Chương 70
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Bốn người Diệp Quân rời khỏi Lễ Viện thì đi về Tiêu phủ!
Trên đường, Diệp Quân nhìn Tiêu Qua đang buồn rầu không vui bên cạnh, cười nói: "Vẫn còn đang bực bội à?"
Tiêu Qua lắc đầu: "Ta chỉ không ngờ cô gái kia lại là người của Huyền Thiên Tông!"
Diệp Quân nói: "Nếu đã biết đối phương tiếp cận huynh có mục đích thì đừng lấn cấn trong lòng vì họ nữa! Không đáng!"
Tiêu Qua gật nhẹ đầu: "Đúng thật!"
Diệp Quân tiếp tục nói: "Lần này Huyền Thiên Tông tổn thất nghiêm trọng, có lẽ bọn chúng sẽ không chịu bỏ qua đâu!"
Tiêu Qua cười nói: "Yên tâm, trước cuộc tỷ võ, bọn chúng không dám ra tay với chúng ta đâu! Bây giờ chúng dám động đến chúng ta thì sẽ trở thành kẻ địch của thư viện Quan Huyên, cho chúng mười lá gan chúng cũng không dám!"
Diệp Quân gật đầu: "Dù thế nào đi chăng nữa, cẩn thận vẫn hơn!"
Tiêu Qua gật đầu: "Ngày mai ta sẽ đến đỉnh thí luyện của thư viện Quan Huyên để tu luyện, tháp thí luyện ở hạ giới không thể sánh được với địa điểm tu luyện của thư viện Quan Huyên này đâu!"
Diệp Quân cười rồi nói: "Được!"
Hắn dừng lại rồi mới nói tiếp: "Hai người các huynh không có chuyện gì khác cần làm à?"
Tiêu Qua hơi ngẩn người ra, sau đó bỗng đen mặt!
Mẹ kiếp!
Tên này đang đuổi người!
Tiêu Qua trừng mắt với Diệp Quân, sau đó nhìn Tôn Hùng: "Tôn Hùng, ta có chút việc cần nhờ ngươi giúp, đi thôi!"
Tôn Hùng nhìn Diệp Quân và Nạp Lan Ca rồi gật đầu.
Gã đâu phải là kẻ mù đâu chứ!
Chẳng mấy chốc, hai người đi khuất khỏi cuối đường phố.
Trên đường chỉ còn lại Diệp Quân và Nạp Lan Ca!
Nạp Lan Ca cười bảo: "Trực giác mách muội rằng vừa nãy huynh không nể mặt vị chủ tịch kia, chắc là đã đắc tội với cô ta rồi!"
Diệp Quân bình tĩnh gật đầu: "Kệ đi!"
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân: "Huynh không quan tâm à?"
Diệp Quân cười trả lời: "Sao huynh phải quan tâm cách nhìn của cô ta về mình?"
Nạp Lan Ca trầm giọng nói: "Cô ta là chủ tịch học viên của thư viện Quan Huyên đấy!"
Diệp Quân lắc đầu: "Cũng không liên quan gì quá nhiều đến huynh. Tóm lại, huynh sẽ không cầu cạnh cô ta, cũng không cần cô ta giúp đỡ gì! Hơn nữa, cô gái này nhìn thì bình dị gần gũi nhưng thật ra trong thâm tâm vô cùng kiêu ngạo, nếu huynh thật sự đi nịnh nọt bợ đỡ cô ta thì sẽ bị cô ta xem thường".
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân rồi nở nụ cười, cô đang định lên tiếng thì Diệp Quân đột nhiên lắc đầu: "Không nói đến cô ta nữa! Huynh không muốn bàn về cô gái khác trước mặt muội!"
Nghe vậy, khoé miệng Nạp Lan Ca bất giác nhoẻn lên.
Hai người cứ vậy chậm rãi đi về Tiêu phủ, thủ thỉ những việc thường ngày, tâm sự những điều vụn vặt, vô cùng yên lành và ấm áp.
Sau khi về đến Tiêu phủ, Nạp Lan Ca trở về phòng của mình, còn Diệp Quân thì lại rời khỏi Tiêu phủ, hắn đi thẳng đến đỉnh thí luyện của thư viện Quan Huyên.
Hắn không muốn lãng phí thời gian thêm một phút nào!
Đêm nay phải đi tu luyện luôn!
Chẳng mấy chốc Diệp Quân đã đến đỉnh thí luyện của thư viện Quan Huyên.
Thư viện Quan Huyên có ba mươi sáu đỉnh thí luyện, mỗi đỉnh đều có phương pháp tu luyện khác nhau. Diệp Quân lựa chọn một hồi lâu, cuối cùng đến một đỉnh thí luyện.
Thời không!
Đỉnh thí luyện này liên quan đến việc vận dụng thời không.
Được phân nhiều loại: Khống chế thời không, trọng lực thời không, mật độ thời không, sức mạnh thời không...
Diệp Quân chọn trọng lực thời không!
Hắn chủ yếu muốn tu luyện Thuấn Sát Nhất Kiếm của mình!
Diệp Quân tới trước một toà tháp cao, toà tháp này chính là nơi tu luyện trọng lực thời không. Tháp chia chín tầng, tầng một là một lần trọng lực thời không, tầng hai là gấp đôi trọng lực thời không, cứ thế đến tầng cao nhất là gấp chín lần trọng lực thời không!
Diệp Quân giao kim tinh xong thì vào tầng một.
Vừa vào tầng một, hắn đã cảm thấy cơ thể mình bỗng nặng nề hơn, dường như có một nguồn sức mạnh vô hình nào đó đè lên người hắn.
Một suy nghĩ bỗng loé lên trong đầu Diệp Quân, một thanh khí kiếm chợt đâm xuyên thời không, xuất hiện ở cách đó mấy trượng, nhưng lần này tốc độ của hắn chậm đi rất nhiều!
Là do trọng lực thời không!
Khoé miệng Diệp Quân khẽ cong lên, sau đó tiếp tục ngự kiếm...
Hết lần này đến lần khác, điên cuồng tu luyện!
Chỉ khi tu luyện đến khi sức cùng lực kiệt hắn mới nằm xuống nghỉ ngơi một chút.
Cứ như vậy, trong ngày thứ hai hắn đã quen thuộc với trọng lực thời không ở tầng một. Lúc này tốc độ xuất kiếm của hắn không khác gì với lúc ở ngoài!
Thế nên Diệp Quân vào tầng hai!
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến ngày thứ năm, Diệp Quân đã lên đến tầng bốn.
Lúc lên tầng bốn, sắc mặt hắn bỗng trở nên nặng nề!
Càng lên cao, trọng lực thời không càng trở nên khủng khiếp!
Trọng lực thời không ở tầng bốn lúc này gấp bốn lần trọng lực thời không ở bên ngoài, nếu vừa bắt đầu đã vào tầng bốn thì đến đi bộ hắn còn cảm thấy khó khăn!
Diệp Quân hít sâu vào một hơi, sau đó bắt đầu xuất kiếm!
Tu luyện trong môi trường thế này, lực tinh thần và lực linh hồn của hắn cũng được nâng cao rất nhiều.
Mới đầu rất khó khăn, tốc độ kiếm của hắn chậm hơn bên ngoài đến mấy lần.
Nhưng hắn đang cố gắng để thích ứng với loại trọng lực này, sau đó mới chinh phục nó.
Lần sau nhanh hơn lần trước một chút là tốt rồi!
Nhìn thấy Diệp Quân tu luyện, bên trong tiểu tháp, Tiểu Tháp bỗng lên tiếng: "Thằng nhóc này làm ta nhớ đến một người!"
Giọng nói bí ẩn: "Phụ thân hắn à?"
Tiểu Tháp khẽ nói: "Không, là ông nội của hắn!"
Giọng nói bí ẩn im lặng.
Tiểu Tháp tiếp tục nói: "Hắn không cực đoan như ông nội hắn, nhưng nghị lực và tâm tính của hắn không hề thua kém ông nội hắn".
Giọng nói bí ẩn thoáng trầm mặc rồi nói: "Ta cảm thấy ngươi không nên hù doạ hắn mãi như vậy, khiến hắn nghĩ mình là một đứa con riêng, sau này sẽ rất nguy hiểm... Ngươi xem dáng vẻ liều mình của thằng nhóc này đi, ta còn cảm thấy thương xót nữa là".
Tiểu Tháp nhẹ giọng hỏi: "Ngươi không cảm thấy chuyện sau này hắn phải đối mặt nguy hiểm gấp trăm lần, vạn lần chuyện con riêng này sao?”
Sau khi im lặng một lát, giọng nói bí ẩn đáp: "Thế thì cứ hù doạ hắn thêm chút nữa cũng được! Không doạ chết hắn là được!"
Tiểu Tháp: "..."
Trên đường, Diệp Quân nhìn Tiêu Qua đang buồn rầu không vui bên cạnh, cười nói: "Vẫn còn đang bực bội à?"
Tiêu Qua lắc đầu: "Ta chỉ không ngờ cô gái kia lại là người của Huyền Thiên Tông!"
Diệp Quân nói: "Nếu đã biết đối phương tiếp cận huynh có mục đích thì đừng lấn cấn trong lòng vì họ nữa! Không đáng!"
Tiêu Qua gật nhẹ đầu: "Đúng thật!"
Diệp Quân tiếp tục nói: "Lần này Huyền Thiên Tông tổn thất nghiêm trọng, có lẽ bọn chúng sẽ không chịu bỏ qua đâu!"
Tiêu Qua cười nói: "Yên tâm, trước cuộc tỷ võ, bọn chúng không dám ra tay với chúng ta đâu! Bây giờ chúng dám động đến chúng ta thì sẽ trở thành kẻ địch của thư viện Quan Huyên, cho chúng mười lá gan chúng cũng không dám!"
Diệp Quân gật đầu: "Dù thế nào đi chăng nữa, cẩn thận vẫn hơn!"
Tiêu Qua gật đầu: "Ngày mai ta sẽ đến đỉnh thí luyện của thư viện Quan Huyên để tu luyện, tháp thí luyện ở hạ giới không thể sánh được với địa điểm tu luyện của thư viện Quan Huyên này đâu!"
Diệp Quân cười rồi nói: "Được!"
Hắn dừng lại rồi mới nói tiếp: "Hai người các huynh không có chuyện gì khác cần làm à?"
Tiêu Qua hơi ngẩn người ra, sau đó bỗng đen mặt!
Mẹ kiếp!
Tên này đang đuổi người!
Tiêu Qua trừng mắt với Diệp Quân, sau đó nhìn Tôn Hùng: "Tôn Hùng, ta có chút việc cần nhờ ngươi giúp, đi thôi!"
Tôn Hùng nhìn Diệp Quân và Nạp Lan Ca rồi gật đầu.
Gã đâu phải là kẻ mù đâu chứ!
Chẳng mấy chốc, hai người đi khuất khỏi cuối đường phố.
Trên đường chỉ còn lại Diệp Quân và Nạp Lan Ca!
Nạp Lan Ca cười bảo: "Trực giác mách muội rằng vừa nãy huynh không nể mặt vị chủ tịch kia, chắc là đã đắc tội với cô ta rồi!"
Diệp Quân bình tĩnh gật đầu: "Kệ đi!"
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân: "Huynh không quan tâm à?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân cười trả lời: "Sao huynh phải quan tâm cách nhìn của cô ta về mình?"
Nạp Lan Ca trầm giọng nói: "Cô ta là chủ tịch học viên của thư viện Quan Huyên đấy!"
Diệp Quân lắc đầu: "Cũng không liên quan gì quá nhiều đến huynh. Tóm lại, huynh sẽ không cầu cạnh cô ta, cũng không cần cô ta giúp đỡ gì! Hơn nữa, cô gái này nhìn thì bình dị gần gũi nhưng thật ra trong thâm tâm vô cùng kiêu ngạo, nếu huynh thật sự đi nịnh nọt bợ đỡ cô ta thì sẽ bị cô ta xem thường".
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân rồi nở nụ cười, cô đang định lên tiếng thì Diệp Quân đột nhiên lắc đầu: "Không nói đến cô ta nữa! Huynh không muốn bàn về cô gái khác trước mặt muội!"
Nghe vậy, khoé miệng Nạp Lan Ca bất giác nhoẻn lên.
Hai người cứ vậy chậm rãi đi về Tiêu phủ, thủ thỉ những việc thường ngày, tâm sự những điều vụn vặt, vô cùng yên lành và ấm áp.
Sau khi về đến Tiêu phủ, Nạp Lan Ca trở về phòng của mình, còn Diệp Quân thì lại rời khỏi Tiêu phủ, hắn đi thẳng đến đỉnh thí luyện của thư viện Quan Huyên.
Hắn không muốn lãng phí thời gian thêm một phút nào!
Đêm nay phải đi tu luyện luôn!
Chẳng mấy chốc Diệp Quân đã đến đỉnh thí luyện của thư viện Quan Huyên.
Thư viện Quan Huyên có ba mươi sáu đỉnh thí luyện, mỗi đỉnh đều có phương pháp tu luyện khác nhau. Diệp Quân lựa chọn một hồi lâu, cuối cùng đến một đỉnh thí luyện.
Thời không!
Đỉnh thí luyện này liên quan đến việc vận dụng thời không.
Được phân nhiều loại: Khống chế thời không, trọng lực thời không, mật độ thời không, sức mạnh thời không...
Diệp Quân chọn trọng lực thời không!
Hắn chủ yếu muốn tu luyện Thuấn Sát Nhất Kiếm của mình!
Diệp Quân tới trước một toà tháp cao, toà tháp này chính là nơi tu luyện trọng lực thời không. Tháp chia chín tầng, tầng một là một lần trọng lực thời không, tầng hai là gấp đôi trọng lực thời không, cứ thế đến tầng cao nhất là gấp chín lần trọng lực thời không!
Diệp Quân giao kim tinh xong thì vào tầng một.
Vừa vào tầng một, hắn đã cảm thấy cơ thể mình bỗng nặng nề hơn, dường như có một nguồn sức mạnh vô hình nào đó đè lên người hắn.
Một suy nghĩ bỗng loé lên trong đầu Diệp Quân, một thanh khí kiếm chợt đâm xuyên thời không, xuất hiện ở cách đó mấy trượng, nhưng lần này tốc độ của hắn chậm đi rất nhiều!
Là do trọng lực thời không!
Khoé miệng Diệp Quân khẽ cong lên, sau đó tiếp tục ngự kiếm...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hết lần này đến lần khác, điên cuồng tu luyện!
Chỉ khi tu luyện đến khi sức cùng lực kiệt hắn mới nằm xuống nghỉ ngơi một chút.
Cứ như vậy, trong ngày thứ hai hắn đã quen thuộc với trọng lực thời không ở tầng một. Lúc này tốc độ xuất kiếm của hắn không khác gì với lúc ở ngoài!
Thế nên Diệp Quân vào tầng hai!
Thời gian chậm rãi trôi qua, đến ngày thứ năm, Diệp Quân đã lên đến tầng bốn.
Lúc lên tầng bốn, sắc mặt hắn bỗng trở nên nặng nề!
Càng lên cao, trọng lực thời không càng trở nên khủng khiếp!
Trọng lực thời không ở tầng bốn lúc này gấp bốn lần trọng lực thời không ở bên ngoài, nếu vừa bắt đầu đã vào tầng bốn thì đến đi bộ hắn còn cảm thấy khó khăn!
Diệp Quân hít sâu vào một hơi, sau đó bắt đầu xuất kiếm!
Tu luyện trong môi trường thế này, lực tinh thần và lực linh hồn của hắn cũng được nâng cao rất nhiều.
Mới đầu rất khó khăn, tốc độ kiếm của hắn chậm hơn bên ngoài đến mấy lần.
Nhưng hắn đang cố gắng để thích ứng với loại trọng lực này, sau đó mới chinh phục nó.
Lần sau nhanh hơn lần trước một chút là tốt rồi!
Nhìn thấy Diệp Quân tu luyện, bên trong tiểu tháp, Tiểu Tháp bỗng lên tiếng: "Thằng nhóc này làm ta nhớ đến một người!"
Giọng nói bí ẩn: "Phụ thân hắn à?"
Tiểu Tháp khẽ nói: "Không, là ông nội của hắn!"
Giọng nói bí ẩn im lặng.
Tiểu Tháp tiếp tục nói: "Hắn không cực đoan như ông nội hắn, nhưng nghị lực và tâm tính của hắn không hề thua kém ông nội hắn".
Giọng nói bí ẩn thoáng trầm mặc rồi nói: "Ta cảm thấy ngươi không nên hù doạ hắn mãi như vậy, khiến hắn nghĩ mình là một đứa con riêng, sau này sẽ rất nguy hiểm... Ngươi xem dáng vẻ liều mình của thằng nhóc này đi, ta còn cảm thấy thương xót nữa là".
Tiểu Tháp nhẹ giọng hỏi: "Ngươi không cảm thấy chuyện sau này hắn phải đối mặt nguy hiểm gấp trăm lần, vạn lần chuyện con riêng này sao?”
Sau khi im lặng một lát, giọng nói bí ẩn đáp: "Thế thì cứ hù doạ hắn thêm chút nữa cũng được! Không doạ chết hắn là được!"
Tiểu Tháp: "..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro