Chương 82
Chấp Thông Nhất Căn
2024-04-04 22:50:30
Hứa Mạt duỗi cánh tay đang nhàn rỗi ra, hung hăng cào anh một cái, "Anh quá xấu xa rồi."
Thẩm Thận cười không nói, lưu loát khởi động động cơ, xoay bánh lái, "Được rồi, mang mọi người đi bờ biển."
Ven biển bên kia có bãi cát tư nhân của người bạn, tính tư mật vô cùng tốt, sẽ không bị mọi người nhận ra, cũng không cần lo lắng người đông nghìn nghịt.
Thẩm Ngôn Lễ và Thẩm Ngôn Khai hai bé nhìn kẹo hồ lô trong tay, ăn được lại ăn không được, lông mày nhăn thành một nắm.
Xe chậm rãi lái vào đường bờ biển, sau khi tìm được chỗ đậu xe để dừng xe, cả nhà bốn người liền tìm một vị trí ở bên bãi cát ngồi xuống, bày xong thảm ăn đã chuẩn bị từ trước.
Tối hôm qua Hứa Mạt đã chuẩn bị xong những đồ vật cần cho bữa dã ngoại, buổi sáng lại dậy thật sớm làm rất nhiều cơm hộp đáng yêu, vô cùng bận rộn, nhưng cô tâm tình không tệ, ngâm nga bài hát, dù sao cả nhà bốn người khó mà có cơ hội ra ngoài như vậy.
Tin tức hai người kết hôn sinh con còn chưa công khai ra bên ngoài, cho nên Thẩm Ngôn Lễ và Thẩm Ngôn Khai cũng không bị quần chúng biết đến, Thẩm Thận bình thường bảo hộ hai bé vô cùng tốt. Không nói việc đặc biệt chọn trường học quý tộc, truyền thông bên kia cũng đều nhắn lời, chào hỏi.
Một số cẩu tử đối với chuyện tình cảm và hôn nhân của tổng tài Nhất Thiên cảm thấy hết sức hứng thú, thường muốn đến nằm vùng, nhưng mà những người này đều bị Thẩm Thận chặn trở về. Cho dù có một số tin tức giống thật mà là giả, những bài báo tùy tiện suy đoán mối quan hệ giữa Thẩm Thận và Hứa Mạt bị đưa ra, cũng đều bị Thẩm Thận sử dụng quan hệ xã hội xử lý.
Bình thường cuối tuần nếu như Thẩm Thận và Hứa Mạt nhàn rỗi, cũng đều là ở trong nhà ở bên cạnh con cái, cơ hội ra ngoài rất ít. Có điều chờ đến kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hè của con, người một nhà ra ngoài du lịch thói quen này là ước định mà thành, điểm này chưa từng thay đổi qua. Mấy năm qua nay, đều như thế.
Lúc sáng sớm khi cô bận rộn, Thẩm Thận liền đợi ở một bên, dựa lưng vào bàn nguyên liệu, hai tay ôm vai.
"Vui vẻ như vậy?" Anh mở miệng hỏi Hứa Mạt, tư thế lười nhác.
Hứa Mạt đang làm trứng cuộn cơm, gật gật đầu, "Đúng vậy, để anh ngủ thêm một hồi, mà anh nhất định muốn dậy cùng em."
Nói xong, cô nghiêng đầu sang, nháy nháy con mắt, lông mi run rẩy, "Nếu không, hay là anh lại đi nằm một hồi, em muốn làm khá nhiều, thời gian sẽ rất lâu."
Thẩm Thận xoay người, không có chút ý tứ muốn đi, "Anh muốn đi nằm, cũng là em phải cùng đi nằm với anh."
Khó được hai người đều nghỉ ngơi cuối tuần, tối hôm qua hai người thể nghiệm một trận điên cuồng, đêm dài tình nồng, Thẩm Thận yêu thăm dò, Hứa Mạt lại phối hợp, hai người ăn khớp vô cùng.
Buổi sáng anh dán lấy cô, lại muốn đến một lần, Hứa Mạt bị cuốn lấy không có cách nào khác, lúc sắp muốn đồng ý, lý trí vẫn chiếm thế thượng phong, ở thời khắc mấu chốt cuối cùng đẩy anh ra, cứ như vậy, hai người đều vô cùng tỉnh táo, cũng không có lòng tiếp tục náo loạn.
Hứa Mạt nhón chân lên, chụt chụt hai ngụm lên má anh, "Anh trai, anh đi gọi hai đứa nhóc dậy đi, chờ hai đứa tắm xong, chúng ta cũng có thể đi rồi."
Thẩm Thận thật lâu đều không có động tĩnh, làm cho Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn anh.
Anh mặt cúi thấp xuống, lông mi hẹp dài che đi đôi mắt hoa đào tràn đầy ý cười. Thẩm Thận khóe miệng hơi cong, duỗi tay nắm mặt mặt cô, giọng rơi xuống,"Chút này, hoàn toàn không đủ."
Hứa Mạt nhanh chóng lại đụng chạm hai cái, từ trong lòng của anh chui ra ngoài, "Em còn đang xào đồ ăn đó......"
Thẩm Thận hiểu rõ gật đầu, chân dài một bước, đi lên lầu hai, "Anh đi gọi hai đứa nó, có điều vừa nãy anh nói, tối nay em phải bù lại cho anh."
Hứa Mạt cảm thấy buồn cười, bản thân lại bắt đầu bận rộn, ép chút nước trái cây tươi chờ lát nữa mang theo, Nhị Bảo thích uống cái này. Sữa bò nữa cũng cần, Đại Bảo tương đối thích.
Sau một lát, cô luôn cảm thấy phía sau lưng có ánh mắt nóng rực dính chặt lấy, quay người nhìn qua, cửa phòng bếp vẫn chưa đóng.
Thế là, cô quả nhiên thấy được Thẩm Thận đang đứng ở cửa cầu thang xoắn ốc.
Anh thân trường ngọc lập, đang đứng ở nơi đó, ánh mắt sáng rực.
"Sao vậy, sao anh còn không lên đi?" Hứa Mạt liếc mắt nhìn anh, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Thẩm Thận không nhanh không chậm, "Em vừa nãy còn không có đáp ứng anh."
"Anh là con nít muốn ăn kẹo sao? Quỷ ngây thơ." Hứa Mạt dừng một chút, nhỏ giọng lầm bầm, "Đáp ứng anh đáp ứng anh, hài lòng chưa?"
Thẩm Thận lúc này mới cười lên, nhàn tản mà lên lầu, gọi con trai rời giường.
"Mẹ ơi, mặt mẹ có chút đỏ." Thẩm Ngôn Khai đột nhiên lên tiếng, đánh gãy suy nghĩ của Hứa Mạt, cũng kéo cô về thực tế.
Hứa Mạt sờ sờ mặt, "Mẹ có sao? Chắc là...... gió biển thổi a."
Thẩm Ngôn Khai gật gật đầu, không có nói tiếp. Tiểu thiếu niên thân hình lớn lên như kéo mầm, giống anh trai đều cao hơn bạn cùng tuổi không ít.
Cậu trước kia khá dính mẹ, trưởng thành rồi tính tình lại hơi hướng điềm tĩnh, đối những người khác rất có mùi vị lãnh đạm, cũng chỉ có ở trước mặt người nhà nói nhiều hơn một chút.
Làm mẹ, Hứa Mạt cảm thấy cái này rất dễ hiểu, Nhị Bảo hơi có vẻ nội liễm, không hiểu nhiều đến biểu đạt tâm tình của mình, yên tĩnh hơn một chút so với Đại Bảo.
Hứa Mạt suy nghĩ một hồi, kéo tiểu thiếu niên đến bên cạnh mình, "Nếm thử nước trái cây mẹ ép cho con, anh trai con vừa nãy đã uống sữa bò rồi, rất ngoan."
Thẩm Ngôn Khai cảm thấy mình đã lớn, đều là người đã lên tiểu học, cũng không cần mẹ dùng ngữ khí dỗ trẻ con này nói chuyện với cậu.
Nhưng thấy mẹ vô cùng xinh đẹp dịu dàng như vậy mà nhìn mình, cậu thỏa hiệp. Mẹ không chỉ có lớn lên giống tiên nữ, ngay cả trên người cũng thơm thơm.
Anh trai trong miệng Hứa Mạt, Thẩm Ngôn Lễ, giờ phút này ngồi ở một bên với Thẩm Thận. Phiên bản nhỏ và Thẩm Thận phiên bản lớn đang đấu cờ cá ngựa với nhau.
Thẩm Thận nằm nghiêng, lười biếng chống đỡ một bên mặt, đốt ngón tay thon dài thỉnh thoảng điều khiển quân cờ.
Thẩm Ngôn Lễ một mực nhìn chằm chằm, vẻ mặt nghiêm túc, sự tùy ý ngày thường lúc này không thấy nữa, ham muố.n thắng bại của cậu rất lớn, điểm này cực kỳ giống Thẩm Thận.
Lực chú ý của Thẩm Ngôn Khai cũng bị hấp dẫn, ánh mắt thẳng tắp rơi xuống bên này.
Thẩm Thận đứng ở bên trên đã quen, rất biết phỏng đoán tâm tư, anh nghiêng liếc Thẩm Ngôn Khai ở bên cạnh, trong lòng hiểu rõ.
Anh gõ gõ chỗ trống bên cạnh mình, không nhanh không chậm nói, "Nhị Bảo, đến đây."
Thẩm Ngôn Khai nhất thời nhích tới gần, ba người đàn ông trong nhà tập hợp một chỗ, sợi tóc bị ánh nắng chiếu vào hiện lên màu vàng rực, gió biển hiu hiu, nơi biển và trời giao thoa ở đằng xa khép thành một đường thẳng trắng mỏng.
Bầu trời đằng xa xanh thẳm làm nền, cát sỏi nhỏ vụn nối liền, Hứa Mạt cười khẽ, giơ điện thoại lên, đặt ba người đang chăm chú vào trong chính giữa hình ảnh.
-
Không qua bao lâu, vợ chồng hai người thương lượng, Thẩm Thận quyết định mang song bào thai tham gia Bố Ơi Mình Đi Đâu Thế.
Anh sớm đã có suy nghĩ công khai, chỉ là một mực lo trước lo sau, sợ đối với sự nghiệp của Hứa Mạt có ảnh hưởng, lại tạo nên quấy nhiễu với con trai.
Bề ngoài của song bào thai đáng chú ý, trong lúc phất tay đều có khí chất, trong trường học rất nhiều thầy cô và bạn học đã không ít người đã đoán được.
Nhưng học sinh trong trường đều không phú thì quý, có thể ở trong đó, hơn phân nửa đều là con của những nhân vật tai to mặt lớn, giữa phụ huynh gặp nhau nhìn nhiều cũng không hiếm lạ, cũng không bát quái.
Nhưng giấy chung quy không gói được lửa.
Bây giờ việc học của song bào thai ổn định, Hứa Mạt cũng có vị trí đủ cao đủ ổn định trong giới, Thẩm Thận cảm thấy, thời cơ chín muồi rồi, cũng là lúc nên công khai.
Nếu sớm muộn đều phải công khai, anh muốn nhân cơ hội này, ở chung với con trai nhà mình nhiều hơn. Đây lại là chương trình tạp kỹ mới lên mà Nhất Thiên ra sức đầu tư, tóm lại cũng muốn ủng hộ một chút.
Còn nữa, thời gian từ từ trôi qua, tin tức ngầm trên mạng liên quan tới Thẩm Thận với Hứa Mạt càng truyền càng không hợp thói thường.
Tin tức báo chí Thẩm Thận có thể phong bế, nhưng tin tức ngầm này lại không tìm được điểm mấu chốt ngăn chặn, còn phóng nhanh hơn so với hỏa tiễn.
Trong lúc âm thầm truyền ra, không có ngoại lệ đều là Thẩm Thận là gay, vì che giấu sự thật này, kéo một nữ minh tinh không có bối cảnh của Nhất Thiên làm đệm lưng.
Nếu không vì sao là người tầng lớp trên của giới giải trí, Thẩm Thận với nữ minh tinh khác ngay cả một tin xấu cũng không có truyền qua, không nói tia lửa, chính là đốm lửa cũng không có cọ sát.
Nghĩ như vậy, có thể dễ giải thích hơn rồi.
Fan hâm mộ nhìn phiên bản này, cũng cảm thấy vô cùng có sức thuyết phục.
Này mẹ nó còn có thể nhịn sao?
Thẩm Thận nói được làm được, sau khi làm theo ý kiến của song bào thai, trực tiếp tham gia quay hình.
-
Bố Ơi Mình Đi Đâu Thế tổng cộng có năm đội minh tinh nhí, tuổi tác có lớn có nhỏ. Đôi con trai này của Thẩm Thận là ra sân trễ nhất.
Lúc trước tổ tiết mục ở trên weibo đã có giới thiệu, trong năm đội có một đội là khách quý thần bí, tạm thời không công bố, tập thứ nhất trong quá trình chiếu sẽ công bố.
Tin tức này sau khi phát ra, dân mạng đều trở nên sôi sục, cái chương trình này bọn họ mong đợi thật lâu. Khiến cho bọn họ hưng phấn chính là, Thẩm Thận like tin weibo này.
Không chỉ có anh, ngay cả Hứa Mạt cũng nhấp like.
Lần này tất cả mọi người đều điên cuồng.
Có dân mạng dựa theo hình cắt mà tổ tiết mục phát ra, từng cái một đối chiếu với nghệ nhân trong giới, bất luận thế nào cũng không có phù hợp, nhưng ảnh của Thẩm Thận đối chiếu vào lại vô cùng phù hợp.
Cùng lúc mọi người nhao nhao phỏng đoán, cũng đang nghi ngờ, dù sao ảnh chụp trên mạng liên quan tới Thẩm Thận vô cùng ít, trùng hợp cũng khó nói. Mà anh lại là giám đốc Nhất Thiên, hỗ trợ tuyên truyền cũng là hợp tình hợp lý.
Mấu chốt nhất là, nhìn hình cắt này có hai đứa bé. Thẩm Thận cũng không có thể không có căn cứ nhiều thêm hai đứa con đi.
Ôm một tâm tình như vậy, khán giả mang thái độ hiếu kỳ, xem suất chiếu của tập đầu tiên.
Chương trình có điểm cười có điểm khóc, sau đó liền tiết lộ khách quý thần bí.
Dân mạng nín thở ngưng thần, phát ra mưa đạn gần như quét cả màn hình.
Không chỉ dân mạng, cả nhà bốn người cũng đang ngồi ở trước sô pha trong phòng khách, nhìn chương trình mình tham gia.
Lúc trên màn hình TV chiếu cảnh chọn phòng, ống kính chỉ quay từ trên đầu trở xuống.
Từ hình ảnh bên trong nhìn thấy, từ trên chiếc xe màu đen bước xuống một người thân trường ngọc lập, thân hình cao lớn, cặp chân dài vô cùng thẳng, ở sau lưng người đàn ông lại có hai thiếu niên theo sau cao đến nửa người của người đàn ông.
Đến rồi đến rồi. Trong lòng người xem mặc niệm, một khắc này, trống ngực kéo căng đến gần như đứng im.
Ống kính chậm rãi dời lên, lộ ra một khuôn mặt, chợt nhìn chính là vô cùng nhiếp nhân tâm phách, tuấn mỹ vô cùng, đôi mắt hoa đào đuôi mắt hơi hơi xếch lên xẹt qua ánh sáng rạng rỡ.
Mà hai thiếu niên trẻ xuất hiện ở sau lưng anh càng không cần phải nói, tướng mạo quả thực chính là phiên bản thu nhỏ của Thẩm Thận, chỉ có điều còn mang theo chút tính trẻ con và ngây ngô.
Mưa đạn trong nháy mắt yên tĩnh như gà. Sau đó, liền giống như bùng nổ phun trào trước núi lửa bạo phát.
[Fu*k! Tôi thấy được cái gì!]
[ Chồng ơi? Tình huống gì thế a a a a a??]
[ Thật là Thẩm Thận? Thẩm Thận của Nhất Thiên? Ai mau đến lay tỉnh tôi đi!]
[Trời ạ Thẩm Thận đều có con rồi, còn là song bào thai?]
[Trời ơi, hai thiếu niên này lớn lên cũng mẹ nó dễ nhìn quá, ngạt thở, tôi có thể, tôi thật có thể!]
[Chờ chút, đây là con của anh ấy và ai? Hứa Mạt??!!]
Chính ngay lúc này, đứng đầu weibo nảy ra một tin mới—— Người quản lý Nhất Thiên, ông trùm ngành giải trí Thẩm nhị thiếu công khai tình trạng hôn nhân và ái tử.
Dân mạng lập tức hấp tấp chạy tới nhìn, Thẩm Thận nắm bắt thời gian, phát một động thái như này ——
[@ Thẩm thận: Chúng tôi.]
Ảnh đi kèm chỉ có một tấm, bối cảnh cây dừa rừng cát, mắt nhìn thấy đều là biển. Đây là ảnh du lịch năm ngoái của một nhà bốn người ở nơi cũ - Fiji nghỉ mát mà chụp.
Phía dưới ảnh, Thẩm Thận cách ống kính gần, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt. Lông mày ưu việt đang nhỏ nước, tóc đen hơi ướt, mang theo sự ngỗ ngược khác biệt.
Mà ở nơi đằng xa trên tấm hình, là bể bơi không bờ của khách sạn. Hứa Mạt và hai đứa con dựa vào vách hồ đằng sau, đang mặc mát mẻ, đang nhìn về hướng ống kính.
Thẩm Thận cười không nói, lưu loát khởi động động cơ, xoay bánh lái, "Được rồi, mang mọi người đi bờ biển."
Ven biển bên kia có bãi cát tư nhân của người bạn, tính tư mật vô cùng tốt, sẽ không bị mọi người nhận ra, cũng không cần lo lắng người đông nghìn nghịt.
Thẩm Ngôn Lễ và Thẩm Ngôn Khai hai bé nhìn kẹo hồ lô trong tay, ăn được lại ăn không được, lông mày nhăn thành một nắm.
Xe chậm rãi lái vào đường bờ biển, sau khi tìm được chỗ đậu xe để dừng xe, cả nhà bốn người liền tìm một vị trí ở bên bãi cát ngồi xuống, bày xong thảm ăn đã chuẩn bị từ trước.
Tối hôm qua Hứa Mạt đã chuẩn bị xong những đồ vật cần cho bữa dã ngoại, buổi sáng lại dậy thật sớm làm rất nhiều cơm hộp đáng yêu, vô cùng bận rộn, nhưng cô tâm tình không tệ, ngâm nga bài hát, dù sao cả nhà bốn người khó mà có cơ hội ra ngoài như vậy.
Tin tức hai người kết hôn sinh con còn chưa công khai ra bên ngoài, cho nên Thẩm Ngôn Lễ và Thẩm Ngôn Khai cũng không bị quần chúng biết đến, Thẩm Thận bình thường bảo hộ hai bé vô cùng tốt. Không nói việc đặc biệt chọn trường học quý tộc, truyền thông bên kia cũng đều nhắn lời, chào hỏi.
Một số cẩu tử đối với chuyện tình cảm và hôn nhân của tổng tài Nhất Thiên cảm thấy hết sức hứng thú, thường muốn đến nằm vùng, nhưng mà những người này đều bị Thẩm Thận chặn trở về. Cho dù có một số tin tức giống thật mà là giả, những bài báo tùy tiện suy đoán mối quan hệ giữa Thẩm Thận và Hứa Mạt bị đưa ra, cũng đều bị Thẩm Thận sử dụng quan hệ xã hội xử lý.
Bình thường cuối tuần nếu như Thẩm Thận và Hứa Mạt nhàn rỗi, cũng đều là ở trong nhà ở bên cạnh con cái, cơ hội ra ngoài rất ít. Có điều chờ đến kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hè của con, người một nhà ra ngoài du lịch thói quen này là ước định mà thành, điểm này chưa từng thay đổi qua. Mấy năm qua nay, đều như thế.
Lúc sáng sớm khi cô bận rộn, Thẩm Thận liền đợi ở một bên, dựa lưng vào bàn nguyên liệu, hai tay ôm vai.
"Vui vẻ như vậy?" Anh mở miệng hỏi Hứa Mạt, tư thế lười nhác.
Hứa Mạt đang làm trứng cuộn cơm, gật gật đầu, "Đúng vậy, để anh ngủ thêm một hồi, mà anh nhất định muốn dậy cùng em."
Nói xong, cô nghiêng đầu sang, nháy nháy con mắt, lông mi run rẩy, "Nếu không, hay là anh lại đi nằm một hồi, em muốn làm khá nhiều, thời gian sẽ rất lâu."
Thẩm Thận xoay người, không có chút ý tứ muốn đi, "Anh muốn đi nằm, cũng là em phải cùng đi nằm với anh."
Khó được hai người đều nghỉ ngơi cuối tuần, tối hôm qua hai người thể nghiệm một trận điên cuồng, đêm dài tình nồng, Thẩm Thận yêu thăm dò, Hứa Mạt lại phối hợp, hai người ăn khớp vô cùng.
Buổi sáng anh dán lấy cô, lại muốn đến một lần, Hứa Mạt bị cuốn lấy không có cách nào khác, lúc sắp muốn đồng ý, lý trí vẫn chiếm thế thượng phong, ở thời khắc mấu chốt cuối cùng đẩy anh ra, cứ như vậy, hai người đều vô cùng tỉnh táo, cũng không có lòng tiếp tục náo loạn.
Hứa Mạt nhón chân lên, chụt chụt hai ngụm lên má anh, "Anh trai, anh đi gọi hai đứa nhóc dậy đi, chờ hai đứa tắm xong, chúng ta cũng có thể đi rồi."
Thẩm Thận thật lâu đều không có động tĩnh, làm cho Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn anh.
Anh mặt cúi thấp xuống, lông mi hẹp dài che đi đôi mắt hoa đào tràn đầy ý cười. Thẩm Thận khóe miệng hơi cong, duỗi tay nắm mặt mặt cô, giọng rơi xuống,"Chút này, hoàn toàn không đủ."
Hứa Mạt nhanh chóng lại đụng chạm hai cái, từ trong lòng của anh chui ra ngoài, "Em còn đang xào đồ ăn đó......"
Thẩm Thận hiểu rõ gật đầu, chân dài một bước, đi lên lầu hai, "Anh đi gọi hai đứa nó, có điều vừa nãy anh nói, tối nay em phải bù lại cho anh."
Hứa Mạt cảm thấy buồn cười, bản thân lại bắt đầu bận rộn, ép chút nước trái cây tươi chờ lát nữa mang theo, Nhị Bảo thích uống cái này. Sữa bò nữa cũng cần, Đại Bảo tương đối thích.
Sau một lát, cô luôn cảm thấy phía sau lưng có ánh mắt nóng rực dính chặt lấy, quay người nhìn qua, cửa phòng bếp vẫn chưa đóng.
Thế là, cô quả nhiên thấy được Thẩm Thận đang đứng ở cửa cầu thang xoắn ốc.
Anh thân trường ngọc lập, đang đứng ở nơi đó, ánh mắt sáng rực.
"Sao vậy, sao anh còn không lên đi?" Hứa Mạt liếc mắt nhìn anh, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Thẩm Thận không nhanh không chậm, "Em vừa nãy còn không có đáp ứng anh."
"Anh là con nít muốn ăn kẹo sao? Quỷ ngây thơ." Hứa Mạt dừng một chút, nhỏ giọng lầm bầm, "Đáp ứng anh đáp ứng anh, hài lòng chưa?"
Thẩm Thận lúc này mới cười lên, nhàn tản mà lên lầu, gọi con trai rời giường.
"Mẹ ơi, mặt mẹ có chút đỏ." Thẩm Ngôn Khai đột nhiên lên tiếng, đánh gãy suy nghĩ của Hứa Mạt, cũng kéo cô về thực tế.
Hứa Mạt sờ sờ mặt, "Mẹ có sao? Chắc là...... gió biển thổi a."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Ngôn Khai gật gật đầu, không có nói tiếp. Tiểu thiếu niên thân hình lớn lên như kéo mầm, giống anh trai đều cao hơn bạn cùng tuổi không ít.
Cậu trước kia khá dính mẹ, trưởng thành rồi tính tình lại hơi hướng điềm tĩnh, đối những người khác rất có mùi vị lãnh đạm, cũng chỉ có ở trước mặt người nhà nói nhiều hơn một chút.
Làm mẹ, Hứa Mạt cảm thấy cái này rất dễ hiểu, Nhị Bảo hơi có vẻ nội liễm, không hiểu nhiều đến biểu đạt tâm tình của mình, yên tĩnh hơn một chút so với Đại Bảo.
Hứa Mạt suy nghĩ một hồi, kéo tiểu thiếu niên đến bên cạnh mình, "Nếm thử nước trái cây mẹ ép cho con, anh trai con vừa nãy đã uống sữa bò rồi, rất ngoan."
Thẩm Ngôn Khai cảm thấy mình đã lớn, đều là người đã lên tiểu học, cũng không cần mẹ dùng ngữ khí dỗ trẻ con này nói chuyện với cậu.
Nhưng thấy mẹ vô cùng xinh đẹp dịu dàng như vậy mà nhìn mình, cậu thỏa hiệp. Mẹ không chỉ có lớn lên giống tiên nữ, ngay cả trên người cũng thơm thơm.
Anh trai trong miệng Hứa Mạt, Thẩm Ngôn Lễ, giờ phút này ngồi ở một bên với Thẩm Thận. Phiên bản nhỏ và Thẩm Thận phiên bản lớn đang đấu cờ cá ngựa với nhau.
Thẩm Thận nằm nghiêng, lười biếng chống đỡ một bên mặt, đốt ngón tay thon dài thỉnh thoảng điều khiển quân cờ.
Thẩm Ngôn Lễ một mực nhìn chằm chằm, vẻ mặt nghiêm túc, sự tùy ý ngày thường lúc này không thấy nữa, ham muố.n thắng bại của cậu rất lớn, điểm này cực kỳ giống Thẩm Thận.
Lực chú ý của Thẩm Ngôn Khai cũng bị hấp dẫn, ánh mắt thẳng tắp rơi xuống bên này.
Thẩm Thận đứng ở bên trên đã quen, rất biết phỏng đoán tâm tư, anh nghiêng liếc Thẩm Ngôn Khai ở bên cạnh, trong lòng hiểu rõ.
Anh gõ gõ chỗ trống bên cạnh mình, không nhanh không chậm nói, "Nhị Bảo, đến đây."
Thẩm Ngôn Khai nhất thời nhích tới gần, ba người đàn ông trong nhà tập hợp một chỗ, sợi tóc bị ánh nắng chiếu vào hiện lên màu vàng rực, gió biển hiu hiu, nơi biển và trời giao thoa ở đằng xa khép thành một đường thẳng trắng mỏng.
Bầu trời đằng xa xanh thẳm làm nền, cát sỏi nhỏ vụn nối liền, Hứa Mạt cười khẽ, giơ điện thoại lên, đặt ba người đang chăm chú vào trong chính giữa hình ảnh.
-
Không qua bao lâu, vợ chồng hai người thương lượng, Thẩm Thận quyết định mang song bào thai tham gia Bố Ơi Mình Đi Đâu Thế.
Anh sớm đã có suy nghĩ công khai, chỉ là một mực lo trước lo sau, sợ đối với sự nghiệp của Hứa Mạt có ảnh hưởng, lại tạo nên quấy nhiễu với con trai.
Bề ngoài của song bào thai đáng chú ý, trong lúc phất tay đều có khí chất, trong trường học rất nhiều thầy cô và bạn học đã không ít người đã đoán được.
Nhưng học sinh trong trường đều không phú thì quý, có thể ở trong đó, hơn phân nửa đều là con của những nhân vật tai to mặt lớn, giữa phụ huynh gặp nhau nhìn nhiều cũng không hiếm lạ, cũng không bát quái.
Nhưng giấy chung quy không gói được lửa.
Bây giờ việc học của song bào thai ổn định, Hứa Mạt cũng có vị trí đủ cao đủ ổn định trong giới, Thẩm Thận cảm thấy, thời cơ chín muồi rồi, cũng là lúc nên công khai.
Nếu sớm muộn đều phải công khai, anh muốn nhân cơ hội này, ở chung với con trai nhà mình nhiều hơn. Đây lại là chương trình tạp kỹ mới lên mà Nhất Thiên ra sức đầu tư, tóm lại cũng muốn ủng hộ một chút.
Còn nữa, thời gian từ từ trôi qua, tin tức ngầm trên mạng liên quan tới Thẩm Thận với Hứa Mạt càng truyền càng không hợp thói thường.
Tin tức báo chí Thẩm Thận có thể phong bế, nhưng tin tức ngầm này lại không tìm được điểm mấu chốt ngăn chặn, còn phóng nhanh hơn so với hỏa tiễn.
Trong lúc âm thầm truyền ra, không có ngoại lệ đều là Thẩm Thận là gay, vì che giấu sự thật này, kéo một nữ minh tinh không có bối cảnh của Nhất Thiên làm đệm lưng.
Nếu không vì sao là người tầng lớp trên của giới giải trí, Thẩm Thận với nữ minh tinh khác ngay cả một tin xấu cũng không có truyền qua, không nói tia lửa, chính là đốm lửa cũng không có cọ sát.
Nghĩ như vậy, có thể dễ giải thích hơn rồi.
Fan hâm mộ nhìn phiên bản này, cũng cảm thấy vô cùng có sức thuyết phục.
Này mẹ nó còn có thể nhịn sao?
Thẩm Thận nói được làm được, sau khi làm theo ý kiến của song bào thai, trực tiếp tham gia quay hình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-
Bố Ơi Mình Đi Đâu Thế tổng cộng có năm đội minh tinh nhí, tuổi tác có lớn có nhỏ. Đôi con trai này của Thẩm Thận là ra sân trễ nhất.
Lúc trước tổ tiết mục ở trên weibo đã có giới thiệu, trong năm đội có một đội là khách quý thần bí, tạm thời không công bố, tập thứ nhất trong quá trình chiếu sẽ công bố.
Tin tức này sau khi phát ra, dân mạng đều trở nên sôi sục, cái chương trình này bọn họ mong đợi thật lâu. Khiến cho bọn họ hưng phấn chính là, Thẩm Thận like tin weibo này.
Không chỉ có anh, ngay cả Hứa Mạt cũng nhấp like.
Lần này tất cả mọi người đều điên cuồng.
Có dân mạng dựa theo hình cắt mà tổ tiết mục phát ra, từng cái một đối chiếu với nghệ nhân trong giới, bất luận thế nào cũng không có phù hợp, nhưng ảnh của Thẩm Thận đối chiếu vào lại vô cùng phù hợp.
Cùng lúc mọi người nhao nhao phỏng đoán, cũng đang nghi ngờ, dù sao ảnh chụp trên mạng liên quan tới Thẩm Thận vô cùng ít, trùng hợp cũng khó nói. Mà anh lại là giám đốc Nhất Thiên, hỗ trợ tuyên truyền cũng là hợp tình hợp lý.
Mấu chốt nhất là, nhìn hình cắt này có hai đứa bé. Thẩm Thận cũng không có thể không có căn cứ nhiều thêm hai đứa con đi.
Ôm một tâm tình như vậy, khán giả mang thái độ hiếu kỳ, xem suất chiếu của tập đầu tiên.
Chương trình có điểm cười có điểm khóc, sau đó liền tiết lộ khách quý thần bí.
Dân mạng nín thở ngưng thần, phát ra mưa đạn gần như quét cả màn hình.
Không chỉ dân mạng, cả nhà bốn người cũng đang ngồi ở trước sô pha trong phòng khách, nhìn chương trình mình tham gia.
Lúc trên màn hình TV chiếu cảnh chọn phòng, ống kính chỉ quay từ trên đầu trở xuống.
Từ hình ảnh bên trong nhìn thấy, từ trên chiếc xe màu đen bước xuống một người thân trường ngọc lập, thân hình cao lớn, cặp chân dài vô cùng thẳng, ở sau lưng người đàn ông lại có hai thiếu niên theo sau cao đến nửa người của người đàn ông.
Đến rồi đến rồi. Trong lòng người xem mặc niệm, một khắc này, trống ngực kéo căng đến gần như đứng im.
Ống kính chậm rãi dời lên, lộ ra một khuôn mặt, chợt nhìn chính là vô cùng nhiếp nhân tâm phách, tuấn mỹ vô cùng, đôi mắt hoa đào đuôi mắt hơi hơi xếch lên xẹt qua ánh sáng rạng rỡ.
Mà hai thiếu niên trẻ xuất hiện ở sau lưng anh càng không cần phải nói, tướng mạo quả thực chính là phiên bản thu nhỏ của Thẩm Thận, chỉ có điều còn mang theo chút tính trẻ con và ngây ngô.
Mưa đạn trong nháy mắt yên tĩnh như gà. Sau đó, liền giống như bùng nổ phun trào trước núi lửa bạo phát.
[Fu*k! Tôi thấy được cái gì!]
[ Chồng ơi? Tình huống gì thế a a a a a??]
[ Thật là Thẩm Thận? Thẩm Thận của Nhất Thiên? Ai mau đến lay tỉnh tôi đi!]
[Trời ạ Thẩm Thận đều có con rồi, còn là song bào thai?]
[Trời ơi, hai thiếu niên này lớn lên cũng mẹ nó dễ nhìn quá, ngạt thở, tôi có thể, tôi thật có thể!]
[Chờ chút, đây là con của anh ấy và ai? Hứa Mạt??!!]
Chính ngay lúc này, đứng đầu weibo nảy ra một tin mới—— Người quản lý Nhất Thiên, ông trùm ngành giải trí Thẩm nhị thiếu công khai tình trạng hôn nhân và ái tử.
Dân mạng lập tức hấp tấp chạy tới nhìn, Thẩm Thận nắm bắt thời gian, phát một động thái như này ——
[@ Thẩm thận: Chúng tôi.]
Ảnh đi kèm chỉ có một tấm, bối cảnh cây dừa rừng cát, mắt nhìn thấy đều là biển. Đây là ảnh du lịch năm ngoái của một nhà bốn người ở nơi cũ - Fiji nghỉ mát mà chụp.
Phía dưới ảnh, Thẩm Thận cách ống kính gần, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt. Lông mày ưu việt đang nhỏ nước, tóc đen hơi ướt, mang theo sự ngỗ ngược khác biệt.
Mà ở nơi đằng xa trên tấm hình, là bể bơi không bờ của khách sạn. Hứa Mạt và hai đứa con dựa vào vách hồ đằng sau, đang mặc mát mẻ, đang nhìn về hướng ống kính.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro