Huấn Luyện Ở Quốc Gia Lạc Đà
Diệp Ức Lạc
2024-11-11 01:14:29
Trình Chu và Dạ U dẫn đầu mang cả đoàn người Đàm Thiếu Thiên xuất hiện ở bên trong khu vực đã được đánh dấu ở quốc gia lạc đà.
“Xin chào Trình thiếu, đã lâu không gặp Trình thiếu rồi.” Hoàng tử Ibn bước nhanh tới phía trước chào đón.
Trình Chu: “Hoàng tử Ibn, đã lâu lâu không gặp. Lần này hoàng tử đảm nhận vị trí làm nhà ngoại giao sao?”
Hoàng tử Ibn gật đầu rồi nói: “Đúng vậy.”
Khoảng thời gian trước kia thì Trình Chu cũng có tiếp xúc ngắn ngủi với vị hoàng tử Ibn này ở quốc gia chuột túi rồi. Lúc mới gặp thì vị hoàng tử Ibn này còn đang ngồi ở trên đĩa bay mà nhìn vô cùng tự tại, trông cũng rất phong cách. Nhưng mà ngay sau đó thì những chiếc đĩa bay cũng bị quang chủng gom hết năng lượng cho nên những chiếc đĩa bay đó cũng bị đáp xuống đất một cách chật vật, cho nên vị hoàng tử này lúc đó cũng có chút chật vật.
Trình Chu cười cười nói: “Tình huống khẩn cấp cho nên chúng ta cũng không cần phải quá khách sáo làm gì nữa. Mời hoàng tử nói sơ qua về tình huống của con sư tử biến dị siêu giai kia trước đi. Nghe nói là con sư tử này là thú cưng của một vị hoàng tử nào đó của nhà các vị nuôi đúng không? Không phải thú cưng của hoàng tử nuôi đó chứ?”
Hoàng tử Ibn xua tay cũng có chút khủng hoảng mà nói: “Không phải, không phải, không phải tôi nuôi nó.”
Trình Chu cũng có chút tò mò mà nói: “Vậy là ai đã nuôi nó?”
Hoàng tử Ibn cúi đầu cũng có chút ngượng ngùng mà nói: “Là một người anh họ của tôi đã nuôi nó.”
Trình Chu nhướn mày mà nói: “Vậy anh họ của hoàng tử đâu rồi? Làm chủ nhân thì người anh họ của hoàng tử chắc cũng rất quen thuộc với tập tính của con sư tử kia đúng không? Sao người anh họ của hoàng tử không ra kìm hãm nói lại?”
Hoàng tử Ibn nghe vậy cũng có chút xấu hổ mà nói: “Anh họ tôi …. Bị ăn luôn rồi.”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút khác thường mà nói: “Không thể nào. Sao tôi nghe nói là con sư tử kia không thích ăn người mà, nghe nói nó chỉ trực tiếp trốn ra khỏi nhà của chủ nhân thôi mà.”
Hoàng tử Ibn nghe vậy cũng có chút quẫn bách mà cười cười rồi cúi đầu. Thời điểm mà con sư tử kia đó vừa mới thức tỉnh dị năng thì nó không hề ăn người, lúc đó nó cũng chỉ trốn ra khỏi nhà của anh họ hắn rồi di ra chỗ khác mà thôi. Nhưng mà sau khi trốn đi thì con sư tử này ăn không ít người ở bên ngoài.
Con sư tử này sau đó cũng chạy loạn khắp nơi rồi chính nó đã gây nên không ít các biến cố, phụ vương của hắn cũng không thể đối phó được với con sư tử này cho nên ông ấy đã sai người chạy tới tìm anh họ của hắn. Mọi người cũng muốn người anh họ của hắn chạy tới giao lưu với con sư tử biến dị này một chút, cứ coi như thử một cơ hội xem có khả năng nào mang nó đi ra chỗ khác hay không.
Đương nhiên, nếu như người anh họ của hắn có thể thuần phục được con sư tử này thì đây cũng là chuyện càng tốt, có được một con hung thú lợi hại như vậy mà được thuần phục thành công thì con hung thú này cũng có thể trở thành thần thú hộ quốc rồi. Kết quả thì mọi người cũng không thể ngờ được đấy, người anh họ củahắn vừa mới tới cũng gặp đúng ngay thời điểm con hung thú này đang đói bụng thì phải, người anh họ hắn vừa mới xuất hiện thì nó cũng nhào tới ăn luôn người anh họ này.
Trình Chu đứng ở một bên mà nghe hoàng tử Ibn giảng giải sơ qua về tình huống của con sư tử này xong thì hắn cũng có chút cạn lời mà im lặng luôn. Hắn cũng không ngờ rằng chuyện này cuối cùng cũng xảy đến mà, đúng là tránh được mùng một thì cũng chẳng trốn được ngày rằm. Đúc kết lại thì người nào muốn nuôi thú cưng thì bọn họ cũng phải suy nghĩ cho thật kỹ càng vào, mà tất nhiên thì mọi người cũng cần phải hiểu rõ loại nào có thể nuôi dưỡng và loại nào không nên nuôi dưỡng để tránh cho sau này gặp rắc rối như thế này đây.
Thời đại dị năng cho nên mấy cái thể loại pets quay đầu lại phản chủ cũng thường xuyên có thể xảy ra, quốc gia nào cũng sẽ phải gặp tình huống cũng như sẽ có tai hoạ như thế này xảy ra thôi. Nhưng mà, tỷ lệ pets phản chủ ở cái quốc gia lạc đà này vô cùng cao thì chuyện này cũng không còn biện pháp nào khác, dù sao thì quốc gia này có rất nhiều thổ hào mà, mà những thổ hào lại chỉ yêu thích nuôi dưỡng những con hoang thú làm pets cho nên làm phản cũng là chuyện đương nhiên, không phản chủ mới là kỳ lạ đó, bản tính của thú hoang dã đã ăn sâu vào gene của chúng nó rồi.
Hoàng tử Ibn nhìn về phía Trình Dương đang ngồi trên lưng con hổ lớn thì cực kỳ tán thưởng mà nói: “Con hổ của người bạn này cũng rất anh dũng.”
Hoàng tử Ibn cũng tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ nhìn về phía con hổ của Trình Dương, tất nhiên cũng có không ít thổ hào ở quốc gia lạc đà này cũng có sở thích nuôi hổ, nhưng mà người có thể thuần phục hổ biến dị thành thú nuôi như vậy cũng không có nhiều. Sau thời đại dị năng phát sinh tới hiện tại thì quốc gia của bọn họ cũng chỉ mới xuất hiện duy nhất một người thành công thu phục hổ biến dị, nhưng mà nói là thành công thuần phục cũng không chính xác cho lắm, con hổ biến dị kia là một con hổ già, sau khi biến dị thì nó cũng chỉ trở thành một con trung giai hung thú, do tuổi cao sức yếu cho nên nó chỉ biết ăn, nằm và ngủ, hơn nữa người chủ nhân của nó cũng không thể sai bảo được con hổ biến dị này. Cho nên chủ nhân cũng chẳng phải là chủ nhân, vị chủ nhân này có chút giống như người cũng cấp đồ ăn miễn phí vậy thôi. Dù sao thì đám hung thú biến dị cũng có linh tính, đã tuổi cao rồi thì chúng nó cũng không muốn phải vật lộn kiếm ăn bên ngoài nữa, không cung cấp thức ăn thì đói bụng nó cũng ăn luôn chủ nhân là được rồi.
Trình Chu cười cười rồi nói: “Hoàng tử quá khen. Con hổ kia tuy rằng đã được ăn không ít thứ tốt nhưng mà thực lực của nó cũng không cao lắm, khoảng cách tới siêu giai hung thú cũng quá xa. Thực lực của nó hiện tại rất kém.”
Quan hệ của Trình Dương và Đại Hoa cũng không tồi. Sau khi một người một hổ tiến hành ký kết khế ước thì Trình Dương cũng khá là chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của Đại Hoa, một người một thú cũng coi như thân quen với nhua cho nên khả năng Đại Hoa phản phệ cũng không quá cao.
Thực lực của Đại Hoa hiện nay đã tới tới giai đoạn chuẩn bị tiến giai được rồi, hiện tại Đại Hoa vẫn chưa thể đột phá thành công được là do nó quá thiếu rèn luyện kỹ năng chiến đấu. Lần này Trình Chu cũng cố ý mang theo Đại Hoa tới đây luôn, cũng coi như cho nó một cơ hội để trải qua một đợt tôi luyện này, nói không chừng sau khi tôi luyện thì Đại Hoa lại trực tiếp đột phá luôn cũng nên. Nếu như Đại Hoa mà có thể thuận lợi đột phá thì sự an toàn của gia đình cha mẹ nuôi hắn cũng có thể đảm bảo hơn một chút.
Trình Chu chắp tay sau lưng rồi cười cười nói: “Chúng tôi cũng hiểu sơ qua tình hình rồi. Xuất phát thôi.”
Hoàng tử Ibn gật đầu nói: “Được, ngồi đĩa bay đi sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không cần, trực tiếp thuấn di qua là được rồi.”
Sau thời đại dị năng thì người của quốc gia lạc đà này cũng có hai thứ được coi là vinh quang, đầu tiên thì đây là quốc gia đầu tiên có đĩa bay, thứ hai là cũng chỉ có người của quốc gia này mới có thể nắm vũng kỹ năng điều khiển đĩa bay. Từ trước tới nay bọn họ cũng coi đây là một chuyện đáng tự hào khi khoe khoang chiến tích. Nhưng mà hiện nay nghe thấy Trình Chu nói thuấn di đi cho nhanh thì hoàng tử Ibn lại cảm thấy đĩa bay hay gì cũng chỉ vậy mà thôi. Tự dưng đĩa bay lại bị hạ giá đi rất nhiều.
…….
Mir cũng nhanh chóng sử dụng dị năng để phán đoán phương vị của con sư tử siêu giai kia, sau đó thì Trình Chu mang theo cả đoàn người dịch chuyển tới vị trí của con sư tư biến dị đó.
Sau khi đặt chân xuống mặt đất thì mọi người cũng nhìn thấy thân ảnh của con sư tử biến dị kia, đấy là một con sư tử đực cao cỡ chừng có 30 mét thôi, chiều ngang thì khỏi cần phải nói rồi, hơn nữa trên người cũng tản mát ra cái khí tức cực kỳ cuồng bạo.
Thoạt nhìn thì con sư tử này đang rơi vào trạng thái cực kỳ cuồng loạn cho nên nó cũng ngửa mặt lên trời không ngừng rống loạn khắp nơi, bên cạnh nó còn có mấy con sư tử cái, dưới uy áp của con sư tử biến dị này mà mấy con sư tử cái cũng run bần bật mà nằm rạp hết xuống dưới nền đất không ngẩng đầu lên được.
Trên không trung còn có mấy cái đĩa bay đang bay loạn nhưng cũng không dám tới gần.
Trình Chu xoa trán, hung thú mà càng cường đại thì đúng là cái việc truyền thừa cho thế hệ sau lại càng khó khăn hơn.
Nhìn qua thì cũng biết rằng con sư tử dực này đang tới kỳ động dục rồi đấy, nhưng mà mấy con sư tử cái này chỉ là những con sư tử cái rất bình thường không hề biến dị, cho nên hình thể giauwx đôi bên là không hề cân xứng một chút nào, tất nhiên là những con sư tử cái này không thể thừa nhận được giống loài của con sư tử khổng lồ kia rồi. Ở một góc độ nào đó mà nói thì mấy con này hiện tại cũng được gọi là sư tử đó, nhưng mà hiện tại chúng nó đã không còn cùng một chủng tộc nữa rồi.
Con sư tử đực hiện nay đang cực kỳ táo bạo cho nên nó cũng không ngừng rống giận, may mắn là tất cả những cư dân ở khu vực bên cạnh này đã được sơ tán khẩn cấp đi sang nơi khác rồi đấy, chứ người bình thường mà nghe thấy những tiếng rống có lực công kích bằng sóng âm này thì bọn họ cũng không sống yên được, đến những Dị năng giả cấp thấp còn thất khiếu chứ đừng nói tới người bình thường.
Những ngôi nhà xung quanh khu vực con sư tử này chiếm đóng đều đã bị nó húc đổ thành một đống gạch vụn.
“Động thủ.”
Trình Chu nhanh chóng hạ lệnh, mấy người đi theo cũng nhanh chóng tiến lên phía trước rồi đồng loạt ra tay.
Lấy thực lực hiện tại của Trình Chu thì thực lực của con sư tử biến dị này có cao hơn nữa thì nó hoàn toàn không tạo thành bất kỳ nguy hiểm nào cho hắn, nhưng mà mục đích của Trinh Chu tới đây là tăng cường huấn luyện cho tất cả mọi người nên hắn cũng không muốn ra tay quá sớm mà để cho mọi người lần lượt ra tay.
Trực tiếp tham gia chiến đấu chính là phương thức gia tăng thực lực tốt nhất từ trước tới nay. Trình Chu nhường cho đám Trình Dương và đám Đàm Thiếu Thiên ra tay trước, nếu như mấy người này có thể giải quyết luôn con sư tử biến dị thì càng tốt, đương nhiên là nếu mọi người gặp nguy hiểm thì hắn và Dạ U ra tay cứu viện sau cũng vẫn còn kịp.
Vân Phong và Đàm Thiếu Thiên ra tay trước, từng đạo lôi điện cũng từ trên trời ầm ầm giáng xuống đánh vào con sư tử biến dị.
Dị năng của Đàm Thiếu Thiên và Vân Phong sử dụng chính là những công kích bằng lôi điện, sau khi hai người bọn họ kết hợp lại với nhau thì lực sát thương tạo thành cũng không hề nhỏ, sức mạnh lôi đện chồng lên nhau rồi cùng đánh xuống như vậy cũng rất mạnh mé, cũng tạo cho con sư tử này vài vết đau tới thịt.
Vốn dĩ là con sư tử này đang ở trong tình trạng dục cầu bất mãn cho nên tâm trạng của nó cũng cuồng bạo từ lâu rồi, hiện tại nó lại bị tập kích như vậy như vậy thì tâm tính của nó càng bị chọc cho giận hơn nữa, sau đó nó cũng bắt đầu cắn loạn lung tung.
Clara nhanh chóng thúc giục cho sợi dây leo phát triển nhanh rồi trói lấy con sư tử, dây leo điên cuồng sinh trưởng cuốn lấy chân rồi mò lên cuốn lấy toàn thân con sư tử, chỉ một chốc lát sau thì trên người con sư tử kia cũng nhanh chóng phủ thêm một lớp áo khoác màu xanh lục, mà con sư tử cũng bị bó tròn nhìn như đòn bánh tét xanh.
Melissa thì chỉ đạo cho hai con rắn lớn chạy nhanh tới tới vật lộn cùng với con sư tử. Cấp bậc của hai con rắn này của Melissa vẫn thấp hơn con sư tử này một chút nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu của hai con lại rất phong phú, độc tính của chúng nó cũng rất mạnh cho nên chúng nó có đối đầu với con sư tử có cấp bậc cao hơn thì cũng không hề sợ hãi.
Một thanh trường kiếm hệ hoả màu đỏ rực đang phừng phừng bốc cháy cũng từ trên không trung mà chém xuống người con sư tử, ngọn lửa rơi vụn ra lan hết ra ngoài cánh đồng cỏ cho nên uy lực của ngọn lửa hiện nay cũng không tồi, người ra tay chính là Vân Diễm của liên minh Thiên Tuyển giả.
Vân Diễm vẫn luôn là một trong ngững vương bài mà liên minh Thiên Tuyển giả vẫn luôn ẩn dấu khi còn ở Hiệp Loan quần đảo. Ở trận chiến ở vương đô lúc trước thì người của liên minh Thiên Tuyển giả này cũng muốn cho Vân Diễm thi triển tài năng để bọn họ có thể lấy được chút lợi thế, nhưng mà đáng tiếc đối thủ của bọn họ lại là người bạch tuộc đấy. Năng lực của người bạch tuộc cũng quá khắc chế những Năng lực giả này cho nên đám người Vân Diễm cũng chẳng giúp đỡ được gì mà bọn họ còn bị lợi dụng đánh ngược lại.
Có lẽ là Vân Diễm cảm thấy biểu hiện lần trước của mình quá mức kém cỏi cho nên hắn cũng có cảm giác khá là mất mặt, lần này Vân Diễm cũng vô cùng nghiêm túc mà ra sức.
Kinh nghiệm chiến đấu của đám Vân Phong vô cùng phong phú nhưng mà Trình Dương lại khá thiếu khuyết kỹ năng chiến đấu.
Bất ngờ phải đối mặt với hung thú khổng lồ như vậy cho nên Trình Dương cũng cảm thấy có chút khẩn trương, nhưng mà sau đó Trình Dương vẫn luôn nghĩ rằng còn có Trình Chu vẫn luôn đằng sau hỗ trợ cho nên Trình Dương cũng cảm thấy yên tâm phần nào, sau khi làm tốt tinh thần thì Trình Dương cũng bắt đầu lao vào chiến đấu.
Trình Dương rút một thanh trường kiếm ra rồi vận dụng nội công tạo ra từng đợt kiếm khí chém về phía con sư tử. Một đợt kiếm khí này tuy không làm con sư tử này bị thương những cũng chém được không ít lớp lông dày của nó. Phải nói con sư tử dài có hơn 30 mét này da dày thịt béo thật sự đấy.
Mir nhìn chằm chằm vào Trình Dương đang chiến đấu thì hắn cũng thấy có chút mới lạ, cái lực lượng mà Trình Dương đã phóng thích ra nhìn cũng có chút giống đấu khí mà cũng có chút giống với nội lực. Mir cảm thấy là có lẽ Trình Dương đã dùng phương pháp gì đó mà dung hợp hai loại lực lượng này lại với nhau cho nên uy lực tạo ra cũng không tồi.
Trình Chu chứng kiến quá trình mà Trình Dương ra tay thì hắn cũng có chút mừng thầm trong lòng.
Tâm lý từ trước tới nay của Trình Chu vẫn luôn có vài phần muốn bảo hộ cho Trình Dương, vì lớn lên cùng nhau cũng vì Trình Dương từng bị bệnh mà thân thể cũng kém hơn người bình thường. Nhưng mà hiện tại hắn cũng phát hiện ra là không có hắn bảo hộ nữa thì Trình Dương đã trưởng thành lên rất nhiều, vậy cũng tốt, hiện tại hắn cũng có thể buông bỏ được rồi, cũng coi như bớt lo hơn rồi. Đúng là thanh niên đã lấy vợ cũng phải gánh vác nhiệm vụ làm trụ cột cho gia đình có khác, trưởng thành lên rồi.
Dạ U nhìn Trình Dương như vậy cũng cười cười nói: “Kỹ năng chiến đấu của Trình Dương rất tốt. Rất có phong cách của quân khu đấy.”
Trình Chu cười cười nói: “Hình như phía trên đã phái mấy huấn luyện viên chiến đấu trong quân khu để huấn luyện cho Dương Dương thì phải.”
Dạ U gật đầu nói: “Khó trách.”
Mọi người lần lướt ra tay, mỗi người đều tự bộc lộ kỹ năng riêng của bản thân bọn họ, các loại kỹ năng chiến đấu cũng rất đa dạng và mạnh mẽ làm cho mấy vị hoàng tử mới biết tin chạy tới quan sát phải kinh ngạc không thôi.
Mọi người cũng giằng co chiến đấu với con sư tử biến dị này trong vòng một giờ đồng hồ, nhận thấy con sư tử này đang muốn cuồng hoá cho nên Trình Chu cũng nhanh chóng ra tay để kết thúc trận đấu luôn. Một đạo không gian trảm cũng nhanh chóng bắn đến làm cho con sư tử bị chém ra làm đôi.
Kỳ thật thì đám người Vân Phong muốn giải quyết con sư tử đực này là chuyện hoàn toàn có thể, nhưng mà bọn họ muốn giải quyết được thì chắc chắn đây cũng là việc sẽ bị tốn thời gian, tốn sức và có thể sẽ bị thương. Mà Trình Chu lại cảm thấy việc này cũng không quá quan trọng cho nên hắn cũng ra tay luôn.
Hoàng tử Ibn nhìn thấy con sư tử đực biến dị đã bị giải quyết gọn gàng như vậy thì cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ibn vương tử bước lên nói: “Mới một thời gian không thấy mà thực lực của Trình thiếu lại tiến bộ vượt bậc thêm rồi.”
Hoàng tử Ibn đột nhiên cảm thấy phong cách làm việc hiện tại của Trình Chu cũng có chút giống với huấn luyện viên đang mang đội viên ra ngoài huấn luyện. Đầu tiên là để cho đội viên tự do phát huy thực lực của bản thân đã, sau khi thấy đủ rồi thì huấn luyện viên cũng chọn tình huống mà ra tay hạ sát tránh nguy hiểm.
Trình Chu cười cười nói: “Hoàng tử quá khen.”
Hoàng tử Ibn quay qua nhìn về phía đám người Vân Phong mà trong lòng cũng có chút khác thường.
Thời đại dị năng tới đây cũng đã một thời gian rồi, top 100 cao thủ của các quốc gia vẫn luôn được update thường xuyên, nhưng mà danh sách của những người này cũng được thay đổi một cách cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa cái top 100 người này vẫn luôn công khai với tất cả các quốc gia. Hoàng tử Ibn vẫn luôn cập nhật thường xuyên cái bảng danh sách này cho nên hắn cũng hiểu rõ thông tin của những cao thủ có tên trong bảng danh sách đó. Hiện tại nhìn thấy đám người trước mặt thì hoàng tử Ibn lại cảm thấy cái danh sách đó không đáng tin cậy một chút nào cả. Những người mà Trình Chu mang đến đây đều là những người vô danh và không hề có tên trên top 100 này.
Sau khi giải quyết xong con sư tử biến dị siêu giai này thì mục tiêu thứ 2 cần hạ gục chính là con chim ưng Saker biến dị siêu giai. Đối với người của quốc gia lạc đà này mà nói thì con Saker siêu giai này còn khó đối phó hơn con sư tử siêu giai.
Con sư tử siêu giai thì bọn họ còn có thể khống chế đĩa bay tới để oanh tạc, nhưng mà chỉ số thông minh của con sư tử này cũng khá cao cho nên nó vẫn luôn tìm cách chạy về khu vực đông dân cư mỗi lần nhìn thấy có người muốn tới oanh tạc nó, chính vì sợ thương vong quá lớn cho nên người của quốc gia lạc đà mới không thể giải quyết gọn được. Con chim ưng biến dị này thì khác, nó có thể bay, hơn nữa tốc độ bay còn vô cùng nhanh, và đĩa bay là hoàn toàn vô dụng khi mang tới đối phó chim ưng biến dị.
Thời điểm đối phó với chim ưng thì Vân Phong lại điều khiển dị năng hệ phong đánh xuống và giới hạn khả năng hoạt động của con chim ưng.
Phi Ưng và Phong Ngữ cũng biến thân thành hai con chim khổng lồ rồi đánh nhau với con chim ưng siêu giai này hơn nửa ngày. Sau một thời gian dài lăn lộn thì cả Phong Ngữ và Phi Ưng đều bị thương không nhẹ cho nên hai người đành phải bỏ cuộc rồi chạy về phía Annie cầu cứu trị thương cho trước đã.
Trình Chu cũng xem xét tình hình rồi trực tiếp nhốt luôn con chim ưng này trong lồng giam không gian rồi đập mạnh nó xuống đất. Sau đó thì hắn cũng sử dụng không gian trảm mà xử lý luôn con ưng Saker siêu giai này.
Sau khi xử lý xong xuôi hết mọi việc thì đoàn người Trình Chu cũng nhanh chóng rời khỏi quốc gia lạc đà.
………
Một đoàn người Trình Chu đã rời đi nhưng mà hình ảnh chiến đấu của họ lại nhanh chóng được truyền bá khắp cả quốc gia lạc đà.
Thời điểm mà mấy người bọn họ chiến đấu thì trên bầu trời vẫn luôn có mấy chiếc đĩa bay đang lấp ló, trên mấy đĩa bay này vẫn luôn trang bị thêm tính năng quay video cho nên bọn họ đã quay lại toàn bộ quá trình chiến đấu của đoàn người này, sau đó những hình ảnh này cũng được phân tá đi khắp nơi.
“Hình như Trình Chu đang mang người đi luyện binh đúng không? Người này đang muốn làm gì chứ?”
Thời điểm ban đầu của trận chiến thì Trình Chu vẫn luôn đứng yên không hề ra tay, người này cũng chỉ đứng ở một phía bên cạnh mà quan sát toàn bộ quá trình, đến lúc cuối cùng thì người này mới ra tay, mà nhìn Trình Chu làm như vậy thì mọi người cũng nhanh chóng nhìn một chút chuyện, rồi mọi người cũng nhanh chóng đoán ra mục đích của Trình Chu đang tính toán.
“Thật đáng sợ.”
“Mội người nhìn thử coi, mấy người mà Trình Chu mang đến đây đều đang ở cấp bậc 3S đúng không?”
“Nếu như tôi nhìn không lầm thì hình như Trình Chu đã mang hai lôi điện Dị năng giả tới đây đúng không?”
“Đúng là ông nhìn lầm rồi đấy, trong hai người này thì có một người là lôi điện Dị năng giả còn một người còn lại là Phong lôi song hệ Dị năng giả đó. Nhìn lại đi.”
“Hoá ra là còn có cả phong lôi song hệ Dị năng giả nữa sao? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe qua một chút thông tin nào về người này chứ? Mà sao nhân tài bên phía Trình Chu lại đông đúc như vậy được nhỉ? Lớp trước lớp sau xuất hiện làm người ta không lường trước được. Sao lại như thế được nhỉ?”
“Dị năng giả hệ lôi điện trẻ tuổi kia hình như là người em trai ruột của Trình Chu thì phải, cái người đang cưỡi con hổ kia hình như là đứa em trai nuôi của Trình Chu. Không phải khen ngợi cho suông chứ hai người em trai này của Trình Chu đều rất lợi hại. Đúng là người cùng một nhà có khác.”
“Cái người thuần thú sư kia hình như rất lợi hại, không biết là tôi có thể học hỏi thêm một vài phương pháp thuần thú của đối phương hay không nữa.”
“Không biết là thực lực hiện tại của Trình Chu đã tới mức độ nào rồi. Những con thú kia đều là siêu giai hung thú đấy, vậy mà một nhát lại một nhát giết chết luôn. Nhìn thôi cũng thấy đáng sợ rồi.”
“Không hổ là người đã dẹp sạch toàn bộ căn cứ và cứ điểm của tổ chức Vĩnh sinh đường ở quốc gia gấu trúc mà. Quá lợi hại rồi.”
Đám thổ hào của quốc gia lạc đà túm tụm lại rồi mọi người cùng nghị luận về một vấn đề mà nói này cũng sôi nổi hẳn lên, người nào người nấy coi đi coi lại hình ảnh chiến đấu của đám Trình Chu đến mấy lần, không những thế thì đám thổ hào này cũng có không ít người đã thành fans của Trình Chu.
End chap 267
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Xin chào Trình thiếu, đã lâu không gặp Trình thiếu rồi.” Hoàng tử Ibn bước nhanh tới phía trước chào đón.
Trình Chu: “Hoàng tử Ibn, đã lâu lâu không gặp. Lần này hoàng tử đảm nhận vị trí làm nhà ngoại giao sao?”
Hoàng tử Ibn gật đầu rồi nói: “Đúng vậy.”
Khoảng thời gian trước kia thì Trình Chu cũng có tiếp xúc ngắn ngủi với vị hoàng tử Ibn này ở quốc gia chuột túi rồi. Lúc mới gặp thì vị hoàng tử Ibn này còn đang ngồi ở trên đĩa bay mà nhìn vô cùng tự tại, trông cũng rất phong cách. Nhưng mà ngay sau đó thì những chiếc đĩa bay cũng bị quang chủng gom hết năng lượng cho nên những chiếc đĩa bay đó cũng bị đáp xuống đất một cách chật vật, cho nên vị hoàng tử này lúc đó cũng có chút chật vật.
Trình Chu cười cười nói: “Tình huống khẩn cấp cho nên chúng ta cũng không cần phải quá khách sáo làm gì nữa. Mời hoàng tử nói sơ qua về tình huống của con sư tử biến dị siêu giai kia trước đi. Nghe nói là con sư tử này là thú cưng của một vị hoàng tử nào đó của nhà các vị nuôi đúng không? Không phải thú cưng của hoàng tử nuôi đó chứ?”
Hoàng tử Ibn xua tay cũng có chút khủng hoảng mà nói: “Không phải, không phải, không phải tôi nuôi nó.”
Trình Chu cũng có chút tò mò mà nói: “Vậy là ai đã nuôi nó?”
Hoàng tử Ibn cúi đầu cũng có chút ngượng ngùng mà nói: “Là một người anh họ của tôi đã nuôi nó.”
Trình Chu nhướn mày mà nói: “Vậy anh họ của hoàng tử đâu rồi? Làm chủ nhân thì người anh họ của hoàng tử chắc cũng rất quen thuộc với tập tính của con sư tử kia đúng không? Sao người anh họ của hoàng tử không ra kìm hãm nói lại?”
Hoàng tử Ibn nghe vậy cũng có chút xấu hổ mà nói: “Anh họ tôi …. Bị ăn luôn rồi.”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút khác thường mà nói: “Không thể nào. Sao tôi nghe nói là con sư tử kia không thích ăn người mà, nghe nói nó chỉ trực tiếp trốn ra khỏi nhà của chủ nhân thôi mà.”
Hoàng tử Ibn nghe vậy cũng có chút quẫn bách mà cười cười rồi cúi đầu. Thời điểm mà con sư tử kia đó vừa mới thức tỉnh dị năng thì nó không hề ăn người, lúc đó nó cũng chỉ trốn ra khỏi nhà của anh họ hắn rồi di ra chỗ khác mà thôi. Nhưng mà sau khi trốn đi thì con sư tử này ăn không ít người ở bên ngoài.
Con sư tử này sau đó cũng chạy loạn khắp nơi rồi chính nó đã gây nên không ít các biến cố, phụ vương của hắn cũng không thể đối phó được với con sư tử này cho nên ông ấy đã sai người chạy tới tìm anh họ của hắn. Mọi người cũng muốn người anh họ của hắn chạy tới giao lưu với con sư tử biến dị này một chút, cứ coi như thử một cơ hội xem có khả năng nào mang nó đi ra chỗ khác hay không.
Đương nhiên, nếu như người anh họ của hắn có thể thuần phục được con sư tử này thì đây cũng là chuyện càng tốt, có được một con hung thú lợi hại như vậy mà được thuần phục thành công thì con hung thú này cũng có thể trở thành thần thú hộ quốc rồi. Kết quả thì mọi người cũng không thể ngờ được đấy, người anh họ củahắn vừa mới tới cũng gặp đúng ngay thời điểm con hung thú này đang đói bụng thì phải, người anh họ hắn vừa mới xuất hiện thì nó cũng nhào tới ăn luôn người anh họ này.
Trình Chu đứng ở một bên mà nghe hoàng tử Ibn giảng giải sơ qua về tình huống của con sư tử này xong thì hắn cũng có chút cạn lời mà im lặng luôn. Hắn cũng không ngờ rằng chuyện này cuối cùng cũng xảy đến mà, đúng là tránh được mùng một thì cũng chẳng trốn được ngày rằm. Đúc kết lại thì người nào muốn nuôi thú cưng thì bọn họ cũng phải suy nghĩ cho thật kỹ càng vào, mà tất nhiên thì mọi người cũng cần phải hiểu rõ loại nào có thể nuôi dưỡng và loại nào không nên nuôi dưỡng để tránh cho sau này gặp rắc rối như thế này đây.
Thời đại dị năng cho nên mấy cái thể loại pets quay đầu lại phản chủ cũng thường xuyên có thể xảy ra, quốc gia nào cũng sẽ phải gặp tình huống cũng như sẽ có tai hoạ như thế này xảy ra thôi. Nhưng mà, tỷ lệ pets phản chủ ở cái quốc gia lạc đà này vô cùng cao thì chuyện này cũng không còn biện pháp nào khác, dù sao thì quốc gia này có rất nhiều thổ hào mà, mà những thổ hào lại chỉ yêu thích nuôi dưỡng những con hoang thú làm pets cho nên làm phản cũng là chuyện đương nhiên, không phản chủ mới là kỳ lạ đó, bản tính của thú hoang dã đã ăn sâu vào gene của chúng nó rồi.
Hoàng tử Ibn nhìn về phía Trình Dương đang ngồi trên lưng con hổ lớn thì cực kỳ tán thưởng mà nói: “Con hổ của người bạn này cũng rất anh dũng.”
Hoàng tử Ibn cũng tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ nhìn về phía con hổ của Trình Dương, tất nhiên cũng có không ít thổ hào ở quốc gia lạc đà này cũng có sở thích nuôi hổ, nhưng mà người có thể thuần phục hổ biến dị thành thú nuôi như vậy cũng không có nhiều. Sau thời đại dị năng phát sinh tới hiện tại thì quốc gia của bọn họ cũng chỉ mới xuất hiện duy nhất một người thành công thu phục hổ biến dị, nhưng mà nói là thành công thuần phục cũng không chính xác cho lắm, con hổ biến dị kia là một con hổ già, sau khi biến dị thì nó cũng chỉ trở thành một con trung giai hung thú, do tuổi cao sức yếu cho nên nó chỉ biết ăn, nằm và ngủ, hơn nữa người chủ nhân của nó cũng không thể sai bảo được con hổ biến dị này. Cho nên chủ nhân cũng chẳng phải là chủ nhân, vị chủ nhân này có chút giống như người cũng cấp đồ ăn miễn phí vậy thôi. Dù sao thì đám hung thú biến dị cũng có linh tính, đã tuổi cao rồi thì chúng nó cũng không muốn phải vật lộn kiếm ăn bên ngoài nữa, không cung cấp thức ăn thì đói bụng nó cũng ăn luôn chủ nhân là được rồi.
Trình Chu cười cười rồi nói: “Hoàng tử quá khen. Con hổ kia tuy rằng đã được ăn không ít thứ tốt nhưng mà thực lực của nó cũng không cao lắm, khoảng cách tới siêu giai hung thú cũng quá xa. Thực lực của nó hiện tại rất kém.”
Quan hệ của Trình Dương và Đại Hoa cũng không tồi. Sau khi một người một hổ tiến hành ký kết khế ước thì Trình Dương cũng khá là chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của Đại Hoa, một người một thú cũng coi như thân quen với nhua cho nên khả năng Đại Hoa phản phệ cũng không quá cao.
Thực lực của Đại Hoa hiện nay đã tới tới giai đoạn chuẩn bị tiến giai được rồi, hiện tại Đại Hoa vẫn chưa thể đột phá thành công được là do nó quá thiếu rèn luyện kỹ năng chiến đấu. Lần này Trình Chu cũng cố ý mang theo Đại Hoa tới đây luôn, cũng coi như cho nó một cơ hội để trải qua một đợt tôi luyện này, nói không chừng sau khi tôi luyện thì Đại Hoa lại trực tiếp đột phá luôn cũng nên. Nếu như Đại Hoa mà có thể thuận lợi đột phá thì sự an toàn của gia đình cha mẹ nuôi hắn cũng có thể đảm bảo hơn một chút.
Trình Chu chắp tay sau lưng rồi cười cười nói: “Chúng tôi cũng hiểu sơ qua tình hình rồi. Xuất phát thôi.”
Hoàng tử Ibn gật đầu nói: “Được, ngồi đĩa bay đi sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không cần, trực tiếp thuấn di qua là được rồi.”
Sau thời đại dị năng thì người của quốc gia lạc đà này cũng có hai thứ được coi là vinh quang, đầu tiên thì đây là quốc gia đầu tiên có đĩa bay, thứ hai là cũng chỉ có người của quốc gia này mới có thể nắm vũng kỹ năng điều khiển đĩa bay. Từ trước tới nay bọn họ cũng coi đây là một chuyện đáng tự hào khi khoe khoang chiến tích. Nhưng mà hiện nay nghe thấy Trình Chu nói thuấn di đi cho nhanh thì hoàng tử Ibn lại cảm thấy đĩa bay hay gì cũng chỉ vậy mà thôi. Tự dưng đĩa bay lại bị hạ giá đi rất nhiều.
…….
Mir cũng nhanh chóng sử dụng dị năng để phán đoán phương vị của con sư tử siêu giai kia, sau đó thì Trình Chu mang theo cả đoàn người dịch chuyển tới vị trí của con sư tư biến dị đó.
Sau khi đặt chân xuống mặt đất thì mọi người cũng nhìn thấy thân ảnh của con sư tử biến dị kia, đấy là một con sư tử đực cao cỡ chừng có 30 mét thôi, chiều ngang thì khỏi cần phải nói rồi, hơn nữa trên người cũng tản mát ra cái khí tức cực kỳ cuồng bạo.
Thoạt nhìn thì con sư tử này đang rơi vào trạng thái cực kỳ cuồng loạn cho nên nó cũng ngửa mặt lên trời không ngừng rống loạn khắp nơi, bên cạnh nó còn có mấy con sư tử cái, dưới uy áp của con sư tử biến dị này mà mấy con sư tử cái cũng run bần bật mà nằm rạp hết xuống dưới nền đất không ngẩng đầu lên được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên không trung còn có mấy cái đĩa bay đang bay loạn nhưng cũng không dám tới gần.
Trình Chu xoa trán, hung thú mà càng cường đại thì đúng là cái việc truyền thừa cho thế hệ sau lại càng khó khăn hơn.
Nhìn qua thì cũng biết rằng con sư tử dực này đang tới kỳ động dục rồi đấy, nhưng mà mấy con sư tử cái này chỉ là những con sư tử cái rất bình thường không hề biến dị, cho nên hình thể giauwx đôi bên là không hề cân xứng một chút nào, tất nhiên là những con sư tử cái này không thể thừa nhận được giống loài của con sư tử khổng lồ kia rồi. Ở một góc độ nào đó mà nói thì mấy con này hiện tại cũng được gọi là sư tử đó, nhưng mà hiện tại chúng nó đã không còn cùng một chủng tộc nữa rồi.
Con sư tử đực hiện nay đang cực kỳ táo bạo cho nên nó cũng không ngừng rống giận, may mắn là tất cả những cư dân ở khu vực bên cạnh này đã được sơ tán khẩn cấp đi sang nơi khác rồi đấy, chứ người bình thường mà nghe thấy những tiếng rống có lực công kích bằng sóng âm này thì bọn họ cũng không sống yên được, đến những Dị năng giả cấp thấp còn thất khiếu chứ đừng nói tới người bình thường.
Những ngôi nhà xung quanh khu vực con sư tử này chiếm đóng đều đã bị nó húc đổ thành một đống gạch vụn.
“Động thủ.”
Trình Chu nhanh chóng hạ lệnh, mấy người đi theo cũng nhanh chóng tiến lên phía trước rồi đồng loạt ra tay.
Lấy thực lực hiện tại của Trình Chu thì thực lực của con sư tử biến dị này có cao hơn nữa thì nó hoàn toàn không tạo thành bất kỳ nguy hiểm nào cho hắn, nhưng mà mục đích của Trinh Chu tới đây là tăng cường huấn luyện cho tất cả mọi người nên hắn cũng không muốn ra tay quá sớm mà để cho mọi người lần lượt ra tay.
Trực tiếp tham gia chiến đấu chính là phương thức gia tăng thực lực tốt nhất từ trước tới nay. Trình Chu nhường cho đám Trình Dương và đám Đàm Thiếu Thiên ra tay trước, nếu như mấy người này có thể giải quyết luôn con sư tử biến dị thì càng tốt, đương nhiên là nếu mọi người gặp nguy hiểm thì hắn và Dạ U ra tay cứu viện sau cũng vẫn còn kịp.
Vân Phong và Đàm Thiếu Thiên ra tay trước, từng đạo lôi điện cũng từ trên trời ầm ầm giáng xuống đánh vào con sư tử biến dị.
Dị năng của Đàm Thiếu Thiên và Vân Phong sử dụng chính là những công kích bằng lôi điện, sau khi hai người bọn họ kết hợp lại với nhau thì lực sát thương tạo thành cũng không hề nhỏ, sức mạnh lôi đện chồng lên nhau rồi cùng đánh xuống như vậy cũng rất mạnh mé, cũng tạo cho con sư tử này vài vết đau tới thịt.
