Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Gừng Trùng

Diệp Ức Lạc

2024-11-22 02:02:08

Trình Chu nghỉ ngơi ở nhà không bao lâu thì cũng lại khăn gói chạy tới dị giới. Cũng có lẽ vì thể chất đã được cải thiện đáng kể nên hắn có thể truyền tống 2 ngày 1 lần rồi.

Ngay khi Trình Chu đặt chân đến dị giới thì trưởng thôn đã chạy lại nghênh đón.

“Trình Chu đại nhân, ngài đã tới rồi, tôi có một tin tức tốt muốn báo ngay cho ngài. Số cây giống mà ngài đưa tới lần trước đã dấu hiệu thai nghén dựng dục ra Tinh Linh trùng.”

Trình Chu có chút hưng phấn nói: “Dựng dục được Tinh Linh trùng sao? Để cháu chaỵ qua xem thử.”

Trình Chu đi theo trưởng thôn đến một cánh đồng đang có trồng một loạt cây mà hắn cũng không biết đó là cây gì.

“Đây là cây gì vậy?” Trình Chu hoang mang hỏi

Trưởng thôn nhìn Trình Chu một cái rồi khó hiểu mà hỏi lại: “Đại nhân, đây là hạt giống mà ngài mang tới để gieo trồng, ngài còn không biết sao?”

Trình Chu: “…” Thật xấu hổ! Hắn quả thật không biết.

Mạch Ân rướn người lên nói: “Đại nhân, đây là cây gừng ạ.”

Trình Chu ngạc nhiên nhìn Mạch Ân hỏi lại: “Là gừng sao?”

Mạch Ân gật đầu nói: “Đúng vậy đấy ạ, cánh đồng này là chính ngài nói dùng để gieo trồng hạt giống gừng mà.”

Trình Chu: “…” Được rồi, là do hắn chỉ nhìn thấy củ gừng bán trong siêu thị chứ hắn cũng chưa bao giờ nhìn thấy cả cây gừng sao. “Mạch Ân, sao cháu biết đó là cây gừng?”

Mạch Ân nói ngay: “Ngài từng nhắc tới rồi mà.”

“Cây này thì sao.”

“Này là rễ bản lam ạ.”

“Còn cây này?”

“Đây là cây hoa chuông.”

“…”

Trình Chu liên tiếp chỉ hơn 10 mảnh đất, Mạch Ân đều có thể nói ra tên từng mảnh một. Trình Chu có chút ngạc nhiên, hắn vốn cũng cho rằng Mạch Ân rất lanh lợi, nhưng xem ra cũng không đơn giản chỉ như thế, có vẻ như trí nhớ của Mạch Ân cũng vô cùng tốt. Nếu Mạch Ân được sinh ra trong gia đình khá giả thì có lẽ cậu nhỏ đã có thể trở thành một thần đồng rồi đi.

“Trong nụ hoa có Tinh Linh trùng sao?” Trình Chu hỏi trưởng thôn.

Trưởng thôn cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, hiện tại vẫn đang trong quá trình dựng dục.”

Trưởng thôn nhìn Trình Chu mà hâm mộ không thôi, dựng dục Tinh Linh trùng là vô cùng khó khăn, vậy mà số hạt giống mà Trình Chu mang đến để trồng không bao lâu liền có thể dựng dực được một con Tinh Linh trùng, thật sự là làm cho người ta có cảm giác ngoài ý muốn.

Nụ hoa của hoa gừng từ từ hé mở ra, trong nụ hoa lộ ra một con trùng.

Tinh Linh trùng nhìn về phía Trình Chu, trong ánh mắt lộ ra vài phần mong chờ.

Tinh Linh trùng rất nhạy cảm với hơi thở của người đối diện, Tinh Linh trùng mới sinh ra tự nhiên sẽ chọn người mạnh nhất trong đám đông để làm chủ nhân. Trình Chu có đấu khí, tố chất thân thể cũng tốt hơn nhiều so với mấy người dân trong làng. Đối với Tinh Linh trùng mà nói thì Trình Chu giống như ngọn đèn sáng trong bóng đêm vậy.

Trình Chu nhỏ ra một giọt máu, theo Trình Chu biết thì Tinh Linh trùng có thể lấy máu nhận chủ, sau khi nhận chủ đạt được khế ước thì Tinh Linh trùng có thể sống nhờ trong cơ thể của chủ nhân. Lúc mới bắt được Tiểu May Mắn thì Trình Chu còn chưa hiểu rõ quá trình, lúc đó cũng do Tiểu May Mắn quá đói nên mới trực tiếp cắn hắn.

Khế ước hoàn thành thì mối tương quan giữa Trình Chu và Gừng trùng trở nên thân gắn kết hơn nhiều. Gừng trùng vô cùng thân thiết mà cọ vào mặt Trình Chu, làm hắn cũng đưa tay ra chọc chọc Gừng Trùng.

Như được khích lệ, Gừng trùng cũng bắt đầu phát ra ánh sáng màu xanh làm những cây gừng trong cánh đồng bắt đầu mọc lên rất nhanh.

Trình Chu cũng nhờ một người dân đến cánh đồng và đào một củ ra để xem xét.

“Còn to tới tnhư vậy.” Toàn bộ cánh đồng đã hoàn toàn thành thục, củ lại còn rất lớn.

Tiểu May Mắn có thể là thấy ghen tị nên đột nhiên chạy tới, vừa bay vừa lảm nhảm không ngừng, Gừng trùng có thể là đã bị doạ sợ nên đã lập tức trốn vào trong thân thể của Trình Chu.

Tiểu May Mắn đã tiến hoá thành hạ Tinh Linh và cấp bậc trong giới Tinh Linh cũng được phân chia rất rõ ràng nên Tiểu May Mắn có thể dễ dàng áp chế Gừng trùng mới sinh.

Sau khi trấn an Tiểu May Mắn thì Trình Chu trở lại RV và chuẩn bị nấu đồ ăn. Trình Chu cũng cảm thấy hơi mệt mỏi sau khi ký khế ước với Gừng trùng.

Thân hình của Dạ U lộ ra và nói: “Chuẩn bị nấu cơm sao?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, tôi thấy đói bụng, cậu cũng đói sao?”

Dạ U trừng Trình Chu một cái rồi nói: “Nói nhảm gì thế, mau nấu cơm đi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Chu gật đầu nói: “Rồi, rồi, nấu ngay đây.”

Dạ U đi đến ghế sofa, ôm một chiếc gối rồi ngồi chờ cơm.

Trình Chu nhìn Dạ U rồi tò mò hơi: “Cậu có biết làm cơm không?”

Dạ U ngẩng đầu lên lạnh lùng hỏi: “Ý ngươi là sao? Muốn ta nấu cơm cho ngươi sao?”

Trình Chu vội lắc đầu nói: “Không có, không hề, sao cậu nghĩ vậy, tôi chỉ tuỳ tiện hỏi mà thôi.”

Dạ U khịt mũi nói: “Ngươi biết nấu ăn rồi thì sao ta còn phải biết nấu ăn làm gì?”

Trình Chu: “….” Không biết thì nói không biết đi. “Cậu nghĩ gì về khế ước mới của tôi, Tiểu Gừng?”

Dạ U chống cằm nói: “Ngươi quả nhiên rất may mắn, theo lý mà nói thì hoàn cảnh của Hắc Mạch thôn rất khó có thể làm hạt giống của ngươi phát triển, không nghĩ tới lại có thể dựng dục ra Tinh Linh trùng sớm như vậy, thật kỳ lạ.”

Trình Chu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chắc là do phân bón hữu cơ tự nhiên đi.”

“Phân bón hữu cơ tự nhiên? Đó là cái gì?” Nói giữa chừng thì Dạ U đột nhiên hiểu ra: “Phân heo thì nói là phân heo, cần gì phải nói phân hữu cơ tự nhiên.”

Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Tôi không phải là muốn dùng từ cho có văn hoá sao?”

“Soi mói! (龟毛: Guī máo)”

Khi khai hoang đất đai thì Trình Chu vẫn luôn kêu người đổ phân lợn lên trên mảnh đất. Những con lợn mà Trình Chu đang nuôi ở trang trại luôn sử dụng cỏ linh lăng dạng linh thảo để ăn nên chất thải hẳn cũng là một thành phần phân bón tự nhiên khá tốt.

Theo lời Dạ U nói thì cây cối càng tươi tốt thì Tinh Linh trùng càng dễ được dựng dục, nên là phân chuồng này cũng góp phần công sức vào quá trình Tinh Linh trùng ra đời. Như vậy thì kế tiếp hẳn sẽ càng ngày càng có nhiều loại sao? Nghĩ đến đây làm Trình Chu càng sung sướng, nếu như có thể dựng dục ra các loại Nhân Sâm trùng, Hà Thủ Ô trùng, Linh chi trùng, …. vậy không phải hắn sẽ giàu to rồi sao?.

Dạ U nhìn Trình Chu đang đắm chìm trong giấc mộng giàu sang mà nói: “Tinh Linh trùng cũng không tuỳ tiện được sinh ra như vậy đâu, có thể sinh ra một con Gừng trùng đã là rất tốt rồi, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều miễn cho hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Các ngươi ở bên kia không phải có câu hay sao?”

Trình Chu quay đầu lại, bất đắc dĩ mà nói: “Được rồi, tôi đã hiểu rồi.”

…….

Hai ngày sau, Trình Chu theo thường lệ mà mang một xe hải sản trở về, còn mang theo một lượng lớn gừng đến hiện thế.

Trình Dương nhìn Trình Chu nghi hoặc hỏi: “Anh hai, anh lấy đâu ra lắm gừng vậy?”

“Mấy người bán hải sản tặng kèm cho anh đấy.”

Trình Dương trợn mắt khó hiểu nói: “Em còn chưa từng nghe thấy nhà bán hải sản nào còn tặng kèm gừng tươi đấy.”

Trình Dương nhìn Trình Chu, càng ngày càng cảm thấy anh trai kỳ quái, có thể lấy được một số lượng lớn hải sản cao cấp thì thôi đi, nay lại còn có thể vác thêm một đống gừng tươi đến như vậy.

Trình Chu thong dong nói: “Trước chưa nghe thì giờ nghe cũng được mà.”

Trình Dương: “Em vẫn luôn cảm thấy chuyện này không bình thường.”

Trình Chu: “Gừng có tác dụng khử mùi tanh nên người bán hải sản tặng cho anh cũng là chuyện bình thường thôi.”

Trình Dương: “….” Bình thường sao? “Nhiều gừng như vậy thì anh hai tính làm gì?”

Trình Chu suy nghĩ một chút nói: “Gần đây thời tiết cũng hơi lạnh, dù sao chúng ta cũng bán buffet hải sản, thêm một món cũng không nhiều mà bớt cũng không sao, nên chúng ta nấu nước gừng đường nâu (红糖生姜水: hóngtáng shēngjiāng shuǐ) cho mọi người đuổi hàn khí khi ăn hải sản đi.”

Trình Dương cau mày nói: “Nước gừng đường nâu sao? Ai mà thích loại nước này chứ? Hơn nữa dù có lạnh thì không phải vẫn có máy điều hoà sao?”

Vì để làm tốt việc làm quản lý nhà hàng nên Trình Dương cũng thường xuyên đi các nhà hàng khác để tham khảo phong cách phục vụ. Các nhà hàng khác thường dùng các loại nước ngọt có gas như Coke, Sprite, rượu, … để phục thêm chứ cũng chưa thấy nhà hàng nào dùng nước gừng đường nâu để đuổi hàn cả.

Trình Chu nhìn Trình Dương rồi nói: “Người khác không có nên chúng ta là độc quyền. Dương Dương, em đừng cứng nhắc như vậy.”

Trình Dương bất đắc dĩ nói: “Được rồi, để em thử xem.”

Trình Chu mỉm cười nói: “Đừng lo lắng, vẫn luôn có người tinh mắt nên sẽ thích loại nước gừng này thôi.” Gừng của hắn cũng không phải là loại gừng bình thường, đây là gừng được Tinh Linh trùng giục sinh mà có được đấy.

“À đúng rồi anh hai, hai con Ngân Long kia đã bán đi rồi.” Trình Dương nói.

Trình Chu nghi hoặc hỏi: “Nhanh như vậy đã bán rồi? Bao nhiêu?”

Trình Dương gật đầu vui mừng nói: “Hai con, tổng 200 vạn.”

Trình Chu nheo mắt lại nói: “Cũng không ít. Lại thêm một tên ngốc nhiều tiền nữa sao? Họ là ai?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Dương gật đầu nói: “Là một người từ Thượng Hải chạy tới đây mua. Cũng còn rất trẻ, do nhìn thấy video trên mạng nên cố ý tới để mua. Hắn ta lái một chiếc Maserati trị giá hơn 600 vạn. Hình như mua cá này về là để chúc thọ ông nội thì phải.”

“Còn rất hiểu thảo, biết mua về để chúc thọ ông sao.”

Trình Dương gật đầu nói: “Đại khái chắc muốn chúc ông nội hắn có nhiều tài lộc đi (年年有鱼: nián nián yǒu yú – cá đầy quanh năm, đồng âm với 年年有余 – tiền bạc dư giả giả quanh năm).”

Trình Chu lắc đầu nghĩ: Nếu có thể bỏ được 200 vạn để mua hai con cá thì trong nhà sẽ không thiếu, 200 vạn này mà dùng để mua cá tươi thì cũng đủ để nuôi lão nhân gia người ta tới ngày xuống lỗ luôn rồi.

“Người mua cá có kể với em là, bạn của ông nội hắn ở chợ cá chim cây cảnh có đào được một con thần tuấn Ngân Long nên mỗi ngày đều mang ra khoe khoang với ông nội hắn, làm ông nội hắn từ ngày đó tâm tình không được tốt cho lắm nên hắn hy vọng mua được hai con ngân long này có thể khiến ông hắn vui hơn. Đúng rồi, mấy con khổng tước kia em cũng đem bán hết cho hắn luôn, 50 vạn.”

“Hắn cũng mua cả cá khổng tước luôn sao?”

Trình Dương gật đầu nói: “Đúng vậy, kỳ thật thì có rất nhiều người đến tiệm ăn là để ngắm cá khổng tước, nó còn hot hơn cả hai con Ngân Long kia nữa.”

So với loại cá rồng có giá trên trời kia thì cá khổng tước lại thực tế hơn nhiều, Trình Chu cũng đã đến các chợ cá khác để so sánh thì công nhận là cá khổng tước của hắn trông đẹp hơn rất nhiều. Thường ngày có rất nhiều người tiến đến bể thuỷ cung để check in cá nên cũng có rất nhiều người chú ý đến cá khổng tước.

“Anh hai, nếu không có Ngân Long thì chúng ta mua thêm khổng tước để bỏ vào bể đi, để bể trống như vậy nhìn hiu quạnh mà khách hàng cũng khá thất vọng.”

Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, để anh mang đến sau.”

Trình Dương nhìn chằm chằm Trình Chu rồi nói: “Anh hai, đừng quá vất vả, em thấy hình như anh đang bốc mùi rồi.”

Trình Chu tức giận trừng Trình Dương mà nói: “Yên tâm đi, anh biết đúng mực, anh đi trước đây.”

Trong chiếc RV của Dạ U cũng có nước để tắm rửa, nhưng mà đun nước nóng rất tốn điện mà chiếc RV đó lại không thể tự sạc điện ở bên dị giới, muốn thêm nước cũng bất tiện, nên khi bước chân sang dị giới thì cả điện và nước đều phải dùng rất tiết kiệm. Dạ U thì càng ngày càng soi mói, thời điểm ở dị giới vẫn thường xuyên tắm rửa, trong khi trước kia cậu ấy còn sống trong hang của gấu được cơ đấy. Dạ U vì thường xuyên tắm nên nước cũng thường xuyên không đủ dùng, và cũng luyến tiếc không cho hắn sử dụng nước luôn.

…….

Trình Chu lái xe trở lại khách sạn.

Trình Chu bước vào phòng tắm không lâu thì cửa phòng tắm lại mở ra.

Dạ U hiện tại đang mặc một chiếc áo choàng tắm, đứng ngoài cửa và nhìn chằm chằm Trình Chu với vẻ mặt thích thú.

Trình Chu liếc mắt nhìn Dạ U rồi nghĩ thầm: Quần áo mà Dạ U mặc rất rộng, còn để lộ ra cặp đùi trắng nõn và thon thả, người không biết còn tưởng bọn hắn đang có gian tình mất.

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Ngươi làm gì mà quay mặt lại nhìn ta?”

Trình Chu thầm nói: Hắn cũng đã bị Dạ U nhìn thấy hết rồi nên cũng muốn nhìn lại để lấy chút lợi chứ. “Cậu cũng nhìn thấy hết của tôi rồi mà.”

“Quay người lại, ta muốn nhìn đằng sau lưng của ngươi.” Dạ U hất mặt sai khiến.

Trình Chu thở dài rồi ủ rũ mà quay lưng lại rồi lên tiếng: “Thế nào? Nhìn ra cái gì rồi?”

“Có một đốm sáng ở trung tâm của vòng tròn trận pháp trên cánh cửa.”

Trình Chu hướng tới Dạ U nhìn thoáng qua hỏi: “Điểm sáng?”

Dạ U gật đầu nói: “Đúng thế, đại khái là một đốm sáng tượng trưng cho một cơ hội truyền tống, và có vể như đốm sáng này vẫn chưa được thắp sáng hoàn toàn.”

Trình Chu lau tóc, mặc áo khoàng tắm vào rồi nói: “Phải vậy không? Vậy ở lại đây thêm một thời gian nữa hẳn sẽ rõ.”

Dạ U nhìn Trình Chu và nói: “Mấy ngày tiếp theo ngươi muốn làm gì?”

Trình Chu hào hứng nói: “Tôi muốn mua một chiếc thuyền đánh cá.”

Trình Chu đã mang theo rất nhiều dụng cụ đánh cá đến Hắc Mạch thôn, có những công cụ này thì công việc đánh bắt cũng tăng lên rất nhiều, nhưng cửa hàng hải sản càng ngày càng hot nên chỉ sợ một thời gian nữa thì những công cụ đó không đủ để phục vụ khách hàng mất.

Dạ U gật đầu nói: “Nghe được đó, ta cũng muốn có một cái cano (汽艇: kuàitǐng), loại có thể tự sạc trên biển ấy.”

Trình Chu: “…” Cái này nghe thì cũng có thể, nhưng cano chỉ thích hợp để giả ngầu cùng loè thiên hạ chứ không thích hợp để đánh cá. Nhưng mà nếu Dạ U thích thì mua một cái cho cậu ấy chơi cũng không có vấn đề.

Trình Chu nhìn Dạ U rồi nói: “Chúng ta đi đến xưởng đóng tàu xem thử đi.”

Dạ U gật đầu nói: “Được.”

End Chap 44

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0