Hồ Ly Tinh Không Có Kết Cục Tốt

Chương 49

Tổng Công Đại Nhân

2024-10-25 19:14:25

Cánh tay của Từ Âm trong nháy mắt đã cứng đờ, mặt mày lạnh lùng, đáy mắt đều là sát khí dữ dằn.

Hắn theo bản năng muốn rút cánh tay về, nhưng Hồng Liễu đột nhiên ngước mắt lên, vẫn đang duy trì tư thế liếm vết thương, dùng cặp mắt hồ ly quyến rũ, lúng liếng quan sát phản ứng của hắn.

Hắn nhíu mày lại, ánh mắt khác hẳn ban nãy, mặc dù trông hắn vẫn rất khó chấp nhận loại hành vi này, nhưng đã không có khí tức khiếp đảm là muốn giết nàng nữa rồi. Hắn nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt, tim nàng đập rộn lên, nhìn thấy cánh môi hắn khẽ nhúc nhích, chậm rãi dùng khẩu hình môi nói mấy chữ.

Hẳn là sợ nàng phân biệt không rõ ràng, cho nên mới nói rất chậm nhỉ.

Hồng Liễu dựa theo khẩu hình phán đoán, xác định là bốn chữ. “tập tính động vật”

Nói vậy cũng không sai.

Loại hành vi liếm vết thương này là phần lớn tập tính động vật có vú đi.

Trước kia Hồng Liễu từng nuôi mèo, con mèo bị thương sẽ liếm vết thương, nàng nghiêng đầu qua, không nhịn được cười một cái.

Từ Âm nhìn nụ cười của nàng, đôi mắt trắng đen rõ ràng, từ đầu đến cuối chưa từng có nửa phần biến chất.

Hồng Liễu thuận thân thể của hắn trèo lên, dạng chân ngồi trên đùi hắn, tóc bạc chảy xuống, mùi thơm nồng nàn.

"Liếm vết thương là tập tính động vật." Nàng tiến đến bên tai hắn, hô hấp lộn xộn, tình sinh ý động: "Nhưng liếm chỗ khác không phải."

Ánh mắt nàng đặt trên môi hắn, hai tay vòng quanh cổ của hắn cọ cọ, lại bị hắn dùng sức bóp eo, không thể động đậy.

Nàng nhíu lông mày, có hơi đau một chút. Nàng có chút oán giận nhìn qua, Từ Âm vẫn bất động, lực bóp eo nàng nặng hơn một chút.

Eo Hồng Liễu rất nhỏ, nhưng rất mềm mại, bóp vào giống như đang bóp đám mây mềm nhũn.

Hai người dưới nến đỏ đan xen thành một bóng, cái bóng có bờ vai rộng của nam nhân gần như che mất thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của nàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mùi đàn hương luôn có loại cảm giác trang nghiêm của thần phật, mùi đàn hương trên người Từ Âm càng đặc biệt. Nghe cái mùi này, cảm giác khinh nhờn thần linh của Hồng Liễu càng thêm sâu sắc.

Nàng có chút hoa mắt váng đầu, như chịu thần phạt, mơ màng dựa vào trên người hắn, ngừng hô hấp, không dám ngửi mùi hương này. Nhưng mùi hương kia lượn lờ bốn phía, lấp đầy từng khoảng trống, xông thẳng vào cốt tủy, tránh nhưng không thể thoát.

Nàng cảm thấy mình sắp không chịu được, rõ ràng cái gì cũng chưa làm, nhưng giống như cái gì cũng đã làm. Nàng lung lay đổ xuống người hắn. Bởi vì nín thở quá lâu nên hơi khó chịu, sau khi thả hô hấp, hô hấp càng thêm dồn dập.

Hô hấp ấm áp tràn ngập ở cần cổ, Từ Âm chậm rãi đẩy nàng ra, dễ dàng ôm ngang nàng lên, chỉ đi mấy bước đã đi đến bên giường, thả nàng xuống.

Vào giây phút Hồng Liễu nằm ở trên giường, từ đầu tới cuối chỉ nhìn mặt hắn, nhìn mình phản chiếu bên trong đôi mắt lấp lánh như sao của hắn, gần như cho là hắn sắp đè lên người.

Nhưng không có.

Hắn gọn gàng xoay người rời đi, không làm cái gì cả.

Từ đầu đến cuối, thật ra hắn chỉ bóp eo của nàng mà thôi.

Hồng Liễu lộn một vòng, vùi mình vào trong chăn điều chỉnh hô hấp, thật lâu sau mới bình tĩnh lại.

Làm sao bây giờ.

Sảng khoái.

Thế này tuy vẫn chưa làm cái gì, nếu thật sự làm thật thì làm sao đây, phải làm sao đây!

Hồng Liễu cảm thấy trước đó mình đã vì Từ Âm mà ấm đầu. Hành vi mạo hiểm vì hắn, cụng đầu vào tường cứng vì hắn cũng có thể hiểu được.

Vưu vật như thế, sao có thể không ăn? Sao có thể?

Hắn không đi là mừng rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không phải đã chứng minh đã tháo lỏng phòng tuyến, cố ý giải độc cho nàng sao?

Vừa rồi còn không có đẩy nàng qua một bên, còn ôm nàng lên giường rồi, nếu như hắn không đi là tốt rồi.

Hồng Liễu kéo chăn ra nằm thẳng, thở một hơi thật dài.

Chẳng lẽ hắn đang muốn đợi thời điểm nàng phát tác độc mới... ?

Thật ra suy đoán của nàng không phải sai.

Từ Âm chắp tay đứng trong hành lang, nhìn bóng đêm Ma Giới tràn ngập cát vàng ngoài cửa sổ, mây đen bên trên biển Xích Diễm bị chiếu rọi đỏ trong đêm, giống Ma Quật Luyện Ngục, ngạo mạn kêu gào làm cho người ta sa đọa.

Sa đọa.

Hai chữ này chính xác.

Hắn phong bế huyệt đạo của Hồng Liễu.

Trước lúc hắn khôi phục linh lực, khả năng phát tác độc của nàng là không lớn.

Cho nên phương thức giải độc không chỉ ân ái với nàng.

Đãi hắn khôi phục linh lực, có thể tiêu trừ độc trên người nàng một cách rất nhẹ nhàng, chỉ cần một pháp quyết đơn giản.

Lúc trước rốt cuộc hắn có thật sự cân nhắc chuyện lấy thân giải độc cho nàng hay không, thật ra đã không cần để ở trong lòng.

Bởi vì hắn hoàn toàn không cần đưa ra lựa chọn, kéo dài là xong.

Nhưng ngoài ý muốn luôn luôn tới nhanh hơn, khiến hắn trở tay không kịp.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hồ Ly Tinh Không Có Kết Cục Tốt

Số ký tự: 0