Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Hà Thủ Ô Trùng

Diệp Ức Lạc

2024-11-22 00:11:43

Sau khi nói chuyện với Dịch Thù Tuyết thì Trình Chu cũng đã đặt mua vé tàu cao tốc để trở về thành phố H.

“Chuẩn bị trở về thành phố H sao?” Dạ U hỏi.

Trình Chu gật đầu nói: “Ừ.” Mặc dù thủ đô rất tốt nhưng hắn vẫn không cảm thấy bản thân mình hợp với mọi thứ ở đây.

Dạ U nói: “Đã nói chuyện với mẹ ngươi chưa?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đã nói rồi.”

Vốn dĩ thì lần này hắn đến đây cũng chỉ là muốn cùng cha mẹ thân sinh liên hệ một chút cảm tình, nhưng bây giờ thì tính hướng của hắn đã phơi bày ra ngoài ánh sáng nên hắn cũng muốn rời đi một thời gian để mọi người bình tĩnh lại.

Dạ U: “Có muốn sang bên kia không? Chúng ta không sang bên đó cũng đã lâu rồi.”

Trình Chu gật đầu nói: “Nên đi thôi, lần này chúng ra rời đi cũng lâu quá.”

Ở thủ đô nếu dễ dàng biến mất thì rất dễ dẫn đến bị chú ý nên lần này hắn cũng đã mấy ngày không có tới dị giới rồi. Cũng không biết là bên Hắc Mạch thôn đã tiến triển sao rồi? Có biến cố gì mới xuất hiện hay không? Tâm trạng của hắn hiện giờ đúng như là ông chủ đi xa vài ngày luôn lo lắng không rõ tình hình có biến cố hay phát sinh gì mới xảy ra.

Trình Chu trở lại thành phố H, nghỉ ngơi một chút rồi lập tức truyền tống đến Hắc Mạch thôn.

…..

Trình Chu vừa tới Hắc Mạch thôn thì một số thôn dân đã lập tức đi lên chào đón.

“Đại nhân, ngài rốt cuộc cũng tới rồi.”

Trình Chu gật đầu nói: “Thời gian tôi vắng mặt có chuyện gì phát sinh không?”

Trưởng thôn lập tức nói: “Không có gì nghiêm trọng, chỉ là lại xuất hiện thêm một giống Tinh Linh trùng mới.”

Trình Chu nghe vậy thì có chút kích động hỏi: “Thật sao? Cho cháu xem.”

Trình Chu cùng dân làng chạy đến cánh đồng mới gieo trồng, khi nhìn thấy một con trùng béo mũm mĩm, tuy dễ thương nhưng hơi đen thì lập tức vui mừng.

“Cuối cùng cũng xuất hiện rồi.” Con trùng mới sinh ra đúng là loại trùng thuộc về một vị thuốc trong y học cổ truyền Trung Hoa, Polygonum multiflorum trùng, hay còn gọi là Hà Thủ Ô trùng.

Hà thủ ô có tác dụng bổ gan, ích huyết, trị suy nhược thần kinh, khoẻ gân cốt, đen râu tóc, … Hà thủ ô bình thường cũng là một vị thuốc tốt.

Trưởng thôn nhìn Trình Chu cẩn thận hỏi: “Đại nhân muốn khế ước sao?”

Trình Chu gật đầu nói: “Tất nhiên rồi.” Hà thủ ô (何首乌: Héshǒuwū) vốn dĩ là một loại vị thuốc cổ truyền quý của Trung Hoa đấy, trải qua quá Trình Chuyển hoá với Tinh Linh trùng thì dược tính sẽ càng thêm rõ ràng hơn nữa. Trình Chu trích ra một giọt máu để Hà Thủ Ô trùng nhận chủ, rồi đặt tên cho con trùng mới là Ô Ô (乌乌: Wū wū).

Trình Chu cẩn thận mang con Tinh Linh trùng mới rời đi, sau đó thì thôn dân lại bắt đầu bàn tán.

“Trưởng thôn, con trùng mới xuất hiện là chủng loại gì vậy?”

Trưởng thôn lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, nhưng nhìn phản ứng của Trình Chu đại nhân thì chắc đó là một loại trùng tốt.”

“Có khi nào đó là một loại linh dược trùng cũng nên.”

Trưởng thôn gật đầu nói: “Có thể.”

“Nếu đó là linh dược trùng thì cũng quá tốt rồi.”

Khi quý tộc có được một con linh dược trùng thì có thể bắt đầu phát triển những cánh đồng linh thảo rồi chế tạo linh dược, như vậy thì tốc độ phát triển của lãnh địa cũng có thể là tiến bộ vượt bậc.

Tiểu May Mắn tuy cũng được xem là một loại linh dược trùng nhưng lại không hợp để để làm thuốc nên cũng có chút đáng tiếc. Lần này xem phản ứng của Trình Chu thì con trùng mới này hẳn là có thể chế tạo thành linh dược.

“Cũng không biết công dụng của loại linh dược này là gì?” Một thôn dân hỏi.

Linh dược cũng có nhiều loại, và cũng tương ứng thì cũng có tác dụng rất khác nhau, có loại dùng để trị thương cầm máu, cũng có loại để nâng cao tinh thần, cũng có loại dùng để phụ trợ tu luyện đấu khí, …. Trong Tinh Linh thế giới này thì cường giả vi tôn, nên những loại linh dược có thể hỗ trợ tu luyện đấu khí sẽ rất được quý tộc hoan nghênh.

….

Trình Chu đi vào RV rồi hiến con trùng mới ra cho Dạ U nhìn.

“Cậu cảm thấy con trùng mới này như thế nào?” Trình Chu hỏi Dạ U.

Dạ U nhìn con sâu trong tay Trình Chu rồi trầm mặc một lúc nói: “Linh dược trùng.”

Trình Chu nghe vậy rất kinh hỉ hô: “Thật sao?” Lúc nãy Trình Chu cũng đã đoán như vậy nhưng có chút không chắc chắn nên phải chạy tới hỏi Dạ U.

Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, ngươi đúng thật là rất may mắn, trên thân con trùng này linh lực dao động rất rõ ràng, hơn nữa cũng rất cường tráng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì cũng rất nhanh có thể tiến hoá thành Hạ Tinh Linh.”

Trình Chu nghe vậy thì mỉm cười nói: “Nếu vậy thì quá tốt rồi.” Sau khi Tiểu May Mắn tiến hoá thành Hạ Tinh Linh thì năng lực của hắn cũng tăng lên rất nhiều.

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Con trùng này là một loại linh dược trùng, ngươi có vẻ cũng không ngạc nhiên lắm?”

Trình Chu mỉm cười nói: “Hà thủ ô chính là một loại dược liệu mà.”

Dạ U khẽ hừ một tiếng nói: “Thật may mắn mà.” Tên ngốc Trình Chu này hắn căn bản không biết chính mình may mắn như thế nào.

Trình Chu nhìn Dạ U rồi do dự một lúc hỏi: “Khế ước của chúng ta đã hết hiệu lực rồi phải không?”

Ánh mắt Dạ U dao động rồi nhìn Trình Chu nói: “Đúng, ngươi đã tự do rồi, vui vẻ không?”

Trình Chu khẽ mỉm cười rồi nắm lấy tay Dạ U nói: “Không nghĩ tới nó không phải là khế ước vĩnh viễn, cậu có muốn gia hạn thêm không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Ngươi lại đi thích làm nô lệ cho người khác sao?”

Trình Chu: “Tôi thấy cũng không tồi mà. Lúc trước có thể hiểu những gì cậu nói mà không cần phải suy nghĩ, cậu không nghĩ như vậy sao?”

Dạ U trợn tròn mắt, hất tay Trình Chu ra nói: “Ngươi cho rằng hạt giống nô lệ dễ có được sao? Ta cũng đâu thể năm lần bảy lượt lãng phí trên người ngươi chứ.”

Trình Chu thở dài, tiếc nuối nói: “Vậy thì bỏ qua cũng được.”

Trình Chu cũng đã sớm có dự cảm là hiệu lực của hạt giống đang giảm xuống dần, hiện tại khi xác nhận hiệu lực đã hết hoàn toàn thì hắn cũng cảm thấy nhẹ nhõm nhưng lại cảm giác mất mát lại chiếm phầm nhiều.

“Sau này cậu vẫn đi theo tôi như trước sao?” Trình Chu hỏi.

Dạ U lườm Trình Chu sửa lại nói: “Là ngươi đi theo ta.”

Trình Chu: “Đúng, là tôi vẫn luôn đi theo cậu …”

Dạ U khẽ hừ một tiếng nói: “Chuyện sau như thế nào còn phải xem thái độ của ngươi đã.”

“Thái độ của tôi vẫn luôn rất tốt.” Trình Chu mỉm cười, hướng tới Dạ U làm một nghi thức mời: “Anh rất chân thành mời Dạ U đại nhân cùng đi qua hiện đại, rồi cùng anh kiến tạo thế giới mới, em có nguyện ý cùng làm với anh không?”

Dạ U kiêu ngạo nhìn Trình Chu rồi nói: “Nếu anh đã thịnh tình mời như vậy thì cũng không phải là không thể.”

Trình Chu mỉm cười nói: “Thật tốt quá.” Một người đi tới đi lui giữa hai thế giới luôn có chút cô quạnh, hơn nữa trong khoảng thời gian này thì hắn cũng đã quá quen với việc có Dạ U ở bên cạnh làm bạn rồi.

……

Trình Chu cũng mang theo mấy sọt hà thủ ô quay trở về hiện thế.

Trình Chu cũng kỳ vọng rất cao đối với hà thủ ô, nên Trình Chu cũng lấy một ít hà thủ ô đem đi rửa sạch để loại bỏ tạp chất.

Dạ U cúi người xuống bàn nói: “Đang chuẩn bị luyện chế linh dược sao?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng thế, anh cũng đang tính thử nghiệm một chút.”

Dạ U nghi ngờ nhìn Trình Chu hỏi: “Anh là luyện dược sư sao?”

“Không phải.”

“Anh biết cách luyện linh dược sao?”

“Không biết.”

Dạ U cau mày nghi ngờ hỏi: “Cái gì cũng không biết thì luyện thế nào?”

Trình Chu cười cười thản nhiên nói: “Thử một chút, lỡ đâu thành công thì sao?”

Dạ U cong môi nói: “Nếu thành công thì anh cũng có thể tiết kiệm được tiền thuê luyện dược sư rồi.”

Theo như những gì hướng dẫn trên mạng thì Trình Chu đem hà thủ ô rửa sạch rồi cắt thành từng lát mỏng, sau đó lấy từng lát hà thủ ô và đỗ đen vào nồi kín để hấp cách thuỷ, sau đó thì đem hà thủ ô thái lát đi sấy khô, rồi sau đó lại đi hấp với đỗ đen thêm 9 lần nữa và sấy khô để thu được từng lát hà thủ ô có màu đậm và dược tính cao. Trình Chu cũng đã mua một máy làm bột để nghiền từng lát hà thủ ô thành bột.

Sau một thời gian dài làm việc thì công việc cuối cùng cũng kết thúc.

“Thành công rồi.” Trình Chu nói.

Dạ U nhìn Trình Chu tràn đầy hoài nghi hỏi: “Đây là đã thành công sao?”

Trình Chu có chút mong chờ nói: “Để anh nếm thử xem sao.”

Trình Chu lấy một gói bột rồi uống luôn.

Hiệu quả của bột hà thủ ô rất tốt, vừa uống xong thì Trình Chu cảm thấy đấu khí hơi tăng lên: “Không tệ, không tệ, tay nghề của tôi rất tốt.”

Dạ U cũng lấy một ít bột lên nếm thử, có chút câm nín mà nói: “Anh gọi cái này là tay nghề tốt, vị giác của anh có vấn đề rồi phải không?”

Trình Chu xấu hổ cười nói: “Thuốc tốt thường có vị đắng, tuy rằng vị hơi đắng nhưng nó cũng có tác dụng nâng cao đầu khí …”

Dạ U nhìn Trình Chu một cách kỳ lạ nhưng cũng gật đầu nói: “Dù hơi đắng thật, nhưng đúng là có tác dụng.”

Dạ U cau mày, cậu cũng không ngờ là Trình Chu có thể thành công, cho dù đã có được linh thảo nhưng muốn xử lý nó như thế nào cho đúng cũng là một vấn đề nan giải.

Luyện dược sư có rất nhiều phương pháp để xử lý linh thảo, nhưng đây đều là những phương pháp truyền từ đời này sang đời khác để đảm bảo cho địa vị của luyện dược sư. Luyện dược sư cũng chỉ có thể đem kỹ năng luyện chế linh dược của mình truyền xuống cho đệ tử chân truyền của mình mà thôi. Nếu đem kỹ năng đi truyền thụ linh tinh cho người khác thì rất có thể trong tương lai sẽ có thêm nhiều đối thủ.

Quý tộc thường phải lấy ra phần thưởng cực cao để các nhà luyện dược sư điều chế ra linh dược giúp mình, điều này cũng khiến cho các quý tộc cực kỳ căm ghét luyện dược sư nhưng cũng không làm gì được.

“Không nghĩ tới là luyện chế linh dược cũng không khó lắm.”

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Đừng quá đắc ý, có thể loại linh dược này dễ xử lý và phương pháp luyện chế cũng rất đơn giản.”

“Có lẽ là vậy.” Trình Chu cười cười rồi tiếp tục nói: “Cũng không nghĩ là thuận lợi như vậy, vậy là là từ nay anh có thể tiếp tục cắn dược để tu luyện đấu khí rồi.”

Lúc trước để nâng cao đấu khí thì Trình Chu vẫn luôn ăn thịt, vì không ngừng ăn thịt nên hắn cảm thấy đã rất ngán rồi, có loại bột này thay đổi khẩu vị cũng tốt, tới đúng lúc làm Trình Chu mừng rỡ như điên.

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Ăn hết đống này chắc anh sẽ bị đắng chết mất.”

Trình Chu cười nói: “Cho nên anh cũng không tính tự mình ăn hết, anh định bán ra một ít, chắc cũng được giá.”

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Cũng đúng, à, di động của anh đã có mấy cuộc gọi nhỡ rồi, chắc là từ cha mẹ mới của anh gọi tới.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Chu cau mày có chút thấp thỏm.

Vì tính hướng bị phơi bày nên Trình Chu chưa nghĩ ra cách để đối mặt với cha mẹ ruột nên hắn đã chạy trốn, nghĩ lại thì việc này cũng hơi vô trách nhiệm thật.

Trình Chu gọi lại cho cha Đàm thì cha Đàm nói chuyện thì dường như đã khai sáng hơn nhiều rồi, ông nói rằng thích nam hay thích nữ đều được, xã hội hiện đại cũng đã cởi mở hơn rất nhiều, nếu hắn đã thích thì có thể dẫn về nhà để ra mắt.

Sự cởi mở của cha Đàm làm Trình Chu có chút ngũ vị tạp trần.

Thời điểm cha Đàm mới biết Trình Chu là gay thì ông cũng đã đấu tranh tâm lý một thời gian, ông cũng tự hỏi là liệu có khả năng để đem Trình Chu bẻ thẳng lại được hay không? Nhưng mà ngay lúc đó thì ông phát hiện Trình Chu đã biến mất và không thể liên lạc được.

Sự biến mất một cách đột ngột của Trình Chu làm cha Đàm rất sốt ruột, ông cũng tự hỏi có phải là Trình Chu đã chịu đả kích chuyện gì nên đã bỏ trốn hay là Trình Chu lại gặp chuyện không may rồi không.

Lúc đầu thì cha Đàm và mẹ Đàm nghĩ là điện thoại Trình Chu bị hết pin nên không có tín hiệu, nhưng vài ngày trôi qua thì hai người lại càng sốt ruột nên đã đánh điện báo cho Trình gia để dò hỏi tin tức. Lúc đó thì Trình Dương cũng đã ngầm trấn an nói là Trình Chu cũng đang làm công việc đầu cơ trục lợi các loại đặc sản nên sẽ có những lúc phải đi nhập hàng, có thể là ngoài biển hoặc cũng có thể là trên núi nên tín hiệu không tốt lắm, việc thường xuyên bị mất tín hiệu cũng là một việc rất bình thường.

Lời của Trình Dương cũng chỉ trấn an cha mẹ Đàm một phần nhưng họ vẫn rất lo lắng là sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Khi con người đã từng gặp chuyện tồi tệ thì họ sẽ dần dần hạ thấp tâm lý về sự kỳ vọng, lúc cha mẹ Đàm nghĩ Trình Chu gặp chuyện ngoài ý muốn thì họ đã trở nên rất hoảng loạn, bây giờ thì họ cũng chỉ hy vọng con trai mình hạnh phúc là được, nam hay nữ gì cũng không còn quan trọng nữa.

…..

Tập đoàn Đàm thị.

“Lão Đàm, con trai ông đã gọi lại rồi sao?” Vương An Thạch lên tiếng hỏi.

Đàm Tiềm gật đầu thở phào nhẹ nhõm mà nói: “Đã trở lại, thằng bé đã quay lại thành phố H.”

Vương An Thạch cười cười nói: “Tôi nói chứ ông cũng quá nóng nảy rồi nên mới luôn nghĩ mọi việc theo chiều hướng xấu, nhìn Tiểu Chu cũng không giống một người yếu ớt như vậy đâu. Thằng bé cũng không phải là người gặp chuyện khó giải quyết liền luẩn quẩn trong lòng như vậy.”

Đàm Tiềm thở dài mất mát nói: “Tôi đã làm mất thằng bé ngay lúc nó mới sinh nên tôi cũng chưa biết cách phải ở chung với thằng bé như thế nào.”

Vương An Thạch nhìn Đàm Tiềm rồi an ủi mà nói: “Chuyện năm đó xảy ra cũng không phải lỗi của ông, con cháu đều tự có phúc của con cháu, thuận theo tự nhiên đi.”

Đàm Tiềm cũng đành bất đắc dĩ nói: “Cũng chỉ có thể như vậy thôi.”

Sau khi tính hướng của Trình Chu bị phanh phui thì mối quan hệ của Đàm Tiềm và Vương An Thạch càng trở nên thân thiết, hiện nay thì Đàm Tiềm cũng đang học hỏi từ Vương An Thạch.

Vương An Thạch nhìn Đàm Tiềm hỏi: “Số hạt hướng dương lúc trước ông mua ở đâu đấy, tôi cũng đi thành phố H hỏi rồi nhưng không chỗ nào bán cả.”

Đàm Tiềm tức giận nói: “Mua không được đâu, là đặc sản có hạn lượng đấy.”

Theo lời Trình Dương đã nói thì Trình Chu đang làm công việc đầu cơ trục lợi những loại mặt hàng quý hiếm, địa phương nhập hàng tín hiệu hầu như là không có, hạt hướng dương đó cũng là một dạng đặc sản của nơi đó và cũng chỉ Trình Chu mới có, người bình thường không thể tìm được mà bán.

Vương An Thạch gật đầu nói: “Hoá ra là vậy sao. Vậy lần tới ông lấy cho tôi chục cân đi.”

Đàm Tiềm tức giận nói: “Không có. Ông còn mặt mũi mà nói nữa hả, túi cuối cùng cũng bị ông lấy luôn rồi còn gì.”

Vương An Thạch ngượng ngùng cười nói: “Không phải chỉ là một túi hạt hướng dương thôi sao? Sao ông lại kích động thế.”

Đàm Tiềm trừng mắt nhìn Vương An Thạch nói: “Đây chỉ là một túi hạt hướng dương sao? Đây là một mảnh hiếu tâm của con trai tôi đấy. Ông muốn ăn thì kêu con trai ông đi mà mua.”

……

Trình Chu ở trong phòng không ngừng tu luyện đấu khí.

Dạ U lo lắng đứng bên cạnh nhìn Trình Chu tu luyện.

“Đây đã là túi thứ 20 rồi, anh không sao chứ.” Dạ U lo lắng hỏi.

Trình Chu ngẩng đầu lên nhìn Dạ U nói: “Sẽ có vấn đề gì sao?”

Dạ U: “Nói chung là số lượng linh dược mà Bạch ngân kỵ sĩ có thể sử dụng trong một ngày là có hạn chế, nếu uống quá nhiều thì họ sẽ cảm thấy không khoẻ…” Nhưng mà trên người Trình Chu có ấn ký môn hộ nên thể chất của hắn cũng không giống với những Bạch ngân kỵ sĩ thông thường.

Trình Chu nghi hoặc hỏi: “Có chuyện này sao? Nhưng anh cảm giác khá tốt, ăn mấy chục gói nữa cũng không có vấn đề gì mà.”

Dạ U cũng gật đầu nói: “Nếu anh cảm thấy tốt thì chắc sẽ không sao.”

Dạ U đích thực là có thể cảm nhận được trình độ đấu khí của Trình Chu cũng đều đặn tăng lên dưới sự trợ giúp của bột linh dược này, tạm thời cũng chưa phát hiện ra điều bất ổn.

Trình Chu nhìn Dạ U bỗng nhiên nghĩ tới cái gì nói: “Nếu anh có thể bổ sung một lượng lớn linh dược, cũng có nghĩa là tốc độ tu luyện của anh sẽ nhanh hơn rất nhiều do với những người bị hạn chế sử dụng linh dược phải không?”

Dạ U: “…” Trình Chu là đang đắc ý khi phát hiện ra mình là một sao? “Nếu anh có thể tìm được một nguồn linh dược ổn định để tu luyện thì cũng có thể.”

“Vậy tốt rồi.” Trình Chu nói.

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Anh cũng không cần nghĩ quá nhiều, một loại dược mà dùng quá nhiều dễ bị kháng dược, tốt nhất là nên tìm vài loại bất đồng tới để thay đổi thì tốt hơn.”

Trình Chu thở dài nói: “Thật rắc rối. Thôi, tới đâu hay tới đó.”

----^.^----

Thôi, đổi cách xưng hô cho hai đứa, tụi nó cũng kiss đồ rồi he, cũng rộn ràng rồi mà.

Tui tính thêm vài chap nữa mới đổi mà thôi mần như dị cho quắn. hí hí.

End chap 63

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0