Ngoại Truyện 3:...
2024-09-06 07:26:28
Shin ở phòng làm việc nghe trợ lí báo cáo lại mà lòng anh như lửa đốt. Anh không gọi cho Yuko mà gọi đến cho người trực máy ở công ty Yamamoto dặn dò. Sau khi xong, anh nhắn với trợ lí của mình cho gọi Mạc Kiều Phi đến phòng tổng giám đốc có chuyện gấp.
Rất nhanh, cửa phòng được mở ra, Mạc Kiều Phi mang bộ dáng dịu dàng đi vào, trên môi còn nở nụ cười e thẹn, ánh mắt nhìn Shin đầy si tình.
Cô ta nhẹ nhàng nâng chân bước đến trước bàn làm việc và nhỏ giọng cất tiếng:
"Tổng giám đốc, anh cho gọi em"
Shin vẫn chăm chú nhìn những số liệu trên màn hình máy tính, môi hơi hé nói với cô ta:
"Sáng nay có cuộc phỏng vấn để chọn thư ký cho tôi mà đúng không ?"
"Vâng, đúng như vậy !"
Mạc Kiều Phi đáp lại và rất tự nhiên cô ta kéo ghế đối diện ngồi xuống. Nhưng chưa kịp đặt mông ngồi đã bị lời gẵn của Shin làm cho sượng ngang:
"Tôi cho cô ngồi chưa ? Công ty này bây giờ chẳng ai coi trọng phép tắc nữa rồi đúng không?
Mạc Kiều Phi bất giác cứng người, lúc này Shin ngẩng mặt lên nhìn cô ta với đôi mắt vô cùng lạnh lẽo. Anh tiếp tục nói:
"Thế nào, chọn được ai chưa ?"
Mạc Kiều Phi khẽ nuốt nước bọt, cô ta dè dặt đáp:
"Có nhiều gương mặt mới rất tiềm năng, em sẽ gửi hồ sơ cho anh xem rồi quyết định."
"Thế à ? Vợ tôi hôm nay cũng đến ứng tuyển, cô có chấm cô ấy đậu phỏng vấn không ?"
Nghe Shin hỏi thế, Mạc Kiều Phi ậm ừ, cặp mắt liếc dọc liếc ngang như kiểu tránh né đôi mắt lạnh như băng của anh. Qua một lúc vẫn chưa thấy hồi âm, Shin lại hỏi tiếp:
"Hồ sơ của cô ấy không ổn à ? Hay cô cho đó là giả ? Vậy là tôi cho vợ tôi đi học không có lợi ích gì rồi nhỉ ?
Mạc Kiều Phi bỗng nhiên căng thẳng, lòng bàn tay cô ta nắm chặt lại. Môi mấp máy muốn nói nhưng không thể thành câu:
"Em..."
"Được rồi, tôi hiểu rồi ! Tôi đoán chắc là cô chấm vợ tôi rớt phải không ? Uổng công cô ấy ngày đêm ngồi viết hồ sơ cho hợp lí chứ thành tích cô ấy rất nhiều nhưng không thể viết hết vào được. Xem ra, cô Mạc vẫn chưa hài lòng về năng lực của vợ tôi nhỉ ? Tôi cũng chẳng hài lòng về cách cô cư xử với nhân viên dưới trướng của cô. Cô giỏi được bao nhiêu mà lên mặt với người khác ?"
Nhắc đến Yuko khiến cho Mạc Kiều Phi dâng lên tia đố kị, cô ta tức giận chẳng còn biết trên dưới mà thét lên đầy căm phẫn:
"Nó có cái gì hơn em chứ, em giỏi giang, nhan sắc cũng hơn hẳn lại còn cống hiến cho công ty rất lâu. Em đã yêu thầm anh lâu như vậy, cuối cùng nó lại là người có được anh. Em không cam tâm. Anh có biết, ở công ty rất nhiều người phụ nữ thầm quý mến anh, em cực kì khó chịu, bọn họ không xứng đáng. Em đã không có được thì những người khác cũng đừng mong có được. Rồi anh sẽ là của em, vợ của anh, nó không xứng đáng."
Từng câu từng chữ Mạc Kiều Phi nói ra đều chọc đến chỗ ngứa của Shin. Yuko anh thương không biết bao nhiêu cho đủ, cô ta vậy mà lại đi nói vợ anh như thể một người chẳng ra gì. Ghẹo gan ông đấy à !
Ánh mắt Shin sắc lẹm hướng đến Mạc Kiều Phi, giọng nói trầm thấp khiến không gian trong phòng thoáng chốc trở nên ngột ngạt:
"Vợ tôi hơn cô là vì có được tôi. Thái độ làm việc của cô như thế này chắc là muốn nghỉ việc sớm rồi nhỉ ? Tôi nói cô này, bản thân mình giỏi nhưng thái độ ứng xử quá thấp kém thì cũng chăng hơn ai đâu. Tôi cũng không muốn nhiều lời với cô làm gì, vợ tôi đến nộp hồ sơ thực tập là vì không muốn người khác coi thường cô ấy. Xem ra, việc tôi để cô ấy đi phỏng vấn cũng đã sai rồi. Ngay từ đầu tôi nên kéo cô ấy đến làm thư ký cho tôi luôn, hồ sơ của cô ấy tôi sẽ đóng khung treo ngay sảnh công ty. Ai thắc mắc, đố ky, ganh ghét thì căng mắt ra mà đọc tại sao tôi lại cho cô ấy vị trí thư kí bên cạnh tôi mà không qua xét duyệt. Cô ấy có năng lực, năng lực đủ thay thế luôn vị trí của cô hiện tại chứ không phải vì là vợ của tôi mà được ưu ái đâu cô Mạc."
Mạc Kiều Phi bị những lời nói của Shin làm cho mặt chuyển sắc tái nhợt, hai tay nắm chặt lại để bên hông, thật sự không biết phải đáp lời anh như thế nào.
Shin cũng chẳng để cô ta chờ lâu, một mình anh nói đến độ quăng móc câu làm cho Mạc Kiều Phi một chữ cũng không nói ra được nữa:
"Hay là cô đến làm cho phòng kế toán đi, tôi thấy cô tính toán cũng rất hay. Ở đó có giám đốc Lương, cô đi làm việc dưới sự quản lí của người khác để hiểu khi đi làm nhân viên là như thế nào đi. Không phải cô có tí quyền hành, chức vụ cao là lên mặt dạy đời người khác. Những lần trước tôi nhắm mắt cho qua để xem cô có thay đổi hay không, mọi việc cô làm tôi đều nắm được hết. Lo an phận cho tôi, nếu để tôi còn nghe thấy cô lên mặt với bất kì ai trong công ty thì đừng trách tại sao tôi để cô thất nghiệp sớm."
Mạc Kiều Phi tức tối, vành mắt đỏ lên, cô ta nghẹn ngào:
"Anh vì một con đàn bà mà đối xử với em như vậy sao? Chúng ta cũng gắn bó lâu rồi, anh tại sao chẳng thể yêu em."
"Đàn bà cũng là đàn bà của tôi, cô không có quyền phán xét cô ấy. Tôi đổi ý rồi, cô nghỉ việc đi. Về sau vợ tôi tới đây làm rồi, cô ấy nhìn thấy cô lại phiền lòng. Yên tâm, tôi cũng chẳng bạc đãi cô đâu, cô đã cống hiến cho công ty lâu như vậy mà. Trợ lí của tôi sẽ sắp xếp cho cô qua chi nhánh khác làm việc."
"Tôi không cần, anh tưởng có tiền là ngon lắm sao. Cuối cùng lại vì một con đàn bà mà làm ra những chuyện vô
Mạc Kiều Phi tức tối chẳng còn bộ dáng đáng thương, thầm thương trộm nhớ Shin nữa, cô ta tỏ ra kiêu căng như chính bản chất con người mình.
Shin cũng không tức giận gì, anh rất bình tĩnh mà đáp:
"Tùy cô, tôi không phải thánh nhân, cô đã chạm đến giới hạn của tôi thì tôi cũng chẳng câu nệ sự cống hiến của cô làm gì. Một khi cô rời khỏi công ty này, cô đừng mong mình được làm việc ở bất kì công ty danh giá nào. Nếu có, cũng chỉ là công ty nhỏ, lương thấp chẳng nuôi nổi bản thân cô. Nếu tôi muốn triệt đường sống của ai, người đó chắc chắn không thể ngóc đầu dậy được. Tôi vô lí nhưng mà vợ tôi vui, còn cô có lí nhưng lại khiến người ta chán ghét thì thôi vậy. Để tôi trở nên có lí giống cô như cái cách cô ăn nói, đối xử với nhân viên trong công ty của tôi. Hạng phụ nữ như cô, cho dù tôi không gặp được vợ tôi thì cũng chẳng đến lượt cô khiến tôi để mắt tới. Hết việc, từ đây ra khỏi cửa phòng chính là thời gian cho cô suy nghĩ và đưa ra lựa chọn. Nếu ở lại thì sang chi nhánh khác làm nhân viên kế toán dưới sự quản lí của người khác, an phận làm việc. Còn không, cô đừng mong bản thân có vị trí làm việc tổ nào cả dù rằng hồ sơ của cô khá đẹp. Đừng để mọi cố gắng của bản thân đổ sông đổ biển chỉ vì bản chất kiêu căng, ngạo mạn của mình phá hỏng. Không có cô, tôi vẫn tuyển được người khác có tố chất nghề nghiệp tốt hơn thế chỗ cô. Yuko là vợ tôi, chủ tịch phu nhân tương lai, cô muốn dạy đời cô ấy thì dạy tôi trước này, đừng có dại dột động vào vợ tôi."
Rất nhanh, cửa phòng được mở ra, Mạc Kiều Phi mang bộ dáng dịu dàng đi vào, trên môi còn nở nụ cười e thẹn, ánh mắt nhìn Shin đầy si tình.
Cô ta nhẹ nhàng nâng chân bước đến trước bàn làm việc và nhỏ giọng cất tiếng:
"Tổng giám đốc, anh cho gọi em"
Shin vẫn chăm chú nhìn những số liệu trên màn hình máy tính, môi hơi hé nói với cô ta:
"Sáng nay có cuộc phỏng vấn để chọn thư ký cho tôi mà đúng không ?"
"Vâng, đúng như vậy !"
Mạc Kiều Phi đáp lại và rất tự nhiên cô ta kéo ghế đối diện ngồi xuống. Nhưng chưa kịp đặt mông ngồi đã bị lời gẵn của Shin làm cho sượng ngang:
"Tôi cho cô ngồi chưa ? Công ty này bây giờ chẳng ai coi trọng phép tắc nữa rồi đúng không?
Mạc Kiều Phi bất giác cứng người, lúc này Shin ngẩng mặt lên nhìn cô ta với đôi mắt vô cùng lạnh lẽo. Anh tiếp tục nói:
"Thế nào, chọn được ai chưa ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạc Kiều Phi khẽ nuốt nước bọt, cô ta dè dặt đáp:
"Có nhiều gương mặt mới rất tiềm năng, em sẽ gửi hồ sơ cho anh xem rồi quyết định."
"Thế à ? Vợ tôi hôm nay cũng đến ứng tuyển, cô có chấm cô ấy đậu phỏng vấn không ?"
Nghe Shin hỏi thế, Mạc Kiều Phi ậm ừ, cặp mắt liếc dọc liếc ngang như kiểu tránh né đôi mắt lạnh như băng của anh. Qua một lúc vẫn chưa thấy hồi âm, Shin lại hỏi tiếp:
"Hồ sơ của cô ấy không ổn à ? Hay cô cho đó là giả ? Vậy là tôi cho vợ tôi đi học không có lợi ích gì rồi nhỉ ?
Mạc Kiều Phi bỗng nhiên căng thẳng, lòng bàn tay cô ta nắm chặt lại. Môi mấp máy muốn nói nhưng không thể thành câu:
"Em..."
"Được rồi, tôi hiểu rồi ! Tôi đoán chắc là cô chấm vợ tôi rớt phải không ? Uổng công cô ấy ngày đêm ngồi viết hồ sơ cho hợp lí chứ thành tích cô ấy rất nhiều nhưng không thể viết hết vào được. Xem ra, cô Mạc vẫn chưa hài lòng về năng lực của vợ tôi nhỉ ? Tôi cũng chẳng hài lòng về cách cô cư xử với nhân viên dưới trướng của cô. Cô giỏi được bao nhiêu mà lên mặt với người khác ?"
Nhắc đến Yuko khiến cho Mạc Kiều Phi dâng lên tia đố kị, cô ta tức giận chẳng còn biết trên dưới mà thét lên đầy căm phẫn:
"Nó có cái gì hơn em chứ, em giỏi giang, nhan sắc cũng hơn hẳn lại còn cống hiến cho công ty rất lâu. Em đã yêu thầm anh lâu như vậy, cuối cùng nó lại là người có được anh. Em không cam tâm. Anh có biết, ở công ty rất nhiều người phụ nữ thầm quý mến anh, em cực kì khó chịu, bọn họ không xứng đáng. Em đã không có được thì những người khác cũng đừng mong có được. Rồi anh sẽ là của em, vợ của anh, nó không xứng đáng."
Từng câu từng chữ Mạc Kiều Phi nói ra đều chọc đến chỗ ngứa của Shin. Yuko anh thương không biết bao nhiêu cho đủ, cô ta vậy mà lại đi nói vợ anh như thể một người chẳng ra gì. Ghẹo gan ông đấy à !
Ánh mắt Shin sắc lẹm hướng đến Mạc Kiều Phi, giọng nói trầm thấp khiến không gian trong phòng thoáng chốc trở nên ngột ngạt:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vợ tôi hơn cô là vì có được tôi. Thái độ làm việc của cô như thế này chắc là muốn nghỉ việc sớm rồi nhỉ ? Tôi nói cô này, bản thân mình giỏi nhưng thái độ ứng xử quá thấp kém thì cũng chăng hơn ai đâu. Tôi cũng không muốn nhiều lời với cô làm gì, vợ tôi đến nộp hồ sơ thực tập là vì không muốn người khác coi thường cô ấy. Xem ra, việc tôi để cô ấy đi phỏng vấn cũng đã sai rồi. Ngay từ đầu tôi nên kéo cô ấy đến làm thư ký cho tôi luôn, hồ sơ của cô ấy tôi sẽ đóng khung treo ngay sảnh công ty. Ai thắc mắc, đố ky, ganh ghét thì căng mắt ra mà đọc tại sao tôi lại cho cô ấy vị trí thư kí bên cạnh tôi mà không qua xét duyệt. Cô ấy có năng lực, năng lực đủ thay thế luôn vị trí của cô hiện tại chứ không phải vì là vợ của tôi mà được ưu ái đâu cô Mạc."
Mạc Kiều Phi bị những lời nói của Shin làm cho mặt chuyển sắc tái nhợt, hai tay nắm chặt lại để bên hông, thật sự không biết phải đáp lời anh như thế nào.
Shin cũng chẳng để cô ta chờ lâu, một mình anh nói đến độ quăng móc câu làm cho Mạc Kiều Phi một chữ cũng không nói ra được nữa:
"Hay là cô đến làm cho phòng kế toán đi, tôi thấy cô tính toán cũng rất hay. Ở đó có giám đốc Lương, cô đi làm việc dưới sự quản lí của người khác để hiểu khi đi làm nhân viên là như thế nào đi. Không phải cô có tí quyền hành, chức vụ cao là lên mặt dạy đời người khác. Những lần trước tôi nhắm mắt cho qua để xem cô có thay đổi hay không, mọi việc cô làm tôi đều nắm được hết. Lo an phận cho tôi, nếu để tôi còn nghe thấy cô lên mặt với bất kì ai trong công ty thì đừng trách tại sao tôi để cô thất nghiệp sớm."
Mạc Kiều Phi tức tối, vành mắt đỏ lên, cô ta nghẹn ngào:
"Anh vì một con đàn bà mà đối xử với em như vậy sao? Chúng ta cũng gắn bó lâu rồi, anh tại sao chẳng thể yêu em."
"Đàn bà cũng là đàn bà của tôi, cô không có quyền phán xét cô ấy. Tôi đổi ý rồi, cô nghỉ việc đi. Về sau vợ tôi tới đây làm rồi, cô ấy nhìn thấy cô lại phiền lòng. Yên tâm, tôi cũng chẳng bạc đãi cô đâu, cô đã cống hiến cho công ty lâu như vậy mà. Trợ lí của tôi sẽ sắp xếp cho cô qua chi nhánh khác làm việc."
"Tôi không cần, anh tưởng có tiền là ngon lắm sao. Cuối cùng lại vì một con đàn bà mà làm ra những chuyện vô
Mạc Kiều Phi tức tối chẳng còn bộ dáng đáng thương, thầm thương trộm nhớ Shin nữa, cô ta tỏ ra kiêu căng như chính bản chất con người mình.
Shin cũng không tức giận gì, anh rất bình tĩnh mà đáp:
"Tùy cô, tôi không phải thánh nhân, cô đã chạm đến giới hạn của tôi thì tôi cũng chẳng câu nệ sự cống hiến của cô làm gì. Một khi cô rời khỏi công ty này, cô đừng mong mình được làm việc ở bất kì công ty danh giá nào. Nếu có, cũng chỉ là công ty nhỏ, lương thấp chẳng nuôi nổi bản thân cô. Nếu tôi muốn triệt đường sống của ai, người đó chắc chắn không thể ngóc đầu dậy được. Tôi vô lí nhưng mà vợ tôi vui, còn cô có lí nhưng lại khiến người ta chán ghét thì thôi vậy. Để tôi trở nên có lí giống cô như cái cách cô ăn nói, đối xử với nhân viên trong công ty của tôi. Hạng phụ nữ như cô, cho dù tôi không gặp được vợ tôi thì cũng chẳng đến lượt cô khiến tôi để mắt tới. Hết việc, từ đây ra khỏi cửa phòng chính là thời gian cho cô suy nghĩ và đưa ra lựa chọn. Nếu ở lại thì sang chi nhánh khác làm nhân viên kế toán dưới sự quản lí của người khác, an phận làm việc. Còn không, cô đừng mong bản thân có vị trí làm việc tổ nào cả dù rằng hồ sơ của cô khá đẹp. Đừng để mọi cố gắng của bản thân đổ sông đổ biển chỉ vì bản chất kiêu căng, ngạo mạn của mình phá hỏng. Không có cô, tôi vẫn tuyển được người khác có tố chất nghề nghiệp tốt hơn thế chỗ cô. Yuko là vợ tôi, chủ tịch phu nhân tương lai, cô muốn dạy đời cô ấy thì dạy tôi trước này, đừng có dại dột động vào vợ tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro