Trở Về Nhật Bản
2024-09-06 07:26:28
Sau khoảng thời gian dài ở lại Việt Nam thì Shin và Yuko quyết định trở về Nhật Bản. Lần này trở lại, cả hai sẽ thưa chuyện rõ ràng với trưởng bối sau đó cùng bàn hôn sự.
Trong khoảng thời gian trước khi về Nhật Bản, Yuko được làm quen thêm một người bạn mới nữa. Đó là Nguyệt Băng - trợ lí chính thức của chị Tiểu Đan của cô. Cả cô, Nguyệt Băng cùng Mộc Chi bằng tuổi, tính cách tương đồng hòà hợp nên làm quen rất nhanh và nói chuyện rất ăn ý. Thời gian cô với Nguyệt Băng không nhiều như là với Mộc Chi, vì lúc Nguyệt Băng đến thì tầm ba tuần sau cô và Shin phải quay về Nhật Bản.
Ngày đưa Yuko với Shin ra sân bay, mọi người trong nhóm có mặt đầy đủ. Ba cô gái nhỏ sướt mướt ôm lấy nhau không buông, Huỳnh Đan phải nói mãi thì Nguyệt Băng với Mộc Chi mới bằng lòng không níu kéo Yuko nữa.
*Nhà chính gia tộc Yamamoto
Ông Ryu, vợ chồng bà Rin-ông Shito, quản gia Akira, cùng Yuko và Shin đang ngồi tại phòng khách. Hôm nay, mọi người sẽ cùng nhau bàn chuyện hôn sự cho đôi trẻ.
Yuko với Shin trở về Nhật Bản đã một tuần, thời gian trước ngày hôm nay, anh với cô nghỉ ngơi. Yuko vần ở nhà chính để tiện chăm sóc cho ông Ryu, ông ấy đối với cô là ơn nghĩa sâu nặng.Nếu không có sự bao dung và cảm thông của ông Ryu, Yuko đã chẳng thể mạnh mẽ. Nếu Shin là ánh sáng, là đôi cảnh bảo vệ cho cô thì, ông nội
Ryu là niềm an ủi, động viên cô tại nhà chính, khi mà ba mẹ cùng người chị đã khuất của cô còn tồn tại. Cho nên, lúc vừa đến Nhật Bản, Shin vốn dĩ định đưa cô về nhà ba mẹ anh ở cùng anh vài ngày rồi mới đưa cô đến thăm ông Ryu, nhưng Yuko nhất quyết muốn tới nhà chính của Yamamoto để ở như khi trước.
Thời gian để cả hai ổn định lại mọi việc tính tới nay là một tuần. Sắp xếp ổn thỏả, Shin nói với ba mẹ về hôn sự của anh và Yuko. Cho nên hôm nay mới có cuộc họp này.
Ông Ryu đưa mắt nhìn hai đứa cháu đang thẳng lưng nghiêm nghị trước mặt mình rồi cất tiếng:
"Hôn sự diễn ra là điều chắc chắn, ta cũng không có gì phải ngăn cản. Nhưng Yuko vẫn còn nhỏ tuổi, nếu như con bé vẫn muốn không quá ràng buộc thì cho đính hôn trước. Chẳng phải cháu gái của ta luôn muốn học hành trước hay sao? Cứ để con bé học cho đến khi thấy đủ hẳn kết hôn cũng không hề hấn gì."
Yuko ngượng ngùng khi nghe ông Ryu nói về mình như thế. Trong lòng cô cũng dâng lên khao khát có được thành tích tốt trong học tập, điều này tốt cho cô và một phần là ơn nghĩa cô đáp trả cho người ông này. Ông nội vẫn luôn dành cho cô sự động viên, dù bản tính ông trầm không hay thể hiện và nghiêm khắc, nhưng cô luôn cảm nhận, ông muốn cô trở thành một người tốt nhất, đủ mạnh mẽ để đương đầu với cuộc sống khắc nghiệt này.
Trái lại với Yuko, khi Shin nghe những lời ông Ryu nói, gương mặt anh tuấn đã hiện lên sự không đồng tình. Vì vậy, ông Ryu dứt lời một cái thì Shin đã nhanh chóng tiếp lời ông:
"Ông ngoại à, Yuko gả cho con vẫn được đi học bình thường thôi, con đâu phải cổ hủ cưới vợ là bắt cô ấy nghỉ học để chăm lo cho gia đình. Con đã chờ hơn mười năm rồi đấy, bây giờ ông cong bắt con chờ đến khi nào. Tính tình
Yuko ông cũng biết, cô ấy là kiều người ham học hỏi. Đợi Yuko học đủ thì chắc con đã thành ông già như ông ngoại rồi đấy."
"Anh không được nói như thế với ông nội, không hay chút nào."
Shin nói hết câu đã bị Yuko trừng mắt phản bác. Cô lườm anh vì không hài lòng. Ai đời con cháu lại nói ông của mình như vậy chứ, còn mang ra so sánh nữa. Thật là, cô không có bên cạnh, anh lại quen miệng thả "móc câu" làm người ta cứng họng không đáp lại được.
Lệnh của tiểu hoàng hôn vẫn là nhất, cho nên khi bị Yuko mắng, Shin chỉ có thể trưng ra bộ mặt vô tội, tay khều lấy cánh tay cô như đang nài nỉ cô đừng giận.
Yuko không muốn bầu không khí vì hai người mà trầm xuống, bản thân cô thấy chuyện này không quá căng thẳng. Vì thế, cô liền nhẹ nhàng nhắc nhở Shin:
"Anh đó, miệng lưỡi không ai nói lại, nhưng mà không được nói như vậy với ông nội. Biết chưa ? Mau xin lỗi ông nội đi !"
Shin mỉm cười, ngoan ngoãn gật đầu rồi quay sang ông Ryu cẩn trọng nói:
"Con xin lỗi ông ngoại !"
Trước phản ứng của Shin, người lớn đều thấy buồn cười nhưng trong lòng lại cảm thán Yuko. Xem ra chỉ có cô gái nhỏ này mới có thể cất tiếng khiến Shin nghe răm rắp. Anh là cháu đích tôn, cháu cưng của hai gia tộc nội và ngoại, lại giỏi giang anh tuấn, lời anh nói ra dù là trưởng bối cũng phải dè chừng. Vậy mà, Yuko chỉ nhàng nhàng nói mấy lời đã làm anh ngoan ngoãn nghe theo.
Bà Rin lúc này mới lên tiếng:
"Ba à, con thấy Shin nói cũng có lí. Bây giờ cho hai đứa nó kết hôn đi, Yuko về sau cũng đến làm thư ký cho Shin.
Kết hôn rồi, Shin sẽ dễ dàng hướng dẫn cho Yuko, ngày nào con bé không học thì cùng Shin đến công ty học việc.
Ở cồn ty nhà mình đã có cháu rể là Hoàng Nguyên rồi, Shin sẽ tập trung lo cho công ty bên gia tộc Watanabe của chồng con. Tránh đi lại nhiều thì hai Yuko với thằng bé ở cùng một chỗ là tốt nhất. Nếu ý ba muốn cho tụi nó đính hôn, vậy Yuko cũng phải về sống cùng Shin thôi...Con...."
Bà Rin chưa nói hết đã bị ông Ryu lườm cho im bặt kèm lời nói:
"Hừ, con muốn có cháu bồng cháu bế thì nói đại đi, vòng vo tam quốc. Con là con gái của ta, tính con thế nào ta còn không biết hay sao. Hai mẹ con là mong đưa Yuko đứa cháu gái ngoan của ta về nhà bên đó lắm rồi chứ gì.
Chúng ta bàn bạc thôi, quyết định vẫn ở Yuko."
Ông Shito bật cười vì vợ mình, bà Rin hiện tại đang cau có mặt mày đấu mắt với ông Ryu. Khẽ xoa đầu vợ, ông quan sát mọi người rồi cất tiếng:
"Chúng ta nên xem ý kiến của Yuko đi. Dù sao vẫn phải thông cáo thiên hạ, kết hôn sớm hay trễ đều diễn ra ra hôn lễ thôi. Nhưng mà, bây giờ cần nói xem phải làm như thế nào để cho mọi người ngoài kia không bàn tán. Cả hai đứa Yuko và Shin trong mắt người ngoài là chị em họ, đùng một cái bảo rằng kết hôn, chắc chắn sẽ dậy sóng báo chí truyền thông một phen. Người trong gia tộc đã biết thì không nói nhưng người ngoài thắc mắc, chắc chắn sẽ đi tìm bí mật về thân phận của con bé. Chúng ta phải dàn xếp ổn thoả nhất có thể tránh cho Yuko chịu phải tổn thương. Con bé đã quá bất hạnh, may mắn có chúng ta nhưng người ngoài mấy ai hiểu được."
Lời ông Shito nói thoáng chốc đã làm cho không khí lặng đi. Yuko mím môi nắm chặt bàn tay của Shin. Anh dường như cũng hiểu, không ngần ngại có mặt trưởng bối mà vòng tay ôm lấy vai cô nhằm trấn an.
Ngay lúc này quản gia Akira lại xin phép ông Ryu cho mình nói ý kiến:
"Thưa ông chủ, trước khi diễn ra cuộc họp ngày hôm nay, tôi đã gọi điện thoại đến cho ba mẹ của cậu Hoàng Nguyên. Tôi nói với họ rằng, hãy để tiểu thư Yuko là nghĩa nữ của gia đình họ. Như vậy, khi chúng ta đưa tin tức về hôn lễ của thiếu gia với tiểu thư, người ngoài sẽ đỡ bàn tán hơn. Thật may mắn, họ đã chấp nhận vì khi tiểu thư
Yuko đến Mỹ du học, họ đã xem cô ấy như con gái của mình. Trong cuộc gọi đó, chúng tôi đã bàn với nhau, tiểu thư Yuko là con của một người bạn thân của ba cậu Hoàng Nguyên, vì quý mến nên nhận làm nghĩa nữ. Nhưng mà vì biến cố nên ba mẹ cô ấy đã mất đi, tiểu thư Yuko được một người mang đến Nhật Bản tránh bị truy băt.
Trong lúc đó, người mang tiểu thư đi đã gặp nạn do kiệt sức, trùng hợp thay khi đó gặp được vợ chồng cậu Ren trên đường nên họ nhận nuôi tiểu thư. Mãi đến sau này, cậu Hoàng Nguyên mới tìm được do sang Nhật Bản kết hôn với tiểu thư Huỳnh Đan. Để đảm bảo an toàn, Vũ Khúc gia không làm lớn chuyện, chỉ có thể âm thầm cho người tìm kiếm tiểu thư Yuko."
Quản gia Akira trình bày ý kiến qua câu chuyện do bản thân cùng ba mẹ Hoàng Nguyên vẽ nên rất tường tận. Khi kết thúc, ông còn nói thêm:
"Dù cho chuyện có trùng hợp nhiều chỗ nhưng tôi thấy như thế sẽ che mắt được người ngoài về thân phận của tiểu thư Yuko. Vả lại, tiểu thư được hạnh phúc thì quản gia Ann ở nơi thiên đàng mới yên tâm. Tôi đối với tiểu thư
Yuko cũng như ông chủ là tình thương dành cho cháu gái. Vì vậy, khi nghe được mọi người muốn bàn về hôn sự của tiểu thư với thiếu gia, tôi đã vẽ một kế hoạch lường trước mọi rủi ro khiến tiểu thư Yuko tủi thân, tổn thương."
Shin cực kì hài lòng với cách làm việc của quản gia Akira, giờ phút này, sự tôn trọng mà anh dành cho ông ấy lại tăng cao hơn nữa. Chuyện thân phận của Yuko, anh cũng đã nghĩ đến. Anh cùng anh rế Hoàng Nguyên bàn bạc rồi, như lúc mà anh với cô nhờ vả anh rể giúp đỡ, đó là để Yuko làm nghĩa nữ của ba mẹ anh ấy. Thật không ngờ, quản gia Akira cũng có suy nghĩ giống anh để bảo vệ Yuko như thế.
Ông Ryu nghe ý kiến của quản gia Akira xong trong lòng không ngừng cảm thán. Ông mở lời khen ngợi:
"Tốt, quả nhiên chẳng bao giờ làm tôi thất vọng."
Quản gia Akira cười hiền, ông hướng mắt đến Yuko như muốn nói cô hãy nói suy nghĩ của bản thân đi.
Từ nãy đến giờ Yuko xúc động lắm, mọi người thật sự yêu thương cô rất nhiều. Nghẹn ngào, cô cất tiếng:
"Con cảm ơn mọi người đã yêu thương và lo lắng cho con. Có lẽ con không có phúc phần biết được ba mẹ ruột là ai, nhưng ngược lại, ông trời đã cho con một gia đình và một người đàn ông hết mực thương con và đồng cảm cho con. Ý của con là thế này, con và Shin sẽ kết hôn, con cũng đã sẵn sàng, ngày giờ tuỳ vào ba mẹ với ông nội ấn định, việc học của con không bị ảnh hưởng. Shin đã chờ con rất lâu rồi. Nhưng mà, chúng con sẽ không ở cùng các trưởng bối mà sẽ ở nhà riêng của anh ấy. Mỗi một tuần vào cuối tuần, chúng con sẽ xen kẽ qua lại chăm sóc cho ông nội và ba mẹ. Quyết định ở riêng là vì con muốn con với Shin tự mình xây đắp cho cuộc sống của tụi con, không quá phụ thuộc vào ba mẹ với ông. Về ý kiến của quản gia Akira, con thầy rất tốt vì không gây ảnh hưởng quá nhiều cho gia tộc nội ngoại hai bên của Shin. Nhưng mọi người đừng lo, chẳng may bị lộ sự thật, con vẫn sẽ mạnh mẽ đối diện. Cuộc sống là như thế, hoa hồng đâu phải lúc nào cũng nở, sống mà quá thuận lợi thì đâu còn gì là hỉ nộ ái ố của cuộc sống đâu ạ."
Sự hiểu chuyện của Yuko thật sự khiến ai cũng vừa yêu quý vừa xót xa.
Ông Ryu có lẽ đã hiểu vì vậy trầm giọng, hướng mắt đến chỗ mọi người:
"Qua lời Yuko, ta quyết định cho hai đứa tổ chức hôn lễ vào cuối tháng sau. Shin gấp gáp muốn cưới Yuko, con bé cũng không nỡ thấy nó lớn tuổi rồi còn chờ đợi mình. Thôi thì cứ thông cáo thiên hạ như lời Akira đã nói, sau đó tiến hành chuẩn bị hôn lễ. À, quản gia Akira nhớ căn dặn trên dưới người trong gia tộc không một ai được phép nhiều lời về thân phận của Yuko. Nếu lọt ra ngoài tin tức không hay, và điều tra được là người trong gia tộc làm lộ ra thì sẽ xử phạt nặng. Còn Shito, con hãy lựa lời thông báo cho bên nhà con biết chuyện này nhé."
Ông Shito kính cẩn đáp:
"Dạ con đã biết thưa ba, con sẽ dàn xếp ổn thoả không để Yuko chịu bất cứ một thiệt thòi nào ở gia tộc Watan-abe."
Shin với Yuko được sự cho phép và thành toàn từ trưởng bối nên rất vui mừng. Anh với cô đứng dậy rời khỏi ghế, sau đó hai thân hình cùng quỳ xuống, kính cẩn cúi đầu và đông thanh:
"Cảm ơn ông và ba mẹ cùng quản gia Akira đã thành toàn cho chúng con. Chúng con sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình thật hạnh phúc."
Trong khoảng thời gian trước khi về Nhật Bản, Yuko được làm quen thêm một người bạn mới nữa. Đó là Nguyệt Băng - trợ lí chính thức của chị Tiểu Đan của cô. Cả cô, Nguyệt Băng cùng Mộc Chi bằng tuổi, tính cách tương đồng hòà hợp nên làm quen rất nhanh và nói chuyện rất ăn ý. Thời gian cô với Nguyệt Băng không nhiều như là với Mộc Chi, vì lúc Nguyệt Băng đến thì tầm ba tuần sau cô và Shin phải quay về Nhật Bản.
Ngày đưa Yuko với Shin ra sân bay, mọi người trong nhóm có mặt đầy đủ. Ba cô gái nhỏ sướt mướt ôm lấy nhau không buông, Huỳnh Đan phải nói mãi thì Nguyệt Băng với Mộc Chi mới bằng lòng không níu kéo Yuko nữa.
*Nhà chính gia tộc Yamamoto
Ông Ryu, vợ chồng bà Rin-ông Shito, quản gia Akira, cùng Yuko và Shin đang ngồi tại phòng khách. Hôm nay, mọi người sẽ cùng nhau bàn chuyện hôn sự cho đôi trẻ.
Yuko với Shin trở về Nhật Bản đã một tuần, thời gian trước ngày hôm nay, anh với cô nghỉ ngơi. Yuko vần ở nhà chính để tiện chăm sóc cho ông Ryu, ông ấy đối với cô là ơn nghĩa sâu nặng.Nếu không có sự bao dung và cảm thông của ông Ryu, Yuko đã chẳng thể mạnh mẽ. Nếu Shin là ánh sáng, là đôi cảnh bảo vệ cho cô thì, ông nội
Ryu là niềm an ủi, động viên cô tại nhà chính, khi mà ba mẹ cùng người chị đã khuất của cô còn tồn tại. Cho nên, lúc vừa đến Nhật Bản, Shin vốn dĩ định đưa cô về nhà ba mẹ anh ở cùng anh vài ngày rồi mới đưa cô đến thăm ông Ryu, nhưng Yuko nhất quyết muốn tới nhà chính của Yamamoto để ở như khi trước.
Thời gian để cả hai ổn định lại mọi việc tính tới nay là một tuần. Sắp xếp ổn thỏả, Shin nói với ba mẹ về hôn sự của anh và Yuko. Cho nên hôm nay mới có cuộc họp này.
Ông Ryu đưa mắt nhìn hai đứa cháu đang thẳng lưng nghiêm nghị trước mặt mình rồi cất tiếng:
"Hôn sự diễn ra là điều chắc chắn, ta cũng không có gì phải ngăn cản. Nhưng Yuko vẫn còn nhỏ tuổi, nếu như con bé vẫn muốn không quá ràng buộc thì cho đính hôn trước. Chẳng phải cháu gái của ta luôn muốn học hành trước hay sao? Cứ để con bé học cho đến khi thấy đủ hẳn kết hôn cũng không hề hấn gì."
Yuko ngượng ngùng khi nghe ông Ryu nói về mình như thế. Trong lòng cô cũng dâng lên khao khát có được thành tích tốt trong học tập, điều này tốt cho cô và một phần là ơn nghĩa cô đáp trả cho người ông này. Ông nội vẫn luôn dành cho cô sự động viên, dù bản tính ông trầm không hay thể hiện và nghiêm khắc, nhưng cô luôn cảm nhận, ông muốn cô trở thành một người tốt nhất, đủ mạnh mẽ để đương đầu với cuộc sống khắc nghiệt này.
Trái lại với Yuko, khi Shin nghe những lời ông Ryu nói, gương mặt anh tuấn đã hiện lên sự không đồng tình. Vì vậy, ông Ryu dứt lời một cái thì Shin đã nhanh chóng tiếp lời ông:
"Ông ngoại à, Yuko gả cho con vẫn được đi học bình thường thôi, con đâu phải cổ hủ cưới vợ là bắt cô ấy nghỉ học để chăm lo cho gia đình. Con đã chờ hơn mười năm rồi đấy, bây giờ ông cong bắt con chờ đến khi nào. Tính tình
Yuko ông cũng biết, cô ấy là kiều người ham học hỏi. Đợi Yuko học đủ thì chắc con đã thành ông già như ông ngoại rồi đấy."
"Anh không được nói như thế với ông nội, không hay chút nào."
Shin nói hết câu đã bị Yuko trừng mắt phản bác. Cô lườm anh vì không hài lòng. Ai đời con cháu lại nói ông của mình như vậy chứ, còn mang ra so sánh nữa. Thật là, cô không có bên cạnh, anh lại quen miệng thả "móc câu" làm người ta cứng họng không đáp lại được.
Lệnh của tiểu hoàng hôn vẫn là nhất, cho nên khi bị Yuko mắng, Shin chỉ có thể trưng ra bộ mặt vô tội, tay khều lấy cánh tay cô như đang nài nỉ cô đừng giận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yuko không muốn bầu không khí vì hai người mà trầm xuống, bản thân cô thấy chuyện này không quá căng thẳng. Vì thế, cô liền nhẹ nhàng nhắc nhở Shin:
"Anh đó, miệng lưỡi không ai nói lại, nhưng mà không được nói như vậy với ông nội. Biết chưa ? Mau xin lỗi ông nội đi !"
Shin mỉm cười, ngoan ngoãn gật đầu rồi quay sang ông Ryu cẩn trọng nói:
"Con xin lỗi ông ngoại !"
Trước phản ứng của Shin, người lớn đều thấy buồn cười nhưng trong lòng lại cảm thán Yuko. Xem ra chỉ có cô gái nhỏ này mới có thể cất tiếng khiến Shin nghe răm rắp. Anh là cháu đích tôn, cháu cưng của hai gia tộc nội và ngoại, lại giỏi giang anh tuấn, lời anh nói ra dù là trưởng bối cũng phải dè chừng. Vậy mà, Yuko chỉ nhàng nhàng nói mấy lời đã làm anh ngoan ngoãn nghe theo.
Bà Rin lúc này mới lên tiếng:
"Ba à, con thấy Shin nói cũng có lí. Bây giờ cho hai đứa nó kết hôn đi, Yuko về sau cũng đến làm thư ký cho Shin.
Kết hôn rồi, Shin sẽ dễ dàng hướng dẫn cho Yuko, ngày nào con bé không học thì cùng Shin đến công ty học việc.
Ở cồn ty nhà mình đã có cháu rể là Hoàng Nguyên rồi, Shin sẽ tập trung lo cho công ty bên gia tộc Watanabe của chồng con. Tránh đi lại nhiều thì hai Yuko với thằng bé ở cùng một chỗ là tốt nhất. Nếu ý ba muốn cho tụi nó đính hôn, vậy Yuko cũng phải về sống cùng Shin thôi...Con...."
Bà Rin chưa nói hết đã bị ông Ryu lườm cho im bặt kèm lời nói:
"Hừ, con muốn có cháu bồng cháu bế thì nói đại đi, vòng vo tam quốc. Con là con gái của ta, tính con thế nào ta còn không biết hay sao. Hai mẹ con là mong đưa Yuko đứa cháu gái ngoan của ta về nhà bên đó lắm rồi chứ gì.
Chúng ta bàn bạc thôi, quyết định vẫn ở Yuko."
Ông Shito bật cười vì vợ mình, bà Rin hiện tại đang cau có mặt mày đấu mắt với ông Ryu. Khẽ xoa đầu vợ, ông quan sát mọi người rồi cất tiếng:
"Chúng ta nên xem ý kiến của Yuko đi. Dù sao vẫn phải thông cáo thiên hạ, kết hôn sớm hay trễ đều diễn ra ra hôn lễ thôi. Nhưng mà, bây giờ cần nói xem phải làm như thế nào để cho mọi người ngoài kia không bàn tán. Cả hai đứa Yuko và Shin trong mắt người ngoài là chị em họ, đùng một cái bảo rằng kết hôn, chắc chắn sẽ dậy sóng báo chí truyền thông một phen. Người trong gia tộc đã biết thì không nói nhưng người ngoài thắc mắc, chắc chắn sẽ đi tìm bí mật về thân phận của con bé. Chúng ta phải dàn xếp ổn thoả nhất có thể tránh cho Yuko chịu phải tổn thương. Con bé đã quá bất hạnh, may mắn có chúng ta nhưng người ngoài mấy ai hiểu được."
Lời ông Shito nói thoáng chốc đã làm cho không khí lặng đi. Yuko mím môi nắm chặt bàn tay của Shin. Anh dường như cũng hiểu, không ngần ngại có mặt trưởng bối mà vòng tay ôm lấy vai cô nhằm trấn an.
Ngay lúc này quản gia Akira lại xin phép ông Ryu cho mình nói ý kiến:
"Thưa ông chủ, trước khi diễn ra cuộc họp ngày hôm nay, tôi đã gọi điện thoại đến cho ba mẹ của cậu Hoàng Nguyên. Tôi nói với họ rằng, hãy để tiểu thư Yuko là nghĩa nữ của gia đình họ. Như vậy, khi chúng ta đưa tin tức về hôn lễ của thiếu gia với tiểu thư, người ngoài sẽ đỡ bàn tán hơn. Thật may mắn, họ đã chấp nhận vì khi tiểu thư
Yuko đến Mỹ du học, họ đã xem cô ấy như con gái của mình. Trong cuộc gọi đó, chúng tôi đã bàn với nhau, tiểu thư Yuko là con của một người bạn thân của ba cậu Hoàng Nguyên, vì quý mến nên nhận làm nghĩa nữ. Nhưng mà vì biến cố nên ba mẹ cô ấy đã mất đi, tiểu thư Yuko được một người mang đến Nhật Bản tránh bị truy băt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lúc đó, người mang tiểu thư đi đã gặp nạn do kiệt sức, trùng hợp thay khi đó gặp được vợ chồng cậu Ren trên đường nên họ nhận nuôi tiểu thư. Mãi đến sau này, cậu Hoàng Nguyên mới tìm được do sang Nhật Bản kết hôn với tiểu thư Huỳnh Đan. Để đảm bảo an toàn, Vũ Khúc gia không làm lớn chuyện, chỉ có thể âm thầm cho người tìm kiếm tiểu thư Yuko."
Quản gia Akira trình bày ý kiến qua câu chuyện do bản thân cùng ba mẹ Hoàng Nguyên vẽ nên rất tường tận. Khi kết thúc, ông còn nói thêm:
"Dù cho chuyện có trùng hợp nhiều chỗ nhưng tôi thấy như thế sẽ che mắt được người ngoài về thân phận của tiểu thư Yuko. Vả lại, tiểu thư được hạnh phúc thì quản gia Ann ở nơi thiên đàng mới yên tâm. Tôi đối với tiểu thư
Yuko cũng như ông chủ là tình thương dành cho cháu gái. Vì vậy, khi nghe được mọi người muốn bàn về hôn sự của tiểu thư với thiếu gia, tôi đã vẽ một kế hoạch lường trước mọi rủi ro khiến tiểu thư Yuko tủi thân, tổn thương."
Shin cực kì hài lòng với cách làm việc của quản gia Akira, giờ phút này, sự tôn trọng mà anh dành cho ông ấy lại tăng cao hơn nữa. Chuyện thân phận của Yuko, anh cũng đã nghĩ đến. Anh cùng anh rế Hoàng Nguyên bàn bạc rồi, như lúc mà anh với cô nhờ vả anh rể giúp đỡ, đó là để Yuko làm nghĩa nữ của ba mẹ anh ấy. Thật không ngờ, quản gia Akira cũng có suy nghĩ giống anh để bảo vệ Yuko như thế.
Ông Ryu nghe ý kiến của quản gia Akira xong trong lòng không ngừng cảm thán. Ông mở lời khen ngợi:
"Tốt, quả nhiên chẳng bao giờ làm tôi thất vọng."
Quản gia Akira cười hiền, ông hướng mắt đến Yuko như muốn nói cô hãy nói suy nghĩ của bản thân đi.
Từ nãy đến giờ Yuko xúc động lắm, mọi người thật sự yêu thương cô rất nhiều. Nghẹn ngào, cô cất tiếng:
"Con cảm ơn mọi người đã yêu thương và lo lắng cho con. Có lẽ con không có phúc phần biết được ba mẹ ruột là ai, nhưng ngược lại, ông trời đã cho con một gia đình và một người đàn ông hết mực thương con và đồng cảm cho con. Ý của con là thế này, con và Shin sẽ kết hôn, con cũng đã sẵn sàng, ngày giờ tuỳ vào ba mẹ với ông nội ấn định, việc học của con không bị ảnh hưởng. Shin đã chờ con rất lâu rồi. Nhưng mà, chúng con sẽ không ở cùng các trưởng bối mà sẽ ở nhà riêng của anh ấy. Mỗi một tuần vào cuối tuần, chúng con sẽ xen kẽ qua lại chăm sóc cho ông nội và ba mẹ. Quyết định ở riêng là vì con muốn con với Shin tự mình xây đắp cho cuộc sống của tụi con, không quá phụ thuộc vào ba mẹ với ông. Về ý kiến của quản gia Akira, con thầy rất tốt vì không gây ảnh hưởng quá nhiều cho gia tộc nội ngoại hai bên của Shin. Nhưng mọi người đừng lo, chẳng may bị lộ sự thật, con vẫn sẽ mạnh mẽ đối diện. Cuộc sống là như thế, hoa hồng đâu phải lúc nào cũng nở, sống mà quá thuận lợi thì đâu còn gì là hỉ nộ ái ố của cuộc sống đâu ạ."
Sự hiểu chuyện của Yuko thật sự khiến ai cũng vừa yêu quý vừa xót xa.
Ông Ryu có lẽ đã hiểu vì vậy trầm giọng, hướng mắt đến chỗ mọi người:
"Qua lời Yuko, ta quyết định cho hai đứa tổ chức hôn lễ vào cuối tháng sau. Shin gấp gáp muốn cưới Yuko, con bé cũng không nỡ thấy nó lớn tuổi rồi còn chờ đợi mình. Thôi thì cứ thông cáo thiên hạ như lời Akira đã nói, sau đó tiến hành chuẩn bị hôn lễ. À, quản gia Akira nhớ căn dặn trên dưới người trong gia tộc không một ai được phép nhiều lời về thân phận của Yuko. Nếu lọt ra ngoài tin tức không hay, và điều tra được là người trong gia tộc làm lộ ra thì sẽ xử phạt nặng. Còn Shito, con hãy lựa lời thông báo cho bên nhà con biết chuyện này nhé."
Ông Shito kính cẩn đáp:
"Dạ con đã biết thưa ba, con sẽ dàn xếp ổn thoả không để Yuko chịu bất cứ một thiệt thòi nào ở gia tộc Watan-abe."
Shin với Yuko được sự cho phép và thành toàn từ trưởng bối nên rất vui mừng. Anh với cô đứng dậy rời khỏi ghế, sau đó hai thân hình cùng quỳ xuống, kính cẩn cúi đầu và đông thanh:
"Cảm ơn ông và ba mẹ cùng quản gia Akira đã thành toàn cho chúng con. Chúng con sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình thật hạnh phúc."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro