Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Cha Nuôi

2024-09-06 07:26:28

Sòng bạc Hakaba là một trong những sòng bạc nức tiếng nhất trong giới hắc đạo. Bởi nơi đây vừa là thiên đường vừa là địa ngục, thắng thì giàu còn thua lại như con thiêu thân tiếp tục lao đầu vào những trận cờ bạc nhằm gỡ gạc...Nếu có thể bước ra được khỏi sòng bạc thì quả nhiên người ta tốt số, còn không chắc chắn phải kí giấy nợ và buộc trả nợ trong thời hạn quy định. Giấy nợ của sòng bạc Hakaba tựa như tấm vé sự sống, một khi con nợ không thanh toán số tiền vay mượn của sòng bạc thì nhất định chỉ có con đường chết. Lúc trước nguyên tắc đối với các con nợ rất tàn khốc, không chỉ nhắm vào người vay mượn mà còn là cả gia đình. Từ khi Shin tiếp nhận quản lí, nguyên tắc đó đã được lược bỏ, chỉ nhắm vào người vay nợ, còn gia đình không liên quan nhưng sẽ siết nợ những vật dụng có giá trị để bù đắp vào số nợ đã vây. Sòng bạc này là do một người bạn rất thân của ông Shito mở, ông ấy không có vợ con vì tính chất công việc, thế nên đã nhận Shin làm con nuôi, ông yêu thương và giao cho anh mọi quyền quyết định khi mà ông đã lui về sau.

Hôm nay, Shin đưa Yuko đến trụ sở chính của sòng bạc Hakaba để diện kiến ba nuôi của mình là ông Kaito, song song đó là gặp gỡ những người anh em thân thiết của Shin tại sòng bạc.

Yuko cùng Shin tay trong tay đi vào một hành lang tối, ánh sáng soi đường chỉ tỏa ra từ những ánh đèn vàng được gắn cách nhau trên tường. Không khí ở nơi này cũng rất trầm lắng, Yuko cảm giác hơi ngộp.

Dường như Shin cảm nhận được tâm trạng của Yuko, vì vậy, tay anh đã chuyển từ nắm thành ôm lấy vai cô kéo sát vào mình. Giọng nói trầm ấm mang sự trấn an khẽ vang lên:

"Đừng sợ, có anh ở đây !"

Yuko e ấp gật đầu, đôi mắt tím ngó nghiêng xung quanh.

Cả hai sánh bước đi tới cuối hành lang thì đứng trước một căn phòng được hai người đàn ông cao lớn bảo vệ.

Dáng vẻ của họ trông rất lạnh lẽo và nghiêm nghị.

Nhìn thấy Shin, hai người canh gác khẽ gập người chào anh. Một trong hai bọn họ cung kính cất tiếng:

"Thái tử gia, ông chủ đang chờ cậu bên trong."

Shin gật đầu rồi cùng Yuko đi vào căn phòng đã được mở sẵn cửa.

Bên trong phòng được thiết kế và trang trí theo phong cách hiện đại của Nhật Bản, dường như mọi thiết bị tiện ích và chuyên dùng đều được lắp đặt trong căn phòng này. Có thể nói, vừa là phòng tạm nghỉ cùng vừa như một căn nhà thu nhỏ.

Shin nắm tay Yuko đi đến trước chiếc bàn làm việc, nơi có một người đàn ông trung niên đang đưa mắt nhìn về phía hai người.

Đến nơi, Shin và Yuko cùng nhau kính cẩn cúi đầu, Shin nghiêm nghị cất tiếng:

"Ba nuôi, con đưa vợ của con đến thăm người."

Ông Kaito nhìn ngắm cả hai một lúc mới bắt đầu mở miệng đáp:

"Nào đứng thẳng dậy cho ta nhìn kĩ hai đứa xem. Con trai cưng của ta sắp gả cho người ta rồi."

Vừa nói ông vừa cất tiếng cười khiến cho Shin và Yuko bất giác nhìn nhau, khóe môi cả hai tự động cong lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Yuko ban đầu có hơi hồi hộp nhưng lại vì câu nói của ông Kaito mà hồi hộp tan biến. Cô cố gắng điều hòa bản thân bình tĩnh và lễ phép nói chuyện với ông:

"Xin chào ba nuôi, con là Yuko ! Con rất vinh hạnh khi được gặp người."

