Hệ Thống Tra Nữ Dạy Tra Nam Làm Người (Xuyên Nhanh)
Nhóm Tù Nhân Củ...
2024-12-08 16:44:51
Tra Tra nói: “Nhưng thế giới này có hệ số nguy hiểm nhất định, nếu không hoàn thành thì sẽ bị rớt cấp.”
Ôn Nhiễm nhẹ nhàng cười: “Ở chỗ tôi, không có gì là không thể.”
Nàng chính là tự tin như vậy, cũng đã ở chung lâu rồi, Tra Tra cũng hiểu được tính cách của Ôn Nhiễm, nên không nói thêm gì nữa.
Ôn Nhiễm thấy Trần Tiểu Tiểu vẫn vây quanh bên mình, nàng nói: “Ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn nghỉ ngơi thêm một lát.”
Nàng vừa nói ra lời này, Trần Tiểu Tiểu đã quỳ rạp xuống đất, lại bắt đầu khóc: “Công chúa, người đừng nghĩ quẩn mà!”
Trần Tiểu Tiểu vừa mới rời đi tìm hiểu tin tức một lúc, quay lại đã thấy công chúa treo cổ, làm sao nàng ấy còn dám đi, hiện tại chỉ hận không thể một tấc cũng không rời, đi theo Ôn Nhiễm.
Nàng ấy vừa khóc vừa nói: “Nô tỳ không đi đâu cả, chỉ đi theo bên cạnh người.”
Huống hồ chi hiện tại ở bên ngoài khắp nơi đều là phản quân, các nàng cũng không ra được.
Ôn Nhiễm thấy thế đành phải để nàng ấy ở một bên, nói: “Ngươi giúp bổn cung đi lấy gương đồng ra.” Nàng muốn nhìn xem bản thân hiện tại trông như thế nào.
Khi cung nữ lấy gương đồng đến, Ôn Nhiễm hít sâu một hơi, bởi vì vết đỏ trên cổ nàng nhìn thấy mà giật mình.
Nàng đưa tay sờ sờ cổ, đau đến mức làm nàng phải lập tức thu tay lại, xem ra nguyên chủ thực sự đã quyết tâm tìm đến cái chết.
Ôn Nhiễm nhìn nữ nhân trong gương đồng, bộ dáng yếu đuối, dường như gió thổi một cái là cũng có thể ngã, nhưng làn da trắng mịn trên người cho thấy nàng là một một nữ nhân được nuông chiều lớn lên, mặt trái xoan, lông mày như lá liễu, mũi nhỏ môi xinh, dáng vẻ xinh đẹp.
Nguyên chủ không hổ danh là công chúa, cho dù nhìn rất yếu đuối nhưng cũng khó nén quý khí.
Ôn Nhiễm nói với Tra Tra: “Truyền tống tình huống cụ thể cho tôi.”
Tra Tra lập tức nói: “Được.”
Rất nhanh, cuộc đời của nguyên chủ hiện ra trong đầu Ôn Nhiễm, hiện tại bọn họ đang ở trong thời kỳ loạn lạc, nguyên chủ là công chúa dòng chính của nước Đại Chu.
Chỉ là rất đáng tiếc, hiện tại nước Đại Chu đã diệt vong, quân địch xông thẳng vào Vương điện, phụ vương của nàng bị tướng quân địch quốc chém đầu ngay trên đại điện, bây giờ đầu người còn bị Tạ Tĩnh Châu treo ở trên tường thành.
Huynh trưởng của Ôn Nhiễm đã dẫn theo tàn quân trốn ra khỏi thành, còn nàng thân là công chúa lại bị bỏ lại trong hoàng thành toàn là phản quân.
Vận mệnh của một công chúa mất nước như nàng có thể đoán được, nguyên chủ vốn định tự sát ở, nhưng hết lần này tới lần khác lại được Phó Tri Nam cứu, hắn ta vốn nên là thần tử của Chu quốc, vả lại còn có hôn ước với công chúa, nhưng lại thông đồng với giặc bán nước, khiến Đại Chu diệt vong, nguyên chủ vô cùng căm hận hắn ta.
Còn về hoàng đế địch quốc Sở Yến, từng bị đưa đến Chu quốc làm con tin khi còn nhỏ, hắn căm thù Đại Chu thấu xương, vả lại tính cách tàn bạo, cho dù nguyên chủ từng giúp đỡ hắn, cũng tuyệt đối không nương tay, thậm chí còn trắng trợn tàn sát dân chúng Chu quốc.
Tra Tra nói: “Sở Yến người này là một quái vật không có tình cảm, đối với ai cũng máu lạnh vô tình, là một vũ khí giết chóc khát máu.”
Lịch sử đánh giá hắn, khi còn bé bị phụ huynh bỏ rơi ở Chu quốc làm con tin, chịu đủ nhục nhã, sau khi về nước đã giết anh rồi giết cha, tiếp đó lại tấn công Chu quốc, tàn sát trắng trợn con dân hoàng thất Chu quốc, là một bạo quân thật sự.
Ôn Nhiễm nhẹ nhàng cười: “Ở chỗ tôi, không có gì là không thể.”
Nàng chính là tự tin như vậy, cũng đã ở chung lâu rồi, Tra Tra cũng hiểu được tính cách của Ôn Nhiễm, nên không nói thêm gì nữa.
Ôn Nhiễm thấy Trần Tiểu Tiểu vẫn vây quanh bên mình, nàng nói: “Ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn nghỉ ngơi thêm một lát.”
Nàng vừa nói ra lời này, Trần Tiểu Tiểu đã quỳ rạp xuống đất, lại bắt đầu khóc: “Công chúa, người đừng nghĩ quẩn mà!”
Trần Tiểu Tiểu vừa mới rời đi tìm hiểu tin tức một lúc, quay lại đã thấy công chúa treo cổ, làm sao nàng ấy còn dám đi, hiện tại chỉ hận không thể một tấc cũng không rời, đi theo Ôn Nhiễm.
Nàng ấy vừa khóc vừa nói: “Nô tỳ không đi đâu cả, chỉ đi theo bên cạnh người.”
Huống hồ chi hiện tại ở bên ngoài khắp nơi đều là phản quân, các nàng cũng không ra được.
Ôn Nhiễm thấy thế đành phải để nàng ấy ở một bên, nói: “Ngươi giúp bổn cung đi lấy gương đồng ra.” Nàng muốn nhìn xem bản thân hiện tại trông như thế nào.
Khi cung nữ lấy gương đồng đến, Ôn Nhiễm hít sâu một hơi, bởi vì vết đỏ trên cổ nàng nhìn thấy mà giật mình.
Nàng đưa tay sờ sờ cổ, đau đến mức làm nàng phải lập tức thu tay lại, xem ra nguyên chủ thực sự đã quyết tâm tìm đến cái chết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Nhiễm nhìn nữ nhân trong gương đồng, bộ dáng yếu đuối, dường như gió thổi một cái là cũng có thể ngã, nhưng làn da trắng mịn trên người cho thấy nàng là một một nữ nhân được nuông chiều lớn lên, mặt trái xoan, lông mày như lá liễu, mũi nhỏ môi xinh, dáng vẻ xinh đẹp.
Nguyên chủ không hổ danh là công chúa, cho dù nhìn rất yếu đuối nhưng cũng khó nén quý khí.
Ôn Nhiễm nói với Tra Tra: “Truyền tống tình huống cụ thể cho tôi.”
Tra Tra lập tức nói: “Được.”
Rất nhanh, cuộc đời của nguyên chủ hiện ra trong đầu Ôn Nhiễm, hiện tại bọn họ đang ở trong thời kỳ loạn lạc, nguyên chủ là công chúa dòng chính của nước Đại Chu.
Chỉ là rất đáng tiếc, hiện tại nước Đại Chu đã diệt vong, quân địch xông thẳng vào Vương điện, phụ vương của nàng bị tướng quân địch quốc chém đầu ngay trên đại điện, bây giờ đầu người còn bị Tạ Tĩnh Châu treo ở trên tường thành.
Huynh trưởng của Ôn Nhiễm đã dẫn theo tàn quân trốn ra khỏi thành, còn nàng thân là công chúa lại bị bỏ lại trong hoàng thành toàn là phản quân.
Vận mệnh của một công chúa mất nước như nàng có thể đoán được, nguyên chủ vốn định tự sát ở, nhưng hết lần này tới lần khác lại được Phó Tri Nam cứu, hắn ta vốn nên là thần tử của Chu quốc, vả lại còn có hôn ước với công chúa, nhưng lại thông đồng với giặc bán nước, khiến Đại Chu diệt vong, nguyên chủ vô cùng căm hận hắn ta.
Còn về hoàng đế địch quốc Sở Yến, từng bị đưa đến Chu quốc làm con tin khi còn nhỏ, hắn căm thù Đại Chu thấu xương, vả lại tính cách tàn bạo, cho dù nguyên chủ từng giúp đỡ hắn, cũng tuyệt đối không nương tay, thậm chí còn trắng trợn tàn sát dân chúng Chu quốc.
Tra Tra nói: “Sở Yến người này là một quái vật không có tình cảm, đối với ai cũng máu lạnh vô tình, là một vũ khí giết chóc khát máu.”
Lịch sử đánh giá hắn, khi còn bé bị phụ huynh bỏ rơi ở Chu quốc làm con tin, chịu đủ nhục nhã, sau khi về nước đã giết anh rồi giết cha, tiếp đó lại tấn công Chu quốc, tàn sát trắng trợn con dân hoàng thất Chu quốc, là một bạo quân thật sự.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro