Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Hành Trình Quốc Gia Chuột Túi

Diệp Ức Lạc

2024-11-11 01:14:29

Sau khi rời khỏi quốc gia lạc đà thì Trình Chu lại mang theo mọi người thuấn di tới quốc gia chuột túi.

Lần này Trình Chu chọn đi tới quốc gia chuột túi cũng không phải nguyên nhân do quốc gia này trả nhiều hay gì, nguyên nhân chính là do tình huống bên quốc gia này quá mức ác liệt.

Vốn dĩ là dân cư của quốc gia này đã ở trong tình trạng vô cùng khan hiếm rồi, hiện tích thì rộng nhưng mà dân cư cũng không có quá nhiều, đã như vậy mà số lượng động vật đang sinh sống ở đất nước này còn vượt quá tầm mấy chục lần so với con người. Ngày bình thường còn thấy dộng vật tập kích cả con người nữa, nhưng mà lúc đó động vật còn dễ kiểm soát cho nên nơi này vẫn ổn.

Sau thời đại dị năng thì số lượng nhân khẩu học có mặt ở quốc gia này lại có xu hướng bị giảm bớt thêm một bước nữa, mà số lượng biến dị thú càng ngày càng nhiều, mà đám biến dị thú này còn càng ngày càng hung hãn và khó lường hơn nữa, sau đó thì đám biến dị thú này còn to gan mà dồn luôn gần như là toàn bộ dân chúng đang sinh sống ở quốc gia chuột túi này vào một phạm vi nhất định, thành ra sinh hoạt của ngươi dân ở nơi này đã trở bên bị bó buộc lại rồi bị hạn chế cùng cực.

Biến dị thú dường như được kích hoạt chức năng sinh sản đặc biệt nhanh cho nên số lượng của chúng nó càng ngày càng nhiều, chúng nó có thể thuận thế mà tung hoành khắp nơi, mà tính tình của chúng nó còn càng ngày càng ngang ngược hơn nữa, sinh hoạt của người dân cũng bị ảnh hưởng cực lớn, rất nhiều người chỉ cần bước chân ra khỏi cửa là đã bị mấy con vật này công kích. Không còn cách nào khác cho nên quốc gia này đã chọn một nước đi cực kỳ dở hơi là sử dụng đầu đạn hạt nhân.

Nhưng mà bản thân quốc gia này cũng không hề có đầu đạn hạt nhân cho nên bọn họ đã gửi thư cầu cứu rồi nhờ quốc gia đại bàng ra tay giúp đỡ. Hành vi cầu xin một quốc gia khác phóng đầu đạn hạt nhân vào đất nước của mình đang sinh sống cũng có thể coi là một quyết định vô cùng độc đáo mà không một ai dám lựa chọn.

Quốc gia đại bàng tất nhiên là cực kỳ vui vẻ mà đồng ý ngay và luôn rồi, đầu tiên thì quốc gia đại bàng cũng có tiếng là đàn anh của quốc gia chuột túi cho nên chấp nhận cũng là chuyện thường, chuyện quan trọng hơn nữa thì quốc gia đại bàng cũng muốn thử xem hiệu quả của đầu đạn hạt nhân sẽ ảnh hưởng gì với biến dị thú cho nên quốc gia này cũng gật đầu đồng ý ngay, mà quá trình quyết định này còn vô cùng nhanh chóng chỉ trong một khoảng thời gian chưa tới vài ngày thì mọi công tác chuẩn bị cũng được sẵn sàng. Tất nhiên bọn họ còn phải cho nhanh chứ không thì quốc gia chuột túi này lại đổi ý mất.

Không thể không nói thì quốc gia chuột túi này đã đưa ra một quyết định vô cùng tồi tệ. Nhưng mà, nói thật sự thì bọn họ cũng không còn cách nào khác nữa rồi mới phải quyết định như thế, cũng không có bất kỳ kẻ dại dột nào muốn đưa cái thứ vũ khí kinh hoàng đó vào đất nước của mình cả.

Ban đầu thì đầu đạn hạt nhân này cũng có chút tác dụng, nhiệt lượng bị giải phóng ra cũng như bức xạ của đầu đạn hạt nhân chính là những yếu tố huỷ diệt cực kỳ tốt, dù sao thì những thứ này cũng là boom nấm cơ mà, cho nên ngay sau khi trồng nấm xuống thì một lượng lớn hung thú thật sự đã bay màu, lúc đó thì mọi người cũng có thể thở được một hơi nhẹ nhõm. Nhưng mà, quan trọng thời gian tiếp theo sẽ như thế nào? Sau một thời gian ngắn thì vấn đề cũng tự đưa tới cửa. Vấn nạn nghiêm trọng nhất khi đạn hạt nhân nổ chính là phóng xạ được giải phóng ra ngoài không khí. Sau khi hấp thu được một lượng phóng xạ trong không khí thì động vật biến dị dường như lại được bơm chất kích thích mà gia tăng lên với tốc độ tên lửa.

Vừa mới sử dụng đầu đạn hạt nhân tấn công thì biến dị thú thật sự đã giảm đi rất nhiều, nhưng mà sau đó thì biến dị thú còn sống sót lại bắt đầu phản công, từ biến dị thỏ, biến dị kangaroo bình thường đã trở thành thỏ phóng xạ biến dị và kangaroo phóng xạ biến dị. Hơn nữa chúng nó lại còn sinh sản với tốc độ khá là ổn cho nên số lượng đã tăng lên rất khủng bố.

Đất nước chuột túi đưa ra cái quyết định này rồi thì bọn ho cũng hết cách giải quyết, mà sau khi trồng nấm xong thì quốc gia đại bàng cũng hết trách nhiệm mà rút lui toàn tập, cuối cùng thì đất nước chuột tú cũng chỉ có thể cầu cứu ra ngoại giới.

Sự tình bên quốc gia chuột túi biến thành như vậy thì quốc gia gấu trúc bọn họ cũng không muốn quản, nhưng mà không quản thì cũng không thể mặc kệ được.

Chủ yếu thì cũng có hai nguyên nhân, đầu tiên là họ sợ quốc gia chuột túi vào đường cùng không muốn phản kích nữa, dồn ép vào đường cùng thì bọn họ lại muốn tìm tới các quốc gia khác sử dụng đầu đạn để tiếp tục công kích thì việc còn nguy hiểm hơn nữa. Thứ hai thì hiện tại quốc gia gấu trúc bọn họ cũng có không ít người nhận thầu các mỏ khoáng ở quốc gia chuột túi, còn mua sắm một lượng lớn ngọc thạch ở các khu mỏ này nữa, nên phóng kiểu gì thì những khu mỏ này cũng sẽ bị nhiễm phóng xạ và người bị ảnh hưởng tiếp theo có thể là bản thân những người sử dụng ngọc thạch. Thôi thì không quản cũng không có cách nào mà bỏ mặc chuyện này được nữa rồi, cũng không có người nào biết được những kẻ muốn đồng quy vu tận có thê làm ra được chuyện gì?

…….

Trình Chu mang đám Đàm Thiếu Thiên thuấn di tới quốc gia chuột túi.

Mir cảm nhận một hồi cũng có chút khiếp sợ nói: “Không ngờ là một khu vực nhỏ bé như thế này xuất hiện tới 12 dao động năng lượng mạnh ngang với Địa giai yêu thú.”

Trình Chu gật đầu rồi nói: “Ồ, cũng không hề ít nha.”

Nghe nói thời điểm ban đầu ở nơi này cũng chỉ có 4 con hung thú Địa giai mà thôi, công nhận là uy lực của đầu đạn hạt nhân cũng có tác dụng cực kỳ hiệu quả mà, một phát nhân ba số lượng ban đầu luôn, quá tốt luôn rồi. Giá trị lớn nhất khi mà quốc gia chuột túi này đưa ra quyết định như vậy cũng được coi như khá nhân đạo đấy chứ. Bọn họ đã chịu hy sinh rồi tự lấy thân ra làm thí nghiệm để cảnh báo với toàn thế nhân rằng sử dụng phóng xạ để tiêu diệt thú biến dị không phải là một quyết định đúng đắn gì, nói chung mọi người có là gì thì cũng cần phải suy nghĩ cẩn thận trước khi đưa ra quyết định sống còn.

May mắn trong những lúc bình thường thì mối quan hệ của các hung thú biến dị cũng không được tốt cho lắm, chúng nó cũng thường vì tranh đoạt tài nguyên và địa bàn nên thường xuyên đánh nhau, cũng vì vậy mà số lượng của hung thú cũng được giảm bớt số lượng đi phần nào rồi đấy. Nếu không thì nơi này đúng là thảm hoạ mà, mà chắc chắn là những người sống ở quốc gia này càng khó khăn hơn.

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu cũng có chút kích động nói: “Thật sao? Còn có tới 12 con thật hả? Anh hai, chúng ta đối phó con nào trước.”

Trình Chu nhìn bản đồ rồi híp mắt nói: “Chúng ta sẽ bắt đầu dọn dẹp từ khu vực mỏ An Sơn trước.”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Cũng được ạ.”

Quốc gia bọn họ đã mua đứt luôn khu mỏ An Sơn này để khai thác ngọc thạch. Mà ngọc thạch thì khỏi cần nói ai cũng biết đấy là thứ vô cùng tốt mà người nào cũng muốn sở hữu, tất nhiên cũng có rất nhiều biến dị thú cảm thấy khá là hứng thú với các loại ngọc thạch bên trong khu vực khai thác mỏ ngọc thạch này.

Bên ngoài khu vực khai thác mỏ An Sơn này đang tụ tập một số lượng lớn động vật được mệnh danh là của giới tự nhiên. Một đám kangaroo hình thể vô cùng đồ sộ, cơ bắp thì cứ cuồn cuộn đến mức nổi lên bần bật đang nhảy tưng tưng ở khắp nơi, khi có người xuất hiện thì cả đám kangaroo này nhanh chóng xông tới rồi vây lại, sau đó chúng nó cũng hung hăng mà đập luôn người mới tới đó. Nói chung đám kangaroo này cũng không sợ bất kỳ một cái gì cả.

Trình Chu nhanh chóng mang mọi người thuấn di tới gần khu vực đám kangaroo này đang hoạt động.

Đây cũng là lần đầu tiên đám Vân Phong nhìn thấy kangaroo ở ngoài đời thực cho nên người nào người nấy đều cảm thấy rất mới lạ.

Vân Phong cũng kinh ngạc mà trầm trồ rồi thốt lên: “Đây là chuột túi sao?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”

“Ăn ngon không?” Phi Ưng nhìn chằm chằm mấy con cơ bắp trước mặt rồi tò mò dò hỏi.

Trình Chu nhìn Phi Ưng thầm nghĩ: Từ khi nào mà cái tên Phi Ưng này lại coi trọng việc ăn uống tới như vậy cơ chứ? Không lẽ bệnh này có thể lây được hả?

Trình Chu bất đắc dĩ mà lắc đầu nói: “Không thể ăn.”

Phi Ưng nghe vậy cũng có chút tiếc nuối rồi ỉu xìu mà nói: “Hoá ra là không thể ăn sao? Thảo nào số lượng của đám này lại nhiều tới vậy.”

…..….

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi phát hiện ra đám mấy người Trình Chu xâm nhập vào lãnh thổ của mình hco nên một đống kangaroo biến dị cũng chen chúc nhau mà nhảy tới liên tiếp. Với cái thể hình khổng lồ như vậy mà cả đám cứ tưng tưng nện xuống đất như vậy thì đất đai cũng phải run rẩy thôi. Nơi mà đám thỏ này đi ngang qua thì mặt đất cũng rung chuyển không ngừng.

Đám mấy người Đàm Thiếu Thiên cũng lần lượt ra tay để mà đối phó với những con kangaroo biến dị đang xông tới từ bốn phía.

Trải qua mấy lần hợp tác chung với nhau thì quan hệ giữa mấy người bọn họ cũng bắt đầu ổn định hơn trước rất nhiều lần rồi. Hiện tại thì bọn họ cũng có thể bắt đầu hợp tác ăn ý hơn với nhau luôn rồi, trải qua một thời gian dài thì những chiêu thức phối hợp khi tác chiến của bọn họ cũng tốt hơn nhiều so với lần xuất hiện ở quốc gia lạc đà.

Thực lực của mấy người Vân Phong, Đàm Thiếu Thiên, và mấy người Phong Ngữ cũng không hề yếu, mọi người toàn lực đối phó với đám hung thú cũng bình thường mà không cần phải nhờ Trình Chu và Dạ U ra tay giúp đỡ nữa, sau một lúc thì mọi người cũng đã giải quyết được một con Địa giai yêu thú.

Nhưng mà, sau khi giải quyết xong con Địa giai yêu thú này thì bọn họ cũng gặp phiền toái luôn, không biết đám chuột túi Địa giai này có phương thức liên hệ đặc biệt gì không mà ngay sau khi con đầu tiên bị tiêu diệt thì nơi này đột nhiên cũng xuất hiện thêm 3 con Địa giai chuột túi nữa, cả ba con này từ đằng xa đột nhiên nhảy rầm rầm từ đằng xa tới tập kích.

Mấy người Đàm Thiếu Thiên đột nhiên phải đối phó với nhiều Địa giai yêu thú như vậy thì bọn họ cũng khá là khó khăn, cảm giác hiện tại của bọn họ cứ như lấy trứng chọi đá cho nên Trình Chu và Dạ U cũng buộc phải ra tay để hỗ trợ cho mọi người giải quyết toàn bộ đám biến dị thú mới nhảy tới.

Trải qua vài ngày huấn luyện với cường độ vô cùng cao như vậy thì thực lực của mọi người cũng tăng lên rất đáng kể.

Hiệu suất làm việc của mấy người Trình Chu cũng vô cùng cao cho nên bọn họ cũng chỉ tốn 7 ngày đã có thể giải quyết hoàn toàn hết đám biến dị thú siêu giai ở quốc gia chuột túi.

Vì nơi này đột nhiên xuất hiện nhiều hung thú siêu giai như vậy cho nên Trình Chu cũng không biết nên xử lý một đống siêu giai hung thú này như thế nào, sau một hồi suy nghĩ thì hắn cũng đào tinh hạch của đám hung thú ra rồi bán phần thi thể dư này lại cho cục dị năng. Có lẽ mấy người của cục dị năng sẽ thích lắm đấy.

Thi thể của đám siêu giai hung thú này đối với Trình Chu cũng không có tác dụng gì bao nhiêu nhưng mà đám hung thú này đối với cục dị năng lại là báu vật.

……..

Cục dị năng.

Một chúng các Dị năng giả nhìn những chiếc máy bay đang bận rộn vận chuyển số tài liệu hung thú phía trên bầu trời thì bọn họ cũng túm tụm lại rồi bắt đầu bàn luận sôi nổi.

“Hình như nơi này lại có thêm một con siêu giai hung thú vừa mới bị đưa tới phòng thí nghiệm thì phải.”

“Đúng vậy đấy. Nghe nói Trình Chu lại mang đội đi làm nhiệm vụ ở các những quốc gia khác thì phải.”

“Nghe nói thời gian trước đó không bao lâu thì Trình Chu đã mang đội đi tiêu diệt hết 5 con siêu giai hung thú ở quốc nội chúng ta rồi, có vẻ như siêu giai hung thú ở quốc nội đối với bọn họ là không đủ giết cho nên bọn họ mới phải lãnh suất nhiều nhiệm vụ quốc tế tới vậy. Lần này không biết bọn họ sẽ đi những đâu.”

“Sao nhanh như vậy chứ? Cái thực lực này cũng quá khủng bố rồi. Đây là thủ đoạn của đỉnh cấp cao thủ sao?”

Đối với mấy Dị năng giả bọn họ mà nói thì những con siêu giai hung thú này chính là hiểm hoạ khó lường, còn đối với mấy người kia thì chắc mà bọn họ đang bận rộn với những suy nghĩ coi mấy con siêu giai hung thú này có thể chế biến thành món gì để đưa lên đĩa. Cũng nghĩ coi đám hung thú này có thể làm gì cho bọn họ hay không?

“Mấy chuyên gia của viện nghiên cứu dị thú dạo này chắc cũng đang phát điên lên rồi. Tài liệu nghiên cứu quá nhiều mà nhân thủ của bọn họ lại không đủ.”

“Nhưng mà bận rộn như vậy thì bọn họ lại cầu còn không được đấy, những chuyên gia đó vô cùng yêu thích bận như vậy.”

“Trước kia thì tài liệu nghiên cứu của bọn họ cũng rất có hạn cho nên mấy vị giáo sư đó cũng vì tranh đoạt tài liệu nghiên cứu mà còn cãi nhau ỏm tỏi lên, cũng không có ai chịu nhường ai luôn mà. Hiện tại thì bọn họ cũng chẳng cần phải đỏ mặt tía tai để tranh đoạt nữa rồi, khẳng định là đủ để chia.”

“…..”

……..

Hoàng Giang nhìn một con hung thú khổng lồ đang trải trên đường mà nói: “Trình Chu mới tặng thêm một con thằn lằn biến dị tới nữa sao?”

Lý Thanh Văn hít sâu một hơi rồi nói: “Đây là nhiệm vụ cuối cùng rồi đúng không?”

Hoàng Giang gật đầu rồi nói: “Đúng vậy. Dựa theo những danh sách mà Lý bộ trưởng ngài cung cấp cho Trình Chu thì con này đúng là con cuối cùng rồi đấy.”

Lý Thanh Văn cũng nhịn không được phải cảm thán: “Hiệu suất của Trình Chu đúng là vô cùng cao.”

Vì Trình Chu muốn luyện binh cho mấy thành viên kia cho nên Lý Thanh Vân mới lựa chọn thêm một mớ siêu giai hung thú của các quốc gia muốn yêu cầu hỗ trợ trên khắp thế giới. Lý Thanh Vân cũng đưa ra tổng cộng hơn chục nhiệm vụ cho Trình Chu, mà thật ra khi đưa danh sách hơn chục nhiệm vụ này thì Lý Thanh Vân cũng chỉ muốn Trình Chu chọn những nhiệm vụ nào có hứng thú thì làm. Ai mà ngờ rằng Trình Chu cũng chẳng thèm lựa chọn hay không lựa chọn mà người này chọn làm tất.

Lý Thanh Văn nghĩ vậy mà cũng thầm hối hận không thôi. Nếu như hắn mà biết hiệu suất của Trình Chu cao như vậy thì ông còn lựa chọn thêm một ít nhiệm vụ nữa rồi giao cho Trình Chu là được rồi.

Với cái tốc độ giải quyết công việc nhanh như vậy thì chắc chắn là sau khi làm xong các nhiệm vụ mà Lý Thanh Văn giao thì Trình Chu sẽ mang theo tất cả mọi người quay trở về Hiệp Loan quần đảo luôn thôi. Sau này mà hắn có muốn nhờ Trình Chu giải quyết thêm nhiệm vụ gì đó nữa lại càng thêm khó khăn.

Phía bọn họ cũng từng phái người đi giải quyết những nhiệm vụ này rồi, nhưng mà cái kết là phía bọn họ đã phải hy sinh không ít người mới có thể hoàn thành được mấy cái nhiệm vụ khó nhằn kia, còn đối với Trình Chu thì mọi chuyện lại rất dễ dàng, tuỳ tiện một chút là mấy người đó đã giúp được mọi người giải quyết xong nhiệm vụ rồi. Quả nhiên là người với người không thể so.

……

Hiện thế - Sơn trang của tổ chức Quang Minh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dạ U nhìn Trình Chu rồi cười cười nói: “Con hổ Đại Hoa của Trình Dương đang chuẩn bị tiến giai rồi sao?”

Hiện nay con hổ Đại Hoa kia đang được sắp xếp ở bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh để chuẩn bị để tiến giai đột phá lên cảnh giới mới.

Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, anh nghĩ vậy, hình như nó sắp tiến giai rồi.”

Có vẻ như tư chất của Đại Hoa cũng không tồi, nghe người của cục dị năng từng nói rằng lúc trước Đại Hoa còn từng bị mất tích vài ngày, nhưng mà một thời gian sau đó thì con Đại Hoa đó lại quay trở về, mà lúc đó thực lực cũng Đại Hoa cũng dâng lên không ít. Mọi người cũng phán đoán rằng lúc đó Đại Hoa đã lạc vào một bí cảnh nào đó có liên quan đến hung thú, mà nó cũng tìm được không ít thứ tốt.

Thời gian này Trình Dương vẫn đi theo Trình Chu để huấn luyện, Trình Chu một bên giết hung thú còn Đại Hoa một bên ăn uống xả láng.

Sau khi ăn quá nhiều thịt của siêu giai hung thú thì con hổ này còn bị đầy bụng không thể tiêu hoá được cho nên nó lại tung tăng chạy tới nhờ Annie hỗ trợ để giúp nó tiêu hoá phần nào đó năng lượng. Cái đãi ngộ tốt đẹp như vậy thì chắc là toàn bộ những con hổ của hành tinh này cũng chỉ có mình con hổ biến dị Đại Hoa này được hưởng thôi, quả thực đây đúng là con hổ thiên tuyển mà. Nhưng mà như vậy cũng tốt, Đại Hoa mà có thể tiến giai thành công thì Trình Dương càng an toàn.

Dạ U cười cười rồi nói: “Tư chất của Đại Hoa vẫn luôn rất tốt, anh yên tâm. Có thể thành công mà.”

Trình Chu gật đầu nói: “Anh cũng hy vọng là như vậy.”

Trình Dương chạy tới rồi nói: “Anh hai, hình như Đại Hoa muốn đột phá rồi.”

Trình Chu gật đầu rồi nói: “Có vẻ như Đại Hoa tiến giai còn nhanh hơn chúng ta đã dự đoán nữa. Chúng ta ra ngoài nhìn thử thôi.”

Động tĩnh khi tiến giai của Đại Hoa cũng không hề nhỏ, sau khi tiến giai thì Đại Hoa còn gầm lên một tiếng vang vọng khắp núi rừng, uy thế tạo ra cũng chấn động không thôi.

Trình Chu xem xét lại một số nhiệm vụ có ghi chép bên trong sổ tay rồi nói: “Chúng ta cũng gần như là hoàn thành hết tất cả các nhiệm vụ mà cục dị năng đã sắp xếp rồi. Khi mọi việc xong xuôi hết thì chúng ta lại chạy tới Tinh Linh thế giới thôi.”

Mặc dù là bên phía Hiệp Loan quần đảo bên kia hắn đã sắp xếp cho nhiều người để trông chừng rồi đấy, nhưng mà hiện tại thì hắn đã trở thành chủ nhân mới của Hiệp Loan quần đảo rồi, cho nên hắn rời đi lâu như vậy thì cũng không tốt lắm đâu nhỉ? Người làm chủ mà không có mặt ở đó thì khác nào nhà hoang đâu đúng không?

Dạ U nhìn Trình Chu rồi cười cười nói: “Mấy người bên cục dị năng cũng đã kiểm tra xong rồi. Họ mới báo cho em rằng nói này chuẩn bị đang có một đợt Ma lực triều tịch chuẩn bị ập tới. Anh nghĩ sao?”

Trình Chu nghe vậy cũng có chút ngoài ý muốn mà nói: “Thật sao? Trong vòng mấy ngày sắp tới sao?”

Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Trình Chu gật đầu rồi cười cười nói: “Nếu như vậy thì chúng ta cũng ở lại đây thêm 2 ngày nữa rồi đi cũng được.”

Lúc trước, mỗi một lần phát sinh ra Ma lực triều tịch thì thực lực của Dạ U cũng được tăng lên vô cùng nhanh, lúc đó thì hắn cũng có thể thông qua khế ước cộng sinh của bọn họ mà thu được không ít chỗ tốt. Nhưng mà lúc đó Trình Chu cũng không phải là Dị năng giả chân chính cho nên chỗ tốt mà hắn nhận được cũng không lớn lắm. Còn hiện tại thì cánh cửa không gian của hắn đã dung nhập thêm viên tinh hạch thôn phệ kia rồi cho nên Trình Chu cũng cảm thấy là hiện tại có xuất hiện thêm Ma lực triều tịch thì mọi chuyện cũng không còn giống như trước nữa. Chính vì vậy cho nên hắn cũng cảm thấy rất mong đợi vào đợt Ma lực triều tịch sắp tới này. Lần đầu tiên không cần phải giả dạng Dị năng giả nữa thì hắn cũng cảm thấy khá hứng thú đấy.

Sau một thời gian chờ đợi thì Ma lực triều tịch cũng như dự tính mà ập tới, Trình Chu toạ thiền ở bên sơn trang của tổ chức Quang Minh hấp thu một lượng lớn ma lực cuồn cuộn vọt tới.

Trình Chu nhanh chóng vận chuyển viên tinh hạch thôn phệ vài vòng mà hấp thu lấy lượng lớn nguồn ma lực dồn dập này, sau đó thì ma lực từ Ma lực triều tịch cũng dồn dập mà thông qua thân thể Trình Chu rồi dung nhập vào cánh cửa không gian.

Khoảng thời gian này thì Trình Chu vẫn còn trong giai đoạn tiếp cận với viên tinh hạch thôn phệ cho nên khả năng khống chế viên tinh hạch này của hắn cũng không được cao cho lắm. Sau đợt Ma lực triều tịch này thì chắc chắn là khả năng khống chế của hắn với viên tinh hạch này cũng có thể tăng trưởng lên thêm một bước mới rồi.

Mir đứng ở bên trong sảnh của sơn trang tổ chức Quang Minh mà quan sát tình hình một chút mà giật mình rồi thốt lên: “Ma lực triều tịch tới rồi sao? Vận khí của chúng ta đúng là không tồi. Không ngờ là chúng ta lại có cơ hội bắt được một đợt Ma lực triều tịch.”

Thời điểm lần đầu tiên khi mới gặp được mấy người của tổ chức Quang Minh ở trận chiến ở quần đảo núi lửa kia thì Mir cũng có thể cảm nhận được là thực lực của mấy thành viên này không hề thấp một chút nào cả, thực ra của mấy người này còn cao hơn những gì mà họ đã từng dự đoán nữa cơ.

Lúc đó thì mấy người trong liên minh của bọn họ còn dự đoán rằng mấy người này đã nhặt được một cái truyền thừa nào đó của một Năng lực giả nào đó giống như họ rồi. Nhưng mà sau khi đến nơi này rồi thì Mir mới nhận ra là có khả năng mấy người này đã gặp được mấy đợt Ma lực triều tịch cho nên thực lực của bọn họ mới tăng lên nhanh chóng như vậy.

Mir đứng nhìn về hướng sân thượng cách đó không xa mà im lặng trầm ngâm như đang suy tư gì đấy.

Phi Ưng nhìn Mir nói: “Nghĩ cái gì mà nghiêm túc vậy?”

Mir cau mày rồi nói: “Năng lượng phát sinh ra ngoài của đợt Ma lực triều tịch này hình như đang mạnh mẽ ập vào cơ thể Trình Chu các hạ rồi.”

Phi Ưng nghe vậy cũng có chút sùng bái mà nói: “Tôi cũng cảm thấy từng luồng năng lượng đang ập tới Trình Chu các hạ nhìn cứ như nước lũ vậy. Trình Chu các hạ quả nhiên không giống người thường mà. Cậu đừng so sánh như vậy nữa.”

Mir gật đầu nói: “Được rồi.”

Năm đó khi bọn họ mới gặp nhau ở quần đảo núi lửa thì thực lực của Trình Chu cũng không có đáng sợ tới mức như vậy. Hiện tại thì thực lực của Trình Chu đã hoàn toàn vượt xa tất cả bọn họ rồi. Giờ mà bọn họ có muốn theo kịp bước chân của Trình Chu thì bọn họ cũng theo không kịp nữa rồi.

End chap 268

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0