Ông Kaito với bề ngoài là người đàn ông phong trần, trải đời, lại còn có tiếng trong hắc đạo nên ai gặp ông lần đầu cũng sẽ ngộp. Vậy nên, con mắt nhìn người của ông cũng có thể nói lả chuẩn xác. Lúc nhìn thấy Yuko, ông có cảm giác cô rất mong manh bởi dáng vẻ hơi gầy nhưng khi nhìn đến đôi mắt tím huyền bí kia, dù trong đó là chan chứa thuần khiết, bình yên nhưng ông lại thấy được sự kiên định, mạnh mẽ hăn lên. Chuyện tình cảm giữa Shin và cô thì ông cũng được nghe kể lại từ ông Shito, đặc biệt là hoàn cảnh của Yuko và chuyện cô bị chính ba mẹ nuôi tính kế để làm người thay thế cho con gái của bọn họ. Trải qua bao sóng gió, cô gái này vẫn mạnh mẽ vượt qua khỏi sự yểu điệu, trấm lắng vốn có của mình. Ông nhận định rằng, Shin và Yuko có sự bổ trợ cho nhau và rất xứng đôi. Xem ra, con trai nuôi của ông đã có được ngọc quý rồi.

Thấy ông Kaito không đáp lời Yuko mà chỉ yên lặng quan sát Yuko, cho nên Shin hắng giọng để đánh tan sự im ắng trong không gian này. Anh nói:

"Ba nuôi, người mau cất cái điệu bộ quan sát dọa người vào đi, vợ con sẽ bị người dọa mất."

Ông Kaito nghe thế thì bật cười và đáp:

"Nhóc con, ta chỉ là đang sắp xếp ngôn từ thế nào cho hợp lí rồi mới nói chuyện với con bé. Con biết đó, ta là người khô khan, vợ con chưa có, tình đầu càng không, ăn nói lỗ mảng với những người ở sòng bạc quen rồi, bây giờ mà nói năng đàng hoàng, nhẹ nhàng thì phải sắp xếp câu từ chứ."

Lời ông Kaito nói ra khiến cho Yuko không nhịn được mỉm cười rạng rỡ, cô đánh vào tay Shin rồi lại nhỏ giọng, lễ phép cất lời:

"Dạ không sao, bình thường người nói chuyện với mọi người thế nào thì cứ dùng đó mà nói với con, con không nghĩ ngợi hay phiền muộn gì đâu. Chúng ta nên thoải mái như chính mình sẽ tốt hơn không phải sao !"

Ông Kaito nghe thế gật gật đầu, khuôn miệng ánh lên tia cười hiền hậu. Ông nói:

"Được rồi, hai đứa tới hỏi thăm là ta vui rồi! Chuyện của các con ta đã nghe Shito nói lại, cả hai người các con rất xứng đôi. Tình cảm nam nữ ta không màng đến vì công việc quá phức tạp, nhưng khi biết chuyện của các con ta vô cùng ngưỡng mộ và thành tâm chúc phúc. Shin đã bảo vệ được Yuko khỏi mọi giông bão, Yuko đã sưởi ấm trái tim của thằng nhóc Shin cứng đầu, ta cứ tưởng cả đời nó giống ta không chịu lấy vợ như ba ruột của nó rồi đấy chứ. Làm mai bao nhiêu mối trong giới cũng chẳng được, hóa ra trong lòng thằng nhóc này đã có người mà nó yêu."

Yuko ngượng ngùng khi nghe những nhận định từ ông Kaito, Shin thì ngược lại trông rất thỏa mãn.

Shin tươi cười nói với ông Kaito:

"Bây giờ ông ngoại với ba mẹ con đang xem ngày để cử hành hôn lễ, khi nào có thông tin chính thức, con sẽ gọi điện thoại báo cho người biết trước sau đó sẽ mang thiệp mời đến cho người. Ba nuôi, người nhất định phải có mặt để chúc phúc cho chúng con đó. Biết đâu trong hôn lễ ba sẽ tìm được mẹ nuôi cho con thì sao."

Vừa dứt lời đã bị hai cái lườm đến từ ông Kaito và Yuko nhưng Shin vẫn mang bộ dáng vô cùng vui vẻ.

Yuko ngượng ngùng hướng về ông Kaito mà cất tiếng:

"Ba nuôi, Shin có lẽ vui quá nên ăn nói không đàng hoàng mạo phạm đến người. Ba đừng giận nhé !"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ông Kaito lắc đầu, ngón tay chỉ chỉ về phía Shin sau đó vờ găn giọng:

"Con đó, thăng nhóc xấu xa này ! Ta đã thề cả đời không cưới vợ sinh con rồi, đừng có mà ăn nói hàm hồ thế biết chưa? Sắp làm chồng người ta đến nơi mà còn bày ra cái bộ dáng trêu người thế hả ? Nhìn xem, Yuko hiểu chuyện biết bao !"

Shin đâu sợ hãi trước lời trách mắng này của ông Kaito. Anh cười cười cất tiếng đáp:

"Người có vợ thường hay bị khùng lắm, ba đừng để bụng nha ! Con thấy con nói cũng có ý tốt cho người mà. Có vợ kề cận mỗi tối vui vẻ, ấm áp quá chừng rồi còn gì. Vả lại, ba còn phong độ lắm lo gì không có vợ. Thể thốt cái gì chứ, vô nghĩa !"

"Cái thằng...thật không nói nổi với cái miệng của con !"

Ông Kaito chỉ có thể thốt lên một câu như vậy rồi cũng cười cho qua. Ai bảo ông từ khi Shin còn nhỏ đã dung túng, yêu thương anh thật nhiều.

Yuko và Shin cùng ông Kaito trò chuyện một lúc nữa thì cả hai rời đi. Sau khi rời khỏi phòng của ông Kaito, Shin đưa Yuko đi tham quan một vòng ở sòng bạc và giới thiệu cô với mọi người ở đây.

Lúc đi vào một căn phòng, Yuko nhìn khung cảnh liền thấy thân thuộc. Cô ngước nhìn Shin và thốt lên:

"Đây chẳng phải là nơi em bị đám người bắt cóc đưa đến sao ?"

Shin dịu dàng dìu cô đến chiếc ghế sofa rồi ngồi xuống. Anh khẽ cất tiếng:

"Đúng vậy, là nơi này ! Hôm em bị bắt cóc, anh đã dàn xếp mọi chuyện ổn thỏa để người của mình đưa em về qua cuộc trao đổi với cậu. Anh cũng đã nói sơ cho em nghe khi em dưỡng bệnh rồi đấy."

Yuko gật đầu, cô ngắm nhìn xung quanh một lúc mới nói tiếp:

"Lúc đó em sợ hãi vì không biết mình sẽ bị đưa đi đâu. Trong lòng em như có sóng cuộn, lo lắng anh không tìm được em. Tinh thần em dù không bộc lộ nhưng rất hoảng loạn, may mắn, những người đưa em đến đây không làm hại em, họ chỉ nói với em chờ "thái tử gia" đến đón. Hóa ra là anh !"

Shin yêu thương ôm cô vào lòng, tiếng anh vui vẻ bên tai cô khẽ hỏi:

"Thế nào, ông xã có uy quyền không ? Có xứng đáng để em gửi gắm cả đời không ?"

Trong lòng Yuko dâng tràn ngọt ngào, cô e thẹn nép trong lòng anh dịu dàng trả lời:

"Có !"

Nghe được câu trả lời của cô đã khiến Shin cảm thấy vô cùng vô cùng thỏa mãn. Anh cưng chiều hôn lên vầng trán thanh tú một nụ hôn sâu. Sau đó Shin kể cho cô nghe về những chuyện ở sòng bạc Hakaba. Nghe qua Yuko mới biết, Shin đối với người ngoài chính là quý tử của hai gia tộc hùng mạnh, anh giỏi giang, tính tình điềm đạm, ôn hòa. Ngược lại, trong giới hắc đạo, nếu ai đã biết mặt anh, chắc chăn người ta sẽ sợ hãi. Bởi sau vẻ điểm tĩnh, nhã nhặn chính là một người đàn ông tàn khốc, lạnh lùng. Anh rất ít khi lộ diện nhưng nếu để Shin phải ra mặt xử lí chắc chắn chuyện không đơn giản, kẻ gây chuyện cũng chẳng thể thoát khỏi cửa địa ngục trước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Số ký tự: 0