Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ
Đánh giá:
8.0
/10 từ 33 lượt
Đọc truyện Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ ra chương mới nhất Chương 30, 31, 32 - DocTruyen.Pro. Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ là một trong những truyện ngôn
tình đặc sắc của Minh Tinh. Truyện mang một nội dung khá đau thương về người
đàn ông vì đã hết lòng yêu thương người con gái, nỗi đau này được thấu rõ qua từng
câu chữ, lời văn của tác giả, khiến vết thương đó trở nên dịu lành hơn bao giờ
hết.
Tuy rằng hắn đường đường là Vĩnh Liệt đế nhưng lại có tính sợ vợ. Đó là do người đời nói về hắn, nhưng thật sự hắn chỉ là quá thương yêu nàng đến mức cực độ, mới để cho nàng làm càn như vậy. Nàng chẳng những không cảm ơn còn đánh đại thần của hắn trước mặt mọi người, phá hư tín vật lượng trưng hậu vị. Nếu nàng không quý trọng vị trí quốc mẫu của mình như vậy, có lẽ hắn đã thuận theo mong muốn của nàng mà phế đi nàng.
Một tháng sau, dường như chỉ có mỗi hắn là nóng lòng, còn phần nàng, nàng ngang nhiên nhàn nhã bắt nạt phi tử hậu cung. Hắn ngầm đồng ý làm cho nàng bị phế vẫn hưởng vinh quang cưng chiều một cách âm thầm là sai? Hắn luôn luôn bao che nàng, chỉ vì hắn không muốn làm nàng chịu ủy khuất.
Trái với những lo lắng và che chở hắn dành cho, nàng hình như không thấy dụng tâm này của hắn mà còn trộm khỏi cung, muốn rời xa hắn. Đến lúc này, hắn đành phải dùng “Tù Phượng Tác” để bắt nàng ở lại bên cạnh. Nhưng hắn nào ngờ rằng, những sủng ái hắn dành tặng nàng lại khiến nàng thêm ghét và thù hằn hắn, càng làm hại nàng bị đố kị mà trúng độc.
Giờ đây hắn bắt đầu hối hận, lời thề quên mình bảo hộ nàng chu toàn, cũng thanh trừ tất cả kẻ địch cho nàng. Hắn làm nhiều thứ như vậy, chẳng qua hèn mọn hi vọng nàng sẽ động lòng thương hắn. Vậy mà nàng lại thờ ơ thốt ra: “Ta hận ngươi” để báo trả lại những ân tình của hắn. Xem ra dù hắn có làm gì cũng không đủ để bù lại hận bị giết cha, mất nước của nàng.
Truyện mang một câu chuyện buồn, khác với Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi và Đoạt Vợ Cô Gái Yêu Phải Em Rồi, sự uất ức, nỗi hận thù đã làm phai mờ đi ân tình đầy ấm áp mà người đàn ông đó đang cố công gầy dựng.
Tuy rằng hắn đường đường là Vĩnh Liệt đế nhưng lại có tính sợ vợ. Đó là do người đời nói về hắn, nhưng thật sự hắn chỉ là quá thương yêu nàng đến mức cực độ, mới để cho nàng làm càn như vậy. Nàng chẳng những không cảm ơn còn đánh đại thần của hắn trước mặt mọi người, phá hư tín vật lượng trưng hậu vị. Nếu nàng không quý trọng vị trí quốc mẫu của mình như vậy, có lẽ hắn đã thuận theo mong muốn của nàng mà phế đi nàng.
Một tháng sau, dường như chỉ có mỗi hắn là nóng lòng, còn phần nàng, nàng ngang nhiên nhàn nhã bắt nạt phi tử hậu cung. Hắn ngầm đồng ý làm cho nàng bị phế vẫn hưởng vinh quang cưng chiều một cách âm thầm là sai? Hắn luôn luôn bao che nàng, chỉ vì hắn không muốn làm nàng chịu ủy khuất.
Trái với những lo lắng và che chở hắn dành cho, nàng hình như không thấy dụng tâm này của hắn mà còn trộm khỏi cung, muốn rời xa hắn. Đến lúc này, hắn đành phải dùng “Tù Phượng Tác” để bắt nàng ở lại bên cạnh. Nhưng hắn nào ngờ rằng, những sủng ái hắn dành tặng nàng lại khiến nàng thêm ghét và thù hằn hắn, càng làm hại nàng bị đố kị mà trúng độc.
Giờ đây hắn bắt đầu hối hận, lời thề quên mình bảo hộ nàng chu toàn, cũng thanh trừ tất cả kẻ địch cho nàng. Hắn làm nhiều thứ như vậy, chẳng qua hèn mọn hi vọng nàng sẽ động lòng thương hắn. Vậy mà nàng lại thờ ơ thốt ra: “Ta hận ngươi” để báo trả lại những ân tình của hắn. Xem ra dù hắn có làm gì cũng không đủ để bù lại hận bị giết cha, mất nước của nàng.
Truyện mang một câu chuyện buồn, khác với Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi và Đoạt Vợ Cô Gái Yêu Phải Em Rồi, sự uất ức, nỗi hận thù đã làm phai mờ đi ân tình đầy ấm áp mà người đàn ông đó đang cố công gầy dựng.