Kén Tinh Linh
Diệp Ức Lạc
2024-11-23 23:21:59
Sau khi rời khỏi thành chủ phủ thì Trình Chu và Dạ U cũng hội họp lại với nhau.
Trình Chu lấy ra vật giống như kén tằm rồi hỏi: “Đây là thứ gì vậy? Michael nói là anh không dùng được nên muốn lấy vật khác ra đổi, mà anh không đồng ý.”
Dạ U: “Đây là kén Tinh Linh.”
Trình Chu: “Kén Tinh Linh?”
Dạ U chậm rãi giải thích: “Có một số ít Tinh Linh trùng gặp phải thời tiết lạnh giá thì sẽ phun ra tơ quấn quanh cơ thể để giữ ấm, đợi mùa xuân đến thì mới bắt đầu phá kén để đi ra. Khi bị kén bao quanh thì sinh mệnh và khí tức của con Tinh Linh trùng đó sẽ bị đình trệ và nó sẽ rơi vào trạng thái chết giả. Sau khi phá kén thì Tinh Linh trùng mới có thể thức tỉnh.”
Trình Chu kích động nói: “Ý em là bên trong này có một con Tinh Linh trùng sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, cũng có thể là thế. Nhưng mà nó bị phong ấn trong thời gian khá dài nên hiện tại phá ra cũng không biết là còn cứu được không. Một số kén Tinh Linh không rõ nguồn gốc cũng được đem đi đấu giá, mua thứ này cũng giống như đang đánh cược vậy, có khả năng sau khi phá kén thì không may trúng một con trùng chết thì lỗ sạch, cũng có khả năng bên trong là một con linh dược trùng thì lại kiếm được rất nhiều.”
“Trước kia thì tại buổi đấu giá ở Lạc Sơn cũng xuất hiện 1 cái kén vàng, mọi người đã cho là bên trong chắc chắn là Hoàng kim linh dược trùng, hoặc là Hoàng kim linh dược Tinh Linh nên đã chi hơn 1.000 đồng vàng để đoạt tới tay. Ai dè phá kén ra thì lại trúng một con trùng chết. Cũng có lần ở hội đấu giá đó có một cái kén màu xám, ai cũng cho là kén chết nên có người đã bỏ ra 100 đồng bạc để mua, hoá ra bên trong là một con Huệ nguyệt hoa linh dược trùng (辉月花魔葯蟲: Huī yuè huā mó yào chóng), làm người mua nháy mắt đã lời gấp mấy trăm lần.”
Trình Chu nhịn không được mà cảm thán: “Em biết nhiều thật đấy!!!”
Trình Chu không khỏi có chút nghi ngờ thầm nghĩ: Bình dân ở thế giới này hầu như là không biết gì cả, thông tin rất kém, nhưng dường như Dạ U thì cái gì cũng biết, nhìn thì tuổi tác của Dạ U cũng không lớn mà lại có thể hiểu biết nhiều thứ như vậy, không lẽ em ấy sinh ra trong gia đình quý tộc sao?
Dạ U hừ lạnh một tiếng phớt lờ câu cảm thán của Trình Chu.
Trình Chu nhìn vào kén Tinh Linh nói: “Chỉ cần phá lớp kén bên ngoài là được sao? Không cần phải chuẩn bị thêm cái gì sao?”
Dạ U liếc Trình Chu một cái rồi nói: “Tinh Linh trùng vừa mới phá kén chui ra thường yếu vô cùng, các quý tộc có điều kiện thì thường sẽ chuẩn bị một ít linh dịch cho Tinh Linh trùng ăn, nhưng mà loại linh dịch này cũng rất hiếm có nên trước mắt hẳn là anh cũng không thể vớt tới tay. Tốt nhất là anh nên chuẩn bị một ít linh ngọc đi, Tinh Linh trùng có linh ngọc bao quanh thì có thể sẽ thoải mái hơn một chút.”
Trình Chu nghe vậy thì gật đầu nói: “Này thì không khó.” Trong tay hắn vẫn còn rất nhiều linh ngọc mà.
Trình Chu cẩn thận phá vỡ lớp bên ngoài của cái kén ra thì một con sâu mũm mĩm liền xuất hiện trước mắt bọn họ, bề ngoài của con sâu có 3 màu.
“Tam sắc hoa (三色花: Sān sè huā) trùng.” Dạ U có chút khác thường nói.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi tò mò hỏi: “Là thứ tốt sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đương nhiên, phấn hoa của hoa tam sắc có thể dùng để điều chế thành linh dược, cũng có thể dùng để nâng cao đấu khí. Hoa tam sắc là một loại linh thảo tương đối phổ thông.”
Trình Chu gật đầu nói: “Thứ tốt.”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Vận khí của anh cũng quá tốt rồi, trong các loại linh dược thì linh dược của hoa tam sắc là tương đối dễ chế tác, anh chỉ cần thu hoạch bột phấn, phơi khô là có thể trực tiếp sử dụng. Loại linh dược này cũng không cần nhờ đến luyện dược sư ra tay. Có rất nhiều quý tộc cũng không phải thực sự có tiền, nên họ không bỏ được nhiều tiền để mời luyện dược sư ra tay. Loại tam sắc hoa linh dược này có lẽ là một trong những loại linh dược yêu thích của bọn họ.”
Trình Chu nghe vậy thì hài lòng gật đầu: “Anh cũng thích loại linh dược này.”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Cũng không biết Michael có biết đây là cái kén của Tam sắc hoa trùng hay không? Nếu hắn biết đồ trong cái kén này là cái gì thì e là hắn cũng không dễ buông tay như vậy.”
Trình Chu nheo mắt nói: “Đừng nói về hắn nữa, chúng ta xem thu hoạch khác đi.”
Trình Chu lấy ra vài gói bột thuốc rồi đưa cho Dạ U kiểm tra. Sau khi kiểm tra xong thì Dạ U nói: “Đây là Tuyết tinh linh dược (雪晶灵药: xuě jīng líng yào), dùng để củng cố đấu khí. Có lẽ là chuẩn bị cho Michael, do hắn ta dùng hạt giống đấu khí nên đấu khí của anh ta cũng tăng lên quá nhanh. Bột Tuyết tinh linh dược này đến vừa lúc, hắn ta có thể dùng để luôn để củng cố.”
Trình Chu gật đầu nói: “Phu nhân tiền nhiệm của đảo chủ suy nghĩ rất thấu đáo.” Cha mẹ luôn dồn hết yêu thương cho con cái, nên cũng sẽ chuẩn bị sâu xa hơn một chút, nơi nào cũng giống nhau mà thôi.
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Đây là cái gì?” Trình Chu hỏi.
Dạ U nhìn thoáng qua rồi nói: “Hồi linh tán (回灵散: Huí líng sàn), có thể chữa thương.”
“Cũng là thứ tốt.” Những người có dị năng như Annie quá hiếm, huống chi Annie cũng là con người nên không có biện pháp để Annie luôn ở bên cạnh được. Trên người có mấy gói Hồi linh tán này cũng tốt, có thể phòng ngừa cho bất cứ tình huống nào.
Dạ U ước lượng mấy cái gói được bao bằng giấy dầu rồi nói: “Những gói này hẳn là Hoàng kim mạch, phẩm chất cũng không thấp, có lẽ là do thượng Tinh Linh giục sinh ra, mỗi ngày lấy một ít ra để nấu ăn thì hiệu quả hẳn là cũng không tồi.”
Trình Chu cười cười cũng cảm thấy có chút thèm ăn nói: “Nghe không tồi, hiện tại chúng ta chưng mấy chén ăn đi.” Trình Chu cũng đã ăn không ít cháo hắc mạch của Hắc Mạch thôn rồi nên cũng cảm thấy tò mò về hương vị của hoàng kim mạch này.
Dạ U gật đầu nói: “Cũng được.”
Hoàng kim mạch chưng xong cũng toả ra hương vị rất thơm, Trình Chu, Dạ U và Phong Ngữ mỗi người cũng xử lý 1 chén. Hoàng kim mạch có tác dụng làm chắc bụng, chỉ cần một chén nhỏ cũng làm 3 người no căng.
Trình Chu kích động nói: “Không hổ là thượng phẩm hoảng kim mạch mà, hương vị cũng rất thơm ngon, nếu ngày nào cũng có thể ăn thì tốt biết mấy.”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Muốn ăn mỗi ngày cũng không khó, chỉ cần tìm được một con Hoàng kim mạch thượng Tinh Linh và lập khế ước là được.”
Trình Chu: “…” Phải không? Không khó sao? “Đại quý tộc có thể ăn như vậy mỗi ngày sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy. Những đại quý tộc bình thường đều có thượng Tinh Linh, thậm chí là có thể còn có đại Tinh Linh, tài nguyên mà đại quý tộc có thể sở hữu nhiều đến mức anh không thể tưởng tượng được đâu. Đương nhiên là đại quý tộc tiêu hao cũng không nhỏ, nên có được càng nhiều ngũ cốc Tinh Linh thì quý tộc có thể nuôi dưỡng càng nhiều tư binh.”
Đừng thấy Bàn Thạch đảo nghèo nàn mà so sánh, sự thịnh vượng trên mỗi lãnh địa của quý tộc chân chính hoàn toàn không giống vậy đâu. Lãnh địa của các quý tộc thường rất rộng lớn và thường trồng thêm các loại linh thảo và cũng có rất nhiều luyện dược sư phục vụ.
“Hoá ra là vậy.” Quý tộc thì chiếm rất nhiều tài nguyên còn thường dân thì lại sống không dễ dàng.
“Con Hắc mạch trùng của trưởng thôn đã thăng cấp thành hạ Tinh Linh rồi, không biết chất lượng của hắc mạch có thể tăng lên bao nhiêu?” Trình Chu vô cùng mong chờ mà nói
Phong Ngữ cũng có chút mong chờ nói: “Chắc chắn là sẽ ngon hơn những đợt hắc mạch trước đây.”
……
Trình Chu từ Bàn Thạch đảo trở về Hắc Mạch thôn.
“Đại nhân, chuyện giải quyết sao rồi?” Trưởng thôn lo lắng chạy ra hỏi.
Lúc Trình Chu rời đi thì trưởng thôn cùng dân làng cũng rất lo lắng và bất an, nhìn thấy Trình Chu trở về thì mọi người cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trình Chu lấy một cuộn giấy ra và nói: “Không cần lo lắng, đảo chủ của Bàn Thạch đảo đã giao Hắc Mạch thôn cho cháu rồi.”
Trưởng thôn nghe vậy thì rất vui mừng mà nói: “Đảo chủ đã đem Hắc Mạch thôn tặng lại cho ngài rồi sao? Vậy là từ giờ Hắc Mạch thôn là lãnh địa của ngài sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trưởng thôn hưng phấn nhìn Trình Chu nói: “Đại nhân thật lợi hại. Nhưng mà vị quan thu thuế thì ngài tính sao?”
Trình Chu nhìn trưởng thôn mỉm cười nói: “Ông không phải muốn mọi người trong thôn học đấu khí sao? Để hắn dạy là được rồi.”
Trưởng thôn nhìn Trình Chu kích động nói: “Như vậy có ổn không? Hắn nguyện ý dạy mọi người sao?”
Người hướng lên cao nước chảy chỗ trũng, Hắc Mạch thôn gần đây đang phát triển rất tốt, thôn dân cũng bắt đầu có nhiều mong muốn hơn. Trong thôn cũng có rất nhiều người đang rèn luyện thân thể để bắt đầu học đấu khí. Mọi người cũng biết là chỉ có học đấu khí trở thành hiệp sĩ thì mới có thể thay đổi được giai cấp, cũng có thể tiến lên thành quý tộc, trước đây mọi người trong thôn cũng mong muốn học đấu khí nhưng cũng chỉ nghĩ mà không có cơ hội làm.
Thế giới này phân chia giai cấp rất rõ ràng nhưng muốn thăng tiến lên quả thật rất khó khăn.
Trình Chu nhìn trưởng thôn nói: “Hắn có nguyện ý không là chuyện của hắn, còn biện pháp để làm hắn nguyện ý lại là chuyện của ông.”
Trưởng thôn gật đầu ngầm hiểu nói: “Đại nhân yên tâm, tôi hiểu rồi.”
Trình Chu thản nhiên nói: “Đảo chủ cũng không hề coi trọng hắn nên mọi người cũng không cần khách khí với hắn.”
Trưởng thôn cười nói: “Đại nhân yên tâm, tôi đã hiểu.”
……
Movic nhìn mấy thôn dân đang tiếng vào cũng hư trương thanh thế mà gào lên: “Lũ khốn khiếp, mau thả ta ra, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì hả?”
Movic thất thanh, cả người khí lực không đủ.
Dù sao thì Movic cũng là thanh đồng kỵ sĩ nên người dân cũng rất kiêng kị, vì phòng ngừa Movic trốn thoát nên mấy ngày nay thôn dân chỉ chuẩn bị cho Movic 1 phần cơm để cầm hơi không chết miễn cho Movic quá thừa năng lượng mà đập phá. Thực tế cũng chứng minh, , có là kỵ sĩ nhưng mà đói bụng thì cũng chỉ chờ chết mà thôi.
“Các người đã biết sợ, muốn thả ta ra rồi sao?” Movic nhìn mấy thôn dân tiến vào thì ngước mắc lên hỏi.
Mạch Ân lắc đầu nói: “Cũng không phải đâu. Trưởng thôn nói là bắt đầu từ hôm nay thì anh sẽ dạy cho chúng tôi học đấu khí.”
Movic châm chọc nói: “Đấu khí? Đám tiện dân các ngươi thì học đấu khí làm gì? Còn muốn ta dạy cho các ngươi đấu khí sao? Hão huyền.”
Phương pháp tu luyện đấu khí về cơ bản đều nằm trong tay quý tộc, bình dân muốn tu luyện đấu khí thông thường phải trở thành chư hầu của quý tộc, chờ quý tộc ban thưởng, có rất nhiều người đã bán sức cho quý tộc mấy chục năm cũng không chờ được cái ban thưởng đó.
Công pháp tu luyện đấu khí của Movic là tổ truyền, tổ tiên của Movic cũng là quý tộc nhưng bị xuống dốc, nhưng cũng có công pháp lưu riêng truyền lại.
Năm đó Movic đầu nhập Hebron chính là muốn trọng chấn lại vinh quang cho gia tộc, nhưng Hebron lại quá tự cao tự đại, lại chỉ thích cấp dưới nịnh bợ mà năm đó Movic tuổi trẻ khí thịnh lại cao ngạo nên làm mích lòng Hebron và đã bị loại bỏ và bị đuổi tới đây để theo dõi Michael.
Bàn Thạch đảo này vật tư nghèo nàn cũng không có trò tiêu khiển nên mấy năm nay Movic vẫn luôn oán trách và cảm thấy tủi thân.
Mạch Ân bình tình nhìn Movic nói: “Không dạy đấu khí thì khỏi ăn cơm.”
Movic nhìn Mạch Ân nói: “Đồ khốn nạn, đi chết đi.”
Mạch Ân bình tĩnh nhìn Movic nhẹ giọng nói: “Nhìn dáng vẻ này thì anh vẫn chưa suy nghĩ kỹ rồi. Tạm thời không cần cởi trói cũng không cần mang đồ ăn lên.”
“Sao mày dám?” Movic gào lên.
Mạch Ân khịt mũi nói: “Không cần quan tâm đến hắn.”
Là tâm phúc của Trình Chu nên Mạch Ân cũng rất có uy vọng trong thôn dân dù tuổi vẫn còn rất nhỏ.
Movic nhìn Mạch Ân mà trong lòng bị đè nén vô cùng, ban đầu hắn cũng không quá coi trọng người dân của Hắc Mạch thôn, nhưng đến đây rồi thì hắn mới phát hiện tất cả những người này đều là những kẻ điên.
“Các ngươi muốn làm gì? Thành chủ đại nhân sẽ nhanh phái người đến đây đón ta. Các ngươi chết chắc rồi.” Movic quát.
Mạch Ân nhíu mày nói: “Cái này thì anh không cần lo lắng, thành chủ đại nhân đã trao Hắc Mạch thôn cho Trình Chu đại nhân rồi. Anh cũng nằm trong số đó.”
Movic trợn mắt nói: “Mày … Mày đang nói nhảm cái gì thế? Sao có thể chứ?”
Mạch Ân khịt mũi nói: “Lừa anh làm gì chứ?”
Mạch Ân và Movic đang thì có một giọng nói từ bên ngoài vọng vào: “Ăn tối thôi.”
Mạch Ân nhìn những người mới bước vào nói: “Sao dọn sớm thế?”
Mạch Đoá gật đầu vui vẻ nói: “Là bữa phụ thôi, chẳng phải là Hắc Mạch trùng mới tiến hoá rồi sao? Tương lai chúng ta sẽ có rất nhiều hắc mạch để ăn.”
Mạch Ân gật đầu nói: “Chắc chắn rồi.”
Movic trừng mắt nhìn Mạch Ân và Mạch Đoá, trong lòng cũng rất phập phồng, mấy cái đứa tiện dân này còn dám lấy hạt hắc mạch do hạ Tinh Linh dục sinh ra để nấu ăn nữa sao? Đến thành chủ đại nhân còn không có cái đãi ngộ đó nữa, mấy tên tiện dân này dựa vào cái gì chứ?
Mấy thôn dân cũng không thèm để ý đến Movic đang phẫn nộ ở phía sau mà vây lại ăn cháo hắc mạch, ăn đến vui vẻ và ngon lành.
Movic tức giận mà hai mắt đỏ ngầu, bụng lại ọt ọt vang lên, Movic lòng càng xấu hổ, nhìn mấy thôn dân đang tập trung uống cháo mà không thèm để ý đến Movic làm hắn lại càng xấu hổ và phẫn nộ.
End chap 74.
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu lấy ra vật giống như kén tằm rồi hỏi: “Đây là thứ gì vậy? Michael nói là anh không dùng được nên muốn lấy vật khác ra đổi, mà anh không đồng ý.”
Dạ U: “Đây là kén Tinh Linh.”
Trình Chu: “Kén Tinh Linh?”
Dạ U chậm rãi giải thích: “Có một số ít Tinh Linh trùng gặp phải thời tiết lạnh giá thì sẽ phun ra tơ quấn quanh cơ thể để giữ ấm, đợi mùa xuân đến thì mới bắt đầu phá kén để đi ra. Khi bị kén bao quanh thì sinh mệnh và khí tức của con Tinh Linh trùng đó sẽ bị đình trệ và nó sẽ rơi vào trạng thái chết giả. Sau khi phá kén thì Tinh Linh trùng mới có thể thức tỉnh.”
Trình Chu kích động nói: “Ý em là bên trong này có một con Tinh Linh trùng sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, cũng có thể là thế. Nhưng mà nó bị phong ấn trong thời gian khá dài nên hiện tại phá ra cũng không biết là còn cứu được không. Một số kén Tinh Linh không rõ nguồn gốc cũng được đem đi đấu giá, mua thứ này cũng giống như đang đánh cược vậy, có khả năng sau khi phá kén thì không may trúng một con trùng chết thì lỗ sạch, cũng có khả năng bên trong là một con linh dược trùng thì lại kiếm được rất nhiều.”
“Trước kia thì tại buổi đấu giá ở Lạc Sơn cũng xuất hiện 1 cái kén vàng, mọi người đã cho là bên trong chắc chắn là Hoàng kim linh dược trùng, hoặc là Hoàng kim linh dược Tinh Linh nên đã chi hơn 1.000 đồng vàng để đoạt tới tay. Ai dè phá kén ra thì lại trúng một con trùng chết. Cũng có lần ở hội đấu giá đó có một cái kén màu xám, ai cũng cho là kén chết nên có người đã bỏ ra 100 đồng bạc để mua, hoá ra bên trong là một con Huệ nguyệt hoa linh dược trùng (辉月花魔葯蟲: Huī yuè huā mó yào chóng), làm người mua nháy mắt đã lời gấp mấy trăm lần.”
Trình Chu nhịn không được mà cảm thán: “Em biết nhiều thật đấy!!!”
Trình Chu không khỏi có chút nghi ngờ thầm nghĩ: Bình dân ở thế giới này hầu như là không biết gì cả, thông tin rất kém, nhưng dường như Dạ U thì cái gì cũng biết, nhìn thì tuổi tác của Dạ U cũng không lớn mà lại có thể hiểu biết nhiều thứ như vậy, không lẽ em ấy sinh ra trong gia đình quý tộc sao?
Dạ U hừ lạnh một tiếng phớt lờ câu cảm thán của Trình Chu.
Trình Chu nhìn vào kén Tinh Linh nói: “Chỉ cần phá lớp kén bên ngoài là được sao? Không cần phải chuẩn bị thêm cái gì sao?”
Dạ U liếc Trình Chu một cái rồi nói: “Tinh Linh trùng vừa mới phá kén chui ra thường yếu vô cùng, các quý tộc có điều kiện thì thường sẽ chuẩn bị một ít linh dịch cho Tinh Linh trùng ăn, nhưng mà loại linh dịch này cũng rất hiếm có nên trước mắt hẳn là anh cũng không thể vớt tới tay. Tốt nhất là anh nên chuẩn bị một ít linh ngọc đi, Tinh Linh trùng có linh ngọc bao quanh thì có thể sẽ thoải mái hơn một chút.”
Trình Chu nghe vậy thì gật đầu nói: “Này thì không khó.” Trong tay hắn vẫn còn rất nhiều linh ngọc mà.
Trình Chu cẩn thận phá vỡ lớp bên ngoài của cái kén ra thì một con sâu mũm mĩm liền xuất hiện trước mắt bọn họ, bề ngoài của con sâu có 3 màu.
“Tam sắc hoa (三色花: Sān sè huā) trùng.” Dạ U có chút khác thường nói.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi tò mò hỏi: “Là thứ tốt sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đương nhiên, phấn hoa của hoa tam sắc có thể dùng để điều chế thành linh dược, cũng có thể dùng để nâng cao đấu khí. Hoa tam sắc là một loại linh thảo tương đối phổ thông.”
Trình Chu gật đầu nói: “Thứ tốt.”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Vận khí của anh cũng quá tốt rồi, trong các loại linh dược thì linh dược của hoa tam sắc là tương đối dễ chế tác, anh chỉ cần thu hoạch bột phấn, phơi khô là có thể trực tiếp sử dụng. Loại linh dược này cũng không cần nhờ đến luyện dược sư ra tay. Có rất nhiều quý tộc cũng không phải thực sự có tiền, nên họ không bỏ được nhiều tiền để mời luyện dược sư ra tay. Loại tam sắc hoa linh dược này có lẽ là một trong những loại linh dược yêu thích của bọn họ.”
Trình Chu nghe vậy thì hài lòng gật đầu: “Anh cũng thích loại linh dược này.”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Cũng không biết Michael có biết đây là cái kén của Tam sắc hoa trùng hay không? Nếu hắn biết đồ trong cái kén này là cái gì thì e là hắn cũng không dễ buông tay như vậy.”
Trình Chu nheo mắt nói: “Đừng nói về hắn nữa, chúng ta xem thu hoạch khác đi.”
Trình Chu lấy ra vài gói bột thuốc rồi đưa cho Dạ U kiểm tra. Sau khi kiểm tra xong thì Dạ U nói: “Đây là Tuyết tinh linh dược (雪晶灵药: xuě jīng líng yào), dùng để củng cố đấu khí. Có lẽ là chuẩn bị cho Michael, do hắn ta dùng hạt giống đấu khí nên đấu khí của anh ta cũng tăng lên quá nhanh. Bột Tuyết tinh linh dược này đến vừa lúc, hắn ta có thể dùng để luôn để củng cố.”
Trình Chu gật đầu nói: “Phu nhân tiền nhiệm của đảo chủ suy nghĩ rất thấu đáo.” Cha mẹ luôn dồn hết yêu thương cho con cái, nên cũng sẽ chuẩn bị sâu xa hơn một chút, nơi nào cũng giống nhau mà thôi.
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Đây là cái gì?” Trình Chu hỏi.
Dạ U nhìn thoáng qua rồi nói: “Hồi linh tán (回灵散: Huí líng sàn), có thể chữa thương.”
“Cũng là thứ tốt.” Những người có dị năng như Annie quá hiếm, huống chi Annie cũng là con người nên không có biện pháp để Annie luôn ở bên cạnh được. Trên người có mấy gói Hồi linh tán này cũng tốt, có thể phòng ngừa cho bất cứ tình huống nào.
Dạ U ước lượng mấy cái gói được bao bằng giấy dầu rồi nói: “Những gói này hẳn là Hoàng kim mạch, phẩm chất cũng không thấp, có lẽ là do thượng Tinh Linh giục sinh ra, mỗi ngày lấy một ít ra để nấu ăn thì hiệu quả hẳn là cũng không tồi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu cười cười cũng cảm thấy có chút thèm ăn nói: “Nghe không tồi, hiện tại chúng ta chưng mấy chén ăn đi.” Trình Chu cũng đã ăn không ít cháo hắc mạch của Hắc Mạch thôn rồi nên cũng cảm thấy tò mò về hương vị của hoàng kim mạch này.
Dạ U gật đầu nói: “Cũng được.”
Hoàng kim mạch chưng xong cũng toả ra hương vị rất thơm, Trình Chu, Dạ U và Phong Ngữ mỗi người cũng xử lý 1 chén. Hoàng kim mạch có tác dụng làm chắc bụng, chỉ cần một chén nhỏ cũng làm 3 người no căng.
Trình Chu kích động nói: “Không hổ là thượng phẩm hoảng kim mạch mà, hương vị cũng rất thơm ngon, nếu ngày nào cũng có thể ăn thì tốt biết mấy.”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Muốn ăn mỗi ngày cũng không khó, chỉ cần tìm được một con Hoàng kim mạch thượng Tinh Linh và lập khế ước là được.”
Trình Chu: “…” Phải không? Không khó sao? “Đại quý tộc có thể ăn như vậy mỗi ngày sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy. Những đại quý tộc bình thường đều có thượng Tinh Linh, thậm chí là có thể còn có đại Tinh Linh, tài nguyên mà đại quý tộc có thể sở hữu nhiều đến mức anh không thể tưởng tượng được đâu. Đương nhiên là đại quý tộc tiêu hao cũng không nhỏ, nên có được càng nhiều ngũ cốc Tinh Linh thì quý tộc có thể nuôi dưỡng càng nhiều tư binh.”
Đừng thấy Bàn Thạch đảo nghèo nàn mà so sánh, sự thịnh vượng trên mỗi lãnh địa của quý tộc chân chính hoàn toàn không giống vậy đâu. Lãnh địa của các quý tộc thường rất rộng lớn và thường trồng thêm các loại linh thảo và cũng có rất nhiều luyện dược sư phục vụ.
“Hoá ra là vậy.” Quý tộc thì chiếm rất nhiều tài nguyên còn thường dân thì lại sống không dễ dàng.
“Con Hắc mạch trùng của trưởng thôn đã thăng cấp thành hạ Tinh Linh rồi, không biết chất lượng của hắc mạch có thể tăng lên bao nhiêu?” Trình Chu vô cùng mong chờ mà nói
Phong Ngữ cũng có chút mong chờ nói: “Chắc chắn là sẽ ngon hơn những đợt hắc mạch trước đây.”
……
Trình Chu từ Bàn Thạch đảo trở về Hắc Mạch thôn.
“Đại nhân, chuyện giải quyết sao rồi?” Trưởng thôn lo lắng chạy ra hỏi.
Lúc Trình Chu rời đi thì trưởng thôn cùng dân làng cũng rất lo lắng và bất an, nhìn thấy Trình Chu trở về thì mọi người cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trình Chu lấy một cuộn giấy ra và nói: “Không cần lo lắng, đảo chủ của Bàn Thạch đảo đã giao Hắc Mạch thôn cho cháu rồi.”
Trưởng thôn nghe vậy thì rất vui mừng mà nói: “Đảo chủ đã đem Hắc Mạch thôn tặng lại cho ngài rồi sao? Vậy là từ giờ Hắc Mạch thôn là lãnh địa của ngài sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trưởng thôn hưng phấn nhìn Trình Chu nói: “Đại nhân thật lợi hại. Nhưng mà vị quan thu thuế thì ngài tính sao?”
Trình Chu nhìn trưởng thôn mỉm cười nói: “Ông không phải muốn mọi người trong thôn học đấu khí sao? Để hắn dạy là được rồi.”
Trưởng thôn nhìn Trình Chu kích động nói: “Như vậy có ổn không? Hắn nguyện ý dạy mọi người sao?”
Người hướng lên cao nước chảy chỗ trũng, Hắc Mạch thôn gần đây đang phát triển rất tốt, thôn dân cũng bắt đầu có nhiều mong muốn hơn. Trong thôn cũng có rất nhiều người đang rèn luyện thân thể để bắt đầu học đấu khí. Mọi người cũng biết là chỉ có học đấu khí trở thành hiệp sĩ thì mới có thể thay đổi được giai cấp, cũng có thể tiến lên thành quý tộc, trước đây mọi người trong thôn cũng mong muốn học đấu khí nhưng cũng chỉ nghĩ mà không có cơ hội làm.
Thế giới này phân chia giai cấp rất rõ ràng nhưng muốn thăng tiến lên quả thật rất khó khăn.
Trình Chu nhìn trưởng thôn nói: “Hắn có nguyện ý không là chuyện của hắn, còn biện pháp để làm hắn nguyện ý lại là chuyện của ông.”
Trưởng thôn gật đầu ngầm hiểu nói: “Đại nhân yên tâm, tôi hiểu rồi.”
Trình Chu thản nhiên nói: “Đảo chủ cũng không hề coi trọng hắn nên mọi người cũng không cần khách khí với hắn.”
Trưởng thôn cười nói: “Đại nhân yên tâm, tôi đã hiểu.”
……
Movic nhìn mấy thôn dân đang tiếng vào cũng hư trương thanh thế mà gào lên: “Lũ khốn khiếp, mau thả ta ra, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì hả?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Movic thất thanh, cả người khí lực không đủ.
Dù sao thì Movic cũng là thanh đồng kỵ sĩ nên người dân cũng rất kiêng kị, vì phòng ngừa Movic trốn thoát nên mấy ngày nay thôn dân chỉ chuẩn bị cho Movic 1 phần cơm để cầm hơi không chết miễn cho Movic quá thừa năng lượng mà đập phá. Thực tế cũng chứng minh, , có là kỵ sĩ nhưng mà đói bụng thì cũng chỉ chờ chết mà thôi.
“Các người đã biết sợ, muốn thả ta ra rồi sao?” Movic nhìn mấy thôn dân tiến vào thì ngước mắc lên hỏi.
Mạch Ân lắc đầu nói: “Cũng không phải đâu. Trưởng thôn nói là bắt đầu từ hôm nay thì anh sẽ dạy cho chúng tôi học đấu khí.”
Movic châm chọc nói: “Đấu khí? Đám tiện dân các ngươi thì học đấu khí làm gì? Còn muốn ta dạy cho các ngươi đấu khí sao? Hão huyền.”
Phương pháp tu luyện đấu khí về cơ bản đều nằm trong tay quý tộc, bình dân muốn tu luyện đấu khí thông thường phải trở thành chư hầu của quý tộc, chờ quý tộc ban thưởng, có rất nhiều người đã bán sức cho quý tộc mấy chục năm cũng không chờ được cái ban thưởng đó.
Công pháp tu luyện đấu khí của Movic là tổ truyền, tổ tiên của Movic cũng là quý tộc nhưng bị xuống dốc, nhưng cũng có công pháp lưu riêng truyền lại.
Năm đó Movic đầu nhập Hebron chính là muốn trọng chấn lại vinh quang cho gia tộc, nhưng Hebron lại quá tự cao tự đại, lại chỉ thích cấp dưới nịnh bợ mà năm đó Movic tuổi trẻ khí thịnh lại cao ngạo nên làm mích lòng Hebron và đã bị loại bỏ và bị đuổi tới đây để theo dõi Michael.
Bàn Thạch đảo này vật tư nghèo nàn cũng không có trò tiêu khiển nên mấy năm nay Movic vẫn luôn oán trách và cảm thấy tủi thân.
Mạch Ân bình tình nhìn Movic nói: “Không dạy đấu khí thì khỏi ăn cơm.”
Movic nhìn Mạch Ân nói: “Đồ khốn nạn, đi chết đi.”
Mạch Ân bình tĩnh nhìn Movic nhẹ giọng nói: “Nhìn dáng vẻ này thì anh vẫn chưa suy nghĩ kỹ rồi. Tạm thời không cần cởi trói cũng không cần mang đồ ăn lên.”
“Sao mày dám?” Movic gào lên.
Mạch Ân khịt mũi nói: “Không cần quan tâm đến hắn.”
Là tâm phúc của Trình Chu nên Mạch Ân cũng rất có uy vọng trong thôn dân dù tuổi vẫn còn rất nhỏ.
Movic nhìn Mạch Ân mà trong lòng bị đè nén vô cùng, ban đầu hắn cũng không quá coi trọng người dân của Hắc Mạch thôn, nhưng đến đây rồi thì hắn mới phát hiện tất cả những người này đều là những kẻ điên.
“Các ngươi muốn làm gì? Thành chủ đại nhân sẽ nhanh phái người đến đây đón ta. Các ngươi chết chắc rồi.” Movic quát.
Mạch Ân nhíu mày nói: “Cái này thì anh không cần lo lắng, thành chủ đại nhân đã trao Hắc Mạch thôn cho Trình Chu đại nhân rồi. Anh cũng nằm trong số đó.”
Movic trợn mắt nói: “Mày … Mày đang nói nhảm cái gì thế? Sao có thể chứ?”
Mạch Ân khịt mũi nói: “Lừa anh làm gì chứ?”
Mạch Ân và Movic đang thì có một giọng nói từ bên ngoài vọng vào: “Ăn tối thôi.”
Mạch Ân nhìn những người mới bước vào nói: “Sao dọn sớm thế?”
Mạch Đoá gật đầu vui vẻ nói: “Là bữa phụ thôi, chẳng phải là Hắc Mạch trùng mới tiến hoá rồi sao? Tương lai chúng ta sẽ có rất nhiều hắc mạch để ăn.”
Mạch Ân gật đầu nói: “Chắc chắn rồi.”
Movic trừng mắt nhìn Mạch Ân và Mạch Đoá, trong lòng cũng rất phập phồng, mấy cái đứa tiện dân này còn dám lấy hạt hắc mạch do hạ Tinh Linh dục sinh ra để nấu ăn nữa sao? Đến thành chủ đại nhân còn không có cái đãi ngộ đó nữa, mấy tên tiện dân này dựa vào cái gì chứ?
Mấy thôn dân cũng không thèm để ý đến Movic đang phẫn nộ ở phía sau mà vây lại ăn cháo hắc mạch, ăn đến vui vẻ và ngon lành.
Movic tức giận mà hai mắt đỏ ngầu, bụng lại ọt ọt vang lên, Movic lòng càng xấu hổ, nhìn mấy thôn dân đang tập trung uống cháo mà không thèm để ý đến Movic làm hắn lại càng xấu hổ và phẫn nộ.
End chap 74.
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro