Học Viện Thần Mộc
Diệp Ức Lạc
2024-11-11 01:14:29
Phòng tu luyện ở vương cung.
Trình Chu cũng có chút nhàm chán quá mức mà nằm ở trên ghế bập bênh rồi ngẩng đầu lên dò hỏi: “Dạ U, đã mấy ngày rồi em?”
Dạ U cười cười rồi nói: “9 ngày.”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút bực mình mà nói: “Đã 9 ngày rồi đấy. Vì sao bọn họ còn chưa tới?”
Dạ U cười cười rồi nói: “Còn không phải do cái mê cung mà anh đã làm ra sao? Chắc chắn là bọn họ sẽ không thể ra nhanh như vậy đâu. Mà không có cái mê cung kia thì bọn họ có muốn tới cũng không thể tới nhanh như vậy được mà.”
Trình Chu nghe vậy cũng nhướn mày rồi cười cười nói: “Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ? (有客自遠方來,不亦說乎: Yǒu kè zì yuǎnfāng lái, bù yì shuō hū - Có bạn từ xa đến viếng, chẳng mừng lắm sao). Khách quý mãi không chịu đến làm anh không còn tâm tư nào mà tu luyện nữa.”
Dạ U nghe vậy thì lắc đầu cũng có chút tinh nghịch mà nói: “Sao em lại không biết anh là người hiếu khách như vậy nhỉ?”
Trình Chu cười cười rồi nói: “Là người ta tự nhiên đưa tài tới tận cửa cho anh mà. Tất nhiên là anh cực kỳ mong chờ rồi.”
Dạ U nhíu mày rồi nói: “Anh đừng quá khinh địch như vậy.”
Đàm Thiếu Thiên từ bên ngoài ngó vào rồi nói: “Anh hai, anh lại lười tu luyện cho nên anh lại tìm cớ chứ gì?”
Trình Chu quay qua nhìn Đàm Thiếu Thiên một cái rồi nói: “Em tới đây làm gì hả? Đi nạp điện đi.”
Bên phía hiện thế cũng tự nhiên xuất hiện một vài vết nứt không gian ở khắp mọi nơi, hơn nữa ở phía mấy cái vết nứt không gian này cũng thường xuyên có những đồ vật từ thế giới khác ném thẳng từ mấy vết nứt không gian này tập kích xuống Địa cầu.
Thượng tầng của quốc gia gấu trúc bọn họ cũng tóm được một số công nghệ cao của các vị diện cao cấp hơn lưu lạc xuống, trong đó cũng có một số tư liệu mới cũng như phương pháp nghiên cứu ra máy phát điện có hiệu suất cao hơn. Công suất của máy phát điện mới này còn cao gấp 10 lần so với máy phát điện cũ trước đây. Đàm Thiếu Thiên là lôi điện Dị năng giả cho nên hắn ta cũng sử dụng máy phát điện mới này để tu luyện luôn, mà hiệu quả tạo thành cũng không tồi một chút nào cả.
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Em lười, không muốn nạp điện.”
Trình Chu: “…" Thằng nhóc thối này nữa, lười biếng như vậy mà nó còn nói hợp tình hợp lý tới cỡ vậy hả?
Trình Chu quay qua nhìn Dạ U rồi đề nghị: “Hiện tại chúng ta cũng khá là nhàn rỗi mà đúng không? Hay là … chúng ta thuấn di qua bên kia coi thử đi.”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng được."
Trình Chu mang theo Dạ U, Đàm Thiếu Thiên và Lạc Tiêm Tiêm (洛纖纖: Luò xiānxiān) đến một vùng biển yên tĩnh.
Lạc Tiêm Tiêm chính là vị hồi tưởng hình ảnh Dị năng giả mà Trình Chu đã cố ý chạy tới cục dị năng để mượn người đón tới đây. Năng lực của Lạc Tiêm Tiêm không phải là năng lực thiên về chiến đấu và cô nàng cũng chẳng có khả năng chiến đấu gì hết, nhưng mà năng lực của đối phương lại rất có ích trong những công việc điều tra cơ mật này nọ lắm. Nói chung là tất cả dị năng hay năng lực trên đời này đều có thể ứng dụng vào thực tiễn được và công việc của người cầm quân cũng chỉ cần tìm ra phương pháp hợp lý để ứng dụng mà thôi. Dị năng của Lạc Tiêm Tiêm rất có tính ứng dụng cho nên người này cũng là nhân tài được cục dị năng trọng dụng đấy.
Lạc Tiêm Tiêm nhanh chóng hồi tưởng lại hình ảnh từ con thuyền Địa giai kia, sau khi thu được hình ảnh thì tất cả mọi người cũng nhìn thấy một con thuyền chiến đang rẽ sóng lao thẳng tắp về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Trình Chu híp mắt cũng có chút tán thưởng mà nói: “Chất lượng của con thuyền này nhìn cũng không tồi đâu.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi nói: “Anh hai, em cảm thấy chất lượng con thuyền này còn vượt qua chất lượng con thuyền hoả long của chúng ta một đoạn đấy.”
Trình Chu gật đầu nói: “Bình thường thôi.”
Dựa theo những tài liệu đã lưu lại ở bảo khố của vương thất thì trình độ luyện khí của đại lục Tinh Linh ở phía bên ngoài Hiệp Loan quần đảo kia mới được coi như là đầy đủ và hoàn chỉnh nhất, trình độ luyện khí bên kia không chỉ cao cấp hơn mà còn rất thâm sâu nữa. Nghe nói là bên phía đại lục Tinh Linh bên kia ngoại trừ những Địa giai hung thú ra còn có nững con hung thú có cấp bậc cao hơn là Thiên giai hung thú, có vẻ như tài liệu luyện khí bên kia còn phong phú hơn Hiệp Loan quần đảo rất nhiều.
Trình Chu cười cười nói: “Không sao, con thuyền này sắp thành của anh rồi cho nên cấp bậc càng ưu việt thì càng tốt chứ sao.”
Đàm Thiếu Thiên: “………”
Anh hai à, anh còn chưa gặp mặt người ta đâu đấy. Mấy lời này của anh ra hình như cũng hơi bị sớm quá rồi thì phải.
Trình Chu nhìn Lạc Tiêm Tiêm rồi dò hỏi: “Chị Tiêm Tiêm, chị có thể khôi phục lại toàn bộ cảnh tượng bên trong con thuyền này không ạ?”
Lạc Tiêm Tiêm cau mày cũng có chút khó xử mà nói: “Một mình tôi thì chắc chắn là không có cách nào để làm được chuyện này rồi, nếu như Trình thiếu có thể mang thêm cái người liên chuyển ma lực kia tới đây rồi rót thêm ma lực cho tôi nữa thì chắc chắn tôi có thể thử một chút. Có lẽ sẽ được thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Vậy được, tôi lập tức mang Finger tới đây.”
Trình Chu nhanh chóng mang Finger tới đây, ngoài ra thì Trình Chu còn mang thêm một con thuyền Hoàng kim tới rồi hắn cũng đuổi theo phía sau con thuyền Địa giai này. Bên trong con thuyền Hoàng kim này Trình Chu còn trang bị thêm một màn hình lớn dùng để chiếu những đoạn phim mà Lạc Tiêm Tiêm đã hồi tưởng lại lên trên màn hình.
Hiện nay thì cả đám mấy người bọn họ đang ngồi trong con thuyền Hoàng kim để quan sát đám người bên trong thuyền Địa giai kia giết thời gian.
……
Bởi vì Trình Chu cũng đã làm một bàn cược để đánh cuộc cho nên tất cả mọi người ở Hiệp Loan quần đảo này cũng đang trang trạng thái vô cùng có hứng thú với những diễn biến cũng như tình trạng của con thuyền bên phía đại lục Tinh Linh đã phái nơi này. Thời điểm mà Trình Chu mang Lạc Tiêm Tiêm đi thì mọi người cũng ngửi được mùi ngon rồi cho nên mọi người cũng hóng không thôi.
Trình Chu cũng nhanh chóng thể theo nguyện vọng của rất nhiều người rồi tiến hành chỉnh sửa, cắt ghép một vài đoạn hình ảnh cần thiết rồi lưu vào lưu ảnh thạch, sau đó hắn lại mang về vương đô cho mọi người coi cùng.
Hình ảnh đưa về vương đô thì cũng ngay lập tức khiến cho tất cả mọi người hưởng ứng không ngừng.
Rất nhiều Năng lực giả ở vương đảo cũng cảm thấy rất hứng thú với những cao thủ đang có mặt ở trên thuyền, họ cũng đang háo hức muốn thử giao lưu thân thủ với đối phương một chút.
Một chúng luyện khí sư thì phản ứng lại càng kích động hơn so với phản ứng của mấy Năng lực giả kia. Mấy luyện khí sư này vừa nhìn thấy hình ảnh của con thuyền vô cùng mới lạ như vậy, nhìn một con thuyền đang phăm phăm vượt sóng đi tới mà bọn họ cũng hô hào rồi kích động đến mức chờ không nổi cái mong muốn được phân rã con thuyền này ra ngay lập tức để học tập thêm kiến thức mới. Đúng là mấy luyện khí sư này cuồng nhiệt quá độ rồi thì phải.
Sau khi chế tạo thành công con thuyền hoả long thì tâm tưởng của mấy luyện khí sư ở xưởng đóng tàu này cũng bành trưởng ra thêm không ít, người nào người nấy đều mong muốn nhanh chóng có thể chế tạo ra thêm nhiều con thuyền có cấp bậc cao hơn, quy cách cũng hoàn chỉnh hơn nữa để thoả mãn đam mê.
Nhưng mà con thuyền hoả long đó cũng là tâm huyết của bao nhiêu người đổ dồn vào, tài liệu cao cấp thì bọn họ đã dùng hết rồi cho nên bọn họ có muốn tìm kiếm thêm những tài liệu siêu việt hơn nữa thì tạm thời cũng chưa có khả năng để cung cấp ngay được.
Lúc này đây, khi tận mắt chứng kiến con thuyền mà đại lục Tinh Linh phái tới thì những luyện khí sư trong xưởng đóng tàu cũng nhịn không được mà suy nghĩ miên man.
Rốt cuộc thì đây cũng là thuyền của đại lục Tinh Linh cho nên kỹ thuật dùng trong luyện khí chắc chắn cũng phải cao cấp hơn kỹ thuật luyện khí của Hiệp Loan quần đảo bọn họ rồi. Nếu thật sự mà Trình Chu có thể vớt luôn con thuyền này tới tay thì chắc chắn trình độ luyện khí của mọi người ở xưởng đóng tàu này cũng có thể nâng bước mà đi lên cao hơn nữa, chắc chắn là sẽ có ích thôi.
………
Trình Chu đang nằm trên giường bên trong một căn phòng của con thuyền Hoàng kim mà tâm trạng cũng có chút chán nản và phiền muộn.
Dạ U quay sang nhìn Trình Chu rồi nói: “Anh làm sao vậy?”
Trình Chu ngẩng đầu nhìn Dạ U rồi nói: “Không có gì. Anh chỉ là đột nhiên cảm thấy thôi nhé, hình như cái việc chúng ta cứ nhìn chằm chằm vào người ta như vậy không được ổn lắm thì phải. Chuyện này cũng có chút giống biến thái đúng không?”
Đàm Thiếu Thiên cười cười rồi nói: “Em thấy cũng ổn mà. Cái này cũng giống như chúng ta đang xem livestream trực tiếp của mấy hot douyin thôi. Rất thú vị.”
Anh hai à, anh nhìn người ta thì cũng đã nhìn nhiều ngày lắm rồi đấy, tới tận bây giờ thì anh mới chịu phát hiện ra đây là chuyện này có chút biến thái sao? Anh phát hiện cũng nhanh quá rồi đó anh hai.
Trình Chu: “……”
Dạ U cười cười nói: “Em cũng tìm hiểu xong thông tin bên đó rồi.”
Trình Chu quay qua nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Là từ khẩu hình mà đọc ra sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Gần như vậy.”
Trình Chu cũng có chút tò mò mà nói: “Em phát hiện ra cái gì rồi?”
Dạ U chỉnh sửa lại những thông tin trong đầu một chút rồi chậm rãi nói: “Bên phía đại lục Tinh Linh bên kia thì địa vị của kỵ sĩ cũng như Năng lực giả là tương đương ngang với nhau. Cục diện của hai thế lực này thì cũng như chúng ta đã biết từ trước là hai thế lục này cũng kiêng kỵ và đề phòng lẫn nhau. Năng lực giả bên phía đại lục Tinh Linh cũng được gọi là Thần tứ giả - người được thần linh ban cho sức mạnh. Họ cũng tự xưng bọn họ là người được Thần linh lựa chọn. Thế lực kỵ sĩ và thế lực Năng lực giả ở đại lục Tinh Linh bên kia cũng không hề xung khắc như nước với lửa nhưng mà mối quan hệ của hai thế lực này chính là quan hệ cạnh tranh rất mạnh mẽ. Nói cho cùng thì thái độ của đôi bên cũng không tốt hơn là bao.”
“Người cầm quyền bên phía đại lục Tinh Linh chính là vương thất của Thần Mộc quốc vương, phía dưới quốc vương còn có tới 5 quốc công nữa. Mấy quốc công kia lần lượt là Kim Cẩn Hoa quốc công, Thiên Anh quốc công, Kim Mạch quốc công, Long Nha quốc công, và Diệp Phong quốc công. Mấy vị quốc công hay đại công tước này đều là những Thiên giai kỵ sĩ.”
Đàm Thiếu Thiên nghe vậy cũng kích động mà trừng mắt rồi vui mừng mà nói: “Quào, sao lại có nhiều Thiên giai kỵ sĩ tới vậy cơ chứ. Quả nhiên là trình độ tu luyện ở bên kia cao hơn bên này rất nhiều.”
Dạ U tiếp tục điểm danh thêm mấy hình ảnh được khoanh tròn nói: “Mấy học viên có mặt trên thuyền đều là những học viên có địa vị khá cao ở bên trong học viện, nhưng mà cao quý nhất thì cũng chỉ có 4 người bao gồm Lục Nhã – xuất thân từ Kim Cẩn Hoa quốc công, là con gái của đại công tước Kim Cẩn Hoa quốc công. Tiếp theo là Brewer – xuất thân từ Long Nha quốc công, người này là cháu trai của đại công tước Long Nha quốc công. Tiếp theo là Issac – xuất thân từ Diệp Phong quốc công, cũng là cháu trai của đại công tước Diệp Phong quốc công. Cuối cùng là Oger – xuất thân từ Kim Mạch quốc công, là con trai của đại công tước Kim Mạch quốc công. Trong 4 người này thì Brewer và Issac đều là tình địch, hai người bọn họ đang theo đuổi cô gái tên Lục Nhã này.”
Đàm Thiếu Thiên nghe vậy thì cũng có chút ngạc nhiên mà nói: “Hai cái thằng ngốc giống hai con khổng tước đực cả ngày xoè đuôi nhún nhảy trước mặt cô gái kia đều là cháu của đại công tước ấy ạ?”
Dạ U gật đầu rồi nói: “Chính là hai người đó đấy. Nhưng mà họ kỳ thật cũng không hề ngu ngốc như vẻ ngoài biểu hiện ra đâu. Trong bốn người này thì tư chất của Lục Nhã cũng coi như khá tốt, xuất thân cũng rất hiển hách cho nên 1 trong 2 người bọn họ mà cưới được cô ta thì bọn họ càng có lợi lớn trong việc tranh đoạt tước vị bên phía gia tộc, việc theo đuổi được Lục Nhã cũng coi như một hướng phát triển tốt trong tương lai.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi nói: “Quý tộc liên hôn, cường cường liên thủ mà.”
Dạ U gật đầu rồi nói: “Nếu như cả 4 người này cùng đồng thời mà tử vong trên lãnh thổ của chúng ta thì chắc chắn sẽ dẫn hậu quả của là một trong 4 Thiên giai kỵ sĩ kia sẽ bay nhanh tới đây sát phạt. Tiếp, người này là Wall, người này xuất thân từ gia tộc luyện khí thế gia của đại lục Tinh Linh. Trong nhà cậu ta có 2 Thiên giai luyện khí sư, bản thân cậu ta đang là Hoàng kim luyện khí sư.”
Trình Chu híp mắt nói: “Được, đây là nhân tài đúng không?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trình Chu híp mắt rồi nói: “Không biết là chúng ta có thể mượn sức của cậu ta để nhập bọn hay không nhỉ?”
Dạ U híp mắt nói: “Chỉ sợ là có chút khó khăn.”
Trình Chu chống cằm nói: “Khó khăn thì khó khăn, nhưng mà anh nghĩ chúng ta có thể thử mời chào cũng được. Dù sao thì chế độ đãi ngộ của chúng ta cũng rất tốt.”
Dạ U dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Phía bên kia có 2 học viện lớn nhất, địa vị của hai học viện này ở nơi đó cũng rất cao. Đại đa số những cao thủ ở đại lục Tinh Linh đều xuất phát từ hai học viện này.”
Trình Chu nhướn mày nói: “Hai học viện sao?”
Dạ U gật đầu rồi nói: “Một học viện chuyên môn dùng để bồi dưỡng các kỵ sĩ được gọi là học viện Thần Mộc, còn một học viện chuyên để bồi dưỡng Năng lực giả được gọi là học viện Thần Tứ. Hai học viện này cũng tương đương với hai học viện Thanh và Bắc ở thủ đô bên kia vậy. Đây đều là học viện cấp cao cho nên các con em quý tộc hay con cháu bình dân đều mong muốn được nhập học. Tiến vào học viện đều là nhân trung long phượng, nhân tài kiệt xuất. Con cháu bình dân nếu có thể tiến vào bên trong học viện thì khi tốt nghiệp đi ra bên ngoài hoạt động cũng khiến cho địa vị của cả gia tộc được tăng lên vài lần, kéo theo đó thì giá trị con người cũng tăng lên gấp bội.”
Đàm Thiếu Thiên cũng có chút tò mò mà nói: “Ở đại lục Tinh Linh bên kia cũng có học viện dành cho Năng lực giả ạ?”
Dạ U gật đầu nói: “Có. Đại lục Tinh Linh bên kia hình như có rất nhiều thủ đoạn trợ giúp Năng lực giả gia tăng năng lực của bản thân. Địa vị cũng như thực lực của Năng lực giả bên đó vô cùng cao.”
Trình Chu cũng có chút tò mò mà nói: “Vậy người tới đây lần này cũng có quan hệ với hai học viện đó sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, người tới đây lần này thuộc về học viện Thần Mộc, cũng chính là học viện chuyên đào tạo ra kỵ sĩ kia. Lần này phía bọn họ đã phái tới phần lớn đều là những học viên tinh anh của học viện. Mà bọn họ đi ra ngoài lần này cũng giống với cái hoạt động giáo dục thực tiễn đấy.”
“Tuy nhiên, tính tới thời điểm hiện tại ở bên phía đại lục Tinh Linh bên kia thì sức mạnh tổng lực chắc hẳn là nghiêng về phía của các kỵ sĩ, nghe nói bên đó kỵ sĩ vẫn chiếm thế thượng phong, nhưng mà thực lực của Năng lực giả bên đó cũng không hề yếu, hai bên kiêng kỵ lẫn nhau nhưng mà bọn họ lại sống nương nhờ vào nhau.”
Dạ U ngừng một lúc rồi chỉ lên trên màn hình rồi nói: “Người này chính là giáo viên mang đội của học viện Thần Mộc – thầy Hamoya. Đối phương lần này tới đây chắc chắn cũng là vì anh mà tới đấy.”
Trình Chu chớp mắt cũng có chút vô tội nói: “Anh có làm gì đâu mà họ lại vì anh mà tới chứ? Tại sao lại là vì anh mà tới được chứ?”
Dạ U híp mắt rồi nói: “Nói chính xác hơn thì hắn ta chắc hẳn là vì mảnh vỡ thần cách mà anh đã hấp thu kia mà tới. Mảnh vỡ thần cách có thuộc tính thôn phệ này chắc hẳn đã từng gây ra rất nhiều thảm hoạ cho phía đại lục Tinh Linh bên kia. Mà cái người bạch tuộc kia lúc trước khi chết đã đánh động một cú cũng với ý định muốn đem tin tức này truyền ra ngoài. Có lẽ là cú chốt đó của người bạch tuộc đó cũng thành công mà đã đánh động các thế lực lớn của đại lục Tinh Linh phải để ý đến. Cho nên vị giáo viên của học viện Thần Mộc mới phải trèo đèo lội suối tới đây để gặp anh đấy.”
“Mấy học viên kia chắc bọn họ cũng có cùng mục đích và bọn họ cũng là những đại diện trực tiếp cho mấy gia tộc lớn ở bên phía đại lục Tinh Linh bên kia. Những cái bí mật mà người bạch tuộc có thể biết được thì những gia tộc truyền đời ở phía bên kia cũng có rất nhiều người biết đến. Có vẻ như đây cũng chẳng phải là chuyện bí mật gì.”
Trình Chu chống cằm rồi quay qua nhìn Dạ U sau đó dò hỏi: “Nếu như đám người kia mà biết đồ vật mà bọn họ muốn tìm đang nằm trên người anh thì em nghĩ coi bọn họ sẽ làm gì để lấy được nó?”
Dạ U ngẩng đâu nhìn Trình Chu rồi lạnh giọng mà nói: “Sau khi lấy được món đồ này thì chắc chắn bọn họ cũng muốn vĩnh tuyệt hậu hoạn.”
Mấy người trên con thuyền này khi nói chuyện với nhau thì người nào người nấy đều mang theo cái ngữ khí khinh thường người khác và thái độ cao cao tại thượng khi nhìn vào Hiệp Loan quần đảo. Trong mắt của đám người kia thì những người ở Hiệp Loan quần đảo này chính là đám tội dân từ bao đời nay, cho nên Trình Chu có là dạng người gì đi chăng nữa thì chắc chắn đám người này cũng vì loại trừ hậu hoạn sau này có thể phát sinh ra thì bọn họ chắc chắn sẽ tìm cách để thủ tiêu Trình Chu và tất cả những người ở Hiệp Loan quần đảo này thôi.
Trình Chu chống cằm rồi nói: “Nếu như bọn họ đã muốn làm như vậy thì anh cũng chỉ có thể tự tìm đường sống cho bản thân mình thì cũng chẳng phải là chuyện gì sai trái đúng không? Người không vì mình trời tru đất diệt (人不為己 天誅地滅 :Rén bù wéi jǐ tiānzhūdìmiè). Chúng ta có thể chuẩn bị một chút thôi.”
Dạ U quay sang nhìn Trình Chu rồi nói: “Anh muốn tập trung lực lượng lại đánh nhau với bọn họ sao?”
Trình Chu nhún vai rồi nói: “Chúng ta cũng chưa biết thực lực của đối thủ ra sao mà, cho nên chúng ta cũng chỉ có cách thăm dò trước. Tuỳ tiện ra tay cũng không ổn lắm đâu đúng không? Để cho đám Địa giai hải thú kia ra mở màn ra trận đánh trước trước cũng được mà nhỉ? Em thấy chuyện này như thế nào?”
Lúc trước thì Trình Chu cần phải lấy được một vài bộ phận nhỏ trên người của những con Địa giai hải thú thì mới có thể mở ra thông đạo không gian để triệu hoán được những con hải thú đó đến vị trí nhất định. Nhưng mà sau này khi hắn có được mảnh vỡ thần cách kia thì thực lực của hắn cũng được kéo lên rồi tăng lên thấy rõ rệt luôn, cho nên hiện tại hắn cũng chẳng cần phải làm thêm mấy công đoạn phiền toái như vậy nữa. Hiện tại thì Trình Chu có thể dùng lồng giam không gian để mà bao phủ lấy toàn bộ con hải thú đó rồi mang thả xuống bất kỳ một vị trí nào mà hắn chỉ định thôi cũng được rồi.
Dạ U nghe vậy thì cũng cười cười một chút rồi nói: “Anh tem tém lại chút nào, anh mà cứ ra tay trắng trợn như vậy thì Địa giai hải thú ở cái Hiệp Loan quần đảo này cũng không đủ cho anh chơi đâu.”
Trình Chu lười biếng nằm ở trên ghế bập bênh nói: “Anh cũng không sợ. Hiệp Loan quần đảo không đủ thì vẫn còn đại lục Tinh Linh bên kia mà. Chắc chắn là đủ.”
Dạ U cười cười nói: “Nói cũng đúng.”
Sau khi đã biết hết chi tiết những người tiến tới đây thì Trình Chu cũng lười không muốn quan sát những người này thêm làm gì nữa, sau đó thì hắn cũng tính tới chuyện rút lui nhanh gọn cho nên hắn cũng mang theo cả con thuyền Hoàng kim này quay về vương đảo của Hiệp Loan quần đảo chờ khách quý tới thăm nhà thôi.
End chap 273
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu cũng có chút nhàm chán quá mức mà nằm ở trên ghế bập bênh rồi ngẩng đầu lên dò hỏi: “Dạ U, đã mấy ngày rồi em?”
Dạ U cười cười rồi nói: “9 ngày.”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút bực mình mà nói: “Đã 9 ngày rồi đấy. Vì sao bọn họ còn chưa tới?”
Dạ U cười cười rồi nói: “Còn không phải do cái mê cung mà anh đã làm ra sao? Chắc chắn là bọn họ sẽ không thể ra nhanh như vậy đâu. Mà không có cái mê cung kia thì bọn họ có muốn tới cũng không thể tới nhanh như vậy được mà.”
Trình Chu nghe vậy cũng nhướn mày rồi cười cười nói: “Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ? (有客自遠方來,不亦說乎: Yǒu kè zì yuǎnfāng lái, bù yì shuō hū - Có bạn từ xa đến viếng, chẳng mừng lắm sao). Khách quý mãi không chịu đến làm anh không còn tâm tư nào mà tu luyện nữa.”
Dạ U nghe vậy thì lắc đầu cũng có chút tinh nghịch mà nói: “Sao em lại không biết anh là người hiếu khách như vậy nhỉ?”
Trình Chu cười cười rồi nói: “Là người ta tự nhiên đưa tài tới tận cửa cho anh mà. Tất nhiên là anh cực kỳ mong chờ rồi.”
Dạ U nhíu mày rồi nói: “Anh đừng quá khinh địch như vậy.”
Đàm Thiếu Thiên từ bên ngoài ngó vào rồi nói: “Anh hai, anh lại lười tu luyện cho nên anh lại tìm cớ chứ gì?”
Trình Chu quay qua nhìn Đàm Thiếu Thiên một cái rồi nói: “Em tới đây làm gì hả? Đi nạp điện đi.”
Bên phía hiện thế cũng tự nhiên xuất hiện một vài vết nứt không gian ở khắp mọi nơi, hơn nữa ở phía mấy cái vết nứt không gian này cũng thường xuyên có những đồ vật từ thế giới khác ném thẳng từ mấy vết nứt không gian này tập kích xuống Địa cầu.
Thượng tầng của quốc gia gấu trúc bọn họ cũng tóm được một số công nghệ cao của các vị diện cao cấp hơn lưu lạc xuống, trong đó cũng có một số tư liệu mới cũng như phương pháp nghiên cứu ra máy phát điện có hiệu suất cao hơn. Công suất của máy phát điện mới này còn cao gấp 10 lần so với máy phát điện cũ trước đây. Đàm Thiếu Thiên là lôi điện Dị năng giả cho nên hắn ta cũng sử dụng máy phát điện mới này để tu luyện luôn, mà hiệu quả tạo thành cũng không tồi một chút nào cả.
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Em lười, không muốn nạp điện.”
Trình Chu: “…" Thằng nhóc thối này nữa, lười biếng như vậy mà nó còn nói hợp tình hợp lý tới cỡ vậy hả?
Trình Chu quay qua nhìn Dạ U rồi đề nghị: “Hiện tại chúng ta cũng khá là nhàn rỗi mà đúng không? Hay là … chúng ta thuấn di qua bên kia coi thử đi.”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng được."
Trình Chu mang theo Dạ U, Đàm Thiếu Thiên và Lạc Tiêm Tiêm (洛纖纖: Luò xiānxiān) đến một vùng biển yên tĩnh.
Lạc Tiêm Tiêm chính là vị hồi tưởng hình ảnh Dị năng giả mà Trình Chu đã cố ý chạy tới cục dị năng để mượn người đón tới đây. Năng lực của Lạc Tiêm Tiêm không phải là năng lực thiên về chiến đấu và cô nàng cũng chẳng có khả năng chiến đấu gì hết, nhưng mà năng lực của đối phương lại rất có ích trong những công việc điều tra cơ mật này nọ lắm. Nói chung là tất cả dị năng hay năng lực trên đời này đều có thể ứng dụng vào thực tiễn được và công việc của người cầm quân cũng chỉ cần tìm ra phương pháp hợp lý để ứng dụng mà thôi. Dị năng của Lạc Tiêm Tiêm rất có tính ứng dụng cho nên người này cũng là nhân tài được cục dị năng trọng dụng đấy.
Lạc Tiêm Tiêm nhanh chóng hồi tưởng lại hình ảnh từ con thuyền Địa giai kia, sau khi thu được hình ảnh thì tất cả mọi người cũng nhìn thấy một con thuyền chiến đang rẽ sóng lao thẳng tắp về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Trình Chu híp mắt cũng có chút tán thưởng mà nói: “Chất lượng của con thuyền này nhìn cũng không tồi đâu.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi nói: “Anh hai, em cảm thấy chất lượng con thuyền này còn vượt qua chất lượng con thuyền hoả long của chúng ta một đoạn đấy.”
Trình Chu gật đầu nói: “Bình thường thôi.”
Dựa theo những tài liệu đã lưu lại ở bảo khố của vương thất thì trình độ luyện khí của đại lục Tinh Linh ở phía bên ngoài Hiệp Loan quần đảo kia mới được coi như là đầy đủ và hoàn chỉnh nhất, trình độ luyện khí bên kia không chỉ cao cấp hơn mà còn rất thâm sâu nữa. Nghe nói là bên phía đại lục Tinh Linh bên kia ngoại trừ những Địa giai hung thú ra còn có nững con hung thú có cấp bậc cao hơn là Thiên giai hung thú, có vẻ như tài liệu luyện khí bên kia còn phong phú hơn Hiệp Loan quần đảo rất nhiều.
Trình Chu cười cười nói: “Không sao, con thuyền này sắp thành của anh rồi cho nên cấp bậc càng ưu việt thì càng tốt chứ sao.”
Đàm Thiếu Thiên: “………”
Anh hai à, anh còn chưa gặp mặt người ta đâu đấy. Mấy lời này của anh ra hình như cũng hơi bị sớm quá rồi thì phải.
Trình Chu nhìn Lạc Tiêm Tiêm rồi dò hỏi: “Chị Tiêm Tiêm, chị có thể khôi phục lại toàn bộ cảnh tượng bên trong con thuyền này không ạ?”
Lạc Tiêm Tiêm cau mày cũng có chút khó xử mà nói: “Một mình tôi thì chắc chắn là không có cách nào để làm được chuyện này rồi, nếu như Trình thiếu có thể mang thêm cái người liên chuyển ma lực kia tới đây rồi rót thêm ma lực cho tôi nữa thì chắc chắn tôi có thể thử một chút. Có lẽ sẽ được thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Vậy được, tôi lập tức mang Finger tới đây.”
Trình Chu nhanh chóng mang Finger tới đây, ngoài ra thì Trình Chu còn mang thêm một con thuyền Hoàng kim tới rồi hắn cũng đuổi theo phía sau con thuyền Địa giai này. Bên trong con thuyền Hoàng kim này Trình Chu còn trang bị thêm một màn hình lớn dùng để chiếu những đoạn phim mà Lạc Tiêm Tiêm đã hồi tưởng lại lên trên màn hình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiện nay thì cả đám mấy người bọn họ đang ngồi trong con thuyền Hoàng kim để quan sát đám người bên trong thuyền Địa giai kia giết thời gian.
……
Bởi vì Trình Chu cũng đã làm một bàn cược để đánh cuộc cho nên tất cả mọi người ở Hiệp Loan quần đảo này cũng đang trang trạng thái vô cùng có hứng thú với những diễn biến cũng như tình trạng của con thuyền bên phía đại lục Tinh Linh đã phái nơi này. Thời điểm mà Trình Chu mang Lạc Tiêm Tiêm đi thì mọi người cũng ngửi được mùi ngon rồi cho nên mọi người cũng hóng không thôi.
Trình Chu cũng nhanh chóng thể theo nguyện vọng của rất nhiều người rồi tiến hành chỉnh sửa, cắt ghép một vài đoạn hình ảnh cần thiết rồi lưu vào lưu ảnh thạch, sau đó hắn lại mang về vương đô cho mọi người coi cùng.
Hình ảnh đưa về vương đô thì cũng ngay lập tức khiến cho tất cả mọi người hưởng ứng không ngừng.
Rất nhiều Năng lực giả ở vương đảo cũng cảm thấy rất hứng thú với những cao thủ đang có mặt ở trên thuyền, họ cũng đang háo hức muốn thử giao lưu thân thủ với đối phương một chút.
Một chúng luyện khí sư thì phản ứng lại càng kích động hơn so với phản ứng của mấy Năng lực giả kia. Mấy luyện khí sư này vừa nhìn thấy hình ảnh của con thuyền vô cùng mới lạ như vậy, nhìn một con thuyền đang phăm phăm vượt sóng đi tới mà bọn họ cũng hô hào rồi kích động đến mức chờ không nổi cái mong muốn được phân rã con thuyền này ra ngay lập tức để học tập thêm kiến thức mới. Đúng là mấy luyện khí sư này cuồng nhiệt quá độ rồi thì phải.
Sau khi chế tạo thành công con thuyền hoả long thì tâm tưởng của mấy luyện khí sư ở xưởng đóng tàu này cũng bành trưởng ra thêm không ít, người nào người nấy đều mong muốn nhanh chóng có thể chế tạo ra thêm nhiều con thuyền có cấp bậc cao hơn, quy cách cũng hoàn chỉnh hơn nữa để thoả mãn đam mê.
Nhưng mà con thuyền hoả long đó cũng là tâm huyết của bao nhiêu người đổ dồn vào, tài liệu cao cấp thì bọn họ đã dùng hết rồi cho nên bọn họ có muốn tìm kiếm thêm những tài liệu siêu việt hơn nữa thì tạm thời cũng chưa có khả năng để cung cấp ngay được.
Lúc này đây, khi tận mắt chứng kiến con thuyền mà đại lục Tinh Linh phái tới thì những luyện khí sư trong xưởng đóng tàu cũng nhịn không được mà suy nghĩ miên man.
Rốt cuộc thì đây cũng là thuyền của đại lục Tinh Linh cho nên kỹ thuật dùng trong luyện khí chắc chắn cũng phải cao cấp hơn kỹ thuật luyện khí của Hiệp Loan quần đảo bọn họ rồi. Nếu thật sự mà Trình Chu có thể vớt luôn con thuyền này tới tay thì chắc chắn trình độ luyện khí của mọi người ở xưởng đóng tàu này cũng có thể nâng bước mà đi lên cao hơn nữa, chắc chắn là sẽ có ích thôi.
………
Trình Chu đang nằm trên giường bên trong một căn phòng của con thuyền Hoàng kim mà tâm trạng cũng có chút chán nản và phiền muộn.
Dạ U quay sang nhìn Trình Chu rồi nói: “Anh làm sao vậy?”
Trình Chu ngẩng đầu nhìn Dạ U rồi nói: “Không có gì. Anh chỉ là đột nhiên cảm thấy thôi nhé, hình như cái việc chúng ta cứ nhìn chằm chằm vào người ta như vậy không được ổn lắm thì phải. Chuyện này cũng có chút giống biến thái đúng không?”
Đàm Thiếu Thiên cười cười rồi nói: “Em thấy cũng ổn mà. Cái này cũng giống như chúng ta đang xem livestream trực tiếp của mấy hot douyin thôi. Rất thú vị.”
Anh hai à, anh nhìn người ta thì cũng đã nhìn nhiều ngày lắm rồi đấy, tới tận bây giờ thì anh mới chịu phát hiện ra đây là chuyện này có chút biến thái sao? Anh phát hiện cũng nhanh quá rồi đó anh hai.
Trình Chu: “……”
Dạ U cười cười nói: “Em cũng tìm hiểu xong thông tin bên đó rồi.”
Trình Chu quay qua nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Là từ khẩu hình mà đọc ra sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Gần như vậy.”
Trình Chu cũng có chút tò mò mà nói: “Em phát hiện ra cái gì rồi?”
Dạ U chỉnh sửa lại những thông tin trong đầu một chút rồi chậm rãi nói: “Bên phía đại lục Tinh Linh bên kia thì địa vị của kỵ sĩ cũng như Năng lực giả là tương đương ngang với nhau. Cục diện của hai thế lực này thì cũng như chúng ta đã biết từ trước là hai thế lục này cũng kiêng kỵ và đề phòng lẫn nhau. Năng lực giả bên phía đại lục Tinh Linh cũng được gọi là Thần tứ giả - người được thần linh ban cho sức mạnh. Họ cũng tự xưng bọn họ là người được Thần linh lựa chọn. Thế lực kỵ sĩ và thế lực Năng lực giả ở đại lục Tinh Linh bên kia cũng không hề xung khắc như nước với lửa nhưng mà mối quan hệ của hai thế lực này chính là quan hệ cạnh tranh rất mạnh mẽ. Nói cho cùng thì thái độ của đôi bên cũng không tốt hơn là bao.”
“Người cầm quyền bên phía đại lục Tinh Linh chính là vương thất của Thần Mộc quốc vương, phía dưới quốc vương còn có tới 5 quốc công nữa. Mấy quốc công kia lần lượt là Kim Cẩn Hoa quốc công, Thiên Anh quốc công, Kim Mạch quốc công, Long Nha quốc công, và Diệp Phong quốc công. Mấy vị quốc công hay đại công tước này đều là những Thiên giai kỵ sĩ.”
Đàm Thiếu Thiên nghe vậy cũng kích động mà trừng mắt rồi vui mừng mà nói: “Quào, sao lại có nhiều Thiên giai kỵ sĩ tới vậy cơ chứ. Quả nhiên là trình độ tu luyện ở bên kia cao hơn bên này rất nhiều.”
Dạ U tiếp tục điểm danh thêm mấy hình ảnh được khoanh tròn nói: “Mấy học viên có mặt trên thuyền đều là những học viên có địa vị khá cao ở bên trong học viện, nhưng mà cao quý nhất thì cũng chỉ có 4 người bao gồm Lục Nhã – xuất thân từ Kim Cẩn Hoa quốc công, là con gái của đại công tước Kim Cẩn Hoa quốc công. Tiếp theo là Brewer – xuất thân từ Long Nha quốc công, người này là cháu trai của đại công tước Long Nha quốc công. Tiếp theo là Issac – xuất thân từ Diệp Phong quốc công, cũng là cháu trai của đại công tước Diệp Phong quốc công. Cuối cùng là Oger – xuất thân từ Kim Mạch quốc công, là con trai của đại công tước Kim Mạch quốc công. Trong 4 người này thì Brewer và Issac đều là tình địch, hai người bọn họ đang theo đuổi cô gái tên Lục Nhã này.”
Đàm Thiếu Thiên nghe vậy thì cũng có chút ngạc nhiên mà nói: “Hai cái thằng ngốc giống hai con khổng tước đực cả ngày xoè đuôi nhún nhảy trước mặt cô gái kia đều là cháu của đại công tước ấy ạ?”
Dạ U gật đầu rồi nói: “Chính là hai người đó đấy. Nhưng mà họ kỳ thật cũng không hề ngu ngốc như vẻ ngoài biểu hiện ra đâu. Trong bốn người này thì tư chất của Lục Nhã cũng coi như khá tốt, xuất thân cũng rất hiển hách cho nên 1 trong 2 người bọn họ mà cưới được cô ta thì bọn họ càng có lợi lớn trong việc tranh đoạt tước vị bên phía gia tộc, việc theo đuổi được Lục Nhã cũng coi như một hướng phát triển tốt trong tương lai.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi nói: “Quý tộc liên hôn, cường cường liên thủ mà.”
Dạ U gật đầu rồi nói: “Nếu như cả 4 người này cùng đồng thời mà tử vong trên lãnh thổ của chúng ta thì chắc chắn sẽ dẫn hậu quả của là một trong 4 Thiên giai kỵ sĩ kia sẽ bay nhanh tới đây sát phạt. Tiếp, người này là Wall, người này xuất thân từ gia tộc luyện khí thế gia của đại lục Tinh Linh. Trong nhà cậu ta có 2 Thiên giai luyện khí sư, bản thân cậu ta đang là Hoàng kim luyện khí sư.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu híp mắt nói: “Được, đây là nhân tài đúng không?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trình Chu híp mắt rồi nói: “Không biết là chúng ta có thể mượn sức của cậu ta để nhập bọn hay không nhỉ?”
Dạ U híp mắt nói: “Chỉ sợ là có chút khó khăn.”
Trình Chu chống cằm nói: “Khó khăn thì khó khăn, nhưng mà anh nghĩ chúng ta có thể thử mời chào cũng được. Dù sao thì chế độ đãi ngộ của chúng ta cũng rất tốt.”
Dạ U dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Phía bên kia có 2 học viện lớn nhất, địa vị của hai học viện này ở nơi đó cũng rất cao. Đại đa số những cao thủ ở đại lục Tinh Linh đều xuất phát từ hai học viện này.”
Trình Chu nhướn mày nói: “Hai học viện sao?”
Dạ U gật đầu rồi nói: “Một học viện chuyên môn dùng để bồi dưỡng các kỵ sĩ được gọi là học viện Thần Mộc, còn một học viện chuyên để bồi dưỡng Năng lực giả được gọi là học viện Thần Tứ. Hai học viện này cũng tương đương với hai học viện Thanh và Bắc ở thủ đô bên kia vậy. Đây đều là học viện cấp cao cho nên các con em quý tộc hay con cháu bình dân đều mong muốn được nhập học. Tiến vào học viện đều là nhân trung long phượng, nhân tài kiệt xuất. Con cháu bình dân nếu có thể tiến vào bên trong học viện thì khi tốt nghiệp đi ra bên ngoài hoạt động cũng khiến cho địa vị của cả gia tộc được tăng lên vài lần, kéo theo đó thì giá trị con người cũng tăng lên gấp bội.”
Đàm Thiếu Thiên cũng có chút tò mò mà nói: “Ở đại lục Tinh Linh bên kia cũng có học viện dành cho Năng lực giả ạ?”
Dạ U gật đầu nói: “Có. Đại lục Tinh Linh bên kia hình như có rất nhiều thủ đoạn trợ giúp Năng lực giả gia tăng năng lực của bản thân. Địa vị cũng như thực lực của Năng lực giả bên đó vô cùng cao.”
Trình Chu cũng có chút tò mò mà nói: “Vậy người tới đây lần này cũng có quan hệ với hai học viện đó sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, người tới đây lần này thuộc về học viện Thần Mộc, cũng chính là học viện chuyên đào tạo ra kỵ sĩ kia. Lần này phía bọn họ đã phái tới phần lớn đều là những học viên tinh anh của học viện. Mà bọn họ đi ra ngoài lần này cũng giống với cái hoạt động giáo dục thực tiễn đấy.”
“Tuy nhiên, tính tới thời điểm hiện tại ở bên phía đại lục Tinh Linh bên kia thì sức mạnh tổng lực chắc hẳn là nghiêng về phía của các kỵ sĩ, nghe nói bên đó kỵ sĩ vẫn chiếm thế thượng phong, nhưng mà thực lực của Năng lực giả bên đó cũng không hề yếu, hai bên kiêng kỵ lẫn nhau nhưng mà bọn họ lại sống nương nhờ vào nhau.”
Dạ U ngừng một lúc rồi chỉ lên trên màn hình rồi nói: “Người này chính là giáo viên mang đội của học viện Thần Mộc – thầy Hamoya. Đối phương lần này tới đây chắc chắn cũng là vì anh mà tới đấy.”
Trình Chu chớp mắt cũng có chút vô tội nói: “Anh có làm gì đâu mà họ lại vì anh mà tới chứ? Tại sao lại là vì anh mà tới được chứ?”
Dạ U híp mắt rồi nói: “Nói chính xác hơn thì hắn ta chắc hẳn là vì mảnh vỡ thần cách mà anh đã hấp thu kia mà tới. Mảnh vỡ thần cách có thuộc tính thôn phệ này chắc hẳn đã từng gây ra rất nhiều thảm hoạ cho phía đại lục Tinh Linh bên kia. Mà cái người bạch tuộc kia lúc trước khi chết đã đánh động một cú cũng với ý định muốn đem tin tức này truyền ra ngoài. Có lẽ là cú chốt đó của người bạch tuộc đó cũng thành công mà đã đánh động các thế lực lớn của đại lục Tinh Linh phải để ý đến. Cho nên vị giáo viên của học viện Thần Mộc mới phải trèo đèo lội suối tới đây để gặp anh đấy.”
“Mấy học viên kia chắc bọn họ cũng có cùng mục đích và bọn họ cũng là những đại diện trực tiếp cho mấy gia tộc lớn ở bên phía đại lục Tinh Linh bên kia. Những cái bí mật mà người bạch tuộc có thể biết được thì những gia tộc truyền đời ở phía bên kia cũng có rất nhiều người biết đến. Có vẻ như đây cũng chẳng phải là chuyện bí mật gì.”
Trình Chu chống cằm rồi quay qua nhìn Dạ U sau đó dò hỏi: “Nếu như đám người kia mà biết đồ vật mà bọn họ muốn tìm đang nằm trên người anh thì em nghĩ coi bọn họ sẽ làm gì để lấy được nó?”
Dạ U ngẩng đâu nhìn Trình Chu rồi lạnh giọng mà nói: “Sau khi lấy được món đồ này thì chắc chắn bọn họ cũng muốn vĩnh tuyệt hậu hoạn.”
Mấy người trên con thuyền này khi nói chuyện với nhau thì người nào người nấy đều mang theo cái ngữ khí khinh thường người khác và thái độ cao cao tại thượng khi nhìn vào Hiệp Loan quần đảo. Trong mắt của đám người kia thì những người ở Hiệp Loan quần đảo này chính là đám tội dân từ bao đời nay, cho nên Trình Chu có là dạng người gì đi chăng nữa thì chắc chắn đám người này cũng vì loại trừ hậu hoạn sau này có thể phát sinh ra thì bọn họ chắc chắn sẽ tìm cách để thủ tiêu Trình Chu và tất cả những người ở Hiệp Loan quần đảo này thôi.
Trình Chu chống cằm rồi nói: “Nếu như bọn họ đã muốn làm như vậy thì anh cũng chỉ có thể tự tìm đường sống cho bản thân mình thì cũng chẳng phải là chuyện gì sai trái đúng không? Người không vì mình trời tru đất diệt (人不為己 天誅地滅 :Rén bù wéi jǐ tiānzhūdìmiè). Chúng ta có thể chuẩn bị một chút thôi.”
Dạ U quay sang nhìn Trình Chu rồi nói: “Anh muốn tập trung lực lượng lại đánh nhau với bọn họ sao?”
Trình Chu nhún vai rồi nói: “Chúng ta cũng chưa biết thực lực của đối thủ ra sao mà, cho nên chúng ta cũng chỉ có cách thăm dò trước. Tuỳ tiện ra tay cũng không ổn lắm đâu đúng không? Để cho đám Địa giai hải thú kia ra mở màn ra trận đánh trước trước cũng được mà nhỉ? Em thấy chuyện này như thế nào?”
Lúc trước thì Trình Chu cần phải lấy được một vài bộ phận nhỏ trên người của những con Địa giai hải thú thì mới có thể mở ra thông đạo không gian để triệu hoán được những con hải thú đó đến vị trí nhất định. Nhưng mà sau này khi hắn có được mảnh vỡ thần cách kia thì thực lực của hắn cũng được kéo lên rồi tăng lên thấy rõ rệt luôn, cho nên hiện tại hắn cũng chẳng cần phải làm thêm mấy công đoạn phiền toái như vậy nữa. Hiện tại thì Trình Chu có thể dùng lồng giam không gian để mà bao phủ lấy toàn bộ con hải thú đó rồi mang thả xuống bất kỳ một vị trí nào mà hắn chỉ định thôi cũng được rồi.
Dạ U nghe vậy thì cũng cười cười một chút rồi nói: “Anh tem tém lại chút nào, anh mà cứ ra tay trắng trợn như vậy thì Địa giai hải thú ở cái Hiệp Loan quần đảo này cũng không đủ cho anh chơi đâu.”
Trình Chu lười biếng nằm ở trên ghế bập bênh nói: “Anh cũng không sợ. Hiệp Loan quần đảo không đủ thì vẫn còn đại lục Tinh Linh bên kia mà. Chắc chắn là đủ.”
Dạ U cười cười nói: “Nói cũng đúng.”
Sau khi đã biết hết chi tiết những người tiến tới đây thì Trình Chu cũng lười không muốn quan sát những người này thêm làm gì nữa, sau đó thì hắn cũng tính tới chuyện rút lui nhanh gọn cho nên hắn cũng mang theo cả con thuyền Hoàng kim này quay về vương đảo của Hiệp Loan quần đảo chờ khách quý tới thăm nhà thôi.
End chap 273
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro