Nhóm Nhân Sự Đầu Tiên.
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Từng nhóm nhân viên công tác lần lượt bước lên con thuyền Hoàng kim.
Những người đang có mặt bên trong con thuyền hiện nay đang có các nhóm kiến trúc sư, đầu bếp, nhân viên y tế, chuyên gia nông nghiệp, nhóm thiết kế thời trang, nhân viên trang điểm, … đủ mọi thể loại ngành nghề khác nhau. Sau khi nghe Trình Chu nói là phải phát huy truyền thống và văn hoá quốc gia của mình cho nên người của cục dị năng cũng lựa chọn nhóm nhân sự đầu tiên này rất kỹ càng và nhóm người này rất có thiên hướng nghệ thuật, họ còn cố ý lựa chọn thêm những người biết nấu ăn và hơn nữa trù nghệ cũng không tệ lắm để tiến lên thuyền làm nhiệm vụ.
“Trình thiếu.” Hoàng Văn Bân mang theo Hoàng Thiện đi tới hướng Trình Chu chào hỏi.
Trình Chu nhìn Hoàng Văn Bân có chút kinh ngạc nói: “Chú Hoàng cũng muốn nhận nhiệm vụ lần này ạ?”
Hoàng Văn Bân gật đầu và hăng hái nói: “Nghe nói là lần này phía trên muốn đi tới quê hương của Dạ thiếu để quảng bá văn hoá và nghệ thuật quốc gia, đặc biệt là mảng văn hoá ẩm thực nên chú cảm thấy đây chính là lúc chú phải trổ tài rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nếu chú Hoàng mà sang thì đúng là khiến cho bọn họ phải mở mang tầm mắt rồi.”
Nhưng mà để cho Hoàng Văn Bân đi sang bên kia hình như cũng có chút đại tài tiểu dụng mà thôi. Chỉ mới có một phần kem đá mát lạnh thôi cũng đã khiến cho những người dân ở phía bên kia phải cảm thấy kinh ngạc và cảm thán không thôi rồi. Nếu như Hoàng Văn Bân mà trực tiếp đem Hoàng gia quân của bọn họ qua thì chắc sẽ làm cho mấy người ở Tinh Linh thế giới sẽ bị chói mù mắt quá.
Thật ra thì thời điểm Dạ U mới qua thế giới của bọn họ thì cái gì Dạ U cũng muốn ăn, cái gì Dạ U cũng muốn thử, mà đối với Dạ U mà nói thì cái gì cũng là mới lạ rồi Dạ U cũng phải trầm trồ mãi không thôi. Nếu phía trên mà phái Hoàng Văn Bân qua bên dị giới thì chuyện này cũng có chút giống dùng đao mổ trâu mà giết gà. Văn hoá ẩm thực của những người ở Tinh Linh thế giới này đúng chất là bỏ vào miệng ăn chống đói mà được, cho nên khẩu vị của bọn họ rất hạn hẹp. Thật ra thì phía trên cũng chỉ cần phái mấy đầu bếp phương Đông cơ bản tới nơi này cũng dư sức làm họ mê đắm rồi.
Dạ U nhéo tay Trình Chu một cái rồi híp mắt lại rồi cậu cũng dùng ngữ khí rất bất thiện hỏi: “Anh đang suy nghĩ cái gì đó?”
Trình Chu ngượng ngùng cười cười nói: “Không có gì, không có gì.”
Dạ U khịt mũi hừ một cái rồi nheo mắt mà nói: “Anh lại thấy em là đồ nhà quê dễ bị dụ dỗ có đúng không?”
Trình Chu xấu hổ mà gãi đầu nói: “Không thể nào. Sao anh dám nghĩ như vậy chứ? Không bao giờ đâu. Dạ U vô cùng xứng đáng với những điều tốt nhất mà. Anh không hề có bất kỳ suy nghĩ nào khác, thật, anh thề đấy.”
Trình Chu thầm xỉ vả trong lòng, cái thứ hạt giống cộng sinh này đúng là đồ đểu mà, cái cần thì nó lại im re lại không có hiệu lực, cái không cần thì nó lại đột nhiên hoạt động rất năng suất. Cái thứ hạt giống này đang muốn chống đối với hắn có đúng hay không?
Hoàng Văn Bân nhìn Trình Chu và Dạ U chim chuột với nhau không coi ai ra gì thì cười cười nói: “Hai cháu tự nhiên đi, chú đi trước đây.”
…….
Mọi người lần lượt tiến lên con thuyền Hoàng kim, thực ra thì thể tích của con thuyền Hoàng kim này cũng khá lớn cho nên con thuyền vẫn có thể chứa thêm rất nhiều người.
Ngoại trừ người ra thì các loại vật tư khác cũng chất đống lên con thuyền, từ ăn, mặc, dụng cụ, trang thiết bị, máy móc, …. Cũng chất đầy lên. Vì lần tiến quân đến dị giới này nên Trình Chu cũng đã chế tác rất nhiều đạo cụ không gian nên cũng đã giảm bớt gánh nặng cho con thuyền rồi, nhưng mà người có khả năng mua sắm đạo cụ không gian cũng quá ít nên mọi người vẫn bao lớn bao nhỏ mà mang theo.
Người trên danh sách cũng đã lần lượt gạch hết nên Clara mang hết các thành viên của tổ chức Quang Minh là Annie, Palymra, Đông Đông, Phong Ngữ, Melissa, Carol, Carey lần lượt đi lên con thuyền Hoàng kim.
Do những người này là lần đầu tiến đến Tinh Linh thế giới cho nên bọn họ đã cầm chắc chắn cái phần là mù chữ và không hiểu ngôn ngữ rồi đấy, đám Clara sẽ làm nhiệm vụ thông dịch viên cho tất cả mọi người.
Hai con thuyền Hoàng kim được sự dụng dây xích để nối lại với nhau rồi từ từ xuất phát cùng nhau ra khơi.
Bên ngoài khu vực neo đậu của con thuyền Hoàng kim này cũng đã dọn sạch sẽ toàn bộ chướng ngại vật cũng như các thiết bị có thể thăm dò thông tin. Có thể nói thì nhiệm vụ lần này phải gọi là tuyệt mật.
Phong Ngữ biến thành một con bồ câu trắng bay lên đầu thuyền rồi hưng phấn mà grru grru liên tục.
Đội trưởng đội hải quân Trương Huy nhìn Phong Ngữ đang vỗ cánh thì mỉm cười nói: “Phong Ngữ, cháu thấy rất vui sao?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Vâng, cháu thấy rất vui ạ.”
Đám Clara bọn họ là tình thế ép buộc cho nên bọn họ buộc phải đi hiện thế, nguyên nhân cũng bởi vì đám quý tộc đã quyết tâm muốn diệt trừ bọn họ. Hiện nay thì hầu tước Durank cũng đã chết rồi, uy tín của đại công tức đã bị sụt giảm trầm trọng rồi, cho nên bọn họ sắp có thể trở về đảo San Hô để sinh sống rồi, đây là cố hương của bọn họ, cho dù có đi xa đến mức nào đi chăng nữa thì trong sâu thẳm của bọn họ vẫn nhớ về nơi này. Phong Ngữ cảm thấy là lần này bọn họ có thể sẽ có một cuộc sống rất tốt đẹp ở Tinh Linh thế giới rồi. Cái cảm giác này giống như là bọn họ đang áo gấm vinh quang mà quay trở về làng vậy.
Phong Ngữ vỗ cánh, xoay tròn trên không trung, nhìn vào cũng biết là tâm tình cô bé đang rất vui vẻ.
Melissa đứng ở đầu thuyền hô lên: “Em đừng có rời khỏi thuyền, cẩn thận tí hồi lại bị Trình Chu ném xuống dưới đấy. Mất công Trình Chu lại phải quay về đón em sang đấy.”
Phong Ngữ nghe thấy Melissa nói thì cũng rất nghe lời hết phấn khích mà đậu lại ở trên mũi thuyền.
Sau khi con thuyền Hoàng kim này đi ra biển thì Trình Chu đã mở ra thông đạo của hai vị diện rồi mang theo cả thuyền cả người truyền tống tới dị giới.
…….
Sau một trận rung chuyển rồi lắc lư liên tục không hề nhẹ thì con thuyền cũng tiến vào một thế giới hoàn toàn mới.
Tất nhiên là chuyện này cũng chỉ có mấy thuyền viên có mặt trên thuyền được tận mắt chứng kiến chuyện này, mà mặt bọn họ cũng há hốc rồi bọn họ cũng khiếp sợ không thôi.
Thuyền trưởng phụ trách tổng chỉ huy và điều khiển con thuyền chiến này cùng với toàn thể đội ngũ quân nhân có mặt trên thuyền cũng đã sớm có được tin tức về nhiệm vụ lần này của họ là phải tiến vào một vùng đất hoàn toàn toàn mới rồi, nhưng mà khi bọn họ gặp phải cái chuyện huyền huyễn như vậy thì bọn họ vẫn cảm thấy rất là kỳ lạ đấy. Thật ra bọn họ cũng chỉ cảm thấy là bọn họ sẽ phải di chuyển vào khu vực tam giác quỷ Bermuda là cùng thôi.
Mà thời điểm khi xuyên qua thông đạo giữa hai thế giới thì toàn bộ thuyền viên cũng như các vị hành khách có mặt trên thuyền cũng cảm nhận được một rung động hơi bị mạnh một chút. Ngay sau đợt dao động có chút mạnh này cũng có không ít người trên thuyền đã bị choáng váng, chóng mặt và buồn nôn.
Dù sao thì toàn bộ lính hải quân có mặt trên thuyền này đã trải qua một đợt huấn luyện đặc thù, hơn nữa bọn họ cũng là những người có kinh nghiệm, cũng xông pha trận mạc nhiều rồi, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy có cái gì đặc biệt cho lắm, nhưng mà những người khác thì không được may mắn như bọn họ.
“Oẹ.” Khi lên thuyền thì tất cả mọi người đều được trang bị thêm một túi nôn rồi, phía trên còn rất tri kỷ mà nói nếu như say sóng thì mọi người có thể sử dụng luôn là được.
Có rất nhiều người còn tự tin mà nói là bản thân bọn họ rất khoẻ, vô cùng khoẻ, mà bọn họ cũng là Dị năng giả cho nên bọn họ sẽ không bao giờ mà bị say sóng đâu. Tất nhiên là bọn họ cũng bỏ qua dụng ý tốt đẹp của phía trên, kết quả là bộn họ đã trở tay không kịp mà trực tiếp phun ra sàn nhà.
“Có chuyện gì vậy? Sao lại chấn động thành thế này? Chúng ta va phải đá ngầm rồi sao?”
“Sao lại thế này? Xuất sư bất lợi sao?”
“Hay là gặp phải quái thú rồi?”
“……”
Người trên thuyền cũng không biết rõ nguyên nhân nên bọn họ cũng cảm thấy hơi hoảng loạn. Phía trên đã nói rất rõ ràng là lần này ra đi sẽ rất nguy hiểm cho nên đại đa số tất cả mọi người đã giác ngộ chân lý sáng chói qua tim này rồi. Nhưng mới … bọn họ chỉ mới lên thuyền thôi mà, không phải chứ? Mới lên thuyền mà bọn họ đã chết như vậy rồi sao? Chết lãng xẹt như vậy thì bảo bọn họ có cam tâm được cũng không thể nào mà.
“Được rồi, được rồi, mọi người đừng loạn nữa, đây chỉ là một trong những hiện tượng bình thường mà thôi.”
Trên thuyền vẫn có vài người từng trải cho nên bọn họ cũng biết đây là loại cảm giác khi dịch chuyển qua một không gian khác mà thôi.
“Sao bầu trời lại thay đổi rồi?”
“Mọi người nhìn sang phía bên kia đi. Hình như là một hòn đảo nhỏ và những rạn san hô khổng lồ. Sao tôi lại chưa từng nhìn thấy qua loại này nhỉ?”
“……”
…….
Lính hải quân phụ trách điều khiển thuyền tuy là cũng có chuẩn bị từ sớm rồi nhưng nhìn thấy cảnh này cũng đang bị ngốc người luôn.
“Đội trưởng, đã thay đổi địa vực, hoàn toàn không có tín hiệu.”
“Bình thường, chúng ta cũng sắp tới rồi.” Đội trưởng Cận Vũ nói.
“Sắp đến nơi rồi sao?” Thuỷ thủ đoàn có chút khó hiểu nói.
“Chuẩn bị cập bến.” Thuyền trưởng hô.
Thuyền viên rầu rĩ nói: “Tôi còn tưởng phải chạy mấy ngày và có cơ hội để trổ tài cơ, ai mà dè là chưa kịp làm gì mà đã tới rồi là sao vậy?”
Số lần mà con thuyền Hoàng kim này hạ thuỷ và chạy thử cũng quá ít ỏi, có được thì cũng chỉ được vài lần mà thôi, quốc gia bọn họ cũng sợ là các quốc gia khác sẽ hoảng sợ gì đấy cho nên mỗi lần ra biển thì bọn họ hành động như đi ăn trộm, đều là dạng xuất phát nhanh rút về lẹ, đúng là vội vội vàng vàng như ăn cướp.
Nghe nói là lần này sẽ đi tới một địa vực thần bí nên nhiều thuyền viên còn cảm thấy là mình có thể thoả mãn được cái đam mê chạy thuyền ra triển lãm và rong ruổi trên biển rộng rồi chứ.
Thuyền trưởng híp mắt nói: “Được rồi, đừng nói nhảm nữa, chuẩn bị cập bến.”
Vừa mới trải qua một dao động kịch liệt nên đã có không ít người phun ra sàn nhà, hiện tại thì cả khoang thuyền chua loét lên.
Hai con thuyền Hoàng kim nhanh chóng điều chỉnh phương hướng rồi định vị tới đảo San Hô mà xuất phát.
……
Đông đảo hành khách trên thuyền cũng bắt đầu trò chuyện sôi nổi, mọi người vừa kích động vừa bất an.
Loa thông báo trong thuyền cũng vang lên: “Hành khách chú ý, chúng ta sắp đến nơi. Mọi người đừng căng thẳng. Xin giữ trật tự trong vòng nửa tiếng nữa rồi chúng ta sẽ cập bến. Mong quý khách chú ý nghỉ ngơi giữ gìn sức khoẻ.”
Sau khi nghe được thông báo thì hành khách trên thuyền lại càng sôi nổi hơn nữa.
“Sắp tới rồi á? Tôi còn tưởng là chúng ta phải lênh đênh hơn 10 ngày chứ?”
“Mới bao lâu đâu chứ? Chúng ta đã rời khỏi lãnh hải của quốc gia chưa vậy?”
“Hình như bầu trời cũng thay đổi rồi, hình như không còn trong lãnh thổ quốc gia mình đâu.”
“…..”
Nghe vậy thì rất nhiều hành khách cũng quay đầu ra phía cửa sổ mà nhìn cảnh sắc bên ngoài, sau một lúc quan sát thì họ cũng thấy những cảnh khác lạ.
“Vừa rồi là dao động không gian đúng không? Chúng ta vừa mới tiến hành dịch chuyển không gian đúng không?”
“Hoá ra là dịch chuyển không gian sao? Dị năng này cũng quá kỳ lạ rồi.”
“Thời đại dị năng nên có xuất hiện dị năng không có gì quá kỳ lạ cả.”
“Tôi còn tưởng là không gian Dị năng giả chỉ có thể dịch chuyển bản thân mình thôi chứ?”
“Chúng ta sắp đi đâu vậy?”
“Mọi người nhìn kia, có một con chim màu xanh đang bay trên trời, là dị thú gì vậy?”
Mọi người cũng túm tụm lại nhìn về phía con chim đang bay trên bầu trời rồi tấm tắc khen ngợi không ngớt miệng.
“Đó là chim biến dị sao? Là chủng loại gì vậy nhỉ?”
“Sao tôi lại có cảm giác nó không phải là chim nhỉ? Nhìn giống vịt ghê.”
“Mọi người nhìn kìa, có cá biển cực lớn.”
Một con hải thú nhìn giống cá heo đang nhảy lên trên mặt biển và hấp dẫn không ít ánh mắt của những người có mặt trên thuyền, hai chuyên gia sinh vật biển nhìn thấy cũng phấn kích mà cả người phát run.
“Đây là đâu chứ?”
“Di động không có tín hiệu nhưng mà các chức năng quay chụp vẫn còn.”
Lúc chuẩn bị đi tới đây thì mọi người cũng đã được thông báo là địa phương này sẽ không có tín hiệu liên lạc đâu nhưng vẫn có rất nhiều người vẫn ôm cái tâm lý may mắn mà mang theo một vài thiết bị điện tử. Hiện nay thì mọi người cũng đã hoàn toàn hết hy vọng rồi.
Trương Chấn hưng phấn nhìn ngó khắp nơi nói: “Đội trưởng, chúng ta đang ở đâu đây?”
Vương Chấn Hiên lắc đầu nói: “Tôi không biết.”
Trương Chấn có chút kích động nói: “Đội trưởng, tôi cảm thấy … hình như là chúng ta đã đến dị giới rồi.”
Vương Chấn Hiên gật đầu nói: “Rất có khả năng này.”
Hồ Vĩ cực kỳ ngưỡng mộ mà nói: “Đội trưởng, anh không hổ là người làm việc lớn mà, gặp sự việc như vậy mà anh còn giữ bình tĩnh được.”
Vương Chấn Hiên xấu hổ cười cười, thực ra thì hắn cũng rất kinh ngạc mà, nhưng mà cái khuôn mặt này của hắn hơi bị đông cứng mà thôi, khuôn mặt của hắn là khuôn mặt pocker mà.
Vương Chấn Hiên nhìn phong cảnh bên ngoài rồi nghĩ tới cái nhiệm vụ thần bí của phía trên đã giao cho hắn lần này. Phía trên cũng không hề lộ ra bất kỳ tin tức gì nhưng mà ý của phía trên muốn nói là đoàn đội của bọn họ phải hỗ trợ cho một quốc gia nào đó xây dựng các công trình dân dụng để kéo thêm một ít hảo cảm của tất cả những người ở quốc gia này. Hiện nay thì hắn cũng hiểu cais đích đến của cái nhiệm vụ lần này là gì rồi, mà nơi này cũng không phải là quốc gia nào đó mà bọn họ đã tiến tới dị giới để giúp đỡ xây dựng thêm các công trình công cộng mà thôi.
Trương Chấn kích động nói: “Đội trưởng, nhiệm vụ của chúng ta là giúp người ở dị giới xây dựng nhà cửa phải không?”
Vương Chấn Hiên lắc đầu nói: “Tôi không biết, chúng ta cứ nghe theo phía trên an bài thôi. Phía trên muốn chúng ta làm như thế nào thì chúng ta cũng chỉ cần phục tùng theo mệnh lệnh là được rồi.”
Dù sao thì Vương Chấn Hiên cũng là người từng trải đời rồi cho nên bản thân hắn cũng rất hiểu chuyện. Chỉ là sự việc trước mắt cũng có chút vượt quá dự tính ban đầu của hắn mà thôi. Ban đầu thì Vương Chấn Hiên vốn còn đang cho rằng địa phương mà bọn họ phải đi rất có thể là một cái bí cảnh nào đó chưa từng được khai phá. Cho nên tình cảnh trước mắt hắn đúng là rất mới lạ mà.
Trương Chấn có chút tò mò nói: “Tôi nghe nói là nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm. Vì sao lại nguy hiểm chứ? Là do thổ dân ở nơi này rất hung hãn sao?”
Vương Chấn Hiên lắc đầu nói: “Tôi không biết. Nhưng mà phía trên đã ghi chú rất rõ đây là nhiệm vụ rất nguy hiểm nên chúng ta vẫn phải thật cẩn thận mới được.”
……..
Hoàng Thiện có chút kích động nói: “Ba, hình như chúng ta sắp tới nơi rồi.”
Hoàng Văn Bân gật đầu nói: “Ừ.”
“Nghe nói đây là cố hương của Tinh Linh.” Hoàng Thiện nói.
Clara là đệ tử của Hoàng Văn Bân nên Hoàng Thiện cũng thường xuyên tiếp xúc và trò chuyện với Clara. Sau một thời gian dài tiếp xúc và trò chuyện thì Hoàng Thiện cũng biết ít nhiều về thế giới này thông qua Clara.
Hoàng Thiện vẫn luôn tận sức với việc sáng tạo các loại mỹ thực mới, và khai phá thêm nhiều món ăn mới.
Lâu lâu thì Clara cũng nói hớ vài việc thú vị như quê nhà của Clara có rất nhiều loại nguyên liệu nấu ăn do Tinh Linh dục sinh ra.
Theo Hoàng Thiện được biết thì thế giới này vẫn còn phân chia giai cấp rất trầm trọng, vẫn có quý tộc và bình dân, quý tộc vẫn luôn muốn đào tạo ra các nguyên liệu nấu ăn chứ họ cũng không quá quan tâm đến khẩu vị. Nhưng mà bình dân thì lại chỉ quan tâm đến việc ăn no là được, khẩu vị là gì họ cũng không hiểu. Hai giới này tuy giai cấp rất khác nhau nhưng lại rất giống nhau về cái việc bọn họ không thèm quan tâm đến khẩu vị, cho nên người ở thế giới này cũng rất lãng phí những nguyên liệu nấu ăn trân quý.
Lâu lâu thì Clara đã lấy ra một ít nguyên liệu nấu ăn rất đặc thù mà Hoàng Thiện nhìn thấy thì lại hâm mộ không thôi.
Hoàng Văn Bân có chút kích động nói: “Nguyên liệu nấu ăn của thế giới này hẳn là rất phong phú, nghe nói là mấy nông sản ở hiện thế cũng là một trong số những loại cây trồng ở thế giới này.”
Nghe nói là sau khi gieo trồng giống cây mới thì thế giới này còn có khả năng ra đời một loại Tinh Linh mới nữa.
Lần này Hoàng Văn Bân tới đây thì ông cũng đã cố ý đi mua thêm rất nhiều giống cây trồng mới, mang thêm rất nhiều loại hạt gia vị, các loại rau mùi, …. để thử gieo trồng xem có thêm được loại Tinh Linh nào mới không.
End chap 198
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Những người đang có mặt bên trong con thuyền hiện nay đang có các nhóm kiến trúc sư, đầu bếp, nhân viên y tế, chuyên gia nông nghiệp, nhóm thiết kế thời trang, nhân viên trang điểm, … đủ mọi thể loại ngành nghề khác nhau. Sau khi nghe Trình Chu nói là phải phát huy truyền thống và văn hoá quốc gia của mình cho nên người của cục dị năng cũng lựa chọn nhóm nhân sự đầu tiên này rất kỹ càng và nhóm người này rất có thiên hướng nghệ thuật, họ còn cố ý lựa chọn thêm những người biết nấu ăn và hơn nữa trù nghệ cũng không tệ lắm để tiến lên thuyền làm nhiệm vụ.
“Trình thiếu.” Hoàng Văn Bân mang theo Hoàng Thiện đi tới hướng Trình Chu chào hỏi.
Trình Chu nhìn Hoàng Văn Bân có chút kinh ngạc nói: “Chú Hoàng cũng muốn nhận nhiệm vụ lần này ạ?”
Hoàng Văn Bân gật đầu và hăng hái nói: “Nghe nói là lần này phía trên muốn đi tới quê hương của Dạ thiếu để quảng bá văn hoá và nghệ thuật quốc gia, đặc biệt là mảng văn hoá ẩm thực nên chú cảm thấy đây chính là lúc chú phải trổ tài rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nếu chú Hoàng mà sang thì đúng là khiến cho bọn họ phải mở mang tầm mắt rồi.”
Nhưng mà để cho Hoàng Văn Bân đi sang bên kia hình như cũng có chút đại tài tiểu dụng mà thôi. Chỉ mới có một phần kem đá mát lạnh thôi cũng đã khiến cho những người dân ở phía bên kia phải cảm thấy kinh ngạc và cảm thán không thôi rồi. Nếu như Hoàng Văn Bân mà trực tiếp đem Hoàng gia quân của bọn họ qua thì chắc sẽ làm cho mấy người ở Tinh Linh thế giới sẽ bị chói mù mắt quá.
Thật ra thì thời điểm Dạ U mới qua thế giới của bọn họ thì cái gì Dạ U cũng muốn ăn, cái gì Dạ U cũng muốn thử, mà đối với Dạ U mà nói thì cái gì cũng là mới lạ rồi Dạ U cũng phải trầm trồ mãi không thôi. Nếu phía trên mà phái Hoàng Văn Bân qua bên dị giới thì chuyện này cũng có chút giống dùng đao mổ trâu mà giết gà. Văn hoá ẩm thực của những người ở Tinh Linh thế giới này đúng chất là bỏ vào miệng ăn chống đói mà được, cho nên khẩu vị của bọn họ rất hạn hẹp. Thật ra thì phía trên cũng chỉ cần phái mấy đầu bếp phương Đông cơ bản tới nơi này cũng dư sức làm họ mê đắm rồi.
Dạ U nhéo tay Trình Chu một cái rồi híp mắt lại rồi cậu cũng dùng ngữ khí rất bất thiện hỏi: “Anh đang suy nghĩ cái gì đó?”
Trình Chu ngượng ngùng cười cười nói: “Không có gì, không có gì.”
Dạ U khịt mũi hừ một cái rồi nheo mắt mà nói: “Anh lại thấy em là đồ nhà quê dễ bị dụ dỗ có đúng không?”
Trình Chu xấu hổ mà gãi đầu nói: “Không thể nào. Sao anh dám nghĩ như vậy chứ? Không bao giờ đâu. Dạ U vô cùng xứng đáng với những điều tốt nhất mà. Anh không hề có bất kỳ suy nghĩ nào khác, thật, anh thề đấy.”
Trình Chu thầm xỉ vả trong lòng, cái thứ hạt giống cộng sinh này đúng là đồ đểu mà, cái cần thì nó lại im re lại không có hiệu lực, cái không cần thì nó lại đột nhiên hoạt động rất năng suất. Cái thứ hạt giống này đang muốn chống đối với hắn có đúng hay không?
Hoàng Văn Bân nhìn Trình Chu và Dạ U chim chuột với nhau không coi ai ra gì thì cười cười nói: “Hai cháu tự nhiên đi, chú đi trước đây.”
…….
Mọi người lần lượt tiến lên con thuyền Hoàng kim, thực ra thì thể tích của con thuyền Hoàng kim này cũng khá lớn cho nên con thuyền vẫn có thể chứa thêm rất nhiều người.
Ngoại trừ người ra thì các loại vật tư khác cũng chất đống lên con thuyền, từ ăn, mặc, dụng cụ, trang thiết bị, máy móc, …. Cũng chất đầy lên. Vì lần tiến quân đến dị giới này nên Trình Chu cũng đã chế tác rất nhiều đạo cụ không gian nên cũng đã giảm bớt gánh nặng cho con thuyền rồi, nhưng mà người có khả năng mua sắm đạo cụ không gian cũng quá ít nên mọi người vẫn bao lớn bao nhỏ mà mang theo.
Người trên danh sách cũng đã lần lượt gạch hết nên Clara mang hết các thành viên của tổ chức Quang Minh là Annie, Palymra, Đông Đông, Phong Ngữ, Melissa, Carol, Carey lần lượt đi lên con thuyền Hoàng kim.
Do những người này là lần đầu tiến đến Tinh Linh thế giới cho nên bọn họ đã cầm chắc chắn cái phần là mù chữ và không hiểu ngôn ngữ rồi đấy, đám Clara sẽ làm nhiệm vụ thông dịch viên cho tất cả mọi người.
Hai con thuyền Hoàng kim được sự dụng dây xích để nối lại với nhau rồi từ từ xuất phát cùng nhau ra khơi.
Bên ngoài khu vực neo đậu của con thuyền Hoàng kim này cũng đã dọn sạch sẽ toàn bộ chướng ngại vật cũng như các thiết bị có thể thăm dò thông tin. Có thể nói thì nhiệm vụ lần này phải gọi là tuyệt mật.
Phong Ngữ biến thành một con bồ câu trắng bay lên đầu thuyền rồi hưng phấn mà grru grru liên tục.
Đội trưởng đội hải quân Trương Huy nhìn Phong Ngữ đang vỗ cánh thì mỉm cười nói: “Phong Ngữ, cháu thấy rất vui sao?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Vâng, cháu thấy rất vui ạ.”
Đám Clara bọn họ là tình thế ép buộc cho nên bọn họ buộc phải đi hiện thế, nguyên nhân cũng bởi vì đám quý tộc đã quyết tâm muốn diệt trừ bọn họ. Hiện nay thì hầu tước Durank cũng đã chết rồi, uy tín của đại công tức đã bị sụt giảm trầm trọng rồi, cho nên bọn họ sắp có thể trở về đảo San Hô để sinh sống rồi, đây là cố hương của bọn họ, cho dù có đi xa đến mức nào đi chăng nữa thì trong sâu thẳm của bọn họ vẫn nhớ về nơi này. Phong Ngữ cảm thấy là lần này bọn họ có thể sẽ có một cuộc sống rất tốt đẹp ở Tinh Linh thế giới rồi. Cái cảm giác này giống như là bọn họ đang áo gấm vinh quang mà quay trở về làng vậy.
Phong Ngữ vỗ cánh, xoay tròn trên không trung, nhìn vào cũng biết là tâm tình cô bé đang rất vui vẻ.
Melissa đứng ở đầu thuyền hô lên: “Em đừng có rời khỏi thuyền, cẩn thận tí hồi lại bị Trình Chu ném xuống dưới đấy. Mất công Trình Chu lại phải quay về đón em sang đấy.”
Phong Ngữ nghe thấy Melissa nói thì cũng rất nghe lời hết phấn khích mà đậu lại ở trên mũi thuyền.
Sau khi con thuyền Hoàng kim này đi ra biển thì Trình Chu đã mở ra thông đạo của hai vị diện rồi mang theo cả thuyền cả người truyền tống tới dị giới.
…….
Sau một trận rung chuyển rồi lắc lư liên tục không hề nhẹ thì con thuyền cũng tiến vào một thế giới hoàn toàn mới.
Tất nhiên là chuyện này cũng chỉ có mấy thuyền viên có mặt trên thuyền được tận mắt chứng kiến chuyện này, mà mặt bọn họ cũng há hốc rồi bọn họ cũng khiếp sợ không thôi.
Thuyền trưởng phụ trách tổng chỉ huy và điều khiển con thuyền chiến này cùng với toàn thể đội ngũ quân nhân có mặt trên thuyền cũng đã sớm có được tin tức về nhiệm vụ lần này của họ là phải tiến vào một vùng đất hoàn toàn toàn mới rồi, nhưng mà khi bọn họ gặp phải cái chuyện huyền huyễn như vậy thì bọn họ vẫn cảm thấy rất là kỳ lạ đấy. Thật ra bọn họ cũng chỉ cảm thấy là bọn họ sẽ phải di chuyển vào khu vực tam giác quỷ Bermuda là cùng thôi.
Mà thời điểm khi xuyên qua thông đạo giữa hai thế giới thì toàn bộ thuyền viên cũng như các vị hành khách có mặt trên thuyền cũng cảm nhận được một rung động hơi bị mạnh một chút. Ngay sau đợt dao động có chút mạnh này cũng có không ít người trên thuyền đã bị choáng váng, chóng mặt và buồn nôn.
Dù sao thì toàn bộ lính hải quân có mặt trên thuyền này đã trải qua một đợt huấn luyện đặc thù, hơn nữa bọn họ cũng là những người có kinh nghiệm, cũng xông pha trận mạc nhiều rồi, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy có cái gì đặc biệt cho lắm, nhưng mà những người khác thì không được may mắn như bọn họ.
“Oẹ.” Khi lên thuyền thì tất cả mọi người đều được trang bị thêm một túi nôn rồi, phía trên còn rất tri kỷ mà nói nếu như say sóng thì mọi người có thể sử dụng luôn là được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có rất nhiều người còn tự tin mà nói là bản thân bọn họ rất khoẻ, vô cùng khoẻ, mà bọn họ cũng là Dị năng giả cho nên bọn họ sẽ không bao giờ mà bị say sóng đâu. Tất nhiên là bọn họ cũng bỏ qua dụng ý tốt đẹp của phía trên, kết quả là bộn họ đã trở tay không kịp mà trực tiếp phun ra sàn nhà.
“Có chuyện gì vậy? Sao lại chấn động thành thế này? Chúng ta va phải đá ngầm rồi sao?”
“Sao lại thế này? Xuất sư bất lợi sao?”
“Hay là gặp phải quái thú rồi?”
“……”
Người trên thuyền cũng không biết rõ nguyên nhân nên bọn họ cũng cảm thấy hơi hoảng loạn. Phía trên đã nói rất rõ ràng là lần này ra đi sẽ rất nguy hiểm cho nên đại đa số tất cả mọi người đã giác ngộ chân lý sáng chói qua tim này rồi. Nhưng mới … bọn họ chỉ mới lên thuyền thôi mà, không phải chứ? Mới lên thuyền mà bọn họ đã chết như vậy rồi sao? Chết lãng xẹt như vậy thì bảo bọn họ có cam tâm được cũng không thể nào mà.
“Được rồi, được rồi, mọi người đừng loạn nữa, đây chỉ là một trong những hiện tượng bình thường mà thôi.”
Trên thuyền vẫn có vài người từng trải cho nên bọn họ cũng biết đây là loại cảm giác khi dịch chuyển qua một không gian khác mà thôi.
“Sao bầu trời lại thay đổi rồi?”
“Mọi người nhìn sang phía bên kia đi. Hình như là một hòn đảo nhỏ và những rạn san hô khổng lồ. Sao tôi lại chưa từng nhìn thấy qua loại này nhỉ?”
“……”
…….
Lính hải quân phụ trách điều khiển thuyền tuy là cũng có chuẩn bị từ sớm rồi nhưng nhìn thấy cảnh này cũng đang bị ngốc người luôn.
“Đội trưởng, đã thay đổi địa vực, hoàn toàn không có tín hiệu.”
“Bình thường, chúng ta cũng sắp tới rồi.” Đội trưởng Cận Vũ nói.
“Sắp đến nơi rồi sao?” Thuỷ thủ đoàn có chút khó hiểu nói.
“Chuẩn bị cập bến.” Thuyền trưởng hô.
Thuyền viên rầu rĩ nói: “Tôi còn tưởng phải chạy mấy ngày và có cơ hội để trổ tài cơ, ai mà dè là chưa kịp làm gì mà đã tới rồi là sao vậy?”
Số lần mà con thuyền Hoàng kim này hạ thuỷ và chạy thử cũng quá ít ỏi, có được thì cũng chỉ được vài lần mà thôi, quốc gia bọn họ cũng sợ là các quốc gia khác sẽ hoảng sợ gì đấy cho nên mỗi lần ra biển thì bọn họ hành động như đi ăn trộm, đều là dạng xuất phát nhanh rút về lẹ, đúng là vội vội vàng vàng như ăn cướp.
Nghe nói là lần này sẽ đi tới một địa vực thần bí nên nhiều thuyền viên còn cảm thấy là mình có thể thoả mãn được cái đam mê chạy thuyền ra triển lãm và rong ruổi trên biển rộng rồi chứ.
Thuyền trưởng híp mắt nói: “Được rồi, đừng nói nhảm nữa, chuẩn bị cập bến.”
Vừa mới trải qua một dao động kịch liệt nên đã có không ít người phun ra sàn nhà, hiện tại thì cả khoang thuyền chua loét lên.
Hai con thuyền Hoàng kim nhanh chóng điều chỉnh phương hướng rồi định vị tới đảo San Hô mà xuất phát.
……
Đông đảo hành khách trên thuyền cũng bắt đầu trò chuyện sôi nổi, mọi người vừa kích động vừa bất an.
Loa thông báo trong thuyền cũng vang lên: “Hành khách chú ý, chúng ta sắp đến nơi. Mọi người đừng căng thẳng. Xin giữ trật tự trong vòng nửa tiếng nữa rồi chúng ta sẽ cập bến. Mong quý khách chú ý nghỉ ngơi giữ gìn sức khoẻ.”
Sau khi nghe được thông báo thì hành khách trên thuyền lại càng sôi nổi hơn nữa.
“Sắp tới rồi á? Tôi còn tưởng là chúng ta phải lênh đênh hơn 10 ngày chứ?”
“Mới bao lâu đâu chứ? Chúng ta đã rời khỏi lãnh hải của quốc gia chưa vậy?”
“Hình như bầu trời cũng thay đổi rồi, hình như không còn trong lãnh thổ quốc gia mình đâu.”
“…..”
Nghe vậy thì rất nhiều hành khách cũng quay đầu ra phía cửa sổ mà nhìn cảnh sắc bên ngoài, sau một lúc quan sát thì họ cũng thấy những cảnh khác lạ.
“Vừa rồi là dao động không gian đúng không? Chúng ta vừa mới tiến hành dịch chuyển không gian đúng không?”
“Hoá ra là dịch chuyển không gian sao? Dị năng này cũng quá kỳ lạ rồi.”
“Thời đại dị năng nên có xuất hiện dị năng không có gì quá kỳ lạ cả.”
“Tôi còn tưởng là không gian Dị năng giả chỉ có thể dịch chuyển bản thân mình thôi chứ?”
“Chúng ta sắp đi đâu vậy?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mọi người nhìn kia, có một con chim màu xanh đang bay trên trời, là dị thú gì vậy?”
Mọi người cũng túm tụm lại nhìn về phía con chim đang bay trên bầu trời rồi tấm tắc khen ngợi không ngớt miệng.
“Đó là chim biến dị sao? Là chủng loại gì vậy nhỉ?”
“Sao tôi lại có cảm giác nó không phải là chim nhỉ? Nhìn giống vịt ghê.”
“Mọi người nhìn kìa, có cá biển cực lớn.”
Một con hải thú nhìn giống cá heo đang nhảy lên trên mặt biển và hấp dẫn không ít ánh mắt của những người có mặt trên thuyền, hai chuyên gia sinh vật biển nhìn thấy cũng phấn kích mà cả người phát run.
“Đây là đâu chứ?”
“Di động không có tín hiệu nhưng mà các chức năng quay chụp vẫn còn.”
Lúc chuẩn bị đi tới đây thì mọi người cũng đã được thông báo là địa phương này sẽ không có tín hiệu liên lạc đâu nhưng vẫn có rất nhiều người vẫn ôm cái tâm lý may mắn mà mang theo một vài thiết bị điện tử. Hiện nay thì mọi người cũng đã hoàn toàn hết hy vọng rồi.
Trương Chấn hưng phấn nhìn ngó khắp nơi nói: “Đội trưởng, chúng ta đang ở đâu đây?”
Vương Chấn Hiên lắc đầu nói: “Tôi không biết.”
Trương Chấn có chút kích động nói: “Đội trưởng, tôi cảm thấy … hình như là chúng ta đã đến dị giới rồi.”
Vương Chấn Hiên gật đầu nói: “Rất có khả năng này.”
Hồ Vĩ cực kỳ ngưỡng mộ mà nói: “Đội trưởng, anh không hổ là người làm việc lớn mà, gặp sự việc như vậy mà anh còn giữ bình tĩnh được.”
Vương Chấn Hiên xấu hổ cười cười, thực ra thì hắn cũng rất kinh ngạc mà, nhưng mà cái khuôn mặt này của hắn hơi bị đông cứng mà thôi, khuôn mặt của hắn là khuôn mặt pocker mà.
Vương Chấn Hiên nhìn phong cảnh bên ngoài rồi nghĩ tới cái nhiệm vụ thần bí của phía trên đã giao cho hắn lần này. Phía trên cũng không hề lộ ra bất kỳ tin tức gì nhưng mà ý của phía trên muốn nói là đoàn đội của bọn họ phải hỗ trợ cho một quốc gia nào đó xây dựng các công trình dân dụng để kéo thêm một ít hảo cảm của tất cả những người ở quốc gia này. Hiện nay thì hắn cũng hiểu cais đích đến của cái nhiệm vụ lần này là gì rồi, mà nơi này cũng không phải là quốc gia nào đó mà bọn họ đã tiến tới dị giới để giúp đỡ xây dựng thêm các công trình công cộng mà thôi.
Trương Chấn kích động nói: “Đội trưởng, nhiệm vụ của chúng ta là giúp người ở dị giới xây dựng nhà cửa phải không?”
Vương Chấn Hiên lắc đầu nói: “Tôi không biết, chúng ta cứ nghe theo phía trên an bài thôi. Phía trên muốn chúng ta làm như thế nào thì chúng ta cũng chỉ cần phục tùng theo mệnh lệnh là được rồi.”
Dù sao thì Vương Chấn Hiên cũng là người từng trải đời rồi cho nên bản thân hắn cũng rất hiểu chuyện. Chỉ là sự việc trước mắt cũng có chút vượt quá dự tính ban đầu của hắn mà thôi. Ban đầu thì Vương Chấn Hiên vốn còn đang cho rằng địa phương mà bọn họ phải đi rất có thể là một cái bí cảnh nào đó chưa từng được khai phá. Cho nên tình cảnh trước mắt hắn đúng là rất mới lạ mà.
Trương Chấn có chút tò mò nói: “Tôi nghe nói là nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm. Vì sao lại nguy hiểm chứ? Là do thổ dân ở nơi này rất hung hãn sao?”
Vương Chấn Hiên lắc đầu nói: “Tôi không biết. Nhưng mà phía trên đã ghi chú rất rõ đây là nhiệm vụ rất nguy hiểm nên chúng ta vẫn phải thật cẩn thận mới được.”
……..
Hoàng Thiện có chút kích động nói: “Ba, hình như chúng ta sắp tới nơi rồi.”
Hoàng Văn Bân gật đầu nói: “Ừ.”
“Nghe nói đây là cố hương của Tinh Linh.” Hoàng Thiện nói.
Clara là đệ tử của Hoàng Văn Bân nên Hoàng Thiện cũng thường xuyên tiếp xúc và trò chuyện với Clara. Sau một thời gian dài tiếp xúc và trò chuyện thì Hoàng Thiện cũng biết ít nhiều về thế giới này thông qua Clara.
Hoàng Thiện vẫn luôn tận sức với việc sáng tạo các loại mỹ thực mới, và khai phá thêm nhiều món ăn mới.
Lâu lâu thì Clara cũng nói hớ vài việc thú vị như quê nhà của Clara có rất nhiều loại nguyên liệu nấu ăn do Tinh Linh dục sinh ra.
Theo Hoàng Thiện được biết thì thế giới này vẫn còn phân chia giai cấp rất trầm trọng, vẫn có quý tộc và bình dân, quý tộc vẫn luôn muốn đào tạo ra các nguyên liệu nấu ăn chứ họ cũng không quá quan tâm đến khẩu vị. Nhưng mà bình dân thì lại chỉ quan tâm đến việc ăn no là được, khẩu vị là gì họ cũng không hiểu. Hai giới này tuy giai cấp rất khác nhau nhưng lại rất giống nhau về cái việc bọn họ không thèm quan tâm đến khẩu vị, cho nên người ở thế giới này cũng rất lãng phí những nguyên liệu nấu ăn trân quý.
Lâu lâu thì Clara đã lấy ra một ít nguyên liệu nấu ăn rất đặc thù mà Hoàng Thiện nhìn thấy thì lại hâm mộ không thôi.
Hoàng Văn Bân có chút kích động nói: “Nguyên liệu nấu ăn của thế giới này hẳn là rất phong phú, nghe nói là mấy nông sản ở hiện thế cũng là một trong số những loại cây trồng ở thế giới này.”
Nghe nói là sau khi gieo trồng giống cây mới thì thế giới này còn có khả năng ra đời một loại Tinh Linh mới nữa.
Lần này Hoàng Văn Bân tới đây thì ông cũng đã cố ý đi mua thêm rất nhiều giống cây trồng mới, mang thêm rất nhiều loại hạt gia vị, các loại rau mùi, …. để thử gieo trồng xem có thêm được loại Tinh Linh nào mới không.
End chap 198
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro