Đen Mặt
2024-11-02 10:05:59
Triệu ma ma mở hòm thuốc ra, tầng trên là một hàng châm bạc chỉnh tề, tầng dưới là một cái trụ ngọc, bên cạnh trụ ngọc bày ra đủ loại bình bình lọ lọ khác nhau.
(Trụ ngọc : cây nong, dùng để nong bộ phận sinh dục nữ.)
“Muốn châm cứu à?” Mộ Dung Triệt cau mày.
"Không cần, chỉ cần bôi một ít thuốc mỡ lên chỗ bị thương thôi."
Triệu ma ma cầm một chiếc hộp tròn nhỏ màu bạc có khắc hoa mẫu đơn, bên trong có thuốc mỡ trong suốt màu xanh nhạt, bôi một ít lên trụ ngọc, sau đó phân phó cung nữ dạng hai chân Thanh Ly ra, rồi cầm trụ ngọc có bôi thuốc mỡ từ từ đẩy vào.
Thoạt đầu, Thanh Ly nhăn mặt vì đau, vô thức phát ra tiếng nức nở trong cổ họng, sau đó dần dần bình tĩnh lại và chìm vào giấc ngủ yên bình.
"Dược hiệu này thật thần kỳ!" Tịch Nguyệt khen ngợi.
Triệu ma ma có chút kiêu ngạo nói: "Đương nhiên, loại thuốc này được tổ tiên chúng ta truyền lại, có tác dụng thanh nhiệt, giảm đau, chữa lành vết thương rất thần kỳ, đặc biệt tốt với vết thương của nữ tử!"
Mộ Dung Triệt thản nhiên nói: "Như vậy đã xong rồi à?"
"Thuốc này còn phải dùng mấy ngày nữa, mỗi ngày ba lần, vào buổi sáng, buổi trưa và buổi tối."
Mộ Dung Triệt gật đầu: "Vậy ngươi để thuốc và trụ ngọc lại đi."
"Thuốc này có thể giữ lại, nhưng trụ ngọc thì..." Triệu ma ma vô cùng khó xử.
Trụ ngọc này sư phụ truyền lại cho bà ấy, cũng chỉ có một cây, mỗi ngày đi khám bệnh đều phải dựa vào bảo bối này, làm sao có thể bằng lòng đưa cho người khác?
Tịch Nguyệt khéo léo, ngay lập tức nhìn ra sự khó xử của bà ấy, liền nói: "Ma ma tạm thời để trụ ngọc này lại đi, ta đưa nó đến nội vụ phủ, dựa theo hình dáng làm một cái giống hệt, chờ làm xong, ta sẽ sai người trả lại cho ma ma, mong ma ma yên tâm."
"Vâng." Triệu ma ma đáp ứng xong, lại do dự nói: "Vị nương nương này còn nhỏ tuổi, thân thể non nớt, về sau nếu còn cơ hội nhận sủng, vẫn xin Vương gia hãy nhẹ nhàng nhất có thể."
Thật ra, ý của bà ấy là, sau này tốt nhất đừng có chiêu vị này thị tẩm nữa, nếu không nàng sẽ bị thương.
Hãy nhẹ nhàng nhất có thể? Mẹ nó đây là vấn đề kích thước không phù hợp, chẳng nhẽ hắn nhẹ nhàng thì được sao?
Mộ Dung Triệt là người như thế nào? Hắn đương nhiên hiểu được hàm ý trong lời nói của Triệu ma ma.
"Chẳng lẽ không có biện pháp khác?" Mộ Dung Triệt xanh mặt hỏi.
Tịch Nguyệt đứng bên cạnh nghe vậy, liền có chút hoài nghi, không thể thị tẩm thì không thị tẩm thôi, dù sao nữ tử muốn được thị tẩm còn đang xếp hàng chờ đầy ngoài kia, Vương gia sao cứ phải chấp nhất cô nương này như vậy?
"Không phải không có cách, chỉ là…" Triệu ma ma có chút do dự.
(Trụ ngọc : cây nong, dùng để nong bộ phận sinh dục nữ.)
“Muốn châm cứu à?” Mộ Dung Triệt cau mày.
"Không cần, chỉ cần bôi một ít thuốc mỡ lên chỗ bị thương thôi."
Triệu ma ma cầm một chiếc hộp tròn nhỏ màu bạc có khắc hoa mẫu đơn, bên trong có thuốc mỡ trong suốt màu xanh nhạt, bôi một ít lên trụ ngọc, sau đó phân phó cung nữ dạng hai chân Thanh Ly ra, rồi cầm trụ ngọc có bôi thuốc mỡ từ từ đẩy vào.
Thoạt đầu, Thanh Ly nhăn mặt vì đau, vô thức phát ra tiếng nức nở trong cổ họng, sau đó dần dần bình tĩnh lại và chìm vào giấc ngủ yên bình.
"Dược hiệu này thật thần kỳ!" Tịch Nguyệt khen ngợi.
Triệu ma ma có chút kiêu ngạo nói: "Đương nhiên, loại thuốc này được tổ tiên chúng ta truyền lại, có tác dụng thanh nhiệt, giảm đau, chữa lành vết thương rất thần kỳ, đặc biệt tốt với vết thương của nữ tử!"
Mộ Dung Triệt thản nhiên nói: "Như vậy đã xong rồi à?"
"Thuốc này còn phải dùng mấy ngày nữa, mỗi ngày ba lần, vào buổi sáng, buổi trưa và buổi tối."
Mộ Dung Triệt gật đầu: "Vậy ngươi để thuốc và trụ ngọc lại đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thuốc này có thể giữ lại, nhưng trụ ngọc thì..." Triệu ma ma vô cùng khó xử.
Trụ ngọc này sư phụ truyền lại cho bà ấy, cũng chỉ có một cây, mỗi ngày đi khám bệnh đều phải dựa vào bảo bối này, làm sao có thể bằng lòng đưa cho người khác?
Tịch Nguyệt khéo léo, ngay lập tức nhìn ra sự khó xử của bà ấy, liền nói: "Ma ma tạm thời để trụ ngọc này lại đi, ta đưa nó đến nội vụ phủ, dựa theo hình dáng làm một cái giống hệt, chờ làm xong, ta sẽ sai người trả lại cho ma ma, mong ma ma yên tâm."
"Vâng." Triệu ma ma đáp ứng xong, lại do dự nói: "Vị nương nương này còn nhỏ tuổi, thân thể non nớt, về sau nếu còn cơ hội nhận sủng, vẫn xin Vương gia hãy nhẹ nhàng nhất có thể."
Thật ra, ý của bà ấy là, sau này tốt nhất đừng có chiêu vị này thị tẩm nữa, nếu không nàng sẽ bị thương.
Hãy nhẹ nhàng nhất có thể? Mẹ nó đây là vấn đề kích thước không phù hợp, chẳng nhẽ hắn nhẹ nhàng thì được sao?
Mộ Dung Triệt là người như thế nào? Hắn đương nhiên hiểu được hàm ý trong lời nói của Triệu ma ma.
"Chẳng lẽ không có biện pháp khác?" Mộ Dung Triệt xanh mặt hỏi.
Tịch Nguyệt đứng bên cạnh nghe vậy, liền có chút hoài nghi, không thể thị tẩm thì không thị tẩm thôi, dù sao nữ tử muốn được thị tẩm còn đang xếp hàng chờ đầy ngoài kia, Vương gia sao cứ phải chấp nhất cô nương này như vậy?
"Không phải không có cách, chỉ là…" Triệu ma ma có chút do dự.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro