Chương 71
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Tu luyện mặc kệ ngày tháng.
Chớp mắt, Diệp Quân đã ở trong tháp thí luyện được một tháng!
Lúc này, hắn đã ở tầng thứ sáu!
Trọng lực thời không ở đây gấp sáu lần so với bên ngoài!
Lúc mới bước vào tầng thời không này, Diệp Quân đột nhiên cảm thấy như có một ngọn núi đè lên người, ngay cả thở cũng không thở được!
Tuy nhiên, hắn vẫn cố gắng kiên trì.
Không đau đớn sẽ không thành công!
Đây là chân lý mà hắn luôn tin tưởng!
Ngươi không nỗ lực cố gắng thì sao có thể đạt được bất cứ điều gì?
Mặc dù quá trình này rất đau đớn, nhưng hắn thật sự đã nghiện cảm giác thành tựu và sự cải thiện sau mỗi lần thống khổ.
Mà lần này, hắn dùng tới tận ba ngày mới có thể chậm rãi thích ứng với trọng lực thời không ở tầng thứ sáu.
Tiếp đó, hắn bắt đầu điên cuồng ngự kiếm xuất kiếm.
Tuy rằng hắn tu luyện tốc độ, nhưng khi tốc độ đạt đến trình độ nhất định, thực lực cũng theo đó tăng lên vô số lần!
Hắn biết rằng tinh lực và thời gian của mình là có hạn, vì vậy hắn chuyên tâm tập trung vào một thứ.
Ta cứ luyện tốc độ, luyện tốc độ đến mức cực hạn!
Ba ngày sau, cuối cùng Diệp Quân cũng hoàn toàn thích ứng với áp lực thời không của tầng thứ sáu.
Bây giờ, tốc độ xuất kiếm của hắn đã giống như lúc ở bên ngoài!
Diệp Quân hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi trên mặt đất, nghỉ ngơi một canh giờ sau, rồi đứng dậy tiến vào tầng thứ bảy!
Khi hắn vừa tiến vào tầng thứ bảy, mặc dù áp lực thời không chỉ tăng lên thêm một lần, nhưng hắn lại có cảm giác như tăng gấp mấy lần, hô hấp ngột ngạt, thiếu chút nữa đã không thể chịu đựng được nữa!
Sắc mặt Diệp Quân hơi khó coi, chết tiệt, ở đây càng đi lên cao sẽ càng biến thái!
Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Thật ra, với cảnh giới của ngươi bây giờ, có thể đi tới đây đã được coi là cực hạn rồi! Ngươi có thể tạm thời dừng lại!"
Diệp Quân hít sâu một hơi: “Ta muốn xem cực hạn của ta!"
Vừa nói, trong mắt hắn lóe lên vẻ kiên định, sau đó tiếp tục xuất kiếm...
Tuy nhiên, tốc độ kiếm của hắn rất chậm, ít nhất phải chậm hơn bên ngoài mấy lần!
Hơn nữa, chỉ sau một nhát kiếm, hắn đã đổ mồ hôi đầm đìa!
Diệp Quân lau mồ hôi trên mặt, sau đó tiếp tục xuất kiếm.
Cứ như vậy, hắn xuất kiếm hết lần này đến lần khác, tốc độ của hắn cũng bắt đầu tăng dần.
Hắn muốn vượt qua giới hạn của mình!
Vượt qua chính mình!
Lại bốn ngày trôi qua, tốc độ của hắn tăng lên càng ngày càng rõ ràng!
Mà bây giờ, chỉ còn cách cuộc tỷ võ hai mươi ngày nữa!
Diệp Quân vẫn không có ý định rời khỏi tháp, mỗi ngày miệt mài tu luyện quên ăn quên ngủ ở tầng thứ bảy.
Những ngày điên cuồng tu luyện này đã mang lại hiệu quả.
Bây giờ, tốc độ mỗi nhát kiếm của hắn đã khá giống với lúc ở bên ngoài.
Rõ ràng, hắn đã hoàn toàn thích ứng với trọng lực ở tầng thứ bảy!
Hôm nay, tốc độ kiếm của hắn đã giống hệt như lúc bên ngoài, toàn thân hắn đột nhiên mềm nhũn!
Thực sự kiệt sức, không có chút năng lượng nào!
Thế nhưng hắn lại bật cười điên cuồng!
Thành công rồi!
Hắn lại một lần nữa đột phá giới hạn của mình!
Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Tuyệt lắm đúng không?”
Diệp Quân nhoẻn miệng cười toe toét: “Rất tuyệt!"
Tiểu Tháp hỏi: "Lên tầng tám nữa không?"
Diệp Quân lập tức ngồi dậy: “Sao lại không chứ?"
Nói xong, hắn bắt đầu nghỉ ngơi!
Một canh giờ sau, Diệp Quân đi tới tầng thứ tám.
Khi hắn đi tới tầng thứ tám, lại một lần nữa cảm nhận được áp lực thời không cực mạnh!
Nhưng lần này, trong mắt hắn không có sự nghiêm trọng, chỉ có phấn khích!
Có thử thách, vậy là chuyện tốt!
Tiếp theo, Diệp Quân lại bắt đầu chế độ tu luyện điên cuồng, hết lần này đến lần khác xuất kiếm!
Nhưng lần này, hắn còn nhanh hơn so với lúc ở tầng thứ bảy, chưa đến mười ngày đã hoàn toàn thích ứng với áp lực thời không tầng thứ tám!
Trên mặt đất, Diệp Quân nằm yên lặng!
Bây giờ, hắn đã có chút mong chờ cảnh tượng sau khi rời khỏi tòa tháp này.
Sau khi nghỉ ngơi một canh giờ, Diệp Quân đi tới tầng thứ chín.
Vừa bước vào tầng chín, hắn lập tức sững sờ.
Trọng lực thời không ở đây hoàn toàn giống với tầng thứ tám!
Chuyện quái gì thế này?
Diệp Quân hơi khó hiểu.
Đúng lúc này, một cổng ánh sáng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn cách đó không xa!
Nhìn thấy cổng ánh sáng này, Diệp Quân lập tức trở nên phấn khích.
Chẳng lẽ đây là một lần tu luyện thực chiến?
Lúc này, cửa ánh sáng đột nhiên mở toang, một cái bóng chậm rãi bước ra!
Cái bóng mang theo một thanh kiếm!
Kiếm tu!
Diệp Quân hơi nheo mắt, hết sức phấn khích.
Cảnh giới của cái bóng này cũng là cảnh giới Ngự Không giống như hắn!
Lúc này, cái bóng đột nhiên xuất kiếm.
Xoẹt!
Kiếm quang lóe lên, thanh kiếm lập tức chém đến trước mặt Diệp Quân, đồng tử của Diệp Quân đột nhiên co rụt lại. Bản năng chiến đấu mạnh mẽ giúp hắn hơi nghiêng người, tránh được nhát kiếm trong gang tấc. Cùng lúc đó, tay Diệp Quân đột nhiên xuất hiện một thanh khí kiếm, sau đó hắn bất ngờ quét nó qua!
Vụt!
Bỗng nhiên, không gian vang lên âm thanh thanh kiếm xé nát không khí!
Nhát kiếm rơi vào khoảng không!
Bởi vì cái bóng đã lùi xa mấy trượng!
Tốc độ nhanh quá!
Diệp Quân sửng sốt!
Lúc này, cái bóng đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, từng lớp lớp tàn ảnh dày đặc chồng chất chợt xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân!
Diệp Quân hơi hoảng hốt, hắn không ngờ tốc độ của cái bóng kiếm tu này lại nhanh như vậy!
Hắn vừa định né tránh, nhưng đã quá muộn, một nhát kiếm đã cắm vào giữa lông mày của hắn!
Kiếm xuyên nửa tấc!
Máu tươi chảy ròng!
Ngay lập tức, cả khuôn mặt của Diệp Quân be bét máu.
Nhưng cái bóng đó không tiếp tục tấn công, mà từ từ biến mất!
Tháp thí luyện chỉ tập trung vào việc tu luyện, không giết người!
Thư viện Quan Huyên không biến thái đến mức đó!
Diệp Quân vẫn im lặng tại chỗ.
Tiểu Tháp nói: "Bị đả kích rồi sao?”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta hối hận, hối hận lúc đối mặt với hắn chưa tập trung hết hai trăm phần trăm tinh thần”.
Nói xong hắn xoay người đi xuống tầng tám, sau đó lại đi lên tầng chín.
Lúc này, cái bóng đó lại xuất hiện!
Diệp Quân cũng không phí lời, bàn tay khẽ gập lại, một thanh kiếm lập tức chém về phía cái bóng, nhưng nhát kiếm này vẫn chém vào khoảng không như cũ!
Xoẹt!
Không khí bị phá vỡ!
Gần như cùng lúc đó, cái bóng quỷ mị lại xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân đã sớm có phòng bị, lúc cái bóng vừa xuất kiếm hắn đã né người sang bên cạnh!
Tránh trước đã!
Hắn thành công tránh được nhát kiếm này!
Nhưng ngay sau đó, cái bóng chém ngang thanh kiếm, đâm thẳng vào yết hầu của Diệp Quân.
Lại thất bại!
Cái bóng lặng lẽ biến mất!
Chớp mắt, Diệp Quân đã ở trong tháp thí luyện được một tháng!
Lúc này, hắn đã ở tầng thứ sáu!
Trọng lực thời không ở đây gấp sáu lần so với bên ngoài!
Lúc mới bước vào tầng thời không này, Diệp Quân đột nhiên cảm thấy như có một ngọn núi đè lên người, ngay cả thở cũng không thở được!
Tuy nhiên, hắn vẫn cố gắng kiên trì.
Không đau đớn sẽ không thành công!
Đây là chân lý mà hắn luôn tin tưởng!
Ngươi không nỗ lực cố gắng thì sao có thể đạt được bất cứ điều gì?
Mặc dù quá trình này rất đau đớn, nhưng hắn thật sự đã nghiện cảm giác thành tựu và sự cải thiện sau mỗi lần thống khổ.
Mà lần này, hắn dùng tới tận ba ngày mới có thể chậm rãi thích ứng với trọng lực thời không ở tầng thứ sáu.
Tiếp đó, hắn bắt đầu điên cuồng ngự kiếm xuất kiếm.
Tuy rằng hắn tu luyện tốc độ, nhưng khi tốc độ đạt đến trình độ nhất định, thực lực cũng theo đó tăng lên vô số lần!
Hắn biết rằng tinh lực và thời gian của mình là có hạn, vì vậy hắn chuyên tâm tập trung vào một thứ.
Ta cứ luyện tốc độ, luyện tốc độ đến mức cực hạn!
Ba ngày sau, cuối cùng Diệp Quân cũng hoàn toàn thích ứng với áp lực thời không của tầng thứ sáu.
Bây giờ, tốc độ xuất kiếm của hắn đã giống như lúc ở bên ngoài!
Diệp Quân hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi trên mặt đất, nghỉ ngơi một canh giờ sau, rồi đứng dậy tiến vào tầng thứ bảy!
Khi hắn vừa tiến vào tầng thứ bảy, mặc dù áp lực thời không chỉ tăng lên thêm một lần, nhưng hắn lại có cảm giác như tăng gấp mấy lần, hô hấp ngột ngạt, thiếu chút nữa đã không thể chịu đựng được nữa!
Sắc mặt Diệp Quân hơi khó coi, chết tiệt, ở đây càng đi lên cao sẽ càng biến thái!
Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Thật ra, với cảnh giới của ngươi bây giờ, có thể đi tới đây đã được coi là cực hạn rồi! Ngươi có thể tạm thời dừng lại!"
Diệp Quân hít sâu một hơi: “Ta muốn xem cực hạn của ta!"
Vừa nói, trong mắt hắn lóe lên vẻ kiên định, sau đó tiếp tục xuất kiếm...
Tuy nhiên, tốc độ kiếm của hắn rất chậm, ít nhất phải chậm hơn bên ngoài mấy lần!
Hơn nữa, chỉ sau một nhát kiếm, hắn đã đổ mồ hôi đầm đìa!
Diệp Quân lau mồ hôi trên mặt, sau đó tiếp tục xuất kiếm.
Cứ như vậy, hắn xuất kiếm hết lần này đến lần khác, tốc độ của hắn cũng bắt đầu tăng dần.
Hắn muốn vượt qua giới hạn của mình!
Vượt qua chính mình!
Lại bốn ngày trôi qua, tốc độ của hắn tăng lên càng ngày càng rõ ràng!
Mà bây giờ, chỉ còn cách cuộc tỷ võ hai mươi ngày nữa!
Diệp Quân vẫn không có ý định rời khỏi tháp, mỗi ngày miệt mài tu luyện quên ăn quên ngủ ở tầng thứ bảy.
Những ngày điên cuồng tu luyện này đã mang lại hiệu quả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bây giờ, tốc độ mỗi nhát kiếm của hắn đã khá giống với lúc ở bên ngoài.
Rõ ràng, hắn đã hoàn toàn thích ứng với trọng lực ở tầng thứ bảy!
Hôm nay, tốc độ kiếm của hắn đã giống hệt như lúc bên ngoài, toàn thân hắn đột nhiên mềm nhũn!
Thực sự kiệt sức, không có chút năng lượng nào!
Thế nhưng hắn lại bật cười điên cuồng!
Thành công rồi!
Hắn lại một lần nữa đột phá giới hạn của mình!
Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Tuyệt lắm đúng không?”
Diệp Quân nhoẻn miệng cười toe toét: “Rất tuyệt!"
Tiểu Tháp hỏi: "Lên tầng tám nữa không?"
Diệp Quân lập tức ngồi dậy: “Sao lại không chứ?"
Nói xong, hắn bắt đầu nghỉ ngơi!
Một canh giờ sau, Diệp Quân đi tới tầng thứ tám.
Khi hắn đi tới tầng thứ tám, lại một lần nữa cảm nhận được áp lực thời không cực mạnh!
Nhưng lần này, trong mắt hắn không có sự nghiêm trọng, chỉ có phấn khích!
Có thử thách, vậy là chuyện tốt!
Tiếp theo, Diệp Quân lại bắt đầu chế độ tu luyện điên cuồng, hết lần này đến lần khác xuất kiếm!
Nhưng lần này, hắn còn nhanh hơn so với lúc ở tầng thứ bảy, chưa đến mười ngày đã hoàn toàn thích ứng với áp lực thời không tầng thứ tám!
Trên mặt đất, Diệp Quân nằm yên lặng!
Bây giờ, hắn đã có chút mong chờ cảnh tượng sau khi rời khỏi tòa tháp này.
Sau khi nghỉ ngơi một canh giờ, Diệp Quân đi tới tầng thứ chín.
Vừa bước vào tầng chín, hắn lập tức sững sờ.
Trọng lực thời không ở đây hoàn toàn giống với tầng thứ tám!
Chuyện quái gì thế này?
Diệp Quân hơi khó hiểu.
Đúng lúc này, một cổng ánh sáng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn cách đó không xa!
Nhìn thấy cổng ánh sáng này, Diệp Quân lập tức trở nên phấn khích.
Chẳng lẽ đây là một lần tu luyện thực chiến?
Lúc này, cửa ánh sáng đột nhiên mở toang, một cái bóng chậm rãi bước ra!
Cái bóng mang theo một thanh kiếm!
Kiếm tu!
Diệp Quân hơi nheo mắt, hết sức phấn khích.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảnh giới của cái bóng này cũng là cảnh giới Ngự Không giống như hắn!
Lúc này, cái bóng đột nhiên xuất kiếm.
Xoẹt!
Kiếm quang lóe lên, thanh kiếm lập tức chém đến trước mặt Diệp Quân, đồng tử của Diệp Quân đột nhiên co rụt lại. Bản năng chiến đấu mạnh mẽ giúp hắn hơi nghiêng người, tránh được nhát kiếm trong gang tấc. Cùng lúc đó, tay Diệp Quân đột nhiên xuất hiện một thanh khí kiếm, sau đó hắn bất ngờ quét nó qua!
Vụt!
Bỗng nhiên, không gian vang lên âm thanh thanh kiếm xé nát không khí!
Nhát kiếm rơi vào khoảng không!
Bởi vì cái bóng đã lùi xa mấy trượng!
Tốc độ nhanh quá!
Diệp Quân sửng sốt!
Lúc này, cái bóng đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, từng lớp lớp tàn ảnh dày đặc chồng chất chợt xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân!
Diệp Quân hơi hoảng hốt, hắn không ngờ tốc độ của cái bóng kiếm tu này lại nhanh như vậy!
Hắn vừa định né tránh, nhưng đã quá muộn, một nhát kiếm đã cắm vào giữa lông mày của hắn!
Kiếm xuyên nửa tấc!
Máu tươi chảy ròng!
Ngay lập tức, cả khuôn mặt của Diệp Quân be bét máu.
Nhưng cái bóng đó không tiếp tục tấn công, mà từ từ biến mất!
Tháp thí luyện chỉ tập trung vào việc tu luyện, không giết người!
Thư viện Quan Huyên không biến thái đến mức đó!
Diệp Quân vẫn im lặng tại chỗ.
Tiểu Tháp nói: "Bị đả kích rồi sao?”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta hối hận, hối hận lúc đối mặt với hắn chưa tập trung hết hai trăm phần trăm tinh thần”.
Nói xong hắn xoay người đi xuống tầng tám, sau đó lại đi lên tầng chín.
Lúc này, cái bóng đó lại xuất hiện!
Diệp Quân cũng không phí lời, bàn tay khẽ gập lại, một thanh kiếm lập tức chém về phía cái bóng, nhưng nhát kiếm này vẫn chém vào khoảng không như cũ!
Xoẹt!
Không khí bị phá vỡ!
Gần như cùng lúc đó, cái bóng quỷ mị lại xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân đã sớm có phòng bị, lúc cái bóng vừa xuất kiếm hắn đã né người sang bên cạnh!
Tránh trước đã!
Hắn thành công tránh được nhát kiếm này!
Nhưng ngay sau đó, cái bóng chém ngang thanh kiếm, đâm thẳng vào yết hầu của Diệp Quân.
Lại thất bại!
Cái bóng lặng lẽ biến mất!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro