Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Lưu Ảnh Thạch

Diệp Ức Lạc

2024-11-22 00:11:43

Dưới sự hợp tác của tất cả mọi người mà cuộc chiến trên biển cũng nhanh chóng đi vào hồi kết.

Thi thể của tất cả những con hải thú khổng lồ cũng lần lượt được nổi hết lên phía trên mặt biển, rốt cuộc thì đây cũng là lần đầu tiên mà những con cao giai hải thú vô cùng hiếm cũng rất khó có thể tìm được ở xung quanh khu vực đảo San Hô ở trong những khoảng thời gian bình thường cũng được lộ diện rồi.

Trình Chu vừa mới mang theo một đoàn người vô cùng đông đúc đổ bộ lên đảo San Hô thôi đấy, vậy mà ngay sau đó thì đảo San Hô lại đột nhiên xuất hiện rất nhiều con hải thú cao giai tới nơi này tập kích, một sự kiện bất thường như vậy thì ngay cả những người bình thường nhất cũng phải nhận ra ngay đây là chuyện bất thường.

Michael nhìn qua Mir rồi cẩn thận hỏi: “Các hạ, phía khu vực trên biển kia còn có thêm một con hải thú nào đang ẩn nấp nữa không?”

Mil: “Tạm thời thì chắc là không có nữa.”

Nếu như ở phía trên mặt biển không có những con hải thú tiếp tục đổ bộ theo cái kiểu đột nhiên mà xuất hiện từ trong không trung như vậy nũa thì có vẻ như đợt hải thú triều lần này cũng được tạm tính là đã vượt qua rồi.

Michael tiếp tục cẩn thận mà chứng thực lại một lần nữa nói: “Vậy đợt hải thú triều lần này đã thực sự kết thúc rồi đúng không?”

Mới nãy thôi hắn còn vui mừng mà cho là đợt hải thú triều kia đã kết thúc rồi đấy, nhưng mà có ai ngờ được cái chuyện đột nhiên lại có thêm một đợt hải thú triều cỡ khổng lồ thứ hai ập tới như vậy chứ? Nhìn thế nào thì cũng có thể thấy được là đợt hải thú triều cỡ nhỏ kia cũng giống như một đợt diễn tập nhỏ để chờ đợi cho một đợt tập kích lớn hơn nữa. Nếu như lần này cũng vậy thì sao chứ? Lỡ như lần này lại có thêm một đợt hải thúc triều lớn hơn đợt hải thú khổng lồ kia thì sao chứ?

Mil: “Chắc vậy. Lần này chắc hẳn là kết thúc thật sự rồi.”

Ngay cả khi cái tên thôn phệ Năng lực giả kia đang nằm ở vương đô kia mà thật sự có thể thành thạo nắm giữ thuật triệu hoán huyết mạch của những hải thú đi chăng nữa thì sao chứ? Làm gì mà có chuyện những con ấu thú giống như con ấu thú của con quái vật tám chân này có thể xuất hiện một cách nhan nhả mà cho đám người ở vương đô kia bắt như vậy đâu? Dù sao thì tất cả những tên quý tộc bình thường cũng không có gan mà dám động vào đám hải thú cao giai đó, mà có ép buộc thêm nữa thì đám quý tộc cũng chẳng có can đảm mà dám chạy tới địa bản của những con hải thú cao giai đó để mà bắt đi những con ấu tể kia về, sau đó bọn họ lại dùng một lòng thành kính mà dâng lên để cung phụng cho cái thế lực ở vương đô kia nuôi dưỡng đâu. Hơn nữa thì trận tập kích này thì phía vương đô cũng không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì quá lớn đối với Trình Chu và Dạ U đâu, mà trận tập kích này còn khiến khiến người ta cảm thấy nghi ngờ hơn nữa. Đúng là mất cả chì lẫn chài, cũng nhờ vậy mà thế lực ở vương đô kia cũng sẽ tạm dừng trong một thời gian rồi.

Sau khi được Mir nói một lời đảm bảo thì Michael cũng thở phào một hơi vô cùng nhẹ nhõm rồi thì thào lên tiếng: “Vậy là tốt rồi, quá tốt rồi. Có thể kết thúc là được.”

Michael cũng thầm cảm thấy vô cùng may mắn, với cái thanh thế của đám hải thú khổng lồ kia thì chuyện chúng nó có huỷ diệt cả cái đảo San Hô này trong vài chục lần hoặc vài trăm lần cũng là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, cũng may là nơi này đã có cao thủ trấn tràng cho nên nạn tai cũng được tiêu tán.

Michael cũng quay đầu nhìn qua phía hai con thuyền Hoàng kim đang sừng sững ở đằng xa kia một lượt, mấy hôm nay trên đảo cũng có những lời đồn đãi vô cùng thất thiệt nói là hai con thuyền này đã từng bị đắm qua một lần rồi cho nên hai con thuyền này chắc chắn đã bị ngấm nước hết một lượt rồi, uy lực có thể phát huy chắc chắn không thể mạnh mẽ như lúc trước được nữa, chắc cũng chỉ được vài phát đạn là tạch thôi, …

Thật ra thì thời điểm nghe được những lời đồn đó thì chính bản thân Michael cũng cảm thấy rất lo lắng, có khi lỡ đâu những lời đồn này mà là sự thật thì sao đây? Dù sao thì chính hắn cũng là người đã tận mắt chứng kiến khoảnh khắc hai con thuyền này bị đắm rồi hai con thuyền này lại bị hai con rắn lớn của Melissa kéo lên mà. Nhưng mà, bây giờ thì hắn lại được chứng kiến tận mắt sức chiến đầu cũng như sức phá hoại của hai con thuyền kia thì hắn lại cảm thấy lời đồn đúng là lời đồn, lời đồn chỉ để nghe cho vui tai một chút là được rồi, có vẻ như uy lực của hai con thuyền này không những không bị yếu một chút nào mà còn cực kỳ mạnh mẽ, nó còn mạnh mẽ hơn cả thời điểm chưa bị đắm tàu nữa. Có vẻ như hai con thuyền Hoàng kim này còn được trang bị thêm một số lượng lớn các loại vũ khí luyện kim của biển phía bên kia vào thì phải. Và tất nhiên thì số vũ khí của biển bên kia xài cũng rất tốt.

……..

Sau khi trận chiến kết thúc thì Trình Chu và Dạ U lại cùng nhau thuấn di quay trở lại bên bờ biển để hội tụ với mọi người

Trình Chu nhẹ nhàng đáp xuống rồi nói: “Kết thúc rồi.”

Michael nhìn Trình Chu rồi dùng giọng nói cực kỳ ngường mộ mà tán thưởng: “Vũ khí luyện kim bên phía Trình Chu các hạ thật lợi hại.”

Trình Chu khiêm tốn nói: “Quá khen, quá khen.”

Đúc rút lại thì trận chiến lân này có thể kết thúc nhanh chóng như vậy thì ít nhiều gì cũng dựa vào số trang thiết bị cũng như số vũ khí đang có ở trên thuyền, dù sao thì hắn cũng phải công nhận một chuyện là số vũ khí của hiện thế bọn họ cũng rất mạnh, hiệu quả sử dụng cũng rất tốt. Nếu có thể thì hắn cũng muốn muốn mang số vũ khí đó đến đây thử một chút.

Không ít người đang có mặt ở bên bờ biển quay qua nhìn Trình Chu và Dạ U mà trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Thời gian trước thì hai người Trình Chu và Dạ U này chính là ác bá, sở thích của hai người này chính là chạy đi khắp nơi để đánh cướp cho nên giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo cũng phải oán thán rồi mắng xối xả hai người này trong suốt một thời gian dài. Tất nhiên là những vị quý tộc này cũng chỉ có thể chửi mắng sau lưng Trình Chu và Dạ U thôi, cũng đâu có ai dám mắng trước mặt, lời mắng chửi cũng chỉ kiểu những con chuột khốn khiếp sống trong cống ngầm chỉ biết trộm cắp khắp nơi, rồi đáng đời cho những tên Đoạ ma giả chỉ sống trong bóng tối mà trộm cắp, thực lực không có gì nhưng mà căn cướp ăn trộm thì giỏi giang, … và rất nhiều lời chửi mắng nữa.

Sau đó thì dân chúng sinh sống ở bên trong lãnh địa của những quý tộc này cũng chịu ảnh hưởng bởi những ngôn luận này của giới quý tộc cho nên bọn họ cũng coi Trình Chu và Dạ U này là hai kẻ chỉ biết dựa vào năng lực chạy trốn của mình rồi chạy đi khắp mơi để đánh cắp, hai người này cùng lắm cũng chỉ là những tên trộm vặt chỉ biết làm xằng làm bậy cả ngày, hai người này mà đánh một chút thôi thì bọn họ cũng thất thủ ngay. Hiện giờ thì chắc là tất cả bọn họ cũng cần phải rửa lại mắt của bản thân để nhìn nhận lại vấn đề này từ đầu rồi nhỉ? Thật không ngờ là bọn họ lại có thể được tận mắt chứng kiến một màn chiến đấu oanh liệt tới cỡ vậy.

Mấy kỵ sĩ đứng ở bên cạnh Rogulei rồi nhìn về phía con thuyền Hoàng kim sau đó bọn họ cũng kinh ngạc rồi trên mặt cũng hiện lên vẻ kinh sợ và bối rối.

Mấy kỵ sĩ này đều là người của đảo Tử Kinh đi theo Rogulei tới đây, và đa phần là bọn họ không hề tự nguyện hay có bất kỳ nguyện vọng gì để đi đến đảo San Hô này. Thật ra thì bản thân bọn họ đều cảm thấy đi tới cái nơi này không sớm muộn gì thì tất cả bọn họ cũng bị đánh chết không còn lại gì và sớm muộn gì thì bọn họ cũng thành pháo hôi mà bị đẩy lên cho đại công tước giết chết hết mà thôi. Tuy là đảo Tử Kinh của bọn họ cũng không thể nào mà tránh khỏi việc sẽ bị liên luỵ với bá tước Michael, chắc chắn là bọn họ sẽ bị đại công tước kéo tới vậy đánh, nhưng dù sao thì đảo Tử Kinh cũng là địa bàn của bọn họ cho nên bọn họ có muốn trốn hoặc ẩn nấp gì đó cũng được, ít nhiều gì thì bọn họ cũng có thể tránh được nguy hiểm. Nhưng mà mệnh lệnh đã hạ xuống rồi thì bọn họ cũng khó lòng mà làm trái lệnh được. Tất nhiên là khi đi tới đây thì mọi người đã làm rõ tư tưởng là đi theo Rogulei cũng tương đương với cái chết đã treo sẵn trên cổ rồi, cho nên mấy ngày nay lúc nào mọi người cũng ở trong tình trạng cũng sợ hãi và hoảng loạn không thôi, bọn họ cũng chưa có một giấc ngủ yên ổn nào từ ngày đi đến đây rồi.

Nhưng mà, sau khi chứng kiến một đợt hải chiến như vậy thì tâm lý của mấy kỵ sĩ này cũng được thả lỏng không ít, suy nghĩ của bọn họ cũng lạc quan hơn rất nhiều, giờ bọn họ cũng suy nghĩ lại rồi, với chiến lực như thế này thì cho dù đại công tước có tự thân tiến đến vây đánh thì cũng chẳng có vấn đề gì. Có khi thực lực của hai người Trình Chu và Dạ U còn đáng sợ hơn cả đại công tước ấy chứ.

…….

Sau khi sóng yên biển lặng thì đạo diễn Giả Ba mới thò đầu ra. Lúc nãy, khi mà đoàn người Trình Chu đang chiến đấu vô cùng kịch liệt với một đám đám hải thú thì dư chấn của những kiếm chiêu kia đã tạo thành những đợt sóng vô cùng lớn mà dồn dập đánh vào bờ, bản thân ông cũng không cẩn thận mà bị sóng biển đánh cho ướt nhẹp hết cả người.

Tuy là bản thân cũng có chút lạnh nhưng mà đạo diễn Giả Ba lại cảm thấy phấn kích không thôi.

“Đạo diễn Giả Ba, chú không sao chứ?” Clara nhìn qua đạo diễn Giả Ba dò hỏi.

Đạo diễn Giả Ba gãi đầu nói: “Chú không sao, vẫn ổn. Nhưng mà mấy cái camera của chú đã bị sóng đánh làm vỡ hết rồi. Cũng may là nội dung cũng đã lưu lại, chắc hẳn là không có vấn đề gì đâu.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đạo diễn Giả Ba đạo nhìn về phía mấy cái camera đang vỡ nát hết toàn bộ thì ông cũng cảm thấy đầu hơi nhức nhức, trước khi tới nơi này thì là ông có mang theo vài cái camera dự phòng theo để phòng hờ rồi đấy. Nhưng mà mới tới đây chưa được bao lâu mà số camera kia đã báo hỏng 2 cái luôn rồi, số còn lại cũng không còn bao nhiêu cả, với sức phá hoại như thế này thì mấy cái camera kia làm sao mà trụ nổi trong thời gian tới 3 năm dài đằng đẵng kia cơ chứ? Ôi, sự tính tốt đẹp bao nhiêu thì hiện thực lại khó khăn và tàn khốc hơn tất cả những gì mà ông tưởng tượng nữa.

Clara: “Đạo diễn, tôi có lễ vật muốn tặng cho chú.”

Đạo diễn Giả Ba vội vàng từ chối nói: “Không cần, không cần, chú không thể nhận được đâu.”

Clara đạm nhiên mỉm cười nói: “Chú đừng vội từ chối vậy chứ đạo diễn Giả Ba, chú cứ xem lễ vật của cháu trước đi rồi chú có từ chối cũng không muộn mà.”

Đạo diễn Giả Ba nghe Clara nói vậy thì cũng theo bản năng mà tò mò về cái lễ vật mà Clara đã nói.

Clara vung dây leo màu xanh ở trong lòng bàn tay ra, sợi dây leo đang cuộn vòng ở trên cổ tay của Clara cũng từ từ dài ra rồi bò tới hướng pho tượng đang đứng sừng sững ở bên cạnh bờ biển, sau đó thì những dây leo cũng cuốn luôn hai viên lưu ảnh thạch được đặt ở trong mắt pho tượng đó xuống.

“A”

Chuột lão nhị nhìn hai viên lưu ảnh thạch vừa bị moi xuống thì hắn cũng theo theo bản năng mà hét lên nhỏ, nhưng mà hét mới được một nửa thì hắn lại im bạt luôn.

Dây leo của Clara cũng nhanh chóng cuốn luôn cả Chuột đại ca và Chuột lão nhị này lại rồi kéo ra ngoài ánh sáng, tình trạng của hai anh em chuột hiện tại gần như là bị bó như bó giò từ đầu đến chân chỉ chừa mỗi cái đầu còn trống.

Clara đột nhiên ra tay cho nên thời điểm nhìn thấy hai anh em chuột bị trói như vậy cũng chọc cho những người đang đứng ở bên bờ biển bị giật mình mà sợ hãi một phen, mà ngay sau khi nhìn thấy hai anh em Chuột đại ca và Chuột lão nhị bị lôi ra thì bọn họ cũng hiểu được chuyện gì vừa mới xảy ra. Làm cùng nghề với nhau cho nên bọn họ cũng rất tán thưởng sự thông minh của hai anh em chuột nhà này đấy chứ?

………

Phong Ngữ đang ở trạng thái con chim bồ câu nhỏ bay lượn bên trong không trung một chút rồi hạ cánh đậu ở trên vai của Clara.

Phong Ngữ nhìn hai viên đá trong tay Clara thì chớp mắt nói: “Đây là lưu ảnh thạch mà, chị bắt được hai con chuột sao?”

Clara lạnh nhạt nói: “Đúng vậy.”

Chuột đại ca kích động nói: “Hai vị, có gì bình tĩnh nói, chúng tôi không làm gì cả. Tôi nói thật đấy. Hai anh em chúng tôi chỉ ngưỡng mộ tư thế oai hùng của các vị thiên tuyển giả đây thôi. Chúng tôi không có mục đích gì khác đâu. Tôi thề tôi hứa tôi đảm bảo.”

Clara cười cười nói: “Thật sao?”

Clara kích hoạt rồi mở lưu ảnh thạch ra sau đó một đoạn ghi hình cũng được phát ra không trung.

Hình ảnh được lưu ở bên trong khối lưu ảnh thạch này nhìn vô cùng rõ nét, có thể nói là phiên bản tốt chất lượng vô cùng cao, những cảnh quay chụp cũng rất tốt, vừa quay lại toàn bộ khung cảnh sóng gió vô cùng mãnh liệt, cả cảnh con bạch tuộc khổng lồ đang cuốn lấy con thuyền Hoàng kim, cả cảnh con thuyền Hoàng kim bắn ra đạn pháo dồn dập, cũng như cảnh chiến đấu đầy kịch tính, …

Đại diễn Giả Ba nhìn đoạn hình ảnh vừa mới được thả ra thì đôi mắt ông sáng ngời lên. Như hiểu được cơ hội nên ông lại tung ta tung tăng chạy tới nịnh nọt Clara.

Đạo diễn Giả Ba cười làm lành rồi dò hỏi: “Tiểu thư Clara, đây là lễ vật mà tiểu thư muốn đưa cho chú đúng không? Đây là đạo cụ quay phim của thế giới này sao?”

Clara cười cười nói: “Ban đầu thì cháu cũng muốn tặng cho đạo diễn Giả Ba ngài đây rồi, nhưng ngài lại nói không cần cho nên cháu ….”

Đạo diễn Giả Ba vội vàng ngắt lời à hô lên nói: “Không, không hề, chú cần, đưa cho chú luôn đi.”

Trận chiến vừa rồi rất kịch liệt, nhưng mà đạo diễn Giả Ba cũngchỉ quay được một vài góc quay thôi, không có dụng cụ cũng như máy móc hỗ trợ thì những góc quay đó cũng rất hẹp và không thể lưu giữu được nhiều khung cảnh kịch tính. Nhưng mà, mới nãy thôi, khi quan sát những hình ảnh ở bên trong dụng cụ lưu giữ hình ảnh này thì ông mới giật mình nhận ra, hình như cái góc độ của hai viên đá này hoàn toàn không giống như vậy, hai viên đá này đã được bố trí mà đứng ở một vị trí phía trên cao cho nên góc quay chụp cũng xa hơn rất nhiều và hơn nữa độ phân giải cũng rất cao, cũng có thể lưu lại được những đoạn hình ảnh hoàn toàn khác biệt và rõ nét.

Lúc nãy thì đạo diễn Giả Ba còn cảm thấy vô cùng tiếc nuối vì ông không có đủ dụng cụ cũng như các trang thiết bị, máy móc để lưu lại những hình ảnh với những góc quay khét như vậy, nhưng mà trời thương rồi, xem ra là bản thân ông đúng là may mắn mà, đây đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh (瞌睡碰上枕头 /kē shuì pèng shàng zhěntou) mà, chắc chắn là ông cần phải đi cùng Tổ nghề rồi, có vẻ như Tổ nghề thương ông phải lặn lội đường xa cho nên chỉ dẫn phương án khác đúng không? Nếu có thêm mấy cục đá như hai cục đá này hỗ trự thì ông cũng chẳng cần phải bổ sung thêm camera làm gì nữa rồi.

Michael đi tới mà sắc mặt có chút trầm ngâm kèm theo vài phần kỳ quái, đôi mắt của pho tượng lớn được đặt trên bờ biển này đã bị đổi thành hai viên lưu ảnh thạch vậy mà hắn còn chẳng biết cái gì cả, cũng không biết việc này đã xảy ra được bao lâu rồi không biết? Mà cũng không biết là có bao nhiêu bí mật đã bị ghi lại như thế này rồi nữa.

Michael nhìn qua Clara rồi dò hỏi: “Tiểu thư Clara, hai người kia phải xử lý sao?”

Clara cưỡng chế nhét hai viên hạt giống vào trong miệng anh em chuột rồi nói: “Hừ, bổn tiểu thư đã cho hai người ăn hai viên hạt giống, nếu như các người mà không nổi lên bất kỳ tà niệm nào không đứng đắn thì cuộc đời này của các người coi như an toàn. Còn ngược lại thì hạt giống này sẽ từ từ nảy mầm bên trong thân thể hai người như thế này, sau đó đâm qua dạ dày của hai người, cuối cùng mọc rễ và sau đó …”

Chuột đại ca và Chuột lão nhị nghe vậy thì vẻ mặt cũng biến sắc mà tái mét đi, ngay sau đó hai anh em chuột cũng lập tức khóc lóc rồi không ngừng mở miệng xin tha.

Clara quay đầu lại nhìn đạo diễn Giả Ba rồi đổi sắc mặt mà nói: “Đạo diễn Giả Ba, hai người này cũng được coi là cameramen chuyên nghiệp ở thế giới này, giao cho chú nhé.”

Đạo diễn Giả Ba tất nhiên là nghe không hiểu lời mà Clara nói là cái gì, nhưng mà Chuột đại ca và Chuột lão nhị lại hiểu rất rõ ràng. Hai người bọn họ sẽ bị chuyển gia thành thuộc hạ của tên mập trước này đúng không?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hai anh em chuột đồng thời gật đầu rồi nói: “Vâng ạ, vâng ạ.”

Clara quay qua nhìn Chuột đại ca và Chuột lão nhị mà nói: “Từ nay về sau thì hai người các ngươi đi theo đạo diễn Giả Ba, nếu hai người có tâm tư gì ….”

Trên tay Clara cũng vừa vặn có một hạt giống y như hai hạt giống mà anh em chuột vừa mới nuốt xong. Clara vừa nói vừa giục sinh một hạt giống ở trong tay lên, hạt giống cũng từ từ vươn mình lên, đâm rễ rồi bắt đầu lớn dần, sau đó trên thân cũng mọc ra từng đám gai nhọn hoắt như muốn xé toạc người khác ra. Có vẻ như đây là một loại cây bụi đầy gai nhọn nào đó. Hai anh em chuột nhìn cái cây xong cũng im lặng mà không dám nói thêm lời nào nữa.

Michael đứng ở bên cạnh không dám nói gì nhưng mà hắn ta nhìn một chút mà thầm đổ mồ hôi dùm cho hai anh em Chuột.

Michael nhìn đạo diễn Giả Ba nói: “Người này là bạn của tiểu thư Clara sao? Để tôi phái hai kỵ sĩ đi theo ông ấy.”

Tuy là Clara đã có phương án dự phòng rồi nhưng mà dự phòng có kỹ càng tới mức độ nào cũng khó mà tránh khỏi việc hai anh em Chuột sẽ làm ra cái chủ ý gì đó đối với vị này. Thực lực của vị đạo diễn này nhìn thì yếu nhợt ra như thế nhưng mà hình như người này có một vị trí rất quan trọng thì phải.

Clara gật đầu nói: “Cũng được, vậy thì làm phiền thành chủ.”

Sau khi sắp xếp xong cho Chuột đại ca và Chuột lão nhị thì Clara cũng xoay người mà rời đi luôn.

Chuột lão nhị nhìn theo bóng dáng của Clara thì thầm nghĩ: Đoạ ma giả quả nhiên là nanh vuốt của ma quỷ mà, đúng là không dễ chọc. Tại sao lúc nãy hắn còn cảm giác Đoạ ma giả này giống như thiên sứ cơ chứ? Là hắn ảo tưởng gì rồi đúng không? Có vẻ như đầu óc của hắn có vấn đề gì rồi.

“Anh, giờ chúng ta làm gì?” Chuột lão nhị nhỏ giọng hỏi Chuột đại ca.

Chuột đại ca cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Làm theo lời của vị kia nói thôi.”

Người dưới ở một mái hiên không thể không cúi đầu. Lần này hắn không làm được gì, nhịn.

Sau khi chiến đấu kết thúc thì những người ở trên con thuyền Hoàng kim thuyền cũng nhanh chóng bước đi ra ngoài để dọn dẹp chiến trường.

Thi thể của những con hải thú có cấp bậc càng cao thì năng lượng ẩn chứa trong đó càng mạnh mẽ.

Năng lượng này cực kỳ có ích cho việc tu luyện đấu khí, cả tu luyện năng lực cũng như tu luyện nội lực, sử dụng thịt của hung thú có cấp bậc càng cao thì chỗ tốt cũng càng nhiều. Đây toàn là đồ đại bổ đấy.

Một lượng lớn hải thú đều bị kéo ngược hết về phía bờ biển.

Michael cũng nhanh chóng sắp xếp cho không ít người chạy tới hỗ trợ giúp đỡ mọi người trục vớt hải sản. Rogulei cũng nhanh chóng phái thêm người từ đảo Tử Kinh chạy lên hỗ trợ.

Rogulei hưng phấn nói: “Em họ, lần này Trình Chu lại kiếm lớn rồi, không biết là chúng ta có được chia một ít thịt hải thú hay không nữa.”

Thịt của những hải thú cao giai này chắc chắn sẽ chứa một nguồn năng lượng cực kỳ khổng lồ cho nên số thịtt hải thú này rất có ích đối với những người tu luyện đấu khí. Rất nhiều con em quý tộc bởi vì có điều kiện cho nên bọn họ cũng thường xuyên dùng thịt của hung thú cao giai cho nên thể chất của bọn họ càng ngày càng tốt, ăn càng nhiều thì thân thể càng ngày càng rắn chắc và đấu khí cũng theo một đường mà tăng lên nhanh chóng.

Cũng có rất nhiều con em đệ tử trong vương thất có điều kiện cho nên bọn họ cũng sử dụng thịt cao giai yêu thú ngay từ khi bọn họ còn nhỏ để rèn luyện thể chất cho nên thực lực của bọn họ cũng trở nên vô cùng tốt, cũng có rất nhiều con em vương thất có tư chất tốt mà bọn họ còn có khả năng tiến giai thành Bạch ngân kỵ sĩ ngay khi bọn họ chỉ hơn 10 tuổi.

Rogulei cũng từng được ăn không ít thịt của các loại ma thú nhưng mà những loại thịt mà hắn được ăn cũng chỉ là thịt của các loại ma thú sơ cấp mà thôi. Hiện tại, khi mà hắn vừa mới đặt chân đến đảo của thì hắn đã nhìn thấy toàn là cao giai ma thú đang bày trước mặt. Đúng là không cùng cấp bậc để so sánh mà.

Michael cũng có chút chờ mong mà nói: “Chắc cũng được phân ít nhiều.”

Theo những gì hắn biết được sau một thời gian dài hợp tác thì Trình Chu cũng không phải là người keo kiệt.

Rogulei có chút kích động nói: “Con bạch tuộc khổng lồ kia chắ hẳn là một con Địa giai hải thú đúng không?”

Hải thú có cấp bậc Địa giai cũng tương ứng với Địa giai kỵ sĩ của Nhân tộc, toàn bộ Hiệp Loan quần đảo này hiện giờ cũng chỉ có thực lực của một mình đại công tước mới đạt đến cấp bậc Địa giai mà thôi. Nhưng theo những gì mà Rogulei nghĩ thì cho dù là đại công tước có đi tới đây đánh thì đại công tước cũng không thể trực tiếp xử lý con bạch tuộc khổng lồ này tốt giống như Trình Chu được.

Michael gật đầu có chút chờ mong nói: “Vâng, có lẽ là vậy.”

Không biết là thịt của con Địa giai hải thú ăn vào thì sẽ có cảm giác gì nhỉ, có lẽ là chỉ cần nuốt một miếng thịt thôi thì cũng có thể cảm nhận được một dòng nguyên khí bùng nổ trong khoang ngực đúng không?

Rogulei cúi đầu thầm nghĩ: Thực lực của đại công tước cũng là Địa giai kỵ sĩ, có lẽ thực lực của đại công tước cũng chẳng thua kém gì mấy so với con cao giai hải thú kia đâu đúng không? Nếu Trình Chu và Zoe đã có thể xử lý thành công mấy con hải thú cao giai kia thì chắc chắn là hai người kia cũng rất có khả năng sẽ xử lý luôn được đại công tước thôi. Cho nên trận đánh này mà lan rộng ra thì mong là đại công tước có thể yên lặng một thời gian.

End chap 205

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0