên thuyền. Trên con thuyền của đại công tước hẳn là đã bố trí một pháp khí nào đó có tác dụng tạo ra một luồng sóng âm khác để xua hải thú.”
“Có vẻ như thanh âm kia đối với con người thì cũng ảnh hưởng có một chút mà thôi nhưng lại ảnh hưởng cực lớn với hải thú, hình như Tiểu Kim và Tiểu Hắc cũng chịu ảnh hưởng lây.” Melissa nói.
Dưới tác dụng của pháp khí đuổi hải thú thì đám hải thú khổng lồ vừa mới tụ tập lại cũng nhanh chóng bị đuổi ra xa.
Trình Chu đang đứng ở trên không trung nhìn thấy đàn hải thú đang rời xa thì nhíu mày, cực kỳ tiếc nuối mà nói: “Đám hải thú này mà bỏ đi thì cũng thật đáng tiếc, anh còn tưởng là mình sắp được chứng kiến một màn hải thú đại chiến thuyền chiến nữa rồi chứ?”
Dạ U cũng có chút khó chịu nói: “Tên đại công tước này cũng quá chướng mắt rồi, anh mau dịch chuyển hắn ta vào bờ đi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Ồ, cũng được nhỉ.”
Trình Chu mang theo Dạ U mạo hiểm đổ bộ lên con thuyền của đại công tước, tiếp theo thì hắn cũng mang Dạ U và con thuyền thuấn di lên bờ một hòn đảo cách xa khu vực chiến trường. Đông đảo quý tộc nhìn thấy một màn này thì người nào người nấy cũng bị doạ cho run rẩy.
Con thuyền chiến của đại công tước Oss là một con Địa giai thuyền chiến nên tuy là đã bị con rồng lửa kia phá hoại thì uy lực của nó vẫn còn rất lớn. Nếu đại công tước mà quyết định tử chiến thì cũng rất phiền toái, hiện tại hắn cũng đem con thuyền này dịch chuyển ra xa thì cũng coi như là bớt phiền về sau.
“Thuyền của đại công tước Oss đã biến mất rồi.” Một cái quý tộc kinh hoảng nói.
“Không phải là bị dịch chuyển lên bờ đó chứ?” Một hầu tước khác nói.
“Năng lực của không gian Đoạ ma giả cũng quá khủng bố rồi.”
“……”
Hầu tước Perry nhìn thấy con thuyền của đại công tước bị dịch chuyển lên bờ thì trong lòng cũng cực kỳ khiếp sợ.
Con thuyền của đại công tước cũng không dịch chuyển quá xa, chỉ là đến hòn đảo phụ cận nhưng cách hơi xa khu vực chiến trường này thôi. Chiến thuyền bị mắc cạn mà muốn hạ thuỷ một lần nữa thì e là cũng tốn khá nhiều thời gian.
Mấy người của liên minh Thiên Tuyển giả nhìn thấy con thuyền đột nhiên bị mắc cạn trên bờ thì cũng quay lại nhìn nhau, mặt người nào người nấy cũng cực kỳ hoảng hốt.
“Lão đại, năng lực của không gian Đoạ ma giả này cũng quá nghịch thiên rồi.” Mir nhịn không được phải thốt lên.
Vân Phong cau mày nói: “Đã phát hiện. Hắn ta có thể liên tục sử dụng năng lực truyền tống không gian, hơn nữa ma lực cũng không bị hư hao bao nhiêu cả. Rốt cuộc là tên này có bí quyết gì vậy chứ?”
“Hình như là tên này có thể hư không dịch vật, nhưng mà năng lực này có hạn chế là cần phải tiếp xúc thì mới có thể dịch chuyển đồ vật được.” Mir nói.
Vân Phong lắc đầu nói: “Cái này cũng không tính là hạn chế hay giới hạn gì đâu. Không hổ là người mà Zoe nhìn trúng.”
“Nghe nói Zoe là Ẩn ma giả, xem ra tên không gian Đoạ ma giả này cũng không thua kém.” Lưu Sa nói.
Mir cau mày nói: “Tôi vẫn cảm thấy người này hình như hơi cổ quái, năng lực của hắn có một chút giống chúng ta nhưng lại có một chút không hề giống. Giống như là trên người hắn có một chế phẩm luyện khí liên quan đến không gian …”
Vân Phong nói: “Mặc kệ, hiện tại thì con thuyền của đại công tước Oss đã bị mắc cạn rồi, mấy quý tộc dư lại đó cũng chỉ là đám kết bè kết đảng lại mà thôi nên cũng không có gì đáng sợ hãi. Quan trọng bây giờ là chúng ta phải xử lý con rồng lửa kia.”
Vân Phong nhìn qua Trình Chu và Dạ U nghĩ: Lần này kế hoạch có thể thành công oanh liệt như vậy thì cũng may là có sự hỗ trợ của tổ chức Quang Minh này. Nhưng mà người tổ chức này cũng quá nghịch thiên rồi nên Vân Phong cũng có chút kiêng kị.
Lúc trước thì Vân Phong cũng sớm coi tổ chức Quang Minh thành một tổ chức phụ thuộc của bọn họ rồi, một tổ chức nhỏ lẻ không đáng nhắc tới, hiện tại thì hắn phải nhìn nhận lại rồi. Liên minh Thiên Tuyển giả chỉ có thể hợp tác bình đẳng với tổ chức Quang Minh thì mới là quyết định đúng đắn nhất.
End chap 163
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro