Phản Ứng Của Luyện Khí Sư
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Đảo Thiên Tinh.
Đông đảo chúng luyện khí sư đang tụ tập lại bên nhau rồi mọi người cũng rì rầm nói chuyện với nhau, bầu không khí hiện tại không mấy vui vẻ cho lắm.
Khu vực bến tàu của đảo Thiên Tinh đã bị Trình Chu cắt luôn đi rồi cho nên những luyện khí sư đang phải chờ đợi cho khu bến tàu mới được tu sửa thì mới có thể tiếp tục làm việc được. Tình hình hiện tại của bọn họ cũng có chút cho nên bọn họ rất chăm chỉ tám chuyện.
“Mọi người, mấy ngày hôm trước tôi có nói chuyện với Tầm Tứ, hình như là tên này đang có vấn đề gì ấy.”
“Không chỉ có một hắn có vấn đề thôi đâu, tôi thấy Tầm Ngũ, Tầm Lục cũng có vấn đề y chang như vậy.”
“Chẳng lẽ … bọn họ ăn đồ ăn của Đoạ ma giả, sống cùng với Đoạ ma giả cho nên bọn họ bị hạ cổ rồi?”
“Có lẽ là như vậy đất. Tôi còn nghe nói là chỉ cần ăn đồ ăn mà Đoạ ma giả chuẩn bị thì tâm trí cũng bị nă mất luôn, chắc chắn là trên đảo San Hô cũng không còn người nào bình thường nữa rồi.”
“Nghe Tầm Tứ nói là Trình Chu đã giết được một con Định phong thuỷ thú, xương cốt dùng để luyện khí, huyết nhục thì mang đi làm canh, mỗi ngày bọn họ đều được hưởng các loại cao lương mỹ vị, cao giai hải thú thường xuyên dâng lên tận miệng, lâu lâu còn bổ sung thêm Địa giai hải thú để tẩm bổ, không biết có đúng hay không?”
“Định phong thuỷ thú là Địa giai hải thú đấy, làm gì có chuyện dễ dàng như thế. Bọn họ đang khoác lác thôi.”
“Nhưng mà … nghe từ giọng điệu mà Tầm Tứ nói thì việc này cũng không phải không có khả năng đâu.”
“Hình như là đại sư Tầm Thiên vẫn luôn tìm cách để săn cho bằng được con Định phong thuỷ thú kia về làm tài liệu luyện khí mà, nếu việc này mà là sự thật thì đám Đoạ ma giả kia cũng quá khủng bố rồi. Hầu tước đảo Thiên Tinh tốn mấy chục năm mà không giải quyết được việc này cho nên đại sư Tầm Thiên mới ra đi không thương tiếc như vậy, thật không ngờ là đám Đoạ ma giả này làm được chuyện khó tưởng như vậy đấy.”
“…..”
Mấy luyện khí sư tụ tập với nhau nghị luận sôi nổi, tất nhiên mọi người cũng chỉ coi việc Trình Chu săn được Định phong thuỷ thú là câu chuyện nửa tin nửa ngờ, đang chờ để xác nhận thôi.
………
Hầu tước đảo Thiên Tinh đi tới trước mặt người đàn ông béo rồi dò hỏi: “Đã điều tra xong chưa? Thật hay giả?”
Trước mặt hầu trước đảo Thiên Tinh là một thương nhân bụ bẫm, người này là ông chủ sau màn của chuỗi của hàng Đa bảo các, đây là chuỗi của hàng kinh doanh đủ các loại mặt hàng trải rộng khắp Hiệp Loan quần đảo. Chuỗi của hàng này cũng đầu cơ trục lợi các loại tin tình báo và có quan hệ rất gần với giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo.
Ông chủ Đa bảo các nhàn nhạt nói: “Là thật.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh: “…..”
Ông chủ Đa bảo các kíp mắt nói: “Ba ngày trước Trình Chu đã mang một con thuyền Hoàng kim chạy ra biển một thời gian, mọi người cũng tưởng là đi gần nhưng mà ngay sau đó cũng không thấy tung tích đâu nữa. Nửa này sau thì người này cũng mang theo thi thể của con Định phong thuỷ thú quay về khu bến tàu. Đại sư Tầm Thiên cũng tự tay chỉ dẫn mọi người phân giải xác của con Định phong thuỷ thú đó để lấy tài liệu luyện khí.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh híp mắt nói: “Những Đọa ma giả đó, thật đúng là…”
Ông chủ Đa bảo các híp mắt nói: “Theo những tin tức nội bộ mà tôi thu được thì những vết thương trên người của con Định phong thuỷ thú kia hẳn là bị đạn nổ tạo thành. Có lẽ những Đoạ ma giả đó đã nắm giữ một loại sản phẩm luyện khí nào đó liên quan đến đạn nổ và có uy lực của loại vuc khí này vô cùng mạnh.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh nghiến răng nghiến lợi nói: “Mấy trên Đọa ma giả này cũng quá kiêu ngạo rồi, nếu đại công tước mà cứ im lặng như vậy thì sẽ gặp phiền toái.”
Dạo gần đây trên thị trường thông tin tràn ngập đủ những tin tức về đảo San Hô, những tin tức này cũng không ngừng truyền đền tai của hầu tước đảo Thiên Tinh và cũng có rất nhiều nhiều người đang bàn tán về vấn đề này. Mấy luyện khí sư còn ở lại trên đảo Thiên Tinh cũng cảm thấy đại sư Tầm Thiên rời khỏi đảo Thiên Tinh đi tới một thiên đường các loại tài liệu luyện khí để luyện tập, lại có thêm đủ loại mỹ thực cao cấp để tăng đấu khí. Nhờ phương thức liên hệ đặc biệt mà mấy luyện khí sư kia luôn được nghe những thông tin kiểu hôm nay họ được ăn gì, hôm nay họ tìm thấy loại tài liệu cao cấp nào trong kho hàng, … sau đó một đám đã cảm thấy ghen tị đỏ mắt và hối hận về sự lưỡng lự của mình.
Nhiều luyện khí sư cũng cảm thấy Trình Chu tuy là Đoạ ma giả nhưng hắn ta cũng là một ông chủ cực kỳ hào phòng, còn hầu tước đảo Thiên Tinh này cũng quá ì ạch, chậm trễ và cũng quá keo kiệt.
Ông chủ Đa bảo các lắc đầu nói: “Cũng không phải chuyện của chúng ta. Đây là vấn đề mà đại công tước phải suy xét.”
Ông chủ Đa bảo các thầm nghĩ: Hình như đại công tước đã ra tay từ sớm rồi, nhưng mà hiệu quả lại không như những gì mà ông ta mong đợi cho nên mọi chuyện mới buộc phải ngưng lại, có vẻ như đại công tước cũng chùn chân không muốn ra tay tiếp mà thôi.
Theo những gì hắn thu được thì mấy người bên đảo San Hô kia còn đang mong chờ có thêm một đợt hải thú triều cỡ lớn nữa kéo tới, hải thú có cấp bậc càng cao càng tốt, mà nguyên nhân thì cũng vì người quá đông nên tiêu hao quá nhiều, họ đang cần thêm đồ ăn để bổ sung cho nhà ăn.
Sau khi nghe thấy tin này thì hắn còn hoài nghi chắc chắn là mấy cái người kia ở đảo San Hô kia bị có vấn đề rồi, không biết họ đang nghĩ cái quái gì trong đầu nữa. Hải thú triều với Hiệp Loan quần đảo chính là người người tránh xa và sợ hãi đấy.
…….
Trong một yến tiệc của giới quý tộc ở vương đô.
“Nghe nói là đảo San Hô lại có thông tin mới đúng không? Lần này họ còn diệt luôn một con Định phong thuỷ thú về làm đồ ăn. Chuyện này có thật không?”
“Chắc là thật rồi. Nghe nói ên Đúc Mang còn đang ngồi ở đó nướng thịt con Định phong thuỷ thú ăn mà.”
Đúc Mang là Hoàng kim kỵ sĩ, ban đầu thì người này đã chạy đi làm hộ vệ cho một vị hầu tước, bản tính của người này rất thích du sơn ngoạn thuỷ, thích thưởng thức mỹ thực ở khắp nơi cho nên hắn ta không thể ở một nơi nào quá lâu được. Sau khi kết thúc hợp đồng làm hộ vệ cho vị hầu tước đó được 2 năm thì cũng vì chán ngán mà thôi việc.
Sau khi nghe thông tin Trình Chu muốn khai trương phố mỹ thực, lại khai trương thêm siêu thị lớn để mở bán các mặt hàng thổ sản của biển bên kia, thì tên Đúc Mang này cũng lợi dụng mạng lưới mà hóng được tin tức, sau đó hắn ta cũng khăn gói chạy tới đảo San Hô luôn. Nghe nói cũng có mấy bá tước nghe được tin này thì cũng chỉ nghe thôi chứ cũng không dám có động tĩnh gì quá mức rục rịch. Thời gian này thì Đúc Mang vẫn luôn ở khu phố mỹ thực lăn lộn, rồi hắn ta lại truyền mấy thông tin về khu phố mỹ thực này ra cho đám quý tộc bọn họ nghe, hắn ta làm gì cũng kể, thấy cái gì hay cũng nói. Hành động này của hắn cũng coi như giúp đảo San Hô tuyên truyền trước một bước. Cũng coi như chuột bạch trải nghiệm trước cho bọn họ.
“Hắn ta sao lại được ăn thịt con Định phong thuỷ thú đó vậy? Không lẽ tên Đúc Mang này đã gia nhập tổ chức Đoạ ma giả rồi.”
“Cũng không phải, khu phố mỹ thực bên đó chỉ cần bỏ tiền là có thể ăn, đồ ăn gì cũng bán, thịt con bạch tuộc khổng lồ đó cũng bày bán ở khu phố mỹ thực đó nhưng mà đã bán hết rồi nên thịt của con Định phong thuỷ thú này mới lên đĩa.”
“Đồ vật trân quý như vậy mà mấy tên Đoạ ma giả kia cũng mang đi bán hả?”
“Chỉ cần có đồng vàng thì chuyện gì cũng có thể nói.”
“Làm sao mà đám người đó có thể giết được con Định phong thuỷ thú đó vậy. Thứ kia rất nguy hiểm đấy.”
“Năng lực của Đoạ ma giả g rất đa dạng mà đúng không? Chắc là họ đã sử dụng phương pháp đặc thù nào đó.”
“…..”
Mấy quý tộc có mặt trong buổi tiệc cũng thảo luận không ngừng, ban đầu thì mấy người này cũng chẳng có hứng thú gì đặc biệt với khu phố mỹ thực của đảo San Hô đâu, nhưng mà nhờ có trải nghiệm thực tiễn từ nhiều nguồn thông tin thì bọn họ cũng rất muốn chạy đến đảo San Hô tham quan thử một lần.
……
Hoàng Kim đảo.
“Về rồi à? Mới đi đâu vậy?” Lance nói.
Darren cau mày nói: “Đã có mấy luyện khí sư đột nhiên bị mất tích, em muốn đi điều tra thử xem tình hình sao.”
Tự dưng Lance cũng cảm thấy không ổn rồi hỏi lại: “Đang yên đang lành thì làm sao mà mất tích được chứ?”
Sắc mặt của Darren có chút khó coi mà nói: “Cũng không phải là mất tích, chắc là họ chạy tới nương nhờ Zoe rồi.”
Lance nghe vậy thì sắc mặt cũng thay đổi rồi nói: ‘Vậy à?”
Bằng mắt thường thì cũng có thể thấy Hoàng Kim đảo của bọn họ đang bị suy thoái rất nghiêm trọng nên đợt chảy máu nhân tài hay luyện khí sư muốn đi nương nhờ nơi khác cũng là chuyện rất bình thường.
Darren hít sâu một hơi nói: “Em nghe nói là bên đảo San Hô mới giết một con Định phong thuỷ thú, không biết có phải hay không?”
Lance nhíu lại mày nói: “Là thật.”
Ngữ khí của Darren có chút khô khan mà nói: “Không ngờ lại là thật.”
Con rồng lửa của quần đảo núi lửa, lại thêm con bạch tuộc khổng lồ của lần hải thú triều, hiện tại lại là con Định phong thuỷ thú này đây, trong vòng mấy tháng ngắn ngủi mà Hiệp loan quần đảo cũng đã mất luôn 3 con Địa giai hải thú. Sự việc này đúng là khó có thể nghĩ được. Căn bản là từ trước tới nay cũng chưa có người nào làm được chuyện này. Ba con vật trong truyền thuyết đó giờ lại thành nguyên liệu nấu ăn và tài liệu luyện khí trong tay đám Trình Chu cùng với đám liên minh Thiên Tuyển giả kia.
Lance trầm ngâm một hồi thì cau mày nói: “Nghe nói dạo gần đây Zoe đang sử dụng Địa giai hải thú để làm đồ ăn.”
Darren hít sâu một hơi nói: “Ăn nhiều như vậy cũng không sợ bể bụng hay gì?”
Lance cau mày thầm nghĩ: Đấu khí của Zoe cũng đã khôi phục và đã trở thành Hoàng kim kỵ sĩ rồi. Hiện tại cứ ăn như vậy là đang chuẩn bị để tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ sao? Năm đó đại công tước muốn tiến giai là đều dựa vào lượng linh dược mới đầu nhập vào, hiện tại thì tài nguyên tu luyện của Zoe phong phú như vậy thì trình độ đấu khí hẳn là còn mạnh hơn một bậc so với đại công tước rồi.
……
Đảo San Hô.
Trình Chu và Dạ U cùng nhau đi vào phòng họp của các luyện khí sư.
Bên trong phòng họp có mấy chuyên gia của xưởng đóng tàu ở hiện thế, thêm mấy Hoàng kim luyện khí sư của Tinh Linh thế giới cộng thêm đám người Thanh Hiệt cùng nhau tụ tập chung dưới một mái hiên.
Trình Chu và Dạ U cũng liên tiếp chạy khi khắp các hòn đảo nhỏ của Hiệp Loan quần đảo mà đón mấy vị Hoàng kim luyện khí sư về đây.
Mấy người này đã liên hệ trực tiếp với Mạc Lạc rồi, hơn nữa bọn họ cũng có một lợi thế hơn người, danh tiếng của đại sư Tầm Thiên cũng rất cao cho nên mấy Hoàng kim luyện khí sư đang còn chần chừ cũng nhanh chóng quyết định theo chân đại sư Tầm Thiên mà đầu quân cho đảo San Hô luôn.
Sau khi tin tức về Định phong thuỷ thú được lan truyền trong giới luyện khí sư thì mấy tay luyện khí sư cũng lục tục mà liên hệ xin gia nhập. Trình Chu phải đi tiếp người tới vài vòng liên tục vẫn chưa xong, hiện nay thì hệ thống luyện khí của Trình Chu ở bên này cũng gần như là hoàn thiện.
Sau những trận tranh cãi kịch liệt có xu hướng muốn lao vào đánh nhau luôn, thì hai bên cũng xác định được phương án bước đầu và hoàn thành sơ bộ phương án chế tạo con Địa giai thuyền chiến, tất nhiên là nhờ vào số tài nguyên khổng lồ thì mọi người cũng hết sức nhiệt tình mà cống hiến hết mình vào công việc chế tạo Địa giai thuyền chiến.
Trình Chu cũng nhanh chóng nắm vững các phương pháp khắc hoạ các trận pháp luyện khí. Thuật luyện khí ở thế giới này có mối liên hệ mật thiết với các loại trận pháp, cấp độ của thuyền chiến phụ thuộc đầu tiên chính là vật liệu chế tạo và tiếp theo thì phụ thuộc vài các trận pháp mà luyện khí sư vẽ ra.
Đại sư Tầm Thiên cũng không phải là người giữ khư khư cái cán chổi cùn của mình cho nên ông cũng rất tận tâm mà chỉ điểm cho Trình Chu về cách điều chế các loại dịch vẽ phù hợp để phối hợp khắc văn của những trận pháp khác nhau.
“Trận pháp cường hoá chính là vẽ như vậy ạ?” Trình Chu dò hỏi.
Đại sư Tầm Thiên cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng vậy, đúng vậy, Trình thiếu vẽ tốt lắm. Trận pháp này có tác dụng gia tăng lực phòng ngự của thuyền. Trình thiếu, cậu thử vẽ lại trận pháp này đi.”
Trình Chu cũng dựa theo những chỉ điểm của đại sư Tầm Thiên rồi vẽ thêm một cái trận pháp khác.
“Đây là Đế Hoả trận.” Trình Chu ngẩng đầu dò hỏi.
Đại sư Tầm Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu khắc hoạ trận pháp này trên con thuyền thì sẽ gia tăng thêm tác dụng phòng hoả.”
Trình Chu cũng có chút hồ nghi mà nói: “Mấy con thuyền ở Hiệp Loan quần đảo này đều vẽ trận pháp giống như vậy sao?”
Đại sư Tầm Thiên nhướn mày nói: “Những trận pháp phòng hoả khắc hoạ trên mấy con thuyền kia có cấp bậc tương đối thấp. Mấy hải thú trong biển đều mang theo thuộc tính hệ thuỷ cho nên xác suất mấy con thuyền gặp hoả hoạn trên biển là hiếm khi xảy ra. Mà lẽ tất nhiên là mấy luyện khí sư khắc hoạ mấy trận pháp phòng hoả này lên con thuyền, nhưng mà bọn họ cũng khắc hoạ tượng trưng cho có mà thôi.”
Đại sư Tầm Thiên lắc đầu rồi tiếp tục nói: “Mấy quý tộc cũng không hiểu rõ về việc này cho nên mấy luyện khí sư kia cũng buông lơi không muốn vẽ.”
Đặt hàng là trận pháp Đế hoả trận cao giai nhưng mà mấy luyện khí sư đó cũng làm qua loa có lệ cho xong, bọn họ vẽ có tâm lắm cũng chỉ là trận pháp Đế hoả trận trung giai. Cũng chính nhờ vào sự qua loa đó cho nên trận chiến ở quần đảo núi lửa xảy ra thì mấy con thuyền Hoàng kim đó mới bị tổn thất nghiêm trọng như vậy.
Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là thế. Khắc như vậy là được sao?”
Tầm Thiên gật đầu nói: “Trình tự mà Trình thiếu khắc hoạ là không sai, nhưng mà thời điểm Trình thiếu muốn khắc hoạ thì phải phối hợp thêm với dịch vẽ phù hợp và dẫn tinh thần lực vào là thành công.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cảm ơn đại sư. Tôi đã nhớ rồi.”
“Trình Chu các hạ chưa từng học qua khắc hoạ các trận pháp của thuật luyện khí sao?” Đại sư Tầm Thiên hỏi.
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Trước kia thật sự không thể tiếp xúc được. Hệ thống luyện khí ở chỗ chúng tôi phía bên kia hoàn toàn không giống hệ thóng luyện khí của các vị ở bên này. Tôi chưa từng tiếp xúc qua.”
Trình Chu mất 3 ngày không nghỉ không ngủ để học thuần thục các trận pháp luyện khí từ cấp bậc Thanh đồng cho đến trận pháp cấp bậc Hoàng kim.
Đại sư Tầm Thiên có chút khác thường nói: “Xem ra Mạc Lạc không hề nói dối rồi. Trình Chu các hạ đúng là rất có thiên phú trong ngành luyện khí này.”
Đại sư Tầm Thiên cũng có vài đệ tử thân truyền đấy, thiên phú của đám đệ tử rất tốt, nhưng mà đệ tử có thiên phú tốt nhất chính là Tầm Tam. Lúc đầu ông còn tưởng Tầm Tam đã giỏi lắm rồi, cho đế khi đại sư Tầm Thiên dạy qua Trình Chu học luyện khí thì ông cũng phát hiện ra một sự thật, có vẻ như thiên phú của Tầm Tam căn bản là không thể so được với khả năng học tập của Trình Chu rồi.
Trình Chu cười cười nói: “Quá khen, quá khen.”
Đại sư Tầm Thiên nhìn Trình Chu nói: “Trình Chu các hạ, hiện giờ thì tài liệu luyện khí trên tay cũng đủ để bắt đầu chế tạo Địa giai thuyền chiến rồi. Nhưng muốn nâng cao các tính năng của con Địa giai thuyền chiến thì cần thêm một số tài liệu nữa.”
Đại sư Tầm Thiên làm một danh sách để liệt kê thêm các loại tài liệu để phục vụ cho việc chế tạo thuyền. Ở phần tài liệu dùng để luyện khí này thì đại sư Tầm Thiên không hề khách khí mà đưa ra đủ các loại yêu cầu.
Từng có vết xe đổ của con Định phong thuỷ thú rồi nên Trình Chu cũng phải kiểm tra lại danh sách tài liệu một lượt rồi ngẩng đầu lên nói: “Được, tôi đã biết rồi.”
Mạc Lạc đi về phía Trình Chu.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc nói: “Công việc của anh sao rồi? Việc hôm nay đã xong rồi sao?”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Đã hoàn thành.”
Trình Chu: “Còn có việc khác sao?”
Mạc Lạc: “Gần đây tôi đã nhận được rất nhiều phản hồi là muốn tới đây làm việc. Có không ít người là luyện khí sư ở đảo Thiên Tinh.”
Trình Chu lắc đầu nói: “Tạm thời không nhận thêm người nữa.”
Mạc Lạc: “Không nhận nữa sao?”
Trình Chu gật đầu có chút kích động nói: “Đúng vậy, anh phải biết một chuyện, đãi ngộ của chỗ chúng ta cao như vậy đúng không? Chúng ta còn cung cấp đủ các loại cao lương mỹ vị để phục vụ cho mấy luyện khí sư đúng không? Trước kia thiếu nhân tài cho nên chúng ta mới phải hạ thấp tiêu chuẩn để nhận thêm người tới đây. Hiện tại không thể nhận thêm nữa, phải nuôi nhiều người như vậy tôi sắp bị kiệt sức rồi. Cơ hội chỉ có hạn, quá hạn không chờ đám người đó nữa. Nơi này của tôi không phải muốn tới là tới đâu. À có một câu này đúng lắm .”
Nếu như người nào cũng nhận hết thì người khác sẽ nghĩ là tiêu chuẩn nhận người của hắn quá thấp rồi. Không được. Hắn không thể dễ dãi quá được.
Dạ U từ một nơi khác đi đến thì cậu cũng vừa vặn nghe được một câu cuối cùng rồi ngẩng đầu hỏi Trình Chu luôn: “Anh đang nói cái gì thế? Gì mà xa lánh, cái gì mà không thể với tới đấy? Anh đang nói chuyện gì sao?”
Trình Chu có chút xấu hổ rồi cười cười nói: “Không có gì. Anh nghe Mạc Lạc nói là có rất nhiều người muốn tới đây nhận việc nhưng mà anh không nhận nữa.”
Dạ U gật đầu rất tán đồng mà nói: “Cũng đúng. Tình hình hiện nay thì chúng ta thà thiếu không ẩu như trước được nữa. Công nhân nhiều quá không thể quản lý hết được. Nói với bọn họ chúng ta không nhận.”
Trình Chu quay sang nhìn Mạc Lạc rồi nói: “Được rồi, anh cũng nghe được thấy Dạ U nói rồi đấy. Cơ hội luôn dành cho những người biết nắm bắt tốt, nếu đã bỏ lỡ thì thôi đi. Quá hạn là không chờ.”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi.”
Dạ U chắp tay sau lưng nói: “Cũng không cần phải tuyệt đối như vậy, Hoàng kim luyện khí sư vẫn có thể xem xét để nhận.”
Trình Chu gật đầu chấp nhận nói: “Dạ U nói đúng đấy. Được rồi, Hoàng kim luyện kim sư nếu muốn tới thì cũng có thể chắp vá mà nhận thêm.”
Mạc Lạc: “……”
Hoàng kim luyện kim sư mà còn chắp vá nhận ấy hả? Vậy thì mấy Thanh đồng luyện khí sư và Bạch ngân luyện kim sư đi theo đại sư Tầm Thiên tới đây mà nghe được lời Trình Chu nói sẽ khóc thét mất.
Điều mà mấy luyện khí sư cấp thấp này muốn chính là đi theo đại sư Tầm Thiên chịu khổ, bọn họ cũng mong chờ tới ngày đại sư nhận bọn họ làm đệ tử. Cũng may là bọn họ tinh mắt chọn đi theo đại sư Tầm Thiên tới đây từ sớm đấy, thôi thì bọn họ cũng khá là may mắn, cũng coi như một bước lên trời rồi còn gì? Mấy người này sau khi tới đây thì thấy tài liệu, đãi ngộ, còn ưu việt hơn họ nghĩ rất nhiều nên họ còn đang cảm thấy may mắn vì lựa chọn của mình đây. Hiện tại Trình Chu không nhận người nữa thì mọi người cũng chỉ có thể cảm thán là đám luyện khí sư cấp thấp này đúng là tinh mắt thật.
Sau khi nhìn thấy Trình Chu và Dạ U đã rời đi thì mấy luyện khí sư lại tụ tập lại nghị luận sôi nổi.
“Trình Chu không muốn nhận thêm người nữa?”
“Đãi ngộ bên đây đúng là tốt hơn bên đảo Thiên Tinh rất nhiều.”
“….”
Làm việc cho Trình Chu còn được trả lương, thù lao thuộc dạng theo công việc mà lấy, tiền lương của mấy nhân công này đã tăng lên gấp đôi rồi. Đối với rất nhiều luyện khí sư muốn tiến tới đây làm việc mà nói thì đồng vàng đối với bọn họ cũng không quan trọng cho lắm, cái mà bọn họ muốn tới đây chính là vì đãi ngộ thức ăn ở nơi này. Chất lượng thức ăn của đảo San Hô là vô cùng cao, những công nhân này cũng sử dụng thức ăn để bổ sung đấu khí trong cơ thể và thuận tiện để tu luyện luôn.
Nếu đem số thức ăn mà mấy luyện khí sư này đã ăn mà đổi thành đồng vàng thì cũng có thể coi là một con số trên trời rồi.
Có nhiều Thanh đồng kỵ sĩ sau khi tới nơi này được mấy ngày, họ ăn tốt quá nên cũng đang có dấu hiệu đột phá luôn rồi.
“Hiện nay Trình Chu không có ý định nhận thêm người, vậy là bọn La Đông không thể tới được rồi.” Một Bạch ngân luyện khí sư nói.
“Đáng tiếc, nhưng mà cũng không còn biện pháp nào khác. Hiện nay thì người tới đây cũng quá nhiều rồi.” Một luyện khí sư khác nói nhỏ.
Trong tương lai không xa chắc chắn bọn họ cũng sẽ đi theo con đường tinh anh rồi, đến lúc đó điều kiện nhận người hẳn là sẽ nâng lên nữa.
Sau khi mấy luyện khí sư của đảo Thiên Tinh tới đây thì họ vẫn còn giữ lại phương thức liên lạc với mấy luyện khí sư còn ở lại đảo Thiên Tinh. Dạo gần đây thì mấy luyện khí sư ở đảo Thiên Tinh đã buông lỏng nỗi sợ hãi với Đoạ ma giả và bọn họ cũng muốn gia nhập vào thế lực của đảo San Hô này rồi rồi. Mấy người đó vẫn luôn thăm dò tình hình của bọn họ bên này để chắc chắn thêm suy nghĩ của mình, mục đích chính là bọn họ cũng muốn nghe ngóng thêm điều kiện để gia nhập thôi. Không ngờ là Trình Chu không muốn nhận đám người này vào làm việc.
Mấy luyện khí sư bên này cũng mừng thầm, hiện tại thì bọn họ cần phải cảm ơn cái lựa chọn dứt khoát của bọn họ lúc đó, nếu không lựa chọn đúng thì giờ đây bọn họ cũng đang ở đảo Thiên Tinh mà đỏ mắt nhìn người ta ăn mỹ thực rồi.
End chap 220
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Đông đảo chúng luyện khí sư đang tụ tập lại bên nhau rồi mọi người cũng rì rầm nói chuyện với nhau, bầu không khí hiện tại không mấy vui vẻ cho lắm.
Khu vực bến tàu của đảo Thiên Tinh đã bị Trình Chu cắt luôn đi rồi cho nên những luyện khí sư đang phải chờ đợi cho khu bến tàu mới được tu sửa thì mới có thể tiếp tục làm việc được. Tình hình hiện tại của bọn họ cũng có chút cho nên bọn họ rất chăm chỉ tám chuyện.
“Mọi người, mấy ngày hôm trước tôi có nói chuyện với Tầm Tứ, hình như là tên này đang có vấn đề gì ấy.”
“Không chỉ có một hắn có vấn đề thôi đâu, tôi thấy Tầm Ngũ, Tầm Lục cũng có vấn đề y chang như vậy.”
“Chẳng lẽ … bọn họ ăn đồ ăn của Đoạ ma giả, sống cùng với Đoạ ma giả cho nên bọn họ bị hạ cổ rồi?”
“Có lẽ là như vậy đất. Tôi còn nghe nói là chỉ cần ăn đồ ăn mà Đoạ ma giả chuẩn bị thì tâm trí cũng bị nă mất luôn, chắc chắn là trên đảo San Hô cũng không còn người nào bình thường nữa rồi.”
“Nghe Tầm Tứ nói là Trình Chu đã giết được một con Định phong thuỷ thú, xương cốt dùng để luyện khí, huyết nhục thì mang đi làm canh, mỗi ngày bọn họ đều được hưởng các loại cao lương mỹ vị, cao giai hải thú thường xuyên dâng lên tận miệng, lâu lâu còn bổ sung thêm Địa giai hải thú để tẩm bổ, không biết có đúng hay không?”
“Định phong thuỷ thú là Địa giai hải thú đấy, làm gì có chuyện dễ dàng như thế. Bọn họ đang khoác lác thôi.”
“Nhưng mà … nghe từ giọng điệu mà Tầm Tứ nói thì việc này cũng không phải không có khả năng đâu.”
“Hình như là đại sư Tầm Thiên vẫn luôn tìm cách để săn cho bằng được con Định phong thuỷ thú kia về làm tài liệu luyện khí mà, nếu việc này mà là sự thật thì đám Đoạ ma giả kia cũng quá khủng bố rồi. Hầu tước đảo Thiên Tinh tốn mấy chục năm mà không giải quyết được việc này cho nên đại sư Tầm Thiên mới ra đi không thương tiếc như vậy, thật không ngờ là đám Đoạ ma giả này làm được chuyện khó tưởng như vậy đấy.”
“…..”
Mấy luyện khí sư tụ tập với nhau nghị luận sôi nổi, tất nhiên mọi người cũng chỉ coi việc Trình Chu săn được Định phong thuỷ thú là câu chuyện nửa tin nửa ngờ, đang chờ để xác nhận thôi.
………
Hầu tước đảo Thiên Tinh đi tới trước mặt người đàn ông béo rồi dò hỏi: “Đã điều tra xong chưa? Thật hay giả?”
Trước mặt hầu trước đảo Thiên Tinh là một thương nhân bụ bẫm, người này là ông chủ sau màn của chuỗi của hàng Đa bảo các, đây là chuỗi của hàng kinh doanh đủ các loại mặt hàng trải rộng khắp Hiệp Loan quần đảo. Chuỗi của hàng này cũng đầu cơ trục lợi các loại tin tình báo và có quan hệ rất gần với giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo.
Ông chủ Đa bảo các nhàn nhạt nói: “Là thật.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh: “…..”
Ông chủ Đa bảo các kíp mắt nói: “Ba ngày trước Trình Chu đã mang một con thuyền Hoàng kim chạy ra biển một thời gian, mọi người cũng tưởng là đi gần nhưng mà ngay sau đó cũng không thấy tung tích đâu nữa. Nửa này sau thì người này cũng mang theo thi thể của con Định phong thuỷ thú quay về khu bến tàu. Đại sư Tầm Thiên cũng tự tay chỉ dẫn mọi người phân giải xác của con Định phong thuỷ thú đó để lấy tài liệu luyện khí.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh híp mắt nói: “Những Đọa ma giả đó, thật đúng là…”
Ông chủ Đa bảo các híp mắt nói: “Theo những tin tức nội bộ mà tôi thu được thì những vết thương trên người của con Định phong thuỷ thú kia hẳn là bị đạn nổ tạo thành. Có lẽ những Đoạ ma giả đó đã nắm giữ một loại sản phẩm luyện khí nào đó liên quan đến đạn nổ và có uy lực của loại vuc khí này vô cùng mạnh.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh nghiến răng nghiến lợi nói: “Mấy trên Đọa ma giả này cũng quá kiêu ngạo rồi, nếu đại công tước mà cứ im lặng như vậy thì sẽ gặp phiền toái.”
Dạo gần đây trên thị trường thông tin tràn ngập đủ những tin tức về đảo San Hô, những tin tức này cũng không ngừng truyền đền tai của hầu tước đảo Thiên Tinh và cũng có rất nhiều nhiều người đang bàn tán về vấn đề này. Mấy luyện khí sư còn ở lại trên đảo Thiên Tinh cũng cảm thấy đại sư Tầm Thiên rời khỏi đảo Thiên Tinh đi tới một thiên đường các loại tài liệu luyện khí để luyện tập, lại có thêm đủ loại mỹ thực cao cấp để tăng đấu khí. Nhờ phương thức liên hệ đặc biệt mà mấy luyện khí sư kia luôn được nghe những thông tin kiểu hôm nay họ được ăn gì, hôm nay họ tìm thấy loại tài liệu cao cấp nào trong kho hàng, … sau đó một đám đã cảm thấy ghen tị đỏ mắt và hối hận về sự lưỡng lự của mình.
Nhiều luyện khí sư cũng cảm thấy Trình Chu tuy là Đoạ ma giả nhưng hắn ta cũng là một ông chủ cực kỳ hào phòng, còn hầu tước đảo Thiên Tinh này cũng quá ì ạch, chậm trễ và cũng quá keo kiệt.
Ông chủ Đa bảo các lắc đầu nói: “Cũng không phải chuyện của chúng ta. Đây là vấn đề mà đại công tước phải suy xét.”
Ông chủ Đa bảo các thầm nghĩ: Hình như đại công tước đã ra tay từ sớm rồi, nhưng mà hiệu quả lại không như những gì mà ông ta mong đợi cho nên mọi chuyện mới buộc phải ngưng lại, có vẻ như đại công tước cũng chùn chân không muốn ra tay tiếp mà thôi.
Theo những gì hắn thu được thì mấy người bên đảo San Hô kia còn đang mong chờ có thêm một đợt hải thú triều cỡ lớn nữa kéo tới, hải thú có cấp bậc càng cao càng tốt, mà nguyên nhân thì cũng vì người quá đông nên tiêu hao quá nhiều, họ đang cần thêm đồ ăn để bổ sung cho nhà ăn.
Sau khi nghe thấy tin này thì hắn còn hoài nghi chắc chắn là mấy cái người kia ở đảo San Hô kia bị có vấn đề rồi, không biết họ đang nghĩ cái quái gì trong đầu nữa. Hải thú triều với Hiệp Loan quần đảo chính là người người tránh xa và sợ hãi đấy.
…….
Trong một yến tiệc của giới quý tộc ở vương đô.
“Nghe nói là đảo San Hô lại có thông tin mới đúng không? Lần này họ còn diệt luôn một con Định phong thuỷ thú về làm đồ ăn. Chuyện này có thật không?”
“Chắc là thật rồi. Nghe nói ên Đúc Mang còn đang ngồi ở đó nướng thịt con Định phong thuỷ thú ăn mà.”
Đúc Mang là Hoàng kim kỵ sĩ, ban đầu thì người này đã chạy đi làm hộ vệ cho một vị hầu tước, bản tính của người này rất thích du sơn ngoạn thuỷ, thích thưởng thức mỹ thực ở khắp nơi cho nên hắn ta không thể ở một nơi nào quá lâu được. Sau khi kết thúc hợp đồng làm hộ vệ cho vị hầu tước đó được 2 năm thì cũng vì chán ngán mà thôi việc.
Sau khi nghe thông tin Trình Chu muốn khai trương phố mỹ thực, lại khai trương thêm siêu thị lớn để mở bán các mặt hàng thổ sản của biển bên kia, thì tên Đúc Mang này cũng lợi dụng mạng lưới mà hóng được tin tức, sau đó hắn ta cũng khăn gói chạy tới đảo San Hô luôn. Nghe nói cũng có mấy bá tước nghe được tin này thì cũng chỉ nghe thôi chứ cũng không dám có động tĩnh gì quá mức rục rịch. Thời gian này thì Đúc Mang vẫn luôn ở khu phố mỹ thực lăn lộn, rồi hắn ta lại truyền mấy thông tin về khu phố mỹ thực này ra cho đám quý tộc bọn họ nghe, hắn ta làm gì cũng kể, thấy cái gì hay cũng nói. Hành động này của hắn cũng coi như giúp đảo San Hô tuyên truyền trước một bước. Cũng coi như chuột bạch trải nghiệm trước cho bọn họ.
“Hắn ta sao lại được ăn thịt con Định phong thuỷ thú đó vậy? Không lẽ tên Đúc Mang này đã gia nhập tổ chức Đoạ ma giả rồi.”
“Cũng không phải, khu phố mỹ thực bên đó chỉ cần bỏ tiền là có thể ăn, đồ ăn gì cũng bán, thịt con bạch tuộc khổng lồ đó cũng bày bán ở khu phố mỹ thực đó nhưng mà đã bán hết rồi nên thịt của con Định phong thuỷ thú này mới lên đĩa.”
“Đồ vật trân quý như vậy mà mấy tên Đoạ ma giả kia cũng mang đi bán hả?”
“Chỉ cần có đồng vàng thì chuyện gì cũng có thể nói.”
“Làm sao mà đám người đó có thể giết được con Định phong thuỷ thú đó vậy. Thứ kia rất nguy hiểm đấy.”
“Năng lực của Đoạ ma giả g rất đa dạng mà đúng không? Chắc là họ đã sử dụng phương pháp đặc thù nào đó.”
“…..”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy quý tộc có mặt trong buổi tiệc cũng thảo luận không ngừng, ban đầu thì mấy người này cũng chẳng có hứng thú gì đặc biệt với khu phố mỹ thực của đảo San Hô đâu, nhưng mà nhờ có trải nghiệm thực tiễn từ nhiều nguồn thông tin thì bọn họ cũng rất muốn chạy đến đảo San Hô tham quan thử một lần.
……
Hoàng Kim đảo.
“Về rồi à? Mới đi đâu vậy?” Lance nói.
Darren cau mày nói: “Đã có mấy luyện khí sư đột nhiên bị mất tích, em muốn đi điều tra thử xem tình hình sao.”
Tự dưng Lance cũng cảm thấy không ổn rồi hỏi lại: “Đang yên đang lành thì làm sao mà mất tích được chứ?”
Sắc mặt của Darren có chút khó coi mà nói: “Cũng không phải là mất tích, chắc là họ chạy tới nương nhờ Zoe rồi.”
Lance nghe vậy thì sắc mặt cũng thay đổi rồi nói: ‘Vậy à?”
Bằng mắt thường thì cũng có thể thấy Hoàng Kim đảo của bọn họ đang bị suy thoái rất nghiêm trọng nên đợt chảy máu nhân tài hay luyện khí sư muốn đi nương nhờ nơi khác cũng là chuyện rất bình thường.
Darren hít sâu một hơi nói: “Em nghe nói là bên đảo San Hô mới giết một con Định phong thuỷ thú, không biết có phải hay không?”
Lance nhíu lại mày nói: “Là thật.”
Ngữ khí của Darren có chút khô khan mà nói: “Không ngờ lại là thật.”
Con rồng lửa của quần đảo núi lửa, lại thêm con bạch tuộc khổng lồ của lần hải thú triều, hiện tại lại là con Định phong thuỷ thú này đây, trong vòng mấy tháng ngắn ngủi mà Hiệp loan quần đảo cũng đã mất luôn 3 con Địa giai hải thú. Sự việc này đúng là khó có thể nghĩ được. Căn bản là từ trước tới nay cũng chưa có người nào làm được chuyện này. Ba con vật trong truyền thuyết đó giờ lại thành nguyên liệu nấu ăn và tài liệu luyện khí trong tay đám Trình Chu cùng với đám liên minh Thiên Tuyển giả kia.
Lance trầm ngâm một hồi thì cau mày nói: “Nghe nói dạo gần đây Zoe đang sử dụng Địa giai hải thú để làm đồ ăn.”
Darren hít sâu một hơi nói: “Ăn nhiều như vậy cũng không sợ bể bụng hay gì?”
Lance cau mày thầm nghĩ: Đấu khí của Zoe cũng đã khôi phục và đã trở thành Hoàng kim kỵ sĩ rồi. Hiện tại cứ ăn như vậy là đang chuẩn bị để tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ sao? Năm đó đại công tước muốn tiến giai là đều dựa vào lượng linh dược mới đầu nhập vào, hiện tại thì tài nguyên tu luyện của Zoe phong phú như vậy thì trình độ đấu khí hẳn là còn mạnh hơn một bậc so với đại công tước rồi.
……
Đảo San Hô.
Trình Chu và Dạ U cùng nhau đi vào phòng họp của các luyện khí sư.
Bên trong phòng họp có mấy chuyên gia của xưởng đóng tàu ở hiện thế, thêm mấy Hoàng kim luyện khí sư của Tinh Linh thế giới cộng thêm đám người Thanh Hiệt cùng nhau tụ tập chung dưới một mái hiên.
Trình Chu và Dạ U cũng liên tiếp chạy khi khắp các hòn đảo nhỏ của Hiệp Loan quần đảo mà đón mấy vị Hoàng kim luyện khí sư về đây.
Mấy người này đã liên hệ trực tiếp với Mạc Lạc rồi, hơn nữa bọn họ cũng có một lợi thế hơn người, danh tiếng của đại sư Tầm Thiên cũng rất cao cho nên mấy Hoàng kim luyện khí sư đang còn chần chừ cũng nhanh chóng quyết định theo chân đại sư Tầm Thiên mà đầu quân cho đảo San Hô luôn.
Sau khi tin tức về Định phong thuỷ thú được lan truyền trong giới luyện khí sư thì mấy tay luyện khí sư cũng lục tục mà liên hệ xin gia nhập. Trình Chu phải đi tiếp người tới vài vòng liên tục vẫn chưa xong, hiện nay thì hệ thống luyện khí của Trình Chu ở bên này cũng gần như là hoàn thiện.
Sau những trận tranh cãi kịch liệt có xu hướng muốn lao vào đánh nhau luôn, thì hai bên cũng xác định được phương án bước đầu và hoàn thành sơ bộ phương án chế tạo con Địa giai thuyền chiến, tất nhiên là nhờ vào số tài nguyên khổng lồ thì mọi người cũng hết sức nhiệt tình mà cống hiến hết mình vào công việc chế tạo Địa giai thuyền chiến.
Trình Chu cũng nhanh chóng nắm vững các phương pháp khắc hoạ các trận pháp luyện khí. Thuật luyện khí ở thế giới này có mối liên hệ mật thiết với các loại trận pháp, cấp độ của thuyền chiến phụ thuộc đầu tiên chính là vật liệu chế tạo và tiếp theo thì phụ thuộc vài các trận pháp mà luyện khí sư vẽ ra.
Đại sư Tầm Thiên cũng không phải là người giữ khư khư cái cán chổi cùn của mình cho nên ông cũng rất tận tâm mà chỉ điểm cho Trình Chu về cách điều chế các loại dịch vẽ phù hợp để phối hợp khắc văn của những trận pháp khác nhau.
“Trận pháp cường hoá chính là vẽ như vậy ạ?” Trình Chu dò hỏi.
Đại sư Tầm Thiên cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng vậy, đúng vậy, Trình thiếu vẽ tốt lắm. Trận pháp này có tác dụng gia tăng lực phòng ngự của thuyền. Trình thiếu, cậu thử vẽ lại trận pháp này đi.”
Trình Chu cũng dựa theo những chỉ điểm của đại sư Tầm Thiên rồi vẽ thêm một cái trận pháp khác.
“Đây là Đế Hoả trận.” Trình Chu ngẩng đầu dò hỏi.
Đại sư Tầm Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu khắc hoạ trận pháp này trên con thuyền thì sẽ gia tăng thêm tác dụng phòng hoả.”
Trình Chu cũng có chút hồ nghi mà nói: “Mấy con thuyền ở Hiệp Loan quần đảo này đều vẽ trận pháp giống như vậy sao?”
Đại sư Tầm Thiên nhướn mày nói: “Những trận pháp phòng hoả khắc hoạ trên mấy con thuyền kia có cấp bậc tương đối thấp. Mấy hải thú trong biển đều mang theo thuộc tính hệ thuỷ cho nên xác suất mấy con thuyền gặp hoả hoạn trên biển là hiếm khi xảy ra. Mà lẽ tất nhiên là mấy luyện khí sư khắc hoạ mấy trận pháp phòng hoả này lên con thuyền, nhưng mà bọn họ cũng khắc hoạ tượng trưng cho có mà thôi.”
Đại sư Tầm Thiên lắc đầu rồi tiếp tục nói: “Mấy quý tộc cũng không hiểu rõ về việc này cho nên mấy luyện khí sư kia cũng buông lơi không muốn vẽ.”
Đặt hàng là trận pháp Đế hoả trận cao giai nhưng mà mấy luyện khí sư đó cũng làm qua loa có lệ cho xong, bọn họ vẽ có tâm lắm cũng chỉ là trận pháp Đế hoả trận trung giai. Cũng chính nhờ vào sự qua loa đó cho nên trận chiến ở quần đảo núi lửa xảy ra thì mấy con thuyền Hoàng kim đó mới bị tổn thất nghiêm trọng như vậy.
Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là thế. Khắc như vậy là được sao?”
Tầm Thiên gật đầu nói: “Trình tự mà Trình thiếu khắc hoạ là không sai, nhưng mà thời điểm Trình thiếu muốn khắc hoạ thì phải phối hợp thêm với dịch vẽ phù hợp và dẫn tinh thần lực vào là thành công.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cảm ơn đại sư. Tôi đã nhớ rồi.”
“Trình Chu các hạ chưa từng học qua khắc hoạ các trận pháp của thuật luyện khí sao?” Đại sư Tầm Thiên hỏi.
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Trước kia thật sự không thể tiếp xúc được. Hệ thống luyện khí ở chỗ chúng tôi phía bên kia hoàn toàn không giống hệ thóng luyện khí của các vị ở bên này. Tôi chưa từng tiếp xúc qua.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu mất 3 ngày không nghỉ không ngủ để học thuần thục các trận pháp luyện khí từ cấp bậc Thanh đồng cho đến trận pháp cấp bậc Hoàng kim.
Đại sư Tầm Thiên có chút khác thường nói: “Xem ra Mạc Lạc không hề nói dối rồi. Trình Chu các hạ đúng là rất có thiên phú trong ngành luyện khí này.”
Đại sư Tầm Thiên cũng có vài đệ tử thân truyền đấy, thiên phú của đám đệ tử rất tốt, nhưng mà đệ tử có thiên phú tốt nhất chính là Tầm Tam. Lúc đầu ông còn tưởng Tầm Tam đã giỏi lắm rồi, cho đế khi đại sư Tầm Thiên dạy qua Trình Chu học luyện khí thì ông cũng phát hiện ra một sự thật, có vẻ như thiên phú của Tầm Tam căn bản là không thể so được với khả năng học tập của Trình Chu rồi.
Trình Chu cười cười nói: “Quá khen, quá khen.”
Đại sư Tầm Thiên nhìn Trình Chu nói: “Trình Chu các hạ, hiện giờ thì tài liệu luyện khí trên tay cũng đủ để bắt đầu chế tạo Địa giai thuyền chiến rồi. Nhưng muốn nâng cao các tính năng của con Địa giai thuyền chiến thì cần thêm một số tài liệu nữa.”
Đại sư Tầm Thiên làm một danh sách để liệt kê thêm các loại tài liệu để phục vụ cho việc chế tạo thuyền. Ở phần tài liệu dùng để luyện khí này thì đại sư Tầm Thiên không hề khách khí mà đưa ra đủ các loại yêu cầu.
Từng có vết xe đổ của con Định phong thuỷ thú rồi nên Trình Chu cũng phải kiểm tra lại danh sách tài liệu một lượt rồi ngẩng đầu lên nói: “Được, tôi đã biết rồi.”
Mạc Lạc đi về phía Trình Chu.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc nói: “Công việc của anh sao rồi? Việc hôm nay đã xong rồi sao?”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Đã hoàn thành.”
Trình Chu: “Còn có việc khác sao?”
Mạc Lạc: “Gần đây tôi đã nhận được rất nhiều phản hồi là muốn tới đây làm việc. Có không ít người là luyện khí sư ở đảo Thiên Tinh.”
Trình Chu lắc đầu nói: “Tạm thời không nhận thêm người nữa.”
Mạc Lạc: “Không nhận nữa sao?”
Trình Chu gật đầu có chút kích động nói: “Đúng vậy, anh phải biết một chuyện, đãi ngộ của chỗ chúng ta cao như vậy đúng không? Chúng ta còn cung cấp đủ các loại cao lương mỹ vị để phục vụ cho mấy luyện khí sư đúng không? Trước kia thiếu nhân tài cho nên chúng ta mới phải hạ thấp tiêu chuẩn để nhận thêm người tới đây. Hiện tại không thể nhận thêm nữa, phải nuôi nhiều người như vậy tôi sắp bị kiệt sức rồi. Cơ hội chỉ có hạn, quá hạn không chờ đám người đó nữa. Nơi này của tôi không phải muốn tới là tới đâu. À có một câu này đúng lắm .”
Nếu như người nào cũng nhận hết thì người khác sẽ nghĩ là tiêu chuẩn nhận người của hắn quá thấp rồi. Không được. Hắn không thể dễ dãi quá được.
Dạ U từ một nơi khác đi đến thì cậu cũng vừa vặn nghe được một câu cuối cùng rồi ngẩng đầu hỏi Trình Chu luôn: “Anh đang nói cái gì thế? Gì mà xa lánh, cái gì mà không thể với tới đấy? Anh đang nói chuyện gì sao?”
Trình Chu có chút xấu hổ rồi cười cười nói: “Không có gì. Anh nghe Mạc Lạc nói là có rất nhiều người muốn tới đây nhận việc nhưng mà anh không nhận nữa.”
Dạ U gật đầu rất tán đồng mà nói: “Cũng đúng. Tình hình hiện nay thì chúng ta thà thiếu không ẩu như trước được nữa. Công nhân nhiều quá không thể quản lý hết được. Nói với bọn họ chúng ta không nhận.”
Trình Chu quay sang nhìn Mạc Lạc rồi nói: “Được rồi, anh cũng nghe được thấy Dạ U nói rồi đấy. Cơ hội luôn dành cho những người biết nắm bắt tốt, nếu đã bỏ lỡ thì thôi đi. Quá hạn là không chờ.”
Mạc Lạc gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi.”
Dạ U chắp tay sau lưng nói: “Cũng không cần phải tuyệt đối như vậy, Hoàng kim luyện khí sư vẫn có thể xem xét để nhận.”
Trình Chu gật đầu chấp nhận nói: “Dạ U nói đúng đấy. Được rồi, Hoàng kim luyện kim sư nếu muốn tới thì cũng có thể chắp vá mà nhận thêm.”
Mạc Lạc: “……”
Hoàng kim luyện kim sư mà còn chắp vá nhận ấy hả? Vậy thì mấy Thanh đồng luyện khí sư và Bạch ngân luyện kim sư đi theo đại sư Tầm Thiên tới đây mà nghe được lời Trình Chu nói sẽ khóc thét mất.
Điều mà mấy luyện khí sư cấp thấp này muốn chính là đi theo đại sư Tầm Thiên chịu khổ, bọn họ cũng mong chờ tới ngày đại sư nhận bọn họ làm đệ tử. Cũng may là bọn họ tinh mắt chọn đi theo đại sư Tầm Thiên tới đây từ sớm đấy, thôi thì bọn họ cũng khá là may mắn, cũng coi như một bước lên trời rồi còn gì? Mấy người này sau khi tới đây thì thấy tài liệu, đãi ngộ, còn ưu việt hơn họ nghĩ rất nhiều nên họ còn đang cảm thấy may mắn vì lựa chọn của mình đây. Hiện tại Trình Chu không nhận người nữa thì mọi người cũng chỉ có thể cảm thán là đám luyện khí sư cấp thấp này đúng là tinh mắt thật.
Sau khi nhìn thấy Trình Chu và Dạ U đã rời đi thì mấy luyện khí sư lại tụ tập lại nghị luận sôi nổi.
“Trình Chu không muốn nhận thêm người nữa?”
“Đãi ngộ bên đây đúng là tốt hơn bên đảo Thiên Tinh rất nhiều.”
“….”
Làm việc cho Trình Chu còn được trả lương, thù lao thuộc dạng theo công việc mà lấy, tiền lương của mấy nhân công này đã tăng lên gấp đôi rồi. Đối với rất nhiều luyện khí sư muốn tiến tới đây làm việc mà nói thì đồng vàng đối với bọn họ cũng không quan trọng cho lắm, cái mà bọn họ muốn tới đây chính là vì đãi ngộ thức ăn ở nơi này. Chất lượng thức ăn của đảo San Hô là vô cùng cao, những công nhân này cũng sử dụng thức ăn để bổ sung đấu khí trong cơ thể và thuận tiện để tu luyện luôn.
Nếu đem số thức ăn mà mấy luyện khí sư này đã ăn mà đổi thành đồng vàng thì cũng có thể coi là một con số trên trời rồi.
Có nhiều Thanh đồng kỵ sĩ sau khi tới nơi này được mấy ngày, họ ăn tốt quá nên cũng đang có dấu hiệu đột phá luôn rồi.
“Hiện nay Trình Chu không có ý định nhận thêm người, vậy là bọn La Đông không thể tới được rồi.” Một Bạch ngân luyện khí sư nói.
“Đáng tiếc, nhưng mà cũng không còn biện pháp nào khác. Hiện nay thì người tới đây cũng quá nhiều rồi.” Một luyện khí sư khác nói nhỏ.
Trong tương lai không xa chắc chắn bọn họ cũng sẽ đi theo con đường tinh anh rồi, đến lúc đó điều kiện nhận người hẳn là sẽ nâng lên nữa.
Sau khi mấy luyện khí sư của đảo Thiên Tinh tới đây thì họ vẫn còn giữ lại phương thức liên lạc với mấy luyện khí sư còn ở lại đảo Thiên Tinh. Dạo gần đây thì mấy luyện khí sư ở đảo Thiên Tinh đã buông lỏng nỗi sợ hãi với Đoạ ma giả và bọn họ cũng muốn gia nhập vào thế lực của đảo San Hô này rồi rồi. Mấy người đó vẫn luôn thăm dò tình hình của bọn họ bên này để chắc chắn thêm suy nghĩ của mình, mục đích chính là bọn họ cũng muốn nghe ngóng thêm điều kiện để gia nhập thôi. Không ngờ là Trình Chu không muốn nhận đám người này vào làm việc.
Mấy luyện khí sư bên này cũng mừng thầm, hiện tại thì bọn họ cần phải cảm ơn cái lựa chọn dứt khoát của bọn họ lúc đó, nếu không lựa chọn đúng thì giờ đây bọn họ cũng đang ở đảo Thiên Tinh mà đỏ mắt nhìn người ta ăn mỹ thực rồi.
End chap 220
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro