Kinh Nguyệt
2024-11-02 10:05:59
Mộ Dung Triệt nhìn những người trong phòng này, đột nhiên có dự cảm không lành.
Sắc mặt Tịch Nguyệt rất khó coi, nói: "Vương gia, phía dưới nương nương chảy máu..."
Chảy máu?
Làm sao lại chảy máu? Rõ ràng tối nay hắn không làm gì cả, không, cũng tính là có làm, nhưng khi hắn tiến vào, nhìn thấy nàng đau đớn, hắn lại lập tức rút lui, làm sao nàng vẫn chảy máu?
Mộ Dung Triệt lo lắng đến mức tự hỏi gần đây có nên xem hoàng lịch không, mọi việc không thuận, sao ngay cả việc ngủ với nữ nhân cũng có thể gây ra nhiều chuyện phiền toái như vậy?
Hắn cáu kỉnh đi vòng quanh phòng hai lần, liếc nhìn Thanh Ly đang đau khổ trên giường, thở dài, ngồi xuống mép giường, hỏi: "Có chỗ nào không thoải mái?"
"Đau bụng..." Thanh Ly ủy khuất cắn môi dưới, nước mắt trào ra, cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Mộ Dung Triệt không có cách nào, đành ra lệnh: "Đi mời Triệu ma ma đến đây."
"Đã phái người đi mời rồi." Tịch Nguyệt đáp.
Quả nhiên, không bao lâu Triệu ma ma đã còng theo hòm thuốc, thở hổn hển chạy tới.
Vừa nhìn thấy Mộ Dung Triệt, ánh mắt Triệu ma ma đã không có mấy thiện cảm, giống như đang nói, tiểu tử ngươi lại làm loạn rồi a?
Mộ Dung Triệt tối sầm mặt, hừ một tiếng.
"Triệu ma ma, không biết thế nào, hạ thân nương nương bỗng nhiên chảy máu, ngươi mau khám cho nương nương đi." Tịch Nguyệt vội vàng dẫn Triệu ma ma đến bên giường.
Triệu ma ma chẩn mạch cho Thanh Ly xong, kiểm tra vết thương một hồi, lại hỏi chút vấn đề riêng tư, bỗng nhiên vỗ tay một cái, cười nói: "Lão nô còn tưởng là chuyện gì chứ, nương nương tới kỳ kinh nguyệt rồi!"
Kỳ kinh nguyệt?
Thanh Ly nghi hoặc nhìn về phía nàng.
Triệu ma ma bị bị ánh mắt của nàng làm cho bối rối, hỏi: "Nương nương trước kia chưa từng có kinh nguyệt sao?"
Thanh Ly cắn môi dưới, ngượng ngùng lắc đầu.
Nàng cũng không rõ kỳ kinh nguyệt là cái gì, chỉ biết nhóm phi tần hậu cung đến kỳ kinh nguyệt thì không thể hầu hạ phụ hoàng nữa.
Lần này, ánh mắt Triệu ma ma nhìn về phía Mộ Dung Triệt càng thêm bất thiện.
Nữ tử trước khi đến kỳ kinh nguyệt, đều chỉ có thể xem như nữ hài nhi, không ngờ Vương gia lại cầm thú như thế, ngay cả đứa bé cũng không tha, hay thực chất là một kẻ có đam mê luyến đồng?
Không chỉ Triệu ma ma, mà toàn bộ cung nữ trong phòng này, bao gồm cả Tịch Nguyệt đều nhìn Mộ Dung Triệt bằng ánh mắt đầy trách móc.
Mộ Dung Triệt có chút nghi hoặc, nhìn về phía Thanh Ly, hỏi: "Ngươi bao tuổi?"
"Mười bốn tuổi."
Mười bốn tuổi? Sao lại mới mười bốn tuổi! ?
Mộ Dung Triệt thực sự muốn tóm lấy Thanh Ly, hỏi xem nàng có đang nói dối không.
Thực ra, điều này không thể trách Mộ Dung Triệt được, vóc người Thanh Ly vốn cao hơn so với nữ tử bình thường, hơn nữa bộ ngực lại phát dục sớm, khi buộc đai, ngực liền lộ ra rõ rệt, bởi vậy, nhìn thế nào thì nàng cũng phải tầm mười sáu mười bảy tuổi mới đúng.
Mộ Dung Triệt chợt nhớ tới câu "lão biến thái" nàng mắng hắn trong bể tắm hôm nay. Nàng mới mười bốn tuổi, hắn gấp đôi tuổi nàng, nói lão biến thái cũng không sai!
Sắc mặt Tịch Nguyệt rất khó coi, nói: "Vương gia, phía dưới nương nương chảy máu..."
Chảy máu?
Làm sao lại chảy máu? Rõ ràng tối nay hắn không làm gì cả, không, cũng tính là có làm, nhưng khi hắn tiến vào, nhìn thấy nàng đau đớn, hắn lại lập tức rút lui, làm sao nàng vẫn chảy máu?
Mộ Dung Triệt lo lắng đến mức tự hỏi gần đây có nên xem hoàng lịch không, mọi việc không thuận, sao ngay cả việc ngủ với nữ nhân cũng có thể gây ra nhiều chuyện phiền toái như vậy?
Hắn cáu kỉnh đi vòng quanh phòng hai lần, liếc nhìn Thanh Ly đang đau khổ trên giường, thở dài, ngồi xuống mép giường, hỏi: "Có chỗ nào không thoải mái?"
"Đau bụng..." Thanh Ly ủy khuất cắn môi dưới, nước mắt trào ra, cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Mộ Dung Triệt không có cách nào, đành ra lệnh: "Đi mời Triệu ma ma đến đây."
"Đã phái người đi mời rồi." Tịch Nguyệt đáp.
Quả nhiên, không bao lâu Triệu ma ma đã còng theo hòm thuốc, thở hổn hển chạy tới.
Vừa nhìn thấy Mộ Dung Triệt, ánh mắt Triệu ma ma đã không có mấy thiện cảm, giống như đang nói, tiểu tử ngươi lại làm loạn rồi a?
Mộ Dung Triệt tối sầm mặt, hừ một tiếng.
"Triệu ma ma, không biết thế nào, hạ thân nương nương bỗng nhiên chảy máu, ngươi mau khám cho nương nương đi." Tịch Nguyệt vội vàng dẫn Triệu ma ma đến bên giường.
Triệu ma ma chẩn mạch cho Thanh Ly xong, kiểm tra vết thương một hồi, lại hỏi chút vấn đề riêng tư, bỗng nhiên vỗ tay một cái, cười nói: "Lão nô còn tưởng là chuyện gì chứ, nương nương tới kỳ kinh nguyệt rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ kinh nguyệt?
Thanh Ly nghi hoặc nhìn về phía nàng.
Triệu ma ma bị bị ánh mắt của nàng làm cho bối rối, hỏi: "Nương nương trước kia chưa từng có kinh nguyệt sao?"
Thanh Ly cắn môi dưới, ngượng ngùng lắc đầu.
Nàng cũng không rõ kỳ kinh nguyệt là cái gì, chỉ biết nhóm phi tần hậu cung đến kỳ kinh nguyệt thì không thể hầu hạ phụ hoàng nữa.
Lần này, ánh mắt Triệu ma ma nhìn về phía Mộ Dung Triệt càng thêm bất thiện.
Nữ tử trước khi đến kỳ kinh nguyệt, đều chỉ có thể xem như nữ hài nhi, không ngờ Vương gia lại cầm thú như thế, ngay cả đứa bé cũng không tha, hay thực chất là một kẻ có đam mê luyến đồng?
Không chỉ Triệu ma ma, mà toàn bộ cung nữ trong phòng này, bao gồm cả Tịch Nguyệt đều nhìn Mộ Dung Triệt bằng ánh mắt đầy trách móc.
Mộ Dung Triệt có chút nghi hoặc, nhìn về phía Thanh Ly, hỏi: "Ngươi bao tuổi?"
"Mười bốn tuổi."
Mười bốn tuổi? Sao lại mới mười bốn tuổi! ?
Mộ Dung Triệt thực sự muốn tóm lấy Thanh Ly, hỏi xem nàng có đang nói dối không.
Thực ra, điều này không thể trách Mộ Dung Triệt được, vóc người Thanh Ly vốn cao hơn so với nữ tử bình thường, hơn nữa bộ ngực lại phát dục sớm, khi buộc đai, ngực liền lộ ra rõ rệt, bởi vậy, nhìn thế nào thì nàng cũng phải tầm mười sáu mười bảy tuổi mới đúng.
Mộ Dung Triệt chợt nhớ tới câu "lão biến thái" nàng mắng hắn trong bể tắm hôm nay. Nàng mới mười bốn tuổi, hắn gấp đôi tuổi nàng, nói lão biến thái cũng không sai!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro