Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Hiện Trường Máu Me

Diệp Ức Lạc

2024-11-21 00:04:52

Đàm Thiếu Thiên trừng mắt nhìn Tô Vân rồi tức giận mà nói: “Bà ngồi tù còn chưa đủ đúng không? Thả mẹ tôi ra.”

Tô Vân quay sang nhìn Đàm Thiếu Thiên với khuôn mặt âm u.

Tô Vân cũng lười không thèm để ý đến Đàm Thiếu Thiên nữa rồi quay lại nhìn Trình Chu mà nói: “Mới bao lâu đâu mà cháu đã chạy tới đây rồi, có lẽ là dị năng thuấn di đúng không? Cháu lớn à, dị năng của cháu cũng khá tương đồng với người kia đấy. Không lẽ cháu đã cắn nuốt dị năng của hắn ta rồi sao?”

Chu Hiền Lâm nghe vậy thì trừng mắt rồi quay qua nhìn Trình Chu, nếu đúng là dị năng cắn nuốt thì cũng quá kinh dị rồi. Không lẽ đúng là dị năng cắn nuốt nên Đàm Thiếu Thiên mới phải hỗ trợ che giấu sao?

Trình Chu nhìn Tô Vân rồi cười cười nói: “Là loại dị năng gì thì có quan trọng không?’

Tô Vân cười cười nói: “Cháu không muốn nói cũng không sao mà. Vốn dĩ mục tiêu lần này của dì là Đàm Thiếu Thiên. Nhưng mà dị năng của cháu lại thú vị hơn nhiều. Cháu trai lớn của dì à, nếu cháu muốn bảo vệ tính mạng của mẹ cháu thì cháu cũng tự giơ tay chịu trói đi vậy.”

Bởi vì dị năng của Dị năng giả đã bị áp chế nên cuộc chiến hiện tại của hai bên lại chuyển qua so kè về hàng nóng, mà thoạt nhìn thì vũ khí bên Tô Vân lại nhỉnh hơn rất nhiều.

Trình Chu cười cười nói: “Người cũng sắp chết rồi còn nói nhiều như vậy làm gì chứ?”

Tô Vân lạnh giọng nói: “Mày nói cái gì cơ?”

Một thanh chuỷ thủ màu đen đâm xuyên từ giữa lưng Tô Vân mà lộ lên phía trước, Dạ U cũng dùng tốc độ nhanh như chớp mà tóm lấy Dịch Thù Tuyết rồi nhảy ra khỏi đoàn tàu.

“Sao có thể? Chỉ có 5 người thôi mà, sao lại thêm một người nữa chứ?” Một người đàn ông mặc áo xám xanh thốt lên.

Vừa rồ người của Vĩnh sinh đường cũng đã kiểm tra dao dộng cấp bậc dị năng rồi, chỉ có 5 luồng dao động năng lượng, 3 cấp S, 1 cấp A và 1 cấp D.

Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Kiểm tra chỉ ra 5 Dị năng giả sao? Cũng cẩn thận đấy. Đáng tiếc có cẩn thận thế nào thì cũng không đoán ra được hắn không phải là Dị năng giả, hắn thật sự chỉ là Muggle thôi.

Chu Hiền Lâm không khỏi nhíu chặt mày lại. Lúc đó ông cũng đột nhiên phát hiện là thanh niên đeo mặt nạ hồ ly kia đã biến mất ngay khi 3 toa tàu này dừng lại. Có lẽ dị năng của người này là ẩn thân. Nhưng mà người của Vĩnh sinh đường đã nói gì vậy? Nhiều thêm một người là sao? Nhiều thêm 1 người là ý gì chứ?

Không phải Dị năng giả nào cũng sẽ bị cấm ma thạch áp chế, cũng có một vài Dị năng giả có thể miễn nhiễm với sức mạnh của cấm ma thạch, và Dạ U cũng là một trong số những người có thể miễn nhiễm đó.

“Bắn.” Đã mất con tin nên đàm phán cũng đã mất đi lợi thế, mà mấy người trong toa xe cũng không thể cứ thế mà buông tay nên họ đành chuyển kế hoạch vậy.

Trình Chu giang hai tay, một lá chắn không gian liền xuất hiện ngay trước mặt mọi người, mấy viên đạn bay đến lá chắn không gian này đều đột nhiên dừng lại và rơi xuống đất.

“Mày không phải là thuấn di Dị năng giả?” Người đàn ông đeo mặt nạ nhìn Trình Chu nói.

Trình Chu: “Tôi cũng đâu có nói mình là thuấn di Dị năng giả nhỉ?”

Trình Chu phát động bánh xe không gian (空间旋轮: Kōngjiān xuán lún – không gian toàn luân), một Dị năng giả bị bánh xe không gian đánh trúng rồi cuốn vào giống như một chiếc cối xay thịt lớn, chỉ một lúc sau thì cả người đã nát và máu thịt bay tứ tung.

Phong Ngữ nhìn thấy đối thủ bị đánh nát thì hai mắt sáng lên nói: “Oa, anh trai à, năng lực của anh tiến bộ lên rồi kìa. Anh trai quả nhiên là anh trai mà.”

Chu Hiền Lâm quay qua nhìn qua Phong Ngữ rồi thầm nghĩ: Hiện trường máu me như vậy sao cô bé này lại không có tí sợ hãi gì thế này?

Dạ U nhìn qua Trình Chu mà trong lòng cũng rất khiếp sợ.

Khi Dạ U mới gặp thì Trình Chu lúc đó cũng chỉ là một cậu thanh niên non nớt không biết gì về Tinh Linh thế giới, chiến lực cũng yếu xìu, nhưng hiện tại thì chiến lực của Trình Chu hẳn đã vượt qua cậu rồi.

Đàm Thiếu Thiên thấy đối thủ bị xay thành như vậy thì cũng cau mày, hình như anh trai hắn cũng có chút bạo lực quá rồi, có vẻ như hắn biến người thành than vẫn nhân đạo hơn một chút.

“Giải quyết cấm Ma Thạch đã.”

Có Dạ U nhắc nhở thì Trình Chu cũng rất nhanh phát hiện ra một cái rương màu bạc nằm ở trong toa tàu. Trình Chu cũng nhanh chóng phát động vòng xoáy không gian (空间漩涡: Kōngjiān xuánwō) làm cho chiếc rương bạc và cấm ma thạch bị cuốn vào vòng xoáy không gian và truyền tống đến một địa vực vô danh nào đó.

Cấm ma thạch đã bị truyền tống đi nên đám Phong Ngữ cũng nhanh chóng khôi phục dị năng.

Phong Ngữ cũng đột nhiên biến thành con đại bàng lớn và bay lên không trung, hai bộ móng vuốt cũng biến thành đôi tay, và trên đôi tay của Phong Ngữ cũng nhiều ra thêm 2 khẩu Desert Eagle.

“Phanh phanh phanh” Phong Ngữ rất phấn khích mà xả súng về đối thủ, đạn cũng bay tứ tung khắp nơi.

Phong Ngữ cũng đã có được mấy khẩu súng này từ lâu nhưng vẫn chưa có dịp để thử qua, hiện thế là thế giới hoà bình nên muốn sử dụng súng cần phải chú ý rất nhiều thứ, không nghĩ hiện tại đã có cơ hội.

Đàm Thiếu Thiên cũng nhanh chóng ngưng tụ ra một chiếc roi điện, tuy là Trình Chu khá chướng mắt lôi điện dị năng nhưng trên thực tế thì tính công kích của dị năng này cũng rất khủng bố. Roi điện của Đàm Thiếu Thiên thoạt nhìn giống một con rắn sét quấn lấy một thành viên của Vĩnh sinh đường làm người này cũng lập tức biến thành than.

Bên góc toa tàu có mấy Dị năng giả vây thành một cụm để bảo hộ cho một người phụ nữ mặc áo choàng trắng.

Dạ U nhìn người phụ nữ mặc áo choàng trắng thì lạnh lùng nói: “Giết cô ta đi. Cô ta chính là triệu hoán Dị năng giả. Cô ta đang triệu hoán người tới giúp.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Chu híp mắt, sát ý trong lòng cũng nhanh chóng dâng lên, giữ lại triệu hoán Dị năng giả này cũng quá nguy hiểm. Một lúc nào đó thì đối phương cũng có thể phạm tội thêm một lần nữa mà hắn cũng không có nhiều thời gian để chú ý tới người nhà hắn được.

Người phụ nữ mặc áo choàng trắng tựa hồ đã nhìn ra cái gì nên đã gia tăng tốc độ triệu hoán.

Mấy người bảo hộ cho người phụ nữ đó cũng nhanh chóng phát động công kích nhắm thẳng về phía Trình Chu để ngăn cản Trình Chu ra tay.

Bỗng nhiên Trình Chu cảm nhận được một luồng giao động không gian khá quen thuộc, trong khoảng không cũng đột nhiên xuất hiện một người đàn ông cưỡi một con thú kỳ lạ, mặc áo giáp và tay cầm cây trường thương từ khoảng không bay tới. Người đàn ông cũng ở không trung không ngừng toả ra uy áp dày đặc.

Chu Hiền Lâm đứng ở một bên nhìn mà chỉ cảm thấy hai chân phát run.

Chu Hiền Lâm cũng đã nhìn thấy rất nhiều Dị năng giả ở trung trung tâm năng giả nên luôn cảm thấy Dị năng giả chính là dạng như vậy. Không nghĩ tới là lần này ra ngoài một chuyến mới phát hiện thế giới rộng lớn hoàn toàn khác với những gì mà ông nghĩ.

“Đây là chim gì?” Phong Ngữ có chút mê hoặc nói.

Chu Hiền Lâm nhìn Phong Ngữ nói: “Hình như hơi giống rồng.”

Các truyền thuyết ở phương Tây cũng có rồng nhưng rồng này không giống rồng ở phương Đông mà lại giống khủng long đã bị tuyệt chủng.

Phong Ngữ lắc đầu nói: “Không phải rồng, là chim.”

Phong Ngữ cũng biến thành loại chim giống người mới tới, và hai con chim như thấy được đối thủ mà giương nanh múa vuốt với nhau.

Trình Chu cũng vung trường kiếm chém về phía người đàn ông mới tới.

Người đàn ông tóc vàng cũng vung trường thương của mình ra để chiến đấu với Trình Chu, cây thương cũng lên mang theo những luồng sáng màu vàng.

Annie nhìn thấy đối phương ra tay thì cũng trừng mắt hô: “Ánh sáng hoàng kim? Chẳng lẽ là Hoàng kim kỵ sĩ? Sao có thể?” Thế giới này cũng có kỵ sĩ sao?

Người đàn ông cầm trường thương đứng ở trên nhìn xuống Trình Chu ở phía dưới rồi ngạo nghễ nói: “Không nghĩ tới là ngươi cũng tu luyện … Vậy thì ngươi cũng nên hiểu chênh lệch cấp bậc là không thể khắc phục được, biết điều thì nên chịu trói đi.”

Trình Chu nhìn người đối diện nói: “Đồ ngu.”

Trình Chu cũng vung trường kiếm của mình đối đầu với người đàn ông cầm thương hơn chục chiêu, tuy Trình Chu chỉ là Bạch ngân kỵ sĩ nhưng độ dày về đấu khí của Trình Chu lại siêu viễn hơn Bạch ngân kỵ sĩ bình thường rất nhiều. Hơn nữa thì đối phương chỉ có đấu khí mà Trình Chu lại có sức mạnh không gian làm át chủ bài, nên có đối đầu với Hoàng kim kỵ sĩ thì hắn cũng chẳng sợ.

Đàm Thiếu Thiên cũng vung roi điện quấn quanh cổ của con chim mà đối phương đang cưỡi rồi dùng hết sức mạnh để phóng tia sét làm con chim đang bay hét thảm lên một tiếng.

Người đàn ông cầm trường thương cũng nhanh chóng vung thương ra nhằm chém đứt sợi roi điện.

Đàm Thiếu Thiên nhìn người đàn ông cầm trường thương có chút nghi hoặc nói: “Không dẫn điện sao?”

Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Gia tăng công kích, đừng có ngừng lại.”

Dưới mệnh lệnh của Trình Chu thì Đàm Thiếu Thiên cũng không ngừng vung roi mà tấn công con chim đang bay trên bầu trời.

Thật ra thì dị năng lôi điện của Đàm Thiếu Thiên cũng rất cường hãn nên dưới những công kích không ngừng của Đàm Thiếu Thiên thì cánh của con chim cũng bị thiêu hơn một nửa.

Người đàn ông cầm trường thương nhìn Đàm Thiếu Thiên mà ánh mắt cũng lộ ra sát ý nồng đậm.

Người đàn ông cầm trường thương cũng lao về phía Đàm Thiếu Thiên làm Đàm Thiếu Thiên cũng nhanh chóng ngưng kết dị năng lôi điện tạo thành tấm khiên chắn trước mặt mình.

Người đàn ông cầm trường thương đánh về phía tấm khiên làm ánh sáng trên tấm khiên cũng giảm đi rất nhiều.

Trình Chu và Dạ U cũng đồng thời phát động công kích để giải cứu Đàm Thiếu Thiên.

Đàm Thiếu Thiên đã sớm phát hiện ra rắc rối chủa bản thân rồi. Đối với dị năng của bản thân thì Đàm Thiếu Thiên chưa hoàn toàn hiểu rõ, nên khi vận dụng dị năng hắn cũng hoàn toàn không biết điều chỉnh cho phù hợp, nên chỉ sau vài chiêu thì dị năng cũng nhanh chóng bị cạn kiệt hết. Dị năng giả mà bị khô kiệt dị năng thì cũng không khác người thường là mấy.

Annie ngay lập tức vươn lưỡi hái, thánh quang màu trắng tinh nhanh chóng giải phóng ra làm dị năng lôi điện đang bị khô kiệt của Đàm Thiếu Thiên cũng được bổ sung phần nào.

“Phiền phức.” Một hư ảnh của cánh cửa không gian từ trong tay Trình Chu bay ra.

Cánh cửa không gian to bằng bàn tay cũng nhanh chóng mở rộng ra không trung rồi bao lấy người đàn ông cầm trường thương.

Sau khi bị cánh cửa không gian bao phủ lấy thì người đàn ông đó nhanh chóng có cảm giác như bị giam cầm.

“Đây là thứ gì?” Người đàn ông cầm trường thương kinh hoảng mà hét lên.

Trình Chu híp mắt, hắn vừa mới sử dụng cánh cổng không gian để giam cầm người đàn ông kia, đó là ý tưởng lúc ngẫu hứng của hắn thôi, không nghĩ tới là hiệu quả của cánh cổng không gian này cũng không tồi, xài cũng rất tốt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy người đàn ông cầm trường thương đã bị giam cầm nên Dạ U cũng rất thuận tay mà giết chết người đàn ông đó bằng 1 nhát kiếm từ sau lưng .

Người phụ nữ mặc áo choàng trắng nhìn Trình Chu không thể tin được mà nói: “Không có khả năng, không thể nào, sao mày lại dám giết thiên nhân?”

Phong Ngữ: “Mụ ta đang bô bô nói cái gì……”

Phong Ngữ bực mình phồng má, cô bé đã rất vất vả mà học được một chút hán tự đấy, không nghĩ tới là ra ngoài một chuyến lại phát hiện người ta nói mình cũng chẳng hiểu gì cả, y như đang nghe một loại ngôn ngữ khác vậy.

Dạ U tuy rằng nghe cũng không hiểu nhưng có thể đoán được đối phương đang nghĩ cái gì rồi thầm nói: “Chỉ là một Hoàng kim kỵ sĩ thôi, tuy là cũng hơi lợi hại đó nhưng cũng chẳng phải là quá mạnh.”

Hiện tại thì Trình Chu chắc đã có thể điều động được một ít sức mạng của rồi, tuy cậu vẫn chưa biết cánh cửa kia là vật gì nhưng tuyệt đối là bảo vật.

Chủ nhân đã chết nên con chim đang bay ở không trung có chút cuồng loạn, Trình Chu lại một lần nữa phát động bánh xe không gian đánh về phía con chim làm nó lại nhanh chóng bị nghiền nát, máu bay khắp nơi nhìn hiện trường rất đẫm máu.

Ba Dị năng giả cấp S cộng thêm Trình Chu làm đoàn người của Tô Vân toàn diệt.

Phong Ngữ hóa thành hình người rồi rơi xuống bên cạnh toa xe nói: “Có dididududu tới.”

Chu Hiền Lâm: “Didi dudu.” Này là cái gì?

Trình Chu cau mày nói: “Sao tới nhanh như vậy chứ?”

Đoạn đường mà đoàn tàu chạy cũng tương đối hẻo lánh mà, xe cảnh sát muốn đi qua đây cũng không dễ dàng mới đúng chứ?

Đàm Thiếu Thiên bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó rồi quay qua nhìn Chu Hiền Lâm nói: “Trên người ông có máy định vị phải không? Vứt đi.”

Chu Hiền Lâm: “……” Đàm thiếu, hiện tại cậu mới nghĩ đến sao? Hình như cũng quá chậm rồi.

“Đánh ngất ông ta.” Trình Chu nhìn Dạ U nói.

Chu Hiền Lâm nhìn Trình Chu như muốn nói cái gì đó nhưng ánh mắt Dạ U đã dao động và nhanh chóng tiến lên đánh ngất Chu Hiền Lâm.

Trình Chu mang theo 3 toa tàu, một đống hỗn loạn và mọi người cùng truyền tống đến Hắc Mã đảo.

……

Hiện thế.

Một số lượng lớn xe cảnh sát đậu bên đường ray, không ít cảnh sát đã được vũ trang đầy đủ cũng nhanh chóng từ trên xe đi xuống.

“Báo cáo, phản ứng khói thuốc súng ở hiện trường rất nhiều, nơi này vừa diễn ra một trận đấu súng.”

“Ngoài phản ứng khói thuốc súng (硝烟反应: Xiāoyān fǎnyìng) thì còn có dấu vết của lôi điện, hẳn là có liên quan đến Dị năng giả.”

“Vô nghĩa, đương nhiên là có quan hệ với Dị năng giả.”

Đoàn tàu cũng đã trực tiếp bị chém thành hai nửa, nhìn như vậy mà còn có thể không có liên quan với Dị năng giả sao?

Còn nữa, đoàn tàu có bị dập nát thì cũng nên lưu lại một chút gì chứ? Sao lại không có cái gì lưu lại hiện trường thế này?

“Còn có rất nhiều máu.” Một viên cảnh sát nói.

“Hình như cũng không giống máu người, tìm người đem mẫu máu ở nơi này thu thập lại hết đi, đi làm xét nghiệm kiểm tra.”

“……”

Cũng có rất đông cảnh sát đã lập một hàng rào tại nơi xảy ra vụ việc để ngăn người dân đột nhập.

Đoàn tàu 703 cũng bị dừng khẩn cấp, cắt 3 khoang, tuy là có thể chạy được nhưng cũng cần phải bảo dưỡng lại.

Rất nhiều hành khách vừa mới thoát chết cũng rất phấn khích và muốn tham quan hiện trường vụ tai nạn rồi check in.

End chap 95

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0