Suy Đoán Nguồn Gốc Của Thú Triều
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Sau khi vớt hết đám hải thú ở trong biển lên thì dải bờ biển dọc xung quanh đảo San Hô cũng nhanh chóng bị chất đầy ngồn ngộn toàn hải thú.
Đại diễn Giả Ba nhận mấy cameramen mới rồi ông cũng nhanh chóng chạy tới chỉ đạo cho mấy nhân viên quay cận cảnh tất cả những khối thi thể đang nằm trên mặt đất này.
Mấy chuyên gia sinh vật học đi cùng đến nơi này cũng nhanh chóng chạy tới nhanh tới bờ biển để thu thập mẫu vật về nghiên cứu.
Những quân nhân bị thương cũng nhanh chóng từ phía trên thuyền đi xuống, trận chiến vừa rồi quá kịch liệt cho nên những người có mặt trên thuyền cũng không thể tránh khỏi cảnh bị va đạp vào thành thuyền dẫn đến chấn thương, may mắn là Annie cũng xuất hiện kịp lúc cho nên hiện trường cũng không xuất hiện trường hợp bị thương quá nặng dẫn đến thương vong.
Trình Chu nhìn qua đội trưởng Trương Huy dò hỏi: “Đội trưởng Trương Huy, đội trưởng vẫn ổn chứ?”
Trương Hội gật đầu trong lòng vẫn còn rất sợ hãi rồi lên tiếng: “Vẫn ổn.”
Tuy là phía trên đã dặn dò trước rồi, phía trên cũng phải lặp đi lặp lại với bọn họ đến trăm ngàn lần là thế giới bên này không quá yên ổn đâu, một khi mà bọn họ đã lựa chọn đặt chân lên thuyền bước tới thế giới mới thì bọn họ cũng buộc phải giác ngộ luôn cái tinh thần là toàn đội có thể hy sinh bất kỳ lúc nào. Thật ra thì đám quân nhân cùng với Trương Huy đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần có ngày đi mà không có ngày về hết rồi. Nhưng mà thời điểm khi bọn họ phải đối mặt với tình huống chiến đấu vô cùng kịch liệt với hải thú này như vậy thì họ cũng cảm thấy có cái gì đó rất khó mà có thể tưởng tượng được.
“Trước nay Trình thiếu vẫn luôn phải đối mặt với những nguy hiểm như vậy sao? Hàng ngày đều là như vậy sao?” Trương Huy cũng có chút lo lắng mà dò hỏi.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, bên này chính là nguy hiểm như vậy đấy.”
Trương Huy nghe xong lời mà Trình Chu vừa mới thốt ra thì sắc mặt cũng chuyển sang màu trắng luôn.
Clara nhìn vẻ mặt đang rất nghiêm túc của Trình Chu khi nói chuyện thì cô cũng cảm thấy hơi bị cạn lời một chút, bên này cũng đâu có nguy hiểm như vậy chứ? Làm gì mà ngày nào cũng gặp phải nguy hiểm như vậy chứ? Cái kiểu mà ngày nào cũng phải đối mặt với hải thú triều như này thì bọn họ cũng thăng thiên lâu rồi, làm gì mà còn người may mắn sống sót chứ? Đây cũng chỉ là sự cố ngoài ý muốn mà thôi.
Công nhận là tên Trình Chu này làm người cũng quá đáng thật chứ? Nói mà hắn ta cũng không thèm suy nghĩ một chút nào mà doạ cho người ta sợ thành cái gì luôn rồi không biết? Một đợt hải thú cỡ nhỏ phía trước chắc cũng có thể tàn sát luôn tất cả mọi người ở trên đảo San Hô này rồi. Mà ngày nào cũng như vậy thì không biết là toàn bộ Hiệp Loan quần đảo này chắc cũng phải biến thành lãnh địa của đám hải thú luôn. Nhưng mà, với tình hình như hiện nay thì đảo San Hô này cũng khẳng định đã trở thành một địa phương cực kỳ nguy hiểm rồi đấy. Nếu như vương thất đáng ra một kích này mà không thành công thì không biết là bọn họ có bị quê quá độ mà tiếp tục ra tay thêm một lần nữa hay không đây?
Một số ngư dân lão luyện cũng chạy nhanh ra phía bờ biển mà ngắm nhìn thi thể đang te tua của bầy hải thú đang xếp dàn ra thì bọn họ cũng cảm thấy kinh ngạc rồi xì xào rồi bàn tán chuyện lạ.
“Sao lại có nhiều thi thể của hải thú thế này chứ?”
Đảo San Hô chắc chắn là một hòn đảo, cho nên trên đảo cũng có không ít ngư dân chuyên nghề đánh bắt hải sản, có vài ngư dân cũng rất có năng lực cho nên bọn họ cũng đôi khi đánh bắt được một ít hải sản có phẩm chất rất tốt. Nhưng mà, từ trước nay thì bọn họ cũng chỉ vớt được một ít hải thú sơ cấp mà thôi. Đối với các ngư dân lênh đênh trên biển mà nói, bọn họ có đánh bắt được một con hải thú sơ cấp cũng coi như đã kiếm bộn tiền rồi.
Hiện tại thì một số lượng lớn các con hải thú cao cấp đang được xếp dọc theo chiều dài bờ biển của đảo San Hô đã làm cho những vị ngư dân quanh năm bám biển này phải cảm thấy rất khó tin. Mấy ngư dân đứng ở đằng xa cũng nhanh chóng kéo tới rồi đứng tụ tập lại một nơi để bàn tán sôi nổi, tất nhiên là cả đời bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy những con thú nào mà có hình thù kỳ quái như vậy, mà nhìn con nào con nấy lại khổng lồ đến khó tin tới vậy. Mặc dù là bọn họ cũng còn rất sợ hãi trong lòng đấy, nhưng mà những ngư dân và thôn dân còn lại trên đảo cũng không tránh khỏi tò mò mà bước tới để bàn tán.
“Mấy con này trị giá bao nhiêu đồng vàng vậy?”
“Con này hình như là cao giai hải thú đấy, cấp bậc có thể sánh ngang với Hoàng kim kỵ sĩ của nhân tộc.”
“Mấy Đoạ … thiên tuyển giả này cũng quá lợi hại, thật không ngờ là bọn họ có thể xử lý toàn bộ như vậy.”
“Đúng vậy, nhưng mà chuyện này cũng quá kỳ lạ rồi đúng không? Chuyện này không bình thường mà mọi người không cảm thấy thế sao? Tại sao đám hải thú này lại chạy đến để đây xâm lấn chứ? Đâu phải mùa nước lên đâu đúng không? Mà cũng chẳng có dấu hiệu gì báo trước gì cả.”
“May mắn là có những Năng lực giả này ở đây, nếu không thì …”
“Mọi người tập trung lại đây, có một chuyện này, mọi người không thấy gì kỳ lạ sao? Đây là con cá mập xanh đấy, loại cá này chỉ thích sinh sống ở những vùng biển ấm áp mà thôi, còn đây là cá thanh ma và nó chỉ thích sinh sống ở những địa phương rét buốt. Môi trường sống của cả hai loại cá này là hoàn toàn không thể trộn lẫn với nhau được. Tại sao hai loại cá này lại cùng xuất hiện ở đây chứ?” Một ngư dân áo lam giàu kinh nghiệm đột nhiên lên tiếng.
Dạ U nghe được những lời nghị luận này thì cậu cũng sửng sốt một chút sau đó cũng quay qua nhìn vị ngư dân áo lam kia một hồi rồi thầm nghĩ: Nếu thật là như vậy thì cũng kỳ quái thật. Hai loại cá biển sinh sống ở hai địa vực hoàn toàn khác nhau mà có thể cùng lúc sao? Vậy thì chắc chắn là có người động tay động chân rồi.
……..
Sau khi thu thập mẫu và dưới sự nghiên cứu tích cực của các vị chuyên gia đầu ngành trong lĩnh vực sinh vật học và dược học thì kết quả báo cáo cũng nhanh chóng xuất hiện.
Lúc này thì Trình Chu cũng ngồi ở bên trong tháp luyện khí chờ báo cáo kết quả.
Trình Chu: “Giáo sư Hà, kết quả ra sao rồi ạ?”
Giáo sư Hà Văn đẩy gọng kính lên rồi nói: “Chúng tôi đã tìm thấy một ống thuốc từ bên trong dạ dày của mấy con hải thú này, theo như kết quả kiểm tra sơ bộ ban đầu thì ống thuốc này cũng có tác dụng như một dạng chất kích thích giúp cho đám hải thú này hưng phấn lên.”
Trình Chu híp mắt nói: “Quả nhiên là vậy. Vậy thì thịt của đám hải thú này có thể ăn được không ạ?”
Giáo sư Hà Văn gật đầu nói: “Có thể ăn được. Loại thuốc này cũng không ảnh hưởng gì đến chất lượng thịt hải thú. Thịt của những con hải thú này cũng rất giàu năng lượng cho nên sử dụng thịt của những con hải thú này cũng có tác dụng tăng cường nội lực.”
Trình Chu: “Vậy là tốt rồi ạ.”
Michael đứng bên cạnh nghe Trình Chu và giáo sư Hà Văn nói chuyện một hồi thì đứng ngẩn tò te. Đúng là một câu hắn cũng không hiểu.
Sau khi hai người trước mặt nói chuyện xong thì Michael cũng mở miệng dò hỏi: “Trình Chu các hạ, thú triều là do có người làm sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Chuyện này chắc cũng là tác phẩm bên phía vương đô đã ra tay, tạm thời thì hắn cũng chưa biết là đối phương đã làm chuyện này như thế nào, nhưng mà hắn cũng chắc chắn một chuyện là việc này có quan hệ với Năng lực giả đang bị che giấu ở vương đô kia. Người này cũng rất có thể là lão quái vật ngàn năm gì đó, cũng có thể là một tồn tại mà ít người biết đến, hơn nữa hắn ta cũng rất có khả năng đã cắn nuốt một số lượng lớn tinh hạch của những Năng lực giả khác nữa. Cũng không biết là hiện tại trong tay người này có bao nhiêu thủ đoạn chưa sử dụng tới?
Tuy là Michael cũng đã sớm nghe thấy cuộc trò chuyện của mấy thành viên trong liên minh Thiên Tuyển giả kia rồi đấy, hắn cũng đoán được sơ bộ rồi nhưng mà hiện tại đã được chứng thực thì hắn vẫn cảm thấy chuyện này có chút kinh hãi.
Michael cẩn thận mở miệng nói: “Vương đô mà cũng có thể làm ra cái thủ đoạn như vậy sao? Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Trình Chu híp mắt nói: “Yên tâm, giặc tới thì đánh, nước dâng nâng nền. À đúng rồi, phiền thành chủ thông báo cho tất cả mọi người đang có mặt ở trên đảo là hôm nay, ngày mai và ngày kia tôi sẽ mời tất cả mọi người có mặt trên đảo tới ăn tiệc cơ động ngoài trời, lý do là đón gió tẩy trần. Tôi sẽ làm tiệc đứng trong vòng 3 ngày, người dân trên đảo muốn ăn thì bọn họ cũng có thể tới ăn, miễn phí trong 3 ngày.”
Michael cũng có chút kinh ngạc nói: “Mời tất cả mọi người trên đảo tới sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng tôi sẽ thành lập mấy khu vực ăn uống ở những vị trí khác nhau, mọi người muốn ăn thì đều có thể đến.”
Thật sự là lần này hắn đã săn được quá nhiều hải sản rồi. Mà nhiều hải thú như vậy thì dù có được năng lực bảo quản nguyên liệu nấu ăn của Đông Đông trợ giúp thì bọn họ cũng không thể nào mà ăn hết được một đống đó trong một sớm một chiều được. Nếu như bọn họ đã không thể ăn hết thì bọn họ cũng có thể chiêu đãi tất cả mọi người trên đảo này một phen vậy. Coi như là lần này mọi người đều có lộc ăn rồi.
Michael có chút lo lắng nói: “Vậy sao? Vậy có phiền toái quá không?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không đâu. Dù sao thì tôi cũng mang theo rất nhiều người tới đây mà. Coi như chúng ta cùng nhau tham gia một bữa tiệc đi, cũng coi như là vui vẻ giao lưu văn hoá với dân bản địa, cũng giúp gia tăng thêm chút tình cảm cũng được.”
Trình Chu thầm nghĩ: Lần này hắn đã mang theo rất nhiều người tới đây, chắc chắn là chuyện này rất phiền toái đến dân bản địa. Tuy hắn mang danh ác bá nhưng trước đó là cá nhân hắn làm ác bá. Hiện tại không giống, người quá nhiều cho nên hắn không xử lý cẩn thận rất dễ mang tiếng xấu.
Biện pháp tốt nhất giúp cho người của hiện thế và dân bản địa nhanh chóng hoà nhập với nhau chính là mời ăn uống, chỉ cần ăn nhậu một bữa thôi, rượu vào lời ra, mỹ thực chính là không có biên giới cũng không có rào cản nào có thể ngăn cách được. Cùng nhau ăn một bữa tiệc lớn thì mọi người cũng được mở lòng hơn, chậc, đây cũng chính là phương pháp rút ngắn khoảng cách tốt nhất từ trước tới nay đấy, nếu như ăn một bữa mà không được thì ăn vài bữa là được rồi. Nếu không được nữa thì hắn đóng tiệc mọi người đừng có trách.
Michael có chút lo lắng nói: “Cư dân bản địa trên đảo cũng chưa chắc nguyện ý tới ăn.”
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Không sao, vẫn luôn sẽ có người nguyện ý đến ăn mà thôi. Có người ăn thì làm nhiều một chút, không có người ăn thì chúng tôi sẽ làm ít lại. Chúng tôi cũng đâu ép bọn họ tới.”
Michael gật đầu nói: “Được, tôi sẽ thu xếp.”
Trình Chu cười cười nói: “Được rồi, thành chủ cứ yên tâm, nguyên liệu có đủ.”
Món chính có thể dùng chính số hải sản mới tới tay để làm nguyên liệu chính là được, còn mấy loại đồ ăn khác ăn kèm thì sử dụng nguyên liệu mà Tinh Linh thúc giục là ổn lắm rồi.
Sau khi rời khỏi tháp luyện khí thì Trình Chu cũng một đường mà quay về toà lâu đài phụ cận thành chủ phủ.
Ban đầu thì toà lâu đài lớn này cũng thuộc quyền sở hữu của một vị phú thương rất có tài sản, tuy là diện tích của toà lâu đài này hơi nhỏ hơn thành chủ phủ bên kia một chút, nhưng mà trang thiết bị trang hoàng phía bên trong lại vô cùng tinh xảo và trang nhã, nhìn vào rất hợp thẩm mĩ của hắn, đối với hắn mà nói thì toà lâu đài này có khi còn đẹp hơn thành chủ phủ được trồng một đống hoa bắt ruồi gai mắt kia hàng trăm lần.
Hiện nay toà lâu đài này cũng trở thành căn cứ lâm thời của tổ chức Quang Minh.
“Anh đi lấy báo cáo đúng không?” Dạ U lên tiếng dò hỏi.
Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, nãy anh vừa mới đi lấy rồi. Kết quả cũng chỉ rõ là đám hải thú trong biển kia đã bị người nào đó hạ thuốc kích thích. Đợt hải thú triều lần này chắc chắn không phải là thiên tai, là nhân tai tạo thành.”
Dạ U gật đầu, cậu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Lúc nãy em đã đi đâu? Anh tìm em một hồi mà không thấy.”
Dạ U nhẹ nhàng nói: “Em tới căn cứ của liên minh Thiên Tuyển giả nói chuyện với Mir một chút.”
Trình Chu: “Mir sao? Hắn ta phát hiện cái gì rồi sao?”
Dạ U tường thuật gắn gọn lại những suy đoán của Mir: “Hắn ta nói những con hải thú đó không sử dụng con đường bình thường để tới đây, hình như chúng nó đã trực tiếp nhảy dù để tới nơi này. Bọn họ đang suy đoán không biết là người bên kia đã sử dụng truyền tống trận để đẩy đám hải thú đó tới đây hay không? Hoặc là, phía bên kia đã sử dụng thuật huyết mạch triệu hoán để đưa những con hải thú đó tới.”
Trình Chu: “Thuật huyết mạch triệu hoán sao? Là có người đã chăn nuôi ấu tể của những con ma thú này rồi tuỳ thời triệu hoán cha mẹ của chúng nó tới sao? Anh nghĩ chuyện này có khả năng cao hơn. Dù sao thì với năng lực của vương thất là cái gì cũng không có ai biết, cho nên chuyện này cũng không khó.”
Trình Chu dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Lúc nãy anh cũng chạy đi hỏi qua đội trưởng Trương và đội trưởng Cận rồi, hai người bọn họ đã nói là trên cả hai con thuyền đều được trang bị những thiết bị trinh trắc có thể đo được các dao động năng lượng của đám ma thú. Lúc đó máy trinh trắc tự dưng phát hiện được vài luồng dao động năng lượng của ma thú cấp 3S, giống như là những dao động này tự nhiên mà có, cũng đột nhiên mà xuất hiện ở đó. Theo như những tình huống bình thường thì chuyện này chắc chắn là không thể xảy ra được.”
Dạ U khoanh tay nói: “Mặc dù không có cách nào chứng thực nhưng cũng không tự nhiên mà hải thú lại tự dưng mà tấn công lên hòn đảo này được. Có vẻ như hòn đảo này đã có vài vật gì đó có khả năng thu hút đàn hải thú này đi tới đây. Em nghĩ chúng ta nên nhờ bá tước Michael hỗ trợ tìm kiếm thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Ý kiến hay …”
Dạ U tò mò rồi dò hỏi: “Thời điểm mà con bạch tuộc khổng lồ kia xuất hiện thì anh đã cảm giác được dao động không gian đúng không?”
Lúc ấy hai người bọn họ đều đang đứng rất xa hai con thuyền Hoàng kim kia và Trình Chu cũng là người đầu tiên phát hiện ra điều bất ổn.
Trình Chu: “Đúng là như vậy.”
Lúc ấy hắn đột nhiên cảm giác được một luồng dao động không gian vô cùng quen thuộc cho nên hắn ngay lập tức dặn dò mọi người đề phòng.
Dạ U: “Nói như vậy thì tên Năng lực giả kia của vương thất kia có lẽ đã từng hấp thu một loại tinh hạch có năng lực diễn sinh giống như định hướng không gian rồi.”
Nếu đây mà là một dạng năng lực không gian thì Trình Chu cũng có thể hấp thu được loại năng lực này.
Trình Chu cười cười nói: “Từ từ, chuyện đâu còn có đó mà.”
Cái tồn tại kia của vương thất chỉ sợ là không hề đơn giản như tưởng tượng thôi, tình trạng hiện tại của hắn là không nên manh động quá.
Mấy người của hiện thế tới đây cũng có không ít người bận việc cho nên bọn họ đã bỏ lỡ quang cảnh của trận đại chiến ác liệt giữa hai con thuyền Hoàng kim với đám hải thú khổng lồ. Sau khi xung việc cũng có không ít người đã chạy đến tìm đạo diễn Giả Ba đòi xem lại những hình ảnh đặc sắc kia.
“Quào, Dạ thiếu đúng là quá lợi hại rồi.”
Số lần mà Dạ U ra tay ở hiện thế cũng không tính là quá nhiều. Hiện tại bọn họ mới chứng kiến Dạ U ra tay đấy.
Trong mắt của rất nhiều người ở hiện thế thì Dạ U là một đối tượng vô cùng thần bí, Dạ U vẫn luôn lặng lẽ mà ở bên cạnh Trình Chu không rời, hai người này đi đâu cũng có đôi có cặp, mà bọn họ cũng chỉ biết Dạ U thông qua màn cầu hôn kia và bộ phim của ông đạo diễn Giả Ba này mà thôi. Lần này nhìn thấy Dạ U ra tay cho nên bọn họ cũng giật mình mà kinh ngạc, sau đó cả một đám cũng trầm trồ rồi cảm thán không thôi.
“Hình như Dạ thiếu rất lợi hại đúng không?”
“Đúng vậy, mọi người không nhìn con hải thú đầu xanh kia mà xem, con đó là trực tiếp bị chọc cho mấy ngàn cái lỗ thửng trên đầu đấy, mà con hải thú đó chắc là hải thú cấp 5S chứ chẳng thấp hơn đâu.”
“Dạ thiếu mạnh mẽ như vậy thì Trình thiếu mà dám …” Người đang nói chuyện bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó mà rùng mình.
“Ông nói cái gì vậy hả? Mối quan hệ của Trình thiếu và Dạ thiếu là cực kỳ tốt đấy nhé. Ông đừng có mà nghĩ bậy.”
“Lần này cho được nhều hải thú như vậy thì không biết Trình thiếu tính xử lý như thế nào?”
“Còn thế nào nữa? Ăn thôi, Hoàng gia quân đã sẵn sàng ra tay hết rồi, Hoàng hội trưởng cũng đã bảo mọi người nhanh tay đi hỗ trợ giúp xử lý số nguyên liệu nấu ăn rồi kìa. Tí nữa chúng ta cũng nhanh tay ra giúp đỡ thôi.”
“Nhiều tới vậy cơ mà, chúng ta có thể ăn hết sao?”
“Nghe nói là Trình thiếu đang tính làm tiệc cơ động ngoài trời trên đảo đấy, Trình thiếu còn nói là làm tiệc đãi tất cả mọi người trong 3 ngày cơ mà. Là toàn đảo đấy.”
“Vậy thì chúng ta có lộc ăn rồi.”
“Đúng vậy. Nghe nói phẩm cấp của đám hải thú lần này rất cao đấy. Nếu ở hiện thế mà muốn ăn những con hải thú cao cấp như thế này thì chắc chắc chúng ta cũng tốn không ít tích phân đâu, thậm chí là chúng ta có chịu bỏ tích phân cũng chưa chắc có thể mua được. Lần này đúng là chúng ta có lộc ăn thật.”
Nghe thấy có tiệc cơ động ngoài trời cho nên tinh thần của những người ở hiện thế cũng chấn phấn lên rất nhiều, mọi người bắt đầu chuyển sang chế độ bàn tán và mong chờ về bữa tiệc sắp tới.
…….
Liên minh Thiên Tuyển giả.
“Lão đại, Trình Chu nói muốn mời mọi người ăn tiệc, cậu ta đã mời tất cả mọi người tới.” Phi Ưng nói.
Vân Phong: “Ăn tiệc?”
Phi Ưng gật đầu nói: “Nghe nói là Trình Chu đang có kế hoạch làm tiệc cơ động để đón gió tẩy trần.”
Vân Phong: “......”
Hắn sống bao nhiêu năm trên cõi đời này rồi nhưng mà hắn cũng chỉ mới nghe quý tộc muốn làm tiệc đón gió tẩy trần cho khách từ phương xa đến nhà chơi mà thôi, hắn còn chưa từng nghe nói tới chuyện khách từ phương xa tới đây lại tự mình chuẩn bị nguyên liệu giúp cho dân bản xứ ăn tiệc đón gió tẩy trần như này đâu. Nhưng không sao, cũng như có chút đổi mới đi, miễn là Trình Chu thích là được.
“Mọi người thích thì đi thôi, chúng ta đi thử tay nghề của những người kia.” Vân Phong cười cười nói.
Phi Ưng gật đầu nói: “Cũng được, không biết là bọn họ có thể tổ chức thành cái dạng gì? Nhưng mà hình như người dân ở trên đảo San Hô này cũng có chút nhát gan thì phải. Nói không chừng tí nữa chúng ta mà đi tới đó ăn thì bọn họ cũng chạy luôn quá, nói không chừng là Trình Chu muốn người ta ăn còn phải trả thêm phí mà người ta còn không thèm tới ăn cho.”
Vân Phong liếc Phi Ưng một cái rồi nói: “Đây là chuyện của Trình Chu phải lo, cậu cũng không cần phải lo lắng hộ cho cậu ta đâu.”
Phi Ưng gật đầu nói: “Nghe nói là Trình Chu đang tính toán phân chia mấy con hải thú cao cấp kia đấy, chậc chậc, nếu như mấy con hải thú cao cấp kia mà bán ra ngoài thì giá trị cũng phải mấy vạn đồng vàng là ít đấy. Vậy mà cậu ta lại mang ra để mời khách ăn uống. Đây không phải ăn uống đâu, đây là ăn vàng đấy. Cậu ta không lo vàng sẽ bay đi hết như vậy hả? Cậu ta hào phóng đến mức vậy luôn sao?”
Vân Phong: “Trình Chu …. hắn cũng không thiếu tiền.”
Phi Ưng gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Với cái năng lực kia của Trình Chu thì tên này có muốn nghèo cũng là chuyện khó lắm, mà bản thân hắn nghèo chứ tên Trình Chu này chắc chắn không bao giờ nghèo được.
End chap 206
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Đại diễn Giả Ba nhận mấy cameramen mới rồi ông cũng nhanh chóng chạy tới chỉ đạo cho mấy nhân viên quay cận cảnh tất cả những khối thi thể đang nằm trên mặt đất này.
Mấy chuyên gia sinh vật học đi cùng đến nơi này cũng nhanh chóng chạy tới nhanh tới bờ biển để thu thập mẫu vật về nghiên cứu.
Những quân nhân bị thương cũng nhanh chóng từ phía trên thuyền đi xuống, trận chiến vừa rồi quá kịch liệt cho nên những người có mặt trên thuyền cũng không thể tránh khỏi cảnh bị va đạp vào thành thuyền dẫn đến chấn thương, may mắn là Annie cũng xuất hiện kịp lúc cho nên hiện trường cũng không xuất hiện trường hợp bị thương quá nặng dẫn đến thương vong.
Trình Chu nhìn qua đội trưởng Trương Huy dò hỏi: “Đội trưởng Trương Huy, đội trưởng vẫn ổn chứ?”
Trương Hội gật đầu trong lòng vẫn còn rất sợ hãi rồi lên tiếng: “Vẫn ổn.”
Tuy là phía trên đã dặn dò trước rồi, phía trên cũng phải lặp đi lặp lại với bọn họ đến trăm ngàn lần là thế giới bên này không quá yên ổn đâu, một khi mà bọn họ đã lựa chọn đặt chân lên thuyền bước tới thế giới mới thì bọn họ cũng buộc phải giác ngộ luôn cái tinh thần là toàn đội có thể hy sinh bất kỳ lúc nào. Thật ra thì đám quân nhân cùng với Trương Huy đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần có ngày đi mà không có ngày về hết rồi. Nhưng mà thời điểm khi bọn họ phải đối mặt với tình huống chiến đấu vô cùng kịch liệt với hải thú này như vậy thì họ cũng cảm thấy có cái gì đó rất khó mà có thể tưởng tượng được.
“Trước nay Trình thiếu vẫn luôn phải đối mặt với những nguy hiểm như vậy sao? Hàng ngày đều là như vậy sao?” Trương Huy cũng có chút lo lắng mà dò hỏi.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, bên này chính là nguy hiểm như vậy đấy.”
Trương Huy nghe xong lời mà Trình Chu vừa mới thốt ra thì sắc mặt cũng chuyển sang màu trắng luôn.
Clara nhìn vẻ mặt đang rất nghiêm túc của Trình Chu khi nói chuyện thì cô cũng cảm thấy hơi bị cạn lời một chút, bên này cũng đâu có nguy hiểm như vậy chứ? Làm gì mà ngày nào cũng gặp phải nguy hiểm như vậy chứ? Cái kiểu mà ngày nào cũng phải đối mặt với hải thú triều như này thì bọn họ cũng thăng thiên lâu rồi, làm gì mà còn người may mắn sống sót chứ? Đây cũng chỉ là sự cố ngoài ý muốn mà thôi.
Công nhận là tên Trình Chu này làm người cũng quá đáng thật chứ? Nói mà hắn ta cũng không thèm suy nghĩ một chút nào mà doạ cho người ta sợ thành cái gì luôn rồi không biết? Một đợt hải thú cỡ nhỏ phía trước chắc cũng có thể tàn sát luôn tất cả mọi người ở trên đảo San Hô này rồi. Mà ngày nào cũng như vậy thì không biết là toàn bộ Hiệp Loan quần đảo này chắc cũng phải biến thành lãnh địa của đám hải thú luôn. Nhưng mà, với tình hình như hiện nay thì đảo San Hô này cũng khẳng định đã trở thành một địa phương cực kỳ nguy hiểm rồi đấy. Nếu như vương thất đáng ra một kích này mà không thành công thì không biết là bọn họ có bị quê quá độ mà tiếp tục ra tay thêm một lần nữa hay không đây?
Một số ngư dân lão luyện cũng chạy nhanh ra phía bờ biển mà ngắm nhìn thi thể đang te tua của bầy hải thú đang xếp dàn ra thì bọn họ cũng cảm thấy kinh ngạc rồi xì xào rồi bàn tán chuyện lạ.
“Sao lại có nhiều thi thể của hải thú thế này chứ?”
Đảo San Hô chắc chắn là một hòn đảo, cho nên trên đảo cũng có không ít ngư dân chuyên nghề đánh bắt hải sản, có vài ngư dân cũng rất có năng lực cho nên bọn họ cũng đôi khi đánh bắt được một ít hải sản có phẩm chất rất tốt. Nhưng mà, từ trước nay thì bọn họ cũng chỉ vớt được một ít hải thú sơ cấp mà thôi. Đối với các ngư dân lênh đênh trên biển mà nói, bọn họ có đánh bắt được một con hải thú sơ cấp cũng coi như đã kiếm bộn tiền rồi.
Hiện tại thì một số lượng lớn các con hải thú cao cấp đang được xếp dọc theo chiều dài bờ biển của đảo San Hô đã làm cho những vị ngư dân quanh năm bám biển này phải cảm thấy rất khó tin. Mấy ngư dân đứng ở đằng xa cũng nhanh chóng kéo tới rồi đứng tụ tập lại một nơi để bàn tán sôi nổi, tất nhiên là cả đời bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy những con thú nào mà có hình thù kỳ quái như vậy, mà nhìn con nào con nấy lại khổng lồ đến khó tin tới vậy. Mặc dù là bọn họ cũng còn rất sợ hãi trong lòng đấy, nhưng mà những ngư dân và thôn dân còn lại trên đảo cũng không tránh khỏi tò mò mà bước tới để bàn tán.
“Mấy con này trị giá bao nhiêu đồng vàng vậy?”
“Con này hình như là cao giai hải thú đấy, cấp bậc có thể sánh ngang với Hoàng kim kỵ sĩ của nhân tộc.”
“Mấy Đoạ … thiên tuyển giả này cũng quá lợi hại, thật không ngờ là bọn họ có thể xử lý toàn bộ như vậy.”
“Đúng vậy, nhưng mà chuyện này cũng quá kỳ lạ rồi đúng không? Chuyện này không bình thường mà mọi người không cảm thấy thế sao? Tại sao đám hải thú này lại chạy đến để đây xâm lấn chứ? Đâu phải mùa nước lên đâu đúng không? Mà cũng chẳng có dấu hiệu gì báo trước gì cả.”
“May mắn là có những Năng lực giả này ở đây, nếu không thì …”
“Mọi người tập trung lại đây, có một chuyện này, mọi người không thấy gì kỳ lạ sao? Đây là con cá mập xanh đấy, loại cá này chỉ thích sinh sống ở những vùng biển ấm áp mà thôi, còn đây là cá thanh ma và nó chỉ thích sinh sống ở những địa phương rét buốt. Môi trường sống của cả hai loại cá này là hoàn toàn không thể trộn lẫn với nhau được. Tại sao hai loại cá này lại cùng xuất hiện ở đây chứ?” Một ngư dân áo lam giàu kinh nghiệm đột nhiên lên tiếng.
Dạ U nghe được những lời nghị luận này thì cậu cũng sửng sốt một chút sau đó cũng quay qua nhìn vị ngư dân áo lam kia một hồi rồi thầm nghĩ: Nếu thật là như vậy thì cũng kỳ quái thật. Hai loại cá biển sinh sống ở hai địa vực hoàn toàn khác nhau mà có thể cùng lúc sao? Vậy thì chắc chắn là có người động tay động chân rồi.
……..
Sau khi thu thập mẫu và dưới sự nghiên cứu tích cực của các vị chuyên gia đầu ngành trong lĩnh vực sinh vật học và dược học thì kết quả báo cáo cũng nhanh chóng xuất hiện.
Lúc này thì Trình Chu cũng ngồi ở bên trong tháp luyện khí chờ báo cáo kết quả.
Trình Chu: “Giáo sư Hà, kết quả ra sao rồi ạ?”
Giáo sư Hà Văn đẩy gọng kính lên rồi nói: “Chúng tôi đã tìm thấy một ống thuốc từ bên trong dạ dày của mấy con hải thú này, theo như kết quả kiểm tra sơ bộ ban đầu thì ống thuốc này cũng có tác dụng như một dạng chất kích thích giúp cho đám hải thú này hưng phấn lên.”
Trình Chu híp mắt nói: “Quả nhiên là vậy. Vậy thì thịt của đám hải thú này có thể ăn được không ạ?”
Giáo sư Hà Văn gật đầu nói: “Có thể ăn được. Loại thuốc này cũng không ảnh hưởng gì đến chất lượng thịt hải thú. Thịt của những con hải thú này cũng rất giàu năng lượng cho nên sử dụng thịt của những con hải thú này cũng có tác dụng tăng cường nội lực.”
Trình Chu: “Vậy là tốt rồi ạ.”
Michael đứng bên cạnh nghe Trình Chu và giáo sư Hà Văn nói chuyện một hồi thì đứng ngẩn tò te. Đúng là một câu hắn cũng không hiểu.
Sau khi hai người trước mặt nói chuyện xong thì Michael cũng mở miệng dò hỏi: “Trình Chu các hạ, thú triều là do có người làm sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Chuyện này chắc cũng là tác phẩm bên phía vương đô đã ra tay, tạm thời thì hắn cũng chưa biết là đối phương đã làm chuyện này như thế nào, nhưng mà hắn cũng chắc chắn một chuyện là việc này có quan hệ với Năng lực giả đang bị che giấu ở vương đô kia. Người này cũng rất có thể là lão quái vật ngàn năm gì đó, cũng có thể là một tồn tại mà ít người biết đến, hơn nữa hắn ta cũng rất có khả năng đã cắn nuốt một số lượng lớn tinh hạch của những Năng lực giả khác nữa. Cũng không biết là hiện tại trong tay người này có bao nhiêu thủ đoạn chưa sử dụng tới?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy là Michael cũng đã sớm nghe thấy cuộc trò chuyện của mấy thành viên trong liên minh Thiên Tuyển giả kia rồi đấy, hắn cũng đoán được sơ bộ rồi nhưng mà hiện tại đã được chứng thực thì hắn vẫn cảm thấy chuyện này có chút kinh hãi.
Michael cẩn thận mở miệng nói: “Vương đô mà cũng có thể làm ra cái thủ đoạn như vậy sao? Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Trình Chu híp mắt nói: “Yên tâm, giặc tới thì đánh, nước dâng nâng nền. À đúng rồi, phiền thành chủ thông báo cho tất cả mọi người đang có mặt ở trên đảo là hôm nay, ngày mai và ngày kia tôi sẽ mời tất cả mọi người có mặt trên đảo tới ăn tiệc cơ động ngoài trời, lý do là đón gió tẩy trần. Tôi sẽ làm tiệc đứng trong vòng 3 ngày, người dân trên đảo muốn ăn thì bọn họ cũng có thể tới ăn, miễn phí trong 3 ngày.”
Michael cũng có chút kinh ngạc nói: “Mời tất cả mọi người trên đảo tới sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng tôi sẽ thành lập mấy khu vực ăn uống ở những vị trí khác nhau, mọi người muốn ăn thì đều có thể đến.”
Thật sự là lần này hắn đã săn được quá nhiều hải sản rồi. Mà nhiều hải thú như vậy thì dù có được năng lực bảo quản nguyên liệu nấu ăn của Đông Đông trợ giúp thì bọn họ cũng không thể nào mà ăn hết được một đống đó trong một sớm một chiều được. Nếu như bọn họ đã không thể ăn hết thì bọn họ cũng có thể chiêu đãi tất cả mọi người trên đảo này một phen vậy. Coi như là lần này mọi người đều có lộc ăn rồi.
Michael có chút lo lắng nói: “Vậy sao? Vậy có phiền toái quá không?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không đâu. Dù sao thì tôi cũng mang theo rất nhiều người tới đây mà. Coi như chúng ta cùng nhau tham gia một bữa tiệc đi, cũng coi như là vui vẻ giao lưu văn hoá với dân bản địa, cũng giúp gia tăng thêm chút tình cảm cũng được.”
Trình Chu thầm nghĩ: Lần này hắn đã mang theo rất nhiều người tới đây, chắc chắn là chuyện này rất phiền toái đến dân bản địa. Tuy hắn mang danh ác bá nhưng trước đó là cá nhân hắn làm ác bá. Hiện tại không giống, người quá nhiều cho nên hắn không xử lý cẩn thận rất dễ mang tiếng xấu.
Biện pháp tốt nhất giúp cho người của hiện thế và dân bản địa nhanh chóng hoà nhập với nhau chính là mời ăn uống, chỉ cần ăn nhậu một bữa thôi, rượu vào lời ra, mỹ thực chính là không có biên giới cũng không có rào cản nào có thể ngăn cách được. Cùng nhau ăn một bữa tiệc lớn thì mọi người cũng được mở lòng hơn, chậc, đây cũng chính là phương pháp rút ngắn khoảng cách tốt nhất từ trước tới nay đấy, nếu như ăn một bữa mà không được thì ăn vài bữa là được rồi. Nếu không được nữa thì hắn đóng tiệc mọi người đừng có trách.
Michael có chút lo lắng nói: “Cư dân bản địa trên đảo cũng chưa chắc nguyện ý tới ăn.”
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Không sao, vẫn luôn sẽ có người nguyện ý đến ăn mà thôi. Có người ăn thì làm nhiều một chút, không có người ăn thì chúng tôi sẽ làm ít lại. Chúng tôi cũng đâu ép bọn họ tới.”
Michael gật đầu nói: “Được, tôi sẽ thu xếp.”
Trình Chu cười cười nói: “Được rồi, thành chủ cứ yên tâm, nguyên liệu có đủ.”
Món chính có thể dùng chính số hải sản mới tới tay để làm nguyên liệu chính là được, còn mấy loại đồ ăn khác ăn kèm thì sử dụng nguyên liệu mà Tinh Linh thúc giục là ổn lắm rồi.
Sau khi rời khỏi tháp luyện khí thì Trình Chu cũng một đường mà quay về toà lâu đài phụ cận thành chủ phủ.
Ban đầu thì toà lâu đài lớn này cũng thuộc quyền sở hữu của một vị phú thương rất có tài sản, tuy là diện tích của toà lâu đài này hơi nhỏ hơn thành chủ phủ bên kia một chút, nhưng mà trang thiết bị trang hoàng phía bên trong lại vô cùng tinh xảo và trang nhã, nhìn vào rất hợp thẩm mĩ của hắn, đối với hắn mà nói thì toà lâu đài này có khi còn đẹp hơn thành chủ phủ được trồng một đống hoa bắt ruồi gai mắt kia hàng trăm lần.
Hiện nay toà lâu đài này cũng trở thành căn cứ lâm thời của tổ chức Quang Minh.
“Anh đi lấy báo cáo đúng không?” Dạ U lên tiếng dò hỏi.
Trình Chu gật đầu nói: “Ừ, nãy anh vừa mới đi lấy rồi. Kết quả cũng chỉ rõ là đám hải thú trong biển kia đã bị người nào đó hạ thuốc kích thích. Đợt hải thú triều lần này chắc chắn không phải là thiên tai, là nhân tai tạo thành.”
Dạ U gật đầu, cậu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Lúc nãy em đã đi đâu? Anh tìm em một hồi mà không thấy.”
Dạ U nhẹ nhàng nói: “Em tới căn cứ của liên minh Thiên Tuyển giả nói chuyện với Mir một chút.”
Trình Chu: “Mir sao? Hắn ta phát hiện cái gì rồi sao?”
Dạ U tường thuật gắn gọn lại những suy đoán của Mir: “Hắn ta nói những con hải thú đó không sử dụng con đường bình thường để tới đây, hình như chúng nó đã trực tiếp nhảy dù để tới nơi này. Bọn họ đang suy đoán không biết là người bên kia đã sử dụng truyền tống trận để đẩy đám hải thú đó tới đây hay không? Hoặc là, phía bên kia đã sử dụng thuật huyết mạch triệu hoán để đưa những con hải thú đó tới.”
Trình Chu: “Thuật huyết mạch triệu hoán sao? Là có người đã chăn nuôi ấu tể của những con ma thú này rồi tuỳ thời triệu hoán cha mẹ của chúng nó tới sao? Anh nghĩ chuyện này có khả năng cao hơn. Dù sao thì với năng lực của vương thất là cái gì cũng không có ai biết, cho nên chuyện này cũng không khó.”
Trình Chu dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Lúc nãy anh cũng chạy đi hỏi qua đội trưởng Trương và đội trưởng Cận rồi, hai người bọn họ đã nói là trên cả hai con thuyền đều được trang bị những thiết bị trinh trắc có thể đo được các dao động năng lượng của đám ma thú. Lúc đó máy trinh trắc tự dưng phát hiện được vài luồng dao động năng lượng của ma thú cấp 3S, giống như là những dao động này tự nhiên mà có, cũng đột nhiên mà xuất hiện ở đó. Theo như những tình huống bình thường thì chuyện này chắc chắn là không thể xảy ra được.”
Dạ U khoanh tay nói: “Mặc dù không có cách nào chứng thực nhưng cũng không tự nhiên mà hải thú lại tự dưng mà tấn công lên hòn đảo này được. Có vẻ như hòn đảo này đã có vài vật gì đó có khả năng thu hút đàn hải thú này đi tới đây. Em nghĩ chúng ta nên nhờ bá tước Michael hỗ trợ tìm kiếm thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Ý kiến hay …”
Dạ U tò mò rồi dò hỏi: “Thời điểm mà con bạch tuộc khổng lồ kia xuất hiện thì anh đã cảm giác được dao động không gian đúng không?”
Lúc ấy hai người bọn họ đều đang đứng rất xa hai con thuyền Hoàng kim kia và Trình Chu cũng là người đầu tiên phát hiện ra điều bất ổn.
Trình Chu: “Đúng là như vậy.”
Lúc ấy hắn đột nhiên cảm giác được một luồng dao động không gian vô cùng quen thuộc cho nên hắn ngay lập tức dặn dò mọi người đề phòng.
Dạ U: “Nói như vậy thì tên Năng lực giả kia của vương thất kia có lẽ đã từng hấp thu một loại tinh hạch có năng lực diễn sinh giống như định hướng không gian rồi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu đây mà là một dạng năng lực không gian thì Trình Chu cũng có thể hấp thu được loại năng lực này.
Trình Chu cười cười nói: “Từ từ, chuyện đâu còn có đó mà.”
Cái tồn tại kia của vương thất chỉ sợ là không hề đơn giản như tưởng tượng thôi, tình trạng hiện tại của hắn là không nên manh động quá.
Mấy người của hiện thế tới đây cũng có không ít người bận việc cho nên bọn họ đã bỏ lỡ quang cảnh của trận đại chiến ác liệt giữa hai con thuyền Hoàng kim với đám hải thú khổng lồ. Sau khi xung việc cũng có không ít người đã chạy đến tìm đạo diễn Giả Ba đòi xem lại những hình ảnh đặc sắc kia.
“Quào, Dạ thiếu đúng là quá lợi hại rồi.”
Số lần mà Dạ U ra tay ở hiện thế cũng không tính là quá nhiều. Hiện tại bọn họ mới chứng kiến Dạ U ra tay đấy.
Trong mắt của rất nhiều người ở hiện thế thì Dạ U là một đối tượng vô cùng thần bí, Dạ U vẫn luôn lặng lẽ mà ở bên cạnh Trình Chu không rời, hai người này đi đâu cũng có đôi có cặp, mà bọn họ cũng chỉ biết Dạ U thông qua màn cầu hôn kia và bộ phim của ông đạo diễn Giả Ba này mà thôi. Lần này nhìn thấy Dạ U ra tay cho nên bọn họ cũng giật mình mà kinh ngạc, sau đó cả một đám cũng trầm trồ rồi cảm thán không thôi.
“Hình như Dạ thiếu rất lợi hại đúng không?”
“Đúng vậy, mọi người không nhìn con hải thú đầu xanh kia mà xem, con đó là trực tiếp bị chọc cho mấy ngàn cái lỗ thửng trên đầu đấy, mà con hải thú đó chắc là hải thú cấp 5S chứ chẳng thấp hơn đâu.”
“Dạ thiếu mạnh mẽ như vậy thì Trình thiếu mà dám …” Người đang nói chuyện bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó mà rùng mình.
“Ông nói cái gì vậy hả? Mối quan hệ của Trình thiếu và Dạ thiếu là cực kỳ tốt đấy nhé. Ông đừng có mà nghĩ bậy.”
“Lần này cho được nhều hải thú như vậy thì không biết Trình thiếu tính xử lý như thế nào?”
“Còn thế nào nữa? Ăn thôi, Hoàng gia quân đã sẵn sàng ra tay hết rồi, Hoàng hội trưởng cũng đã bảo mọi người nhanh tay đi hỗ trợ giúp xử lý số nguyên liệu nấu ăn rồi kìa. Tí nữa chúng ta cũng nhanh tay ra giúp đỡ thôi.”
“Nhiều tới vậy cơ mà, chúng ta có thể ăn hết sao?”
“Nghe nói là Trình thiếu đang tính làm tiệc cơ động ngoài trời trên đảo đấy, Trình thiếu còn nói là làm tiệc đãi tất cả mọi người trong 3 ngày cơ mà. Là toàn đảo đấy.”
“Vậy thì chúng ta có lộc ăn rồi.”
“Đúng vậy. Nghe nói phẩm cấp của đám hải thú lần này rất cao đấy. Nếu ở hiện thế mà muốn ăn những con hải thú cao cấp như thế này thì chắc chắc chúng ta cũng tốn không ít tích phân đâu, thậm chí là chúng ta có chịu bỏ tích phân cũng chưa chắc có thể mua được. Lần này đúng là chúng ta có lộc ăn thật.”
Nghe thấy có tiệc cơ động ngoài trời cho nên tinh thần của những người ở hiện thế cũng chấn phấn lên rất nhiều, mọi người bắt đầu chuyển sang chế độ bàn tán và mong chờ về bữa tiệc sắp tới.
…….
Liên minh Thiên Tuyển giả.
“Lão đại, Trình Chu nói muốn mời mọi người ăn tiệc, cậu ta đã mời tất cả mọi người tới.” Phi Ưng nói.
Vân Phong: “Ăn tiệc?”
Phi Ưng gật đầu nói: “Nghe nói là Trình Chu đang có kế hoạch làm tiệc cơ động để đón gió tẩy trần.”
Vân Phong: “......”
Hắn sống bao nhiêu năm trên cõi đời này rồi nhưng mà hắn cũng chỉ mới nghe quý tộc muốn làm tiệc đón gió tẩy trần cho khách từ phương xa đến nhà chơi mà thôi, hắn còn chưa từng nghe nói tới chuyện khách từ phương xa tới đây lại tự mình chuẩn bị nguyên liệu giúp cho dân bản xứ ăn tiệc đón gió tẩy trần như này đâu. Nhưng không sao, cũng như có chút đổi mới đi, miễn là Trình Chu thích là được.
“Mọi người thích thì đi thôi, chúng ta đi thử tay nghề của những người kia.” Vân Phong cười cười nói.
Phi Ưng gật đầu nói: “Cũng được, không biết là bọn họ có thể tổ chức thành cái dạng gì? Nhưng mà hình như người dân ở trên đảo San Hô này cũng có chút nhát gan thì phải. Nói không chừng tí nữa chúng ta mà đi tới đó ăn thì bọn họ cũng chạy luôn quá, nói không chừng là Trình Chu muốn người ta ăn còn phải trả thêm phí mà người ta còn không thèm tới ăn cho.”
Vân Phong liếc Phi Ưng một cái rồi nói: “Đây là chuyện của Trình Chu phải lo, cậu cũng không cần phải lo lắng hộ cho cậu ta đâu.”
Phi Ưng gật đầu nói: “Nghe nói là Trình Chu đang tính toán phân chia mấy con hải thú cao cấp kia đấy, chậc chậc, nếu như mấy con hải thú cao cấp kia mà bán ra ngoài thì giá trị cũng phải mấy vạn đồng vàng là ít đấy. Vậy mà cậu ta lại mang ra để mời khách ăn uống. Đây không phải ăn uống đâu, đây là ăn vàng đấy. Cậu ta không lo vàng sẽ bay đi hết như vậy hả? Cậu ta hào phóng đến mức vậy luôn sao?”
Vân Phong: “Trình Chu …. hắn cũng không thiếu tiền.”
Phi Ưng gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Với cái năng lực kia của Trình Chu thì tên này có muốn nghèo cũng là chuyện khó lắm, mà bản thân hắn nghèo chứ tên Trình Chu này chắc chắn không bao giờ nghèo được.
End chap 206
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro