Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo

A

2024-10-12 06:25:19

Dùng thuốc tê, phu nhân phỏng chừng còn phải ngủ thêm một lúc nữa mới tỉnh.

“Trong khoảng thời gian này không thể bất cẩn, tướng quân phải cho người chăm sóc phu nhân thật tốt. Vết thương của phu nhân có rất nhiều điều cần chú ý, ví dụ như…” Mạnh Lâm Thanh kiên nhẫn giải thích một lượt tất cả những điều cần chú ý.

“Trước khi phu nhân hoàn toàn bình phục, ta sẽ mỗi ngày đều đến đây kiểm tra tình hình sức khỏe cho phu nhân.” Mạnh Lâm Thanh nói.

Tướng quân vô cùng cảm kích, liên tục gật đầu, bảo Ngạn Quang ghi nhớ lời của Mạnh Lâm Thanh.

Xung quanh mọi người đều chúc mừng Định Viễn tướng quân, chúc mừng hắn hỉ được quý tử.

Những vị đại phu trước đó còn nghi ngờ Mạnh Lâm Thanh, lúc này đều á khẩu không nói nên lời.

"Diện Quang."

Diện Quang lập tức đem đồ đã chuẩn bị dâng cho lão gia.

"Đa tạ Bạch đại phu, đây là năm mươi lượng bạc, ngài vất vả rồi." Lão gia tự mình đưa bạc cho Mạnh Lâm Thanh.

Mạnh Lâm Thanh cũng không khách khí, nhận lấy số bạc.

"Lão gia khách khí rồi."

Năm mươi lượng, chuyến này lời to rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hơn nữa không chỉ kiếm được bạc, phỏng chừng không bao lâu nữa, danh tiếng Bình An y quán cũng sẽ vang xa.

"Mời Bạch đại phu ngày ngày đến phủ khám cho phu nhân, chờ phu nhân ta dưỡng bệnh xong, đến lúc đó sẽ dâng thêm cho đại phu năm mươi lượng bạc coi như tạ lễ, đại phu có yêu cầu gì cứ việc nói." Định Viễn tướng quân nói.

Trời ơi, một trăm lượng!

"Tướng quân yên tâm, có việc cần ta nhất định sẽ nói." Đến đây, Mạnh Lâm Thanh cũng không cần ở lại nữa bèn cáo từ.

"Tiễn Bạch đại phu." Tướng quân ra hiệu cho Diện Quang tiễn khách.

"Bạch đại phu, mời đi bên này." Diện Quang dẫn đường phía trước.

Lần này trên đường gặp đám gia đinh trong phủ, ai nấy đều cung kính, khách khí với Mạnh Lâm Thanh.

"Làm phiền Bạch đại phu rồi, để xe ngựa đưa ngài về."

"Ngài yên tâm, ngày nào xe ngựa cũng sẽ đến y quán đón ngài, ngài không cần bận tâm việc khác." Diện Quang nói.

Mạnh Lâm Thanh khẽ gật đầu, không nói thêm gì.

Đã có người hầu hạ chu đáo như vậy, nàng cũng không cần khách sáo. Dù sao cũng là dựa vào bản lĩnh thật sự cứu hai mạng người của phu nhân và tiểu công tử, nàng xứng đáng được như vậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đúng như Mạnh Lâm Thanh dự đoán, chuyện nàng cứu mạng phu nhân Định Viễn tướng quân sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài.

Nhưng tốc độ lan truyền trên thực tế còn kinh người hơn nàng tưởng.

Chỉ trong vòng vài canh giờ, chuyện này đã lan truyền khắp kinh thành, gần như ai ai cũng biết.

Mọi người đều biết, Bạch đại phu trẻ tuổi ở Bình An y quán là một vị thần y.

Bao nhiêu đại phu bó tay hết cách, vị này lại có thể dễ dàng kéo người từ quỷ môn quan trở về, ngay cả Định Viễn tướng quân cũng phải nhìn bằng con mắt khác.

"Ngươi cũng nghe nói rồi chứ, phu nhân tướng quân chính là khó sinh đó!"

"Đúng vậy, sinh con vốn dĩ đã như đi qua quỷ môn quan một vòng, huống chi là khó sinh."

"Bao nhiêu phụ nhân vì khó sinh mà một xác hai mạng, vậy mà Bạch đại phu lại có thể hồi sinh, chẳng phải thần y thì là gì?!"

"Đúng vậy, nghe nói trước đó Bạch đại phu còn mổ bụng một người, sau khi chữa khỏi bệnh người nọ vẫn có thể sống khỏe mạnh, ngươi nói xem có thần hay không!"

Tóm lại sau chuyện này, y thuật của Mạnh Lâm Thanh đã được công nhận, Bình An y quán cũng hoàn toàn nổi tiếng ở kinh thành.

Đặc biệt là rất nhiều phụ nữ mang thai, hễ thân thể có chút không khỏe là đến Bình An y quán tìm Bạch đại phu.

"Bạch đại phu, ta thật sự không sao chứ?" Một phụ nhân rụt tay lại, vẻ mặt vẫn còn lo lắng xoa ngực nói: "Bây giờ ta vẫn cảm thấy tim đập rất nhanh, rất khó chịu..."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo

Số ký tự: 0