Vốn dĩ là con sư tử này đang ở trong tình trạng dục cầu bất mãn cho nên tâm trạng của nó cũng cuồng bạo từ lâu rồi, hiện tại nó lại bị tập kích như vậy như vậy thì tâm tính của nó càng bị chọc cho giận hơn nữa, sau đó nó cũng bắt đầu cắn loạn lung tung.
Clara nhanh chóng thúc giục cho sợi dây leo phát triển nhanh rồi trói lấy con sư tử, dây leo điên cuồng sinh trưởng cuốn lấy chân rồi mò lên cuốn lấy toàn thân con sư tử, chỉ một chốc lát sau thì trên người con sư tử kia cũng nhanh chóng phủ thêm một lớp áo khoác màu xanh lục, mà con sư tử cũng bị bó tròn nhìn như đòn bánh tét xanh.
Melissa thì chỉ đạo cho hai con rắn lớn chạy nhanh tới tới vật lộn cùng với con sư tử. Cấp bậc của hai con rắn này của Melissa vẫn thấp hơn con sư tử này một chút nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu của hai con lại rất phong phú, độc tính của chúng nó cũng rất mạnh cho nên chúng nó có đối đầu với con sư tử có cấp bậc cao hơn thì cũng không hề sợ hãi.
Một thanh trường kiếm hệ hoả màu đỏ rực đang phừng phừng bốc cháy cũng từ trên không trung mà chém xuống người con sư tử, ngọn lửa rơi vụn ra lan hết ra ngoài cánh đồng cỏ cho nên uy lực của ngọn lửa hiện nay cũng không tồi, người ra tay chính là Vân Diễm của liên minh Thiên Tuyển giả.
Vân Diễm vẫn luôn là một trong ngững vương bài mà liên minh Thiên Tuyển giả vẫn luôn ẩn dấu khi còn ở Hiệp Loan quần đảo. Ở trận chiến ở vương đô lúc trước thì người của liên minh Thiên Tuyển giả này cũng muốn cho Vân Diễm thi triển tài năng để bọn họ có thể lấy được chút lợi thế, nhưng mà đáng tiếc đối thủ của bọn họ lại là người bạch tuộc đấy. Năng lực của người bạch tuộc cũng quá khắc chế những Năng lực giả này cho nên đám người Vân Diễm cũng chẳng giúp đỡ được gì mà bọn họ còn bị lợi dụng đánh ngược lại.
Có lẽ là Vân Diễm cảm thấy biểu hiện lần trước của mình quá mức kém cỏi cho nên hắn cũng có cảm giác khá là mất mặt, lần này Vân Diễm cũng vô cùng nghiêm túc mà ra sức.
Kinh nghiệm chiến đấu của đám Vân Phong vô cùng phong phú nhưng mà Trình Dương lại khá thiếu khuyết kỹ năng chiến đấu.
Bất ngờ phải đối mặt với hung thú khổng lồ như vậy cho nên Trình Dương cũng cảm thấy có chút khẩn trương, nhưng mà sau đó Trình Dương vẫn luôn nghĩ rằng còn có Trình Chu vẫn luôn đằng sau hỗ trợ cho nên Trình Dương cũng cảm thấy yên tâm phần nào, sau khi làm tốt tinh thần thì Trình Dương cũng bắt đầu lao vào chiến đấu.
Trình Dương rút một thanh trường kiếm ra rồi vận dụng nội công tạo ra từng đợt kiếm khí chém về phía con sư tử. Một đợt kiếm khí này tuy không làm con sư tử này bị thương những cũng chém được không ít lớp lông dày của nó. Phải nói con sư tử dài có hơn 30 mét này da dày thịt béo thật sự đấy.
Mir nhìn chằm chằm vào Trình Dương đang chiến đấu thì hắn cũng thấy có chút mới lạ, cái lực lượng mà Trình Dương đã phóng thích ra nhìn cũng có chút giống đấu khí mà cũng có chút giống với nội lực. Mir cảm thấy là có lẽ Trình Dương đã dùng phương pháp gì đó mà dung hợp hai loại lực lượng này lại với nhau cho nên uy lực tạo ra cũng không tồi.
Trình Chu chứng kiến quá trình mà Trình Dương ra tay thì hắn cũng có chút mừng thầm trong lòng.
Tâm lý từ trước tới nay của Trình Chu vẫn luôn có vài phần muốn bảo hộ cho Trình Dương, vì lớn lên cùng nhau cũng vì Trình Dương từng bị bệnh mà thân thể cũng kém hơn người bình thường. Nhưng mà hiện tại hắn cũng phát hiện ra là không có hắn bảo hộ nữa thì Trình Dương đã trưởng thành lên rất nhiều, vậy cũng tốt, hiện tại hắn cũng có thể buông bỏ được rồi, cũng coi như bớt lo hơn rồi. Đúng là thanh niên đã lấy vợ cũng phải gánh vác nhiệm vụ làm trụ cột cho gia đình có khác, trưởng thành lên rồi.
Dạ U nhìn Trình Dương như vậy cũng cười cười nói: “Kỹ năng chiến đấu của Trình Dương rất tốt. Rất có phong cách của quân khu đấy.”
Trình Chu cười cười nói: “Hình như phía trên đã phái mấy huấn luyện viên chiến đấu trong quân khu để huấn luyện cho Dương Dương thì phải.”
Dạ U gật đầu nói: “Khó trách.”
Mọi người lần lướt ra tay, mỗi người đều tự bộc lộ kỹ năng riêng của bản thân bọn họ, các loại kỹ năng chiến đấu cũng rất đa dạng và mạnh mẽ làm cho mấy vị hoàng tử mới biết tin chạy tới quan sát phải kinh ngạc không thôi.
Mọi người cũng giằng co chiến đấu với con sư tử biến dị này trong vòng một giờ đồng hồ, nhận thấy con sư tử này đang muốn cuồng hoá cho nên Trình Chu cũng nhanh chóng ra tay để kết thúc trận đấu luôn. Một đạo không gian trảm cũng nhanh chóng bắn đến làm cho con sư tử bị chém ra làm đôi.
Kỳ thật thì đám người Vân Phong muốn giải quyết con sư tử đực này là chuyện hoàn toàn có thể, nhưng mà bọn họ muốn giải quyết được thì chắc chắn đây cũng là việc sẽ bị tốn thời gian, tốn sức và có thể sẽ bị thương. Mà Trình Chu lại cảm thấy việc này cũng không quá quan trọng cho nên hắn cũng ra tay luôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng tử Ibn nhìn thấy con sư tử đực biến dị đã bị giải quyết gọn gàng như vậy thì cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ibn vương tử bước lên nói: “Mới một thời gian không thấy mà thực lực của Trình thiếu lại tiến bộ vượt bậc thêm rồi.”
Hoàng tử Ibn đột nhiên cảm thấy phong cách làm việc hiện tại của Trình Chu cũng có chút giống với huấn luyện viên đang mang đội viên ra ngoài huấn luyện. Đầu tiên là để cho đội viên tự do phát huy thực lực của bản thân đã, sau khi thấy đủ rồi thì huấn luyện viên cũng chọn tình huống mà ra tay hạ sát tránh nguy hiểm.
Trình Chu cười cười nói: “Hoàng tử quá khen.”
Hoàng tử Ibn quay qua nhìn về phía đám người Vân Phong mà trong lòng cũng có chút khác thường.
Thời đại dị năng tới đây cũng đã một thời gian rồi, top 100 cao thủ của các quốc gia vẫn luôn được update thường xuyên, nhưng mà danh sách của những người này cũng được thay đổi một cách cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa cái top 100 người này vẫn luôn công khai với tất cả các quốc gia. Hoàng tử Ibn vẫn luôn cập nhật thường xuyên cái bảng danh sách này cho nên hắn cũng hiểu rõ thông tin của những cao thủ có tên trong bảng danh sách đó. Hiện tại nhìn thấy đám người trước mặt thì hoàng tử Ibn lại cảm thấy cái danh sách đó không đáng tin cậy một chút nào cả. Những người mà Trình Chu mang đến đây đều là những người vô danh và không hề có tên trên top 100 này.
Sau khi giải quyết xong con sư tử biến dị siêu giai này thì mục tiêu thứ 2 cần hạ gục chính là con chim ưng Saker biến dị siêu giai. Đối với người của quốc gia lạc đà này mà nói thì con Saker siêu giai này còn khó đối phó hơn con sư tử siêu giai.
Con sư tử siêu giai thì bọn họ còn có thể khống chế đĩa bay tới để oanh tạc, nhưng mà chỉ số thông minh của con sư tử này cũng khá cao cho nên nó vẫn luôn tìm cách chạy về khu vực đông dân cư mỗi lần nhìn thấy có người muốn tới oanh tạc nó, chính vì sợ thương vong quá lớn cho nên người của quốc gia lạc đà mới không thể giải quyết gọn được. Con chim ưng biến dị này thì khác, nó có thể bay, hơn nữa tốc độ bay còn vô cùng nhanh, và đĩa bay là hoàn toàn vô dụng khi mang tới đối phó chim ưng biến dị.
Thời điểm đối phó với chim ưng thì Vân Phong lại điều khiển dị năng hệ phong đánh xuống và giới hạn khả năng hoạt động của con chim ưng.
Phi Ưng và Phong Ngữ cũng biến thân thành hai con chim khổng lồ rồi đánh nhau với con chim ưng siêu giai này hơn nửa ngày. Sau một thời gian dài lăn lộn thì cả Phong Ngữ và Phi Ưng đều bị thương không nhẹ cho nên hai người đành phải bỏ cuộc rồi chạy về phía Annie cầu cứu trị thương cho trước đã.
Trình Chu cũng xem xét tình hình rồi trực tiếp nhốt luôn con chim ưng này trong lồng giam không gian rồi đập mạnh nó xuống đất. Sau đó thì hắn cũng sử dụng không gian trảm mà xử lý luôn con ưng Saker siêu giai này.
Sau khi xử lý xong xuôi hết mọi việc thì đoàn người Trình Chu cũng nhanh chóng rời khỏi quốc gia lạc đà.
………
Một đoàn người Trình Chu đã rời đi nhưng mà hình ảnh chiến đấu của họ lại nhanh chóng được truyền bá khắp cả quốc gia lạc đà.
Thời điểm mà mấy người bọn họ chiến đấu thì trên bầu trời vẫn luôn có mấy chiếc đĩa bay đang lấp ló, trên mấy đĩa bay này vẫn luôn trang bị thêm tính năng quay video cho nên bọn họ đã quay lại toàn bộ quá trình chiến đấu của đoàn người này, sau đó những hình ảnh này cũng được phân tá đi khắp nơi.
“Hình như Trình Chu đang mang người đi luyện binh đúng không? Người này đang muốn làm gì chứ?”
Thời điểm ban đầu của trận chiến thì Trình Chu vẫn luôn đứng yên không hề ra tay, người này cũng chỉ đứng ở một phía bên cạnh mà quan sát toàn bộ quá trình, đến lúc cuối cùng thì người này mới ra tay, mà nhìn Trình Chu làm như vậy thì mọi người cũng nhanh chóng nhìn một chút chuyện, rồi mọi người cũng nhanh chóng đoán ra mục đích của Trình Chu đang tính toán.
“Thật đáng sợ.”
“Mội người nhìn thử coi, mấy người mà Trình Chu mang đến đây đều đang ở cấp bậc 3S đúng không?”
“Nếu như tôi nhìn không lầm thì hình như Trình Chu đã mang hai lôi điện Dị năng giả tới đây đúng không?”
“Đúng là ông nhìn lầm rồi đấy, trong hai người này thì có một người là lôi điện Dị năng giả còn một người còn lại là Phong lôi song hệ Dị năng giả đó. Nhìn lại đi.”
“Hoá ra là còn có cả phong lôi song hệ Dị năng giả nữa sao? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe qua một chút thông tin nào về người này chứ? Mà sao nhân tài bên phía Trình Chu lại đông đúc như vậy được nhỉ? Lớp trước lớp sau xuất hiện làm người ta không lường trước được. Sao lại như thế được nhỉ?”
“Dị năng giả hệ lôi điện trẻ tuổi kia hình như là người em trai ruột của Trình Chu thì phải, cái người đang cưỡi con hổ kia hình như là đứa em trai nuôi của Trình Chu. Không phải khen ngợi cho suông chứ hai người em trai này của Trình Chu đều rất lợi hại. Đúng là người cùng một nhà có khác.”
“Cái người thuần thú sư kia hình như rất lợi hại, không biết là tôi có thể học hỏi thêm một vài phương pháp thuần thú của đối phương hay không nữa.”
“Không biết là thực lực hiện tại của Trình Chu đã tới mức độ nào rồi. Những con thú kia đều là siêu giai hung thú đấy, vậy mà một nhát lại một nhát giết chết luôn. Nhìn thôi cũng thấy đáng sợ rồi.”
“Không hổ là người đã dẹp sạch toàn bộ căn cứ và cứ điểm của tổ chức Vĩnh sinh đường ở quốc gia gấu trúc mà. Quá lợi hại rồi.”
Đám thổ hào của quốc gia lạc đà túm tụm lại rồi mọi người cùng nghị luận về một vấn đề mà nói này cũng sôi nổi hẳn lên, người nào người nấy coi đi coi lại hình ảnh chiến đấu của đám Trình Chu đến mấy lần, không những thế thì đám thổ hào này cũng có không ít người đã thành fans của Trình Chu.
End chap 267
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro