Chương 1
Băng Hồng Trà Bạch Nguyệt Quang
2024-02-29 00:40:40
1.
Tôi đứng trước cửa văn phòng.
Tôi cố tình mở cửa rộng nhất có thể trước khi bình tĩnh lại và bước vào đó.
"Thầy Lý, thầy tìm em ạ."
Lý Vĩ Hoa, đang ngồi ở bàn làm việc, là người có nhiều tin đồn đã nhiều lần qu//ay rố//i học sinh.
Nhưng cuối cùng cuộc điều tra kết luận hắn ta vô tội.
Ánh mắt hắn hiền từ, hắn nhẹ nhàng nói:
"Tới gần một chút, thầy có ăn thịt em sao?"
Tôi không bước nổi, lòng bàn tay tôi bắt đầu đổ mồ hôi nhẹ.
Lý Vĩ Hoa đã hết kiên nhẫn, ngẩng đầu nhìn cánh cửa trống rỗng.
Hắn nhấp một ngụm trà, đứng dậy đi về phía tôi.
Trước khi tôi lùi lại, hắn ta đã giữ lấy vai tôi.
"Bạn học Khương Đồng, sao em mặc ít như vậy? Lạnh không?"
Nơi hắn ta chạm vào rùng mình khó chịu.
Khi tôi định rút tay ra thì có một bàn tay kéo tay hắn ra không thương tiếc.
Trần Từ kéo tôi ra phía sau, lạnh lùng đối mặt với Lý Vĩ Hoa.
"Thầy Lý rất quan tâm đến các bạn cùng lớp. Tôi hy vọng con gái của thầy cũng có thể gặp được một giáo viên có cách tiếp cận "chu đáo" như thầy ở trường. "
Vẻ mặt của Lý Vĩ Hoa đột nhiên thay đổi.
"Trần Từ! Em đang nói nhảm cái gì!"
Trần Từ đè lên vai Lý Vĩ Hoa, đẩy hắn trở lại ghế.
Anh mỉm cười và nói từng chữ:
"Tôi nói là, ông muốn ch//et phải không?"
Bố của Trần Từ là một trong những doanh nhân nổi tiếng nhất thành phố.
Xem xét tình cảnh này, Lý Vĩ Hoa chỉ có thể nhượng bộ ba phần.
2.
Tôi bị Trần Từ im lặng kéo đến sân chơi.
“Hắn ta bảo em đến văn phòng, sao em không đến tìm anh đi cùng?”
Giọng điệu của chàng trai rất bình tĩnh, nhưng rõ ràng là anh ấy đang kiềm chế cơn tức giận.
"Ông ấy gọi cho em sau khi ah rời khỏi lớp học và nói có việc khẩn cấp. Em tưởng…”
"Em tưởng sao?"
"Em cho rằng tin đồn đó là sai sự thật? Em cho rằng hắn ta không dám chạm vào em giữa thanh thiên bạch nhật? Hay em cho rằng —--"
Giọng nói có phần gấp gáp của Trần Từ cho thấy sự tức giận không thể kiềm chế của anh.
Tôi tiến lên một bước, giơ tay bịt miệng anh ấy và thừa nhận sai lầm của mình.
"Em sai rồi."
Giọng anh chàng đột ngột dừng lại.
Trần Từ nhìn tôi hai giây rồi ôm tôi vào lòng.
Giọng nói bên tai như thể anh ấy đang thở phào nhẹ nhõm sau một thảm họa.
"Anh đã sợ ch//et khiếp đấy."
Tôi đang định an ủi anh ấy thì vừa giơ tay lên, tôi đã bị thứ gì đó trong túi đựng áo khoác đồng phục của cậu ấy đập phải.
"Đây là gì?"
Trần Từ cũng không ngăn cản tôi lấy nó ra.
Tôi hoàn toàn choáng váng khi nhìn con d///ao gọt hoa quả trên tay.
Sắc mặt Trần Từ vẫn bình tĩnh như đang nói những lời bình thường nhất.
“Anh đã chuẩn bị sẵn sàng khi scandal của hắn ta lộ ra, sợ hắn sẽ đụng vào em.”
"Vừa rồi trên đường đến văn phòng của hắn, anh đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất."
Tôi ngơ ngác nhìn anh, không nhịn được hỏi.
"Kế hoạch là gì?"
Trần Từ nhướng mày với giọng điệu đùa cợt.
"Nếu anh đâ///m ch////ết con thú già đó, bố anh sẽ có thể tiết lộ mọi chuyện cho anh."
Ánh nắng phản chiếu trên lông mày anh, vẻ hung dữ trong mắt anh cho tôi biết anh ấy không hề nói đùa.
3.
Sau ngày hôm đó, chỉ cần có lớp học của Lý Vĩ Hoa, Trần Từ sẽ ở lại với tôi.
Thỉnh thoảng tôi nghe thấy tiếng bọn con trai hét toáng lên.
"Anh Từ, đừng bám người yêu quá, được không?"
"Anh Từ, từ nay anh sẽ không trở thành một người chồng nghiêm khắc nữa phải không?"
Trần Từ nghe xong chỉ mỉm cười không phản bác.
Mọi người đều nói rằng trùm trường Trần Từ rất thích Khương Đồng.
Cho đến nửa tháng sau.
Tôi nhận được một tin nhắn từ một số lạ.
Trong ảnh, Trần Từ đang ngồi trong gian hàng ôm một cô gái, mỉm cười vô tư.
Đính kèm: "Đến XXclub, cậu nên biết sự thật về việc Trần Từ ở bên cậu."
Tôi đứng trước cửa văn phòng.
Tôi cố tình mở cửa rộng nhất có thể trước khi bình tĩnh lại và bước vào đó.
"Thầy Lý, thầy tìm em ạ."
Lý Vĩ Hoa, đang ngồi ở bàn làm việc, là người có nhiều tin đồn đã nhiều lần qu//ay rố//i học sinh.
Nhưng cuối cùng cuộc điều tra kết luận hắn ta vô tội.
Ánh mắt hắn hiền từ, hắn nhẹ nhàng nói:
"Tới gần một chút, thầy có ăn thịt em sao?"
Tôi không bước nổi, lòng bàn tay tôi bắt đầu đổ mồ hôi nhẹ.
Lý Vĩ Hoa đã hết kiên nhẫn, ngẩng đầu nhìn cánh cửa trống rỗng.
Hắn nhấp một ngụm trà, đứng dậy đi về phía tôi.
Trước khi tôi lùi lại, hắn ta đã giữ lấy vai tôi.
"Bạn học Khương Đồng, sao em mặc ít như vậy? Lạnh không?"
Nơi hắn ta chạm vào rùng mình khó chịu.
Khi tôi định rút tay ra thì có một bàn tay kéo tay hắn ra không thương tiếc.
Trần Từ kéo tôi ra phía sau, lạnh lùng đối mặt với Lý Vĩ Hoa.
"Thầy Lý rất quan tâm đến các bạn cùng lớp. Tôi hy vọng con gái của thầy cũng có thể gặp được một giáo viên có cách tiếp cận "chu đáo" như thầy ở trường. "
Vẻ mặt của Lý Vĩ Hoa đột nhiên thay đổi.
"Trần Từ! Em đang nói nhảm cái gì!"
Trần Từ đè lên vai Lý Vĩ Hoa, đẩy hắn trở lại ghế.
Anh mỉm cười và nói từng chữ:
"Tôi nói là, ông muốn ch//et phải không?"
Bố của Trần Từ là một trong những doanh nhân nổi tiếng nhất thành phố.
Xem xét tình cảnh này, Lý Vĩ Hoa chỉ có thể nhượng bộ ba phần.
2.
Tôi bị Trần Từ im lặng kéo đến sân chơi.
“Hắn ta bảo em đến văn phòng, sao em không đến tìm anh đi cùng?”
Giọng điệu của chàng trai rất bình tĩnh, nhưng rõ ràng là anh ấy đang kiềm chế cơn tức giận.
"Ông ấy gọi cho em sau khi ah rời khỏi lớp học và nói có việc khẩn cấp. Em tưởng…”
"Em tưởng sao?"
"Em cho rằng tin đồn đó là sai sự thật? Em cho rằng hắn ta không dám chạm vào em giữa thanh thiên bạch nhật? Hay em cho rằng —--"
Giọng nói có phần gấp gáp của Trần Từ cho thấy sự tức giận không thể kiềm chế của anh.
Tôi tiến lên một bước, giơ tay bịt miệng anh ấy và thừa nhận sai lầm của mình.
"Em sai rồi."
Giọng anh chàng đột ngột dừng lại.
Trần Từ nhìn tôi hai giây rồi ôm tôi vào lòng.
Giọng nói bên tai như thể anh ấy đang thở phào nhẹ nhõm sau một thảm họa.
"Anh đã sợ ch//et khiếp đấy."
Tôi đang định an ủi anh ấy thì vừa giơ tay lên, tôi đã bị thứ gì đó trong túi đựng áo khoác đồng phục của cậu ấy đập phải.
"Đây là gì?"
Trần Từ cũng không ngăn cản tôi lấy nó ra.
Tôi hoàn toàn choáng váng khi nhìn con d///ao gọt hoa quả trên tay.
Sắc mặt Trần Từ vẫn bình tĩnh như đang nói những lời bình thường nhất.
“Anh đã chuẩn bị sẵn sàng khi scandal của hắn ta lộ ra, sợ hắn sẽ đụng vào em.”
"Vừa rồi trên đường đến văn phòng của hắn, anh đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất."
Tôi ngơ ngác nhìn anh, không nhịn được hỏi.
"Kế hoạch là gì?"
Trần Từ nhướng mày với giọng điệu đùa cợt.
"Nếu anh đâ///m ch////ết con thú già đó, bố anh sẽ có thể tiết lộ mọi chuyện cho anh."
Ánh nắng phản chiếu trên lông mày anh, vẻ hung dữ trong mắt anh cho tôi biết anh ấy không hề nói đùa.
3.
Sau ngày hôm đó, chỉ cần có lớp học của Lý Vĩ Hoa, Trần Từ sẽ ở lại với tôi.
Thỉnh thoảng tôi nghe thấy tiếng bọn con trai hét toáng lên.
"Anh Từ, đừng bám người yêu quá, được không?"
"Anh Từ, từ nay anh sẽ không trở thành một người chồng nghiêm khắc nữa phải không?"
Trần Từ nghe xong chỉ mỉm cười không phản bác.
Mọi người đều nói rằng trùm trường Trần Từ rất thích Khương Đồng.
Cho đến nửa tháng sau.
Tôi nhận được một tin nhắn từ một số lạ.
Trong ảnh, Trần Từ đang ngồi trong gian hàng ôm một cô gái, mỉm cười vô tư.
Đính kèm: "Đến XXclub, cậu nên biết sự thật về việc Trần Từ ở bên cậu."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro