Xà Thôn Rung Chuyển
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Đàm Thiếu Thiên trở về nhà thì cũng đã vào giờ cơm tối, vừa về tới nhà thì hắn cũng phát hiện ra là hôm nay không có nhiều người ở nhà cho lắm.
“Sao trong nhà lại chỉ có vài người thế này ạ?” Đàm Thiếu Thiên nói nhỏ.
“Bọn họ có việc nên đã đi rồi.” Carey chống cằm nói.
Đàm Thiếu Thiên tò mò nói: “Đi rồi ạ?”
Carey gật đầu nói: “Ừ, không phải là bên ngoài đang rất loạn sao? Khắp nơi đều thiếu người nên Annie cũng đi ra ngoài tăng ca rồi.”
Annie rất được hoan nghênh, một đám người đuổi theo mà gọi chuyên gia Annie, chuyên gia Annie … Mà Annie hình như cũng thích mọi người gọi mình là chuyên gia nên con bé dạo này rất thích đi dạo ở các bệnh viện.
“Vậy chị Melissa đâu?” Đàm Thiếu Thiên hỏi.
Carol: “Melissa bị người của cục dị năng gọi đi rồi, bên đó đáp ứng cung cấp cho Melissa 5.000 tích phân để hoàn thành nhiệm vụ. Melissa thấy ổn nên cũng đã đi rồi.”
Đàm Thiếu Thiên kinh ngạc nói: “5.000 tích phân á? Nhiều vậy sao??”
Đàm Thiếu Thiên cũng rất buồn bực, mấy ngày trước thì hắn cũng đã nhận một nhiệm vụ cấp S mà chỉ được có 1.000 tích phân thôi đấy.
Carey gật đầu nói: “Ừ. Nghe nói bên Xà thôn xuất hiện một con rắn hổ mang chúa biến dị, nó biến dị hình thể nên cũng phình ra hơn chục mét và to bằng cái đùi của người trưởng thành. Sau khi biến dị thì hình như nó đã hung hăng chống đối lại người nuôi nó, hơn nữa thì nó cũng điều khiển đám rắn khác làm rối loạn tình hình. Người của xà thôn cũng sợ hãi mà chạy tán loạn cả lên dẫn đến khu vực đó hiện nay đang rất hỗn loạn. Người của cục dị năng nhận được thông điệp cầu cứu nên mới liên hệ với Melissa tới trấn thủ. Không ngờ là lại còn có cả một thôn không sợ rắn cơ đấy.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Hoá ra là nhiệm vụ này sao? Nếu là nhiệm vụ này thì có vẻ rất khó giải quyết.”
Nếu là nhiệm vụ này thì 5.000 tích phân cũng có thể hiểu được rồi, nhiệm vụ này mà không xử lý tốt thì sẽ thành thảm hoạ mất.
Dị năng giả cũng rất sợ rắn đấy, rắn bình thường còn đỡ chứ đây lại là rắn biến dị thì đáng sợ hơn nhiều đấy.
Xà thôn nằm ở một vùng núi non xanh nước biếc ở vùng sông nước Giang Nam, lưng dựa vào núi, trước có những dòng suối nước trong vắt chảy ngang qua nên nhìn rất đẹp.
Người ở xà thôn không hề sợ rắn, hơn nữa bọn họ còn đem rắn thành bảo bối để làm giàu, cả thôn dân còn chưa tới 1 ngàn người nhưng rắn thì nuôi tới hơn trăm vạn con rắn độc. Chính vì vậy mà thôn này mới được gọi là làng rắn quốc gia.
Người người nhà nhà ở Xà thôn đều nuôi rắn, nào là rắn hoa, rắn cạp nong, rắn nước, rắn hổ mang, … đủ loại rắn từ không độc đến cực độc.
Bởi vì có quá nhiều rắn nên lâu lâu không cẩn thận còn phơi nhầm quần áo lên thân của rắn nào đó đang phơi nắng, hoặc đang ngồi nói chuyện thì rắn bò qua chân cũng là chuyện bình thường, có khi đang ngủ thì rắn bò lên đầu giường để hù cũng không phải là vấn đề lớn. Đối với người sợ rắn mà tới cái thôn này chắc cũng chết không kịp ngất, rắn ở khắp nơi, rắn còn ở những chỗ không thể đoán trước được. Trộm mà tới khu vực này chắc cũng khóc thét mà chịu trận mất nên khu vực này đã trở thành vùng cấm địa của những tên trộm. Xà thôn có hơn 300 vạn con rắn độc nên không cẩn thận thì cũng có khả năng dẫm trúng rắn và lên bàn thờ ngồi luôn nếu không kịp tiêm huyết thanh.
Dân cư cũng không nhiều, chỉ có 800 – 900 người mà thôi nên trung bình là 1 người có vài ngàn con rắn nuôi trong nhà.
Nghe nói là người thôn này rất thích rắn, cơ bản là từ 1 tuổi đến 90 tuổi đều coi rắn là đồ chơi. Thời tiết nóng thì mang rắn quấn cổ để hạ nhiệt, trẻ con tắm bồn không phải thả vịt vàng nhỏ mà là thả rắn vào để bơi cùng để thi thố.
Người của Xà thôn không bị rắn cắn sao? Chắc chắn là không phải như vậy rồi, người ở Xà thôn tất nhiên là cũng bị rắn đớp chứ, không phải 1 hay 2 lần đâu, mà là mấy trăm lần luôn cơ. Nhưng mà người ở xà thôn đều có huyết thanh chuẩn bị sẵn trong người nên bị cắn cũng đã bắt đầu tự hình thành kháng thể cho cơ thể luôn rồi.
Đàm Thiếu Thiên nghĩ là người của Xà thôn cũng không phải là không sợ rắn mà do nuôi rắn quá có tiền, so với rắn thì nghèo còn đáng sợ hơn nhiều nên mọi người mới cố gắng như vậy.
Trưởng thôn của xà thôn không chỉ nuôi rắn để bán mà ông còn có nhà ấp trứng rắn, trung tâm nghiên cứu rắn, viện bảo tàng rắn, … có nhiều thời điểm thì toàn thôn cũng dựa vào các hình thức này mà thu mấy trăm triệu tiền du lịch.
Xà thôn cũng có các sản phẩm từ rắn như khô rắn, rượu rắn, bột xương rắn, thịt rắn, nọc rắn, … khô rắn là sản phẩm thường thấy nhất, người trong thôn sau khi giết rắn thì cũng phơi bên đường hoặc trong nhà để làm khô rắn, từng dàn từng dàn rắn khô xếp hàng nhìn rất đồ sộ. Sau khi giết rắn thì phần còn thừa như nội tạng cũng không hề lãng phí, túi mật thì không phải nói rồi, đó là một vị thuốc, còn lớp mỡ trong bụng rắn cũng là thứ rất tốt cho các sản phẩm dưỡng da và trị bỏng làm lành sẹo, …
Quá trình ấp rắn ở Xà thôn cũng rất thú vị, đầu tiên là trải cát ở trong nhà sau đó vùi trứng rắn vào trong số cát đó rồi hàng ngày tưới nước cho trứng rắn, nhìn giống như là đang trồng rắn vậy đấy. Sau khi phôi rắn hình thành và rắn con dần trưởng thành rồi lớn dần lên thì mấy con rắn nhỏ cũng nhanh chóng phá lớp vỏ ra rồi bò ra khỏi vỏ trứng.
Trước khi nuôi rắn thì người dân ở Xà thôn vẫn bám vào nghề trồng trọt truyền thống và các nghề dệt nên nơi đây nổi tiếng là thôn nghèo nhất khu vực.
Lúc ấy có mấy người dân còn trẻ mà đã bị mắc bệnh phong thấp nhưng không có tiền chữa bệnh nên bác sĩ đã kiến nghị mấy người này đi bắt rắn về ăn.
Vì sau thôn dựa núi nên khu vực này cũng có rất nhiều rắn, cũng do bắt rắn nhiều nên họ cũng thành thạo luôn thói quen đặc thù của rắn và kéo toàn thôn cùng theo mình mà phát triển nghề nuôi rắn, từ đó trở đi thì dân làng cũng bỏ sổ hộ nghèo đi lên làm hộ giàu có luôn rồi.
Người của Xà thôn cũng được gọi là chuyên gia về rắn, không nghĩ là lâu lâu chuyên gia cũng bị lật thuyền. Ma lực triều tịch đã làm biến đổi rất nhiều việc rồi.
Carey chống cằm rồi chậm rãi nói: “Nghe nói là phần lớn rắn ỏ Xà thôn đã chạy ra ngoài, độc tính của mấy con rắn này cũng mạnh hơn trước kia. Huyết thanh kháng độc cũng không có tác dụng gì, trong thôn cũng có mấy người đã bị cắn chết rồi. Hiện tại thì người ở Xà thôn ai nấy đều rất sợ hãi.”
Xà thôn nuôi hơn 300 vạn rắn độc, mà đã có hơn 100 vạn con theo con rắn biến dị kia chạy trốn ra ngoài trấn thủ rồi, nghĩ thôi cũng thực sợ hãi.
Xà thôn xảy ra chuyện thì không chỉ người ở Xà thôn sợ hãi mà mấy thôn làng xung quanh nghe vậy cũng rất sợ hãi, nghe nói mấy thôn xung quanh Xà thôn đã bị rắn bò vào nhà rồi.
Người dân xung quanh Xà thôn thì lá gan tất nhiên là không giống như người sống ở Xà thôn rồi nên mấy người này cũng đang muốn chuyển nhà hết rồi.
“Chị Melissa đi Xà thôn vậy còn chị Clara thì sao ạ?” Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.
“Nghe nói là có một gốc cây dây leo hút máu xuất hiện, nó cũng đã phân hoá thành rất nhiều gốc dây leo khác và cũng làm thịt không ít người rồi nên Clara cũng chạy đi xem tình hình. Clara vẫn chưa có cây thực vật khế ước nào nên nếu có cơ hội thu thập cây dây leo kia thì cũng khá tốt.” Carey nói.
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Hoá ra là vậy.”
“Mà cây dây leo kia hình như cũng rất lợi hại.” Carey lấy tấm hình trong di động ra nhìn.
Trên tấm hình là một con đường nhựa lớn, và con đường này cũng đã bị phá huỷ kết cấu rồi nên rất gồ ghề lồi lõm toàn ổ gà. Mấy cọng dây leo cũng nhờ dòng năng lượng kỳ lạ mà sinh trưởng một cách cực kỳ điên cuồng cuốn hết qua con đường làm giao thông của cả một vùng bị tắc nghẽn rất nghiêm trọng.
Ma Lực Triều Tịch lần này làm cho động vật biến dị mà thực vật cũng kéo theo mà biến dị không ít.
Mà thực vật thì khả năng ấn nấp cũng mạnh hơn động vật rất nhiều nên có nhiều người vô thanh vô tức bị thực vật nuốt luôn mà không hề biết gì cả.
Lúc trước cũng có một hộ gia đình trồng một gốc hoa dạ lai hương ở trong nhà, bình thường thì loại hoa này cũng làm những người bị cao huyết áp và bệnh tim cảm thấy hoa mắt chóng mặt và tâm trạng bồn chồn, hơn nữa thì các triệu chứng như tức ngực khó thở cũng sẽ mạnh hơn bình thường, nên dạ lai hương cũng không hề thích hợp để trồng ở trong nhà nên tốt nhất là trồng ở hoa viên.
Không nghĩ tới là có một người lại không hiểu biết về hoa mà trồng nó ở trong nhà, sau đó thì hoa này cũng biến dị mà trực tiếp làm chủ nhà phát bệnh tim mà chết. Ban đầu thì đứa con của chủ nhà còn tưởng là ngoài ý muốn nhưng sau này thì đứa con này cũng phát hiện ra mùi hoa ngàn ngạt trong nhà thì mới phát hiện chân tướng.
“Phong Ngữ thì sao ạ?” Đàm Thiếu Thiên hỏi.
“Vùng ven bờ biển xuất hiện một đám hải âu biến dị, con nhỏ nhất cũng to hơn 3 mét nên Phong Ngữ cũng phải chạy tới xem tình hình thế nào. Không phải là cậu mong muốn có một phi hành toạ kỵ (飛行坐騎: Fēixíng zuòjì - thú cưỡi có thể bay) để đi lại sao?” Carey nói.
Đàm Thiếu Thiên có chút kích động nói: “Phi hành toạ kỵ ạ? Có thể không ạ?”
Truyền tống trận quả thực là rất tiện lợi, nhưng cũng chỉ có thể đi chuyển tới lui 2 nơi cố định mà thôi nên hạn chế quá lớn. Nếu có một phi hành toạ kỵ để đi lại thì tiện hơn rất nhiều.
Carey nhún vai nói: “Có thể, Phong Ngữ đã nói là con bé có thể thuần phục đám hải âu này nên lúc đó cậu có thể chọn một con để khế ước.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Nếu vậy thì quá tuyệt vời rồi.
Tình trạng tắc nghẽn ở thủ đô đúng thật là kinh hoàng, hơn nữa tai nạn gần đây cũng thường xuyên phát sinh nên càng tắc nghẽn. Đàm Thiếu Thiên đã phải hâm mộ dị năng thuấn di của anh trai mình không biết bao nhiêu lần rồi.
Carey có chút mất mát nói: “Bọn họ đều có việc để làm, tôi lại chẳng có việc gì làm.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Còn không phải là do phía trên không biết dị năng của chị là gì nên mới không biết phải sắp xếp như thế nào sao? Nếu mà biết dị năng của Carey thì e là nhiệm vụ cũng muốn ngập mặt luôn đấy.
Đàm Thiếu Thiên thầm nghĩ: Có việc để làm cũng là chuyện rất tốt, nếu vậy thì mấy người Clara có thể hoàn toàn dung nhập với thế giới này rồi. Đây là chuyện tốt.
“Mọi người muốn đi dạo phố không, đồ ăn trong nhà cũng gần hết rồi thì phải.” Đàm Thiếu Thiên nói.
Carey gật đầu nói: “Ừ, Ma lực triều tịch lần này phát làm cho nơi này đã xuất hiện rất nhiều nguyên liệu nấu ăn biến dị thì phải.”
Lần này thì Ma lực triều tịch đã làm không ít rau dưa biến dị, mấy loại rau dưa biến dị này mùi vị cũng rất tuyệt vời nên đã có rất nhiều người săn đón.
Carey thở dài nói: “Nhưng cả ngày chỉ biết mua mua mua thì cũng chán quá.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
……
Một chiếc xe quân dụng hướng Xà thôn mà chạy, trên xe ngoại trừ Melissa thì cũng chỉ có 2 lực lượng Dị năng giả đi cùng, hai người này đều là bộ đội đặc chủng.
Quốc gia cũng đã tìm được phương pháp giúp người thường thức tỉnh dị năng nên dạo gần đây bộ đội đặc chủng cũng lục tục mà xuất hiện Dị năng giả, trên xe ngoại trừ 2 lực lượng Dị năng giả này thì còn có mấy người bắt rắn rất nổi danh.
Mấy người bắt rắn quay lại đây chính là người của Xà thôn, Ma lực triều tịch đột nhiên phát sinh nên đám rắn cũng hưng phấn một cách lạ thường, một số người thì may mắn trốn thoát nên đã cầu cứu lên quốc gia, số còn lại trốn không kịp thì bị nhốt lại trong thôn.
Phía trên cũng đã phái không ít người tới cứu viện rồi nhưng không may là những người này đều bị nhốt lại ở trong thôn không thoát ra được.
Melissa ngồi trong xe nghe những người bên cạnh nói chuyện và giới thiệu tình hình thì lâu lâu cũng nói một vài câu ừ hử cho qua chuyện thời gian còn lại thì cũng im lặng không hề lên tiếng nữa. Nhìn Melissa như vậy thì mấy người đi cùng nghĩ là cô rất lạnh lùng và hơi xa cách, mọi người cũng chỉ nghĩ là mấy người có năng lực thì đều là như vậy. Đâu có ai ngờ là Melissa đâu có hiểu mấy người này nói cái gì chứ, hơn nữa cũng đâu có thân nên nói nhiều làm gì?
Tuy là Melissa đã tới hiện thế được một thời gian rồi, có thể giao tiếp sơ nhưng mà đâu có thành thạo đâu. Ừ hử là may lắm rồi đấy.
Còn mấy người trước mặt này tốc độ nói cũng quá nhanh, từ ngữ lại dồn dập nên sao mà hiểu được cơ chứ?
Người nhìn vào chỉ thấy Melissa thâm tàng bất lộ nên tránh bị lộ nhiều thì Melissa cũng tìm cách im luôn để bớt sai.
Rất nhanh cũng đã đến địa phận của Xà thôn, xung quanh Xà thôn rắn nhiều đến mức làm Melissa nhớ tới Xà đảo.
Melissa cũng say mê mà hít một hơi, mùi đặc trưng của Xà thôn cũng xộc lên làm Melissa cảm thấy rất thân thiết.
Một con rắn lớn đang cố thủ ở một ngôi nhà trong thôn nhìn thấy có người lại gần thì nó đột nhiên đứng im bất động.
Con rắn này dài tới mức nếu nằm thẳng ra thì có thể cao ngang ngửa với toà nhà 3 tầng mà nó đang cuốn lấy kia. Nhìn thấy con rắn này mà mấy người đi tới hỗ trợ cũng mềm chân mà ngã xuống đất.
Hai lực lượng Dị năng giả còn đỡ, dù gì cũng là bộ đội đặc chủng nên tinh thần còn rất kiên cường chứ mấy người bắt rắn thì cũng mềm hết cả chân rồi.
Hiển nhiên là mấy người bắt rắn này cũng rất có bản lĩnh đấy nhưng mà nhìn thấy hình thể con rắn trước mặt này thì họ hoàn toàn không có đất dụng võ rồi.
Melissa cũng nhanh chóng tản bộ quanh thôn, mấy con rắn đang bò bò khắp nơi từ trên cây, giá áo, phòng, … cũng nhanh chóng tập trung lại mà ló mặt ra ngoài.
Một đám rắn nhanh chóng xếp thành hai hàng dàn sang hai bên nhường thành một lối đi rộng cho Melissa bước tới.
Mấy trăm vạn con rắn tụ tập lại bò lúc nhúc làm người tới cũng sởn tóc gáy,
“Tiểu thư Melissa, giờ chúng ta bước vào thôn sẽ không có bạo động chứ?”
Melissa nhàn nhạt nói: “Mấy người đi sát sau lưng tôi thì không có việc gì đâu.”
Nghe vậy thì mấy người hỗ trợ cũng nhanh chóng xếp hàng và bước nhanh đi theo.
Con rắn hổ mang chúa biến dị cũng từ trên lầu bò xuống tham lam mà nhìn chằm chằm vào Melissa, ánh mắt có mang theo một chút đề phòng.
Là một khống xà Dị năng giả nên khí tức trên người Melissa toả ra rất hấp dẫn con hổ mang chúa biến dị này, nhưng nó đã khai mở linh trí nên theo bản năng mà chống cự lại khí tức này của Melissa.
Từ trong vòng không gian thì Melissa cũng lấy ra vài phần linh dược ném qua cho con hổ mang chúa biến dị. Vốn dĩ là mấy phần linh dược này là Trình Chu luyện chế riêng cho Tiểu Kim, mà Tiểu Kim cũng chưa dùng hết nên Melissa cũng cho con hổ mang chúa này vài phần luôn.
“Là vòng thay không gian.”
“Thật sự là vòng tay không gian kìa.”
“Hoá ra tin đồn Đàm thị sản xuất vòng tay không gian không phải là giả.”
“……”
Tiểu Kim từ cổ tay của Melissa bò xuống dưới rồi rít lên vài tiếng với rắn hổ mang chúa, con hổ mang chúa cũng rít lên vài tiếng đáp trả.
Mấy nhân viên đi theo nhìn thấy tình hình này thì có chút sợ hãi mà nói: “Hai con rắn này đang tranh sủng sao?”
“Hình như là vậy.”
Một đám rắn cũng vươn cổ lên hóng tin nhưng mà chúng nó rất thành thật chứ không hề làm ra chuyện gì quá đáng mà tấn công người xung quanh. Mấy người đi cùng cũng cảm thán cho cái năng lực này của khống xà Dị năng giả.
End chap 151
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Sao trong nhà lại chỉ có vài người thế này ạ?” Đàm Thiếu Thiên nói nhỏ.
“Bọn họ có việc nên đã đi rồi.” Carey chống cằm nói.
Đàm Thiếu Thiên tò mò nói: “Đi rồi ạ?”
Carey gật đầu nói: “Ừ, không phải là bên ngoài đang rất loạn sao? Khắp nơi đều thiếu người nên Annie cũng đi ra ngoài tăng ca rồi.”
Annie rất được hoan nghênh, một đám người đuổi theo mà gọi chuyên gia Annie, chuyên gia Annie … Mà Annie hình như cũng thích mọi người gọi mình là chuyên gia nên con bé dạo này rất thích đi dạo ở các bệnh viện.
“Vậy chị Melissa đâu?” Đàm Thiếu Thiên hỏi.
Carol: “Melissa bị người của cục dị năng gọi đi rồi, bên đó đáp ứng cung cấp cho Melissa 5.000 tích phân để hoàn thành nhiệm vụ. Melissa thấy ổn nên cũng đã đi rồi.”
Đàm Thiếu Thiên kinh ngạc nói: “5.000 tích phân á? Nhiều vậy sao??”
Đàm Thiếu Thiên cũng rất buồn bực, mấy ngày trước thì hắn cũng đã nhận một nhiệm vụ cấp S mà chỉ được có 1.000 tích phân thôi đấy.
Carey gật đầu nói: “Ừ. Nghe nói bên Xà thôn xuất hiện một con rắn hổ mang chúa biến dị, nó biến dị hình thể nên cũng phình ra hơn chục mét và to bằng cái đùi của người trưởng thành. Sau khi biến dị thì hình như nó đã hung hăng chống đối lại người nuôi nó, hơn nữa thì nó cũng điều khiển đám rắn khác làm rối loạn tình hình. Người của xà thôn cũng sợ hãi mà chạy tán loạn cả lên dẫn đến khu vực đó hiện nay đang rất hỗn loạn. Người của cục dị năng nhận được thông điệp cầu cứu nên mới liên hệ với Melissa tới trấn thủ. Không ngờ là lại còn có cả một thôn không sợ rắn cơ đấy.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Hoá ra là nhiệm vụ này sao? Nếu là nhiệm vụ này thì có vẻ rất khó giải quyết.”
Nếu là nhiệm vụ này thì 5.000 tích phân cũng có thể hiểu được rồi, nhiệm vụ này mà không xử lý tốt thì sẽ thành thảm hoạ mất.
Dị năng giả cũng rất sợ rắn đấy, rắn bình thường còn đỡ chứ đây lại là rắn biến dị thì đáng sợ hơn nhiều đấy.
Xà thôn nằm ở một vùng núi non xanh nước biếc ở vùng sông nước Giang Nam, lưng dựa vào núi, trước có những dòng suối nước trong vắt chảy ngang qua nên nhìn rất đẹp.
Người ở xà thôn không hề sợ rắn, hơn nữa bọn họ còn đem rắn thành bảo bối để làm giàu, cả thôn dân còn chưa tới 1 ngàn người nhưng rắn thì nuôi tới hơn trăm vạn con rắn độc. Chính vì vậy mà thôn này mới được gọi là làng rắn quốc gia.
Người người nhà nhà ở Xà thôn đều nuôi rắn, nào là rắn hoa, rắn cạp nong, rắn nước, rắn hổ mang, … đủ loại rắn từ không độc đến cực độc.
Bởi vì có quá nhiều rắn nên lâu lâu không cẩn thận còn phơi nhầm quần áo lên thân của rắn nào đó đang phơi nắng, hoặc đang ngồi nói chuyện thì rắn bò qua chân cũng là chuyện bình thường, có khi đang ngủ thì rắn bò lên đầu giường để hù cũng không phải là vấn đề lớn. Đối với người sợ rắn mà tới cái thôn này chắc cũng chết không kịp ngất, rắn ở khắp nơi, rắn còn ở những chỗ không thể đoán trước được. Trộm mà tới khu vực này chắc cũng khóc thét mà chịu trận mất nên khu vực này đã trở thành vùng cấm địa của những tên trộm. Xà thôn có hơn 300 vạn con rắn độc nên không cẩn thận thì cũng có khả năng dẫm trúng rắn và lên bàn thờ ngồi luôn nếu không kịp tiêm huyết thanh.
Dân cư cũng không nhiều, chỉ có 800 – 900 người mà thôi nên trung bình là 1 người có vài ngàn con rắn nuôi trong nhà.
Nghe nói là người thôn này rất thích rắn, cơ bản là từ 1 tuổi đến 90 tuổi đều coi rắn là đồ chơi. Thời tiết nóng thì mang rắn quấn cổ để hạ nhiệt, trẻ con tắm bồn không phải thả vịt vàng nhỏ mà là thả rắn vào để bơi cùng để thi thố.
Người của Xà thôn không bị rắn cắn sao? Chắc chắn là không phải như vậy rồi, người ở Xà thôn tất nhiên là cũng bị rắn đớp chứ, không phải 1 hay 2 lần đâu, mà là mấy trăm lần luôn cơ. Nhưng mà người ở xà thôn đều có huyết thanh chuẩn bị sẵn trong người nên bị cắn cũng đã bắt đầu tự hình thành kháng thể cho cơ thể luôn rồi.
Đàm Thiếu Thiên nghĩ là người của Xà thôn cũng không phải là không sợ rắn mà do nuôi rắn quá có tiền, so với rắn thì nghèo còn đáng sợ hơn nhiều nên mọi người mới cố gắng như vậy.
Trưởng thôn của xà thôn không chỉ nuôi rắn để bán mà ông còn có nhà ấp trứng rắn, trung tâm nghiên cứu rắn, viện bảo tàng rắn, … có nhiều thời điểm thì toàn thôn cũng dựa vào các hình thức này mà thu mấy trăm triệu tiền du lịch.
Xà thôn cũng có các sản phẩm từ rắn như khô rắn, rượu rắn, bột xương rắn, thịt rắn, nọc rắn, … khô rắn là sản phẩm thường thấy nhất, người trong thôn sau khi giết rắn thì cũng phơi bên đường hoặc trong nhà để làm khô rắn, từng dàn từng dàn rắn khô xếp hàng nhìn rất đồ sộ. Sau khi giết rắn thì phần còn thừa như nội tạng cũng không hề lãng phí, túi mật thì không phải nói rồi, đó là một vị thuốc, còn lớp mỡ trong bụng rắn cũng là thứ rất tốt cho các sản phẩm dưỡng da và trị bỏng làm lành sẹo, …
Quá trình ấp rắn ở Xà thôn cũng rất thú vị, đầu tiên là trải cát ở trong nhà sau đó vùi trứng rắn vào trong số cát đó rồi hàng ngày tưới nước cho trứng rắn, nhìn giống như là đang trồng rắn vậy đấy. Sau khi phôi rắn hình thành và rắn con dần trưởng thành rồi lớn dần lên thì mấy con rắn nhỏ cũng nhanh chóng phá lớp vỏ ra rồi bò ra khỏi vỏ trứng.
Trước khi nuôi rắn thì người dân ở Xà thôn vẫn bám vào nghề trồng trọt truyền thống và các nghề dệt nên nơi đây nổi tiếng là thôn nghèo nhất khu vực.
Lúc ấy có mấy người dân còn trẻ mà đã bị mắc bệnh phong thấp nhưng không có tiền chữa bệnh nên bác sĩ đã kiến nghị mấy người này đi bắt rắn về ăn.
Vì sau thôn dựa núi nên khu vực này cũng có rất nhiều rắn, cũng do bắt rắn nhiều nên họ cũng thành thạo luôn thói quen đặc thù của rắn và kéo toàn thôn cùng theo mình mà phát triển nghề nuôi rắn, từ đó trở đi thì dân làng cũng bỏ sổ hộ nghèo đi lên làm hộ giàu có luôn rồi.
Người của Xà thôn cũng được gọi là chuyên gia về rắn, không nghĩ là lâu lâu chuyên gia cũng bị lật thuyền. Ma lực triều tịch đã làm biến đổi rất nhiều việc rồi.
Carey chống cằm rồi chậm rãi nói: “Nghe nói là phần lớn rắn ỏ Xà thôn đã chạy ra ngoài, độc tính của mấy con rắn này cũng mạnh hơn trước kia. Huyết thanh kháng độc cũng không có tác dụng gì, trong thôn cũng có mấy người đã bị cắn chết rồi. Hiện tại thì người ở Xà thôn ai nấy đều rất sợ hãi.”
Xà thôn nuôi hơn 300 vạn rắn độc, mà đã có hơn 100 vạn con theo con rắn biến dị kia chạy trốn ra ngoài trấn thủ rồi, nghĩ thôi cũng thực sợ hãi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xà thôn xảy ra chuyện thì không chỉ người ở Xà thôn sợ hãi mà mấy thôn làng xung quanh nghe vậy cũng rất sợ hãi, nghe nói mấy thôn xung quanh Xà thôn đã bị rắn bò vào nhà rồi.
Người dân xung quanh Xà thôn thì lá gan tất nhiên là không giống như người sống ở Xà thôn rồi nên mấy người này cũng đang muốn chuyển nhà hết rồi.
“Chị Melissa đi Xà thôn vậy còn chị Clara thì sao ạ?” Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.
“Nghe nói là có một gốc cây dây leo hút máu xuất hiện, nó cũng đã phân hoá thành rất nhiều gốc dây leo khác và cũng làm thịt không ít người rồi nên Clara cũng chạy đi xem tình hình. Clara vẫn chưa có cây thực vật khế ước nào nên nếu có cơ hội thu thập cây dây leo kia thì cũng khá tốt.” Carey nói.
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Hoá ra là vậy.”
“Mà cây dây leo kia hình như cũng rất lợi hại.” Carey lấy tấm hình trong di động ra nhìn.
Trên tấm hình là một con đường nhựa lớn, và con đường này cũng đã bị phá huỷ kết cấu rồi nên rất gồ ghề lồi lõm toàn ổ gà. Mấy cọng dây leo cũng nhờ dòng năng lượng kỳ lạ mà sinh trưởng một cách cực kỳ điên cuồng cuốn hết qua con đường làm giao thông của cả một vùng bị tắc nghẽn rất nghiêm trọng.
Ma Lực Triều Tịch lần này làm cho động vật biến dị mà thực vật cũng kéo theo mà biến dị không ít.
Mà thực vật thì khả năng ấn nấp cũng mạnh hơn động vật rất nhiều nên có nhiều người vô thanh vô tức bị thực vật nuốt luôn mà không hề biết gì cả.
Lúc trước cũng có một hộ gia đình trồng một gốc hoa dạ lai hương ở trong nhà, bình thường thì loại hoa này cũng làm những người bị cao huyết áp và bệnh tim cảm thấy hoa mắt chóng mặt và tâm trạng bồn chồn, hơn nữa thì các triệu chứng như tức ngực khó thở cũng sẽ mạnh hơn bình thường, nên dạ lai hương cũng không hề thích hợp để trồng ở trong nhà nên tốt nhất là trồng ở hoa viên.
Không nghĩ tới là có một người lại không hiểu biết về hoa mà trồng nó ở trong nhà, sau đó thì hoa này cũng biến dị mà trực tiếp làm chủ nhà phát bệnh tim mà chết. Ban đầu thì đứa con của chủ nhà còn tưởng là ngoài ý muốn nhưng sau này thì đứa con này cũng phát hiện ra mùi hoa ngàn ngạt trong nhà thì mới phát hiện chân tướng.
“Phong Ngữ thì sao ạ?” Đàm Thiếu Thiên hỏi.
“Vùng ven bờ biển xuất hiện một đám hải âu biến dị, con nhỏ nhất cũng to hơn 3 mét nên Phong Ngữ cũng phải chạy tới xem tình hình thế nào. Không phải là cậu mong muốn có một phi hành toạ kỵ (飛行坐騎: Fēixíng zuòjì - thú cưỡi có thể bay) để đi lại sao?” Carey nói.
Đàm Thiếu Thiên có chút kích động nói: “Phi hành toạ kỵ ạ? Có thể không ạ?”
Truyền tống trận quả thực là rất tiện lợi, nhưng cũng chỉ có thể đi chuyển tới lui 2 nơi cố định mà thôi nên hạn chế quá lớn. Nếu có một phi hành toạ kỵ để đi lại thì tiện hơn rất nhiều.
Carey nhún vai nói: “Có thể, Phong Ngữ đã nói là con bé có thể thuần phục đám hải âu này nên lúc đó cậu có thể chọn một con để khế ước.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Nếu vậy thì quá tuyệt vời rồi.
Tình trạng tắc nghẽn ở thủ đô đúng thật là kinh hoàng, hơn nữa tai nạn gần đây cũng thường xuyên phát sinh nên càng tắc nghẽn. Đàm Thiếu Thiên đã phải hâm mộ dị năng thuấn di của anh trai mình không biết bao nhiêu lần rồi.
Carey có chút mất mát nói: “Bọn họ đều có việc để làm, tôi lại chẳng có việc gì làm.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Còn không phải là do phía trên không biết dị năng của chị là gì nên mới không biết phải sắp xếp như thế nào sao? Nếu mà biết dị năng của Carey thì e là nhiệm vụ cũng muốn ngập mặt luôn đấy.
Đàm Thiếu Thiên thầm nghĩ: Có việc để làm cũng là chuyện rất tốt, nếu vậy thì mấy người Clara có thể hoàn toàn dung nhập với thế giới này rồi. Đây là chuyện tốt.
“Mọi người muốn đi dạo phố không, đồ ăn trong nhà cũng gần hết rồi thì phải.” Đàm Thiếu Thiên nói.
Carey gật đầu nói: “Ừ, Ma lực triều tịch lần này phát làm cho nơi này đã xuất hiện rất nhiều nguyên liệu nấu ăn biến dị thì phải.”
Lần này thì Ma lực triều tịch đã làm không ít rau dưa biến dị, mấy loại rau dưa biến dị này mùi vị cũng rất tuyệt vời nên đã có rất nhiều người săn đón.
Carey thở dài nói: “Nhưng cả ngày chỉ biết mua mua mua thì cũng chán quá.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
……
Một chiếc xe quân dụng hướng Xà thôn mà chạy, trên xe ngoại trừ Melissa thì cũng chỉ có 2 lực lượng Dị năng giả đi cùng, hai người này đều là bộ đội đặc chủng.
Quốc gia cũng đã tìm được phương pháp giúp người thường thức tỉnh dị năng nên dạo gần đây bộ đội đặc chủng cũng lục tục mà xuất hiện Dị năng giả, trên xe ngoại trừ 2 lực lượng Dị năng giả này thì còn có mấy người bắt rắn rất nổi danh.
Mấy người bắt rắn quay lại đây chính là người của Xà thôn, Ma lực triều tịch đột nhiên phát sinh nên đám rắn cũng hưng phấn một cách lạ thường, một số người thì may mắn trốn thoát nên đã cầu cứu lên quốc gia, số còn lại trốn không kịp thì bị nhốt lại trong thôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phía trên cũng đã phái không ít người tới cứu viện rồi nhưng không may là những người này đều bị nhốt lại ở trong thôn không thoát ra được.
Melissa ngồi trong xe nghe những người bên cạnh nói chuyện và giới thiệu tình hình thì lâu lâu cũng nói một vài câu ừ hử cho qua chuyện thời gian còn lại thì cũng im lặng không hề lên tiếng nữa. Nhìn Melissa như vậy thì mấy người đi cùng nghĩ là cô rất lạnh lùng và hơi xa cách, mọi người cũng chỉ nghĩ là mấy người có năng lực thì đều là như vậy. Đâu có ai ngờ là Melissa đâu có hiểu mấy người này nói cái gì chứ, hơn nữa cũng đâu có thân nên nói nhiều làm gì?
Tuy là Melissa đã tới hiện thế được một thời gian rồi, có thể giao tiếp sơ nhưng mà đâu có thành thạo đâu. Ừ hử là may lắm rồi đấy.
Còn mấy người trước mặt này tốc độ nói cũng quá nhanh, từ ngữ lại dồn dập nên sao mà hiểu được cơ chứ?
Người nhìn vào chỉ thấy Melissa thâm tàng bất lộ nên tránh bị lộ nhiều thì Melissa cũng tìm cách im luôn để bớt sai.
Rất nhanh cũng đã đến địa phận của Xà thôn, xung quanh Xà thôn rắn nhiều đến mức làm Melissa nhớ tới Xà đảo.
Melissa cũng say mê mà hít một hơi, mùi đặc trưng của Xà thôn cũng xộc lên làm Melissa cảm thấy rất thân thiết.
Một con rắn lớn đang cố thủ ở một ngôi nhà trong thôn nhìn thấy có người lại gần thì nó đột nhiên đứng im bất động.
Con rắn này dài tới mức nếu nằm thẳng ra thì có thể cao ngang ngửa với toà nhà 3 tầng mà nó đang cuốn lấy kia. Nhìn thấy con rắn này mà mấy người đi tới hỗ trợ cũng mềm chân mà ngã xuống đất.
Hai lực lượng Dị năng giả còn đỡ, dù gì cũng là bộ đội đặc chủng nên tinh thần còn rất kiên cường chứ mấy người bắt rắn thì cũng mềm hết cả chân rồi.
Hiển nhiên là mấy người bắt rắn này cũng rất có bản lĩnh đấy nhưng mà nhìn thấy hình thể con rắn trước mặt này thì họ hoàn toàn không có đất dụng võ rồi.
Melissa cũng nhanh chóng tản bộ quanh thôn, mấy con rắn đang bò bò khắp nơi từ trên cây, giá áo, phòng, … cũng nhanh chóng tập trung lại mà ló mặt ra ngoài.
Một đám rắn nhanh chóng xếp thành hai hàng dàn sang hai bên nhường thành một lối đi rộng cho Melissa bước tới.
Mấy trăm vạn con rắn tụ tập lại bò lúc nhúc làm người tới cũng sởn tóc gáy,
“Tiểu thư Melissa, giờ chúng ta bước vào thôn sẽ không có bạo động chứ?”
Melissa nhàn nhạt nói: “Mấy người đi sát sau lưng tôi thì không có việc gì đâu.”
Nghe vậy thì mấy người hỗ trợ cũng nhanh chóng xếp hàng và bước nhanh đi theo.
Con rắn hổ mang chúa biến dị cũng từ trên lầu bò xuống tham lam mà nhìn chằm chằm vào Melissa, ánh mắt có mang theo một chút đề phòng.
Là một khống xà Dị năng giả nên khí tức trên người Melissa toả ra rất hấp dẫn con hổ mang chúa biến dị này, nhưng nó đã khai mở linh trí nên theo bản năng mà chống cự lại khí tức này của Melissa.
Từ trong vòng không gian thì Melissa cũng lấy ra vài phần linh dược ném qua cho con hổ mang chúa biến dị. Vốn dĩ là mấy phần linh dược này là Trình Chu luyện chế riêng cho Tiểu Kim, mà Tiểu Kim cũng chưa dùng hết nên Melissa cũng cho con hổ mang chúa này vài phần luôn.
“Là vòng thay không gian.”
“Thật sự là vòng tay không gian kìa.”
“Hoá ra tin đồn Đàm thị sản xuất vòng tay không gian không phải là giả.”
“……”
Tiểu Kim từ cổ tay của Melissa bò xuống dưới rồi rít lên vài tiếng với rắn hổ mang chúa, con hổ mang chúa cũng rít lên vài tiếng đáp trả.
Mấy nhân viên đi theo nhìn thấy tình hình này thì có chút sợ hãi mà nói: “Hai con rắn này đang tranh sủng sao?”
“Hình như là vậy.”
Một đám rắn cũng vươn cổ lên hóng tin nhưng mà chúng nó rất thành thật chứ không hề làm ra chuyện gì quá đáng mà tấn công người xung quanh. Mấy người đi cùng cũng cảm thán cho cái năng lực này của khống xà Dị năng giả.
End chap 151
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro