Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Là đi hay là ở? (10)

Diệp Phi Dạ

2024-07-24 02:01:54

Đi ra khỏi bệnh viện, Lăng Mạt Mạt đứng đón xe, tuy nhiên cô như người mất hồn, xe qua, xe lại ở trước mặt nhưng chưa có xe nào bị cô chặn lại.

Lăng Mạt Mạt hít sâu một hơi, ép mình phải tập trung, kiên nhẫn đứng đợi xe taxi.

Thế nhưng, đợi mãi mà chẳng thấy xe taxi nào qua nữa, cùng lúc có một đôi vợ chồng già đi ngang qua chỗ cô. Họ nói chuyện với nhau rất thu hút sự chú ý của mọi người.

" Ông à, tôi đã nói là không sao mà. Tôi chỉ ho khan một chút thôi. Vậy mà ông sáng sớm đã đến đây xếp hàng thay tôi lấy số sao?" Bà lão cùng ông lão nắm tay nhau, tay họ hơi run rẩy, bước đi chầm chậm, bà lão hướng về phía chồng mình giọng nói có mấy phần trách mắng nói.

"Bệnh nhẹ không chữa, tôi sợ sẽ trở thành bệnh nặng. Bà xem, chúng ta lớn tuổi như vậy rồi, sao lại không chú ý được." Ông lão cười ha hả nói.

Bà lão tiếp tục trách yêu: " Bệnh nhẹ có gì đáng ngại đâu, viện phí đắt như vậy, tiền đó để mua thuốc cho ông có phải hơn không? Ông thật là hoang phí."

"Bệnh của tôi thì là bệnh, thế bệnh của bà không phải là bệnh sao?" Ông lão giơ tay lên, vuốt ve mái tóc bà lão, vì năm tháng mà chuyển màu hoa râm, nói: " Hai ta đã cùng nhau đi qua bao mùa mưa nắng, tới bây giờ, không biết ai sẽ là người ra đi trước. Tôi từ lâu đã rất hối hận. Nếu ngày đó tôi không nhất quyết đi làm xa, hơn mười năm thì chắc bà sẽ không phải khổ thế này. Ngoảnh đi ngoảnh lại, chúng ta vẫn chưa có đứa con nào."

" Sống với nhau bao nhiêu năm rồi, còn nhắc tới những chuyện đó làm gì?" Lần này là bà lão cười cười nói với ông lão.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Không nói đến sao được? Trước đây, khi còn trẻ không nghĩ nhiều, cảm thấy thành công là tốt nhất. Nhưng bây giờ tôi mới biết, thật ra thì hạnh phúc thực sự là được sống bên những người thân yêu của mình. Ngày đó, tôi đi vì phấn đấu, vì sự nghiệp của bản thân, để người vợ là bà phải đợi chờ."Ông lão nói hơi lớn, có thể vì hai người đã già, đã có chút lãng tai. Bà lão nghe vậy, có chút thẹn thùng như những cô gái trẻ khi mới yêu, bà giơ tay lên, khẽ nhéo vào cánh tay ông lão, không lên tiếng, nhưng trong ánh mắt bà ngập tràn hạnh phúc.

Lăng Mạt Mạt nghe được cuộc trò chuyện của họ tương đối rõ ràng, đến khi vợ chồng họ đi khỏi, cô vẫn đứng ngây ngốc trên đường.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Cẩm Thu mấy năm gần đây gặp nhiều chuyện trắc trở, hai chân bà đã từng bị tê liệt. Bây giờ, mặc dù có thể đi lại nhưng vẫn chưa bình phục hoàn toàn. Định kỳ, Tô Mạc, chồng bà sẽ đưa bà đến bệnh viện kiểm tra.

Hôm nay là thứ tư, Tô Mạc sáng sớm đã đưa Cẩm Thu đi kiểm tra.

Vì là định kỳ phải kiểm tra, cho nên họ không phải xếp hàng, kiểm tra nhanh chóng xong. Tô Mạc dìu Cẩm Thu ra ngoài. Cẩm Thu thấy một bên đường có bán hạt dẻ rang, bà liền nói với Tô Mạc là mình muốn ăn. Bà đứng một bên chờ, bỗng nhìn đến cách đó không xa thấy bóng dáng Lăng Mạt Mạt.

Mấy ngày nay, những tin tức về Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm ở trên mạng vô cùng ồn ào, bà cũng biết bởi vì nghe con trai của mình Tô Thần nói, Lý Tình Thâm chia tay Lăng Mạt Mạt vì cô muốn đi học ở học viện âm nhạc Vienna.

Thực ra, cách đây một thời gian, Cẩm phu nhân đã từng gặp Lăng Mạt Mạt, lúc ấy là vì thằng con trai láu cá nhờ bà diễn kịch, đóng giả bị bệnh nguy kịch lừa Lăng Mạt Mạt để cô làm bạn gái của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Số ký tự: 0